Chap 7 - Birthday

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi tham dự buổi tiệc sinh nhật do đám bạn tổ chức thì Nhi và Ly cũng đã về đến nhà, lúc này trời đã nhém tối.

"Ơ nhà mày đi đâu cả rồi?"- Ly nhìn căn nhà tối thui không một ánh đèn của Nhi lên tiếng hỏi, cô nghĩ đáng lẽ giờ này ở nhà Nhi mọi người phải đang chuẩn bị một bữa tiệc để chúc mừng sinh nhật cho đứa bạn thân của cô chứ, không lẽ ngay cả mẹ Nhi cũng quên bén ngày sinh nhật của con mình sao.

"Tao không biết nữa"- Nhi nhún vai một cái bất lực, loay hoay một lúc với chiếc túi xách của mình thì cuối cùng Nhi cũng đã tìm được chiếc chià khóa dự phòng. Toan đưa chià khóa vào để mở cửa nhưng chợt cô nhận ra cánh cửa không hề bị khóa mà chị khép hờ lại.

"Ê Ly...Ly"- Nhi lo lắng quay sang khều Ly vẫn đang đứng cau mày suy nghĩ cạnh cô.

"Sao vậy?"

"Cửa... cửa..không khóa, có phải là có... có.. trộm.. không?"

"Sao cơ? Cửa không khóa á?"

"Ừ"

"Mày...mày đừng làm tao sợ chứ, chắc mẹ mày quên khóa cửa đúng không?"

"Không, mẹ tao trước giờ rất cẩn thận, không bao giờ có chuyện quên khóa cửa vậy đâu" - Nhi khẳng định chắc chắn "Hay tao với mày vô thử đi"

"Mày khùng hả, nếu có ăn trộm thật lỡ hắn làm gì hai đứa mình thì biết tính sao?"

"Bọn mình hai người lận, chắc nó không dám làm gì đâu. Mày không vô thì tao vô"- Nhi nói rồi quay sang hít một hơi thật sâu xong đưa tay từ từ đẩy cánh cửa kia vô. Ly nhìn đứa bạn của mình chỉ biết thở dài xong rồi cũng bước theo Nhi vào nhà, tay không quên tạo các thế phòng thủ.

Vừa bước vào trong nhà bất chợt giai điệu quen thuộc của bài hát "Happy Birthday" được vang lên khiến Nhi bất ngờ.

"Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday happy birthday, happy birthday to you"- Chi cầm chiếc bánh sinh nhật trên tay bên cạnh còn có dì Phượng, Gil, Phát và Sun vừa hát từ từ tiến về phiá Nhi.
Những ngọn nến lấp lánh được cắm trên chiếc bánh tỏa ra một ánh sáng lung linh khiến cho người ta cảm giác thật ấm cúng. Nhi đưa tay lên che miệng lại mắt rưng rưng muốn khóc một phần vì bất ngờ một phần là hạnh phúc.

"Cầu nguyện rồi thổi nến nhanh nhanh nào"- Sun thấy Nhi vẫn đứng nhìn chiếc bánh thì không khỏi lên tiếng hối thúc vì những chiếc nến bé nhỏ gần như cháy hết rồi. Nhi đưa tay quệt giọt nước mắt chuẩn bị rơi xuống của mình, cô gật đầu mĩm cười nhìn mọi người xong chắp tay lại cầu nguyện,lúc Nhi thổi tắt những ngọn nến cũng là lúc đèn trong nhà được bật mở.

"Hoan hô, sinh nhật vui vẻ nha Nhi"- Phát cầm bình phun tuyết phun khắp nhà khiến cho không khí càng vui vẻ hơn, dì Phượng tiến đến ôm Nhi một cái thật chật không quên tặng Nhi một nụ hôn trên má.

"Con gái của mẹ, thêm tuổi mới con cũng đã trưởng thành hơn rồi, chúc con luôn vững vàng trên con đường con đã chọn nhé, hãy nhớ mẹ luôn bên cạnh và ủng hộ con, sinh nhật vui vẻ nha con gái yêu"

"Mẹ........con cám ơn mẹ, con cũng yêu mẹ nhiều lắm"- lúc này Nhi đã không kiềm được nước mắt, cô ôm chầm lấy mẹ mình bật khóc nức nở. Khi về đến nhà, không thấy đèn sáng cô tưởng mọi người đã đi đâu hết và quên mất sinh nhật của mình, nhưng sự thật không phải vậy , nhìn những chùm bong bóng được treo khắp nhà cùng những sợi dây ruy băng được trang trí đẹp mắt cô cũng có thể hiểu được là mọi người đã bỏ ra bao thời gian để làm những thứ này cho cô rồi.

" Được rồi, con lên trên rửa mặt thay đồ rồi xuống nhập tiệc nào, cả Ly nữa mọi người đợi hai đứa về tới giờ thì đói meo rồi đây" - Dì Phượng mĩm cười xoa đầu Nhi hối thúc. Mọi người cũng bắt đầu bày các món ăn ra để chuẩn bị cho bữa tiệc mừng sinh nhật cho Nhi.

Bữa tiệc diễn ra trong không khí vô cùng vui vẻ và ấm cúng, nhờ những câu truyện pha trò của Phát mà trong bàn ăn không lúc nào là thiếu đi tiếng cười. Được một lúc thì Chi cũng xin phép đứng lên đi vào bếp lấy thêm nước, khi vào thì cô đã thấy Gil đứng đó từ lúc nào, người thì dựa vào thành bếp tay cầm ly nước lọc nhưng ánh mắt thì nhìn về một phiá vô định không biết là đang suy nghĩ về điều gì. Gil còn không nhận ra được sự hiện diện của Chi cho tới khi cô cất tiếng:

"Sao lại trốn vô đây đứng một mình vậy?"- Rót một ly nước lọc Chi ngồi xuống chiếc ghế trong phòng bếp uống một ngụm, lúc này Gil mới giật mình thoát khỏi những suy nghĩ của mình lúc nãy đến giờ.

"Không gì, chỉ muốn uống tí nước thôi, cô vô đây làm gì? Sao không ngồi chơi với mọi người đi "

"Tôi vô lấy thêm nước ngọt"

"Ò"- Gil gật gù đưa chiếc ly lên uống chợt nhận ra nó đã hết nứơc từ lúc nào, không khí trong phòng lại rơi vào im lặng. Một lúc sau Chi ngập ngừng lên tiếng.

"Cô...cô có chuyện gì buồn hả? Chiều giờ tôi thấy có vẻ cô không được vui" - câu nói vừa thốt ra Chi lại cảm thấy mình thật ngốc, nói như vậy không phải tự nhận rằng cô chú ý đến Gil suốt cả buổi chiều sao? Chi lấy tay xoay chiếc ly trong tay mình mà mắt không nhìn lên Gil lấy một lần, hành động của cô khiến Gil có chút buồn cười, nhìn Chi lúc này cứ như là đang nói chuyện với cái ly chứ không phải là đang nói chuyện với cô.

"Không phải buồn, chỉ là có chút ghen tị thôi"- Gil suy nghĩ một lúc thì cất tiếng. Câu nói của Gil làm Chi ngẩng đầu lên nhìn cô thắc mắc

'Ghen tị sao?"

"Uh, ghen tị đó, Nhi quả thật là hạnh phúc khi mà vào mỗi ngày lễ tết hay dịp đặc biệt nào đó, rồi sinh nhật, lúc nào cũng có mẹ rồi người thân, bạn bè bên cạnh...... trong khi sinh nhật tôi ba mẹ họ còn chẳng nhớ"- Những từ cuối cùng nhỏ dần đi như Gil đang tự nói với bản thân mình, nhưng nó không thể nào lọt khỏi tai Chi được. Nhìn dáng vẻ đơn độc cùng gương mặt đang nở một nụ cười buồn của Gil lòng Chi chợt thắt lại. Nói mới nhớ, hình như từ lúc Chi chuyển về đây cô chưa hề thấy mặt ba mẹ Gil một lần nào cả, trong căn biệt thự cao cấp kia ngoài Gil ra thì chỉ có  dì Hà hay lui tới để làm việc nhà. Những lúc cô sang nhà Gil thì chỉ thấy Gil ngồi một mình đọc sách trong căn phòng khách rộng lớn, tại sao lúc này cô mới nhận ra dáng lưng người kia cô độc đến dường nào. Chợt Chi đứng dậy rời khỏi chiếc ghế đi đến trước mặt Gil, đôi tay đặt lên hai bên má nâng gương mặt đang cuối xuống đó lên, Chi thật sự không biết động lực nào khiến Chi có thể làm ra hành động điên rồ như vậy nữa. Nhìn vào ánh mắt của Gil Chi cất tiếng nói:

"Nếu như ba mẹ cô quên...... vậy tôi sẽ nhớ thay họ, cô sẽ không còn phải cô đơn một mình trong ngày sinh nhật của mình nữa" - Hai ánh mắt chạm vào nhau, lúc nhìn vào đôi mắt Gil Chi không biết vì sao trong lòng lại dâng lên một cảm giác khó tả, một thứ cảm giác mà trước giờ cô chưa bao giờ cảm nhận được, cô muốn đọc được suy nghĩ hiện tại ẩn trong đôi mắt đen láy ẩn chứa nổi buồn kia.

Gil cũng không khá hơn Chi lắm, từ khi nhận ra Chi đứng trước mặt mình và cảm nhận được hơi ấm từ đôi tay người kia đang trên má mình thì Gil như bất động, khoảnh khắc hai ánh mắt chạm nhau Gil cảm thấy thế giới xung quanh chỉ còn Chi mà thôi, câu nói của Chi khiến lòng Gil dâng lên một cảm giác khó tả, có chút hạnh phúc xen lẫn đâu đó là ấm áp và niềm vui sướng mà bấy lâu nay cô không cảm nhận được.

Thấy Gil cứ đứng im lặng nhìn mình khiến Chi cảm thấy hành động vừa rồi cũng như câu nói kia thật điên rồ, cô quả là ngốc mà. Chi cắn cắn môi dưới không khỏi trách bản thân, cô toan rụt tay lại nhưng ngừơi kia đã nhanh hơn. Đôi tay chỉ vừa mới dứt ra chưa được 2s đã bị người kia nắm lại.

"Cô...*bụp*"- Chi bất ngờ thốt lên cùng lúc đó trong nhà bị mất điện khiến không gian xung quanh tối om. Chưa kịp thích ứng được với bóng tối đột ngột kia thì Chi đã cảm nhận được một điều gì đó........

*bụp*- sau khoảng 30s thì đèn lại sáng trở lại, Chi tròn mắt nhìn Gil vẫn đang nhìn mình, vẫn ở vị trí củ chỉ có khác một chút là  đôi môi hơi mĩm cười.

"Này sao lâu quá vậy?" - tiếng nói của Sun vang lên sau lưng khiến Chi giật mình, bàn tay vẫn đang được Gil cầm kia vung lên một cách không tự chủ hòng để thoát ra và một tiếng động hơi chói tai vang lên.

"BỐP"- Không biết vô tình hay cố ý mà bàn tay Chi đáp trúng ngay đôi má trắn nõn không tì vết của Gil khiến nó điểm thêm vài vệt đỏ.

"A.... tôi...tôi..."- Chi khẽ thốt lên, cô bối rối cắn cắn móng tay mình nhìn Gil, cô thật sự không cố ý nha, chỉ tại bị giật mình nên mới lỡ tay đôi chút. Sun tròn mắt nhìn một màng trước mặt, sao tình thế thay đổi nhanh quá vậy? Đây là lần đầu tiên cô chứng kiến cảnh Gil bị người khác tát như vậy nhưng điều kì lạ hơn chính là không biết có phải Chi hơi mạnh tay khiến dây thần kinh đau của Gil bị đứt luôn hay sao mà Gil không tức giận hay nhăn nhó gì cả thay vào đó trên môi vẫn nở một nụ cười dù vừa bị ăn tát xong.

"Tôi.... tôi.. tôi ra ngoài trước"- Chi cảm giác có chút tội lỗi, cô lắp bắp vài từ rồi nhanh chóng đi ra ngoài bỏ lại Gil và Sun vẫn đứng đó. Sun khẽ nhếch môi cười khi dường như cô đã hiểu ra một chuyện hay ho.Thực chất Sun đã vô đây trước khi bị cúp điện nhưng cô không muốn lên tiếng vì muốn xem hai người đó định làm gì, nhưng gìơ nhìn ánh mắt Gil vẫn đang chăm chú theo cô nàng kia thì Sun đã biết, hèn gì mà cô cứ thấy ánh mắt của Gil nhìn Chi bữa giờ cứ lạ lạ thế nào.

"Biết rồi, biết rồi"- Sun nhìn Gil nhướng nhướng mày trêu chọc, Gil lúc này mới để ý đến sự hiện diện của Sun.

"Biết??... biết gì chứ?"- Gil nhìn Sun lên tiếng hỏi. Sao cô cảm thấy có mùi nguy hiểm ẩn trong đôi mắt đang nhìn mình vậy nhỉ? Sun chỉ nháy mắt với Gil một cái xong mở tủ lạnh lấy nước đi ra ngoài, trước khi đi không quên nói.

"Ra ngoài thôi, mọi người đợi kìa, chuẩn bị có trò vui đó ^^ " - Gil lấy tay xoa xoa má, trong lòng vẫn không hiểu Sun biết cái gì, chợt nhớ đến chuyện lúc nãy cô bật cười vui vẻ, cúp điện xem ra cũng vui.

"Má chị sao vậy Gil?"- Nhi lên tiếng hỏi khi thấy vài vệt đỏ trên gò má của Gil, nó tựa như bị ai đó tát vậy.

"À... cái này...."- Gil ngập ngừng, đưa tay lên xoa một bên má của mình nơi mà lúc nãy vừa bị Chi tặng cho một cú không nhẹ cho lắm, đưa mắt nhìn Chi đang cắm cúi ăn giả vờ như không nghe thấy câu hỏi của Nhi mà nén cười, có vẻ như ai kia đang chột dạ.

"Em đừng lo, Gil bị muỗi đốt đó mà"- Sun thấy Gil ngập ngừng không biết trả lời sao thì lên tiếng nói thay cô. Đôi mắt thì nhìn Chi trêu chọc.

"Để em lấy dầu cho chị nha"- Nhi toan đứng lên thì bị Gil kéo lại

"Không cần đâu, tí là hết thôi. À mà dì đâu rồi?"

"Mẹ lên phòng nghĩ trước rồi, mà Gil chắc không sao không, em thấy nó hơi sưng thì phải" - Nhi đưa tay chạm vào má Gil lo lắng nói.

"Không sao mà, chắc nẫy Gil hơi mạnh tay" - Gil mĩm cười đáp, qua khóe mắt cô nhận ra Chi đang nhìn mình thì phải.

"Ok, được rồi, giờ ăn đã xong, vậy chúng ta....."

"CHƠI TRÒ CHƠI ĐI" - Ly và Sun không hẹn cùng nhau lên tiếng cắt ngang lời Phát.

"Trò gì bây giờ?" - Phát hỏi, dù gì cũng còn sớm chơi trò chơi cho đỡ buồn chán cũng tốt.

"Thật và Thách"- SunLy đồng thanh tập 2. Cả hai đưa mắt nhìn nhau, có vẻ như họ cùng chung suy nghĩ duy chỉ có mục đích với đối tượng là khác nhau thôi.

"Ba người chơi không?"- Phát nhìn Gil, Chi và Nhi hỏi.

"Sao cũng được"- Gil nhún vai trả lời, đưa lon nước lên uống một ngụm. Chi với Nhi cũng gật đầu không phản đối.

"Tốt, chúng ta ngồi xuống dưới chơi đi" - Sun đề nghị, mọi người cũng không phản đối, tất cả đều di chuyển ngồi xuống nền gạch. Vị trí vẫn như cũ. Lúc này Ly đã tắt đèn phòng khách chỉ còn ánh đèn mờ ảo phát ra từ chiếc đèn nhỏ đặt trong góc.

"Nhà em có chai bia rỗng nào không Nhi?"

"Dạ hình như có, mẹ để ở ngăn tủ dưới ấy, để em lấy cho"

"Được rồi, em ngồi đó đi để chị"- Sun bỏ vào bếp trước khi Nhi kịp đứng dậy, một lát sau cô đi ra với một cái chai bia rỗng cùng vài lon bia mới.

"Chi đứng dậy cái" - Sun nhìn Chi nhướng nhướng mày, Chi tưởng Sun nhờ cô cầm mấy lon bia nên cũng đứng lên theo nào ngờ Sun đã nhanh chóng ngồi vào vị trí của cô khiến Chi khó hiểu.

"Được rồi, mày qua ngồi chỗ của tao đi, tao muốn ngồi cạnh Phát"- Sun lấy tay đẩy Chi lại chỗ mình ngồi lúc nãy, Chi liền cau mày lên tiếng:

"Chỗ này với chỗ của tao có khác nhau đâu. Đều ngồi cạnh Phát mà"- Vị trí của mỗi người lúc nãy theo chiều kim đồng hồ nếu tính từ Chi thì tiếp đến là Ly, Nhi, Gil, Sun, và cuối cùng là Phát. Và hiển nhiên Phát ngồi gĩưa Chi với Sun thì nếu cả hai có đổi chỗ cho nhau thì vẫn vậy thôi.

"À... ờ tao quên, thôi lỡ rồi mày ngồi xuống nhanh đi, còn chơi nữa"- Sun cười cười nhìn Chi, sao đột nhiên Chi lại cảm giác có sự nguy hiểm đang cận kề, chép miệng không nghĩ nữa Chi bèn ngồi xuống, lúc này Chi mới phát hiện tình hình hiện giờ là gì. Ngồi kế cô ngoài Phát ra thì còn một người nữa.........vâng chính là Gil, chợt cảm giác tội lỗi lúc nãy lại dâng lên khiến Chi có chút khó xử, giờ thì Chi hiểu lí do vì sao Sun muốn đổi chỗ rồi. Khẽ đưa mắt liếc Sun cảnh cáo, Sun ngó lơ giả vờ không thấy tiếp tục nói:

"Được rồi, chúng ta bắt đầu nhé, chắc ai cũng biết trò này rồi nên không nói lại nữa, luật cứ như cũ Không trả lời được hoặc không thực hiện được thử thách thì cứ phạt một lon bia vậy, bắt đầu nhé" - Sun đặt chai bia vào giữa chuẩn bị xoay thì Ly đưa tay giữa cái chai lại.

"Khoan, để em xoay trước cho" - Sun và Ly đưa mắt nhìn nhau chăm chăm, Sun biết Ly đang định làm gì chứ. Chơi với nhau cũng đủ lâu nên Sun có thể nhận ra tình cảm của Nhi dành cho Gil không đơn thuần là tình chị em, nhìn cách Ly hăn hái muốn chơi trò chơi này thì cũng hiểu là Ly đang có ý định giúp cô bạn thân của mình rồi. Nhưng biết sao được khi đối tượng muốn tác hợp của Sun với Ly hoàn toàn khác nhau, Ly thì muốn giúp Nhi- Gil còn Sun thì sau khi xem được màn trong phòng bếp kia thì cô đã biết Gil thích ai và đây chính là một cơ hội hoàn toàn tốt để cho Gil với Chi có thể hiểu nhau hơn.

"Không, chị xoay trước, chị đề xuất ý kiến mà"

"Em nói cùng chị mà, em nhỏ hơn nên em xoay trước"

"Thôi được rồi, hai người chơi kéo búa bao xem ai chơi trước là được chứ gì" - thấy tình hình căng thẳng nên Phát lên tiếng ngăn hai cô nàng kia. Thấy có lí nên Sun và Ly đồng ý chơi.

"Một hai ba kéo búa bao"- Ly và Sun hô lên rồi cùng dơ tay ra một lúc và kết quả.......

"Thật xin lỗi, em xoay trước nha"- Ly hào hứng lấy cái chai, Sun nhìn vẻ mặt hớn hở của Ly mà không khỏi giận, được rồi, cô sẽ trả thù sau vậy, tự nhiên ra kéo làm chi không biết. Ly hít một hơi nhìn cái chai rồi nhìn Gil, cô chính là muốn người mình quay trúng là Gil, hít một hơi cô bắt đầu xoay cái chai. Mọi người ai cũng chăm chú nhìn không biết mục tiêu đầu tiên sẽ là ai, cái chai xoay chầm chậm rồi dừng hẳn lại............
..




End chap 7

Có ai thắc mắc lúc mất điện đã có chuyện gì xảy ra không ta??

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro