30 - Trống Rỗng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau một hồi bị bao vây, xô đẩy, trông Krystal thật thảm hại. Cô vuốt lại mái tóc, sải bước dài về phía thang máy.

Đúng lúc này, trợ lý chạy xuống dưới, thở hổn hển, báo cáo. “Sau khi nhận được tin dữ, các cổ đông lập tức đến công ty. Bây giờ họ đang ở văn phòng chủ tịch hội đồng quản trị. Bọn họ nói, nhất định chờ Chủ tịch đích thân đến đây, giải thích về những chuyện xảy ra trong ngày hôm nay.

Krystal vừa sốt ruột nhìn biển báo số tầng trên thang máy vừa hỏi trợ lý: “Tổng giám đốc đâu rồi?”

“Tổng giám đốc đang ở văn phòng chủ tịch, vỗ về tinh thần các cổ đông.”

“Anh ấy có truyền đạt mệnh lệnh nào không?”

“Mệnh lệnh của Tổng giám đốc cũng gần giống những điều Giám đốc đã dặn dò chúng tôi qua điện thoại. Ngoài ra, đợi Chủ tịch đến công ty, Tổng giám đốc sẽ rút lui, đi làm việc khác. Quan trọng nhất là thuyết phục các cổ đông không thuộc hội đồng quản trị, khuyên bọn họ đừng bán tháo cổ phiếu của tập đoàn Park .”

Chỉ nghe những điều này, Krystal cũng đủ đau đầu. Tối qua cô còn nghĩ, đợi qua giai đoạn bận rộn này, cô và Seung Hyun sẽ tổ chức tiệc cưới. Xem ra, đây là ước mong xa vời.

Một người hỏi, một người trả lời, thang máy nhanh chóng đến nơi. Krystal vội vàng rời khỏi thang máy, đi thẳng tới văn phòng của cô. Trợ lý vẫn tiếp tục báo cáo: “Tôi đã làm theo yêu cầu của Giám đốc, soạn thảo một thông cáo báo chí về scandal của Park Ji Yeon , gửi cho các phóng viên chúng ta quen biết. Nhưng tin tức chưa kịp tác động đến công chúng thì lại xuất hiện sự cố dị ứng của Rosé . Sau khi thị trường chứng khoán mở cửa vào buổi sáng hôm nay, cổ phiếu của chúng ta không ngừng rớt giá…” Krystal không kìm được, thở dài một tiếng.

Ngẫm đi ngẫm lại, cả đời này cô mới làm người độc ác một lần, không ngờ bị báo ứng nhanh như vậy. Nếu thời gian xảy ra hai vụ Scandal không trùng hợp, mọi chuyện sẽ khác…

“Trước giờ mở cửa ngày mai, nếu hai vụ scandal, đăc biệt là sự cố dị ứng da không được giải quyết dứt điểm, giá cổ phiếu chắc chắn sẽ thảm hại hơn. Đến lúc đó, chỉ e các cổ đông không thuộc hội đồng quản trị tinh thần hoảng loạn, dẫn đến việc bán tháo cổ phiếu.”

Krystal vừa nói xong, trợ lý hỏi ngay: “Giám đốc Jung , chị định giải quyết thế nào?”

Krystal lắc đầu. Đây không phải là công việc thuộc phạm vi cô phụ trách. Việc duy nhất cô cần làm vào lúc này là xử lý êm xuôi vấn đề của Rosé .

Mặc dù Krystal đưa ra điều kiện rất hấp dẫn nhưng nhóm người tiêu dùng khiếu nại bên cô vẫn từ chối liên hệ, gặp gỡ riêng. Không chỉ có người của cơ quan tư pháp, các cơ quan quản lý chất lượng sản phẩm và công thương đều gọi điện đến văn phòng của cô, yêu cầu nhanh chóng giải quyết sự cố. Nếu không, bọn họ sẽ không nể mặt, xử lý nghiêm khắc theo quy định.

Báo chí đưa tin ngày càng rầm rộ. Đến chuyện Ji Yeon lạm dụng dây chuyền sản xuất của Ji Yeon gần một năm trước cũng bị moi ra. Cùng lúc đó, Krystal nhận được báo cáo nguyên nhân xảy ra sự cố: “Một số người tiêu dùng do sử dụng lô hàng kém chất lượng từ gần một năm trước nên mới bị dị ứng.”

“Lô hàng đó chúng ta đã thu hồi từ lâu, sao đến bây giờ bẫn còn bán trên thị trường?” Krystal nhíu mày.

“Chuyện này… chúng tôi vẫn chưa điều tra ra.”

“Tiếp tục điều tra cho tôi!”

Krystal suýt gầm lên trong ống nghe điện thoại, nhưng cô đã cố kìm nén rồi cúp máy.

Chưa tới giờ ăn trưa, Krystal đã nhận được tin, không ít đại lý của Rosé đã dỡ sản phẩm khỏi cửa hàng. Phản ứng đầu tiên của Krystal sau khi nghe tin này là gọi điện thoại cho giám đốc của Wu Square.

Giám đốc của Wu Square tỏ ra bối rối. Vòng vo một hồi, ông ta chỉ có thể cho Krystal câu trả lời nước đôi: “Thật ra chúng tôi rất khó xử. Hay là thế này đi, Jung tiểu thư hãy đích thân gọi điện thoại cho ngài Kris nói một tiếng. Nếu ngài ấy nhận lời cô, chúng tôi nhất định sẽ làm theo.”

Krystal đã đến bước đường cùng. Cô không còn thời gian lưỡng lự, tay này vừa cúp điện thoại của giám đốc Wu Square, tay kia đã bấm số điện thoại của Kris .

Đáng tiếc, người nhận điện thoại là thư ký của any ta . “Rất xin lỗi, ngài Kris đang nghỉ phép ở nước ngoài. Trong thời gian đi nghỉ, ngài ấy không xử lý việc của công ty.”

Nghe thư ký nói vậy, lòng Krystal chùng xuống. Cô nhắm mắt, ngửa đầu tựa vào thành ghế, nhưng chưa đến một phút, trợ lý lại gõ cửa đi vào. “Điện thoại của đại lý cấp một, Giám đốc có nghe không ạ?”

Krystal đành mở mắt. “Hãy giúp tôi vỗ về bọn họ!”

Đây là một trận chiến ác liệt nhưng Krystal thậm chí không biết đối thủ là ai. Bây giờ thời gian vô cùng gấp rút, điều duy nhất cô có thể làm lúc này là trực tiếp gọi điện thoại cho Kris đang ở nước ngoài.

Krystal bấm số, gần như nín thở chờ đợi. Điện thoại đổ ba hồi chuông, người bên kia bắt máy. “A lô!”

Krystal thở phào nhẹ nhõm khi nghe thấy giọng nói của Kris . Theo phản xạ, cô ngồi thẳng người, cố gắng gạt bỏ tâm trạng tồi tệ, sau đó mới lên tiếng: “Giám đốc Wu, là tôi, Krystal Jung đây ạ!”

“Hả?” Một từ ngắn gọn nhưng bộc lộ sự kinh ngạc pha lẫn chút vui mừng của Kris .

Krystal không có thời gian để suy đoán phản ứng của anh, cất giọng kính cẩn, lễ phép: “Xin lỗi đã làm phiền anh!”

Nghe Krystal nói vậy, Kris hơi ngây người. Đến khi lên tiếng, anh đã lấy lại giọng bình thản. Krystal có cảm giác anh lịch sự quá mức cần thiết. “Jung tiểu thư tìm tôi vì công việc?”

Krystal hít một hơi thật sâu mới có dũng khí lên tiếng: “Chuyện là thế này…”

Sau khi kể sơ qua sự việc, Krystal đưa ra đề nghị: “Tôi hy vọng anh nể mặt chúng ta hợp tác vui vẻ trong thời gian qua, tạm thời đừng rút hết sản phẩm của Rosé ở hệ thống cửa hàng của Wu Dragon .”

Kris trầm mặc hồi lâu. Mãi không thấy anh lên tiếng, Krystal nắm chặt điện thoại, đi đi lại lại quanh bàn làm việc, trong lòng vô cùng sốt ruột. “Chuyện này…” Kris bỗng lên tiếng.

Qua giọng điệu của anh, Krystal có thể đoán tiếp theo sẽ là câu từ chối. Cô vội cắt ngang: “Tôi hứa sẽ giải quyết sự cố của Rosé trong thời gian nhanh nhất. Ba ngày, xin anh hãy cho tôi ba ngày. Ba ngày sau, nếu tôi không giữ lời, đến lúc đó anh bắt chúng tôi rút sản phẩm, thậm chí hủy bỏ hợp đồng, chúng tôi cũng chấp nhận.”

“Được thôi!” Kris trả lời dứt khoát. “Cô chỉ có ba ngày.”

Tạm thời giữ được hệ thống tiêu thụ ở Wu Dragon , Krystal càng có cơ hội thuyết phục các đại lý cấp một. Cô vừa kết thúc cuộc điện thoại với Kris , trợ lý gõ cửa, đi vào. “Giám đốc Kim gọi điện, chị có nghe không ạ?”

Krystal mệt mỏi xua tay. Chợt nhớ ra điều gì đó, cô gọi trợ lý đang chuẩn bị đóng cửa: “Các cổ đông hiện vẫn còn ở văn phòng chủ tịch đấy chứ?”

“Vâng, Chủ tịch cũng đến rồi.”

Krystal lập tức đứng dậy, đi thẳng tới văn phòng chủ tịch hội đồng quản trị.

Bên ngoài văn phòng chủ tịch không một bóng người. Cô nhân viên lễ tân cũng không ngồi ở bàn làm việc. Krystal đi thẳng tới cửa phòng chủ tịch mà không gặp bất cứ trở ngại nào. Cô không gõ cửa mà đẩy luôn cửa vào.

Cánh cửa vừa mở, Krystal nghe thấy tiếng của một số cổ đông: “Cách duy nhất bây giờ là có người đứng ra chịu toàn bộ trách nhiệm…”

Người khác hỏi: “Ai tự nguyện đứng ra chịu trách nhiệm lớn như vậy chứ?”

Park Dong Hwan ngồi vị trí chủ tịch cau mày.

Hai cổ đông cất giọng ngạc nhiên: “Krystal Jung ?”

Lúc này Krystal mới sải bước đi vào trong. Vừa đi cô vừa nói: “Các chú, các bác chắc cũng đã nhận được tin, lô hàng Rosé xảy ra sự cố liên quan đến chị gái cháu?”

Quan sát phản ứng của họ, Krystal biết, những người có mặt ở đây đã biết được sự thật.

Park Dong Hwan đột nhiên lên tiếng: “Krystal Jung , cô ra ngoài trước đi!”

Krystal coi như không nghe thấy. “Chú Daehi nói đúng. Bây giờ muốn ngăn chặn, không để mọi việc ngày càng xấu đi, chúng ta phải hành động nhanh gọn, dứt khoát. Nếu cần một người chịu trách nhiêm, cháu có một ứng cử viên, các chú, các bác thử xem có thích hợp không.”

Park Dong Hwan dường như đoán ra ý đồ của Krystal , phẫn nộ đứng dậy, chỉ tay về phía cửa. “Krystal , cô đừng ăn nói bậy bạ. Mau cút đi cho tôi!”

Cút đi…

Từ này đúng là khó nghe!

Krystal nhíu mày nở nụ cười chua xót, sau đó cô tiếp tục lên tiếng: “Người này là …Park Ji Yeon .”

Tất cả đều sững sờ, ngoài Park Dong Hwan , bởi ông ta sớm đoán ra Krystal  sẽ nói như vậy. Ông ta lập tức quay lại, gầm lên với cô thư ký đang đứng bên cạnh: “Gọi bảo vệ lên đây!”, rồi tức giận chỉ vào mặt Krystal : “Lôi nó ra ngoài cho tôi!”

Lần này Park Dong Hwan thực sự tức giận, sắc mặt ông ta tái mét. Cô thư ký lo lắng bệnh cũ của ông tái phát, lâm vào thế khó xử, không biết nên đi gọi bảo vệ hay an ủi Park Dong Hwan .

Thấy thư ký do dự, Park Dong Hwan  lập tức quát mắng: “Cô cũng muốn tạo phản phải không?”

Cô thư ký hoảng sợ, vội vàng cầm di động để gọi bảo vệ. Đúng lúc này, Park đang đứng thở hổn hển đột nhiên thấy khó thở, lảo đảo, ngã xuống ghế. Cô thư ký thấy vậy, vội vàng buông điện thoại, giơ tay đỡ Park Dong Hwan . Park Dong Hwan  tức ngực, khó thở ngồi im trên ghế, cô thư ký liền vỗ lưng cho ông, giúp ông bình tĩnh lại.

Tất nhiên Krystal không bỏ qua cảnh này. Tim cô thắt lại, nhưng may mắn là ngay sau đó, sắc mặt Park Dong Hwan không còn khó coi như trước. Mặc dù có vẻ rất yếu ớt nhưng ông vẫn còn sức để sai khiến thư ký: “Còn không mau đi gọi bảo vệ!”

Nghe Park Dong Hwan ra lệnh, trong lòng Krystal cảm thấy rất mâu thuẫn. Một mặt, cô thở phào nhẹ nhõm, mặt khác, cô miệt thị bản thân tự nhiên lo lắng cho ông. Thấy cô thư ký tần ngần cầm di dộng, Krystal bỗng bừng tỉnh, nói với thư ký: “Mau đi lấy thuốc cho Chủ tịch!”

Park Dong Hwan liền ra lệnh: “Đi gọi bảo…”

Tiếng nói yếu ớt của Park Dong Hwan  nhanh chóng bị Krystal cắt ngang: “Nếu Chủ tịch có mệnh hệ gì, chị sẽ phải đối mặt với tương lai thất nghiệp, thậm chí là phải hầu tòa!”

Cô thư ký bị thái độ nghiêm túc của Krystal dọa sợ chết khiếp, vội vàng rời khỏi phòng chủ tịch.

Cô thư ký vừa đi khuất, Krystal liền nói: “Nếu các chú, các bác tạm thời chưa nghĩ ra cách giải quyết hợp lý hơn, vậy thì hãy giơ tay biểu quyết, quyết định xem có cần Park Ji Yeon  xuất đầu lộ diện gánh toàn bộ trách nhiệm hay không.”

Chứng kiến cảnh tượng vừa rồi, sắc mặt những cổ đông ở đây đều tái nhợt. Park Dong Hwan lúc này tuy sức khỏe không tốt, nói cũng khó khăn nhưng sự uy nghiêm vẫn còn nguyên vẹn, các cổ đông không dám trở mặt với ông. Dù không dám trở mặt, họ vẫn lên tiếng bày tỏ sự bất mãn của mình: “Dong Hwan ! Nói thật, chúng tôi vô cùng thất vọng về Ji Yeon .”

Chú Dong , vị cổ đông lớn từ trước đến nay luôn đứng về phía mẹ Krystal , không bỏ lỡ cơ hội lên tiếng: “Tôi tạm thời không bàn tới quan hệ giữa Ji Yeon  và phía YG . Chỉ tính riêng những việc con bé làm với Rosé trước kia, tôi thấy không thỏa đáng chút nào. Nếu không phải sự việc lần này bị vỡ lở, có lẽ cả đời này chúng tôi sẽ chẳng biết sự thật. Thậm chí, chúng tôi còn định giao cả tương lai của công ty vào tay con bé.”

Một cổ đông khác không kìm được tiếng thở dài. “Dong Hwan , ông nôn nóng muốn bảo vệ con gái, chúng tôi có thể thông cảm, nhưng… cần phải cho Ji Yeon một bài học.”

Park Dong Hwan hoàn toàn im lặng. Ông đảo mắt một lượt qua các cổ đông, nhanh chóng tính toán, cuối cùng lên tiếng: “Được thôi, Krystal đã đề xuất cách này, tôi sẽ làm theo ý con bé. Bây giờ chúng ta cùng giơ tay biểu quyết.”

Một năm trở lại đây, Park Dong Hwan  liên tục phải nằm viện, hầu như không can thiệp vào những cuộc đấu đá giữa những bè phái trong nội bộ lãnh đạo cấp cao, nhưng điều đó không có nghĩa ông không nắm được tình hình. Những cổ đông nào đứng về phía ông, cổ đông nào lén lút giúp mẹ con Krystal …. ông đều biết rõ.

Park Dong Hwan hạ lệnh, mọi người nhanh chóng giơ tay biểu quyết. Kết quả đúng như Park Dong Hwan dự đoán: một nửa tán thành và một nửa phản đối.

Theo thông lệ, số phiếu tán thành phải quá bán, nghị quyết mới được thông qua. Vào giây phút này, ánh mắt của Park Dong Hwan hướng về Krystal không giống như đang nhìn con gái, mà như nhìn một đối thủ thất bại trong tay ông.

Đúng lúc đó, cảnh cửa phòng chủ tịch mở toang, thư ký của Park Dong Hwan không chỉ mang thuốc, mà còn dẫn theo bốn người bảo vệ tiến lại gần Krystal .

Krystal cảm thấy điện thoại trong tay cô khẽ rung, một tin nhắn vừa được gửi tới. Cô cúi đầu đọc tin nhắn, rồi lại ngẩng lên nhìn bốn người bảo vệ cao lớn.

Bọn họ cưỡng ép cô ra ngoài là một việc dễ dàng như trở bàn tay, nhưng gương mặt Krystal không hề xuất hiện một tia sợ sệt, cũng không phẫn nộ, ngược lại, vẻ mặt cô ẩn giấu một sự ngạo nghễ. Krystal mỉm cười với Park Dong Hwan . Ở giây phút sau đó, cô lấy lại vẻ mặt lạnh lùng, đồng thời ngồi xuống vị trí đối diện với một cổ đồng vừa rồi không giơ tay, bình tĩnh nói với ông ta: “Chú Suk , chắc chú không biết, hôm qua cháu vừa giải đông số cổ phần của tập đoàn Park  mà ông ngoại để lại cho cháu. Mẹ cháu cũng vừa chuyển giao toàn bộ số cổ phiếu của bà cho cháu. Bây giờ, cổ phần do cháu sở hữu đã vượt qua chú, cũng có nghĩa là…” Krystal cố ý dừng lại, đảo mắt một vòng quanh căn phòng, cuối cùng mới quay lại nhìn người đàn ông tên Suk : “Vị trí của chú trong hội đồng quản trị đã tự động bãi bỏ.”

Krystal vừa dứt lời, vẻ mặt các cổ đông lập tức thay đổi. Trong số đó, tệ hại nhất là ngài Suk , người vừa nhận được tin dữ và Park Dong Hwan , người vừa mới uống thuốc.

Krystal quay mặt về phía bố cô nhưng ánh mắt cô dừng lại không đến một giây. Sau đó, cô nở nụ cười tao nhã và bổ sung một câu: “Quyết định của cháu là…”

Krystal vừa nói vừa từ tốn giơ tay.

Kết quả biểu quyết thay đổi trong nháy mắt. Việc Park Ji Yeon phải đứng ra nhận trách nhiệm đã được quyết định. Park Ji Yeon rơi vào trạng thái hoàn toàn trầm mặc. Krystal, người vừa xoay chuyển cục diện, nhẹ nhàng đi đến bên cạnh ông, bày ra vẻ đáng tiếc. “Bố, con đã cho người gọi chị gái con đến đây. Bố hãy đích thân nói cho chị ấy biết kết quả biểu quyết của cuộc họp đại hội cổ đông bất thường ngày hôm nay.”

Park Dong Hwan vẫn ngồi bất động, ông ta ngẩn đầu nhìn Krystal , ánh mắt ẩn chứa một tia căm hận. “Tất cả những trò này là do cô sắp đặt phải không?”

Krystal ngây người.

Park Dong Hwan lắc đầu như không thể tin nổi. Vài giây sau, ông đột nhiên ngẩng lên, khóe miệng xuất hiện nụ cười mỉa mai. “Cô không hổ danh là con gái Park Dong Hwan , cô chơi trò gian dối này còn giỏi hơn tôi, tàn nhẫn hơn tôi…” Từ “tất cả” Park Dong Hwan vừa nói… là chỉ hành vi thao túng cổ phần của cô, hai vụ scandal bị tiết lộ vào buổi sáng hôm nay và cả chuyện cô đang “bức vua thoái vị”?

Krystal nhanh chóng lấy lại tinh thần. Vào giây phút Park Dong Hwan nghi ngờ chất vấn của cô, tia ấm áp của tình thân cuối cùng trong lòng cô đã hoàn toàn tan biến. Cô mỉm cười với Park Dong Hwan , cô không lên tiếng thừa nhận hay phủ nhận. Sau đó, cô đặt di động đến trước mặt Park Dong Hwan , không nói lời nào, quay người rời khỏi phòng chủ tịch.

Park Dong Hwan cúi xuống nhìn điện thoại của Krystal . Một người lão luyện trong chốn thương trường như ông, không ngờ bị con gái chơi một vố đau đến mức tay đầy mồ hôi lạnh. Khi Park Dong Hwan đọc nội dung tin nhắn, hơi lạnh từ lòng bàn tay thẩm thấu qua huyết mạch, xuyên thẳng vào tim.

Màn hình điện thoại hiển thị tin nhắn mẹ Krystal vừa gửi đến: “Đã hoàn tất thủ tục chuyển giao cổ phần, cô cứ làm mạnh tay đi!” Làm mạnh tay đi… Mạnh tay hủy diệt mọi thứ của đứa con hoang mà bố cô yêu quý.

Krystal rời khỏi văn phòng chủ tịch, mang theo khí thế bừng bừng của người giành thắng lợi. Cô đi thẳng tới thang máy, xuyên qua hành lang, cuối cùng về phòng làm việc của mình.

Xung quanh không một bóng người, Krystal không cần tiếp tục ngụy trang. Cửa vừa khép lại, hai chân mềm nhũn, cô bất giác tựa vào cánh cửa. Cô không biết cảm giác của cô lúc này là gì. Cô đã thành công nhưng tại sao trái tim trống rỗng? Một sự trống trải chưa từng thấy…

Krystal đi đến bàn làm việc, nhấc điện thoại, bấm vội một dãy số, giống như đây là ngọn cỏ cứu mạng cô vừa túm được. Vào giây phút này, cô cần có người chia sẻ, chia sẻ niềm vui, chia sẻ cảm giác bất lực cùng cô.

Điện thoại đổ ba hồi chuông đối phương bắt máy.

Krystal đã không kìm nén được reo lên: “Choi Seung Hyun !”

Đầu máy bên kia im lặng. Vài giây sau mới vang lên một giọng nói: “Tổng giám đốc… đang bàn công chuyện với cổ đông Jo Hyun Jae .”

Giọng nói thư ký Soo Hyuk như một gáo nước lạnh giội xuống đầu Krystal , khiến cô đờ người.

Trong tình hình nguy cấp như hiện nay, để ổn định giá cổ phiếu của tập đoàn , ngăn cản các cổ đông bán tháo cổ phiếu một cách ác ý, người nắm trong tay tương đối nhiều cổ phiếu như Jo Hyun Jae đương nhiên trở thành đối tượng Seung Hyun gặp gỡ đầu tiên.

Krystal nhíu mày, cố gắng cất giọng khách sáo: “Vậy xin hãy chuyển lời đến Tổng giám đốc, bảo anh ấy sau khi xong việc thì gọi điện cho tôi.”

“Vâng ạ!”

Krystal cúp điện thoại. Không được nghe giọng nói trầm ấm, có tác dụng an thần của Seung Hyun , cô không khỏi cảm thấy thất vọng nhưng cô biết, anh cũng đang nỗ lực vì cô. Nghĩ đến đây, trái tim cô không còn trống rỗng đáng sợ như lúc trước.

Krystal nhìn ra ngoài cửa sổ. Không gian bên ngoài mờ mịt, u ám, dường như nó sẽ kéo dài suốt mùa đông.

Cùng dưới một bầu trời u ám.

Trên hành lanh ngoài phòng làm việc của Jo Hyun Jae .

Thư ký Soo Hyuk tắt điện thoại, quay về văn phòng. Vừa đi đến cửa văn phòng, anh ta nghe thấy giọng nói chắc nịch của Jo Hyun Jae : “Ngài Choi cứ yên tâm! Tôi rất có lòng tin vào Chủ tịch Park và Giám đốc Choi . Tôi sẽ không bị ảnh hưởng bởi vụ scandal ngày hôm nay mà bán tháo cổ phiếu.

Đáp lại câu nói của Jo Hyun Jae là tiếng cười trầm thấp, mơ hồ. Tiếng cười nhanh chóng biến mất, thay thế bằng một giọng nói trầm tĩnh, có sức thuyết phục: “Ngài Jo , chắc anh hiểu nhầm ý tôi rồi. Hôm nay tôi đích thân đến đây, với mục đích… khuyên anh bán hết số cổ phiếu của tập đoàn Park trong tay anh.”

Ps : chuẩn  bị tinh thần đón gió đông nhé các bạn trẻ (ý mình là ngược ý ).Gió đông sẽ tăng dần dần nên mấy bạn cứ chuẩn bị tâm lý nhe nhe (ಥ_ಥ)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro