Chương mở đầu - Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Triều đại nhà Thanh, năm 1802, tại vách núi Yên Lĩnh, huyện Hà Thanh, Trung Quốc 

Đêm khuya, những đám mây bồng bềnh lặng lẽ trôi qua dưới ánh trăng, càng làm cho màn đêm thêm mờ ảo. thoắt ẩn, hai bóng đen đang quyết chiến với nhau 

- Hàn Mạc, hôm nay ta nhất định phải đưa hạng gian tặc hoang dâm vô độ như ngươi về quy án! 

Vừa dứt lời, bóng đen ấy giơ thanh kiếm trong tay chĩa thẳng vào yếu huyệt của đối phương. Ánh trăng sáng lọt qua từng đám mây rọi vào khuôn mặt anh ta, trên người khoác bộ trang phục sai dịch nai lưng gọt gàng, mặt mũi cũng khôi ngô, tướng mạo phi phàm không lẫn vào đâu được. Nhưng điểm thu hút nhất ở anh vẫn là khí chất anh hùng toát lên trên khuôn mặt 

Người được gọi tên là Hàn Mạc có thân hình cường tráng hơn một chút, hắn vung kiếm đỡ lấy mũi kiếm đang lao về phía mình. Ánh sáng của thanh kiếm hắt lên mặt hắn, dù không nhìn rõ nhưng cũng đủ để người ta nhận thấy một đôi mắt nhỏ gian manh đầy tà khí. Nếu nói theo sách tướng số thì loại người có đôi mắt này là kẻ đê hèn vô sỉ, dâm đãng lăng toàn 

- Thượng Quan Phi Thiên, tôi và ngài không thù không oán, hà cớ gì tất phải chèn ép tôi đến vậy?- Hàn Mạc cảm nhận được sức mạnh của đối phương đang dồn lên thanh kiếm, không còn cách nào khác đành lên tiếng van xin 

Viên sai dịch Thượng Quan Phi Thiên không thèm đáp lời, càng dồn sức vào thanh kiếm trên tay. Hàn Mạc hoảng hốt, vội lăng xuống dưới hòng tránh lưỡi kiếm của đối phương. Thượng Quan Phi Thiên không bỏ qua, tiếp tục tấn công tới tấp khiến Hàn Mạc vội vã bỏ chạy. 

Để bắt được tên vô lại Hàn Mạc, Thượng Quan Phi Thiên đã bám theo hắn gần nửa tháng nay. Nay hắn ở ngay trước mặt , sao có thể dễ dàng để hắn thoát như vậy ? viên sai dich tự nhủ, phải tóm gọn tên hoang dâm đã hủy hoại đời biết bao cô gái nhà lành này 

Hàn Mạc vừa tháo chạy, vừa lầm bầm than khổ, phía trước là đường cùng, còn nơi nào để thoát nữa đây. Thiết nghĩ , bản thân hắn cũng có thể coi là cao thủ trong số những tên vô lại, không ngờ lại bị một sai nha vô danh tiểu tốt đẩy đến tình cảnh này 

- Phía trước khộng còn đường chạy tốt nhất ngươi nên ngoan ngoãn nhận tội - Thượng Quan Phi Thiên rút kiếm chặn đứng con đường thoát thân của Hàn Mạc 

Hàn Mạc đứng trên vách núi cheo leo, nhìn phía sau là vựa sâu, phía trước là lưỡi kiếm sắc nhọn của Thượng Quan Phi Thiên. Hắn không còn đường thoát thân, cũng không cam tâm đầu hàng, phải làm thế nào đây? viên sai nha tiến lại mỗi ngày một gần, hắn hét to một tiếng rồi buông thanh kiếm trong tay 

- Sai dich đại nhân tha mạng - Hàn Mạc lập tức cúi thấp đầu 

Mặc dù thấy Hàn Mạc đã buông kiếm đầu hàng song Thượng Quan Phi Thiên vẫn hoài nghi, không dám khinh suất, thận trọng xách kiếm tên tội phạm lên, đinh còng tay hắn lại 

Đột hiên một đám sương mù bay lên, xộc thẳng vào mắt Thượng Quan Phi Thiên. Hóa ra nhân lúc sai dịch tiến lại gần, Hàn Mạc đã dùng hết sức của mình phả khói mê hồn chuyên dùng tấn công các cô gái vào mắt đối phương 

Thượng Quan Phi Thiên phản xạ rất nhanh song đôi mắt vẫn bị khói mê làm cay xè. Tranh thủ khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, Hàn Mạc tung một đấm vào ngực Thượng Quan Phi Thiên. Dù không nhìn thấy nhưng vì đã có đề phòng trước , viên sai dịch lùi lại phía sau theo đường quyền, khiến sức mạnh của đối phương giảm đi một nửa. Tuy vây , nắm đấm của Hàn Mạc vẫn đủ mạnh để khiến Thượng Quan Phi Thiên thổ huyết. Nguy hiểm hơn, phía sau còn là vách núi cheo leo, chỉ cần lùi một bước nữa là rơi xuống vực sâu 

- Hàn Mạc, ta có làm ma cũng không tha cho ngươi - 

Thượng Quan Phi Thiên rướn người cố hết sức ném còng tay về phái đối phương, còng chặt cổ tay Hàn Mạc nhằm tiêu diệt tận gốc mối họa này 

Lúc này, cả hai đều rơi xuống vách núi. Đột nhiên, qua lỗ thủng trên vạt áo của Thượng Quan Phi Thiên bỗng xuất hiện luồng sáng xanh, luồng sáng bỗng xuất hiện bao lấy hai người họ, trong nháy mắt cả hai biến mất trong luồn sáng ấy 

END CHƯƠNG MỞ ĐẦU 

------------------ 

Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang : Yêu Không Giới Hạn (Xuyên Không) (2) - Truyện Tình Cảm Tuổi Teen - Truyện Teen Đang Sáng Tác - Diễn Đàn Kênh Truyện http://kenhtruyen.com/forum/44-11469-2#ixzz3DfEdUIZo

Chương I: Ở đâu vậy nè ? 

- Chào em ! Em có phải là học sinh mới của trường này không, anh học khoá trên 

Hàng mi cong, chiếc mũi cao, đôi môi bóng và cả đôi mắt sâu thẳm nữa chứ! Ôi, quả là một anh chàng đẹp trai mà! Khuôn mặt đẹp trai ấy cứ thế xuất hiện sống động trước mắt "suy nghĩ của một ai đấy" 

Nước miếng tuôn trào ! :3 

Tiếng lành đồn xa, nghe nói trường THPT Thiên Phong là nơi sản sinh ra những anh chàng đẹp trai, quả không sai chút nào. "Thật không uổng công mình, chín năm dùi mài kinh sử, sống chết thi bằng được vào ngôi trường trung học danh tiếng khắp thành phố này" (ai đó đang tự sướng) 

Lòng cô gái hiện giờ tràn ngập hưng phấn, nhưng nét mặt vẫn phải kìm chế lại, vẫn vờ như không có gì xảy ra và đáp lại bằng một nụ cười khiêm tốn 

- Vâng ạ. Em là Tiết Sam Sam! Mong anh giúp đỡ 

Khi cô đưa bàn tay ngọc ngà của mình về phía trước, từ từ ngẩng cao đầu, bỗng giật mình vì khuôn mặt đang giận dữ của mẹ 

- Tiết Sam Sam, con quay về đây ngay cho mẹ 

- "Két" một tiếng phanh gấp lôi cô ra khỏi cơn ác mộng. Ơn trời (cô gái thầm cảm tạ ) 

Ác mộng, chắc chắn là một cơn ác mộng mà thôi! Công lực của mẹ cô thật sự rất thâm hậu, ở cách xa thế mà vẫn có thể khủng bố được cô, thật đáng sợ, không hổ danh là "gấu mẹ vĩ đại" mà. 

Cô bất giác đưa tay lau những giọt mồ hôi lạnh toát, ngẩng đầu nhìn xung quanh. Bên ngoài cửa xe, đèn đường đã thắp sáng khắp phố phường, nhưng bên trong từng đám người vẫn đang chìm trong giấc ngủ say trên xe, một anh chàng không biết vừa mơ thấy gì, mà miệng cứ cười mãi không thôi 

-------------------- 

Tiếng cô bán vé chả khác gì tiếng sư tử gầm gừ lên trong xe 

- Đến trường THPT Thiên Phong rồi. Mời mọi người ra cửa sau xuống xe 

Đến khi cửa xe chuẩn bị đóng lại, Sam Sam mới chợt quay hồn về tỉnh khỏi cơn mộng vội vàng hét lên 

- Đợi một chút, cháu muốn xuống xe 

Vơ vội cái túi xách, lao như tên bắn mà cô vẫn nghe thấy tiếng lầm bầm của cô bán vé phía sau 

Vừa xuống xe, Sam Sam khá ngỡ ngàng khi nhìn thấy ngôi trường, mặc dù cô biết ngôi trường nổi tiếng thì ắt phải đẹp và lớn, nhưng cô lại vẫn bị thu hút bởi vẻ đẹp và cấu trúc của nó 

Trước mắt cô hiện giờ là cổng trường với hai màu đỏ đen, làm bằng đá hoa cương vững chắc. Bốn cột trụ thiết kế khổng lồ, chính diện có ghi rõ chữ " Trường Trung Học Phổ Thông Thiên Phong " 

------------------- 

Trời đã bắt đầu nhem tối. Phía trên cổng trường có treo đèn nháy đủ màu sắc, thắp sáng cả một không gian tối tăm 

Khung cảnh ấy thật giống như một cô gái đeo mạng che mặt, rực rỡ màu sắc nhưng ẩn chứa sau đó là một vẻ lạnh lùng khó tả 

Quả không hổ danh là trường Trung học phổ thông Thiên Phong, giống hệt như một cái cung điện, so với ngôi trường cấp hai cô từng học, quả thực là một trời, một vực. Không nén được cảm xúc , Sam Sam thốt lên một câu cảm thán từ tận đáy lòng mình 

- Ha ha, trường Trung học phổ thông Thiên Phong, cuối cùng thì ta đã đến ! 

Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang : Yêu Không Giới Hạn (Xuyên Không) (2) - Truyện Tình Cảm Tuổi Teen - Truyện Teen Đang Sáng Tác - Diễn Đàn Kênh Truyện http://kenhtruyen.com/forum/44-11469-2#ixzz3DfEiIJm6

Trường Trung học phổ thông Thiên Phong là trường cấp 3 nổi tiếng và tốt nhất tại thành phố này, bởi phía sau nó là sự hậu thuẫn cả một tập đoàn tài chính hùng hậu, cơ sở hạ tầng và đội ngũ giáo viên ở đây đều thuộc loại bậc nhất, với trang thiết bị đầy đủ và tiện nghỉ, giáo viên của trường thì dạy giỏi và giàu kinh nghiệm. Mỗi năm, tỉ lệ học sinh đậu vào các trường đại học lớn trong nước cũng như quốc tế của trường chiếm trên chín mươi phần trăm. Đây là ngôi trường mơ ước của rất nhiều học sinh, nhưng để thi đậu vào trường thì học sinh phải hội tụ đủ hai yếu tố là - tài giỏi và may mắn 

Và cô là một trong những người may mắn nhất trong số đó 

Có trời mới biết việc cô thi đậu vào trường Thiên Phong đã làm biết bao người kinh ngạc. Mặc dù thông minh, nhưng cô luôn lơ là việc học tập nên kết quả không khả quan cho mấy. Có lẽ đúng là có vị thần tiên nào đấy đang đi chơi thì gặp tôi đang nài nỉ van xin nên động lòng giúp đỡ cũng nên? Cứ tin là vậy, tuy nhiên cũng không thể phủ định trong đón còn có công lao gào thét, hối thúc của mẹ cô nữa 

Nghĩ đến mẹ, cô bỗng rùng mình, trong lòng cảm thấy sôi sục cả tim gan. Ôi, bà mẹ keo kiệt của cô! Thật không ngờ 

Ngoài tiền học phí, mẹ cô chỉ cho cô đúng sáu trăm tám mươi chín tệ. Tám mươi chín tệ là phí đi đường, một trăm tệ là để cô mua đồ dùng sinh hoạt hằng ngày, và số tiền năm trăm tệ ít ỏi còn lại là tiền sinh hoạt tháng này của cô, không thêm không bớt một đồng 

Mặc dù lúc rời nhà đi, tâm trạng lưu luyến không muốn rời đi của cô rất mãnh liệt, nhưng khi nghĩ đến mẹ đối xử với cô như vậy, lòng cô lại bực tức trào dâng 

Thời buổi kinh tế khó khăn, vật chất tăng lên vùn vụt, mà mẹ cô chỉ cho bấy nhiêu, rồi làm sao mà cô sống được kia chứ! 

Lờ mờ nhìn thấy vận mệnh nghèo khó sẽ đeo bám mình trong suốt những năm học Trung học phổ thông, cô rất muốn khóc mà không tài nào khóc được 

Tuy vậy, dù gì thì đến cũng đã đến rồi, than trời thì có ích gì, trời cũng đã tối rồi, hãy cứ đi đăng kí và tìm phòng ngủ đã rồi tính tiếp, cứ theo ý trời vậy, "người tính sao bằng trời tính" 

Lững thững bước trên con đường nhỏ, cảm giác con đưởng này không phải là con đường nhỏ trong khuôn viên trường mà là đại lộ Xuyên Ly, mọi tâm trạng trong cô bỗng chốc biến mất 

Nếu như giống những cuốn tiểu thuyết mà cô đã đọc, đây sẽ là lúc một anh chàng đẹp trai, khôi ngô, học khoá trên đi ngang qua cô, rồi thì ... Nếu vậy thì tuyệt quá rồi 

Dọc đường, cô lại bắt đầu hoang tưởng, sắp đến cuối con đường rồi mà chưa gặp một bóng người, có lẽ vì chưa chính thức nhập học nên xung quanh trường lúc này, không gian khá yên tĩnh 

Từ lâu, đã nghe nói, các anh chàng đẹp trai trong trường nhiều không đếm xuể. Đến trường vừa học vừa trải nghiệm một tình yêu lãng mạn, suy cho cùng đó cũng chính là động lực thúc đầy cô phấn đấu học hành. 

Bây giờ giấc mơ ấy đã tan vỡ, khiến cô không khỏi thất vọng. Nhưng dù sao cũng đã quá muộn rồi, có thể ngày mai sẽ gặp chăng, cô vỗ nhẹ ngực, tự an ủi bản thân 

Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang : Yêu Không Giới Hạn (Xuyên Không) (3) - Truyện Tình Cảm Tuổi Teen - Truyện Teen Đang Sáng Tác - Diễn Đàn Kênh Truyện http://kenhtruyen.com/forum/44-11469-3#ixzz3DfEu5wrb

"Ồ, trường học quả thực rất rộng nhưng cái trường rộng như cái mê cung này thì chả phải một điều tốt" "suy nghĩ bâng quơ" 

Mặc dù cô là một cô gái vừa xinh đẹp đáng yêu, lại vừa thông minh, nhanh nhẹn, nhưng để tìm được phòng tiếp học sinh mới một cách chính xác và nhanh chóng thì một học sinh xuất sắc như cô cũng gặp một chút khó khăn 

Tuy nhiên , việc này cũng không thể trách cô được muốn trách thì phải trách vị kiến trúc sư đã thiết kế nên ngôi trường này, xây trường học, việc gì phải xây lòng vòng nhiều lối đi như thế chứ! 

Tiếp tục đi quá một cái ngõ nhỏ, đột nhiên, cô phát hiện phía trước cô là một khoảng không gian rộng lớn 

A! Cái gì thế kia, sao lại có một đài phun nước lớn thế này? Mỗi trụ nước trong đài đều rất to, đây có thực là trường học hay là công viên nước vậy ? 

Có đến chín trụ nước, giống như chín còn rồng bạc trong tư thế bay lượn đang lắc lư trong khuôn viên trường, bất giác cô liên tưởng đến phim "Cửu long truyền kì" mà cô được xem, lúc ấy quả thực cô rất muốn có một con rồng để cưỡi, thật là quá trẻ con 

Phải mất mười lăm phút cô mới đi qua được cái dài phun nước, trước mắt cô hiện giờ là một con đường rộng khoảng chừng chín mét. Hai bên đường là những cây ngô đồng cao vừa tầm, mỗi thân cây đều tỏ chừng hơn một vòng tay của cô 

- Ngôi trường này quả thực khiến người ta phải ngưỡng mộ! - không giấu nổi cảm xúc cô thốt lên khen ngợi. Nhưng hỡi ơi! Cô đã đi lạc rồi 

"Đau đầu, đau đầu quá..... Rốt cuộc đây là ngôi trường quỷ quái gì vậy? Sao đi mãi mà vẫn gặp cái đài phun nước này? 

Ơ! Hình như vườn hoa phía trước có người, cô phải đến hỏi thăm đường mới được 

--------- 

Cô vội vã bước thật nhanh về vườn hoa phía trước. 

- Đợi chút, xin lỗi .... 

"hu hu hu....." Ai đang khóc thế nhỉ? Tiếng khóc thật thê lương như ai oản, nghe mà nổi hết da gà da vịt 

Không lẽ nào là Ma nữ xuất hiện trong ngôi trường này? 

Ý nghĩ ấy chợt loé lên, trong đầu cô đột nhiên xuất hiện những cảnh kinh dị 

Nghĩ đến đây, người cô run lên từng đợt, cảm giác lạnh cả sống lưng bắt đầu tuôn trào. 

Ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đêm tối đen, chỉ có ánh trăng lạnh lẽo, ngay cả đám cỏ cây cũng đang bao phủ một cảm giác bí hiểm khác thường 

" Không thể nào..... Lẽ nào Sam Sam này anh minh lỗi lạc một thời, lại phải sớm bỏ mạng khi tuổi còn xuân sao, ngay trog ngày đầu đăng kí học ở trường Trung học phổ thông Thiên Phong- chết dưới móng vuốt của Ma nữ bi ai này sao ? Ôi thôi ! Như thế chẳng phải cô quá thê thảm hơn Ma nữ ấy sao! 

--------------- 

Mời m.n xem tiếp phần 4 sẽ rõ chuyện gì đang xảy ra :3 

Với lại tg xin nói thêm một chút 

Sam Sam là An Nguyệt Giao, ở nhà vẫn thường hay gọi cô là Sam Sam nên cô hay lấy tên Sam Sam . Còn khi đến trường thì vẫn lấy tên là An Nguyệt Giao bình thường 

----------------------

Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang : Yêu Không Giới Hạn (Xuyên Không) (4) - Truyện Tình Cảm Tuổi Teen - Truyện Teen Đang Sáng Tác - Diễn Đàn Kênh Truyện http://kenhtruyen.com/forum/44-11469-4#ixzz3DfF14oSi

- Anh phải đi đây, anh có việc phải làm 

Đúng ngay khoảng khắc chân cô đang nhũn ra vì sợ hãi và tuyệt vọng thì từ trong bụi hoa, một giọng nam bỗng vang lên. Tiếng nói ấy mặc dù rấ t dễ nghe, rất có sức quyến rũ, cuốn hút, nhưng lại ẩn chứa vẻ gì đó rất khác lạ, một âm thanh trầm và lạnh lùng chẳng khác nào băng tuyết. H ơ hơ chả trách khi nãy cô lạnh hết cả sống lưng! 

- Hội trưởng 

Đáp lại lời nó lạnh lùng ấy là một giọng nữ dù đang nghẹn ngào, nhưng vẫn đưa đẩy điệu đà, khiến người nghe không khỏi khó chịu  

- Lẽ nào.... Lẽ nào anh thực sự không còn một chút tình cảm nào với em ? 

Háhá..., thì ra là họ đang diễn kịch yêu đương. Nhưng xem ra cô gái kia không được may mắn cho lắm nên đã bị cự tuyệt rồi 

Nhẹ nhàng vén mấy chiếc lá sang một bên, cô đưa camera về phía đã phát ra âm thanh đó, trông cô lúc này chả khác gì một tên nghe trộm chuyên  nghiệp 

Ơ ! Cô chỉ nhìn thấy một nam sinh dáng người cao lớn đang quay lưng về  

phía mình. Nhìn qua cũng thấy, anh ta ít nhất cũng phải cao trên mét tám, chiếc áo trắng bó sát người càng góp phần khoe cơ thể hoàn mỹ, mái  tóc đen, nhẹ bay theo gió mới thanh lịch tao nhã làm sao. Nhìn từ đằng sau, cô đã thấy đẹp trai rồi 

Cô nữ sinh kia đang quay mặt lại phía cô. Mặc dù thấp hơn chàng trai một cái đầu, nhưng xem ra cô ta cũng rất xinh đẹp, đẹp đến nỗi khiến cô  cảm thấy tự tí khi nghĩ đến bản thân 

Cô ta có mái tóc dài gợn sóng, đôi mắt to, sáng khiến ai nhìn vào cũng phải ghen tỵ 

-------- 

Xinh đẹp, hàng mi dài, sống mũi cao, làn da trắng hồng, đôi môi đỏ mộng - Vậy mà giờ đây, trên khuôn mặt ấy đã giàn giụa nước mắt, chẳng khá c gì "hồng xinh trong mưa", nhìn mà cũng thấy xót 

- Đúng vậy, một chút ấn tượng tốt cũng không có 

Chàng trai không một chút động lòng, giọng điệu khô khốc không cảm xúc 

- Trường học quy định, học sinh không được yêu đương khi đang học, vì thế, anh hi vọng rằng sau này, chuyện như thế này sẽ không xảy ra nữa 

- Hội trưởng, anh ghét em đến thế sao? Không ngờ anh lại có thể đem quy định của trường ra để ép em...... - cảm giác tuyệt vọng không thể ch e giấu hiện rõ trên khuôn mặt cô gái, vừa nói, cô vừa ôm mình khóc 

- Xin em tránh ra ! - Chàng trai vẫn giữ giọng lạnh lùng 

Cô gái không hề có ý muốn tránh đường, tiếp tục tiến lên , giữ chặt đôi vai người con trai, vừa khóc vừa nói 

- Hội trưởng, anh đừng đối xử với em như thế được không?từ lần đầu tiên nhìn thấy anh, em đã biết rằng cuộc sống của em không thể thiếu anh ! 

- Thi Hoàng, xin em hãy tự trọng 

Không một chút nể tình, chàng trai gạt tay cô gái ra, mặc dù cái gạt tay ấy rất nhẹ, nhưng cũng đủ để một trái tim của cô gái ấy đau khổ, lo ạng choạng mà ngã xuống đất 

Đáng chết.... Là một nam nhi, không ngờ hắn ta lại có thể như vậy! Không ngờ hắn ta lại có thể thô lỗ đẩy ngã cô gái ấy ! 

Đẹp trai thì sao? Chẳng qua chỉ là một con sói tự cao tự đại mà thôi. Hứ ! Đàn ông thì Sam Sam ta đã từng gặp nhiều rồi, còn nhiều hơn cả số  hạt cơm mà cô ăn (hơi quá) vậy mà cô chưa gặp một tên nào xấu xa như thế 

--------------------- 

End phần 3 

Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang : Yêu Không Giới Hạn (Xuyên Không) (4) - Truyện Tình Cảm Tuổi Teen - Truyện Teen Đang Sáng Tác - Diễn Đàn Kênh Truyện http://kenhtruyen.com/forum/44-11469-4#ixzz3DfF4d9c7

Đúng là cuộc đời thật đáng ghét mà, nhìn đáng vẻ đau khổ của cô gái, mà Sam Sam cảm thấy máu nóng của mình đang dồn lên não, không chút suy n ghĩ, cô liền xông lên, nhắm thẳng vào tên chết bằm kia quát lớn 

- Anh đứng lại cho tôi ! 

Tiếng quát kinh thiên động địa của cô quả nhiên có tác dụng. Tên chết bằm kia không những dừng bước mà ngay cả cô gái cũng ngạc nhiên, nín k hóc. Cả ngôi trường bỗng chốc như rơi vào trạng thái im lặng không một tiếng động. Ngay cả tiếng chim hót cũng bỗng nhiên ngưng bặt 

------------- 

Anh ta vẫn không chịu quay đầu lại. Nhưng sao cô lại cảm nhận thấy một áp lực khủng khiếp đang đè nặng lên người, khiến cô ngột thở thế này? 

Bình tĩnh, bình tĩnh, anh ta chẳng qua cũng chỉ cao một chút, đẹp trai một chút thôi. Sam Sam mày không được rút lui vào lúc này, mày phải g iúp đỡ cô gái xinh đẹp kia. Mày xem cô ấy đang nhìn mày với ánh mắt kì vọng biết bao ! (vốn từ tg có hạn nên chỉ biết sử dụng từ "mày" tg ko  có ý xúc phạm ai, nếu ko muốn m.n có thể đừng xem nữa.) 

- Đồ chết bằm, đồ con heo bụng bự, con sói xấu xa, mẹ anh không dạy anh phải lịch sự với con gái à? Anh đẩy cô ấy ngã, mau xin lỗi cô ấy đi 

Hít một hơi thật sâu, lấy hết can đảm, cô quát lớn bằng một giọng the thé, đủ để xé rách màn đêm yên tĩnh 

Hơ hơ, Sam Sam, mi quả là một nữ hiệp thực thụ, haha 

- Cô nương, cảm ơn đại ân đại đức của cô - Cô gái cất tiếng 

- Nữ hiệp xin tha mạng, sau này tôi không dám thế nữa -Những lời lạnh lùng của tên xấu xa kia lúc này trở nên dễ nghe hơn 

Trong đầu cô lúc này liên tục hiện lên những hình ảnh của nữ hiệp oai phong lẫm liệt trong các bộ phim võ hiệp, từ đáy lòng đang trào lên cả m giác vui sướng 

Nhưng dường như cô gái kia đang cau mày, mở to mắt nhìn cô-hình như cô ấy không tin vào khả năng của cô! Thật là một sự sỉ nhục đối với bản c ô nương 

Cô đang định tiến về phía trước để mắng cho tên năm sinh kia một trận thì thấy anh ta đang nhún vai. Suy nghĩ gì đó. Khoảng mấy giây sau, an h ta làm như chẳng có chuyện gì xảy ra, rảo bước bỏ đi, nhanh chóng biến mất vào màn đêm  

Không phải thế chứ ! Hắn ta còn không để cho cô một chút sĩ diện nào. Cô ngước nhìn cô gái trước mặt đã nín khóc từ lâu. Cô ta đang nhìn về p hía tên xấu xa kia vừa bỏ đi, không nói cũng đủ biết tình cảm người con gái ấy dành cho tên kia sâu đậm đến mức nào.  

- Thật tàn nhẫn, không hổ danh là hội trưởng - đưa đôi mắt long lanh ngưỡng mộ về phía màn đêm, cô gái đó thốt lên 

Thật tàn khốc ... 

Cô giương mắt nhìn, không thốt nên lời, xem ra khả năng bình phục của người con gái ấy thực sự khiến người ta ngạc nhiên. 

 Vở kịch kết thúc, cô cũng nên đi làm việc cần làm thôi! 

Á... Mình đi hỏi đường cơ mà, sao có thể quên nhanh thế nhỉ ? 

- Người đẹp ơi, cho hỏi, phòng tiếp đón học sinh mới ở đâu vậy? - Bằng giọng nói trong trẻo, cô hỏi cô gái đang thẫn thờ trước mặt 

Nhanh chóng rũ bỏ bộ dạng yếu đuối khi nãy, cô gái vội vàng đứng dậy, phủi bụi trên quần áo, rồi quay sang trừng mắt với cô: 

- Hừm, khi nãy bạn dám lớn tiếng với hội trưởng, giờ còn muốn tôi chỉ đường cho sao? Mơ à ! 

Nói dứt lời, cô ta bỏ đi, để lại vị nữ hiệp như cô đang đứng đờ ra như khúc gỗ 

----------------

Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang : Yêu Không Giới Hạn (Xuyên Không) (4) - Truyện Tình Cảm Tuổi Teen - Truyện Teen Đang Sáng Tác - Diễn Đàn Kênh Truyện http://kenhtruyen.com/forum/44-11469-4#ixzz3DfF7PpoL

Cô dựa vào cửa, vỗ ngực thở phì phò. thầm than 

Trời ơi, cuối cùng thì cũng tìm được phòng tiếp học sinh mới. xem ra trên đời này chẳng có gì là bản cô nương không làm được, trong tương lai, cô chắc sẽ định viết một cuốn tự truyện có tựa đề " Sam nữ hiệp đơn độc xông vào động mê cung" quá. 

Trực ban trong phòng tiếp đón học sinh là ba nam sinh năm cuối, hai trong số đó đang ngồi kế nhau, mải mê chơi game trên điện thoại, còn một người khác thì đang ghi chép gì đấy trên một cái bàn hướng ra cửa 

- Là học sinh mới à ? tên gì? có giấy báo nhập học hay thư giới thiệu không? - tên nam sinh đang ghi chép ngẩng đầu nhìn cô 1s, rồi tiếp tục cúi đầu xuống viết tiếp 

Mặc dù anh ta chỉ lướt qua, nhưng cô vẫn cảm thấy một thứ gì đó khác thường, đọng lại tronhg cô 

tim đập.... 

Hơi thở gấp gáp 

Ôi ! ngọc hoàng thượng đế, diêm vương, thần tiên, trời phật,.... ơi ! sao trên đời lại có một anh chàng đẹp trai đến thế  

Da trắng , khuôn mặt khôi ngô tuấn mĩ, đôi mắt, hàng mi.... sao cứ như được điêu khắc thế nhỉ, mà điểm đặc biệt hơn là bức điêu khắc ấy đẹp đến từng centimet. điểm đáng chú ý nhất là khí chất toát lên từ anh, một khí chất điềm đạm, ung dung, nhưng không kém phần lạnh lùng 

Ôi ! chả lẽ anh là chàng Kim ở mấy chục kiếp trước. đúng là làm cho người ta hải chết mê chết mệt mà. Kim Trọng là nhân vật cô thích nhất trong truyện Kiều, không ngờ anh lại giống đến vậy! 

- Kim trọng, thiếp đây,... thiếp đây là Sam Sam ... hehe ngưỡng mộ đã lâu hôm nay mới được diện kiến, thiếp đây thật có phúc mười đời 

( :3 hình như cô gái này hơi bị lậm thể lạo võ hiệp thì phải, hix bó tay :3 ) 

- Này bạn ! - Kim trọng hơi chau mày, gõ nhẹ xuống bàn, một dấu chấm hỏi đang hiện lên trước mặt 

Ôi! giọng nói nghe thật êm tai làm sao, hệt như cơn sóng dào dạt 

cơ mà sao quen quen thế nhỉ ? 

- Á Á Á ! Kim Trọng chính là cái tên xấu xa đó, cái tên không chút phong độ, đã đẩy ngã cô gái xinh đẹp kia, cô gái trong vườn lúc nãy mà ! 

Ôi trời ơi ! Không thể như thế được, cô thực sự không chịu nổi đả kích này ! 

đột nhiên ! Kim Trọng lim dim mắt, tựa lưng vào ghế, đưa hai tay ôm đầu, rồi bất chợt nhìn chằm chằm vào cô..... 

Chắc hẳn là anh ta đã nhận ra iếng của cô. tuy nhiên, cho dù là thế nào đi nữa, cũng không nên dùng ánh mắt khiến người khác phải điêu đứng vậy chứ! . từ trước tới nay, cô hầu như không có sức đề kháng với trai đẹp! không kiềm chế được mình, cô đột ngột lùi về phía sau 

- Bạn có đúng là người nghe lén chuyện của người khác trong công vien phía sau trường không? - quả nhuên anh ta đã cất lời, trên môi còn nở nụ cười khó hiểu. 

- Cái đó sao gọi là nghe lén được ? cô đứng đờ người nhìn bộ mặt nửa sáng nửa tối của anh ta, đột nhiên cô cảm thấy mặt nóng bừng bừng miệng lí nhí " đẹp trai, đương nhiên phải có người nhìn trộm rồi.... 

Ủa mà! trời ơi mình vừa nói gì vậy ? nói năng lung tung quá, thật là chẳng ăn nhập gì mà! Sam Sam sao mi chả có tí tiền đồ nào thế ? nhìn thấy con trai là quên hết, đến họ của mình cũng không nhớ, 

rõ ràng là mình không thèm nghe lén họ, vậy mà sao lại lí nhí không nói nên lời? 

nghĩ đến đây , cô hít một hơi thật sâu nói lớn 

- lúc đó tôi đang định đi đến phía hai người để hỏi đường, đúng lúc nhìn thấy anh bắt nạt cô gái kia thôi 

anh ta lại chau mày, nét mặt đanh lại lộ rõ ... 

hai nam sinh viên đang chơi điện tử nghe thấy cô nói cũng ngừng chơi, nghiêng đầu về phía cô, rất hà hứng, xem ra khoái chí lắm

Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang : Yêu Không Giới Hạn (Xuyên Không) (4) - Truyện Tình Cảm Tuổi Teen - Truyện Teen Đang Sáng Tác - Diễn Đàn Kênh Truyện http://kenhtruyen.com/forum/44-11469-4#ixzz3DfFAvtF2

- Haha, đại ca! Lần trước thì tự tử, bây giờ thì lại ra chiêu gì thế - một trong hai tên hỏi 

Anh ta trừng mắt, nhìn về phía tên hỏi, ánh mắt toát lên sự bực bội khó chịu 

- Lần này là giả vờ ngã và dùng nước mắt 

- Haizz, càng ngày đầu óc cô ta càng thiếu sáng tạo rồi - tên còn lại thở dài, lắc đầu nói 

Giả vờ ngã trước mặt anh ta sao? Rõ là anh ta đẩy cô gái ấy mà, lại còn nói linh tinh. Cơn bực tức từ sâu trong đáy lòng cô trực trào, cô gi ậm chân nói 

- Đồ con sói hung ác kia, rõ ràng là tôi thấy anh đã đẩy cô gái ấy mà, anh thật tráo trở quá đi ! 

- Cô có biết mình đang nói gì không - Anh ta cau có, vo tròn bàn tay đang đặt trên mặt bàn 

Aaaaaaaaa! Anh ta muốn làm gì vậy? Giết người diệt khẩu à? Hay là muốn cắt lưỡi cô, khiến cô sống không được mà chết cũng không xong  

Huhu! Cô chưa muốn chết sớm mà, những điều vĩ đại trong lòng cô còn chưa thực hiện được, những cảnh đẹp, món ngon, các chàng trai đẹp trên t hế giới cô chưa gặp hết mà, sao có thể từ bỏ cõi đời này sớm như vậy ? 

- Hahahahaha 

Hai tên nam sinh bên cạnh giống như đang nghe chuyện cười, đột nhiên ôm bụng mà cười không ngừng 

Đến khi hai tên đó, tên nào cũng đỏ mặt tía tai, cười một hồi sau mới lên tiếng 

- Cô nói ông anh này đẩy ngã cô gái kia ư ? 

- Đúng rồi, không phải anh ta thì chẳng lẽ mắt tôi có vấn đề - hai tên kia đã phá tan bầu không khí căng thẳng khiến cô quên ngay tình hình v ừa diễn ra nghiêm giọng chỉ thẳng vào mặt anh ta mà tố cáo 

Anh ta nhếch mép cười chế giễu, nhưng trông nụ cười ấy thật cuốn hút. Đồ đáng ghét, sao hắn lại có thể mang thái độ chế giễu ấy kết hợp với n ụ cười một cách hoàn hảo đến vậy? 

- Cô gái kia rất đáng ghét, mỗi lần đều giở một chiêu trò khác nhau để hẹn hò anh bạn đẹp trái của chúng tôi, anh ấy chả bao giờ chạm vào cô  ấy, làm gì có chuyện mà đẩy cô gái kia ngã chứ ! - ngừng lại một chút rồi tên kia nói tiếp 

- Cho nên, tôi khẳng định rằng là cô gái kia đã tự ngã, để mong anh bạn tôi đồng ý mà thôi 

Nếu là như vậy thì cô gái kia thật ngốc nghếch,một người vô tình, tàn nhẫn, như anh ta thì làm sao có thể đồng tình xót xa kia chứ. Khẳng đị nh lại lần nữa, thì cô chắc rằng tên "Kim Trọng" mà cô ngưỡng mộ này thực sự là một kẻ xấu xa, đã che mắt được thiên hạ rồi 

Nhưng thật không may cho hắn ta là đã bị một nữ hiệp Sam Sam như cô đây túm đuôi rồi. Hừm! Cô ghét nhất là loại đàn ông tự cao tự đại như hắ n ta. Tây tuyết phương trượng, con nhất định sẽ lột trần bộ mặt thật của hắn ! 

- Nhiều lời! Cô tên gì? Có giấy báo nhập học hay giấy tờ gì khác không - hai hàng mày chau lại, mặt đanh như thép. Dường như hắn bị cô làm c ho tức muốn hộc gạch rồi, nhưng để giữ phong độ trước mặt người ngoài nên đã kìm nén cơn giận của mình 

Hừ đúng là vậy rồi! Hắn đúng là một tên ngụy quân tử chứ là anh hùng gì, thật đúng là bôi xấu hình tượng Kim Trọng quá đi 

- An Nguyệt Giao hay Sam Sam cũng được, xem ra lúc nãy tôi vừa nói mình là Sam Sam anh không nghe hay sao ấy ?thật là, chẹp chẹp, xem ra anh  không chỉ không có trái tim mà còn không có tai nữa, thiệt là đau lòng 

Nhìn bộ dạng của tên ngụy quân tử kia cô thật muốn đấm cho một phát quá, cơ mà hình như hắn đang định làm gì đó nhưng lại không thể thực hiện được, cô cảm thấy vô cùng thích thú, không thể diễn tả nên lời 

Bỏ cặp sách đeo trên vai xuống, chuẩn bị lôi giấy báo nhập học, các giấy tờ khác ra. Nhưng ôi trời ơi, .. Ví của cô đâu rồi ? 

Lúc này cô như phát điên, vội vã đổ hết mọi thứ trong cặp ra, ngoài son, lược, gương, diện thoại... Thì không thấy ví đâu! 

Tên ngụy quân tử kia nhìn cô bằng ánh mắt khinh thường, nói 

- Sao không có giấy báo nhập học, cô muốn trà trộn vào đây trộm đồ hả ?  

- Anh.. Anh..anh - cô lắp bắp không nên lời, thần kinh cô bắt đầu căng lên, và trái tim yếu đuối không cho phép trả lời anh ta 

Trong cái ví kia, ngoài giấy tờ tùy thân và cả gia sản của cô - sáu trăm nhân dân tệ nữa! Thì không còn gì 

Qua chiếc gương nhỏ, cô nhìn thấy một gương mặt đang biến sắc vì lo lắng. Cô đau khổ lấy tay ôm mặt  

-------------

Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang : Yêu Không Giới Hạn (Xuyên Không) (5) - Truyện Tình Cảm Tuổi Teen - Truyện Teen Đang Sáng Tác - Diễn Đàn Kênh Truyện http://kenhtruyen.com/forum/44-11469-5#ixzz3EIZQgVZq

Chương 1: Ở đâu vậy nè ? (phần 7) 

------------ 

Trời ! Không lẽ lúc trên xe bus, cô ngủ quên rồi ví tiền của cô nó đã bị lấy mất, sao có thể thế được ? Sam Sam mi thiệt ngốc mà. Cô nguyền rủa mấy tên ăn trộm kia, ra đường vấp phải hạt bụi mà chết đi cho cô nhờ 

- Không có giấy nhập học thì đi ra đi ! - tên ngụy quân tử kia không chút nể tình, chỉ tay ra cửa đuổi thẳng cô 

Cô bực mình xông lên trước bàn hắn, hét lên 

- CÁI GÌ! Tôi là học sinh mới đấy, anh dám đuổi tôi à ? 

- Không giấy báo nhập học thì sao tôi biết được, cô có phải là học sinh mới hay không ? -Tên ngụy quân tử kia cười tươi trả lời cô bằng giọng điệu khó ưa, làm cô muốn đấm thêm một phát nữa quá ! 

- Nhưng chắc rằng anh cũng biết trong danh sách trước mặt anh hẳn là có tên tôi chứ, An Nguyệt Giao- cô nhẫn nại nói lí với hắn, mong rằng hắn mở cuốn sổ kia ra 

- Mong anh giúp tôi, xin hãy để tôi đăng kí tên trước rồi sau đó bố trí phòng ở giúp tôi 

"Hừ! Tên ngụy quân tử này muốn ép cô mà, muốn lấy việc công trả thù riêng sao, haha đừng có mơ". Cố trấn tĩnh lại bộ óc thiên tài của mình, cô phân tích tình hình trước mắt hiện giờ "nếu không thuyết phục được hắn ta thì e rằng cô phải đầu đội trời, chân đạp đất, lấy trời làm màn, đất làm chiếu mất" 

- Không được - Tên ngụy quân tử chết bằm kia không một chút biểu cảm nói tiếp 

- Có giấy báo thì mới được nhập học, đây là quy định của trườg, không ai được ngoại lệ 

Tên xấu xa kia, hắn ta đúng là cố ý mà, thật không thể nhẫn nhịn được 

Hít thở thật sâu, cô lấy hết can đảm, đập bàn, hét 

- Sao anh có thể làm vậy, nếu một học sinh mới như tôi ở bên ngoài có chuyện gì liệu anh có gánh được không 

- Mong cô hãy kiềm chế một chút, đây là bàn được làm bằng loại gỗ quý đấy, nếu không đi tôi sẽ gọi bảo vệ mời cô đi, một nha đầu nhà quê như cô sao có thể vào đây quậy phá kia chứ 

"Nha đầu, nhà quê" hắn dám nói cô quê mùa đấy à, cô trợn tròn mắt, mặt đằng đằng sát khí như muốn ăn tươi nuốt sống hắn - thật quá đáng mà ! Dám mắng cô à ? Đến mẹ cô cũng chưa bao giờ nói thế 

- Đồ thối tha - cô tức tối, sẵn trong tay đang cầm chiếc gương nhỏ, không cần nghĩ nhiều, ném thẳng vào mặt tên ngụy quân tử đáng ghét kia 

"Binh" 

Hắn nhẹ nhàng né sang một bên, chiếc gương nhỏ do cô ném tới đã vỡ vụn khi đập vào tường, nhưng mảnh vỡ thủy tinh đã kịp bay qua, trượt nhẹ trên một bên má của hắn 

- Cô...cô -hắn lắp bắp không nên lời, tên ngụy quân tử ấy trợn ngược mắt, gương mặt hằn lên những tia tức giận 

Nhìn cô rồi lại nhìn xuống chỗ vỡ lúc nãy. Trên mặt hắn tuy tức giận nhưng cũng không kìm nổi sự ngạc nhiên, dường như chẳng tin nổi rằng cô có thể làm việc này 

Hai tên nam sinh bên cạnh thì cứ đờ người ra, không thốt nên lời 

Lúc này cô cũng hơi lo sợ một chút, nhưng sau đó nhanh chóng thu dọn đống đồ trên nền nhà. Nhân lúc hắn ta chưa hồn về với xác thì cô nên chuồn lẹ, không thể ở lại dù chỉ một giây 

Đi được một quãng ngắn, thì cô nghe đằng sau vọng lại một tiếng hét, tưởng chừng nhụ có thể xé rảch cả một bầu trời tĩnh mịnh 

- Nha đầu nhà quê kia, cô nhớ tôi đấy 

Lắc lư cái đầu cười đau khổ, sao cô ngốc đến vậy chứ, sĩ diện làm gì để giờ thì hay rồi, đêm nay ngủ ở đâu kia chứ ? Chỉ cần thành khẩn một chút biết đâu giờ đây cô đã có một giấc mộng đẹp rồi 

--------------

Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang : Yêu Không Giới Hạn (Xuyên Không) (5) - Truyện Tình Cảm Tuổi Teen - Truyện Teen Đang Sáng Tác - Diễn Đàn Kênh Truyện http://kenhtruyen.com/forum/44-11469-5#ixzz3EIZTcwsw

Hix! Cô cũng đâu có cố ý, đều là tại cái tên ngụy quân tử kia, quá vô lý, vô tâm, vô cảm, độc ác 

Còn ngụy biện, người ta lớn hơn cô, đương nhiên phải kêu ngạo rồi, cô nói vài câu dễ nghe có phải tốt rồi không ? 

Ôi... Có lẽ kiếp trước cô có nợ hắn cái gì chăng, nên giờ đây hắn mới hãm hại cô mà 

------------- 

Ngồi trên băng đá dài bên ngoài cổng trường, vừa trải quá cuộc đấu tranh tâm lý, cô lôi chiếc điện thoại ra, chẳng còn cách nào khác, đành cầu cứu mẹ cô thôi. 

Nghĩ cũng lạ, sao têm trộm kia có lương tâm thế, vẫn còn thương tình để lại cái điện thoại cho cô 

"Ting" 

Điện thoại đã được mở, mới nhìn thôi thì... 

Chỉ vì muốn ngủ một giấc ngon lành nên cô tắt máy, và kết quả là có hơn mười mấy cuộc gọi nhỡ đến máy cô, hay nhất đều là của mẹ cô. Hơ hơ, may mà cô có cài thông báo cuộc gọi nhỡ 

Đau khổ vỗ vỗ cái đầu, bắt đầu chắp tay cầu phúc cho đôi tai đáng thương của cô, cô mím chặt môi, khổ sở nhấn nút gọi 

"Tút..tút.." 

Tiếng chuông đã đổ, cô hồi hộp đến từng phút giây 

- Sam Sam, sao bây giờ con mới gọi lại 

- Mẹ... Mẹ đừng giận, hãy nghe con nói cái đã- cố tình đưa điện thoại ra xa một chút, cô mới tiếp tục ấp úng 

- Ví tiền của con mất rồi, tiền mẹ cho con và tất cả giấy tờ quan trọng và cả giấy báo nhập học đều mất hết rồi 

Mặc dù nói rất nhỏ, nhưng chắc rằng mẹ cô nghe rất rõ, không bỏ qua một chi tiết nhỏ nào 

Đã có chuẩn bị sẵn về tâm lí nên sau ngay đó cô liền dùng giọng điệu như mèo con của mình để cầu cứu mẹ 

- Mẹ, mẹ đến cứu con đi ! 

- Con thật là, lúc nào cũng khiến người khác khống an tâm - Trái với dự đoán, mẹ cô chỉ than thở một tiếng rất nhẹ, không biết nên làm thế nào với cô 

- Có lẽ không nên đi học ở một trường xa như thế 

- Cái này......, mẹ tại con ngốc nên phải phiền lòng bố mẹ rồi 

Sau câu nói của cô thái độ của mẹ cô thay đổi hẳn, nhưng thực sự vẫn không quen với cách nói vừa rồi của mình 

Sam Sam, dù có gặp bất cứ chuyện gì, thì mi cũng không phải sợ hãi, vì mi vẫn còn bố mẹ, ông bà, họ sẽ luôn yêu thương mi 

- Con biết thế là tốt rồi! Nếu trưa nay mẹ không dọn phòng con thì đã không phát hiện ra ví tiền của con đã bị rơi ở nhà rồi 

Tuy vậy mẹ cô vẫn là một bà mẹ nóng tính, tiếng nói kinh thiên động địa của mẹ lại bắt đầu vang lên 

- Bố con đã mang ví đến trường cho con rồi đấy, đi chuyến hai giờ chiều, tầm năm sáu giờ sáng sẽ tới, bố không đem theo điện thoại, đến lúc đó con hãy ra cổng trường đón bố 

Trời ! Hoá ra là ví cô ở nhà! Không bị mất. Cô muốn khóc mà không nhỏ nổi một giọt nước mắt, không biết nên vui hay nên buồn đây 

Hix! Ông trời ơi! Giờ là mười hai giờ đêm, năm, sáu giờ bố mới đến, trong mấy tiếng tới, đêm tối mù mịt, khắp nơi một màu đen, cô lại không thuộc về nơi này, không một người thân quen, thì biết đừng chân ở nơi nào đây ? 

Ôi ! Ngày hôm nay sao xui thế ! Nhân vật nữ chính trong tiểu thuyết ngày đầu tiên nhập học, chắc rằng sẽ gặp được một anh chàng đẹp trai, tại sao lại gặp toàn chuyện đen thế này? Không gặp được anh nào đẹp trai đã đành, mà lại còn rơi vào tình cảnh phải bơ vơ thế này ? (hơ hơ hình như là cô đã gặp rồi mà ) 

- Nhớ đấy ! Không được chạy lưng tung, đứng đợi bố ở cổng trường ... - mẹ cô lại nói một hồi lâu rồi mới gác máy 

Làm thế nào bây giờ nhỉ ? Đêm dài như vậy, cô không ngủ được, lại không có ai để nói chuyện. Có lẽ cô nên nói chuyện với mẹ cô một lúc nữa 

Bấm điện thoại, nhưng rồi lại thôi, ngày mai mẹ cô còn phải đi làm, là một cô con gái hiếu thảo thì cô khôg nên phá giấc ngủ của mẹ 

Thực ra, mẹ cô cũg chỉ hơi nóng tính một chút, nhưng mẹ cô lại rất tốt, đối xử với cô thì không có gì phải bàn cãi nữa 

Hàng ngày, mẹ cô không những phải đi làm, mà còn phải lo tất cả mọi việc lớn nhỏ trong nhà. Thời gian cô ôn thi vào Trung học, hầu như tối nào mẹ cô cũng cùng cô ôn bài đến hai, ba giờ sáng 

" Mẹ thân yêu ơi, con hứa từ nay về sau con sẽ luôn ngoan ngoãn nghe lời mẹ, mẹ iu của con! "cô thẩm nhủ 

Cơ mà nghĩ đến đây, cô mới bất giác phát hiện ra là mình đang ngồi trên cái ghế đá cứng nhắc và lạnh lẽo rất lâu rồi, cái mông tội nghiệp của cô đã tê cứng 

Cô lại ngán ngẩm đứng lên, vươn vai, duỗi chân tay, rồi nhìn về con phố dài phía trước 

A ! Thì ra bên cạnh trường có một công viên, bên cạnh công viên chắc hẳn sẽ có những thảm cỏ xanh và những chiếc ghế bằng gỗ , như vậy là cô có thể nằm trên đó và ngủ một giấc rồi, thính hơn nhiều so với cái ghế đá này. 

Hơn nữa, hôm nay ngồi xe cả một ngày trời, cô cũng đã mệt rã rời rồi 

Thật đúng là ông trời không tiệt đường sống của cô mà, cứ nghĩ đến cái cảnh được nằm ngủ trên thảm cỏ xanh êm đềm là đã thấy "sướng" rồi ! 

Hừm.. Lần đầu tiên Sam Sam như cô vẫn thật là may mắn 

-----------------

Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang : Yêu Không Giới Hạn (Xuyên Không) (5) - Truyện Tình Cảm Tuổi Teen - Truyện Teen Đang Sáng Tác - Diễn Đàn Kênh Truyện http://kenhtruyen.com/forum/44-11469-5#ixzz3EIZWe72m

Bây giờ đã quá nửa đêm, một màu đen tối bao trùm lấy vạn vật, một không khí tĩnh lặng bao trùm khắp công viên 

Cảnh giác ngó nghiêng xung quanh, thật tuyệt khi không có một bóng người. Thế là, cô tìm một nơi thật thoải mái, vươn vai nằm dài trên chiếc ghế gỗ nhẵn bóng, cảm giác như tất cả gân cốt của cô được thư giãn hoàn toàn. 

Hô hô ! Lấy trời làm chăn, ghế làm giường, những đại hiệp trong truyện và trên tivi đều hay làm vậy, cô cảm thấy thật ngưỡng mộ họ. Hôm nay, cô đã có thể thử cảm giác đó rồi 

Nhưng mà hình như còn thiếu thiếu cái gì đó ... Trầm ngâm suy nghĩ một hồi, cô nhận ra 

Hình như lúc các đại hiệp ngủ là ở trong rừng thì phải, thường nhóm một đống lửa trước mặt, trên đó còn có cả thịt thú rừng... À! Trên tay họ còn có cả một chai rượu ngon nữa. 

Cô ngồi dậy, hướng mắt nhìn xung quanh. Trong công viên có rất nhiều cây to và gỗ mục, nhưng mà không có bật lửa, làm thế nào để có lửa bây giờ? 

Chẳng lẽ cô lại phải đi tìm hai hòn đá đánh vào nhau để tạo lửa như Robinson hay dùng hai que gỗ cọ xát vào nhau như thời kì đồ đá ? 

Trời ! Thôi khỏi, chắc nhắm mắt mở mắt vài cái là vài tiếng sẽ trôi qua thôi mà! 

Nếu cô mà chặt cây trong công viên để nhóm lửa thật thì dù có bán cô vào lầu xanh cũng chẳng đền nổi 

Thôi, không nghĩ nhiều nữa, ngủ một giấc rồi tính tiếp 

------------ 

Đáng ghét, sao cô lại mơ đến tên ngụy quân tử đó chứ? 

Phía sau hắn, đôi cánh đen ấy cứ vỗ liên hồi, nhe nanh múa vuốt bổ nhào về phía cô. À ! Thì ra hắn là quỷ dữ! Hô hô, cô nhất định sẽ chiến thắng con quỷ dữ nhà ngươi, sau đó lôi ngươi ra đến trước mặt toàn bộ học sinh trong trường, lột trần bộ mặt thật của ngươi, đánh cho ngươi te tựa luôn ha ha ha ! 

Xoạt xoạt... Ơ! Nó chảy nước miếng ? Eo kinh quá! Đáng ghét, lại còn rơi lên cả mặt cô nữa chứ ! 

Một lúc sau, mặt cô dính đầy những thứ gì đó thật ghê tởm, mà thôi kệ, cô đang mơ mà, không cần quan tâm... 

Cơ mà, sao người cô nặng thế, giống như có tảng đá to đang đè lên người cô vậy. Chết rồi, lẽ nào tên ngụy quân tử đó biết cả võ công "đá nghìn cân" 

Hình như có gì đó không đúng ! 

Cô chợt mở mắt. Ôi trời ơi! Yêu tinh xanh à không yêu râu xanh! 

Trên người cô là một người đàn ông, hắn đang đối mặt với cô, nhìn thoáng qua có vẻ như là một khuôn mặt rất đẹp trai 

Nhưng cô chẳng suy nghĩ được nhiều nữa, cô cố lấy hết sức vùng dậy, đẩy người đàn ông đó ngã lăn trên mặt đất 

- AAA! Có yêu râu xanh, mọi người đâu rồi, mau đến đây bắt yêu râu xanh đi ! 

Cô nhảy lên, vừa hô vừa chạy, nhưng cô vừa mới chạy có vài bước thì bỗng dưng cảm thấy như có một cơn gió vừa lướt qua, một bóng đen vụt qua, người đàn ông đó từ đâu nhảy xuống trước mặt cô 

Hắn dùng một tay che miệng cô, tay kia thì kìm chặt lấy người, đưa cô trở về chiếc ghế 

Mẹ ơi, ba ơi,! Mặc dù con yêu râu xanh này chọn cô là hắn rất có con mắt nhìn người, nhưng cô... Trời ơi! Ai đến giúp cô với... 

- Cô nương, tại hạ không có ý mạo phạm, chỉ cần cô hứa không la nữa thì tại hạ sẽ thả cô ra ngay 

Ái chà! Giọng nói thật dịu dàng 

Không kêu nữa thì sẽ lập tức thả ra ngay? Cô liền gật đầu lia lịa 

Khi miệng cô vừa thoát khỏi bàn tay hắn, cô lập tức hít một hơi dài, rồi lại tiếp tục..... 

- Yêu râu xanh, bắt yêu râu xanh đ..... 

Âm thanh vang vọng của cô dường như phá vỡ màn đêm yên tĩnh, chắc cứ tiếp tục gào thét như thế thì sẽ có người nghe thấy tiếng cô mà thôi 

Nhưng chữ chưa ra được hết câu thì miệng cô lập tức đã bị bịt lại 

- Cô nương, sao cô không giữ lời hứa vậy? 

Giọng nói dịu dàng ấy hạ thấp hơn một chút so với lúc đầu, hiện rõ vẻ không hài lòng 

---------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro