phần12 rời đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ hôm ấy chu mạn ko đến tìm bạch gia linh, nữa, bể vì cô nghĩ trong mối tình này e rằng chỉ có mình cô đơn phương,mạn mạn sao mình gọi cậu ko nghe máy cậu định đi đâu sao, xin lỗi cậu ngọc nhi điện thoại mình hết bin mình có chuyến công tác bên ý nên chẳng bị ra sân bay, sao câu ko nói cho mình biết trước để mình đưa cậu đi ko cần đâu mình tự đi được rồi, mạn mạn giữa cậu và chị mình đã sảy ra chuyện dì rồi đúng chứ nếu ko sao cậu đi vội

vậy, ngọc nhi mình đi là vì việc công mà thôi, còn về bạch gia linh, mình đã buông rồi, nên từ nay cậu cũng đừng nhắc nữa làm dì, mạn mạn cậu nhớ gọi cho mình khi tới nơi, được ko ừ, mình sẽ gọi, cậu về đi, được rồi, cộp, cộp,,, ngọc nhi xin lỗi lần nay mình rời đi e là sao này ko về nữa xin lỗi vì nói dối cậu, tạm biệt ngọc nhi, (long thành tập đoàn bạch thị), tam tiểu thư, bạch tổng đang hộp cô ko thể vào,,, chuyện gì, ngọc nhi sao em tới đây, em có chuyện cần nói

cùng chị, được rồi, tan hộp, đi thôi cùng chị đến văn phòng,. Ân, được rồi em nói đi tìm chị có chuyện gì, chị giữa chị, cùng mạn mạn sảy ra chuyện dì tại sao cậu ấy lại( san ý,) ,,.bộp,,, chị chị ko sao chứ, ko sao chị cùng em ấy trả có

chuyện dì cả em ấy (san ý) chị cũng ko rõ, thật là chị ko rõ hay chị cố tình lẫn tránh câu hỏi của em, chị ko có chị cùng em ấy ko thân bằng em cô ấy rời đi em lại tới chấp dấn chị đây là đạo lý dì chứ, nếu chị cùng cậu ấy ko có chuyện dì thì làm sao cậu ấy lại ko muốn nhắc đến chị ko muốn liên quan chị mà bay qua ý

chứ, em là bạn cậu ấy đương nhiên em hiểu rất rõ lần nay cậu ấy rời đi e là sẽ ko trở về, em mong rằng chị sẽ ko hối hận quyết định mình đưa ra, em đi trước,,, ngọc nhi,,chào tam tiểu thự,,,,ừ ,,cộp,,..cộp,, bạch tổng chuyện thu mua long thị sao ạ ra ngoài đi nhưng là bạch tổng,, tôi kiêu,, cút,, ra ngoài,,, ko nghe thấy sao,,, dạ, vâng, vâng,,,.( Phân đoạn )gia linh em yêu chị, lẽ nào chị ko hiểu, sao, được từ nay tôi

sẽ ko phiền chị nữa,,, ruốt cuộc mình làm vậy là đúng hay sai, mạn mạn chị phải làm sao với em đây.. (, nước ý) phải ngọc nhi mình đã tới rồi ừ,,, bay cậu,,, bộp ơ,, xin lỗi cô ko sao chứ,,, ko sao,, nè cô,, cô gái này thật kỳ lạ đụng người xin lỗi là sông rồi sao còn đi một nước luôn ơ lạ nhỉ,,, mạn mạn con về rồi à Ân triệu về là tốt rồi con 1 mình ở long thành ba mẹ điều ko an tâm con về là tốt rồi mai theo ba đến công ty ba muốn nhường

chức vị chủ tịch cho con, nhưng mà ba con ko có ý định thừa kế, hàm hô ta và mẹ con chỉ có mình con con ko triệu cũng phải triệu, kìa ông con vừa về ông đã tạo áp lực cho con rồi để con nó nghĩ mấy ngày đã rồi tính sao, được rồi con nghĩ đi ba, ko phiền con nghĩ rơi, vâng, mạn mạn, lần này con buông rồi sao, Ân buông là tốt mẹ ko nghĩ con bé hợp dưới con mẹ sẽ giúp con tìm người phụ hợp. Mẹ con muốn nghĩ, rơi được rồi,,,, sớm biết lòng người, bao chất trở thà rằng

lúc trước đừng gặp thì có lẽ sẽ ko đau thế này, ha,,,,(long thành) nè họ quyết kia cậu đi nhanh thế làm dì mình đã nói cậu ở nhà đi mà sao cậu thích đi theo mình quá vậy, ây da mình về nước là vì cậu nha nên cậu ko thể bỏ mình mà đi ên vậy được cậu phiền thật, đi thôi,,

món này khá ngon đấy em ăn thử đi ko cần dương cường em hẹn anh là muốn nói chúng ta chia tay đi, sao cơ, ngạn nhi anh ko muốn chia tay tại sao em lại muốn chia tay anh làm sai điều dì em nói anh sẽ sữa, ha dương cường anh đừng giả vờ nữa anh tự xem đi đây đây là từ khi quen nhau anh cấm cho tôi bao nhiêu cái, sừng rồi,,, anh,, anh có thể giải thích đây chỉ là hiểu lầm

thôi ,,haaa,ha hiểu lầm anh bị tôi bắt gặp còn nói hiểu lầm, thứ cận bã như anh tôi ko có dì để nói nữa rồi bạch ngạn em đừng đi nghe anh đã cút,,, cộp,,, cộp,,,, qua đi ăn còn có coi phim miễn phí à, cậu câm miệng đi lo ăn đi đừng sen vào chuyện người khác

phượng, hoàng lẽ nào cậu ko nhìn ra à, cô ta chính, là cộp cái, ở sân bay đó, vậy sao, ừ nhìn kỷ đi,,, ồ vậy cũng ko liên quan mình ăn đi, nè,, đi uốn rượu đi, cậu ngoài ăn uốn ra còn dì nữa ko hừ ko đi thì thôi, được rồi sợ cậu luôn đi thôi,,,,,, ha ha... Quán này toàn Mỹ nhân ko Hà,,, hâh ko ngờ cậu mê gái như vậy nha,,, hừ mình đỡ hơn cậu nhiều cậu chính là ko biết sắc đẹp là dì cậu ngồi đó uốn đi mình tới với Mỹ nhân đây,, he,, hử đó ko phải cô gái ở sân bay sao, ư, cô uốn nhiều rồi đừng uốn nữa,, cô là ai tôi uốn ít hay nhiều liên quan dì cô , nếu cô muốn uốn thì tôi uốn cùng cô,, ư hự,,

cô,, cô tên là dì sao cô xin đẹp thế hử cô rất đẹp ,,cảm ơn ưm,, cô sao hả ko cho tôi hôn sao,, ư cô say quá rồi tôi đưa cô về hự,, nè cô nhà cô ở đâu tôi ko có nhà,, hả vậy sao tôi biết đưa cô về đây,,, nè cô,, hê ngủ rồi à hết cách rồi đưa cô ấy về nhà trước đã,,, ý hình như mình quên dì thì phải,,,,,, nào cô ngồi dạy uốn nước giải rượu đi nếu ko mai cô sẽ đau đầu đấy ư,,, cô xin quá, được rồi cô ngủ đi, cộp,,, đùng a nè cô,, người đẹp muốn đi đâu có dễ vậy nè,,, ưm,, ko thể nào

mình luôn ko thể đến rằng người lạ nhưng sao cô ấy hôn mình lại ko chán ghét chứ,, ưm. Mỹ nhân em phận tâm tôi phải phạt em,,, hự.. Ưm ko được,,, ưm. Hư... Ưm á... Bạch... Bạch.... Đừng mà,,,, ưm, xin cô, dừng lại,, tôi... Ko triệu được... Á, bảo bối,, thoải, mái sao,,, ưm trả lời chị,,,, ưm,,, đừng,,, em, thơm,, quá,,, á, đừng tôi,,, ra,, mất cùng ra nào,,, Mỹ nhân,,,, a,,,, áaaa,.... Ha ..ha,,.. Mỹ

nhân ngủ ngon,,, ưm,, đau đau đầu quá,, hử đây là,, đâu thế á, sao mình ko mặt đồ hử ko lẽ,,, ưm, cô gái này thật xinh hả phan đã,,phân đoạn,,,,,Mỹ nhân em thật thơm,,, hả ôi.. Mẹ ơi.. Chơi ngu.. Rồi đây ko phải là nhân lúc say,, làm càn sao.... Thôi sông rồi, , ưm.. Hử cô ấy sắp tỉnh rồi... Chào buổi sáng bảo bối,,, ko biết liêm sĩ ai là bảo bối của cô chứ,,, hử chị cùng em đã ở bên nhau rồi chị gọi.

Em như vậy cũng ko quá đáng chứ,,, chị hừ nói sao tôi cũng ko thích chị tôi ko cần chị triệu trách nhiệm gì cả coi như chưa có dì sảy ra , hử em ko định triệu trách nhiệm với chị à, cái gì cơ,,,, chị nói sai sao,,, em ăn sông rồi bỏ đừng quên tối qua em muốn chị còn hơn chị muốn em đó hừ thì coi như hề đi,.. Em,, ưm đừng chị muốn làm gì,, em ko thấy sao chị muốn em ngay bây giờ chị đừng làm bậy nha,, hừ nếu em ko triệu trách

nhiệm thì chị sẽ bất em xin tha mới thôi,, chị, được rồi tôi sợ chị rồi,, tôi triệu trách nhiệm còn ko được sao, mạo thả tôi ra,,, vậy mới ngoan chứ,, hừ em tên gì phụng hoàng,,, hử sao tên này nghe quen vậy,,, em ko phải là sao hả nhận ra rồi sao bà cô,,, ha đúng vậy bà

cô nhận ra rồi chúng ta quả là có duyên bảo bối, hừ đừng gọi nghe thân mật vậy tôi ko thích,,,,haaaa.... Từ từ rồi em cũng quen thôi,,,, ngọc nhi qua ăn sáng đi em em ko ăn em có việc xin phép đi trước, nè ngọc nhi,,,, chị à,, chị, cùng ngọc nhi,

, cãi nhau sao,,,,,, ko có,, vậy,, đùng,, chị nói ko,, ko nghe,,, à,, hừ,,,, cộp,,, cộp con lại chọc chị con à con nào dám người chọc chị e là chỉ có ngọc nhi thôi........ Sao cơ,,,.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro