Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi được ăn sáng xong, Taehyung kêu chú tài xế chở cậu và Eunji về nhà Jung gia. Eunji trong lúc ngồi trong xe không nói câu nào, đã gần 1 tháng rồi cô không về thăm cha mình. Không biết bây giờ ông ra sao, ngày thường mẹ kế chỉ có lô đề cờ bạc. Có khi khiến cha nợ nần chồng chất.

Bước tới của nhà, cô bấm chuông cửa mà lòng cứ lo lắng vô cùng. Người ra mở cửa là cô con gái riêng của mẹ kế,Hyerin. Vừa thấy cô về cùng một người con trai khác,Hyerin đã liếc nhìn Eunji vô cùng khinh bỉ

- Chị về rồi hả? Nhờ chị mà gia đình này đỡ một bát cơm rồi, còn về đây làm gì nữa.

Eunji thừa biết tính cách cao ngạo của con bé nên không thèm để ý, thảm nhiên kéo Taehyung vào nhà. Lúc đó cô thấy cha và mẹ kế đang ngồi uống trà. Vừa thấy Eunji về cùng Taehyung cha cô đã vội vã đứng dậy.

- Tiểu Jung con về cùng thiếu gia sao?

Eunji gật đầu, nhìn cha gương mặt tiều tụy đi nhiều. Trong khi đó nhìn sang bên cạnh,Hyerin và mẹ kế đều rất ăn diện quá mức. Eunji ngồi xuống bên cạnh cha lôi từ trong túi xách ra vài thứ.

- Cha đây là tiền lương của con, không nhiều lắm chỉ có 5 triệu won thôi. Ba cần mà mua đồ, còn đây là hoa quả con mua cho ba.

Mẹ kế Eunji,Hyerin đưa mắt nhìn cô. Tuy không phải lần đầu đi làm mang tiền về nhưng mọi hôm cùng lắm cũng chỉ có 1, 2 triệu won thôi.

Cha Eunji nghẹn ngào nhìn con gái, ông rưng rưng nước mắt. Con gái ông còn đi học mà đã đi làm rồi, nếu như mẹ cô còn sống chắc sẽ không để cô tự thân đi làm như vậy.

Ngồi chơi một lúc rồi Eunji cũng đứng dậy đi về. Hyerin. đưa tiễn chị xuống nhà ánh mắt cứ nhìn Taehyung không thôi. Xuống đến nơi Hyerin buột miệng hỏi.

- Anh này là bạn trai chị sao?

Taehyung nghe xong cười tươi, tay vong qua ôm eo cô kéo lại gần mình. Vênh giọng nói.

- Em đoán chuẩn đấy, anh là bạn trai Tiểu Mộc.

- Jung Eunji, em báo cho chị một tin luôn. Park Jimin về nước rồi.
Jimin? Eunji mặt tái xanh lại nhìn Hyerin. Jimin là bạn trai cô trước đây. Yêu nhau được 4 năm anh ta đã thẳng chân đá cô rồi chạy sang nước ngoài cùng cô người yêu mới.

Nhắc đến anh ta là vô số kỉ niệm đẹp không kể hết mà Eunji đã cố chôn nó sâu trong lòng.

Với cương vị là bạn thanh mai trúc mã với Eunji, Taehyung không thể không biết Jimin là ai. Chỉ có điều anh không có thiên cảm tốt với người này.

-Hyerin, chị và anh ta đã không còn là gì của nhau nữa rồi. - Đúng vậy, em biết. Anh ấy là bạn học và cũng là người em mai mối cho chị, nhưng không ngờ em lại khiến chị đau lòng một thời gian.

Eunji nhìn Hyerin cười trừ rồi bước lên ô tô. Đi được một quãng chú Vương hình như nhớ ra cái gì đó vội nói. - Thiếu gia, lúc nãy có bạn của cô Eunji hỏi tôi về cô ấy. Tên là gì nhỉ...à .... Đúng rôi, Park Jimin.

Eunji mặt đen lại như tro bếp. Taehyung lắc đầu kêu chú tài xế im lặng đi một chút.

Về đến nhà,Chorong phu nhân thấy không khí 2 người trầm lặng bèn hỏi. - Hai đứa sao im lặng quá vậy? Tô gia xảy ra chuyện sao?

- Mẹ không có gì đâu, chỉ là... Eunji hơi buồn một chút.

Phu nhân Chorong nghe con trai ăn nói theo kiểu người lớn thì bữu mối nhìn. Không ngờ có lúc thiếu gia Taehyung nổi tiếng ăn chơi phá phách của bà lại ăn nói cao ngạo như vậy. Chỉ có mình Eunji là vẫn im lặng, im lặng và im lặng nhìn.Jimin về rồi, cô nên vui hay buồn đây, một chút gì đó tủi thân cũng không còn. Có lẽ Eunji đã chẳng con gì đối với Jimin rồi.

- Eunji lớp ta có học sinh mới!!!! là người quen a!!!.

- Tui biết là Park Jimin chứ gì.

Eunji đánh bay cảm hứng của Bomi. Nhưng hình như nhận ra điều gì đó, Bomi nhướng mắt nhìn cô bạn như nói. " ê sao bà biết hay vậy? Tui đã nói gì đâu" trông rất tức cười.

Eunji vốn không muốn nói đến cái tên Jimin một chút nào nữa nên không nói gì cúi đầu xuống. Bomi cũng hiểu rằng là bạn mình vốn đã từng rất đau khổ vì Jimin rồi.

Tiếng chuông vang lên báo hiểu đến giờ vào học. Sư Tử Châu Phi hùng hùng bước lên bục giảng ( giáo viên đó).

- Hôm nay lớp ta có học sinh mới. Bạn ấy tên là Park Jimin, các em hay giúp đỡ bạn ấy.

Một chàng trai bước vào lớp, Park Jimin .Bước lên bục giảng,Jimin cúi chào rồi nở một nụ cười tươi trông rất đẹp trai. Bao nhiêu nữ sinh trong lớp đổ rầm rầm vì hắn. Eunji đưa đôi mắt buồn bã nhìn hắn, đã bao năm rồi mà hắn còn có thể khiến người khác mê mẩn như vậy.

Khẽ thở dài một tiếng, Eunji cúi đầu xuống vở đọc sách tiếp. Trong giờ học, cô cảm thấy như có ai đang nhìn mình, quay đi quay lại đúng chỗ Jimin đang nhìn mình. Eunji bỏ lơ đi không để ý.

Giờ ra chơi, vừa bước ra cửa lớp Eunji đã bị Jimin chặn cửa.Jimin hỏi một câu mang cả niềm hi vọng và niềm vui trong đó.

- Bạn là Jung Eunji phải không?

- Đúng vậy có gì không?

Eunji vừa trả lời xong thì bị một vòng tay ai đó ôm lấy. Bàn tay này rất đỗi quen thuộc nhưng đã không còn là của cô được nữa rồi. Mọi người xung quanh bàn tán về cô học sinh giỏi của trường lại có những người đàn ông vây quanh này.

Eunji càng ngày siết chặt trong lòng đến khó thở. Nhẹ giọng nói.

- Eunji, em có còn khỏe không? Anh đã đến nhà em nhưng em đã giọn đi, anh không thể sống được nếu thiếu em, anh....

- Đủ rồi, mày không xứng đáng với cô ấy.

Một giọng nói giận dữ từ đâu đó phát ra. Eunji cũng đẩy Jimin ra, bước về phía giọng nói đó. Chẳng ai khác đó là Taehyung và Baekhyun, hai người khá giận nhìn Jimin bằng ánh mắt nảy lửa.

- Nếu mày xứng với cô ấy thì đã không bỏ rơi cô ấy khi ấy. Mày có biết suốt mấy năm nay cô ấy đã đau khổ vì tình yêu đầu của mình không? MÀY KHÔNG HỀ ĐÁNG ĐƯỢC TÌNH YÊU CỦA CÔ ẤY....

- Được rồi,Taehyun đừng nói nữa.

Eunji vừa khóc vừa nói.Taehyun đang mắng Jimin dừng lại nhìn Eunji rồi ôm cô vào lòng. Eunji ôm lấy Taehyung tiếp tục khóc, Taehyung đưa cô vào lại lớp. Jimin định đuổi theo thì bị Baekhyun chặn lại cảnh báo hắn.

- Tốt nhất là mày tránh xa Eunji ra. Đừng làm cô ấy tổn thương nữa. Còn mọi người hết kịch rồi, giải tán đi.

Baekhyun nói xong thì đi vào lớp. Đám đông vừa rồi cũng giải tán. . Bomi vội vàng chạy lại chỗ Eunji an ủi, không quên liếc nhìn Jimin bằng ánh mắt tức giận.

Eunji cuối cùng cũng lấy lại được bình tĩnh không khóc nữa, nhưng một lần nữa Jimin lại làm cô tổn thương bằng cách rạnh lại vết sẹo cũ trong lòng Eunji.

- Eunji đừng khóc nữa nhé! Tí tan học mình sẽ dẫn 4 đứa tui mình đi ăn kem ha, mình bao hết đó. Ngoan không khóc nữa. -Bomi cười nhe răng an ủi cô.

Eunji bật cười nhìn cô bạn.

- Mình đâu phải trẻ con đâu. Cậu an ủi mình mà sửu nhi dễ sợ. -Eunji nhẹ nhàng nói. Đến cả Taehyung và Baekhyun cũng cười không ra hơi. Bomi làm vẻ mặt ngây thơ vô tội nhìn. Rồi bữu môi nhìn bằng ánh mắt ra vẻ không quan tâm đến Eunji rồi hứ một tiếng

________________Hết Chap___________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro