CHƯƠNG 5: Ngắm nhìn em (tt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

PP rời đi khỏi túp lều ấm cúng của hai đứa, bỏ lại một khoảng không trống trải, lát sau Billkin thấy nhàm chán nên cũng chuyển mình thoát ra khỏi tấm chăn dày, cậu ngồi song song với PP, ánh mắt không ngần ngại mà quét một lượt từ chân cho đến đầu của thằng bạn thân rồi đánh giá.

" Chân bị sao thế?". Sau một hồi quan sát tỉ mỉ từng ngỏ ngách, thiết bị dò tìm chạy bằng cơm KinKin đã phát hiện ra một vật thể kì lạ. Một vết gì đó màu đỏ hơi sưng nhẹ nằm ngay dưới bắp đùi trái của PP, làn da trắng trẻo không tì vết lại bổng nhiên xuất hiện một đốm đỏ lạc lõng khiến người bị mắc hội chứng OCD thâm niên như Billkin thấy khó chịu.

"Không biết nữa... Chắc do cháy nắng" PP chẳng để tâm, dù gì cũng là con trai, lại còn suốt ngày chạy ầm ầm ngoài sân thì mắc phải vài thương tích cũng không có gì lạ, nên cậu trả lời vu vơ cho qua lệ rồi tiếp tục thả hồn lền trần nhà.

Sự thật phũ phàng là người bị thương là PP nhưng người thấy khó chịu lại là Billkin, cậu nhóc chăm chú nhìn lên đốm đỏ trên chân bạn, đánh giá một hồi lâu, đốm đỏ đó không to nhưng hơi sưng và có dấu hiệu lan ra cái vùng khác, trông thật ngứa mắt. Cuối cùng cũng không chịu nổi sự bứt rứt trong lòng mình, cậu dứt khoát đứng dậy quay người ra ngoài tìm kiếm một vài thứ gì đó.

Tầm 5p sau, Billkin quay trở lại với một lọ thuốc nhỏ trên tay, cậu nhìn thằng bạn nằm trên giường mà tức tưởi, người bị thương là cậu ta nhưng tại sao người phải chạy vật vả đi kiếm thuốc lại là mình, còn cậu ta thì nằm ung dung ở đây mà nhịp chân. Billkin thầm nghĩ không biết kiếp trước mình có mắc nợ gì PP hay không mà kiếp này phải dính lấy nhau suốt, rồi còn phải chăm cậu ta hơn chăm con.

Billkin ngồi lên giường, chiếc nệm nhỏ nhẹ nhàng lúng xuống theo từng nhịp chuyển động nhưng dường như người nào đó vẫn đang mãi mê suy tư vẩn vơ mà làm lơ đi sự nhiệt tình của người bạn thân chí cốt. Billkin cũng không thèm nói câu nào, cậu đặt lọ thuốc lên giường rồi bình thản giơ tay, bắt lấy hai cái cổ chân mỏng manh của PP, ép cơ thể của cậu ta nằm quay về phía mình rồi nhẹ nhàng đặt đôi chân thong dài ấy lên vai phải.

"NÀY! Làm gì đâý?"_ PP hốt hoảng trước hành đồng bất ngờ của Billkin, cậu vờ đạp chân muốn thoát khỏi tình huống kì hoặc này

Billkin lường trước được sự phản kháng của PP, thằng nhóc cứng đầu này dễ gì chịu bản thân bị nằm dưới người khác, quá quen với những hành động cự tuyệt ấy, Billkin chỉ bình thản nhẹ nhàng dùng cánh tay ôm chặt lấy đôi chân trắng trẻo ấy rồi kìm chặt không cho nó có cơ hội tung hoành, chân PP khá nhỏ lại còn thẳng tắp mềm mại, chỉ cần một cánh tay cũng dư sức khóa chặt nó.

"Yên nào Nong PP, để P'Kin thoa thuốc cho Nong"_Billkin nói với chất giọng trêu đùa, cũng phải, mặc dù PP lớn tháng hơn Billkin, xét về tính biết quan tâm, an ủi người khác thì PP cũng làm tốt hơn cậu, nhưng PP lại không biết cách yêu quý và chăm sóc bản thân, cậu đôi khi tự ti về mình và luôn bị ám ánh bởi ánh nhìn hoặc suy nghĩ của những người xung quanh. Ngược lại, Billkin thì khác, điều cậu tự tin mình có thể làm tốt nhất đó chính là chăm sóc và tin tưởng PP.

Billkin chậm rãi lấy lọ thuốc trên giường, đây là dầu Thái được chiết xuất từ nhiều loại thảo mộc thiên nhiên rất tốt trong việc tiêu sưng, giảm ngứa, lúc chiều vừa hay cậu thấy chị gái PP dùng để làm dịu những vết sưng do muỗi đốt nên cậu đã ghi nhớ được vị trí của lọ thuốc này. Billkin mở lọ thuốc ra, hương thảo mộc không có rào cản cứ thể được tuông trào ra ngoài, bay bổng và lan tỏa trong không khí, cái lạnh của thời tiết bỗng chốc hạ nhiệt bởi sự nồng ấm mà thảo dược mang lại. Billkin đổ một lượng vừa phải lên đầu ngón tay rồi nhẹ nhàng thoa quanh chỗ ửng đỏ, dầu vừa chạm vào da, sự nóng rát bất ngờ ập tới khiến PP hít hà một hơi dài, chân theo phản xạ thông thường mà co giật nhẹ.

"Sao thế? Rát à?" Billkin dừng động tác tay lại rồi ân cần quan sát biểu cảm của PP.

"Ừm" PP mím môi đáp

"Dầu hơi nóng nên có chút rát, đợt một lát sẽ dịu đi ngay" Billkin đóng nắp chai dầu lại rồi kiên nhẫn ngồi thổi lên vết sưng cho đỡ nóng. Hành động vô thức nhưng ân cần, ấm áp đó của cậu khiến cho PP không tự chủ được mà đỏ mặt. Không biết là do mùi hương nồng của thảo mộc làm cho không khí nóng lên hay do mạch máu trong PP đang nở ra vì ngại ngùng. Thằng bạn thân hay càm ràm mỗi ngày nhưng tính tình lại thật tốt, luôn biết quan tâm và chăm sóc cậu, không có Billkin, một người vụng về như PP cũng không biết mình sẽ trãi qua cuộc sống này như thế nào, cậu thầm nghĩ nếu một ngày nào đó mình có người yêu và họ cũng ấm áp, biết cách quan tâm như Billkin thì tốt biết mấy...

Ah? Gì vậy PP, mày đang nghĩ gì vậy chứ, sao lại nghĩ về ba cái tình yêu vớ vẩn này chứ!!!

PP hoảng hốt trước suy nghĩ bay bổng của mình, nhìn thằng khờ da đen này rồi lại mường tượng ra những câu chuyện tình yêu sến sẩm là điều mà trước giờ cậu không dám nghĩ tới.PP đỏ mặt, cậu vội vàng vung chân, xoay người để thoát khỏi tư thế ái muội đó rồi chui tọt vào chăn để che đậy gương mặt đỏ ửng của mình.

" Ngủ" PP nói lớn, cậu quay lưng về phía Billkin rồi kéo chăn che mặt mình

Hành động vụng về của PP làm sao thoát khỏi được thiết bị dò tìm KinKin, đôi tai đỏ ửng nhô ra khỏi tấm chăn do chưa kịp che đậy đã tố cáo hành vi của PP. Billkin thầm cười trong lòng, hóa ra thằng bạn mình của biết ngại, biết ngại là tốt, ích ra cậu ta cũng có chút cảm động trước sự hầu hạ nhiệt tình của mình. Billkin nhẹ nhàng luồng tay vào trong chăn, hướng tới vàng tai hồng hào của PP rồi miết nhẹ, bàn tay lạnh lẽo bỗng chốc tiếp xúc với vành tai nóng hổi, sự chênh lệch về nhiệt độ khiến cho PP theo phản xạ mà rùng mình.

Thật đáng yêu làm sao, Billkin thầm nghĩ

" Ngại hả? Cũng biết ngại à? Vậy là sắp dậy thì rồi đó" Billkin lại bắt đầu trêu đùa, cánh tay cũng không rảnh rỗi mà liên tục xoa nhẹ từ vành tay mảnh mai rồi hướng đến trái tai mềm mại mà cưng nựng. Đôi lúc Billkin cũng tự hỏi liệu PP có phải là gấu bông không mà mọi thứ của cậu ta đều thật mảnh mai, trắng trẻo và mềm mại, sờ vào rồi lại lưu luyến không muốn buông tay.

" Dầu nóng quá nên mặt tao đỏ, kệ tao, lo ngủ đi" PP né người thoát khỏi bàn tay rảnh rỗi của Billkin rồi kéo chăn chùm kín người lại.

Nhưng làm sao cậu có thể thoát khỏi gã hề thích trêu chọc như Billkin, một khi đã tìm được điểm yếu của PP thì Billkin sẽ thẳng thừng mà đâm chọc tới khi bị cho ăn vả thì mới thôi. Nhìn cái cục bông cuộn tròn trong chăn mà Billkin không khỏi cười thầm trong lòng, PP lúc giận dỗi thường có những hành động vô cớ rất đáng yêu như một con mèo nhỏ đỏng đảnh, đó cũng là lý do Billkin dù có bị ăn đập cũng luôn muốn trêu ghẹo cậu. Billkin hướng về cục bông tròn đó rồi không ngừng xoa xoa

"PP nhà ta biết ngại rồi này, chắc tối nay dậy thì luôn quá. Da mặt mỏng như vậy, lúc có bạn gái dám làm gì người ta không đấy...", lại nữa rồi đây, cái miệng thằng này mỗi khi lên dây cót là đừng hòng dừng lại, Ahhh xấu hổ quá đi mất, ai biểu suy nghĩ lung tung làm gì rồi bây giờ bị nó ghẹo không phản bác được như này, .... Thôi im lặng đi cho rồi, PP thầm nghĩ, cậu biết mình nói không lại cái tên lắm mồm kia nên chọn cách yên lặng, để con cún đen kia sủa chán thì thôi.

Mặc cho PP phớt lờ, Billkin vẫn không từ bỏ niềm đam mê ghẹo bạn mãnh liệt của mình, cậu chọc chọc vào cục bông mềm rồi nói "Anh PP nhạy cảm như vậy, không biết đã dám tự mình quay tay lần nào chưa nhỉ?". Cái thằng này lại bắt đầu giở thói biến thái, ở trong độ tuổi mới lớn này, đám con trai có một sở thích đặc biết ấu trĩ đó chính là so hàng với nhau xem ai lớn hơn và nói về những vấn đề 18+, cả nhóm chơi chung khi rảnh rỗi ngoài đá banh ra tụi nó cũng hay lôi chủ đề này ra tán ngẫu, những lúc đó PP sẽ lựa chọn quay mặt ra chỗ khác rồi làm lơ, không muốn tham gia vào cuộc trò chuyện, cậu khá... ngại ngùng về vấn đề này, không phải do cậu không thích mà vì da mặt cậu quá mỏng, những chuyện 18+ như này quá kích thích đối với một đứa nhóc chưa dậy thì như cậu. PP lại còn là đứa hay suy diễn lung tung nên mỗi khi tụi nó bàn về các vấn đề nhạy cảm, trong đầu cậu liền không tự nhủ mà nhảy số, tưởng tượng ra 7749 câu chuyện khác còn dâm dê hơn. Vì vậy đối với vấn đề người lớn này, sự hiểu biết của PP về nó gần như là số 0.

"Tất nhiên là dám rồi! Mày bớt ghẹo tao đi, ngủ dùm một cái" PP bật tung ra khỏi chăn rồi quát lớn, nhưng sau đó đối diện với ánh mắt đang nhìn chằm chằm về phía mình của Billkin, cậu mới phát hiện mình đã buộc miệng thừa nhận một điều không đúng đắn, gương mặt vừa lấy lại sắc thái chưa được bao lâu lại tiếp tục bị nhuốm một màu đỏ ửng, cậu hớt hãi chui tọt vào trong chăn lần nữa, lần này còn nhích người muốn lăn ra chỗ khác tránh xa Billkin.

Billkin cũng lăn theo cục bông tròn mịn đó, hai người cứ thế lăn từ đầu này sang đầu kia của chiếc giường đơn nhỏ bé. Lần đầu nghe PP nói về vấn đề này, Billkin thật sự cũng có chút tò mò, cậu chơi thân với PP lâu như vậy, hai đứa cạnh bên mỗi ngày nhưng cũng không hề thấy cậu ta giở trò "xấu xa" gì, cậu ta làm chuyện đó lần đầu tiên khi nào mà mình không biết nhỉ?. Suy nghĩ ấu trĩ của một tên Alpha vừa dậy thì đã kích thích trí tò mò của Billkin, bất chấp sự vùng vẫy của PP, cậu dùng 2 tay ôm chặt lấy cục bông tròn xoe ấy không cho nó có cơ hội chạy loạn nữa, Billkin ghé đầu lại sát vành tai của PP rồi hỏi

" Mày làm khi nào? Ở đâu sao tao không thấy?"

Thật sự lúc đó PP chỉ muốn bái phục da mặt dày của Billkin, câu chuyện tế nhị như vậy mà cậu lại nói thẳng thừng ra như chuyện ăn cơm hằng ngày. Làm gì có ai lại đi hỏi bạn bè về vấn đề giải tỏa nhu cầu sinh lý một cách bình thản như vậy được nhỉ?

" Thằng điên! Bộ tao làm là phải rủ mày vô coi hả?"_PP tức giận quát lớn trong chăn, cậu thầm cậu nguyện với ông trời hãy cho con thoát khỏi chủ đề dâm ô, người da mặt mỏng như cậu không thể chịu được sự "đả kích" này

" Ít ra cũng phải rủ tao làm chung chứ, tao muốn mọi lần đầu tiên của mày đều có tao trong đó" Billkin vờ nói với chất giọng giận hờn, câu nói này vừa có ý trêu đùa cũng vừa có chút thật lòng. Sự thân thiết, gắn bó quá lâu của cả hai đã hình thành trong tâm trí Billkin một mối quan hệ ràng buộc sâu sắc giữa PP và cậu, cậu luôn muốn đồng hành, trưởng thành và trải qua mọi điều mới mẻ trong cuộc sống này với PP.

"Lần sau tao làm sẽ chụp lại cho mày coi được chưa thằng biến thái, đi ngủ nhanh!" PP đạp cho tên dâm dê đang thủ thỉ những điều nhạy cảm bên cạnh lỗ tai mình một cú rõ đau rồi thò tay ra khỏi chăn để tắt đèn đi ngủ

Thật ra PP đã nói dối, cậu chưa giải tỏa nhu cầu cá nhân lần nào cả, thật sự bản thân cậu không hứng thú với vấn đề đó, có thể là do kì phân hóa chưa đến nên cơ thể PP không có sự đòi hỏi nhất định trong chuyện này hoặc cũng có thể là do sự tập trung của cậu đặt ở quá nhiều thứ trong cuộc sống, một ngày quanh quẫn học hành, vật vả với deadline rồi đi chơi với bạn bè đã gần như ngốn hết 2/3 thời gian trong ngày, về đến nhà là đã mệt mỏi chỉ muốn ngã lưng xuống giường, đâu còn sức để nghĩ đến nhưng chuyện ấu trĩ như đám con trai kia. Chưa kể đến việc nếu PP có thời gian rảnh, thì khoảng thời gian đó ngay lập tức bị tên nhóc da đen kia chiếm tiện nghi, Billkin luôn xuất hiện trong hầu hết phần lớn những hoạt động trong ngày của PP, mỗi thời khắc đều có bản mặt của cậu ta ở đó thì thử hỏi làm sao cậu có khoảng trống rảnh rỗi mà đi chăm sóc PP bé cơ chứ.

Dù bị đạp cho một cú đau điếng lăn hẳn xuống giường nhưng tên cứng đầu Billkin vẫn không hề giận mà còn tức cười vì cái tính mỗi khi bị ngại là lại giở thói bạo lực của thằng bạn mình, cậu đã quá quen với những cú đánh trời giáng chí mạng của PP, thậm chí là nghiện rồi cũng nên, một ngày không ăn chửi, ăn tát, ăn đạp thì chắc hôm đó Billkin sẽ thấy bất an cả ngày mất. Mặc cho có thể sẽ bị ăn đòn một lần nữa, Billkin vẫn nhàu tới ôm chặt lấy thằng bạn thân.

"Tránh ra! Phiền!" PP vùng vẫy

"Cho ôm xíu đi, trời lạnh lắm"

Thấy PP không còn kháng cự nên Billkin cũng ngoan ngoãn, không giỡn cợt nữa mà chấp nhận đi ngủ. Cậu ghé đầu lại gần hởm vai ẩn hiện sau lớp chăn của PP mà nhẹ nhàng gác lên nó, chậm rãi hít lấy mùi hương nhàn nhạt từ cơ thể người bạn thân. Thật ra Billkin không lạnh, bình thường nếu ở nhà cậu sẽ giảm nhiệt độ điều hòa xuống mức thấp nhất, Billkin yêu thích cái lạnh, nó khiến cậu thoải mái giữa tiết trời Thái Lan oi bức, đó chỉ là một cái cớ để bao biện cho sở thích của Billkin, cậu thích ngửi mùi trên cơ thể PP. Thường con trai ở độ tuổi này cơ thể bắt đầu dậy thì, các tuyến mồ hôi bị kích thích bởi Hormone mà dãn nở, kèm theo đó là thường xuyên vận động mạnh nên trên người không tránh khỏi việc có mùi có chịu, đám bạn chơi chung toàn là con trai, thằng nào cũng hôi như cú chỉ có PP là khác, không biết cậu ăn uống kiểu gì mà ngay cả mồ hôi cũng thơm.Một mùi hương đặc biệt không quá nồng nàn khó ngửi, tựa như hương thơm thoang thoãng của các loài hoa dại nhẹ nhàng lan tỏa trong không gian mỗi khi xuân về, một mùi hương mang lại cảm giác bình yên và gần gũi. Thi thoảng Billkin sẽ không tự chủ được mà vùi đầu vào người PP để hít hà, mùi dễ chịu từ cơ thể PP sẽ xoa dịu những bực bội, khó chịu trong ngày của Billkin và ngược lại cái ôm của Billkin sẽ sưởi ấm cho một đứa trẻ nhạy cảm như PP.
______
Chúc mọi người năm mới vui vẻ nhe 🫰
Hy vọng năm sao BKPP sẽ phát nhiều ke hơn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro