Chương 5.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Đúng 8h tối, Hạ và hắn đã sang nhà nó để bắt đầu màn \"rình mò\" cho buổi tối hôm nay. Hạ mặc 1 chiếc áo lệnh vai, chiếc váy xòe màu đỏ làm lộ đôi chân dài trắng trẻo của Hạ, mái tóc hạt dẻ được buộc vào gọn gàng cộng thêm đôi giày cao gót trắng tầm 10cm giúp chiều cao của Hạ tăng lên rõ ràng, trông Hạ rất xinh đẹp và nổi bật. Còn hắn thì phong cách cũ, đen từ cổ đến chân và mái tóc đỏ rực được trải vuốt gọn gàng. Quân thì mặc 1 chiếc áo phông xám và mặc một chiếc quần ngô, trông rất cá tính. Và nó mặc một chiếc váy liền thân trắng, đi đôi bốt cao 10cm dài đến đầu gối, mái tóc bạch kim thả tung bay trong gió.(mấy anh chị này đã đi rình mò người ta mà ăn mặc nổi dã man con ngan).
Về phần Kiệt, Kiệt đến 1 vườn hoa chỉ có 2 màu đen và trắng. Trong vườn trồng bạch hồng và hắc hồng. Ko quan tâm, Kiệt chạy quanh vườn đi tìm Linh. Bỗng có 1 dòng chữ xuất hiện: \"Bạn có mệt ko?\". \"ko mệt hơi phí\"_Kiệt nghĩ thầm.\"Tình yêu là 1 thứ xa xỉ đối với tất cả mọi người, nhưng tình yêu lại đem đến cho con người 1 hạnh phúc khó tả, hãy lựa chọn theo trái tim mình. Đừng rụt rè, đừng sợ hại. Hãy thử đi nhé\"_màn hình biến mất thay vào đó là 1 chiếc hộp. Kiệt giật mình rồi lấy chiếc hộp, bên trong là một bộ trang sức.
- Con nhóc tomboy đó chắc ko thích trang sức đâu. 1 đứa thích giả trai thì lấy trang sức làm gì?_Quân hỏi nó khi cả đám đang ngồi trong 1 ngôi nhà gần đó quan sát
- Anh yên tâm đi_nó trấn an anh nó
- Yên tâm sao được trong khi kế hoạch sắp thất bại_anh nó bất bình
- Vậy anh có tin rằng ngày mai con nhóc tomboy đó sẽ trở thành 1 đứa con gái bình thường ko?_nó hỏi lại giọng hơi bực tức.
- Làm sao tin được_Hạ bon chen.
- Tôi tin đấy_hắn tưởng đang ngủ thì nói
- Á! Mày làm tao giật mình, tưởng mày ngủ rồi chứ_Quân hét toáng lên ( căn phòng này có cách âm nên ko sao, la hét thoải mái)
- Mà sao mày lại tin rằng con nhóc tomboy đó sẽ thay đổi_Quân lại hỏi
- Vì tình, nếu thằng Kiệt tặng nó bộ trang sức thì nó sẽ nghĩ rằng Kiệt mong nó trở thành con gái hơn là 1 đứa tomboy. Hiểu chưa đồ ngu?_hắn vẫn nhắm mắt nói
- Chính xác. Mà đừng nói nữa. Đợi con nhóc kia đã_nó búng tay rồi lại nhìn về phía Kiệt.
Về phần Linh, vẫn phong cách tomboy, trên tay cầm mảnh giấy mà nó đưa. Tới 1 nhà hàng, 1 người bồi bàn đưa cho nó 1 quyển menu, nhưng trog quyển menu là 1 tờ giấy viết: đừng dời xa tôi, vì tôi lỡ yêu người khác. Chào Linh, tình yêu đối với bạn rất đẹp fải ko? Nhưng đừng quá tự hào về nó. Tự hào quá sẽ khiến bạn đau hơn thôi. Nhưng ko fải tôi khuyên bạn nên từ bỏ, mà fải bước qua khó khân thử thách. Trên ngọn đồi về phía Tây đang có người chờ bạn. Chúc bạn hạnh phúc\"_đọc xong thì quyển menu vụt biết mất và 1 chiếc nhẫn khắc hình giọt nước hiện ra. Bên trog khắc chự LyK rất sắc nét và tỉ mỉ. Ko chần chừ, Linh vội vàng đã chạy thẳng lên ngọn đồi nơi Kiệt đang ở. Vừa nhìn thấy nhau, cả 2 chạy đến ôm nhau
- Anh xin lỗi, chỉ vì anh quá ngốc nghếch mà đã suýt mất em_Kiệt ôm Linh thật chặt
- Là do em mới đúng. Suýt nữa đã để anh rơi vào tay của cô gái khác. Em thật ngốc đúng ko?_Linh vừa khóc vừa nói.
- Ko fải em đi xem mắt sao?_ Kiệt bất ngờ hỏi
- Ân nó nói với em là anh đi xem mắt mà_Linh ngơ ngác hỏi lại
- Anh biết chuyện gì xảy ra rồi_Kiệt nó rồi bất ngờ quỳ xuống_làm bạn gái anh nhé.
- Ơ_Linh ngạc nhiên nhưng rồi ôm chầm lấy Kiệt và thì thầm_ em chờ câu nói này của anh rất lâu rồi ck yêu ạ
Kiệt nghe xong thì bất ngờ ôm Linh thật chặt và đặt lên môi Linh là một nụ hôn, Linh quàng tay vào cổ Kiệt đáp lại nụ hôn đó.
Ở góc khác, bọn nó mừng thầm cho 2 người bạn rồi lẳng lặng bó về.   

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro