Chap 1: Những bước đầu...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

•Sanemi: hắn
•Giyuu: anh
Ngày mà hắn gặp anh là một ngày mưa nhẹ, lúc đó cả hai ko hiểu sao lại không ưa nhau từ ban đầu Giyuu Tomioka, một người lạnh lùng, hay nói ra những lời có phần khó nghe và như cục đá lạnh di động. Còn hắn, Sanemi Shinazugawa , là người ồn ào, nóng tính và ưa vũ lực hơn lời nói. Cả hai như 2 thái cực khác nhau rất khó dung hoà... Thú thật, mỗi lần nhìn thấy Giyuu hắn lại nỗi cơn thịnh nộ vì sự lạnh lụng đến đáng ghét của Giyuu. Còn Giyuu cảm thấy Sanemi thật phiền phức khi suốt ngày dùng vũ lực và nói ra mấy từ thô tục và bất lịch sự.

-THẰNG ĐỤT KIA! BỘ BỊ LIỆT HAY J MÀ ĐI CHẬM Z HẢ?? BƯỚC NHANH LÊN HỘ BỐ M CÁI

Sanemi gào lên, nhìn về phía sau đầy tức tối. Hôm nay, họ đc đi làm nhiệm vụ xa cùng nhau. Giyuu không phản ứng lại, vẫn đi với tốc độ đó. Anh cho rằng Sanemi đang quá hấp tấp. Nhìn thấy Giyuu ko có j gọi là phản ứng lại hoặc thay đổi tốc độ. Sanemi nổi khùng, nắm lấy tay của Giyuu rồi lôi đi. Vừa đi vừa lầm bầm:

- Cái thứ lề mề như m chx chết cũng lại thật...

Giyuu hơi đỏ mặt vì Sanemi nắm tay anh kéo đi. Anh cũng chỉ biết thở dài với thái độ này của hắn... anh quen r

Sau 20 phút đi bộ, cả hai đã tiến vào khu đô thị. Khu đô thị được chiếu sáng bởi ánh đèn đường vàng xen với những cái đèn trang trí đầy sắc màu trong khu chợ. Cả 2 như 2 thk khờ từ quê lên. Giyuu ghét ồn ào, cũng ko quen đến chỗ đông người nên chỉ bt đi theo sau lưng Sanemi. Sanemi thì lần đường đi để tìm cái địa chỉ chết tiệt trên tờ giấy note vừa dắt Giyuu đi. Hắn không hề nhận ra rằng, tay hắn vẫn đang nắm chặt tay của Giyuu

-Shinazugawa... tôi nghĩ chúng ta cần nghỉ ngơi... tôi nhớ chỗ chúng ta cần đi cách đầy vài chuyến tàu lận. Mình tìm chỗ nào ăn r ở tạm nha?

Giyuu nói với giọng thỏ thẻ. Anh cũng nhận ra từ nãy tới giờ anh và hắn đang nắm tay đi vòng vòng khu phố

-Sao cũng đc, m muốn ăn gì //tự nhiên nhận ra cái gì đó// Duma... SAO M NHẬN RA MÀ KO NÓI T?!

Sanemi lớn tiếng, đỏ mặt và rút tay lại. Giyuu quay mặt đi r cười nhẹ.

-*Shinazugawa hôm nay lạ thật... cậu ta chắc ko nghĩ nhiều đou nhỉ?*

Giyuu nghĩ mà ko khỏi che miệng để giấu đi nụ cười nhẹ trên môi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro