Chương 1:-TÔI KHÔNG ĂN, KẺO LẠI ĐIÊN GIỐNG CÔ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên : Yêu mãi một đời .
Cô : Lalisa Manoban.
Nàng : Jennie Kim .

Vô truyện.

" Jen, Em xem nè. Có đẹp hay không ?"

Một Nữ nhân vóc người cao to tầm 1m76 , gương mặt đẹp như búp bê. máy Ngang, mũi cao cùng đôi môi siêu đẹp. Hoàn hảo hơn có lẽ là nụ cười tươi tắn là một nữ nhân Siêu đẹp.... Thật đặc biệt !. Thật sự mà nói rất đẹp, đôi mắt Tam bạch còn long lanh không chứa một chút bụi hồng trần. Trong sáng, ngây thơ...
Trên tay nữ nhân đó cầm một chậu xương rồng nhỏ đang lớm chớm một vài bông hoa bé tí. Cô như một con cún con mà ngồi xuống sofa bên cạnh cô gái kia.. nhích lại gần cô

" Đồ điên, tránh ra !"

Nói rồi cô hất anh ra xa mình, đứng lên nhíu mày liễu tỏ vẻ không hài lòng.

" Jennie..Jen, Em làm sai gì sao.. Jen"

Nữ nhân đó mếu máo nhìn nàng, đôi mắt Tam Bạch long lanh ánh nước, có thể trực trào ra bất cứ lúc nào.

" Lalisa ! Cô nghe cho rõ đây, đừng bao giờ lúc nào cũng lẽo đẽo theo tôi nữa. Cô có biết, lúc nào cũng có một tên điên đi theo sau mình. Thật sự rất phiền không ?!"

Tong giọng trong trẻo quyến rũ đấy vang lên, không phải là dỗ dành nữ nhân đáng yêu đó . Mà là đang tức giận quát mắng Cô.

nàng xoay người bỏ đi lên lầu. Còn cô ngồi đó thẩn thơ, nước mắt lăn dài trên má. Miệng nấc nhẹ từng tiếng

" Jen.. hic.. hức..Jen.. huhuhu... không thương Em....Jen.. chán ghét Em... Em phiền sao... huhu.. hức"

Nàng biết cô đang ở đó ngồi khóc, lòng cũng có điểm khó chịu. Cứ nghĩ là do mình đang ái náy vì la mắng một tên đầu óc không bình thường.

Cô_ Lalisa Manoban , cô vừa tròn 20 tuổi rồi nhưng tính tình như con nít. Cô và Nàng đã là vợ chồng hợp pháp được một năm. nàng không phải hoàn toàn chán ghét cô. Mà là vì cô nên nàng mới bị ba mẹ Park bắt chia tay người yêu suốt 3 năm để kết hôn với cô Cũng vì vậy, cứ nhìn cô, nàng lại tức tối. Hơn nữa, cô lúc nào cũng như cái đuôi của nàng vậy. Đi đâu cũng theo, cắt không đứt.

Nàng_ Jennie Kim . Năm nay đã 26 tuổi. Tuy đã gần 30 những thân hình vẫn ba vòng đầy đặn quyến rũ. Gương mặt khuynh nước khuynh thành, vạn người mê. Nhiều người ganh ghét lại bảo nàng là yêu tinh đầu thai, nên mới xinh đẹp như vậy để đi quyến rũ nữ nhân lẫn Nam nhân.

Một tiếng cũng Jen, hai tiếng cũng Jen.. thực sự làm nàng đau đầu chết đi được. Nhưng đôi lúc ngẫm lại thì thấy tên ngốc đấy cũng có điểm đáng yêu.

Ba mẹ Manoban cũng yêu thương Nàng như thương cô vậy, nàng cũng ái nái nên mới nhân nhượng làm vợ tên ngốc này trong 1 năm qua.
Nghe kể rằng trước kia cô ta tàn bạo, lãnh khốc lắm. Nhưng không ngờ sau tai nạn lại trở nên như vậy... như một đứa trẻ lên năm vậy !

...

" Jen Jen, Li mới vừa được dì Lee dạy làm nước ép dâu mà Jen thích nè. Jen mau uống đi a~"

Cô như cún con mà nũng nịu, nếu thêm cái đuôi nữa là nhất định sẽ thành cún con ! Đôi mắt long lanh chớp chớp, môi dẩu lên thật đáng yêu, lại cái giọng điệu có phần ngọng ngịu làm nũng. Tim nàng "thịch" một cái rồi nhanh chóng lấy lại tinh thần. Hất thẳng ly nước ép lên người cô mà quát mắng

" Biến đi đồ điên. Phiền chết đi được"

Cô lại ngồi đó khóc, miễng ly văng cả vào chân cô làm máu chảy một mảng nhỏ. Nàng lạnh lùng bước đi lên lầu.

" Jen.. Đây là bánh Huế Hoa của Jen thích nhất nè"

" Tôi không ăn, kẻo lại điên giống cô"

Nhếch nhẹ đôi môi xinh đẹp tạo thành một nụ cười khinh bỉ nhìn cô. Thẳng tay đem cả dĩa bánh Xoài hất thẳng vào gương mặt tuấn tú xinh đẹp kia. Đẩy cô ra một bên rồi bước đi...

.

" Jen... hic... hic... đừng đi... huhu... đừng bỏ Li...Li sẽ ngoan mà..huhu..hức...hic"

Cô bật khóc nức nở đuổi theo nàng. Nàng đi thẳng đến chiếc BMW màu đen của mình rồi ngồi vào chạy đi. Cô thấy vậy liền chạy nhanh theo sau, đuổi theo xe của nàng. Lúc đầu nàng chạy cũng khá nhanh nhưng không hiểu sao lại từ từ chậm lại. Tên ngốc Lalisa kia vẫn đuổi theo. Chạy thật nhanh, thật nhanh. Lấy hết sức mà đuổi theo nàng nhưng không kịp... một lúc lâu.. nàng nhìn lại kiếng chiếu hậu thì thấy tên ngốc đó đang ngồi bệch dưới đất.

" Ngu ngốc"

Thầm nói một tiếng rồi chẳng hiểu sao nàng lại cho xe vòng lại.
Nhanh chóng mở cửa xe ra rồi bước nhanh lại chổ cô liền nhìn thấy cô đang ngồi đó với gương mặt đầy nước mắt, lem luốt như một chú mèo đang nghịch bẩn hết cả người.

Lisa nhìn thấy nàng quay lại và đứng trước mặt mình thì cô rất vui mình, đưa đôi mắt long lanh ánh nước đang tuôn trào nhìn nàng. Miệng vui mừng mang theo từng tiếng nấc cục vội vàng nói...

"Jen.. hic...Đừng ...hic..đừng có bỏ Li, Li sẽ ngoan..hức..hức"

Cô vội đứng dậy nhưng chân đau quá, ' bộp' rồi lại khuỵ cả đầu gối xuống thật mạnh làm cô càng đau. Bật khóc lớn hơn. Sợ hãi nàng lại bỏ mình nên chồm tới ôm bắp chân nàng.

Nàng liếc nhìn tên ngốc nào đó đang đau, vừa khóc vừa ôm mình thì đau lòng không thôi. Nhẹ nâng người cô lên xem xét thì phát hiện tên ngốc này chẳng thèm mang giày dép gì mà cứ chạy bằng chân trần theo nàng suốt quãng đường dài. Ống quần thun ngay hai đầu gối rách một mảng lớn, cơ hồ thấy rõ da thịt bên trong đều là một mảnh trầy xướt thật nặng, một bên rướm máu. Còn một bên là đang nhỏ từng giọt máu xuống. Nâng hai tay cô lên thì lại thấy cả hai bàn tay đều trầy xướt hết rồi, chảy máu !

Nàng tự nhiên lại cảm thấy đau lòng, tự rủa bản thân mình tàn nhẫn. Lại làm cho tên ngốc này cả thân chẳng lành lặn.
Cô thấy nàng xem xét tay chân mình, sợ lại nói sai nên mím môi im lặng. Nước mắt vẫn nhẹ rơi, lòng uất ức lắm nhưng không dám nói.

Còn nàng nhìn tên ngốc nào đó mím môi khóc với vẻ mặt buồn rầu, uất ức đó thì không nói tiếng nào. Chỉ lấy khăn tay của mình lau nước mắt cho cô rồi dìu anh lên xe chạy về nhà.

Suốt quãng đường đi, tên ngốc họ Manoban đó cứ thút tha thút thít nhưng mặt có hiện rõ tia vui mừng, có lẽ vui vì được nàng nắm tay, vui vì được Nàng lau nước mắt, vui vì được Nàng đưa về nhà. Đây là lần đầu tiên cô được nàng chở bằng con xe BMW mà nàng cưng. Cái tên ngốc thút thít nhưng môi nở nụ cười kia đang lén nhìn nàng rồi quay chổ khác. Nào thấy được nụ cười nhẹ bên môi của nàng trong mấy giây ngắn ngủi.

Sau khi anh tắm xong, nàng nhẹ nhàng bôi thuốc cho cô Từ lúc đó đến giờ nàng vẫn chưa lên tiếng nói gì với cô, cô cũng không dám nói gì cả, nhưng thấp thỏm sợ nàng lại bỏ đi nên cứ len lén nhìn nàng...
Nàng biết tên ngốc nào đó đang lo lắng muốn nói gì đó với nàng nhưng không dám nên cứ lén lút nhìn nàng đang bôi thuốc cho mình.

Cô thầm nghĩ rằng lúc này nàng thật xinh đẹp, nhìn từ góc độ này nàng thật đẹp. Dời tầm mắt một xíu lại nhìn thấy được khe rãnh ngực vừa vặn của nàng. Lisa ngốc manh lại lén nhìn rồi đỏ mặt xoay đi, lúc sau lại vậy. Lúc nàng phát hiện bất thường thì nhẹ thở dài, tên này cũng thật biến thái. Đúng là bản năng của Công mà !

                               . . .

Futa nha, có một số người không thích thể loại này cho lắm nên mình nói trước.
Truyện ngắn , nếu truyện có xúc phạm Lisa và Jennie thì cho mình xin lỗi , đây chỉ là fic Thôi mong thông cảm không đọc có thể bỏ qua.
cảm ơn.
mình chuyển ver lại thôi nha chưa có sự cho phép của tg nên có gì thì mình sẽ xóa ngây cảm ơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro