Chap 30 : Tình yêu bắt đầu ( Phần 3 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Dạ vâng! Trước khi đọc chap này đề nghị mọi người chuẩn bị tinh thần, nhất là fan Nalu .Nếu không nguy cơ những thứ xung quanh bị hỏng là rất cao.

**********************

Này! Sao rồi...- Juvia vừa giúp Lucy lặt rau vừa nói nhỏ bên tai cô.

- Cái gì – Lucy không hiểu ý Juvia muốn hỏi gì bèn hỏi lại.

- Hai người đó, tiến triển tới đâu rồi. Mình cố tình sắp cho hai người cùng nhau đi chợ để cho hai người có dịp trò chuyện để hóa giải hiểu lầm. Có hết hiểu lầm chưa? Chẳng lẻ chuyến đi vừa rồi hoài công à – Juvia có chút thất vọng nói.

- Tụi mình có hiểu lầm gì đâu chứ – Lucy quay mặt đi không nhìn Juvia, giấu đi gương mặt có chút hồng của mình. Chuyện cô và Natsu đã bắt đầu quen nhau, cô vẫn chưa dám công khia cùng mọi người. Hai người hẹn nhau sẽ giữ bí mật này thêm một thời gian nữa.

- Trời ơi, thật là bó tay với hai người – Juvia ngửa mặt lên trời than thầm – Thật sự hiểu lầm quá sâu mà. Hồi nãy thấy nhỏ Lisanna cứ bám lấy Natsu mà phát bực. Không được, mình phải tìm cách để hai người kết hợp lại mới được.

Lucy nghe Juvia nói vậy thì định lên tiếng ngăn cản nhưng vừa quay đầu lại thì cô bạn đã chạy bén đi từ đằng nào mất rồi. Lucy nhìn theo bong của Juvia thở dài, cảm thấy có lỗi với Juvia vì đã dấu cô ấy. Nhưng mà còn khá nhiều chuyện vẫn chưa giải quyết. Chuyện Natsu đã nhận lời quen với Lisanna, chuyện Sting đang buồn vì bà của cậu ấy đang bệnh nặng, cô không muốn cậu lại buồn hơn nữa.

Riếng nhạc báo tin nhắn vang lên, Lucy bèn cầm điện thoại lên xem.

" Nấu cơm xong thì ra bờ hồ một chút, mình có cái này muốn đưa cho bạn" – Là tin nhắn của Natsu.

Lucy đọc xong tin nhắn, cô tò mò muốn biết vật mà Natsu muốn đưa cho mình, cho nên khi nấu cơm xong, cô bạn giao lại cho các bạn nữ trong lớp rồi đi ra bờ hồ. Vừa đi ra đã thấy Natsu đang chơi trò ném đá giết thời gian trong khi chờ đợi cô.

- Đợi lâu không? – Lucy mĩm cười hỏi khi Natsu nghe tiếng bước chân của cô thì quay đầu nhìn lại.
- Đợi bạn cả đời còn được mà – Natsu cười ranh ma đáp.

Lucy đỏ bừng cả mặt, lời nói có ý trêu đùa nhưng lại khiến lòng cô thấy vui và hạnh phúc, có lẽ đây chính là cảm giác của tình yêu. Cô mím môi nhìn cậu rồi hỏi:

- Gọi mình ra đây có chuyện gì sao?

- Nhắm mắt lại đi – Natsu cho hai tay vào túi rồi ra vẻ bí mật nhìn cô yêu cầu.

Lucy chớp mắt nhìn Natsu rồi ngoan ngoãn nghe lời cậu khép mi mắt cong cong đầy thu hút của mình lại một cách nhẹ nhàng. Mắt nhắm rồi thì các giác quan khác bỗng trở nên nhạy cảm hơn. Cô cảm thây hơi thở của Natsu vang vọng bên tai mình khiến tim cô đập lien hồi.

- Được rồi, mở mắt ra đi.

Lucy từ từ mở mắt, trước mặt cô là hai bàn tay đang giơ cao ngang tầm mắt cô, trên đầu ngón tay cậu là hai sợi dây đỏ treo tòn teng hai lọ thủy tinh nhỏ trong suốt. Trong lọ có chứa một cánh hoa màu tím, Lucy nhận ra đó chính là cánh hoa oải hương lúc nãy họ nhìn thấy. Trong chiếc lọ bên phải còn chứa them một tờ giấy, còn chiếc lọ bên phải thì không có.
Natsu chìa chiếc lọ không có mạnh giấy đưa cho cô, rồi cười nói:

- Chiếc lọ này là của mình. Nhưng nó vẫn còn thiếu.

Lucy cảm thấy song mũi cay cay khi Natsu đã dựa vào câu chuyện hoa oải hương mà cô đã kể để bày tỏ tình cảm của cậu. Cái cậu còn thiếu đó là lời ước hẹn của cô. Trong câu chuyện đó, cậu bé và cô bé kia đã ước hẹn lớn lên sẽ lấy nhau.

Cô rơm rớm nước mắt đưa tay cầm lấy chiếc lọ bân phải, rồi nhìn Natsu, trong ánh mắt cậu ngập tràn niềm tin vào tình yêu vĩnh hằng của hai người họ.

- Mình đã ghi rồi, tới lượt bạn.

Cậu thò tay vào túi lấy ra một cây viết và một mảnh giấy vuông đưa cho Lucy. Lucy đưa tay nhận lấy cây viết và giấy trên tay Natsu rồi ngồi xuống ngẫm nghĩ sau đó ghi mấy chữ rồi gấp tờ giấy cẩn thận bỏ vào trong lọ thủy tinh kia.
- Đợi khi chúng ta lớn lên rồi hãy mở ra có được không?
Natsu mĩm cười gật đầu, cậu cầm lấy lọ thủy tinh của Lucy rồi trao cho cô lọ thủy tinh trên tay mình. Khi hai bàn tay chạm nhẹ vào nhau, một cảm xúc dâng tràn, bốn mắt họ nhìn nhau...hương vị tình yêu bao trùm xung quanh họ. Natsu nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên môi Lucy. Nụ hôn rất nhẹ nhưng lại mang hương thơm của một tình yêu mãi mãi, của hai tâm hồn hòa nguyện vào nhau.
Yêu và được yêu là điều hạnh phúc nhất trên thế gian này.

Chỉ những yêu thương thực sự mới làm người ta . . mong nhớ

Chỉ những hạnh phúc thực sự mới khiến người ta cố gắng . . giữ gìn !..

Khi buổi chiều mát mẻ kéo đến, nhà trường lại bắt đầu những cuộc thi khác, như kéo co, đoán chữ. Buổi cắm trại thật sự vui vẻ chứa đầy hồi ức đẹp.
Sau khi mọi người nghỉ ngơi sau cuộc thi mệt mỏi thì Lisanna đột nhiên bước đến bên cạnh của Lucy rụt rè do dự rồi nói:

- Xin lỗi, hy vọng bạn không giận vì mình đã nghi oan cho bạn. Đáng lý mình phải nhìn kỹ hơn rồi mới nói bạn đẩy Wendy xuống song.

- Gớm...giờ này mới chịu xin lỗi, giống như làm vỡ chén rồi bày đặt nói lấy chén vá lại là xong. Chén nào mà vá được chứ – Levy nghe Lisanna xin lỗi thì bĩu môi nói.

- Phải đó, xin lỗi bây giờ thí có ích gì – Sherry cũng hừ mũi khinh bỉ đáp.

- Thôi bỏ đi. Dĩ hòa di quý thì hơn – Erza vốn không thích gây sự ồn ào bèn khuyên bạn bè mình.

Lucy nãy giờ im lặng, bây giờ mới bắt đầu lên tiếng nói:

- Được rồi, chỉ là hiểu lầm thôi. Xí xóa hết đi.

- Nói bỏ qua là bỏ qua sao. Hôm qua có kẻ mắng như tát nước vào mặt của Hằng mà, nói xấu Hằng khắp nơi nữa chứ – Sherry bực tức nói.

- Thôi bỏ đi. Coi như bải học đi, hy vọng lần sau ai đó đừng có mà vu oan cho người khác nữa là được rồi – Juvia cũng miễn cưỡng bỏ qua.

Lisanna bị nói móc bực tức quay lưng bỏ đi. Lisanna tức tối thấm nghĩ trong long:" Nếu không phải muốn Natsu nhìn mình với ánh mắt không chứa sự chán ghét thì cô cũng không thèm đi xin lỗi nhỏ đáng ghét đó"

- Dẹp chuyện này sang một bên đi. Chúng ta cùng tổ chức trò chơi đi – Gray bèn vỗ tay tập trung sự chú ý của mọi người rồi hô lớn.

Mọi người ngay lập tức vỗ tay hưởng ứng.

Mọi người chơi trò chơi xếp báo.

Đang đứng trò chuyện trong khi mọi người trong lớp đang làm số thăm để bóc thì Lucy thấy Wendy ngồi một chỗ buồn so, hình như ánh mắt Wendy hướng vế phía Sting đang ngồi trầm lặng bên kia.

" Chị giúp em nha chị" – Lucy nhớ lại lời cầu xin của Wendy, cô thầm nghĩ đây cũng là một cơ hội tốt để tạo sự gần gũi giữa Sting và Wendy bèn nói nhỏ với Juvia, người đang làm phiếu. Sau đó cô chạy đến rũ Sting và Wendy cùng tham gia.

Juvia làm đúng như lời Lucy, xếp Sting và Wendy là một cặp. Có điều cô không ngờ, mình cũng bị xếp thành một cặp với Natsu.

Thể lệ trò chơi rất đơn giản. Nam và Nữ cùng đứng chung trên một tờ báo. Báo sẽ được gấp từ từ lại, nghĩa là hai người họ càng lúc càng đứng sát vào nhau. Bên nào càng gấp được nhiều nếp gấp hơn thì thắng. Cho nên may mắn chơi cặp chung với bạn nữ nhỏ con và ốm thì các bạn nam sẽ dễ dàng bế họ lên. Gấp đến khi người nam bế người nữ đứng một chân và chịu đựng trong thời gian dài nhất thì sẽ thắng.

Không chỉ có mỗi lớp Lucy, mà còn khá nhiều bạn đăng ký vào trò chơi thú vị này.

Các đội cũng nhanh chóng bị loại, vì nhiều cặp có bạn nữ quá ư mập, đứng còn không có chỗ thì làm sao mà bế. Erza cũng vui vẻ tham gia trò chơi này. Không ngờ bắt cặp với cô lại là cậu bạn đó. Có thể xem như hai người họ có suyên với nhau không nhỉ.

- Mình tên là Jellal.

- Mình...- Erza có chút xấu hổ nói.

- Bạn là Erza đúng không? Cái tên nghe rất hay.

- Cám ơn – Cô xấu hổ cuối cùng khi phát hiện hai người bị gấp dính sát vào nhau thế này.

Ở bên này, Sting và Wendy trở thành một cặp. Wendy thấy hồi hộp vô cùng, tuy được Sting cõng một lần, được cậu bế một lần. Nhưng đây là lầ đầu tiên cô ở gần bên cạnh cậu đến như thế, mà lại trong tình trạng hoàn toàn tỉnh táo.

- Chuyện lần trước, mình cám ơn bạn rất nhiều – Cô cười xấu hổ nói, trong giọng có chút hồi hộp vô cùng – Nhờ có bạn khuyên giải nên mình và chị đã làm lành với nhau rồi.

- Không có gì, mình chỉ nói đúng sự thật mình chứng kiến mà thôi – Sting hờ hững đáp.

Cho đến khi chỉ còn lại 5 cặp cuối cùng. Mấy bạn nam vội vàng bế các bạn nữ lên với tư thế cho là tiện lợi nhất để quyết tâm giành chiến thắng.

Lucy cũng được Natsu bế bổng lên cao bằng đôi bàn tay rắn chắc của mình. Bốn mắt họ nhìn nhau mĩm cười.

Sức chịu đựng của mọi người càng lúc càng kém. Lần lượt hai bạn bị loại, cả Jellal và Erza cũng bị lọa, giờ chỉ còn duy nhất hai cặp đối đầu là Sting và Wendy, Natsu và Lucy.

Bỗng có tiếng nói lớn:

- Hôn đi...hôn đi ...

Mọi người nghe vậy, lập tức hò reo theo thôi.

- Hôn đi, hôn đi....

Trước sức ép của mọi người, Lucy bèn cuối người xuống hôn lân mặt của Natsu trong tiếng hò reo phấn khích của mọi người.

Điều mọi người không ngờ là Wendy lại chủ động hôn Sting như thế.

Bây giờ chỉ còn được đọ sức bền như họ mới được. Người giành được chiến thắng sẽ có đựơc phấn thưởng đặc biệt.

Ai cũng nghĩ Natsu và Lucy sẽ chiến thắng, bởi vì Wendy và Lucy thì thể trọng ngang nhau. Vào giây phút quyết định kia, Natsu đột nhiên buông taykhỏi người Lucy khiến cô té một phát oan mạng. Còn chưa hiểu chuyện gì, Natsu đã ngã phích xuống đất trong tiếng kinh hãi của mọi người.

Lisanna vội chạy lên bên cậu, tất cả mọi người đều bị đuổi ra ngoài.

Đến khi Lucy vào thăm Natsu, cô thấy Lisanna nhìn cô vẻ đắc ý vô cùng.

Cô chứa kịp nói lời gì thì Natsu đã lên tiếng nói:

- Hãy coi như chúng ta là những người bạn bình thường. Ngoài mối quan hệ trường lớp ra, chúng ta không còn mối quan hệ nào nữa.

*****************


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro