Oxford đã mời em làm chuyên gia chưa?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đó là câu nói đùa của anh khi dưới ánh nến, nhâm nhi ly rượu vang, tôi quay sang bàn luận về... tiếng Anh và cách chúng tôi sử dụng ngôn ngữ này trong tình yêu.

Please /pli:z/ (adverb - phó từ)

Từ biến mọi yêu cầu từ nho nhỏ đến quá đáng thành nhiệm vụ rất khả thi.

Một tối, tôi nằm khểnh trên ghế sofa với tay không lấy được quyển sách trên bàn. Tính theo khoảng cách... cò bay thì anh ở gần cuốn sách hơn tôi.

"Gimme the book, gimme the book." (Lấy cho em quyển sách.) Tôi nói bằng giọng nũng nịu.

Anh bình thản không nhúc nhích.

Tôi cứ ngỡ anh chưa nghe thấy. Tôi nói lại, giọng vẫn nũng nịu như thế nhưng có phần dò xét hơn.

Anh chậm rãi rời mắt khỏi cuốn sách của anh, và nhìn tôi hỏi:

"Where is your magic word?" (Từ khóa kỳ diệu của em đâu?)

"Magic word" là gì? Honey? Baby? Hay sweetie?

Tôi ngơ ngác.

"Pleasemagic word". Anh điềm tĩnh.

Bố khỉ!

Từ đó trở đi, thay vì coi từ "Please" là gánh nặng, tôi vận dụng từ này để nhờ vả anh những việc anh không thích làm.

"Cuối tuần này dọn vườn anh nhé (dừng một lúc), please!"

---

"Tối nay, em xem Victoria's Secret Show! Anh dùng tạm máy tính xem trượt tuyết nhé!"

"Những người mẫu Victoria's Secret to đùng còn vận động viên trượt tuyết của anh bé tí."

"Please!" (kèm đôi mắt long lanh)

"Ok ok!"

---

Bạn có thể phát âm /pli:zzzzzzzzzzzz/ nếu muốn chàng làm gì khó hơn và xuống giọng khi muốn chàng đừng làm việc gì đó!

"Xin đừng hỏi em về phương hướng hay mã số cửa. Pừ li zờ!"


But /bət/ (conjunction - liên từ)

Từ biến mọi câu từ tốt đẹp hoặc chưa tốt đẹp lắm thành những câu từ tồi tệ.

Tôi quyết định từ "But" là từ ít nên dùng nhất trong vốn từ vựng của mình.

Về lý thuyết từ này dùng để nói hai vế thông tin trái ngược nhau. Thông tin sau "But" mới là thông tin quan trọng. Thế nhưng, từ này có khả năng diệu kỳ là luôn luôn hướng trọng tâm của người nghe vào thông tin thiếu tích cực.

"Anh nấu ăn ngon thật nhưng hơi nhạt." = Món ăn bị nhạt và chưa hoàn hảo.

"Món này hơi nhạt nhưng rất ngon anh ạ!" = Món ăn bị nhạt và chưa hoàn hảo.

---

"Em mặc bộ này rất xinh nhưng hơi ngắn." = Chiếc váy này bị ngắn và không phù hợp.

"Chiếc váy hơi ngắn nhưng em mặc rất sexy." = Chiếc váy này bị ngắn và không phù hợp.

---

"Mẹ anh rất yêu thương anh nhưng hơi cẩn thận quá!" = Mẹ anh cẩn thận quá nên làm phiền chúng ta.

"Mẹ anh hơi cẩn thận quá nhưng rất yêu thương anh." = Mẹ anh cẩn thận quá nên làm phiền chúng ta.

Nói chung, nếu có chiến tranh thế giới thứ Ba, tất cả chỉ tại từ "But"!


Maybe /'mei¸bi:/ (adverb)

Yes.

Đơn giản vì từ "Yes" (Vâng) một cách dễ dàng không có trong từ điển của tôi.

Đời nào! Nếu tôi nói "Yes" một cách quá dễ dàng, anh sẽ không thấy tầm quan trọng của quyết định của tôi. Vậy là tôi phải "cành cao cành thấp":

"Hôm nay em mua hộ anh ít táo được không? Anh định làm nước ép."

"Maybe."

---

"Cuối tuần đi trekking nhé!"

"Maybe."

---

Và cuối cùng, hậu quả là...

"Tối ngày kia anh có game night cùng mấy tên bạn nhé!"

"Maybe..."

"Ok! Để anh bảo cho chúng nó là em đồng ý rồi."

"Em có nói em đồng ý đâu!"

"Thì 'Maybe' nghĩa là 'Yes' mà!"


Haha /ha-ha/

Em đang mất tập trung.

Tôi với anh thường chat trên Skype trong thời gian làm việc.

Và vì đang làm việc, tôi rất mất tập trung trong việc... chat (chú thích để bạn hiểu tôi hơn: Tôi rất yêu công việc) Chính vì thế, những từ "haha" - vô thức đã ra đời.

Tôi gõ "ha ha" khi tôi đọc nhanh tin nhắn của anh mà chưa trả lời hay bình luận gì cả; tôi gõ "ha ha" khi tôi đang làm dở tay; tôi gõ "ha ha" cho nhanh; tôi gõ "ha ha" vì tôi có thể gõ nó bằng điện thoại mà không cần nhìn bàn phím... Cả tỷ lí do biến từ "ha ha" vô thức làm bạn thân của tôi. Nhưng tệ hơn cả, tôi gõ "ha ha" khi tôi chưa kịp đọc tin nhắn của anh và mặc định rằng chúng tôi đang trao đổi những thông tin tích cực.

"Công ty triệu tập họp khẩn cấp. Anh phải đi. Không biết lần này là cắt giảm nhân sự hay sáp nhập bộ phận đây?" Anh nhắn trên Skype.

 "Ha ha" Tôi dành hẳn... nửa giây để trả lời anh khi vừa đọc từ "sáp nhập bộ phận" vì công ty anh làm việc này thường xuyên đến kỳ cục. Chúng tôi thường đùa nhau vì cách công ty sáp nhập bộ phận.

"Sao lại 'Ha ha'? Có gì vui đâu em! Em lại mất tập trung rồi. Nói chuyện với em sau vậy."

Oops!


Hate /heɪt/ (verb - động từ)

Ghét, ghét và ghét hơn nữa.

Nói chuyện với một vài cô gái Việt hoặc không dùng tiếng Anh như tiếng mẹ đẻ, tôi nhận ra, họ có một khúc mắc chung với tôi khi yêu một anh chàng dùng tiếng Anh như tiếng mẹ đẻ. Đó là từ "hate" (ghét).

"I hate you!" (Em ghét anh!) Tôi cong mỏ trêu anh.

Chàng đứng hình trong vài giây và chưa biết làm sao để đáp lại lời yêu vũ lực như thế!

"Hic, thực ra, anh đoán là em đùa nhưng từ 'hate' rất nặng nề trong tiếng anh. Thậm chí, không ưa nhau người ta cũng dùng từ 'to be uncomfortable with' (Em cảm thấy không thoải mái khi ở bên anh), 'not to like' (Em không thích anh) hay 'not to get well with' (Em không hợp với anh) chứ 'hate' là thâm thù lắm!" Anh giải thích.

"Còn bọn em hay nói ngược: 'Em ghét anh' là 'Em yêu anh' đó!"

Thế là gặp mấy cô gái người Việt, anh vẫn hay bập bẹ trêu:

"Con gái (Việt Nam) nói ghét là yêu, con gái (Việt Nam) nói yêu là ghét đó!"

Rõ ràng, "I don't get well with you." không thể dùng như một câu nũng nịu!

---

Vậy đấy, trong mối quan hệ của chúng tôi, tiếng Anh bị biến dạng ngoài sức tưởng tượng của các nhà ngôn ngữ học uyên thâm nhất.

Chắc tôi sẽ là người cuối cùng tin rằng ngôn ngữ là rào cản của tình yêu. Trong siêu thị, tôi đã gặp một cặp đôi: Chị vợ người Thái không biết tiếng Anh, chưa biết tiếng Thụy Điển còn anh chồng người Thụy Điển chưa biết tiếng Thái vẫn trao đổi với nhau bằng những nụ hôn nồng nàn.

Có lẽ bởi, ngôn ngữ tạo ra bởi con người và tình yêu cũng vậy! 

Give me heart for support!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro