Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Anh - người em nghĩ sẽ không bao giờ yêu được..là người bên em lúc em cô đơn nhất!
Hắn ta - người em nghĩ sẽ cạnh bên mãi mãi...lại là người rời bỏ em nhanh nhất"

***

Yong bước ra khỏi phòng, cậu vừa dùng khăn bông trắng lau những sợi mưa vương trên tóc, vừa ném cho Hyun đang ngồi trên ghế sofa một chiếc khăn khác:
- Anh lau đi
Hyun chộp lấy, rồi nhìn Yong mệt mỏi ngồi phịch xuống chiếc ghế khác bên cạnh:
- Cậu có dù không? Cho tôi mượn!
- Anh tính về à?
- Ừ...
- Ở lại đi!
Giọng Yong lạc lõng khẽ vang lên. Cậu nhìn anh, đôi mắt nhuốm màu mệt mỏi:
- Tôi không muốn ở một mình!
Hyun mím môi, rồi một tay lau tóc, một tay với lấy gói quà đặt trên bàn. Nghe tiếng xột xoạt, Yong ngước lên nhìn:
- Ủa?? Cái này...
- Ừ..tôi đem về từ cửa hàng gà rán, cả túi xách của cậu nữa.
Yong chăm chú nhìn anh mở gói quà:
- Được không?
- Cũng ổn - Hyun cầm áo lên, ngắm nghía.
- Cũng ổn?? Phải là đẹp chứ! - Yong nhìn anh, mưa đã thấm hết quần áo của anh - Người anh cũng ướt rồi, sẵn tiện lấy thay luôn đi.
- Sao được? Phải giặt trước chứ!
- Làm sao giờ? Ướt sẽ bệnh đó..- Yong cắn môi - À...anh mặc đồ của tôi nhé!
- ....

Hyun bước ra khỏi phòng, anh nhìn cậu đang ôm bụng cười sằng sặc trên ghế, nhăn mặt:
- Cậu không còn bộ nào được hơn à?
Anh ngượng nghịu trong chiếc quần hoa sặc sỡ, áo thun trắng hình cây kem que nổi bật..
- Bộ đó...rộng...nhất trong tủ đồ của tôi đấy - Yong xua tay
- Cấm cười! - Hyun la lên, rồi đi lại chỗ ghế sofa
- Hâhhaaa
- Tôi bảo cậu không được cười mà
Hyun sừng sộ, anh quay qua bịt lấy miệng Yong..
- Ừmm...ưmm.
Yong ú ớ, từ tay anh tỏa ra một mùi hương thật nhẹ...Cậu đưa mắt nhìn anh, mặt anh hơi đỏ. Cậu thẩn thờ gỡ tay anh ra, rồi nhìn ra chỗ khác:
- À...à..Anh uống gì không?
- Bia
- Bia??? - Yong trợn mắt
- Không phải cậu buồn sao?
Yong chớp chớp mắt, cậu ngẩn người vài giây, rồi đứng dậy:
- Ra ban công ngồi đi, uống mới thích


Hai người ngồi cạnh nhau, nhìn thành phố về đêm. Im lặng... Lon bia rỗng ngổn ngang khắp mặt đất. Yong thở dài, mặt cậu hơi ửng hồng:
- Cảm ơn anh!
- Chuyện gì?
- Đã ở cạnh tôi... - Yong ngắm mắt
- ....
- Chúc mừng sinh nhật anh, haha - Cậu đột nhiên bật cười
Hyun nhíu mày, anh nhìn đồng hồ:
- Qua ngày mới rồi
- Huhuu - Cậu ôm mặt - Cả sinh nhật anh mà tôi cũng phá hỏng
Hyun nhếch môi cười vì sự thay đổi tâm trạng xoành xoạch của Yong, anh xoa đầu cậu:
- Cậu đã làm rất tốt!
Yong ngước đôi mắt đẫm lệ lên nhìn, cậu bất ngờ vòng tay ôm lấy cổ anh:
- Tốt? Vì tôi quá tốt mà chưa cho cậu ta một bạt tay
Hyun sững người, tay anh để hẫng trên không trung, không biết chạm vào kéo cậu sát lại, hay đẩy cậu ra:
- Cậu say rồi...
- Ừ...say rồi...tôi say rồi... Aaaaaaaa - Yong la lên
Hyun đẩy cậu ra, đưa tay lau mặt, càu nhàu:
- Nước bọt cậu văng hết vào mặt tôi rồi
Yong nghiêng nghiêng đầu, mắt cậu lim dim. Rồi cậu xiêu vẹo đứng lên, dựa mình vào lan can
- Đồ tồi!!!!!!!!!!!!
Cậu la lên, vừa la vừa khóc...
Hyun ngán ngẩm đứng dậy, anh kéo tay Yong:
- Té đó!
Yong quay người qua, dựa vào ngực anh, như một chú mèo con bị ướt:
- Từ đầu đã không nên quay lại - Cậu thủ thỉ
Hyun nghe tim mình đập nhanh hơn, nghe nước mắt thấm qua lớp áo
- Ừ
- Tôi sẽ không yếu đuối nữa
- Ừ
Yong khẽ nhắm mắt lại, hai tay cậu buông thõng, nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ. Hyun vòng tay đỡ cậu, bế thốc cậu lên, trên đôi mắt vẫn còn đọng lại giọt nước mắt. Anh mỉm cười, rồi đặt cậu lên giường. Lông mày cậu hơi nhíu lại, hàng mi ướt ẩm, đôi môi hơi hé...Hyun kéo chăn đắp cho cậu, rồi nhẹ nhàng đặt tay lên đôi má hồng hào của Yong, anh mỉm cười:
- Ngủ ngoan, em đã mạnh mẽ hơn rất nhiều!
Hyun khép cánh cửa lại, cố gắng để không phát ra tiếng động. Anh nhìn đồng hồ. Khuya lắm rồi. Anh bước ra ban công, dọn sạch lon bia, rồi đứng nhìn xuống thành phố....Anh châm điếu thuốc, làn khói hư ảo khẽ quyện vào khuôn mặt đẹp đẹp đẽ của anh...

Yong mở mắt, cậu vỗ vỗ đầu mình, khẽ thở dài. Rồi chợt nhớ ra điều gì đó, cậu lẩm bẩm:
- Về chưa nhỉ?
Yong bước xuống giường, đi ra phòng khách...Chẳng có ai cả..Cậu uể oải đi đánh răng, rửa mặt. Gương mặt cậu phản chiếu trong gương:
- May quá, mắt không sưng húp như lần trước
Cậu thở phào, nỗi đau đã không dữ dội nữa...
Trước khi đến "Chueog", cậu ghé qua thăm Ri
- Hyung~ - Ri niềm nở gọi cậu
- Ừ, dạo này cửa hàng tốt không?
- Yah, rất tốt ạ, hàng mới về chỉ hai ngày mà vơi cả nửa
Ri kéo Yong ngồi xuống ghế, cậu cười gian:
- Hyung nè, người tối hôm qua...là ai vậy?
- Hở? - Yong tròn xoe mắt - Ai cơ?
- Hyung giấu em nữa, cái người cao cao, đẹp trai lắm..Cái người lúc mà hyung xém bị xe đâm, người đó đã kéo Yong vào lòng ấy - Ri cười, ánh mắt lấp lánh
- À...bạn, bạn thôi - Yong nhớ lại, tự dưng hơi đỏ mặt
- Bạn sao? - Ri bĩu môi - Hai người thân mật lắm...
- Thật - Yong gật đầu cái rụp
- Nếu vậy thì mau tiến tới đi hyung - Ri huých cùi chỏ vào Yong - Dù sao cũng chia tay tên tồi kia rồi
Yong giật mình, cậu nhìn Ri:
- Sao??
- Hôm qua em đi ăn gà với Minzy...
- Yah, hai đứa hẹn hò rồi á? - Yong nháy mắt
- Hyung, không phải vấn đề đó - Ri xua xua tay - Chuyện là..lúc em vào, thì thấy hyung đang đứng nói chuyện với Bae và cái người diêm dúa kia...Em tính đến nói phải trái, mà lúc đó hyung chạy ra ngoài, em và Minzy chạy theo..mà người kia nhanh hơn, kịp níu tay hyung lại trước khi lao ra đường...Yah, Bae quả là thằng đểu, đúng là hyung may mắn mới...
Cậu im bặt, tự dưng cảm thấy lời nói của mình thừa thải...Cậu cũng ý tứ biết rằng không nên đụng chạm vào vết thương. Cậu ngượng ngùng:
- Em..xin lỗi..
- Không sao - Yong cười buồn - Thôi, hyung qua "Chueog" đây
- Dạ vâng


Yong lau dọn sạch sẽ quán, rồi treo biển "Open"...Lại một ngày nữa..Cậu đánh thêm một dấu đỏ lên tờ lịch treo ở quầy, miệng xuýt xoa:
- Woww, đã một tuần rồi
Nói xong, tự dưng Yong cảm thấy trống vắng...nhưng điều gì nhỉ? Cậu đặt tay lên ngực, thầm nghĩ chắc là lỗ hổng khi chia tay...
- Làm gì đó?
Có tiếng nói vang lên bên tai. Yong giật mình:
- Sao??
- Cứ nhìn chằm chằm vào tờ lịch
Hyun đặt túi da lên bàn, rồi ngồi xuống ghế. Anh đem laptop ra, bắt đầu gõ bàn phím..Yong nhìn anh, thắc mắc:
- Anh làm nghề gì?
- Không biết..
- Nghề của mình cũng không biết.. - Yong trợn mắt, tay dùng khăn lau lau quầy pha chế
- Nghề giám đốc...có nghề đó không?
Yong bĩu môi:
- Anh đùa chắc? Giám đốc gì mà rảnh rỗi phụ quản lí quán thế này?
- ....
Yong thầm nghĩ "Cũng có thể, tướng mạo rất hợp là giám đốc, mà nếu là thế thật, vậy hẳn anh ta rất tài giỏi rồi"
- Tối nay cậu rảnh chứ?
- Chi?
- Tôi qua nhà cậu
- Chi?
- ...
- À được...Nhưng chúng ta đã thân nhau đến mức có thể qua nhà nhau hai đêm liên tiếp sao?
- Khi cậu buồn năn nỉ tôi ở bên cạnh an ủi, như vậy chưa gọi là thân sao?
- ....
- Chỉ có thân nhau mới như thế. Chẳng ai gọi người lạ đến nhà uống bia cùng, rồi ôm người ta cả! - Hyun dừng gõ bàn phím, ngước lên nhìn thẳng mặt cậu
- Ôm?? - Yong đỏ mặt
- Ừ, còn hôn nữa
- Hôn?? - Mắt Yong như muốn lồi ra
- Và còn kêu tôi ngủ chung với cậu - Hyun nói dối không chớp mắt
- Tôi đã như thế à?? - Yong ôm đầu, rồi nhìn Hyun, nheo mắt - Anh không lừa tôi đó chứ?
- Cậu nghĩ sao?? - Hyun cười gian
Yong liếm môi, cậu đỏ mặt quay qua chỗ khác:
- Anh quên đi..chỉ tại lúc đó tôi say...
Hyun nhếch môi
- Nha, quên đi, quên đi nha - Giọng Yong ngọt lịm
- Ừ!
Hyun nhếch môi, miệng lẩm bẩm "Quả là đồ ngu ngốc"

End chap 4 .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro