Chương 71: Bằng lòng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên đường trở về từ học viện, Văn Toàn hướng tới anh hỏi:"Cha cậu biết chuyện kết hôn rồi sao?"

"Tôi nói với ông ấy." Anh sắc mặt lập tức trầm xuống,"Ông ấy thích đi thì đi, không thích thì không đi, dù sao chính miệng ông ấy hứa sẽ không quản chuyện của tôi. tôi đối với ông ấy cũng không ôm chút hy vọng nào, chỉ cần đến ngày hôn lễ, đừng tới phá rối chúng ta là được."

Cậu  trầm mặc lúc lâu, thản nhiên nói:"Vậy, trước khi cậu kết hôn cũng phải về thăm nhà một chút chứ? Cậu ngay cả lời chào cũng không có, ông ta lại cảm giác cậu không đem người cha này để vào mắt."

"Tôi vốn không hề để mắt đến ông ta." Anh nhéo mặt cậu.

Cậu ánh mắt u ám,thấy không rõ trong con ngươi có cảm xúc gì .

Bầu không khí yên lặng chỉ sau chốc lát, anh còn nói một câu,"Trước kia tôi còn đem ông ta để vào mắt, kết quả bây giờ là thất vọng đau lòng. Tôi sẽ nhớ kỹ, sau này không bao giờ nôn nóng đến xin giúp đỡ trước vẽ lạnh lụng của ông ta."

"Kỳ thật tôi cảm thấy ông ta chỉ là không quen biểu đạt mà thôi."

"Cậu đừng nói giúp ông ấy." Anh khẩu khí thẳng thừng ,"Nhiều năm như vậy, cậu không còn ghi nhớ sao? Cậu đối với ông ấy như thế nào? Ông ấy đối với cậu ra sao?  Nhưng cậu nhìn lòng dạ của ông ấy xem, giống như toàn bộ người trong thiên hạ đều thiếu nợ ổng."

Càng nói càng tức, anh hung hăng đấm mạnh trên tay lái.

Dù rằng cậu không muốn mở miệng, nhưng buộc phải nói với cậu một câu.

"Cậu hy vọng lúc mình kết hôn, sẽ không có người nào trong nhà họ Quế lộ mặt sao?"

Quế hải trầm mặc .

"Nếu cậu muốn kết quả như vậy, thì 3 năm trước chúng ta đã có thể kết hôn rồi, còn quan tâm ông ấy hay người khác đồng ý ,còn mong ông ấy và người khác có chúc phúc hay không, chỉ cần chúng ta tự làm chủ là được . Cậu cảm thấy như vậy có ý nghĩa sao? Nếu điều đó có thể cho cậu hài lòng, chúng ta hà tất gì phải kết hôn? Bình thường chung sống như vậy không phải cũng rất tốt sao?"

"Cậu nói rất có lý." anh không thể không thừa nhận ước muốn ban đầu của mình là mong mọi người tán thành," Mà vẫn có người không chấp nhận, chúng ta có thể làm gì hắn? Chẳng lẽ chúng ta vẫn phải cùng hắn hao tâm tốn sức sao?"

Cậu hai mắt rủ xuống.

ANh cảm xúc dần dần tỉnh táo, cậu quay đầu nhìn cậu liếc một cái, đột nhiên có chút đau lòng.

"Cậu có khó chịu không?" Tay sờ gò má Văn Toàn .

Cậu lắc đầu, trầm giọng nói:"Tôi không sao."

"Được rồi, không nói đến ông ấy nữa, càng nói càng mất hứng, chúng ta nên nói chuyện phiếm đi sẽ cảm thấy vui vẽ, cậu có nghĩ đám cưới chúng ta sẽ tổ chức tại địa điểm nào không?"

"Không, cụ thể vị trí còn không biết nữa."

"Đi, tôi dẫn cậu đi xem."

---------------------------------------------------------------------------

Ở nhà của Quế Hải

Người giúp việc gõ cửa phòng,"Quế phu nhân, bên ngoài có người tìm."

Mẹ anh đi theo người giúp việc ra biệt thự, nhìn thấy Văn Toàn ở ngoài cửa, đứng bên cạnh xe.

"cháu sao lại đến đây ?" Mẹ anh kéo tay cậu .

Cậu và Mẹ anh cùng nhau đi vào.

Ba anh ngồi ở phòng khách, nhìn thấy vợ và Văn Toàn cùng nhau tiến vào, cũng không nói gì . Trên thực tế ông sớm nhìn thấy xe cậu đậu ở bên ngoài , chẳng qua không mở miệng nói .Ánh mắt ông thường xuyên liết mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ, mong đợi có người sẽ đến.

Mẹ anh gấp rút pha ly trà cho cậu , cậu đứng trước mặt Ba anh , lẳng lặng nhìn chăm chú vào ông.

" Ngoại trừ Ngọc My cùng ông, chúng tôi không có mời bất cứ một người Quế gia nào tham gia hôn lễ chúng tôi, hơn nữa không đem tin tức này tuyên bố ra ngoài. Đội bóng bên kia cũng vậy, chúng tôi không có thông báo bất luận kẻ nào về chuyện kết hôn của chúng tôi. Ông yên tâm đi, bình thường sẽ không ảnh hưởng đến sinh hoạt của ngài."

"Còn nữa, hôm đó ông nói đúng, tôi thật sự sống rất ích kỹ. Tôi 3 năm này sở dĩ tôi nỗ lực như vậy, đều tự mình tính cách nối lại đoạn tình. Lúc trước tôi không xuất ngoại, cũng không phải muốn cũng cố địa vị của mình, mà là muốn cho ông và Anh một phần tự do. Mấy năm nay tôi liều mạng lập công, cũng không phải đơn thuần muốn nâng cao hình tượng của ngài, mà là muốn một ngày nào đó cùng Quế Hải sánh vai. Sau này tôi lại liều mạng mạo hiễm, hoàn toàn vì hy vọng ngài chấp nhận tôi và Quế Hải"

"Tôi có quyền bảo vệ tình cảm của mình , ông cũng có quyền giữ vững nguyên tắc và lập trường bản thân, tôi cũng không yêu cầu ngài chấp nhận những nỗ lực của tôi, không phải ai trả tiền mà khiến người khác tự nguyện, hơn nữa, tôi cũng là nguyên do khiến ngài bị tổn thương. Tôi nỗ lực để có được cảm tình của ngài, tôi không hổ thẹn, sự ích kỹ của tôi bị ngài chỉ trích và phản đối, tôi....đáng bị trừng phạt."

"Vì vậy, những gì tôi nói hôm đó, tôi thật sự xin lỗi, tôi cam đoan những gì tôi nói hôm đó sẽ không để ông nghe thấy."

Cậu ngữ khí thực khiêm tốn, nhưng ánh mắt như trước quật cường.

Nói xong lời nói này, Cậu xoay người rời đi.

Mẹ anh vừa mang trà đã pha đến, thấy bóng dáng cậu vội vàng rời đi , đem chén trà đặt xuống, vội vàng đuổi theo.

"Vừa mới tới vì sao muốn đi?" Mẹ anh hỏi.

cậu nhìn bà, ôn nhu nói:"Con còn có việc."

"Cậu quay lại đây !" Ba anh đột nhiên phía sau hô một tiếng.

Mẹ anh  quay đầu nhìn phía ông, cả giận nói:"Ông còn muốn thế nào?"

Ba anh trầm giọng nói:"Tôi có lời muốn nói."

"Ông còn muốn nói gì?"

"Còn muốn nói gì?" Ba anh cười lạnh,"Từ đầu chí cuối cậu có để cho tôi nói câu nào đâu?"

Cậu thần sắc bị kìm hãm, ra vẻ như không có.

"Giờ ông nói đi !"

Ba anh mặt không chút thay đổi mở miệng,"Con nói nữa ngày, ta chỉ nghe câu đầu tiên của con thôi, con nói ngoại trừ ta và Ngọc My, các con không mời bất cứ người trong nhà Quế gia nào. Ta muốn hỏi một chút, các con lúc nào mời qua ta chưa?"
Cậu sững sờ tại chỗ.

Mẹ anh kích động liên tiếp nháy mắt cho Cậu , con mau phản ứng nhanh lên !

Cậu từ kinh ngạc đến phục hồi tinh thần lại, cậu trước sau như một nhanh mồm nhanh miệng , thế nhưng lại nói lắp bắp.

"...... Ch...cha, mời ...cha tham dự hôn lễ của chúng con."

Gọi một tiếng "Cha", Cậu hai man tai đều đỏ.

BA anh giận như không giận nhìn cậu," Bên nhà Quế Hải đã tặng con một sính lễ , ta cái gì đều không có ......"
Cậu cười đến lúng túng ,"Lập tức đưa đến cho người, người hứa trước với con đi."

"Đứng như vậy còn muốn cho ta hứa trước?" Cậu ánh mắt lạnh lùng.

Cậu lập tức hai đầu gối quỳ xuống, ánh mắt bộc trực thành khẩn.

Ba anh đường nét trên mặt lập tức dịu lại, ông đặt tay ở trên cổ cậu, dùng sức nắm chặt.

"Nếu sống không được hạnh phúc, quay đầu lại ta liền 'cắt' bỏ hai người các cậu."
Cậu gật đầu lia lịa, giọt nước mắt cứ như vậy không kịp kìm nèn mà chợt rơi xuống .

Cậu đi rồi,Mẹ anh đấm ba anh .

" Con trai người ta kết hôn toàn là cha mẹ bỏ tiền tặng sính lễ, ông thì ngược lại, chủ động mở miệng bảo thằng bé phải tặng quà , ông mở miệng ra cái gì cũng hay !"

Ba anh cố chấp tranh luận,"Tôi đã đem con trai đưa cho nó , còn muốn thế nào nữa?"

" Nói vậy mà nói được , con trai nhà người ta cũng gã cho con trai ông đó "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro