Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.


"Khách mời nam yêu thích?"

Chu Mặc như nghe được một câu chuyện khôi hài nào đó: "Ngoài tôi ra còn ai dám thích cô nữa hả?"

"Vậy chắc anh giai phải thất vọng rồi."

Nhìn chiếc phong thư màu hồng trên bàn, tôi lại nói: "Đã có hai vị khách mời nam viết thư tỏ tình với tôi rồi."

Thích Chu Mặc mười năm, tôi quyết định lấy hết can đảm tỏ tình.

Khi mang bánh gato đến nhà anh ấy, lại phát hiện một chiếc quần lót nữ trên sofa trong nhà, vừa nhìn là biết là cỡ D.

Chu Mặc đang lau tóc từ trong phòng tắm bước ra, nhìn thấy tôi thì hơi kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền trở về bộ dáng lãnh đạm như cũ.

"Sao cô lại ở đây?"

"Chu Mặc, anh thật ghê tởm!"

Nói xong tôi quay người bỏ chạy, vừa chạy vừa khóc.

Kể từ ngày đó, tình yêu thầm kín ấy hoàn toàn chấm dứt rồi.

Lúc vị khách mời nam kia xuất hiện, tôi đang cùng "vị khách mời nam tôi yêu thích" chơi một trò chơi tương tác, chúng tôi cười ngọt ngào nhìn vào ống kính, mặt tôi thoáng chút ngại ngùng.

"Lệ Lệ, cẩn thận bỏng, để tôi thổi cho chị."

Vị khách nam rung động ngày hôm nay tên là Tư Hành, là một tiểu nãi cẩu.

Cao 1m90, không những cao mà còn đẹp trai, lại còn là vận động viên, lúc cười lên để lộ chiếc răng nanh nhỏ cực kỳ đẹp.

Nếu không phải trong lòng tôi đã có Chu Mặc, nói không chừng tôi sẽ thực sự phải lòng Tư Hành mất, đù sao thì so với Chu Mặc thì Tư Hành cũng không tệ.

"Há miệng nào, a~"

Tư Hành nhẹ nhàng đút súp nấm cho tôi ăn, nhìn tôi đầy mong đợi, giống như chú chó lớn đòi chủ nhân khen ngợi.

"Có ngon không?"

"Rất ngon, nếu cậu mở cửa hàng với kỹ năng này, tôi nhất định sẽ đến ủng hộ."

Tôi cười nói, cầm thìa đút cho Tư Hành, Tư Hành cũng cười, lúc này tôi thoáng thấy Chu Mặc đang đẩy vali đến bên cạnh đạo diễn, liền không khỏi dừng lại.

Chu Mặc? Sao anh ta lại ở đây?

Chả nhẽ anh ta chính là vị khách mời nam sẽ xuất hiện lần này?

"Lệ Lệ?"

Tư Hành nháy nháy mắt ra hiệu tôi vẫn đang ghi hình, tôi nhanh chóng nhét chiếc thìa vào miệng cậu, rồi cẩn thận lấy khắn giấy lau miệng cho cậu ta.

Tôi không nhịn được đi xem Chu Mặc, lại thấy anh ta mặt lạnh như tiền nhìn chằm chằm vào tay tôi như muốn khoét một lỗ vậy.

Anh ta làm sao vậy nhỉ? Lúc này không phải nên ở nhà với người phụ nữ đó sao?

Tôi dứt khoát quay đầu đi không nhìn anh ta nữa, tập trung cùng Tư Hành rắc đường.

Tư Hành là cậu trai khá tinh ý, có thể tạo ra đủ loại hiệu ứng mơ hồ cho chương trình, thậm chí tôi còn có thể đoán được có bao nhiêu người sẽ chèo thuyền CP của chúng tôi.

Hôm qua đạo diễn đến tìm tôi, nói rằng hiện tôi đang là khách mời nữ nổi tiếng nhất, vì vậy để tạo hiệu ứng cho chương trình, tôi không chỉ tương tác với Tư Hành mà còn phải tạo tuyến tình cảm với các vị khách mời nam khác.

Tôi đột nhiên có cảm giác mình như tiểu thiếp được hoàng để sủng ái mà lo sợ. Hôm nay, tôi sẽ bỏ phiếu tỏ tình cho vị khách mời nam thứ ba, bác sĩ dịu dàng Cố Bối Tư.

"Từ Hành, vừa rồi cảm ơn cậu."

Sau khi ghi hình xong, tôi và Tư Hành ngồi trên ghế sofa trong góc trò chuyện, tôi có chút ngượng ngùng cảm ơn cậu ấy.

"Không có gì, giúp chị cũng như giúp tôi mà."

Tư Hành cười ngọt ngào nói: "Chẳng qua là, Lệ Lệ à, thật ra tôi làm như vậy không phải chỉ là vì hiệu quả chương trình thôi đâu."

"Tôi thật sự rung động với chị。 Lệ Lệ, chị có thể chỉ làm vị khách mời nữ rung động của tôi được không?"

Không ngờ Tư Hành lại đột nhiên bày tỏ như vậy với tôi, tôi nhất thời ngẩn ra một lúc, nhìn ánh mắt chân thành của cậu ấy, tôi không nghĩ đó là lời nói dối.

Có vẻ như... cậu ta thật sự thích tôi.

"Tôi..."

"Phương Y Lệ, đạo diễn tìm cô."

Chu Mặc đột nhiên xuất hiện phía sau chúng tôi, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tư Hành, dọa chết tôi rồi! Tự nhiên cảm thấy có chút chột dạ vô cớ như bị bắt gian.

Không biết anh ta nghe được bao nhiêu cuộc trò chuyện vừa rồi của chúng tôi nữa.

"Vậy tôi đi trước nhé, chốc nữa chúng ta nói chuyện sau ha."

Tôi cười cười tỏ vẻ xin lỗi với Tư Hành, Chu Mặc vẻ mặt trầm mặc xoay người rời đi.

Anh ta đi rất nhanh, tựa hồ tôi phải chạy bước nhỏ mới theo .

Đến phòng nghỉ của đạo diễn, lại phát hiện đạo diễn căn bản không có ở trong phòng. Có tiếng khóa cửa sau lưng, tôi quay đầu lại, trong phòng chỉ có tôi và Chu Mặc.

"Đạo diễn đâo? Không phải nói tìm tôi có việc sao?"

Cứ nhìn Chu Mặc, trong đầu tôi lại hiện lên khung cảnh ngôi nhà của anh ngày hôm đó, tim đập thình thịch, có chút khó chịu.

"Tại sao không nói không rằng lại chạy đến đây tham gia cái gì mà chương trình tình yêu hả?"

Chu Mặc đẩy tôi vào một góc, chống một tay vào tường, cúi đầu nhìn tôi.

Anh ta lớn lên rất đẹp trai, là hotboy của trường chúng tôi, rất nhiều nữ sinh thích anh.

Nhưng anh chưa bao giờ chấp nhận lời tỏ tình của bất kỳ cô gái nào, tôi luôn là người duy nhất ở bên cạnh, và anh chỉ đối xử đặc biệt với một mình tôi.

Vốn tưởng rằng sớm muộn gì tôi và anh cũng sẽ ở bên nhau, không ngờ cuối cùng chỉ toàn là tôi tự mình đa tình.

Bây giờ anh đã có bạn gái rồi, tôi cũng nên giữ khoảng cách với anh ấy, ít nhất... không nên quấy rầy hạnh phúc của họ.

Tôi hít sâu một hơi, lạnh lùng nói: "Có liên quan đến anh sao?"

"Tại sao không liên lạc với tôi?"

Chu Mặc nhíu mày: "Chúng ta cùng nhau lớn lên từ nhỏ, cô một mình đi tới đây, ngay cả các cô chú cũng không nói một câu, không nghĩ tới bọn họ sẽ lo lắng sao?"

"Thế còn anh thì sao?"

Tôi nhìn thẳng vào anh ấy, "Anh đang lo lắng cho tôi sao?"

"Tôi..."

Chu Mặc do dự rồi, tôi cười khẩy, đẩy anh ta ra và bước ra ngoài.

Lại như vậy, lần nào cũng vậy, luôn trốn tránh những câu hỏi của tôi.

Có điều cũng không sao, Chu Mặc, tôi sẽ không bao giờ hỏi anh nữa.

Ra khỏi phòng của đạo diễn, tôi vào nhà vệ sinh để trang điểm lại.

Khi tôi rời đi, tôi tình cờ gặp Cố Bội Tư, vị khách nam quyến rũ ngày mai sẽ gửi thư.

Cố Bội Tư là một bác sĩ khoa ngoại, tính tình khá lạnh nhạt, anh ấy nhìn tôi rồi cười nhẹ, như vô ý hỏi:

"Cô có quen vị khách mời nam mới tới không?"

Tôi cười, nói với anh ta: "Tôi không quen."

Không biết có phải là ảo giác của tôi hay không, Cố Bội Tư nghe được câu trả lời của tôi có vẻ nhẹ nhõm hơn, lúc tôi đi ngang qua anh thì thầm: "Tối nay gặp lại."

Trở lại ký túc xá, khách nữ số 1 và số 3 đi làm nhiệm vụ với khách nam tương ứng, chỉ còn khách nữ số 4, Lâm Dã, ở trong phòng đọc sách.

Lâm Dã là một cô gái xinh đẹp, hiện nay đang là nghiên cứu sinh, dáng đi cũng là kiểu ngự tỷ, trong số tất cả các khách mời nữ ngoại trừ tôi ra thì cô ấy có độ hot nhất nhất.

"Tiểu Dã, em không đi làm nhiệm vụ cùng với nam khách mời sao?"

Luật chơi là, chúng tôi gồm bốn nam và bốn nữ, tám vị khách mỗi tối sẽ viết thư tỏ tình cho vị khách yêu thích, nếu hai người chọn nhau thì có thể thực hiện cùng nhau nhiệm vụ, nếu không được chọn thì có thể tham gia vào một nhiệm vụ nhóm.

Tôi đã đưa lá thư tỏ tình cho Tư Hành vào ngày đầu tiên, vì vậy tôi đã thực hiện nhiệm vụ hai người, còn những người khác thì lúc này họ vẫn đang ở ngoài vẫn chưa quay lại.

Lâm Dã ngước mắt nhìn tôi, nhẹ nhàng nói: "Không, đạo diễn nói ngày mai tôi sẽ thực hiện một nhiệm vụ với khách mời nam mới."

Trực tiếp? Với... Chu Mặc?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro