Bài thơ: YÊU NÀNG CHẢ LỤA (Nguyễn Lâm Anh Kiệt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhớ những chiều em ngồi ăn chả lụa,

Anh cũng thèm nhưng em hổng cho ăn

Nhớ những chiều thèm đến căng hàm răng,

Em vẫn cứ ngồi ăn mình ên mãi.


Anh chả buồn để mà đòi tranh cãi,

Vì với anh nhịn riết cũng thành quen

Anh ước gì cõi lòng mình biết ghen,

Để cơn đói thay mặt mình trộm lén!


Anh ước gì, ước gì mình trộm lén!

Nhưng đành thôi vì sợ cảnh "thương đau"

Anh ước gì mình dư dả khăn lau,

Để lau hết bao giọt thèm rơi ngập!


Anh ước gì, ước gì mình chẳng mập,

Để giành ăn bất chấp giữa cơn ghen!

Anh ước gì số phận mình đỡ đen,

Để cơn đói không hèn mọn hơn nữa!


Anh ước gì hiện giờ em có chửa,

Để chả lụa anh nhường hết cho em!

Nhưng đằng này em có chửa gì đâu,

Mà ăn đến anh nhà tan cửa nát!


Thôi tan nát một cuộc đời tàn mạt!

Rỗng ruột mà anh không dám kêu la

Cười quá xá mà buồn cũng quá xá

Duyên tình ta từ đây chắc chia xa. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro