32 - Đóng Kịch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kris vừa gắp salad cho Krystal vừa tiếp lời, giọng có vẻ hơi bất lực, nhưng cũng có vẻ yêu thương chiều chuộng: “Cô ấy lúc nào mà chẳng ung dung, thong thả! Các cơ quan chính quyền chưa có kết quả điều tra, đã không ít đại lý rút hết sản phẩm của Rosé, vậy mà cô ấy vẫn không coi là gì cả. Còn có thời gian cùng tôi đến đây ăn sáng.” Câu nói “vô ý” của Kris dường như tác động không nhỏ đến Oh Sehun . Oh Sehun đang gắp một miếng chanh lên đĩa liền dừng lại, bỏ miếng chanh về chỗ cũ. Anh ta nhíu mày, suy tư vài giây rồi hỏi Kris : “Nói như vậy, các quầy mỹ phẩm của Rosé  ở Wu Square vẫn bày bán bình thường?”

Oh Sehun “cắn câu”, Krystal như mở cờ trong bụng, lập tức tiếp lời: “Thật ra Rosé …”

Đúng lúc này, Kris liếc cô một cái. Krystal biết ý liền im lặng, giao quyền phát ngôn cho Kris .

Kris từ tốn lên tiếng: “Lô hàng có vấn đề về chất lượng đã bị tập đoàn Park  thu hồi từ lâu. Không biết khâu nào làm ăn tắc trách, để hàng tuồn ra ngoài thị trường cấp thấp nên mới gây ra sự cố lần này. Về lý mà nói, các đại lý nhập hàng theo con đường chính thức không thể có tình trạng kém chất lượng. Sehun , cậu thấy tôi nói có đúng không?

Oh Sehun chỉ cười cười. Anh ta không tỏ thái độ rõ ràng nhưng khẩu vị của anh ta đột nhiên kém hẳn. Krystal chậm rãi chọn thức ăn bên chiếc bàn dài, quay lại nhìn thấy đĩa thức ăn của Oh Sehun vẫn trống không, cô lịch sự hỏi thăm: “Ngài không muốn ăn sao?”

Bấy giờ Oh Sehun mới định thần, cặp lông mày của anh ta dãn ra, mỉm cười với Kris và Krystal . “Hai vị thứ lỗi, tôi cần gọi một cuộc điện thoại khẩn cấp, tôi ra ngoài một lát.”

Krystal không rõ có phải Oh Sehun đã thay đổi cách nhìn về Rosé hay không nên không dám thở phào nhẹ nhõm.

Giọng nói trầm trầm của Kris chợt vang lên bên tai cô: “Tôi đoán cậu ta đi gọi điện thoại ra lệnh bày bán sản phẩm Rosé như cũ.” Krystal quay sang Kris , nhún vai. “Hy vọng là vậy!”

Trong vòng nửa tiếng, Kris giới thiệu Krystal với không ít khách hàng. Sau khi đi một vòng, cô mới được thảnh thơi một chút, phản ứng đầu tiên của cô là muốn thoát khỏi ánh mắt dò xét của mọi người. Cô nói với Kris : “Tôi vào nhà vệ sinh một lát”, rồi lập tức rời khỏi chỗ ngồi.

Trốn vào nhà vệ sinh, cuối cùng Krystal cũng được yên tĩnh. Cô dùng điện thoại để kiểm tra tình hình cổ phiếu của tập đoàn hôm nay, không khỏi kinh ngạc khi cổ phiếu không tụt đến mức sàn như cô dự đoán. Thậm chí có thời điểm, giá cổ phiếu còn tăng nhẹ. Krystal xem kĩ thời gian cổ phiếu tăng, đó là sau khi cô cùng Kris xuất hiện ở nhà hàng không lâu… Krystal hy vọng đây chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên.

Khi Krystal bỏ điện thoại vào túi xách, chuẩn bị rời đi, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng giày cao gót nện cồm cộp trên nền nhà.

Krystal còn chưa kịp mở cửa đi ra ngoài, bỗng nghe thấy tiếng trò chuyện của hai người phụ nữ.

“Hôm nay, thị trường chứng khoán vừa mở cửa, cổ phiếu của tập đoàn Park lại tiếp tục giảm, sao cô ta còn rảnh rỗi đến đây ăn uống nhỉ?”

“Con gái của Park gia đúng là ghê thật! Thấy cô chị câu được người thừa kế của tập đoàn YG , cô em không nhịn nổi, liền ra tay quyến rũ công tử của tập đoàn Wu .”

“Ngẫm lại mới thấy cô ta cũng đáng thương thật! Đường đường là tiểu thư nhà tài phiệt , vậy mà rơi vào hoàn cảnh phải bán thân để cầu vinh…”

“Rơi vào hoàn cảnh gì chứ? Không biết chừng Jung tiểu thư người ta lại rất mong ấy chứ!”

Krystal im lặng lắng nghe. Cô định trốn trong đó thêm một lúc nhưng nghĩ lại, cô lập tức thay đổi ý định, mở cửa, ngẩng cao đầu đi ra ngoài.

Nhìn thấy Krystal , hai người phụ nữ đang đứng trước bồn rửa mặt liền tròn mắt. Krystal điềm nhiên như không nghe thấy cuộc trò chuyện của bọn họ. Một trong hai người cười cười với cô.

Krystal cũng mỉm cười lại. Vừa cười cô vừa nói: “Có một tôn giáo cho rằng, những kẻ thích đặt điều sau khi chết sẽ bị cắt lưỡi và đày xuống địa ngục. Hy vọng các cô không phải tín đồ của tôn giáo đó.”

Nhìn thấy gương mặt cứng đờ của đối phương, Krystal hơi nhíu mày, quay người đi ra khỏi nhà vệ sinh.

Sau khi cánh cửa nhà vệ sinh khép lại phía sau lưng, Krystal đứng bất động vài giây. Cô hít một hơi thật sâu rồi mới quay lại nhà hàng, tiếp tục đối diện với những ánh mắt không mấy dễ chịu của đám người đó. Khi đến bên Kris , Krystal đã lấy lại vẻ bình tĩnh.

Kris tinh ý nhận ra vẻ mặt không vui của Krystal . Anh lặng lẽ dùng tay vẽ hình mặt cười trong không trung. Krystal chu môi vẻ không cam tâm tình nguyện, nhưng cuối cùng cô vẫn nhếch miệng theo chỉ thị của anh.

Hai người đi về đầu bên kia của chiếc bàn dài. Khi Krystal đi qua một người đàn ông đang ngồi đọc báo trên chiếc bàn ăn tròn, đúng lúc anh ta nhướng mắt, tình cờ nhìn thấy cô. Ánh mắt của anh ta hơi thay đổi, lộ rõ vẻ ngạc nhiên, nhưng khi bắt gặp Kris ở bên cạnh cô, anh ta lập tức che dấu sự kinh ngạc, gấp tờ báo, đứng dậy. “Giám đốc Wu !”

Krystal liếc qua tờ báo.

Bức ảnh Park Dong Hwan bị hắt thứ chất lỏng màu trắng tại buổi họp báo chiều qua chiếm một diện tích lớn trên mặt báo. Dù người đàn ông này cố ý gấp đôi tờ báo nhưng Krystal vẫn có thể nhìn ra tấm ảnh.

“Chẳng phải anh đang đi nghỉ ở nước ngoài sao?” Anh ta hỏi. Krystal không biết người đàn ông này là ai, nhưng dường như Kris có mối quan hệ khá thân thiết với anh ta. Anh trả lời: “Trong nhà xảy ra chút việc nên tôi về sớm hơn dự định.”

Trong nhà?

Thời gian gần đây Wu gia rất yên bình, vậy từ “nhà” mà Kris nói là ám chỉ…

Người đàn ông lập tức liếc nhìn Krystal .

Không còn nghi ngờ gì nữa, Jung tiểu thư của tập đoàn Park được ngài Kris  coi là “người nhà”. Kris vẫn thản nhiên, giới thiệu với Krystal với anh ta: “Đây là Kim Joon Myung của công ty chứng khoán WJ. Đây là…”

Không đợi Kris nói hết câu…

“Tôi biết, là cô hai của Park gia.” Joon Myung giơ tay về phía Krystal . “Jung tiểu thư, nghe danh cô đã lâu!”

Thấy Kris nhìn mình bằng ánh măt khích lệ, Krystal không hề do dự, bắt tay Joon Myung .

Kris có ý đồ riêng nên mới sắp xếp để Krystal tay bắt mặt mừng thân mật với nhân vật có tiếng trong giới chứng khoán, cô chỉ cần phối hợp là được. Sau đó, Kris ra ngoài nhận một cuộc điện thoại. Khi quay lại, anh cắt ngang cuộc trò chuyện vui vẻ giữa Krystal và Joon Myung : “Thật ngại quá, tôi còn một số công chuyện phải đi trước!”

Joon Myung lịch sự gật đầu với Krystal . “Hẹn gặp cô lần sau!”

Krystal đi theo Kris ra ngoài nhà hàng mới mở miệng hỏi: “Chúng ta đi đâu đây?”

“Cô có hứng thú tham quan trung tâm thương mại thế giới Wu Dragon đang xây dựng không?”

Krystal thực lòng muốn ở lại nhà hàng nói chuyện với Joon Myung hơn. Cô biết Joon Myung có rất nhiều khách hàng lớn, mỗi người bỏ ra một số vốn đầu tư nhỏ mua cổ phiếu của tập đoàn Park cũng đủ giúp cô lật ngược thế cờ. Chỉ cần giá cổ phiếu của tập đoàn Park giữ ổn định một, hai ngày, cộng thêm thanh thế Kris tạo ra cho cô, nhiều khả năng Rosé sẽ thoát ra khỏi tình cảnh tồi tệ hiện nay. “Đến đó làm gì?” Krystal vừa lưu luyến quay lại phía nhà hàng vừa hỏi.

“Đổi chỗ khác, diễn lại màn vừa rồi.” Kris trả lời.

Trung tâm thương mại thế giới Wu Dragon là dự án đầu tư lớn nhất của tập đoàn Wu cho đến thời điểm này. Dự án cũng được chính phủ coi là công trình trọng điểm, sau khi hoàn thành sẽ trở thành CBD[2] lớn nhất thành phố.

[2] CBD viết tắt của từ Central Business District, khu trung tâm hành chính và thương mại của một quốc gia hay một thành phố.

Tuy đang trong quá trình xây dựng nhưng các khu vực riêng biệt như khu mua sắm, giải trí, tòa nhà văn phòng và phố đi bộ khép kín đã sơ bộ hình thành.

Kris đi theo người phụ trách thị sát trung tâm mua sắm, giải trí. Một số phóng viên đi theo anh lấy tin, bọn họ tất nhiên tỏ ra hiếu kỳ khi thấy Krystal xuất hiện bên cạnh Kris . “Giám đốc , quan hệ giữa anh và Jung  tiểu thư…”

Trợ lý của Kris định cắt ngang câu hỏi của phóng viên nhưng thấy Kris không tỏ ra tức giận, anh ta lặng lẽ đứng sang một bên. Trong khi đó, Kris vẫn không dừng bước, anh vừa đi vừa nói: “Nhãn hiệu dược mỹ phẩm BeYo  của Rosé sẽ đặt cửa hàng đầu tiên tại nơi này. Hôm nay có thời gian rảnh rỗi nên tôi đưa cô ấy đên đây xem.”

Vừa dứt lời, Kris dừng bước. Anh quay sang Krystal chỉ tay về khoảng đất trống cách đó không xa. “Chỗ đó dành riêng cho BeYo , vị trí đẹp nhất…”

Không chỉ đám phóng viên kinh ngạc, ngay cả Krystal cũng ngẩn người. Kris  nháy mắt mỉm cười, dáng vẻ rất trìu mến.

Tiếng chụp ảnh “tách tách” liên tục vang lên. Máy ảnh của phóng viên sẽ lưu lại khoảng khắc này. Gương mặt người đàn ông đầy vẻ cưng chiều, còn người phụ nữ thì tỏ ra bất ngờ, luống cuống.

Krystal đâu chỉ luống cuống. Anh chàng Wu công tử này có vẻ đóng kịch hơi thái quá, khi quay lại ô tô, Krystal không kìm được, lên tiếng hỏi: “Tại sao anh lại giúp tôi?”

Kris cúi đầu xem tin tức trên điện thoại. Xem xong anh mới ngẩng lên nhìn Krystal nhưng không trả lời câu hỏi của cô, chỉ nói: “Phóng viên này không tồi, chụp ảnh tôi còn đẹp hơn ảnh bìa trên tạp chí tài chính lần trước.” Krystal liếc qua điện thoại của anh, cô không ngờ tin tức cô và Kris đi thăm công trường trung tâm thương mại Wu Dragon được đăng tải nhanh như vậy. Cô thu lại ánh mắt, hỏi một lần nữa: “Tại sao?”

Trình độ đánh trống lảng của Kris rõ ràng không ăn thua với Krystal . Kris tựa như không nghe thấy câu hỏi của Krystal , trầm ngâm rồi lên tiếng: “Nếu đã không thể cứu vãn sai lầm trong quá khứ, chi bằng cho bọn họ một tương lai tốt đẹp, để các đối tác nhìn thấy tia hy vọng, bọn họ sẽ kiên định ủng hộ cô.”

Tuy nhiên, câu trả lời không đúng trọng tâm của Kris không thể gạt bỏ sự cố chấp của người phụ nữa này. Anh không trả lời, cô lại hỏi lần nữa: “Tại sao?”

Tại sao ư?

Kris suy nghĩ một lúc, sau đó anh tủm tỉm cười. “Có lẽ vì tôi yêu…” Anh cố ý dừng lại, khiến toàn thân Krystal căng ra trong chốc lát. Cuối cùng, anh vẫn cười cười, một lúc sau mới từ tốn nói: “… yêu cảm giác làm Chúa cứu thế.” Nói xong, không đợi phản ứng của Krystal , anh lại cúi đầu lướt web, xem ảnh chụp chung của hai người.

Cùng lúc đó, người lên mạng xem ảnh và tin tức không chỉ có mình Kris .

Nghe tiếng gõ cửa, Seung Hyun mới rời mắt khỏi màn hình vi tính, lạnh nhạt nhìn về phía cửa ra vào. Vừa vào phòng, thư ký Soo Hyuk liền phát hiện ra điều khác lạ. Là người thân tín ở bên cạnh Seung Hyun nhiều năm, anh ta dễ dàng nhận ra một tia không bình thường ẩn giấu sau ánh mắt bình tĩnh của Seung Hyun.

Thư ký Soo Hyuk ngập ngừng vài giây mới lên tiếng: “Yang Hyun Suk và Lee Seung Ri đến rồi ạ!”

“Mời họ vào!” Seung Hyun vừa nói vừa tắt trang web. Hình ảnh đôi nam nữ từ ngoại hình , dáng vẻ và khí chất đều rất xứng đôi trong bài báo biến mất khỏi màn hình máy tính ngay tức thì…

Sau khi tạm biệt Kris, Krystal về đến nhà mà vẫn chưa tới ba giờ chiều. Thị trường chứng khoán vẫn đang hoạt động. Một điều an ủi là cổ phiếu của tập đoàn Park không tiếp tục rớt giá mà vẫn giữ xu thế tăng nhẹ cho đến lúc sàn chứng khoán đóng cửa. Krystal thở phào nhẹ nhõm, tạm thời cô đã có cái để nói với các cổ đông.

Sự kiện Park Dong Hwan làm trái quyết định của các cổ đông, khăng khăng bảo vệ Ji Yeon khiến Park gia mất hết danh dự trong hội đồng quản trị. Mặc dù mối quan hệ với Park Dong Hwan rất tồi tệ nhưng bà Jung  vẫn đích thân ra mặt, đi thuyết phục một số đại cổ đông trước đây vì nể ông ngoại Krystal mới đầu tư cổ phẩn, nên mới tạm thời giữ được uy tín đang trong tình trạng nguy khốn của Park gia.

Ngẫm lại mới thấy nực cười, cuối cùng mẹ con Krystal lại là người gánh trách nhiệm của Park gia, gồm những việc làm sai trái của Ji Yeon . Thậm chí, cô vì chuyện này mà phải trả một cái giá không nhỏ.

Trong tương lai, Rosé và Secret vẫn cần nguồn vốn đầu tư, nếu các cổ đông cố tình không phê chuẩn… Krystal không dám nghĩ tiếp, dù sao cũng không chỉ có việc này khiến cô buồn phiền.

Cả ngày hôm nay, Krystal không đến công ty. Tuy thoát khỏi sự đeo bám của các phóng viên chầu chực bên ngoài tòa nhà tập đoàn nhưng tin tức xuất hiện trên các báo lá cải, cô chẳng có cách nào trốn tránh.

Sau khi trên mạng đăng tin về cô và Kris , ngay đầu giờ chiều, tin tức đã xuất hiện trên một loạt trang web lớn, thậm chí cả báo giấy cũng đưa tin. Điều này có ích cho Rosé nhưng cũng hủy hoại thanh danh của cô. Cô đọc kỹ lời bình luận của cư dân mạng dưới các mẩu tin, hình như không có nhận xét nào tốt đẹp cả . Cô không xem tiếp mà thu nhỏ cửa sổ trang web. Nếu biết tin, liệu Seung Hyun có suy diễn giống cư dân mạng? Krystal không khỏi đau đầu khi nghĩ đến chuyện này.

Một lúc sau, điện thoại chợt đổ chuông,Krystal ngẩn người. Không phải vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến đấy chứ? Cô cầm điện thoại, thấy không phải số Seung Hyun , cảm xúc trong lòng không ngừng lên xuống như những con sóng xô bờ.

Krystal nghe điện thoại, thấy đối phương ngập ngừng không lên tiếng, cô đành nói trước. “Dì Lee?”

“Cô hai , cô có thể…” Dì Lee như có yêu cầu gì đó nhưng lại khó mở miệng, bà do dự một, hai giây mới nói tiếp: “… về nhà thăm Chủ tịch?”

“Sao thế ạ?”

“Tôi cũng không rõ. Sáng nay, Chủ tịch và phu nhân cãi nhau một trận. Sau đó, ông ấy nhốt mình trong thư phòng cả buổi, vừa mới ra ngoài. Chủ tịch bảo tôi gọi cô về nhà một chuyến.”

Krystal ôm trán, cô không hứng thú với đề nghị của dì Lee. “Cháu chẳng có gì nói với ông ấy cả!”

Dì Lee sớm đoán Krystal sẽ trả lời như vậy, lập tức giở chiêu cũ, tận tình khuyên nhủ: “Cô hãy về nhà một chuyến đi, dù sao cũng là cha con. Tuy ông ấy…”

“Dì gọi Park Ji Yeon về đi! Hai người đó mới thực sự là cha con.”

Nói đến đây, Krystal vô ý ngẩng đầu, chợt sững lại. Seung Hyun không biết đứng ở cửa thư phòng từ lúc nào. Anh khoanh tay trước ngực, không hề tỏ ra áy náy khi lén nghe cô nói chuyện. Thấy Krystal phát hiện sự có mặt của mình, Seung Hyun vẫy vẫy ngón tay, coi như chào hỏi cô.

Krystal không rõ Seung Hyun nghe được bao nhiêu. Cô thực sự không muốn người ngoài biết chuyện nhà cô. Mặc dù anh đã là con rể của Park  gia, về lý mà nói cũng được coi là người của Park gia nhưng Krystal vẫn sợ bị người đàn ông này chứng kiến trò hề của gia đình mình.

Nói vòng vo vài câu với dì Lee, cuối cùng Krystal cũng ngắt máy. Từ đầu đến cuối cô đều không nhận lời về nhà. Thấy cô để di động xuống bàn, Seung Hyun mới đi vào phòng.

Krystal nở nụ cười miễn cưỡng. “Anh về lúc nào vậy? Về nhà cũng không lên tiếng…”

“Thấy em đang nói chuyện điện thoại, anh không muốn làm phiền em.”

Seung Hyun đến bên cạnh Krystal . Cô nhướng mắt nhìn anh rồi lại nhìn màn hình máy tính, bàn tay bất giác sờ vào con chuột.

Krystal vẫn chưa kịp làm gì thì giọng nói trầm trầm của Seung Hyun đã vang lên bên tai: “Khỏi cần đóng trang web, anh xem tin tức rồi.”

Nghe anh nói vậy, Krystal liền ngẩng đầu.

Seung Hyun nhìn cô, vẻ mặt vừa bất lực vừa tức cười. Hóa ra anh đã bắt được ý đồ của cô.

Krystal không hiểu được phản ứng của Seung Hyun lúc này. Suy đi tính lại, cô chỉ có thể nói một câu: “Em xin lỗi…”

Quan sát kĩ Seung Hyun , Krystal không phát hiện dù chỉ một tia tức giận trên gương mặt anh. Nhưng sống với người đàn ông này một thời gian, cô cũng biết rõ khả năng không thể hiện cảm xúc ra ngoài của anh, vì vậy, cô hồi hợp chờ đợi câu trả lời. Seung Hyun trầm mặc chấp nhận lời xin lỗi của Krystal . Anh cúi xuống, đoạt lấy con chuột trong tay cô, giúp cô đóng trang web.

“Hai chúng ta đã đăng ký kết hôn rồi, em tưởng anh tin những tin đồn vô căn cứ của giới báo chí sao?

Nhìn vẻ mặt và đôi mắt không gợn sóng của anh, Krystal cảm thấy mình có thể thở phảo nhẹ nhõm. Nhưng ngay sau đó, anh đột nhiên lên tiếng khiến vai Krystal cứng đờ. “Có điều…”

Một tay Seung Hyun đang ôm Krystal , tất nhiên anh cũng cảm thấy vai cô cứng đờ. Vì anh đang cúi thấp nên hai người mắt đối mắt, mũi chạm vào nhau. Lúc anh nói, hơi thở nóng hổi của anh mơn man trên bờ môi cô. “…Thời gian còn lại của ngày hôm nay, em hãy bỏ tất cả những chuyện nhức đầu, toàn tâm toàn ý ở bên cạnh anh, coi như một sự bù đắp, được không?

Lúc này, gương mặt hai người chỉ cách nhau vài centimet. Vừa dứt lời, Seung Hyun lập tức áp sát, giống như anh sẽ hôn. Tuy nhiên, sau khi nghe điện thoại của dì Lee, Krystal quả thật không còn tâm trạng đón nhận nụ hôn của anh. Cô đang phân vân không biết có nên hôn qua loa cho xong thì Seung Hyun đột nhiên dừng lại. Anh nói: “Anh đói rồi, em đi nấu cơm đi!”

Krystal ngẩn người.

Bàn tay Seung Hyun từ bờ vai Krystal  trượt xuống eo cô, nhẹ nhàng nhấc cô đứng dậy, còn mình ngồi xuống ghế. Bây giờ đổi lại là anh ngẩng đầu nhìn cô, “Anh bận rộn cả ngày, còn chưa được miếng cơm nào vào bụng.”

Krystal im lặng nhìn anh.

Quan sát người đàn ông này từ trên cao, có thể thấy sự mệt mỏi ẩn giấu đằng sau gương mặt bình thản của anh. Anh bận rộn hơn cô nhiều. Sau khi công ty xảy ra sự cố, anh phải ứng phó với hàng loạt tình huống bất ngờ liên tiếp.

“Được thôi!”

Krystal nhận lời, đi vòng qua bàn vi tính ra cửa. Mới đi được vào bước, cô nghe thấy anh nói: “Không được lười biếng như lần trước, gọi đồ ăn bên ngoài để đối phó anh .”

Krystal dừng bước, trong lòng nghĩ: anh quả nhiên là người đàn ông thù dai. Cô bất giác kéo dài giọng, bày tỏ sự quyết tâm: “Tuân… lệnh!”

Seung Hyun mỉm cười nhìn theo bóng lưng cô. Khi cô vừa đi khuất, nụ cười trên môi anh cũng vụt tắt.

Trên màn hình máy tính đã tắt hết các trang web, nhưng chương trình theo dõi thị trường chứng khoán vẫn còn hoạt động. Seung Hyun phóng to trang web, số liệu màu đỏ và xanh lá cây lập tức hiện lên.

Cổ phiếu của tập đoàn Park sau mấy đợt lên xuống thất thường, nay dừng lại ở chỉ số không đến nỗi quá tuyệt vọng.

Sau đó, Seung Hyun tắt chương trình theo dõi cổ phiếu, tắt luôn cả máy vi tính. Màn hình tối đen phản chiếu gương mặt anh. Trên gương mặt lạnh lẽo ấy từ từ xuất hiện nụ cười, nhưng không giống nụ cười trước đó, nụ cười của anh lúc này có nét châm biếm rõ ràng.

Choi phu nhân mất đứt một tiếng đồng hồ để chuẩn bị bữa tối nhưng cuối cùng vẫn thất bại.

Ngài Choi ngồi bên bàn ăn chứng kiến Choi phu nhân trổ tài. Anh sớm đã từ bỏ ý định trước đó, dịu dàng hỏi bà xã: “Hay là… gọi đồ ăn đi!”

Krystal hất đồ ăn cháy sém trong chảo vào thùng rác, sau đó, cô quay đầu trừng mắt với Seung Hyun . “Em đã làm xong hai món, bây giờ anh mới bảo gọi đồ ăn là sao?” Krystal nghiến răng nghiến lợi khiến người đàn ông từ trước đến nay luôn ở trên cao chỉ đạo người khác lập tức ngậm miệng. Anh cúi xuống nhìn hai đĩa thức ăn được gọi là “món” của cô: một đĩa salad rau xanh và một đĩa salad hoa quả.

Seung Hyun do dự một lát. Vì bà xã, cũng là vì dạ dày của mình, cuối cùng anh đứng dậy, đi đến chỗ bếp. Trước khi Krystal nấu món cá chua ngọt lần ba, Seung Hyun đoạt lấy cái xẻng từ tay cô. “Thôi khỏi, để anh nấu cho!”

Krystal nhíu mày nhìn anh. Vẻ mặt nghiêm túc của cô lập tức dãn ra. Sau khi xác định Seung Hyun vào bếp thay, cô liền nở nụ cười tươi rói.

Cuối cùng cũng được giải phóng, Krystal cởi tạp dề, nhường vị trí cho Seung Hyun. Cô đi đến bàn ăn, ngồi xuống, lên tiếng dặn dò như bà chủ: “Em đói bụng quá, anh nấu hai món là được rồi!”

Seung Hyun quay lưng lại phía cô, lặng lẽ lắc đầu, vẻ vô cùng bất lực. Krystal không hề cảm thấy áy náy, cô ăn tạm mấy miếng salad cho đỡ đói.

Vài phút sau, phòng bếp tràn ngập mùi thơm của món cá.

Ngoài cửa sổ, mặt trời đã khuất bóng. Krystal ôm bụng đói háo hức ngồi chờ bữa tối nên không hề phát hiện, đêm tối đã bao trùm lên khu chung cư này…

Tại một nhà hàng cách tòa chung cư của Seung Hyun không xa, trong phòng VIP khá rộng chỉ có một mình Park Dong Hwan .

Đây là lần thứ sáu Park Dong Hwan  giơ tay xem đồng hồ. Đúng lúc này, cửa phòng VIP bị mở ra. Nghe tiếng động, Park Dong Hwan liền ngẩng đầu. “Chuyện gì vậy? Sao cô đến muộn thế?”

Vừa cất giọng quở mắng con gái, Park Dong Hwan ngây ra khi nhìn thấy người đang đứng ở cửa. Ông ta nghi hoặc, trầm tư vài giây, sau đó nhíu mày. “Sao ông lại có mặt ở đây?”

“Thế nào, không hoan nghênh tôi sao ?”

Park Dong Hwan không lên tiếng, vẻ mặt lạnh lùng của ông là câu trả lời rõ ràng nhất.

Người mới đến bất chấp sự miệt thị của Park Dong Hwan , kéo chiếc ghế gần nhất, ngồi xuống: “Tôi đến đây để báo cho Chủ tịch Park một tin vui.”

Lúc người này bước vào phòng, theo sau ông ta là một người đàn ông trẻ tuổi, anh ta cung kính đứng một bên chờ đợi.

Park Dong Hwan không đáp lời mà bấm điện thoại. Tổng đài thông báo đối phương đã tắt máy, trong đầu Park Dong Hwan cố gắng xâu chuỗi vấn đề. Bề ngoài, ông nở nụ cười gượng gạo. “Từ trước đến nay, YG luôn là kẻ thù không đội trời chung của tập đoàn Park , tôi có thể nghe tin vui gì từ miệng ngài Yang Hyun Suk đây ?”

Ông nói rất có lý, Yang Hyun Suk chỉ cười cười, không lên tiếng.

Trái ngược với bộ dạng đầy cảnh giác và căng thẳng của Park Dong Hwan , Yang Hyun Suk còn chưa lên tiếng, trợ lý đứng bên cạnh ông ta cung kính nói với Park Dong Hwan : “Chủ tịch Park , ngài Yang đặc biệt đến đây để báo ông biết, tập đoàn YG chính thức thu mua tập đoàn Park của ông.”

Câu nói này cuối cùng cũng chọc cười Park Dong Hwan , người từ trước đến nay không bao giờ cười nói một cách tùy tiện.

Yang Hyun Suk không nhìn thấy nụ cười trên khóe miệng Park Dong Hwan . Ông ta cúi đầu, không nói câu nào. Lúc ông ta hơi nhíu mày, người trợ lý hiểu ý, liền rút một tập tài liệu từ cặp xách, đem đến trước mặt Park Dong Hwan.

-----------+++++++------------
Yang xe ôm ngầu chưa ʘ‿ʘ
Hơi bị cáo già đó nha. Truyện này cho Yang xe ôm đóng vai ác he he

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro