Chương 11: Thân phận sơ định 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 11: Thân phận sơ định 3

“Tiểu thư, ngươi cũng không cần phải khổ sở, người hại tiểu thư cũng không phải mẹ ruột tiểu thư, mà là đại phu nhân, đại phu nhân hận mẫu thân của tiểu thư cho nên khi tiểu thư sinh ra một khắc kia bắt đầu cũng oán hận tiểu thư......” Tiểu thư thật sự là số khổ a! Vừa ra sinh ra trên lưng đã mang cừu hận.

“Còn mẫu thân của ta?” Không phải mẹ ruột còn đây sao?

Tiểu thư quả nhiên là mất trí nhớ , Kim Hoàn sâu kín thở dài:“ Mẫu thân của tiểu thư ở thời điểm tiểu thư sinh ra vì khó sanh, nên đã mất!”

Đã chết sao? Điểm này hoàn hảo, bằng không nàng thật đúng là không biết đứa con gái giả này như thế nào giấu diếm được mẹ ruột của Liệt Hỏa Thất Diễm? Huống chi là muốn gạt người tình cảm, trừ phi bất đắc dĩ, bằng không nàng thật đúng là khinh thường nhảy vào.

“Đại phu nhân kia vì sao lại muốn hận ta?” Chính mình không phải con gái đại phu nhân, nhưng lại là con gái của Liệt Hỏa Hồng Phi, không phải sao?

“Đại phu nhân hận tiểu thư đương nhiên là vì mẫu thân của tiểu thư.”

“Nói như vậy, mẫu thân của ta là Liệt Hỏa tướng quân vợ nhỏ ?” Vợ nhỏ tại cổ đại này là không có địa vị , mẫu thân của Liệt Hỏa Thất Diễm đoạt lão công của người ta, đưa tới đại phu nhân ghen ghét cũng là hợp tình hợp lý! Phải biết rằng nữ nhân một khi bắt đầu đố kỵ, nhưng là rất đáng sợ .

Khóe môi Thất Diễm gợi lên mạt âm lãnh ý cười, trách không được đại phu nhân một lòng muốn đẩy Liệt Hỏa Thất Diễm vào hố lửa, luyến tiếc con gái của chính mình gả vào Vương phủ chịu khổ, chỉ sợ chính là một trong nguyên nhân đó đi!

Xem ra đại phu nhân này đúng vẫn là nữ nhân trong nữ nhân a!

“Tiểu thư, ngươi cũng không cần khổ sở, tuy rằng tiểu thư là con thứ, nhưng đại tướng quân đối tiểu thư vẫn là rất tốt .” Kim Hoàn thấy Thất Diễm trầm mặc, còn tưởng tiểu thư bởi vì chính mình sinh ra là con thứ mà khổ sở.

Thất Diễm cười nhẹ, cũng không giải thích, nàng muốn nghĩ như thế nào thì nghĩ như thế nào đi.

Thất Diễm không giải thích thêm chỉ cười nhẹ, ở trong mắt Kim Hoàn xem ra lại thành cười khổ, lập tức gắt gao bắt lấy tay nàng, nói:“Tiểu thư, chỉ cần còn sống là rất tốt! Cho nên, tiểu thư, trước mắt mặc kệ chúng ta ăn bao nhiêu khổ? Chịu bao nhiêu thăng trầm, bao nhiêu khuất nhục? Tiểu thư nhất định phải nhịn, nhất định phải nhịn biết không? Bởi vì chúng ta chỉ có còn sống mới có hy vọng, chỉ có còn sống, chúng ta mới có khả năng qua được ngày tốt nhất .”

Đầu ngón tay chạm vào hai má Thất Diễm, mặt trên được khắc rõ ràng chữ  “Tàm” màu vàng, nguyên bản một khuôn mặt tuyệt thế dung nhan này xem như bị hủy.

Phải biết rằng, dung nhan đối với nữ nhân mà nói, nhưng là so với sinh mệnh còn quan trọng a! Huống chi còn khắc trên là chữ tàm , về sau tiểu thư mặc kệ đi đến nơi nào? Màu vàng chữ “Tàm” chói mắt là đại biểu cho nô lệ a!

Nước mắt, lơ đãng chảy xuống, hai tròng mắt nổi lên sương mù.

Nhìn vẻ mặt Kim Hoàn so với chính mình hủy dung còn khổ sở hơn, Thất Diễm cười trấn an, thoải mái nói:“Không cần thay ta khổ sở, đối với ta mà nói, dung nhan cũng không trọng yếu.”

Kỳ thật, tại cổ đại lạc hậu này, một nữ nhân có khuôn mặt đẹp cũng không nhất định là chuyện tốt!

Nàng xem người là hướng đến chú trọng nội tâm, cũng không chú trọng một bộ da mặt, cho nên từ khi nàng nhận thức rõ ràng là mình xuyên qua thời không sau, đối “Chính mình” khuôn mặt hiện tại này, cũng không có nhiều chờ mong.

Bất quá, Bắc Cung Mạt Tàm kia gây nên cho chính mình sỉ nhục, cũng không có thể như vậy liền quên đi! Thoáng chốc, Thất Diễm trong mắt đồng hiện lên một đạo sắc bén quang mang, Kim Hoàn vừa vặn chống lại, nhịn không được đầu quả tim run lên, có chút phát lạnh.

Tiểu thư thật sự thay đổi, không phải bên ngoài thay đổi, mà là thay đổi từ linh hồn.

“Đúng rồi?” Thất Diễm thu hồi hận ý trong lòng của chính mình đối với Bắc Cung Mạt Tàm, đột nhiên nhớ tới cái gì cầm tay Kim Hoàn hỏi:“Kim Hoàn, đây là triều đại gì?”

Gặp Kim Hoàn sửng sốt, Thất Diễm lại bổ sung nói:“ Giảng giải cho ta hiện trạng của thế giới này một chút đi! Từ sau khi tỉnh lại, trong đầu óc trống rỗng, coi như cái gì đều không có.”

Dứt lời, nàng còn đau đầu nhu nhu cái trán.

Kim Hoàn vừa nghe, lập tức hiểu rõ, tiểu thư đang mất trí nhớ mà! Đối với chuyện này đó đương nhiên không rõ ràng lắm .

Lập tức cẩn thận giảng giải cho Thất Diễm, Thất Diễm theo nàng trong miệng mới biết được, đây là một cái không biết thời không ( Sâu: còn gọi là dị giới ý), thế giới này tên là Thần Vực đại lục, vị trí của nàng hiện giờ tên là Miền Nam.

Mà trên Thần Vực đại lục này, quốc gia cường đại nhất là Thần Vực, vị trí chiếm đi hơn phân nửa khắp đại lục, kế tiếp mới là nàng này Miền Nam, đi xuống là Bắc Phan, Tây Quận. Kim Hoàn chậm rãi nói tới, Thất Diễm càng nghe càng kinh hãi, thế giới này cùng nàng biết hoàn toàn không giống với, quả thực vượt xa so với nàng tưởng tượng.

Tương truyền, Thần Vực là cái thần bí là địa phương cho các cường giả tập hợp.

Truyền thuyết chỉ cần có thể đi vào Thần Vực, căn bản giá trị bay cao, nhưng là các tiểu quốc chung quanh căn bản không có người nào có đủ tư cách đi vào, cho nên mỗi bốn năm Thần Vực hội cử hành một lần tuyển người mới, người trúng tuyển có thể tiến vào Thần Vực “Thần quốc học phủ” liền học, toàn bộ dân chúng Miền Nam đều lâm vào điên cuồng, cơ hội trúng tuyển chỉ có mười người, có thể không điên sao?

“Vậy Miền Nam lấy cái gì làm chính?”

“Đương nhiên là lấy võ làm chính, dân chúng đều thích *cường giả*.” *: người mạnh

“Xem ra, thế giới ở đâu đều giống nhau a!” Thất Diễm cảm thán.

Kim Hoàn cũng theo tiếng thở dài , nói tiếp:“Tiểu thư, Miền Nam chúng ta chỉ có Võ Giả, cấp thứ nhất xưng là kiến tập Võ Giả, chỉ vừa chạm đến môn võ học. Nhị cấp xưng là Võ Giả, đánh bại được chính bản thân, từ cấp thứ ba tới cấp thứ tư xưng là Võ Sĩ, đã có thể xuất sư, có thể được chiêu mộ, được quân đội quý tộc hoan nghênh. Ngũ cấp tới lục cấp xưng là Đại Võ Sư, bình thường rất có thanh danh, trên võ học có kiến giải nhất định, người như vậy thường thường đã được quốc gia coi trọng, công danh quyền lợi không nói chơi. Thất cấp Võ Tông, có thể tự mình tạo dựng môn phái, địa vị cao cả. Bát cấp Đại Võ Tông, bình thường giỏi hơn thế tục quyền lợi phía trên. Cửu cấp Võ Thánh, vô cùng hiếm có, một khi phát hiện được đối đãi giống như quốc bảo.”

“Vậy Liệt Hỏa Hồng Phi......” Gặp Kim Hoàn con mắt giống như không biết nàng nhìn chằm chằm, Thất Diễm vội vàng sửa lời nói:“Khụ! Nói cách khác cha ta, hắn đã đến cấp bậc gì!”

Nhắc đến Liệt Hỏa Hồng Phi, hai mắt Kim Hoàn lập tức liền sáng lên, vẻ mặt sùng bái:“Lão gia đã muốn là bát cấp Đại Võ Tông, ở Miền Nam chúng ta rất lợi hại !”

Nhìn Kim Hoàn vẻ mặt sùng bái, Thất Diễm bất đắc dĩ lắc lắc đầu, ở Miền Nam đương nhiên lợi hại, nhưng là khi ra bên ngoài đâu? Giống như khi ở Thần Vực thì sao? Hắn có năng lực được sắp xếp vào hàng thứ mấy đây?

Thần Vực này, đúng là khiến cho nàng tò mò, nếu đến dị thế một chuyến, có cơ hội nhất định phải đi nhìn xem.

......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro