Chương 5: Sự thật và couple đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Buổi tối, sau bữa cơm, hôm nay nó có cảm giác rất bất an nhưng ko biết thế nào, ăn cơm xong, anh em nó ngồi xem tom và jerry, bỗng:
- Em còn nhớ Kiệt ko?_Quân bất ngờ hỏi nó
Nó bất ngờ trước câu hỏi của Quân nhưng vẻ mặt vẫn thản nhiên.
- Nhớ_nó vẫn nhìn vào tivi.
- Thật ra anh đã giấu em 1 chuyện suốt 9 năm qua_Quân giọng nói càng nhỏ dần
- Nếu anh muốn nói thì cứ nói, ko muốn thì thôi, dù gì giấu 9 năm rồi thì giấu thêm vài năm nữa em ko ý kiến_nó nói bằng 1 giọng rất lạnh
- Thực ra, ưm...Kiệt chưa chết, rất xin lỗi vì đã giấu em_Quân ấp úng 1 hồi
- Em biết_nó thản nhiên đáp lại.
- Tại sao em lại biết? Ai đã nói với em rồi sao?_Quân ngạc nhiên trước câu nói của nó.
- Thế anh nghĩ từ lúc về em chưa tìm tới mộ Kiệt chắc? Kết quả thì anh biết rồi đấy, ko hề có ngôi mộ nào trên đồi mà anh từng nói. Và em còn biết, Kiệt chính là Thủy Vương cơ nhưng vì cứu em mà đã mất đi trí nhớ về em. Em rất buồn nhưng có lẽ quên sẽ tốt hơn, và em còn biết 1 điều nữa cơ_nó quay lại nhìn anh nó nói một tràng rồi ngừng lại
- Thì ra em đã biết hết mọi việc, nhưng điều mà em biết là gì?_Quân cười xoa đầu nó
- Như những gì đập vào mắt em thì có vẻ như...Kiệt thích Linh_nó ngập ngừng_và Linh cũng có ý gì đó với Kiệt
- What? Em đùa à? Cái thằng ấy thì biết yêu là gì? Con gái nó đuổi như đuổi tà ý_Quân ko tin vào tai mình mà hét lên
- Anh tưởng em điên à? Anh thấy Kiệt có đuổi hay hắt hủi con nhóc tomboy ấy ko? Hay là suốt ngày mua đồ ăn cho nó, lại còn cười với nó rất thân mật nữa chứ. Dù con nhóc đó là tomboy nhưng fải công nhận là nó rất xinh đẹp đó. Bây giờ lô-gic lại thì anh thấy Kiệt với Linh là như thế nào?_nó phân tích cho anh nó nghe
- Ờ ha, em nói cũng đúng_Quân gập gù
- Vì thế em sẽ giúp họ đến với nhau, coi như trả ơn Kiệt_nó tiếp lời.
- Okê chơi luôn, anh fải tham gia trò này chứ. Kekeke. Cùng ta là gì bây giờ_Quân nói cùng bộ mặt vô cùng gian xảo
- Bỏ bộ mặt ấy đi, em cho phát dép giờ, lại đây em bày kế cho_nó thì thầm to nhỏ với Quân đến đúng 12h đêm mới ngủ.
Sáng hôm sau, anh em mang bộ mặt lạnh lùng đến trường làm ai cũng phải tránh đường, vào lớp mỗi người trở về chỗ của mình. Hạ và Linh lập tức bay đến chỗ nó
- Bà sao vậy, ốm ở đâu à? Tui đưa bà xuống y tế nhé_Linh định kéo nó đi nhưng bị giữ lại.
- Bà thích Kiệt fải ko?_nó nhìn thẳng vào mắt Linh
- Bà đừng đùa nha, làm Linh nó sợ kìa_Hạ thấy tình hình căng thẳng nên lên tiếng.
- Sao...sao...lại...hỏi...tui...tui...như...thế?_ Linh lắp bắt hỏi lại nó.
- Tui biết mà_nó thở dài rồi trở lại với vẻ mặt nghiêm nghị_anh tui nó Kiệt tối nay bị bắt gia đình ép buộc fải đi xem mắt.
- Cái gì? Đừng...đùa...thế...chứ. Ko...hay...đâu_ Linh ko tin vào tai mình
- Từ trước đến giờ bà thấy tui đùa bao giờ chưa? Muốn tìm lại tình yêu thì tối nay đến đường này, ko muốn đến thì thôi_nó nói rồi đưa Linh 1 mảnh giấy
- Tui fải suy nghĩ đã, hôm nay xin nghỉ hộ tui_Linh bước ra khỏi lớp.
Nó kể lại sự thật cho Hạ làm Hạ cười chảy nước mắt. 1 vì khâm phục nó diễn quá đạt, 2 vì kế hoạch của nó qúa hoàn hảo.   

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro