37. Gặp lại người quen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên đường về nhà trọ tôi mải mê suy nghĩ xem tại sao Yong Suk lại biết tôi với Seung Hyun yêu nhau?
Người biết chuyện giữa hai chúng tôi  chỉ có mình Sulli biết , mà Sulli thì không thể nào là người cho Yong Suk biết được ,vậy thì làm sao Yong Suk lại biết? Còn nữa...., Yong Suk lại còn bảo tôi cách xa Seung Hyun một chút, tôi đã xuất ngoại, căn bản không thể gặp Seung Hyun được, có cần thiết phải gọi điện thoại đường dài để dặn dò kỹ  như vậy không ?
Đứng trên lập trường của một người đàn ông, có lẽ là Yong Suk làm vậy vì đang ghen, nhưng tại sao ngay cả Won Bin anh cũng không cho tôi tiếp xúc?
Mà Won Bin có phải là người mà lúc Seung Hyun sang Mĩ đã nói chuyện điện thoại cùng hay không?
Mặc dù bây giờ đang là ban ngày nhưng trong đầu tôi cứ quanh quẩn hai chữ: có ma!

Không phải Yong Suk là ma mà chính là việc Yong Suk biết chuyện như là do ma làm vậy , anh ta cứ nói nửa kín nửa hở, không biết là vì muốn tốt cho tôi hay là hận tôi nên muốn làm cho tôi hiếu kỳ mà chết?
Tôi không nghĩ ra, quyết không suy nghĩ thêm nữa, về sau có cơ hội nhất định tôi phải tìm Yong Suk hỏi cho rõ, còn bây giờ nếu cứ nghi ngờ mà sống qua ngày thì chẳng mấy chốc tôi sẽ thành mụ già đầu bạc vì não bộ bị sử dụng quá độ.
Lúc tôi trở về nhà trọ, Victoria đang ngồi trên ghế sa lon, vừa ăn khoai tây chiên vừa xem ti vi, thấy tôi trở về liền cực kỳ nhiệt tình mở miệng chào với cái miệng đầy khoai tây chiên. Nhìn thấy trong phạm vi nửa mét xung quanh vì cô ấy mở miệng mà vụn khoai tây chiên văng đầy, tôi khẩn thiết nói:

“Victoria à , về sau lúc ăn thì không cần để ý đến tớ. Nói chuyện với tớ làm thức ăn trong miệng cậu phun ra hơn một nửa, lãng phí lương thực không nói, mà cậu còn ăn không đủ no nữa”.
Victoria quẳng cho tôi một cái liếc mắt, sau đó vẫn vừa ăn khoai tây chiên vừa nói với tôi:

“Soo Jung , cậu đừng tưởng là tớ bị khuôn mặt thiên sứ của cậu lừa mà không biết lòng dạ ma quỷ của cậu, cậu cứ vòng vo, tưởng là tớ không hiểu cậu đang nhạo báng tớ đấy hả?”.

Tôi thản nhiên đáp :

“Victoria à ,cậu đừng nói đến cái khác, cậu lại đây ngồi cạnh tớ đi, vừa rồi cậu vừa ăn một miếng khoai tây chiên lớn mà lại nói một câu dài như vậy, xung quanh cậu đều là mảnh vụn khoai tây chiên thôi, tới đây đi, ngồi ở đó thêm một lát, tớ sợ cậu nghẹt thở mất”.

Victoria cầm một cái đệm ở trên ghế salon ném vào tôi.
Tôi phải vùng lên. Tôi giờ chân đạp lên cái đệm bị Victoria vừa ném tới, vừa đạp vừa lớn tiếng hỏi cô ấy:

“Victoria , không phải cậu và John vừa đại chiến 300 hiệp sao? Sao lại dư thừa thể lực như vậy?”

Victoria trừng mắt tức giận nói:

“Soo Jung cậu thật hư, sao cậu lại nói giỡn với tớ như thế, cậu không tin tớ ư? Tớ không phải là loại người tùy tiện”.

Tôi nói:

“Cậu hiểu thế nào là văn hóa mạng, cậu không nên nói vậy với tớ, cậu phải biết cậu nói câu vừa rồi sẽ làm tớ suy diễn. Victoria , cậu không phải là người tùy tiện, nhưng khi nào biết tùy tiện mới là người”.

Victoria nghênh mặt lên “hừ” một tiếng với tôi nói:
“Soo Jung , tớ nói cho cậu, để xem tối nay tớ sẽ dùng chiêu thức vô địch “Dời núi lấp biển” trừng trị cậu như thế nào”.

Tôi lấy chai nước suối trên bàn, vừa vặn nắp vừa nhíu mày nói với Victoria :

“Giọng nhỏ như vậy làm sao uy hiếp có hiệu quả được? Còn chờ đến tối làm gì, ngay bây giờ đi, để cho tớ biết được cậu giở trò gian trá gì với cái chiêu “Dời núi lấp biển” đây!”

Dứt lời tôi đưa chai nước lên miệng say sưa uống. Lúc ở cùng Won Bin tôi hơi khát nhưng không uống nước, đến bây giờ thì càng khát hơn. Lúc tôi ngẩng đầu uống nước, cửa phòng Victoria kẽo kẹt mở ra, sau đó, một bóng người thong thả bước ra ngoài, gương mặt cợt nhả  hiện lên trước mắt tôi! Đi cùng với “ hình ảnh ” còn có “ âm thanh ” , anh ta toét miệng cười với tôi nói:

“Hi,  em gái Krystal , chúng ta lại gặp nhau rồi !”

Tôi lập tức bị sặc nước!
Một hớp nước suối bị tôi không tiếc tính mạng hung hăng phun ra toàn bộ, sau đó tôi vừa ho khan, vừa hung tàn, phẫn hận hướng về con người trước mắt , cực độ thâm tình hỏi một câu:
" Sao anh chưa bị om dưa chua hả cái tên kia . Hôm đó ở trên máy bay, tên playboy , chính là Oh Se Hun này đã cợt nhả luôn nghĩ cách trêu trọc tôi, tôi giả bộ nhắm mắt không thèm để ý tới anh ta. Tên Se Hun này đặc biệt không thích yên lặng , đồng thời lại có năng lực siêu nhiên chống lại sự yên tĩnh , tôi không để ý đến anh ta, anh ta lại tự hỏi tự trả lời. Anh ta hỏi tôi:

-Krystal , em ra nước ngoài làm gì?

Tôi nhắm mắt giả vờ ngủ, không trả lời. Sau đó anh ta tự mình tìm đáp án nói:
“Được, anh đoán là em đi du học”.

Anh ta lại hỏi nữa:

“Krystal , em ra nước ngoài một mình, người trong nhà vẫn có thể yên tâm sao?”

Tôi nhắm mắt giả vờ ngủ, không trả lời. Sau đó anh ta lại tự mình tìm đáp án nói:

“Lo lắng, nhất định sẽ lo lắng, con gái đi xa , sao cha mẹ không lo không được. Nhưng nhân lúc còn trẻ, ra nước ngoài học thêm một chút cũng tốt”.

Anh ta lại hỏi:

"Krystal , em giả vờ ngủ mãi thế không thấy khó chịu sao? "

Tôi vẫn nhắm mắt, vẫn giả vờ ngủ không trả lời. Cho đến khi xuống máy bay, tôi hung tợn nói với tên playboy này một câu rồi không quay đầu lại nhanh chóng rời đi. Tôi nói:

"Anh Trai , mẹ anh vừa mới báo mộng cho tôi, nói là anh nói nhảm nhiều quá nên để cho tôi tìm người đem anh đi om dưa chua! Tôi đang vội nên anh tốt nhất nên tự giác tìm một cái nồi rồi nhảy vào đó tự om đi. "

Victoria thấy tôi biết Se Hun , ngạc nhiên “hả” mấy tiếng, sau đó ngoẹo đầu nói với tôi:

“Soo Jung , cậu thật giỏi, trước đây cậu đã biêt John rồi sao?”
Tôi ngất! Đây là cái logic gì?
Tôi ở trên máy bay gặp phải quỷ mà lại có thể có quan hệ ư? Tôi nghiến răng nói với cô ấy :
" Victoria cậu , được rồi , trước hết lau sạch nước miếng đi. Còn nữa… sao cậu có thể gọi bạn trai cậu bằng cái tên Tiếng Anh khó nghe như vậy? Cậu nói buổi tối cơm nước xong cậu sẽ đi dạo cùng anh ta, thay cái tên John bằng khác có phải dễ nghe hơn không? "

Victoria chớp mắt mấy cái rồi quay lại nghiêm túc nói với Se Hun :

" John, em thấy Soo Jung nói rất đúng".

Se Hun tao nhã lắc lắc cái đầu, lại lùa ngón tay đùa bỡn mái tóc mình, vẻ mặt nghiêm túc nói với tôi :

" Nếu anh bị em đem đi om dưa, như vậy có lẽ tên anh là Kim Chi thì hợp lý hơn đúng chứ? "
Tôi….. Xì một tràng !
Vừa mới xuất ngoại tôi đã gặp phải loại người nào thế này? Sau đó thật vất vả mới thoát khỏi cái tên playboy dính vào người, tôi lập tức níu lấy Victoria hỏi chuyện liên quan đến cô ấy cùng cái tên ấy . Tôi hỏi :

" Sao các cậu lại quen biết nhau? ".

Victoria nói :

"Duyên phận khiến bọn chúng tớ gặp nhau".

Tôi hỏi tiếp :

"Tên khỉ kia không làm chuyện gì tốt cả. Anh ta làm cái gì?

Victoria đáp :

"Anh ta làm chuyện anh ta muốn làm, tớ không can thiệp vào cuộc sống của người khác.

Tôi hỏi nữa :

"Xí ! Cậu tới nước Mĩ là một sai lầm, chuyện như vậy mà cũng không biết! Các cậu đã quen biết bao lâu rồi?".

Victoria lại nói :

" Có người biết nhau cả đời nhưng vẫn không hiểu rõ về nhau, nhưng có người chỉ quen biết trong một thời gian rất ngắn đã có thể hiểu nhau đến từng chân tơ kẽ tóc."

Tôi xệ mặt :

"Xí!!! Victoria , cậu thấy cậu ngu chưa, vừa mới nhìn anh ta tớ đã thấy anh ta không đáng tin rồi, cậu vì cái gì mà yêu anh ta chứ? Tại sao vừa rồi anh ta lại ở trong phòng cậu, mà cậu lại ở bên ngoài? ".

Victoria nhăn nhó :

"Soo Jung , sao cậu hỏi nhiều thế, thật ra cuối cùng cũng chỉ vì vấn đề này thôi đúng không? Cậu rất đen tối à nha ! Chỉ là John mệt mỏi nên tớ để anh ta đến phòng tớ nghỉ ngơi một chút, sao cậu có thể nghĩ phức tạp như vậy? ".

Tôi ngất!
Tại sao tôi lại thành phức tạp?
Trước đó không biết người nào mấy ngày trời đến hơn nửa đêm mới chịu về nhà ấy chứ. Tôi còn muốn tiếp tục nhắc nhở Victoria chớ để đàn ông lôi kéo thì Victoria đột nhiên trở nên hưng phấn nói với tôi :

" Soo Jung , tớ xem hồ sơ nhập học của cậu, thì ra trước đây cậu đã hợp tác cùng thiên tài IT Choi Seung Hyun , có thật hay không? Cậu thật giỏi , có thể làm việc cùng với Choi Seung Hyun !"

Tôi đột nhiên trầm xuống!
Điều tôi không hy vọng nhất là bị người ta biết chuyện, nhưng cuối cùng cũng bị Victoria phát hiện ra rồi. Tôi hỏi Victoria :

"Làm sao cậu biết? ".

Victoria nhẹ nhàng nói :

"Phá cơ sở dữ liệu của nhà trường."

Mặc dù tôi đã sớm biết Victoria thật phi phàm trên lĩnh vực máy tính, nhưng khi nghe Victoria hờ hững nói cô ấy có thể phá cơ sở dữ liệu quan trọng nhất của trường học thì tôi không khỏi lấy làm kinh hãi. Tôi nói :

" Victoria , thật ra thì thầy hướng dẫn tớ mới thực sự hợp tác với Seung Hyun , tớ chỉ là một thành viên trên danh nghĩa mà thôi. Victoria nói :

"Soo Jung , tớ rất thích người không hám danh hám lợi, khiêm tốn như cậu! Cậu thật là giỏi! Tớ rất tự hào vì cậu! Tôi nhìn vẻ mặt khoa trương ngưỡng mộ của Victoria , nhiệt tình hỏi thăm mối quan hệ giữa cô ấy và Se Hun liền bị xẹp xuống.
Tôi sợ bị sét đánh lần nữa , trong lúc Victoria há mồm đang định nói thì tôi đã phóng " vèo " một cái chui vào trong phòng riêng. Victoria ở bên ngoài lớn tiếng gọi :

"Soo Jung , tớ đã nói chuyện cậu cùng Seung Hyun hợp tác truyền bá rầm rộ ra ngoài rồi, Soo Jung , cậu nhất định sẽ trở thành người nổi tiếng! "

Tôi nghe Victoria nói, cảm giác nhớ nhung lại làm hại tôi!
Tôi sợ cái gì, tránh cái gì, cô ấy liền cố tình nói cái đó.
Tôi thật sự muốn biết Victoria có phải là do trời cao phái xuống đùa giỡn tôi không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro