Yêu một chàng trai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Con đường nắng đổ vàng ươm, Sài Gòn vẫn bụi như ngày thường. Người ta hay đùa nhau rằng, Sài Gòn là "thành phố của bụi". Nghe thế em cũng chỉ biết cười.

Đúng là Sài Gòn rất bụi, bụi đến từng hơi thở. Đi từ ngoài đường về đến nhà, nếu không có khẩu trang về mắt kính thì hẳn anh sẽ được nhuộm da miễn phí! Có một người đã nói với em rằng, là dân Sài Gòn thì phải biết đến mùi bụi. Lá phổi có bụi thì đi xa mới biết nhớ quê nhà.

         Em nghe thế cũng chỉ biết cười thôi.

Cảm giác yên đơn phương một người thật lạ. Nó giống như cảm giác chờ đợi thứ gì đó xa vời đến với mình. Người đó cũng thế, xa vời đầy ngưỡng vọng. Nhưng em chưa bao giờ dám đưa tay ra với. Vì sợ mình thất bại, như sợ mình sẽ đau.

Một năm trước, ngày em chập chững bước vào cánh cổng trường cấp hai. Em đã gặp một người lạ, một người lạ như bao người khác.

Anh cao hơn em một chút. Em không biết anh, anh cũng không biết em. Chúng ta cứ bước qua nhau, qua cánh cổng trường rộng lớn ấy mà không một lần nhìn lại.

Cuối hè đầu năm lớp 7, em đã yêu một chàng trai...

Lớp em có một cậu bạn rất ngang ngược. Em không thích những người như thế. Nhưng người ta vẫn thường bảo, ghét của nào trời trao của đó, nên cậu ấy và em đã bị xếp ngồi cạnh nhau.

"Đây nhé!" Em gạch một đường phấn trắng đầy kiên định lên bàn. "Đây là ranh giới. Đứa nào vượt qua nó thì sẽ phải bao đứa cón lại."

Và cậu ta gật đầu, không thèm để ý tới em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro