Yêu Thần Ký (371 -375)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 371: CHẠY?

Cố Hằng không biết là bên này ngoại trừ Thiên Hành Minh cùng Yêu Minh, Long Vũ Âm cũng phái hơn 100 Thiên Chuyển Cảnh cường giả tới trợ chiến.

Long Vũ Âm Huyền Âm Minh tạm thời không hướng với bên ngoài tuyên bố cùng Thiên Hành Minh, Yêu Minh kết minh, nhưng trên thực tế, Huyền Âm Minh vụng trộm một mực ủng hộ Thiên Hành Minh cùng Yêu Minh, giống như lần này phái hơn một trăm Thiên Chuyển Cảnh cường giả đến hiệp trợ Thiên Hành Minh cùng Yêu Minh.

Hơn 100 Thiên Chuyển Cảnh cường giả đều đã dịch dung, cho nên bọn người Cố Hằng đều nhận không ra bọn họ là người của Huyền Âm Minh.

Cố Hằng bên này biết tìm viện quân, thì Thiên Hành Minh cùng Yêu Minh cũng không ngoại lệ.

Ngay tại thời điểm song phương giằng co, lại có hơn năm, sáu ngàn người từ đằng đằng xa bay đến, gia nhập bên trong chiến trường, những người này rõ ràng là tới trợ giúp bồi Cố Hằng.

"Người của Lý Ngự Phong!" Lý Hành Vân nhíu mày, hắn không nghĩ tới Lý Ngự Phong cũng xuất thủ, bất quá Lý Ngự Phong với hắn vẫn luôn có tranh chấp, Lý Ngự Phong gia nhập chiến đoàn cũng cũng chẳng chuyện lạ. Tuy Lý Ngự Phong Phong Ý Minh về số lượng cao thủ, so Thiên Hành Minh phải kém hơn rất nhiều, nhưng cũng là một cổ thế lực không nhỏ, thành viên rất đông.

Lý Ngự Phong bản thân ngược lại không có đến, đây cũng là cách hành sự của Lý Ngự Phong phong, hắn người này rất tiếc rẻ tu vi của mình, cơ hồ hoàn toàn không tham chiến, đây cũng là nguyên nhân rất ít cao thủ đi theo hắn.

Thiên Hành Minh cùng Yêu Minh bên này nguyên bản là vốn đang chịu áp lức lớn áp lực, còn lúc này lập tức ở vào hoàn cảnh xấu.

Bất quá mục đích đám người Lý Hành Vân, Cố Bối vô cùng đơn giản, tựu không cho người Cố Hằng tới gần Nhiếp Ly, nên tất cả chỉ tập trung phòng ngự, nên bọn người Cố Hằng hoàn toàn không cách nào tới gần.

Nhiếp Ly đã đem minh văn pháp trận một lần nữa bổ toàn rồi, chỉ thấy từng đạo vầng sáng lưu chuyển, phát ra tia sáng chói mắt, tại lực lượng lôi kéo của minh văn pháp trận, một đạo thần căn chậm rãi ẩn hiện đi ra.

- Ngăn hắn lại!

Thấy như vậy một màn, Cố Hằng gấp giọng hô, hắn không biết Nhiếp Ly đang làm gì, nhưng biết được nếu để Nhiếp Ly hoàn thành thì sẽ rất phiền toái!

Đạo đạo long viêm hướng vị trí Nhiếp Ly Bắn tới.

Mắt thấy vô số đạo long viêm muốn đánh vào thân mình Nhiếp Ly, mười cường giả Thiên Chuyển Cảnh của Thiên Hành Minh cùng Yêu Minh dung hợp Long Huyết Yêu Linh lập tức chắn phía trước.

Thình thịch bành!

Vô số đạo long viêm nổ bung, lửa cháy bay ra tứ hướng.

Long viêm mặc dù đối với những Thiên Chuyển Cảnh cường giả này đã tạo thành một ít thương tổn. Nhưng không đủ để đưa bọn họ trực tiếp đánh chết.

Vèo! Vèo! Vèo!

Ba đạo long viêm lấy một góc độ cực kỳ xảo trá, xuyên qua những khe hở ở giữa những Thiên Chuyển Cảnh cường giả, hướng phía dưới minh văn pháp trận oanh tới.

Cố Hằng trên khuôn mặt, hiện lên thần sắc dữ tợn. Không đem Nhiếp Ly chém thành muôn mảnh, hắn liền khó mà xả được cơn hận trong lòng, bất kể như thế nào, hắn cũng sẽ không lại để cho Lôi Đình Thần Trì bị phá huỷ đơn giản!

Ba đạo long viêm gào thét mà đến, mắt thấy sắp rơi vào minh văn pháp trận ở phía dưới.

Quay mắt về phía long viêm đang bay đến. Nhiếp Ly đứng ở nơi đó vẫn không nhúc nhích, thần sắc trầm tĩnh, cực kỳ nhanh tay, bộp một tiếng đem thần căn nắm ở trong tay.

Rầm rầm rầm!

Ba đạo long viêm đánh vào Nhiếp Ly, trong đó một đạo long viêm tại thân mình Nhiếp Ly trực tiếp nổ bung, lửa cháy văng khắp nơi.

Lục Phẩm Bảo Khí Sáo Trang trước kết giới nhanh chóng căng ra, đem hỏa diễm bắn ra bốn phía cản lại, không 1 chút hoả diểm nào chạm được tới da Nhiếp Ly.

Thần căn vẫn là tới tay!

Nhiếp Ly khóe miệng mỉm cười, đem thần căn ném vào bên trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ.

Nếu thần căn đã tới tay, bọn hắn cũng không cần phải chiến tiếp i.

- Hành Vân huynh, Cố Bối. Chúng ta rút lui, bảo tồn thực lực!

Nhiếp Ly truyền âm cho Lý Hành Vân cùng Cố Bối nói ra.

Nghe được lời Nhiếp Ly nói, bọn người Lý Hành Vân, Cố Bối rốt cuộc cũng vui mừng mỉm cười, Nhiếp Ly cuối cùng cũng đắc thủ!

Không còn lý do để đánh tiếp, lại để cho Cố Hằng tự khóc 1 mình đi, dù sao bọn hắn cũng không muốn cùng Cố Hằng chơi!

- Tất cả mọi người, rút lui cho ta!

Cố Bối cao giọng hô.

- Cùng ta lao ra ngoài!

Lý Hành Vân xung trận lên trước, hướng ra phía ngoài đánh tới.

Thiên Hành Minh, Yêu Minh các cường giả nhao nhao hướng ra phía ngoài phóng đi.

Đã không có thần căn, Lôi Đình Thần Trì tiến hành nứt vỡ.

Thấy một màn như vậy, Cố Hằng vẫn không rõ chuyện gì đã xảy ra? Hắn đau lòng đến quả là muốn khóc lên rồi, cái này Lôi Đình Thần Trì đã là tòa Thần Trì cuối cùng còn sót lại của hắn! Cho dù đem Nhiếp Ly cùng đám người kia đều diệt hết thì thế nào? Hắn ba tòa Thần Trì toàn bộ đều bị mất. Một tòa đều không có để lại!

Nhiếp Ly, thằng trời đánh, thánh đâm!

Muốn tranh đoạt Thần Trì mới, như vậy nhất định phải cùng thế lực khác khai chiến! Hơn nữa không khẳng định tốt hơn so Hắc Vân Thần Trì, Cổ Vực Thần Trì cùng Lôi Đình Thần Trì!

- Ta muốn giết các ngươi!

Cố Hằng tức giận điên cuồng hét lên, mang lấy thủ hạ điên cuồng vây công bọn người Lý Hành Vân, Cố Bối.

Nhiếp Ly, Tiêu Ngữ, Lục Phiêu bọn người theo sau Lý Hành Vân, Cố Bối, nhưng mà hỗn chiến quá kịch liệt. Rất nhanh tất cả mọi người đều bị tách nhau ra.

- Làm thịt tiểu tử kia, nhất định phải đoạt được không gian giới chỉ của hắn!

Cố Hằng chỉ vào phương hướng Nhiếp Ly, mắng to, Nhiếp Ly khẳng định đem vật lấy được từ Lôi Đình Thần Trì giấu ở trong không gian giới chỉ! Hắn muốn đem vật kia một lần nữa cầm về!

Một đám người lập tức lao về phía Nhiếp Ly bao vây.

Bọn người Lý Hành Vân, Cố Bối thấy thế, liều lao tới để cứu viện Nhiếp Ly.

- Không cần lo cho ta, các ngươi rút lui trước!

Nhiếp Ly vội vàng hô. Dù sao thần căn hắn cũng không phải giấu ở trong không gian giới chỉ, mà là giấu ở bên trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ.

Cùng lắm thì là chết ở chỗ này mà thôi! Cho dù chết, thần căn cũng sẽ không bị Cố Hằng bọn hắn đoạt lại! Nhiều lắm thì tại Thiên Linh Viện ở lại một thời gian mà thôi!

Một đám Thiên Chuyển Cảnh cường giả vây hướng Nhiếp Ly, từng đạo kình khí đánh vào kết giới quanh thân Nhiếp Ly, kết giới liền xuất hiện dấu hiện bị nghiền nát.

Một khi kết giới Lục Phẩm Bảo Khí Sáo Trang bị nghiền nát, Nhiếp Ly liền chắc chắn phải chết, lấy thực lực của hắn căn bản không có khả năng cùng Thiên Chuyển Cảnh cường giả đối kháng.

- Được tại kết giới nghiền nát bị giết trước khi, đem Lục Phẩm Bảo Khí Sáo Trang thu vào Vạn Lý Hà Sơn Đồ bên trong mới được!

Nhiếp Ly âm thầm nghĩ thầm, bộ này Lục Phẩm Bảo Khí Sáo Trang tuyệt đối không thể tiện nghi Cố Hằng!

Một đám Thiên Chuyển Cảnh cường giả đánh về phía Nhiếp Ly, Nhiếp Ly đang chuẩn bị đem Lục Phẩm Bảo Khí Sáo Trang thu lại, đúng lúc này, Tiêu Ngữ ở bên cạnh Nhiếp Ly đột nhiên duỗi tay nắm lấy Nhiếp Ly.

- Theo ta đi!

Tiêu Ngữ gấp giọng nói ra, tay trái nhanh chóng thúc dục minh văn pháp trận trên mặt nhẫn ở ngón trỏ.

Từng đạo quang ảnh nhanh chóng đem Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ bao phủ, thời không chấn động, nhanh chóng khuếch tán ra.

Nhiếp Ly trong lòng cũng cả kinh, không nghĩ tới chiếc nhẫn mà Tiêu Ngữ bình thường đeo trên ngón tay lại là một kiện thời không bảo khí!

Thấy một màn như vậy, cảm giác được kỳ dị thời không chấn động, Cố Hằng nghiêm nghị cả kinh, quát khẽ nói:

- Nhanh lên cản bọn họ lại!

Đạo đạo long viêm đánh phía Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ.

Trong đó một đạo long viêm đánh trúng vào Tiêu Ngữ, Tiêu Ngữ rên khẽ một tiếng, bất quá hắn vẫn là kịp thời thúc giục bảo khí trên ngón tay, một vệt ánh sáng ảnh hiện lên, hai người đồng thời biến mất ngay tại chỗ.

Rõ ràng, lại để cho Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ trốn thoát rồi!

Thấy như vậy một màn, Cố Hằng mắt đầy tơ máu, mắt lộ ra hung quang, hắn sắp tức đến bể phổi rồi, ba toà Thần Trì đều bị người phá hủy, kết quả đầu sỏ gây nên hết thảy mọi chuyện, rõ ràng chạy thoát.

CHƯƠNG 372: LAI LỊCH

Chứng kiến Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ biến mất, Cố Bối cùng Lý Hành Vân lộ vẻ vui mừng!

Nếu Nhiếp Ly đã chạy thoát, vậy bọn hắn cần gì phải lo lắng?

- Tất cả mọi người, đều rút lui cho ta!

Lý Hành Vân quát to một tiếng. Yêu Minh, Thiên Hành Minh chia làm hơn mười cổ lực lượng, tất cả đều hướng ra phía ngoài phóng đi, vừa đánh vừa lui.

Cố Hằng mang thủ hạ một mực điên cuồng đuổi theo vài trăm dặm, mặc dù song phương đều có tử thương, nhưng bên Thiên Hành Minh cùng Yêu Minh hơn nữa nhân mã đều an toàn rút lui. Cố Hằng chỉ có thể trơ mắt nhìn người Thiên Hành Minh cùng Yêu Minh ly khai. xem tại t_r.u.y.ệ.n.y_y

Thống kê hạ xuống, Thiên Hành Minh cùng Yêu Minh bên kia, tử thương hơn năm ngàn, bọn hắn bên này nhân số thương vong, đã có hơn sáu nghìn, mà bên Lý Ngự Phong cũng có hơn một ngàn người tử thương.

Ba cái Thần Trì không còn, kết quả bị chết vẫn còn nhiều hơn so với Thiên Hành Minh cùng Yêu Minh, Cố Hằng trong nội tâm phiền muộn không thôi.

Cố Hằng nhìn người Thiên Hành Minh cùng Yêu Minh biến mất, trong đôi mắt hiện lên một tia phẫn nộ:

- Nếu như là đơn giản báo thù, đám người trưởng lão gia tộc có lẽ có thể mặc kệ, nhưng mà các ngươi liền hủy nhân thần trì sự tình đều có thể làm được, ta không tin các trưởng lão sẽ ngồi yên không lý đến! Cố Bối, ta ngược lại muốn xem xem ngươi người thừa kế hợp pháp thứ nhất vị, còn có thể ngồi ổn định hay không!

Cố Hằng dẫn một đám người, hướng phía Vũ Thần Tông đi tới.

Hắn nhất định phải vận động trưởng lão gia tộc, vạch tội Cố Bối!

Thậm chí hủy cả ba tòa Thần Trì của hắn, quả thực là quá ác độc, hắn tuyệt đối muốn cho Cố Bối trả giá thật nhiều!

Một ngày sau đó, Thiên Linh viện, biệt viện Cố Bối.

Cố Bối, Lý Hành Vân, Lục Phiêu một lần nữa tụ lại với nhau.

- Nhiếp Ly như thế nào còn chưa trở lại?

Cố Bối cau mày, có chút nghi ngờ nói.

- Tiêu Ngữ cuối cùng phóng thích minh vân pháp trận, hình như là thần bí thời không pháp trận nào đó, dù sao bọn hắn đã an trí mệnh hồn, cùng lắm cũng chỉ là bị giết mất một lần, không cần vì bọn họ lo lắng!

Lý Hành Vân cười một cái nói, đại thế giới mênh mông vô tận, bọn hắn phái người đi tìm cũng không phải là biện pháp tốt.

- Uh, vậy thì được rồi!

Cố Bối gật đầu nói.

Lục Phiêu thật cũng không lo lắng lắm cho Nhiếp Ly.

Đang lúc bọn hắn trò chuyện về việc an bài Thiên Hành Minh cùng Yêu Minh, cùng đền bù tổn thất cho những thành viên đã chết. Bổng một người làm vội vả đi đến, người này gọi là Cố Đằng, một trong số thủ hạ của Cố Bối.

- Bối gia, ta vừa mới nhận được tin tức. Cố Hằng bọn hắn đang liên lạc với trưởng lão Cố gia, chuẩn bị vạch tội người!

Cố Đằng gấp giọng nói ra.

- Tố cáo ta?

Cố Bối sửng sốt một chút.

- Hình như là bởi vì sự tình Thiên Hành Minh cùng Yêu Minh hủy đi ba tòa Thần Trì!

Cố Đằng bẩm báo nói ra.

Cố Bối nhíu mày một cái, hủy Thần Trì loại chuyện này, trước kia chưa từng xảy ra, đúng là có chút quá phận. Nhưng mà Cố Hằng hạ độc tỷ tỷ của hắn. Đó mới là sự tình hung tàn ác độc nhất, đây là nhất báo hoàn nhất báo!

- Cố Hằng hắn chuẩn bị như thế nào tố cáo ta?

Cố Bối cau mày nói, nếu Cố Hằng muốn giở trò, hắn vẫn không thể không đề phòng!

Lý Hành Vân cùng Lục Phiêu cũng ở bên cạnh nghe, sự tình liên lụy đến bên trong Cố gia, bọn hắn tựa hồ cũng không giúp đỡ được cái gì, chỉ có thể ở đằng sau nghĩ kế.

- Cố Hằng hắn tụ tập hơn mười trưởng lão Cố gia, chuẩn bị liên hợp cùng Hướng gia chủ tạo áp lực. Lại để cho ngài hoặc là buông tha cho ngơi vị người thừa kế, hoặc là bồi thường ba toà Thần Trì tổn thất. Trong đó có một vị trí trưởng lão ủng hộ Cố Lam tiểu thư, lặng lẽ đem tin tức này nói cho tiểu thư. Tiểu thư liền để cho ta tới chuyển cáo ngài!

Cố Đằng ở một bên nói ra.

Cố Bối trong đôi mắt hiện lên một đạo hàn quang, trước đó, lúc hắn không bày ra thực lực bản thân, Cố Hằng trong tộc vẫn luôn là người thừa kế hợp pháp nhất, rất nhiều trưởng lão đều cùng Cố Hằng giao hảo, lần này bọn hắn hủy ba tòa Thần Trì của Cố Hằng, Cố Hằng khẳng định không cam lòng, cho nên muốn muốn nhờ thế lực trong tộc đối phó Cố Bối!

- Cố Bối, ngươi chuẩn bị làm sao bây giờ?

Lục Phiêu nhìn về phía Cố Bối hỏi.

Cố Bối trầm mặc giây lát, suy nghĩ một chút nói:

- Ta đã có biện pháp! Cố Đằng, điều tra cho ta xem Cố Hằng liên lạc với trưởng lão nào!

- Vâng!

Cố Đằng khom người nói ra.

Bên trong Đại thế giới, bên trong 1 trong sơn cốc tĩnh mịch.

Tại đây chung quanh đều là vách núi dựng đứng cao ngất, chính giữa thì là một mảnh sơn cốc hoa cỏ sum xuê. Tuyền dòng nước chảy, rừng cây rậm rạp, thiên đạo chi lực cũng so địa phương khác nồng nặc hơn nhiều.

Không biết tại đây đến cùng cách Vũ Thần Tông có xa lắm không, bởi vì Nhiếp Ly kiếp trước cũng không có tới qua cái chỗ này.

Tiêu Ngữ sau khi khởi động thời không pháp trận trong giới chỉ, mang theo Nhiếp Ly xuất hiện ở bên trong vùng thung lũng này, tránh thoát Cố Hằng đuổi giết. Bất quá Tiêu Ngữ người cũng bị thương nặng, hắn bị long viêm đánh trúng, chỉ thiếu một chút nữa là mất mạng.

Tiêu Ngữ chỉ có Nhị mệnh cảnh giới, bị long viêm đánh trúng, toàn thân đều là vết thương, mạng sống ngàn cân treo sợi tóc, lấy tu vi trước mắt của, rất khó khôi phục lại.

Tiêu Ngữ giãy dụa lấy lưng tựa một cây đại thụ ngồi dậy, miễn cưỡng ngẩng đầu nhìn Nhiếp Ly, hữu khí vô lực nói ra:

- Trên người của ta tổn thương đã rất khó trị liệu, dứt khoát đem ta giết được rồi, như vậy ta có thể phục sinh tại Hồn Điện!

- Vết thương trên người của ngươi tuy nghiêm trọng, nhưng cũng không phải là không cứu được!

Nhiếp Ly ngồi xổm bên người Tiêu Ngữ, kiểm tra miệng vết thương một hồi liền tự tin cười một cái nói:

- Chỉ cần Linh Hồn Hải không có triệt để vỡ vụn, vậy không làm khó được ta!

Tiêu Ngữ trên mặt toát ra một chút vẻ làm khó, nói ra:

- Vẫn là bỏ đi!

- Bỏ đi, ngươi như thế nào lại không muốn trị liệu?

Nhiếp Ly không hiểu nói ra, nhìn thoáng qua nhẫn chứa vật trên ngón tay Tiêu Ngữ nói:

- Không nghĩ tới ngươi còn ẩn dấu thủ đoạn, cái này hình như là một kiện cổ bảo vật thời không trói buộc, thậm chí ngay cả ta cũng không có nhận ra! Món bảo vật này giống như với ngươi huyết mạch tương liên, hòa làm một thể rồi.

Tiêu Ngữ cúi đầu nhìn thoáng qua nhẫn chứa vật trên ngón tay, ánh mắt xa xưa nói:

- Ta là một đứa cô nhi, được nghĩa phụ thu dưỡng, khi đó ta còn chỉ là một hài nhi, sự tình gì cũng không biết. Bất luận cái gì quan hệ cùng thân thế ta đều không có, chỉ còn lại có cái giới chỉ này. Cái giới chỉ này với ta mà nói, có rất ý nghĩa trọng yếu, nó là minh chứng duy nhất cho sự tồn tại của ta trên thế giới này!

Nghe được Tiêu Ngữ lời nói, Nhiếp Ly lại lắc đầu cười nói:

- Một người tồn tại, cũng không phải một kiện vật phẩm có thể chứng minh. Không biết ngươi nghe đã từng nghe qua một câu, gọi thiên không như thế sinh, tĩnh như nhiều loại hoa, hư ảo mờ ảo, tâm sáng như gương. Người tới trên đời này, vốn là rỗng tếch, ngươi tồn tại cũng không cần bất luận kẻ nào chứng minh, dùng tâm thưởng thức nhân sinh là được rồi. Đến từ phương nào, kỳ thật cũng không phải chuyện trọng yếu!

Tiêu Ngữ ngơ ngác nhìn Nhiếp Ly, mặc dù Nhiếp Ly niên kỷ so với hắn còn muốn nhỏ hơn, nhưng lại giống như là một trí giả, nghe được Nhiếp Ly an ủi, nội tâm cô tịch tựa hồ cảm thấy an ủi hơn nhiều.

- Ta hiểu ý ngươi, ta cũng sẽ giống như ngươi nói, thưởng thức nhân sinh, nhưng ta còn là muốn biết lai lịch của nó!

Tiêu Ngữ nhìn chiếc nhẫn trên ngón tay trịnh trọng nói.

CHƯƠNG 373: TRỊ LIỆU

- Tốt rồi, kế tiếp ta giúp ngươi trị liệu thoáng một phát thương thế đi!

Nhiếp Ly nhìn về phía Tiêu Ngữ nói ra.

- Không cần!

Tiêu Ngữ dừng một chút, lộ ra bộ dáng có chút nhăn nhó cùng lúng túng.

Nhiếp Ly nhíu mày một cái: xem tại t_r.u.y.ệ.n.y_y

- Nếu như không trị liệu, thương thế của ngươi sẽ vô pháp trị hết! Đến lúc đó sẽ ảnh hưởng tu vi bản thân!

- Trị liệu quá phiền toái, ta cùng lắm là nhờ Hồn Điện trực tiếp phục sinh đi!

Tiêu Ngữ kiên quyết nói ra, hắn bộ dạng có chút đứng ngồi không yên.

- Tuy thương thế của ngươi thoạt nhìn vô cùng nghiêm trọng, hiện đầy toàn thân, nhưng trị liệu cũng không có chút nào phiền toái, tối đa cũng chỉ mất một hai giờ mà thôi!

Nhiếp Ly nhíu mày nói:

- So với việc tu vi bị giảm xuống 1 bậc, rõ ràng xử trí như vậy đơn giản, thỏa đáng hơn nhiều.

Tiêu Ngữ thần sắc lo lắng, lắc đầu nói:

- Thôi đi, vẫn là không cần thiết!

Toàn thân hắn đều là tổn thương, muốn khôi phục đây chẳng phải là...

- Ngươi đối với y thuật của ta lo lắng sao? Yên tâm đi ta cam đoan không tới hai canh giờ, sẽ để ngươi biến trở về bộ dáng anh tuấn, đến lúc đó Hoàng Oanh các nàng thấy ngươi như cũ sẽ thét lên!

Nhiếp Ly cười ha ha một tiếng nói ra.

- Ta không phải có ý này...

Tiêu Ngữ vội vàng giải thích, hắn có một nguyên nhân khó có thể mở miệng giải thích...

- Vậy thì sao còn do dự, tất cả đều là nam nhân, có gì mà phải ngại!

Nhiếp Ly duỗi tay nắm lấy bả vai Tiêu Ngữ, xem xét thương thế Tiêu Ngữ, chuẩn bị thay Tiêu Ngữ chữa thương:

- Lại nói là ngươi thay ta bị thương, ta có nghĩa vụ đem ngươi chữa trị cho tốt, y thuật của ta ngươi cứ yên tâm đi, đảm bảo để cho tu vi của ngươi so với trước kia còn phải cao hơn một bậc.

- Không được, ta thật sự không cần!

Tiêu Ngữ khó khăn đưa tay, muốn ngăn cản Nhiếp Ly.

Nhiếp Ly trong nội tâm nghi hoặc, Tiêu Ngữ tiểu tử này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, rõ ràng có thể trị hết, lại cứ muốn chết một lần sau đó hồi Hồn Điện phục sinh? Không phải là bị long viêm phun một chút, đầu óc trực tiếp bị hư đi! Bản thân Tiêu Ngữ vì cứu hắn mới bị trọng thương, Nhiếp Ly cũng đã đủ áy náy được rồi, nếu còn để Tiêu Ngữ chết một lần. Đây chẳng phải là làm hắn càng áy náy?

- Bất kể như thế nào, ta nhất định sẽ đem ngươi trị khỏi hoàn toàn!

Nhiếp Ly lập tức thò tay, phong bế huyệt vị Tiêu Ngữ, khiến cho Tiêu Ngữ không cách nào nhúc nhích.

- Thật sự không được...

Tiêu Ngữ lo lắng nói.

- Ngươi đừng nói nữa. Ta đều hiểu!

Nhiếp Ly điểm vào cỗ Tiêu Ngữ, khiến cho Tiêu Ngữ trực tiếp không thể nói chuyện.

Tiêu Ngữ bất lực chỉ có thể dùng ánh mắt nhìn chằm chằm Nhiếp Ly, nị Nhiếp Ly phong bế huyệt, làm hắn bây giờ không chỉ không thể động đậy, mà còn hoàn toàn không thể nói chuyện!

- Ô ô ô...

Tiêu Ngữ liều mạng muốn giãy dụa. Ưỡn ẹo thân thể, Nhưng hoàn toàn không có chỗ hữu dụng, trong ánh mắt tràn đầy vẻ lo lắng.

- Yên tâm, cứ giao cho ta.

Nhiếp Ly vỗ vỗ Tiêu Ngữ bả vai, hắn cúi đầu nhìn xem da trên người Tiêu ngữ, khóe miệng mỉm cười, gần kề chỉ là long viêm tổn thương, không có thương hại đến linh hồn hải, vẫn là có thể chữa trị đấy.

Thi triển đạo long viêm này, ít nhất là Thiên Tinh Cảnh cường giả. Theo lý thuyết Tiêu Ngữ hẳn là sẽ bị một kích tất sát, nhưng là vì Tiêu Ngữ thi triển Thời Không Pháp Trận, cản trở một bộ phận long viêm, cho nên Tiêu Ngữ gần kề chỉ là bị trọng thương.

Bị Thiên Tinh cấp long viêm công kích, lấy tu vi Tiêu Ngữ mới là Thiên Mệnh cảnh giới, thì không cách nào tự lành được. Theo lý thuyết thì tu vi cấp Thiên Mệnh cũng vô pháp chữa trị tốt cho Tiêu Ngữ, nhưng Nhiếp Ly cùng các người có chỗ bất đồng.

Lấy thủ đoạn của Nhiếp Ly, trị liệu thương tổn của Tiêu Ngữ vẫn là dư sức.

- Ô ô ô...

Tiêu Ngữ chứng kiến Nhiếp Ly càng không ngừng xem kỹ thân thể của mình, má căng đến mức đỏ bừng, liều mạng muốn muốn nói chuyện. Lại cái gì cũng đều nói không nên lời.

Nhiếp Ly vỗ vỗ bả vai Tiêu Ngữ, nói ra:

- Trước giúp ngươi cởi quần áo!

Cờ-rắc.

Nhiếp Ly đem y phục trên người Tiêu Ngữ từng điểm từng điểm cởi ra. Chớp mắt thời gian, bả vai Tiêu Ngữ tất cả đều lộ ra. Nhiếp Ly trong không gian giới chỉ xuất ra một lọ thuốc mỡ, bôi 1 chút vào lòng bàn tay, sau đó tại trên bờ vai Tiêu Ngữ chậm rãi đặt lên.

Một bên bôi lên, Nhiếp Ly một bên rót vào thiên đạo chi lực, chỉ thấy làn da trên bờ vai bị tổn thương của Tiêu Ngữ. Chậm rãi khôi phục hồng nhuận phơn phớt cùng trắng nõn, không chút nào kém cỏi hơn thời điểm lúc Tiêu Ngữ chưa bị thương, quả thực vô cùng mịn màng, da thịt này, chỉ sợ đến cả nữ nhân thấy cũng ghen tị.

- Như thế nào đây? Tin tưởng năng lực của ta chứ?

Nhiếp Ly rất là hài lòng nói ra, hắn đem thiên đạo chi lực thẩm thấu vào thân thể Tiêu Ngữ, đem nội thương bên trong Tiêu Ngữ hoàn toàn chữa trị hết.

- Ô ô ô...

Tiêu Ngữ càng không ngừng giãy dụa lấy, trong đôi mắt hiện đầy vẻ lo lắng.

- Ta minh bạch!

Nhiếp Ly vỗ vỗ Tiêu Ngữ bả vai, tự tin cười một cái nói, hắn đem thuốc mỡ, chậm rãi đem bộ mặt Tiêu Ngữ, cổ cùng với bờ vai tất cả đều chữa trị xong, cùng trước khi bị thương giống như đúc.

Không thể không nói, Tiêu Ngữ tiểu tử này đúng là rất xinh đẹp, cũng khó trách Hoàng Oanh các nàng đối Tiêu Ngữ ưa thích không rời, đến Nhiếp Ly cũng không khỏi có chút ghen ghét.

- Phía trên đều chưa trị tốt rồi, kế tiếp là phía dưới!

Nhiếp Ly đem Tiêu Ngữ nâng lên, sau đó đem hắn nằm rạp trên mặt đất, đem quần áo phía sau lưng Tiêu Ngữ toàn bộ xé toang, Tiêu Ngữ chỗ ngực hình như là bị thương, buộc rất nhiều băng vải, Nhiếp Ly trực tiếp đem những này băng vải này tất cả đều kéo đứt, khiến cho phần lưng Tiêu Ngữ toàn bộ lộ ra, phần lưng Tiêu Ngữ hiện đầy vết thương dữ tợn.

- Ô ô ô...

Tiêu Ngữ càng không ngừng giãy dụa thân thể, mặt của hắn đã đỏ đến cả cổ, trong đôi mắt càng là đầy vẻ khiếp sợ, Nhưng hắn hoàn toàn nói không ra lời.

Nhiếp Ly đem thuốc bôi lên tại phần lưng Tiêu Ngữ, sau đó chậm rãi bôi lên.

Tiêu Ngữ thương tổn trên lưng tốc độ lấy mắt thường thấy được nhanh chóng biến mất, sau một lát, toàn bộ phía sau lưng trở nên bóng loáng vô cùng, da thịt hiện ra trong suốt, hai mảnh xương bả vai tinh xảo, tựa như bạch ngọc điêu khắc làm cho Nhiếp Ly ngẩn ngơ, quả thực có thể dùng thanh tao thoát tục để hình dung.

Nhiếp Ly không khỏi cảm khái một tiếng, nếu như Tiêu Ngữ là một phụ nữ, tuyệt đối sẽ mê đảo vô số nam nhân!

Nhiếp Ly vội vàng đem những suy nghĩ trong đầu gạt bỏ, trập trung chữa trị cho Tiêu Ngữ, chớp mắt thời gian, toàn bộ phần lưng cũng toàn bộ chữa trị xong.

Thử!

Nhiếp Ly đem Tiêu Ngữ quần cũng xé tan, lộ ra bắp đùi thon dài, tiến hành trị liệu lên, chậm rãi đem thuốc mỡ tại mỗi chổ bị thương trên chân đều bôi lên, sau đó cẩn thận mát xa, đem một ít thiên đạo chi lực rót vào trong cơ thể,Tiêu Ngữ sau một lát, chân tổn thương cũng toàn bộ chữa trị xong, cặp chân thon dài không 1 vết xước, quả thực có thể nói là hoàn mỹ, hoàn toàn không tìm thấy một tia khuyết điểm dù là nhỏ nhất, khiến Nhiếp Ly không biết phải hình dung như thế nào.

Xem ra Tiêu Ngữ từ nhỏ đến lớn đều là sống an nhàn sung sướng a, cái này nuôi được cũng thật tốt quá!

- Ừm.

Tiêu Ngữ trong cổ họng, phát ra một tia thanh âm kỳ quái.

Nhiếp Ly hai tay, cơ hồ đem chân của hắn trước sau đều xoa bóp một lần, một tia nhiệt lượng quái dị theo lòng bàn tay Nhiếp Ly xuyên qua thân thể của hắn, tuy không thể động đậy, nhưng cái loại cảm giác rõ rệt này lại không ngừng mà truyền đến.

CHƯƠNG 374: HƯ LINH CHI TRẬN

Tiêu Ngữ vùng vẫy hồi lâu, hoàn toàn không có hiệu quả, chỉ có thể mở to hai mắt, bất đắc dĩ chấp nhận số mệnh.

Sau khi đem phần lưng chữa khỏi, Nhiếp Ly lao tới người Tiêu Ngữ (Luôn mồm kêu chích chích chích), khiến cho Tiêu Ngữ ngã vật xuống một cây đại thụ ở đằng sau

Lập tức, cảnh tượng đập vào mắt khiến cho Nhiếp Ly ngẩn ngơ.

Tiêu Ngữ dáng người mảnh mai, ngực bằng phẳng trơn bóng, mượt mà phía trước mặc dù có vài nơi bị thương, tuy nhiên không nghiêm trọng lắm, vẫn có thể thấy được một làn da trắng như tuyết.

Chẳng qua là, trên làn da trắng nõn không tì vết, lại giăng đầy những hình xăm thần bí. Những hình xăm này cực kỳ phức tạp, như thể là những Minh văn cực kỳ cao thâm.

Vì vậy, dù có là Nhiếp Ly, cũng hoàn toàn không hiểu, những Minh văn này, chỉ sợ có quan hệ cùng thân thế của Tiêu Ngữ

Mang theo một chiếc thời không lực giới chỉ cổ quái, còn có mấy cái kỳ lạ Minh văn, tất cả đều vô cùng cao thâm khó đoán, Nhiếp Ly suy đoán, Tiêu Ngữ chỉ sợ có thân thế không hề đơn giản một chút nào

Bị Nhiếp Ly nhìn chằm chằm, trên mặt Tiêu Ngữ trước đã hiện lên mấy tầng hồng nhuận, nay hai bên tai cũng đã đỏ bừng chỉ có thể quay mặt ra chỗ khắc

- Ta nói, hai ta đều là nam nhân, có cái gì mà ngươi phải ngại.

Nhiếp Ly nhún nhún vai nói ra.

Nghe được lời của Nhiếp Ly, Tiêu Ngữ bộ dạng xấu hổ pha lẫn chút giận giữ.

Nhiếp Ly bắt đầu giúp đỡ Tiêu Ngữ trị liệu ở phía trước, bắt đầu thoa dược liệu lên trên miệng vết thương, sau đó chậm rãi mát xa, mỗi một chỗ miệng vết thương đều tỉ mỉ trị liệu.

Nhiếp Ly trông nghiêm túc lạ thường, cúi đầu giúp Tiêu Ngữ trị liệu miệng vết thương, Tiêu Ngữ hơi có chút thất thần, ánh mắt lập loè, không biết suy nghĩ cái gì.

- Ta nói, ngươi có thể hay không đừng dùng loại ánh mắt đó nhìn ta? Ta sợ đó.

Nhiếp Ly phiền muộn nói, Tiêu Ngữ không phải cái loại xăng pha nhớt mà đi thích đàn ông chứ?

Bất quá Nhiếp Ly vẫn là đem Tiêu Ngữ toàn thân tổn thương cũng chữa hết, chỉ để lại vài chỗ bí mật. Chuẩn bị để cho Tiêu Ngữ tự mình trị liệu.

Nhiếp Ly đang chuẩn bị đem huyệt vị của Tiêu Ngữ cởi bỏ, ánh mắt lần nữa đã rơi vào trước ngực của Tiêu Ngữ,phía trên chỗ thần bí Minh Văn Pháp Trận

Trong đó, Nhiếp Ly tựa hồ cảm thấy một loại lực lượng thần bí chấn động, từ Minh Văn Pháp Trận chậm rãi khuếch tán ra. Dường như thời gian xung quanh đều dừng lại.

Ánh mắt như mê dại, rơi nơi bộ ngực của Tiêu Ngữ, dường như bị nam châm hút chặt, khó có thể rời đi nơi khác

Trong lòng Nhiếp Ly tràn đầy nghi hoặc, Minh Văn trên thân Tiêu Ngữ, rốt cuộc là thứ gì?

Nhiếp Ly không tự chủ được, tay chậm rãi hướng tới trước ngực Tiêu Ngữ sờ soạng.

Dường như. Thân thể hoàn toàn không thể điều khiển, liền bị một cỗ thâm thúy lực lượng hấp dẫn.

- ah ah a a a...

Một tiếng rên dài, khiến cho người ta xương cốt mềm nhũn, từ trong miệng Tiêu Ngữ rơi ra, thân thể tiêu ngữ đột nhiên co quắp lại, kịch liệt run rẩy.

Thế nhưng, Nhiếp Ly tựa như là hoàn toàn không có nghe thấy, tay phải đã trùm lên đạo thần bí Minh văn.

Bùmmmm!

Một cỗ lực lượng thần bí mãnh liệt trào ra. Chỉ thấy Minh Văn Pháp Trận ở ngực của Tiêu Ngữ nhanh chóng vận chuyển, từng đạo thần bí Minh văn liệm, nhanh chóng hướng bốn phương tám hướng kéo dài, sau đó khóa lại trên người của Nhiếp Ly.

Một vòng xoáy đen ngòm đem ý thức của Nhiếp Ly kéo hút vào.

Nhiếp Ly triệt để mất đi ý thức.

Rất lâu sau đó.

Ý thức của Nhiếp Ly tiến nhập một vùng không gian tăm tối bao la vô biên

Hắn cứ như vậy lẳng lặng, lặng yên ngồi xếp bằng, chung quanh trống vắng vô biên, một loại hư vô sợ hãi, từ bốn phương tám hướng tấn công tới.

- Đây là nơi nào?

Nhiếp Ly nghi ngờ cau mày. Vì cái gì mình chỉ sờ soạng thoáng một phát Minh Văn Pháp Trận ở ngực của Tiêu Ngữ, bây giờ lại thành ra như thế này?

Nhiếp Ly cảm thấy, bên trong không gian chung quanh. Tràn ngập một cỗ cường đại ý niệm, ý niệm của chính mình so sánh với này cổ cường đại ý niệm, cũng chỉ như muối bỏ biển.

- Đây là trong Hư Linh Chi Trận không gian!

Một cái thâm trầm thanh âm khàn khàn, từ vô tận thời không truyền đến.

- Hư Linh Chi Trận?

Nhiếp Ly nhíu mày một cái, chớp mắt thời gian, hắn nhớ lại đến đi một tí về Hư Linh Chi Trận lời nói. Đây là chỉ có đem Thiên Diễn Chi Thuật tu luyện tới người phi thường cường đại, mới có thể bố trí Minh Văn Pháp Trận.

Thiên Diễn Chi Thuật. Là một loại thần bí cấm thuật.

Ở trong thời không do Thánh Đế nắm giữ, Thiên Diễn Chi Thuật là tuyệt đối không thể học tập. Phàm là có người học tập Thiên Diễn Chi Thuật, một khi bị tra được, cũng sẽ bị Thánh Đế thủ hạ thần tướng đuổi giết đến chết. Bất quá, tuy rằng thuật này cấm học tập, nhưng mà vẫn như cũ có vô số chí sĩ đầy lòng nhân ái, đem bộ này bí thuật truyền thừa xuống, người tu luyện Thiên Diễn Chi Thuật, vẫn là rất nhiều.

Nghe nói Thiên Diễn Chi Thuật, có thể trên dựa theo thiên đạo, đột phá Thánh Đế bố trí xuống thời không phong ấn.

Nhưng mà người tu luyện Thiên Diễn Chi Thuật, một khi tu vi đạt tới trình độ nhất định, cũng sẽ bị Thánh Đế phát hiện, đến lúc đó chắc chắn phải chết. Cho nên người có thể đủ đem Thiên Diễn Chi Thuật tu luyện tới có thể bố trí Hư Linh Chi Trận trình độ, trong lịch sử cũng chỉ có vẻn vẹn mấy người mà thôi, thực lực của những người này mạnh, đã đến đạt trình độ khó có thể tưởng tượng, thậm chí ở trình độ này, có thể cùng Thánh Đế đối kháng!

- Không sai, Hư Linh Chi Trận này chính là là ta khi còn sống, thiết lập ở trên thân con gái của ta. Đó đã là mấy trăm vạn năm trước sự tình, ta cùng với Thánh Đế quyết đấu, cuối cùng vẫn lạc, vì bảo hộ ta nữ nhi duy nhất, ta đem nữ nhi của ta, sử dụng thời không bí pháp truyền đến mấy trăm vạn năm sau, bởi vì ta ở thời điểm này, bắt được một tia mãnh liệt thời không khí tức, có một vị Thiên Diễn Chi Thuật cùng ta tu luyện tới cùng một cảnh giới tồn tại.

- Con gái của ngươi?

Nhiếp Ly nhíu mày một cái, chẳng lẽ hắn nói đúng lắm, Tiêu Ngữ?

Tuy rằng một mực hoài nghi Tiêu Ngữ hàng Thái này là không phải nữ nhân, nhưng mà Nhiếp Ly một mực không cách nào xác nhận, nhớ tới bộ ngực bằng phẳng của Tiêu Ngữ, Nhiếp Ly cười khổ, vừa rồi Nhiếp Ly cho rằng Tiêu Ngữ là người đàn ông nên đã tiện tay sờ xoạng khắp người, mô phật

Tựa hồ cũng không hề để ý Nhiếp Ly trong nội tâm suy nghĩ cái gì, cái thanh âm kia nói liên tục:

- Tuy rằng ta không biết cái kia cường giả cuối cùng người ở chỗ nào, nhưng là từ trên người của ngươi, ta cảm nhận được một cỗ mãnh liệt thời không khí tức.

Trên người của chính mình, ẩn chứa có mãnh liệt thời không khí tức? Chẳng lẽ là cái kia hai trang Thời Không Yêu Linh Chi Thư tàn hiệt? Hay là người mặt khác?

- Xin hỏi tiền bối, đem ngươi Hư Linh Chi Trận, bố trí tại con gái của ngươi ngực, là có ý đồ gì đây?

Nhiếp Ly ngóng nhìn hư không hỏi.

- Thê tử của ta cùng ta, đem chúng ta suốt đời tu vi, đều thông qua Hư Linh Chi Trận này, phong ấn tại con gái của chúng ta huyết mạch ở trong, theo thời gian trôi qua, con gái chúng ta huyết mạch trong cơ thể liền sẽ từ từ thức tỉnh, sẽ trở thành bao trùm trên chúng ta cường giả, nhưng này đây thực lực của nàng vẫn như cũ không cách nào cùng Thánh Đế đối kháng. Chúng ta chỉ có thể chờ đợi lấy, vị kia Thiên Diễn Chi Thuật tu luyện đến mức tận cùng cường giả!

Cái kia ý tiếng đọc lượn lờ truyền đến.

- Không biết ta có cái gì có thể đến giúp ngài?

Nhiếp Ly suy nghĩ một chút hỏi, Hư Linh Chi Trận đem ý niệm của chính mình hút vào tiến đến, chỉ sợ là vị cường giả này ý tứ, vị cường giả này nhất định là có dụng ý.

- Tuy rằng ta không rõ ngươi là lai lịch gì, nhưng mà cảm giác được, nữ nhi của ta quan hệ với ngươi không giống bình thường.

Cái thanh âm kia nói ra.

Khục khục, Nhiếp Ly không khỏi có chút lúng túng, lúc trước không biết Tiêu Ngữ là một phụ nữ, bây giờ biết Tiêu Ngữ là một phụ nữ, Nhiếp Ly không khỏi có chút lúng túng, Tiêu Ngữ toàn thân tựa hồ cũng bị chính mình cho sờ khắp nơi!

- Cái này, chúng ta đúng là quan hệ vô cùng thân thiết bằng hữu.

Nhiếp Ly cười xấu hổ cười nói.

- Ngươi đã là nàng vô cùng thân thiết bằng hữu, ta nghĩ ủy nhờ người một chuyện.

Cái thanh âm kia nói ra.

- Tiền bối cứ việc nói, chỉ cần ta có thể làm được, ta đều sẽ đem hết toàn lực đi làm!

Nhiếp Ly lúc này sảng khoái hồi đáp, cuối cùng cùng Tiêu Ngữ quan hệ coi như không tệ, lúc trước bị Tiêu Ngữ cấp cứu, còn đem Tiêu Ngữ cho sờ soạng, nếu liền nàng cha này điểm yêu cầu đều không đáp ứng, tựa hồ có chút quá không có suy nghĩ.

CHƯƠNG 375: TIỂU LINH LUNG THẾ GIỚI CĂN NGUYÊN

- Ta cảm ứng được ở trên người của ngươi có khí tức của Vạn Lý Hà Sơn Đồ, không ngờ rằng món thượng cổ thần vật này đã bị ngươi chiếm được, hơn nữa ngươi còn hoàn toàn đem nó dung hợp.

Thanh âm kia có chút cảm khái nói ra.

Nhiếp Ly âm thầm kinh ngạc, không ngờ rằng phụ thân của Tiêu Ngữ, thậm chí ngay cả Vạn Lý Hà Sơn Đồ giấu kín tại bên trong linh hồn hải Nhiếp Ly vẫn có thể cảm ứng được.

- Một khi lực lượng trong huyết mạch nữ nhi của ta được phóng thích, nàng liền sẽ có được tu vi của chúng ta khi còn sống, Thiên Diễn Thuật khí tức tức thì bị lộ ra ngoài, chắc chắn Thánh Đế sẽ khiến biết được, vậy nên ta nghĩ mong ngươi nhân lúc sức mạnh trong huyết mạch nữ nhi của ta còn chưa thức tỉnh, khiến cho nó tiến vào bên trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ, như vậy nó có thể trốn tránh được một kiếp!

Thanh âm kia nói ra.

- Không phải là làm cho nàng tiến vào Vạn Lý Hà Sơn Đồ sao, việc này không thành vấn đề!

Nhiếp Ly vỗ vỗ ngực nói:

- Xin hỏi lực lượng trong huyết mạch Tiêu Ngữ lúc nào mới có thể thức tỉnh?

- Hoặc là bản thân nó tu vi đạt đến Vũ Tông cấp, hoặc thời điểm...trở thành vợ người ta.

Thanh âm kia chần chừ một chút rồi nói ra.

Nghe thế, Nhiếp Ly ngốc trệ lặng đi một hồi, trên mặt hiện lên thần sắc quái dị. Nghĩ nghĩ, đạt tới Vũ Tông cấp chắc không khó lắm.

- Vạn Lý Hà Sơn Đồ xác thực là một thứ bảo vật kinh người, ở bên trong có thể tự tạo thành một tiểu thế giới, năm đó Vạn Lý Hà Sơn Đồ, đã khơi ra bao sự giành giật liên tiếp, trong đó có một lần, hai vị cường giả đỉnh phong để tránh cho Vạn Lý Hà Sơn Đồ rơi vào tay Thánh Đế, không tiếc lấy mạng ra đánh đổi, đem Vạn Lý Hà Sơn Đồ giấu đi, cuối cùng tất cả đều chết trong tay Thánh Đế.

Thanh âm kia thở dài một hơi nói ra.

Nơi này là lãnh địa thời không của Thánh Đế, hễ có khả năng uy hiếp được sự tồn tại của hắn, bất kể là người, hay là bảo vật gì đi chăng nữa, một khi bị Thánh Đế biết được, đều sẽ bị hắn thanh trừ gạt bỏ. Truyện được copy tại

Vạn Lý Hà Sơn Đồ cũng là một trong những bảo vật Thánh Đế luôn muốn đem tiêu diệt hết!

Chẳng qua Vạn Lý Hà Sơn Đồ vẫn được một vài chí sĩ đầy lòng nhân ái liều mạng lưu giữ lại.

- Năm đó vì đối kháng Thánh Đế, vô số cường giả đã tán mạng, cho tới bây giờ, chỉ còn lại một phương pháp, có thể hơi chút ngăn cản được Thánh Đế. Chính là phải tập hợp vô số đại năng cường giả tạo thành Thiên Thần Tổ Địa, trấn áp một đạo ma cốt Thánh Đế, khiến cho hắn tạm thời không cách nào vận dụng toàn bộ năng lực. Thánh Đế chỉ có thể dùng phân thân của hắn, chưởng quản một vùng thời không, xét về thực lực phân thân này của hắn mà nói, vẻn vẹn chỉ là một phần mười bản thể của hắn mà thôi, cho nên cho chúng ta vẫn còn một ít cơ hội, bằng không mà nói, chỉ sợ vùng phụ cận mười mấy giới vực cũng không còn một ngọn cỏ, toàn bộ đều bị Thánh Đế luyện hóa hết rồi.

Thanh âm kia cảm khái nói ra.

Nghe được cái lời nói từ thanh âm này phát ra, Nhiếp Ly trong lòng nghiêm nghị cả kinh, thì ra nguyên lai Thánh Đế ma cốt, đã bị Thiên Thần Tổ Địa trấn áp. Kiếp trước lần quyết chiến ấy, Nhiếp Ly cảm thấy Thánh Đế bất ngờ yếu đi, xem ra Thánh Đế thời điểm đó, vẫn chưa khôi phục được thực lực thời kỳ đỉnh phong!

Mà theo Nhiếp Ly biết, kiếp trước Thánh Đế đột nhiên hoành hành bá đạo, là vì thánh nữ của Thiên Thần Tổ Địa đột nhiên mất tích. Thiên Thần Tổ Địa cũng bị một ngọn kim sắc hỏa diễm (ngọn lửa vàng) thiêu hủy chỉ trong chốc lát. Có lẽ vì Thiên Thần Tổ Địa bị hủy sau lúc đó, Thánh Đế vẫn chưa kịp khôi phục thực lực.

Ở kiếp này, thế cục này nên hóa giải như thế nào?

Nhiếp Ly đã trầm mặc hồi lâu.

- Tuy rằng Thánh Đế rất mạnh, nhưng ngươi cũng không cần quá mức bi quan, có rất nhiều đại năng cường giả, ẩn núp ở từng giới vực hẻo lánh, bọn họ đều nỗ lực tu luyện, bất cứ lúc nào đều có thể cùng đối kháng Thánh Đế. Long Khư Giới Vực bên trong Tiểu Linh lung thế giới, vốn do một vị đại năng trước khi mất sắp đặt. Phong ấn của Tiểu Linh Lung thế giới, ngay cả Thánh Đế cũng vô pháp phá vỡ, vị đại năng kia ở tại Tiểu Lung Linh thế giới giấu kín rất nhiều bảo vật, nếu như ngươi từ đó có thể thu vào tay những bảo vật này, có lẽ đối với ngươi giúp ích rất nhiều!

- Tiểu Linh lung thế giới phong ấn cực kỳ mạnh mẽ. Chỉ có người của Tiểu Linh lung thế giới có thể ra vào, nữ nhi của ta vừa hay là người của Tiểu Linh lung thế giới, nói không chừng có thể trợ giúp cho ngươi!

Thanh âm kia nói ra.

Nghe được lời này của phụ thân Tiêu Ngữ, Nhiếp Ly cuối cùng đã hiểu rõ chân tướng phong ấn của Tiểu Linh lung thế giới, vốn đây chính là nguồn gốc Tiểu Linh lung thế giới!

Phụ thân Tiêu Ngữ cũng không biết là, Nhiếp Ly cũng tới từ Tiểu Linh Lung!

Không biết bên trong Tiểu Linh Lung thế giới, tóm lại đang ẩn giấu loại bảo vật nào?

Thời Không Yêu Linh Chi Thư, Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm cùng Mộng Yểm Yêu Hồ, hẳn coi như là một trong số đó đi, tuy Nhiếp Ly cũng tìm được Lục Độc Châu các loại vật phẩm linh tinh, nhưng các loại bảo vật cùng lục độc châu, so sánh với Thời Không Yêu Linh Chi Thư, Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm và Mộng Yểm Yêu Hồ những thứ thượng cổ thần vật này, rõ ràng thua kém rất nhiều.

Không ngờ rằng Tiểu Linh Lung thế giới trọng yếu như vậy, chỉ có người nguyên gốc sinh ra từ Tiểu Linh lung thế giới (thổ dân/dân bản địa), mới có thể tự do ra vào, khó trách Yêu Thần Tông muốn ở Tiểu Linh Lung thế giới phát triển thế lực, liều lĩnh muốn Yêu Thú nhất tộc nắm trong tay toàn bộ Tiểu Linh lung thế giới!

Sau một hồi suy nghĩ cẩn thận những việc này, rất nhiều uẩn khúc trong lòng Nhiếp Ly, cuối cùng dần dần biến mất, thì ra là thế!

Đợi khi cửa vào Tiểu Linh lung thế giới mở ra lần nữa, nhất định phải nhanh chóng tiến vào Tiểu Linh lung thế giới! Chỉ có như vậy, mới có thể đoạt được bảo vật giấu kín trong Tiểu Linh Lung thế giới trước các cường giả Yêu Thần Tông!

Tuy rằng trùng sinh một lần, Nhiếp Ly cảm giác mình hiểu được rất nhiều chuyện tình, nhưng vẫn còn tồn tại rất nhiều bí ẩn không thể lý giải. Giả dụ như vị Không Minh Đại Đế thần bí kia, không biết là người phương nào, hiện tại rốt cục là người ở đâu.

- Tiếp theo đây nữ nhi của ta, kính nhờ trông cậy vào ngươi!

- Tiền bối yên tâm, khi nào ta còn tồn tại, sẽ không ai có thể động được vào con gái của người dù chỉ là một cọng lông tơ, đương nhiên nếu ta chết rồi, ta cũng không thể bảo đảm!

Nhiếp Ly nhún nhún vai nói.

Nghe được Nhiếp Ly nói, thanh âm kia cười khẽ một tiếng, nói:

- Các ngươi có thể trốn được liền trốn, bất quá không tránh được, cũng chỉ trách số mệnh mà thôi! Đã như vậy, ngươi hãy trở về trước đi...

Thanh âm kia dần dần nhỏ lại, mịt mù trôi nổi mất tích.

Nhiếp Ly ý thức chầm chậm kéo ra, trở lại cơ thể của mình, tay phải hắn bóp bóp nắn nắn, một thứ cảm giác kỳ quái truyền vào trong lòng bàn tay, có cái thứ gì mềm mại căng tròn đầy đặn, một bàn tay đều nắm không hết.

Đây là cái gì vậy?

"Bốp" một tiếng giòn vang.

Nhiếp Ly tức thì cảm thấy đau rát nhức nhối, trên mặt quả thực đã trúng một chưởng, mở to mắt nhìn về phía trước, chỉ thấy Tiêu Ngữ đã lấy quần áo đều mặc vào, căm tức nhìn Nhiếp Ly.

- Lưu manh!

Tiêu Ngữ không kiềm chế được hét lên một tiếng, gò má nàng vẫn y nguyên nóng hổi.

Ý thức Nhiếp Ly tiến vào thân thể Tiêu Ngữ đã qua hơn hai giờ, huyệt vị trên người nàng đã tự động giải khai.

Nhưng mà, vừa rồi bàn tay có cái cảm giác kia, là chuyện gì đã xảy ra?

Nhiếp Ly hướng phía ngực Tiêu Ngữ nhìn nhìn, rõ ràng rất LCD Full HD mà, chẳng lẽ là ảo giác? Không phải chính mình đang ngủ mê sao?

Nhiếp Ly nhún nhún vai nói:

- Ta còn không biết cô là nữ nhân, ai bảo cô cứ luôn luôn giả trang thành nam nhân cơ chứ!

- Ngươi...

Tiêu Ngữ ấm ức cực kỳ, nhớ tới chuyện xảy ra vừa rồi, toàn thân nàng đều bị Nhiếp Ly sờ mó hết cả rồi. Nhưng mà, quả thực đây không phải lỗi của hắn, ai bảo nàng một mực giả trang thành nam nhân đâu? Nghĩ đến việc chính mình mới vừa rồi bị Nhiếp Ly đẩy ngã trên mặt đất, lột sạch toàn thân xoa bóp, Tiêu Ngữ hai má tựa như lửa thiêu."

- Được rồi, chuyện ngày hôm nay, ngươi hãy coi như mọi thứ đều chưa từng xảy ra!

Tiêu Ngữ lắc lắc tay, có chút phẫn uất nói, tuy rằng biết rõ bị tổn thất, nhưng chính bản thân nàng có thể đem Nhiếp Ly làm gì đây?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro