Yêu Thần Ký (411-415)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 411: GẶP GỠ

Nhiếp Ly tựa như Côn Bằng, không ngừng thôn tính lấy Thiên Đạo chi lực chung quanh.

Bên trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ, phong vân khuấy đảo.

Cảm giác được ba động kinh khủng của Thiên Đạo chi lực chung quanh, Tiêu Ngữ kinh hãi không thôi, động tĩnh do Nhiếp Ly tu luyện gây ra, thật quá kinh người, đợi qua một thời gian nữa, khó có thể tưởng tượng tu vi Nhiếp Ly đến tột cùng sẽ đạt tới trình độ kinh người cỡ nào.

Nàng không muốn tu vi của mình bị Nhiếp Ly cách quá xa, bắt đầu nhắm mắt tu luyện, đột nhiên trong đầu nàng, một đạo âm thanh xa xăm như có như không vang trở lại.

Dưới sự dẫn dất của âm thanh này, ý thức của nàng dần trở nên mơ hồ, tựa hồ tiến nhập vào trong giấc ngủ.

Tại bên trong Hà Sơn Đồ, thời gian chậm rãi trôi qua.

Cố thị tông tộc.

Bát trưởng lão Cố Bạch trong mật thất.

- Bát thúc, không biết sự tình ta nói với ngày, ngài suy tính như thế nào? Ta nghe nói Cố Hằng không coi ngài ra gì, hắn nể trọng nhất, vẫn là Tam thúc cùng Lục thúc!

Cố Bối mỉm cười nhìn lão giả trước mặt.

Ông lão mặc áo trắng trước mặt này, chính là Cố thị Bát trưởng lão Cố Bạch.

Cố Bạch hai con mắt híp lại, nhìn Cố Bối nói ra:

- Cố Bối, chuyện này ngươi hủy Thần Trì, quả thực là làm quá mức. Liền xem như vì tranh đoạt vị trí gia chủ, cũng không thể làm ra sự tình tuyệt đường lui như thế, Cố Hằng muốn vạch tội ngươi, ta làm Cố thị Bát trưởng lão, trước mặt hậu bối, không thể không chủ trì công đạo!

Cố Bối âm thầm mắng một tiếng, Cố Bạch người này, trọng lợi vong nghĩa, cũng không biết Cố Hằng cho hắn bao nhiêu chỗ tốt.

Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, Cố Bối trên mặt vẫn tươi cười nói ra:

- Cố Bạch trưởng lão hiểu rõ đại nghĩa, ta đây hiễu rõ, chỉ là chuyện hủy Thần Trì Cố Hằng lần này, chỉ là lời nói 1 phía của Cố Hằng, ta chỉ là đọat lấy Thần Trì của hắn mà thôi, là chính hắn vô dụng, trách không được người khác!

Cố Bạch ngón tay để lên bàn càng không ngừng đập, nhàn nhạt nói ra:

- Đây là lời giải thích của ngươi?

- Ta biết Cố Hằng đã tới nơi này gặp Bát thúc, kính mong Bát thúc không nên tin những lời quỷ quyệt Cố Hằng nói ra, đây là một chút lễ mọn ta chuẩn bị cho Bát thúc, mong Bát thúc vui vẻ nhận lấy. Sau khi chuyện nàythành công, ta nhất định sẽ đến nhà để cảm tạ!

Cố Bối từ trong không gian giới chỉ lấy ra một cái bao bố, đẩy đến trước mặt Cố Bạch, chắp tay nói ra.

Cố Bạch lộ ra dáng vẻ chẳng thèm ngó tới. Khóe miệng có chút cong lên:

- Cố Bối chất nhi đây là ý gì?

Tay phải hắn vung lên, chỉ thấy trong bao vải mấy chục khối linh thạch tinh hoa còn có một kiện lục phẩm Bảo khí trôi nổi mà ra.

Thấy cảnh này, Cố Bạch mi tâm nhảy lên, loại cấp bậc trưởng lão giống như hắn, tài sản tổng cộng cũng chỉ có mười mấy vạn linh thạch mà thôi. Cố Bối đưa tới liền là mấy chục khối linh thạch tinh hoa, tương đương với mấy vạn linh thạch, còn có một cái lục phẩm Bảo khí, đã tương đương với một nửa tài sản của hắn!

- Ta nghe nói Cố Hằng đường huynh đưa cho Bát thúc mấy ngàn khối linh thạch, không khỏi có điểm quá hẹp hòi. Chỉ cần Bát thúc ủng hộ ta, sau khi chuyện này chấm dứt, ta nhất định chuẩn bị một phần hậu lễ dâng lên!

Cố Bối cười nhạt một tiếng nói ra:

- Ta biết Bát thúc tu luyện vất vả, cần đại lượng tài nguyên, sau này nếu là có việc nào chất nhi có thể giúp được. Bát thúc cứ mở miệng!

- Cố Bối chất nhi nói gì vậy chứ, Cố Bối chất nhi sự tình, ta làm thúc thúc, đương nhiên nghĩa bất dung từ!

Cố Bạch cười sang sảng một tiếng nói ra.

- Tốt, có câu này của Bát thúc, chất nhi an tâm! Chất nhi còn muốn đi nơi Cửu thúc một chuyến, nên đành cáo từ Bát thúc!

Cố Bối đứng lên nói ra.

- Được rồi, Cố Bối chất nhi đi thong thả!

Cố Bạch cũng đứng lên, một mực tiễn đưa Cố Bối đến cổng, nhìn thấy Cố Bối đi xa, mới quay đầu lại nhìn thoáng qua bao vải trên bàn, thì thào nói:

- Thật không nghĩ tới, Cố Bối tiểu tử này bây giờ lại có khí phách bực này. Cố Hằng a Cố Hằng, không phải ta không giúp ngươi, nhưng ngươi bây giờ lấy gì cùng Cố Bối tranh phong?

Cố Đằng bên tai Cố Bối nhỏ giọng nói ra:

- Thiếu gia, Cố Bạch lão gia hỏa kia nguyện ý nghe ngài sao?

- Cố Bạch người này trọng lợi vong nghĩa, chỉ cần cho hắn đầy đủ lợi ích. Không tin hắn không mắc câu!

Cố Bối cười nhạt một cái nói, những năm này tại Cố thị, hắn đối tính cách các trưởng lão Cố, sớm đã rõ như lòng bàn tay:

- Cố Hằng người này ngoan độc xảo trá, cho nên vật họp theo loài, trưởng lão ủng hộ hắn đều không phải là hạng gì tốt, chúng ta chậm rãi từng bước từng bước mua chuộc!

Mấy người bọn hắn cùng một chỗ, tiến đến bái phỏng một vị trưởng lão khác.

Cố Hằng biệt viện.

- Hồi bẩm thiếu gia, Cố Bối vừa mới bái phỏng Bát trưởng lão, đang bái phỏng Cửu trưởng lão!

Một người hầu vội vã chạy vào nói ra.

Cố Hằng khịt mũi coi thường cười cười nói:

- Cố Bối ngây thơ, hắn nghĩ đi bái phỏng một chút những trưởng lão này, những trưởng lão này liền sẽ ủng hộ hắn sao? Mơ mộng quá rồi! Những trưởng lão này cùng ta, đều đã là hơn mười năm giao tình, hàng năm ta đều sẽ đưa một số lễ vật đến cho bọn hắn, Cố Bối chỉ là bái phỏng một chút, liền muốn khiến các trưởng lão đều ủng hộ hắn, đó tuyệt đối là sự tình không thể nào!

Cố Hằng suy nghĩ một chút, nói:

- Ngươi đi tiếp tục theo dõi Cố Bối cho ta!

- Vâng!

Người hầu kia gật đầu đáp, sau đó lui ra ngoài.

Bên trong Cố thị tông tộc, lặng lẽ phát sinh một số biến động.

Bên trong Cố thị tông tộc, tuyệt đại bộ phận trưởng lão đều là trung lập, không hỏi thế sự dốc lòng tu luyện, kiên định đứng bên Cố Hằng, cũng chỉ vẻn vẹn có mấy người mà thôi.

Nếu không có hậu thuẫn cường đại của Nhiếp Ly, Cố Bối cái gì đều không làm được, nhưng mà có sự hậu thuẫn của Nhiếp Ly, Cố Bối hoàn toàn có thể buông tay đi làm, không có chút nào nỗi lo về sau. Số linh thạch Nhiếp Ly giao cho hắn, hắn dùng mấy năm đều dùng không hết.

Căn bản khó có thể tưởng tượng, Nhiếp Ly đến cùng là từ đâu lấy tới nhiều linh thạch như vậy! Đoán chừng là cùng Nhiếp Ly thu hoạch Thần Căn có quan hệ đi, mặc dù trong lòng có suy đoán, nhưng Cố Bối cũng không muốn hỏi kỹ càng, nếu có một ngày Nhiếp Ly muốn nói, tự nhiên sẽ nói.

Long Ấn thế gia.

Long Thiên Minh lẳng lặng ngồi trên ghế, cùng một vị ông lão mặc áo bào xám cùng một chỗ, nghe người hầu báo cáo.

Lão giả này lông mi y kiệt, da trên người hiện ra một loại dị dạng màu xám bạc, trong đôi mắt lóe ra hàn quang sắc bén.

- Đoạn thời gian gần đây, yêu minh dùng tốc độ khuếch trương, phải nói là kinh người. Theo ta thấy, Cố Hằng chỉ sợ không phải là đối thủ của Cố Bối!

Lão giả kia lắc đầu, thở dài nói ra.

- Ngay cả một tên Cố Bối cũng không giải quyết được, đơn giản là một tên phế vật, uổng phí chúng ta một phen khổ tâm đem hắn bồi dưỡng!

Long Thiên Minh trầm giọng nói ra, lộ ra có chút căm tức.

- Cố Hằng quan hệ đến đại kế khống chế Cố thị của chúng ta, không thể để hắn dễ dàng thua Cố Bối, bằng không mà nói, những gì làm trước đó hết thảy đều uổng phí!

Lão giả kia cau mày nói ra: xem tại t_r.u.y.ệ.n.y_y

- Nhưng lấy tài lực trước mắt của hắn, muốn để Cố Hằng có chỗ phát triển,, còn xa xa chưa đủ!

- Lần này từ Hư Ảnh Thần Cung trở về, ta thu hoạch tương đối khá, nơi này là ba mươi vạn linh thạch, còn mời trưởng lão chuyển giao cho Cố Hằng, mặc dù Cố Hằng rất có thể sẽ dùng vào chuyện xấu, nhưng chí ít có thể giúp chúng ta kéo dài một chút thời gian! Qua một đoạn thời gian nữa, chờ thời cơ chín muồi, chúng ta lại đem Cố Bối giống như tỷ tỷ hắn, biến thành một tên phế nhân!

Long Thiên Minh cười nhạt một tiếng nói ra, trong đôi mắt hiện lên một tia hàn quang.

- Ồ? Hẳn là Thiên Minh lần này bên trong Hư Ảnh Thần Cung, có tao ngộ gì to lớn hay sao?

Lão giả áo xám kinh ngạc hỏi.

- Ngược lại là không có tao ngộ gì, chỉ là thu hoạch không ít linh thạch mà thôi.

Long Thiên Minh trong đôi mắt hiện lên một tia quang mang mịt mờ, cười cười nói.

CHƯƠNG 412: THỜI KHÔNG

- Ồ? Ra là vậy.

Lão giả áo xám ánh mắt rơi vào Long Thiên Minh, cũng không tỏ rõ ý kiến nói ra.

Long Thiên Minh nói sang chuyện khác:

- Lần này ta thu hoạch không ít linh thạch, vừa vặn có thể mở rộng một thoáng thực lực. Trước phái nhiều Thiên Chuyển Cảnh cường giả như vậy cho Cố Hằng, không nghĩ tới Cố Hằng lại vô dụng như thế, nhưng bất kể như thế nào, không thể để cho Cố Bối hay Yêu Minh quật khởi được, đối với vị trí Tông chủ Vũ Thần Tông, ta nhất định phải lấy được!

- Ta sẽ giúp ngươi bước lên vị trí Tông chủ Vũ Thần Tông, thế nhưng cụng đừng quên việc ngươi đã đáp ứng ta!

Lão giả áo xám nhìn Long Thiên Minh, âm thanh lạnh lung nói ra.

- Đương nhiên sẽ không quên!

Long Thiên Minh cười cười nói.

Cố bối không biết chính là thời điểm bọn hắn chuyên tâm đối phó Cố Hằng, đã bị kẻ khác nhìn chằm chằm vào.

Bên trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ.

Nhiếp Ly còn đang chuyên tâm tu luyện, Thiên Đạo Chi Lực cuồn cuộn không ngừng tràn vào trong linh hồn hải Nhiếp Ly.

Thiên Đạo Chi Lực bên trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ, quả thực phải nói là vô cùng vô tận.

Thời gian một ngày một đêm trôi qua, có Thái Cổ Huyết Mạch làm chỗ dựa, Nhiếp Ly hấp thu Thiên Đạo Chi Lực quả thực không kiêng dè chút nào, linh hồn hải không ngừng mở rộng, giống như không ngừng bị xé rách, đau đớn kịch liệt khiến Nhiếp Ly sắc mặt tái nhợt, trán đầy mồ hôi, Thiên Đạo Chi Lực nàu dường như muốn đem cả người hắn nổ tung.

Ầm!

Linh hồn hải phảng phất như nổ tung.

Vù một tiếng!

Nhiếp Ly tiến vào bên trong một loại ý cảnh kỳ diệu, hắn phảng phất cảm giác được trong linh hồn hải của chính mình, Mạn Đằng càng lúc càng lớn, giống như một toà đại thụ che trời không ngừng tản ra từng nhánh cây, mặt trên không ngừng tỏa ra từng đoá hoa thần bí.

Những đóa hoa này trắng noãn hoàn mĩ, từng đoá từng đoá cánh hoa không ngừng rơi xuống.

Mùi hoa thoang thoảng, phảng phất như khung cảnh mùa xuân trăm hoa đua nở.

Nhiếp Ly mơ hồ cảm giác được, tại bên dưới ngọn Mạn Đằng, thời không hoàn toàn đình trệ.

Hắn cứ như vậy lẳng lặng mà ngồi xếp bằng ở bên dưới gốc Mạn Đằng tu luyện, không ngừng cô đọng tu vi, thời gian rất nhanh trôi qua.

Một tháng thoáng một cái đã qua, Nhiếp Ly trong đan điền, rốt cục cũng ngưng luyện ra viên Mệnh Tinh thứ ba.

Nhiếp Ly vẫn là ngồi xếp bằng ở chỗ đó.

Ba tháng sau. Viên Mệnh Tinh thứ tư.

Giống như một pho tượng đá liền như thế lẳng lặng mà ngồi xếp bằng, hoàn toàn không có bất luận động tác gì, Nhiếp Ly đối với khái niệm thời gian cũng hoàn toàn quên hết.

Sáu tháng sau. Nhiếp Ly trong linh hồn hải lần thứ hai sáng lên viên Mệnh Tinh thứ năm.

Ầm một tiếng, Nhiếp Ly đầu óc lần thứ hai giống như nổ tung, hắn dưới tình huống đầu óc hỗn độn mơ hồ tỉnh lại, sửng sốt một chút, lập tức mở mắt ra. Thầm nghĩ không ổn, không nghĩ tới lại tại bên trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ tu luyện lâu như vậy!

Sáu tháng, cũng không biết Lục Phiêu, Cố Bối bọn họ thế nào rồi!

Nhiếp Ly sau khi mở mắt, chỉ thấy Tiêu Ngữ đang ngây ngốc nhìn hắn.

- Tiêu Ngữ, ngươi dùng ánh mắt này nhìn ta làm gì?

Nhiếp Ly nghi hoặc hỏi, Tiêu Ngữ vẻ mặt giống như là nhìn thấy quỷ.

- Ngươi nói tại sao à? Ngươi vừa rồi vừa trong thời gian nháy mắt, tu vi liền từ cửu Mệnh Cảnh Giới, lên tới Thiên Tinh Cảnh, hơn nữa còn giống như liên tục tăng lên mấy cấp!

Tiêu Ngữ khiếp sợ nói ra.

Nghe được lời Tiêu Ngữ nói, Nhiếp Ly cũng là ngây người. Tại bên trong quan niệm thời gian của hắn, hắn rõ ràng đã tu luyện hơn sáu tháng, thế nhưng theo lời Tiêu Ngữ, thời gian lại chỉ như một cái nháy mắt?

Nhớ tới loại ý cảnh thần bí vừa rồi, Nhiếp Ly trong lòng hơi động, chẳng lẽ là duyên cớ Mạn Đằng?

Nhiếp Ly tỉ mỉ hồi tưởng lại cảm giác vừa rồi, loại cảm giác đó, chẳng lẽ là thời không dừng lại?

Chính mình đời này, trong linh hồn hải không hiểu vì lý do gì nắm giữ một cây Mạn Đằng thần bí, kiếp trước hoàn toàn không có tình huống như vậy xảy ra. Chẳng lẽ cây Mạn Đằng này, cùng Thời Không Yêu Linh Chi Thư có quan hệ?

Cũng chỉ có Thời Không Yêu Linh Chi Thư, mới nắm giữ lực lượng thời không mạnh mẽ như vậy!

Nhiếp Ly suy nghĩ một chút, xác thực rất có thể là Thời Không Yêu Linh Chi Thư mang chính mình quay trở về quá khứ. Mà đời này, trong Sa Mạc Thần Cung, cũng đã không tìm được Thời Không Yêu Linh Chi Thư rồi!

Suy nghĩ một chút, Nhiếp Ly lấy một tờ trong Thời Không Yêu Linh Chi Thư bị tổn hại ra, truyền vào một tia Thiên Đạo Chi Lực. Chỉ thấy trong tay Thời Không Yêu Linh Chi Thư tổn hại hóa thành điểm điểm tinh quang, tiến vào trong thân thể Nhiếp Ly, sau đó dung hợp vào bên trong cây Mạn Đằng kia.

Quả thế! Mạn Đằng kia, quả nhiên cùng Thời Không Yêu Linh Chi Thư có quan hệ!

Sauk hi Thời Không Yêu Linh Chi Thư dung hợp tiến vào bên trong Mạn Đằng, trái tim Nhiếp Ly đột nhiên điên cuồng nhảy lên, toàn bộ thời không trong nháy mắt ngưng trệ.

Lại là loại cảm giác vừa rồi!

Thời không đình trệ! Ý niệm đến Mạn Đằng phía dưới, cánh hoa bay tán loạn, mỹ lệ lóa mắt.

Nhiếp Ly trong lòng mừng như điên, Thời Không Yêu Linh Chi Thư tổn hại, không ngờ còn kích phát thời không đình trệ!

Lúc này Nhiếp Ly ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu cô đọng tu vi.

Thời gian nửa năm, Nhiếp Ly ngưng luyện ra viên Mệnh Tinh thứ sáu.

Lại qua một năm, Nhiếp Ly ngưng luyện ra viên Mệnh Tinh thứ bảy.

Ba năm sau, lại ngưng luyện ra viên Mệnh Tinh thứ tám.

Nhiếp Ly liền như thế vẫn ngồi xếp bằng bất động, vào giờ phút này lại giống như lão tăng nhập định, hắn linh hồn hải không ngừng vận chuyển, toàn bộ Thiên Đạo Chi Lực bên trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ, không ngừng hội tụ về phía Nhiếp Ly.

Năm năm sau đó, viên Mệnh Tinh thứ chín.

Chín viên Mệnh Tinh không ngừng vận chuyển, sau đó đem Cửu Đạo Mệnh Hồn hoàn toàn thôn phệ, Cửu Tinh Thiểm Diệu, thỉnh thoảng biến ảo thành đủ loại hình dạng, tu vi Nhiếp Ly, khoảng cách tới Thiên Chuyển Cảnh, rốt cục chỉ còn cách một bước!

Nhiếp Ly không ngừng tu luyện, ròng rã mười năm, Nhiếp Ly tại bên trong Thiên Tinh Cảnh tu vi đạt đến cực hạn đỉnh cao, thế nhưng mặc kệ làm tăng lên bao nhiêu, đều dừng lại tại Cửu Tinh Cảnh Giới không cách nào tăng lên nửa bước, muốn đạt đến Thiên Chuyển Cảnh, có lẽ cần một ít nhân tố ngoại giới kích phát.

Nhiếp Ly bỗng dưng lần thứ hai tỉnh táo lại, chỉ nghe bên cạnh âm thanh la lên củaTiêu Ngữ:

- Nhiếp Ly, ngươi làm sao vậy? Hỏi ngươi ngươi tại sao không trả lời?

- Cái gì? Ngươi vừa rồi hỏi cái gì? Thời gian qua bao lâu?

Nhiếp Ly nhìn về phía bên cạnh Tiêu Ngữ hỏi.

- Mới qua mấy phút, nói chuyện với ngươi cả nửa ngày đều không trả lời ta?

Tiêu Ngữ hỏi, nhìn Nhiếp Ly, nàng tràn ngập khiếp sợ cùng nghi hoặc nhìn Nhiếp Ly, làm sao mới qua chốc lát, tu vi lại tăng lên nhiều như vậy? Khoảng cách đến Thiên Chuyển Cảnh chỉ sợ chỉ còn cách một bước!

Nhiếp Ly cười khổ một cái, hắn không cách nào trả lời câu hỏi của Tiêu Ngữ, với lại e là cho dù có nói, chỉ sợ Tiêu Ngữ cũng sẽ không hiểu.

Ai có thể tưởng tượng được, chỉ trong thời gian chốc lát, Nhiếp Ly đã trải qua gần hai mươi năm?

Huyền diệu của Thời Không Yêu Linh Chi Thư, vẫn khó mà tưởng tượng nỗi! Chỉ một trang tổn hại nho nhỏ, dĩ nhiên có thể làm cho thời gian bất động hai mươi năm!

Nhiếp Ly nhìn lướt qua hai trang Thời Không Yêu Linh Chi Thư tổn hại khác, hai trang bị tổn hại này, nói không chừng cũng có thể bù đắp được bốn mươi năm thời gian! Bất quá Nhiếp Ly tạm thời không chuẩn bị sử dụng, bởi vì hắn đã đạt giai đoạn bình cảnh, khổ tu đối với hắn mà nói đã không có một chút tác dụng nào, chỉ có tìm được thời cơ đột phá đến Thiên Chuyển Cảnh, lại dùng Thời Không Yêu Linh Chi Thư tổn hại mới là có lợi nhất!

CHƯƠNG 413: NGHE TA MỘT CÂU

Thời gian rối loạn, khiến cho Nhiếp Ly còn có chút mờ mịt.

Tĩnh tọa khổ tu, thời gian thoáng chớp mắt liền đi qua, nhưng hơn hai mươi năm vẫn là dài đằng đẵng. Liền giống như tại giấc mộng dài đăng đẳng liền lập tức bị kéo trở về hiện thực.

Vẻn vẹn chỉ là tĩnh tọa khổ tu, tu vi tăng lên là phi thường chậm rãi, so với bình thường tu luyện muốn chậm hơn rất nhiều, nhưng bù lại khiến hắn hiện tại tiết kiệm thời gian hơn nhiều. Chẳng qua một khi đến loại cảnh giới này nếu muốn tăng lên, chỉ khổ tu cũng không có ích lợi gì.

Khoảng cách Thiên Chuyển Cảnh không còn xa nữa, chỉ cần có cơ hội, liền có thể đột phá

Nhiếp Ly một bên ổn định tu vi bản thân, vừa hướng Tiêu Ngữ cười cười nói ra:

- Ta vừa mới lâm vào bên trong một loại ý cảnh tương đối kỳ diệu, cho nên tu vi mới có thể tăng lên nhanh như vậy

- Vậy ta có hay không quấy rầy đến ngươi?

Tiêu Ngữ áy náy nói, nàng vừa rồi mới kêu Nhiếp Ly mấy tiếng nên lo sợ sẽ ảnh hưởng tới hắn.

- Không hề có chuyện đó

Nhiếp Ly khoát tay áo nói.

Lúc này, bên trong Hư Ảnh Thần Cung, một sợi ý niệm quan sát đến Nhiếp Ly.

- Tiểu tử này có Vạn Lý Hà Sơn Đồ, đơn giản liền giống như cường đạo, đem bảo vật bên trong Hư Ảnh Thần Cung đều đem đi, ngay cả Hư Ảnh Thần Trận cũng không buông tha, ta nguyên lai tưởng rằng ta bên trong Hư Ảnh Thần Cung đã là bí mật vô cùng ghê gớm. Không nghĩ tới toàn thân tiểu tử này, ẩn giấu bí mật càng kinh người hơn

. Đạo ý niệm kia thì thào tự nói, lập tức cười quỷ dị:

- Ta ngược lại muốn xem xem, ngươi sau khi mở ra Thần Cung, đến cùng sẽ làm thế nào đây

Y niệm kia chợt lóe lên.

Nhiếp Ly tựa hồ là đã nhận ra cái gì, hướng phương hướng Hư Ảnh Thần Cung ngóng nhìn một cái, sau đó ngưng tụ ra chín khỏa Mệnh Tinh, năng lực nhận biết của Nhiếp Ly so trước đó, tiến thêm một bước.

Mặc dù không biết tên kia đến cùng là gì, nhưng Nhiếp Ly có thể xác định, gia hỏa này không phải là sinh linh. Bằng không, nó cũng sẽ không muốn chiếm lấy nhục thân của mình.

Hư Ảnh Thần Cung ý niệm?

Thật sự là một vật có ý tứ

Nhiếp Ly minh bạch, hắn hiện tại muốn mở ra mảnh cung điện có phương viên mấy ngàn thước này, là một chuyện tương đối khó khăn, cho nên Nhiếp Ly thậm chí cũng không có đi nếm thử, chẳng qua không bao lâu, hắn liền sẽ mở ra

Chỉ cần tại bên trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ, Nhiếp Ly cũng không tin tên kia có thể chạy đến đâu để trốn

Mặc dù ngưng tụ ra chín khỏa Mệnh Tinh. Nhưng luận thực lực hiện tại, vẫn còn thiếu rất nhiều.

Trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ lại trốn hơn mười ngày, đoán chừng người Huyền Minh Thần Tôn khẳng định đã trở về, đến lúc đó liền có thể rời khỏi Vạn Lý Hà Sơn Đồ.

Nhiếp Ly ngắm nhìn bốn phía. Tại bên trong không gian Vạn Lý Hà Sơn Đồ, hắn rơi xuống trên một tòa thần trì trong đó, tay phải vung lên, đem tất cả linh thạch bên trong thần trì đều thu vào.

Thần Trì tại bên trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ tẩm bổ lâu như vậy, cuối cùng đã tới thời điểm thu hoạch.

Một toà Thần Trì liền thu hoạch hơn ba mươi vạn linh thạch. Còn có hơn năm trăm khối linh thạch tinh hoa.

Sau khi đem những linh thạch này cùng linh thạch tinh hoa đều thu vào, Nhiếp Ly tiếp tục lướt về phía tòa Thần Trì thứ hai.

Linh thạch cùng linh thạch tinh hoa của hơn năm mươi tòa Thần Trì, tất cả đều bị Nhiếp Ly thu vào.

Đánh giá một chút, chỉ riêng linh thạch liền đạt đến hơn hai ngàn vạn khối, ngoài ra còn có hơn ba vạn khối linh thạch tinh hoa, đây tuyệt đối là một tài phú cực kỳ kinh người. Nhiếp Ly ước chừng, của cải của hắn chỉ sợ đã có thể bằng phân nữa Vũ Thần Tông

Phải đem những linh thạch này, chuyển hóa thành thực lực mới được

Nhiếp Ly âm thầm suy nghĩ 1 chút, đột nhiên nhớ ra cái gì đó, nhãn tình sáng lên, làm sao đem thứ này quên đi chứ.

Sau mười năm ngày.

Cố thị tông tộc tộc hội. Các trưởng lão Cố thị tụ tập cùng một chỗ, đang thương thảo sự tình Cố Bối hủy Nhân Thần Trì.

Bên trong hành lang rộng lớn, Cố thị gia chủ Cố Thiên Long ngồi ở hàng đầu, đại đường hai bên đều là một loạt Cố thị gia tộc trưởng lão, Cố Bối Cố Hằng cùng một đám tiểu bối Cố thị, đứng tại trung ương đại đường

- Chuyện này, đúng là Cố Bối đường đệ làm quá mức trước, còn mời gia chủ cùng các vị trưởng lão vì ta chủ trì công đạo

Cố Hằng chắp tay nói ra, dáng vẻ cực kỳ ủy khuất:

- Thậm chí nếu như sau này để Cố Bối đường đệ kế thừa vị trí gia chủ, e rằng sau này thậm chí còn ra tay với hyunh đệ, con cháu đồng tộc.

Nghe được lời nói của Cố Hằng, đám tử đệ Cố thị ở phía dưới hai mặt nhìn nhau, âm thầm trao đổi.

- Không nghĩ tới Cố Hằng đường huynh lại ăn thiệt thòi lớn như vậy.

- Nghe nói Cố Bối đoạn thời gian gần đây vừa mới thành lập thế lực. Phát triển cực nhanh, nhưng lại không nghĩ tới vậy mà có thể đánh bại Cố Hằng, thật sự là không dám tưởng tượng

- Cố Hằng đường huynh cũng không có bị đánh bại, mà là Cố Bối sử dụng một số thủ đoạn, hủy đi Thần Trì của Cố Hằng đường huynh

- Hủy Thần Trì, cái này cũng không khỏi quá hung ác. Dù sao cũng là đồng tộc với nhau

- Cố Hằng đường huynh từ trước đến nay đối xử mọi người hiền lành, Cố Bối cũng quá độc ác rồi. Nếu để cho Cố Bối kế thừa vị trí gia chủ, chúng ta, những con cháu đồng tộc, còn có đường sống sao?

Người này rõ ràng là thiên vị Cố Hằng, hơi có chút lớn tiếng nói ra.

Cố Bối sau khi nghe thấy, liền nhíu mày một cái, hướng phía Cố Thiên Long chắp tay nói ra:

- Bên trong Đại thế giới, vốn là ngươi tranh ta đoạt, Cố Hằng sư huynh tụ tập ngoại nhân muốn diệt Yêu Minh của ta, chẳng lẽ ta không được phép phản kích sao? Cố Hằng đường huynh thua, liền chạy tới nơi này khóc sướt mướt, tụ tập các trưởng lão tố cáo ta, đến tột cùng là có dụng ý gì, chắc hẳn mọi người đều có thể nhìn ra được.

Cố Hằng lạnh lùng nhìn về phía Cố Bối nói:

- Không sai, bên trong Đại thế giới đúng là ngươi tranh ta đoạt, nhưng mà Cố Bối đường đệ không khỏi quá tuyệt đường người đi. Trực tiếp hủy đi Thần Trì, cuối cùng là cừu hận lớn cỡ nào? Toàn bộ Vũ Thần Tông khống chế phía dưới, mới có bao nhiêu Thần Trì? Bất luận kẻ nào tuỳ tiện hủy đi, đều là làm suy yếu Vũ Thần Tông, Cố Bối đường đệ chẳng lẽ là Yêu Thần Tông phái tới a

- Hai người các ngươi tất cả im miệng cho ta

Cố Thiên Long trầm giọng quát:

- Con cháu Cố thị ta, nên đồng lòng hợp sức mới đúng, hai người các ngươi đồng tộc tương tàn thì cũng thôi đi, còn tại tộc hội như thế cãi lộn, nếu như truyền đi, mặt mũi Cố thị đều bị các ngươi làm mất hết

Dưới uy thế của Cố Thiên Long, Cố Hằng cùng Cố Bối hai người đều không dám nói chuyện.

- Chư vị trưởng lão thấy thế nào?

Cố Thiên Long nhìn lướt qua một đám trưởng lão chung quanh hỏi.

Tam trưởng lão Cố Vân Thiên lạnh lùng nói ra:

- Nguyên bản Cố Hằng là đồ nhi của ta, loại trường hợp này ta không dám nhiều lời, miễn cho bị người khác nói ta thiên vị, nhưng mà ta ở chỗ này vẫn là không thể không nói một câu, sự tình hủy Thần Trì, nhất định phải nghiêm trị, chuyện này nếu là kéo dài tiếp, Thần Trì chỉ sợ càng ngày càng ít

- Chư vị trưởng lão có ý kiến gì?

Cố Thiên Long nhìn về phía đám người còn lại hỏi.

Cố Nhai trầm mặc một lát nói ra:

- Việc này nhân quả phức tạp, vần phải bàn bạc kỹ hơn

- Mọi người có thể nghe ta nói một câu không?

Bên cạnh một trưởng lão đứng lên.

Là Bát trưởng lão Cố Bạch

Bát trưởng lão từ trước đến nay đều là thiên vị Cố Hằng, lần này khẳng định cũng là như thế, xem ra Cố Hằng đã sớm chuẩn bị, lần này Cố Bối phiền phức lớn rồi. Hủy Thần Trì chuyện này đúng là Cố Bối làm không đúng, nếu là thật sự muốn truy cứu tới, e rằng trách phạt sẽ phi thường nghiêm khắc.

CHƯƠNG 414: LÂM TRẬN PHẢN CHIẾN

- Chuyện hủy đi Thần Trì, Cố Bối làm quả thật có chút quá đáng.

Bát trường lão Cố Bạch trầm giọng nói ra.

Nghe được Cố Bạch nói, khóe miệng Cố Hằng hơi nhếch lên, Bát trường lão là một số các trưởng lão trong ủng hộ hắn.

- Thế nhưng!

Cố Bạch câu nói đột ngột chuyển:

- Việc này nhất định là có nguyên nhân, tin tưởng chúng ta, hết thảy Trưởng lão Cố Thị, cũng đã rõ ràng trong lòng. Cố Hằng những năm gần đây hành động, chúng ta cũng đã nhìn thấy, thị phi tự nhiên tự có phán xét. Tuy rằng ta trước giờ vẫn đứng bên Cố Hằng, thế nhưng lần này, ta tuyệt không thiên vị cho hắn!

Nghe thấy lời Cố Bạch nói, tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.

Cố Bạch cùng Cố Hằng quan hệ mật thiết, toàn bộ trên dưới Cố Thị đều biết, liên hợp kết tội Cố Bối cùng mấy vị trưởng lão ở trong thì luôn có Cố Bạch, thế nhưng hôm nay Cố Bạch vì lý do gì đột nhiên đột nhiên liền chuyển hướng?

Nghe được lời Cố Bạch nói, Cố Hằng rất tức giận, hắn hoàn toàn không nghĩ Cố Bạch, Cố Bạch vào lúc này lại đột nhiên quay mũi giáo hướng về hắn.

Tam trường lão Cố Vân Thiên nhíu mày một cái, Cố Bạch hôm nay sao lại đột nhiên giúp Cố Bối?

Cố Bạch vừa dứt lời, bên cạnh Cửu trường lão Cố Phong cũng đã không kiềm chế nổi. Nghĩ thầm Cố Bạch thật đúng là biết chọn thời điểm, Cố Bạch rõ ràng là muốn có được càng nhiều chỗ tốt hơ nửa, mới nhanh như vậy nhảy ra!

Cố Phong cũng đứng lên nói ra:

- Ta tán thành lời của trưởng lão Cố Bạch, Cố Hằng những năm này hành sự quả thật có chút quá đáng, Cố Bối trả thù quả thật có chút không đúng, nhưng cái này là chính thể hiện nhiệt huyết con cháu Cố Thị chúng ta, chính là ứng cử viên thừa kế Cố Thị chúng ta, việc đáng làm thì phải làm!

- Hơn nữa bên trong Đại thế giới sát phạt, chính là chúng ta toàn bộ vũ Thần Tông trên dưới đều tán thành, liền bởi vì ăn một điểm thiệt thòi, liền chạy tới khóc sướt mướt, như vậy còn ra thể thống gì?

Cố Phong hừ một tiếng, có chút khinh thường nói ra.

- Cố Phong Trưởng lão, trong đám người liên hợp kết tội Cố Bối, không phải có ngươi sao? Ngươi thế này, không phải có chút tiều nhân sao?

Cố Hằng tức giận đến quả thực muốn thổ huyết a, lời nói của Cố Bạch cùng Cố Phong, quả thực muốn dồn hắn vào chỗ chết!

Hắn vạn vạn không ngờ tới, chính mình nhiều năm khổ tâm như vậy, tiến hành quan hệ cùng hai người Trưởng lão này. Kết quả không biết là bởi vì nguyên nhân gì, hai Trưởng lão đồng thời phản chiến!

Tam trường lão nhíu mày một cái. Hắn không nghĩ tới Cố Bạch cùng Cố Phong lại đều lâm trận phản chiến, xem ra Cố Hằng không thể cứu vãn được nữa. Hắn tuy rằng thân là sư phụ Cố Hằng, khẳng định là ủng hộ Cố Hằng, thế nhưng cũng rõ ràng Cố Hằng tại trong tộc hành động quả thật không đúng, bây giờ Trưởng lão ủng hộ Cố Hằng đều nương nhờ vào Cố Bối, xem ra Cố Hằng liền cũng không còn hi vọng tranh cướp ngôi vị Gia Chủ.

- Cố Hằng, ngươi đây dám nói như thế với ta?

Sắc mặt Cố Phong chìm xuống. Lạnh lùng nói:

- Trước ta kết tội Cố Bối xác thực không sai, đó là bởi vì Cố Bối đúng là phạm vào một ít sai phạm. Nhưng sai lầm Cố Bối phạm phải, cùng ngươi so sánh, căn bản không đáng nói tới!

Cố Hằng tức giận đến phổi đều sắp nổ rồi.

Bên cạnh mấy vị trưởng lão cũng đứng dậy. Bạn đang đọc chuyện tại

- Ta đây cũng ủng hộ hai vị Trưởng lão Cố Bạch cùng Cố Phong.

- Ta cũng vậy!

Các trưởng lão liên hợp kết tội Cố Bối đều quay ngược thái độ, ủng hộ cố bối, có vài trưởng lão Cố Bối không đi bái phỏng, nhìn thấy tình huống này, cũng lập tức ngã về phía Cố Bối. Xem điệu bộ này của Cố Bối, liền Bát trường lão cùng Cửu trường lão cũng đều nâng lên. Rõ ràng là đối với vị trí Gia Chủ xem như là đã gần đoạt tới tay. Vào lúc này, bọn họ tự nhiên biết nên làm gì.

Cố Hằng chứng kiến từng trưởng lão lần lượt quay lưng lại với mình

Vốn là Cố Hằng cùng những trưởng lão này thành lập quan hệ, đều là lấy tiền tài làm trụ cột. Vì vậy Cố Bối bên này, chỉ cần ra giá cao hơn, liền có' thể lung lạc tất cả.

Cố Thiên Long, Cố nhai cùng với một đám các trưởng lão khác hai mặt nhìn nhau. Cố Bối hầu như không cần nói cái gì, Cố Bạch, Cố Phong những trưởng lão này cũng đã giúp Cố Bối phất cờ hò reo, trên mặt bọn họ đều toát ra vẻ vui mừng, xem ra Cố Bối trong bóng tối là đã thi triển khong ít thủ đoạn, có thể làm cho nhiều trưởng lão như vậy đồng thời ngã về hắn. Chứng minh Cố Bối quả thật có năng lực chưởng khống gia tộc!

Cho tới một ít Trưởng lão trung lập, nếu như giữa Cố Hằng cùng Cố Bối chỉ có thể chọn một mà thôi, bọn họ tự nhiên sẽ lựa chọn Cố Bối.

Cố Bối tuy rằng hủy đi Thần Trì, nhưng ít ra là cùng Cố Hằng thì hành sự quang minh chính đại hơn nhiều. Không giống như Cố Hằng, vì tranh cướp quyền vị, trong bóng tối rat ay hạ độc với cả tộc nhân! Cố lam là tỷ tỷ Cố Bối. Cố Bối như thế căm hận Cố Hằng cũng là có thể thông cảm được!

Tình huống như vậy, khiến cho Cố Hằng hoàn toàn bất ngờ, Cố Hằng hồn bay phách lạc, vì sao lại như vậy?

Hắn nhiều năm cố gắng như vậy, coi chính mình đối với vị trí Cố Thị Gia Chủ gần như nắm trong lòng bàn tay, nhưng không nghĩ tới, cuối cùng lại là kết cục như thế này!

- Nếu việc đã đến nước này, vậy thì do ta đến tuyên bố xử trí như thế nào!

Cố Thiên Long trầm giọng nói ra:

- Cố Bối cùng Cố Hằng bên trong gia tộc tranh đấu, sự tình Cố Bối hủy đi Thần Trì, xác thực làm không thích hợp, nhưng nể tình có thể thông cảm được, trừng phạt liền miễn, nhưng phải hướng Vũ Thần Tông bàn giao, trách phạt đóng góp năm mươi vạn Linh thạch cho vũ Thần Tông, một triệu Linh thạch cho dòng họ Cố Thị, mệnh thứ ba trong năm nộp hết, không được chậm trễ. Còn Cố Hằng, sai trước lại không biết ăn năn, ngược lại còn cáo trạng trước, phạt diện bích ba mươi năm!

- Gia Chủ...

Tam trường lão đang muốn nói gì, lại bị Cố Thiên Long phất tay ngăn lại.

- Việc này ta đã quyết định, nếu như có bất kỳ người nào có ý kiến, đừng trách ta độc ác!

Cố Thiên Long trầm giọng nói ra.

Hai mắt Cố Hằng mê man, hắn tới giờ vẫn không hiểu, hắn vì sao lại ra nông nổi này.

Cố Thiên Long phạt Cố Bối Linh thạch, một mặt là vì cho vũ Thần Tông một câu trả lời, ở một phương diện khác, hắn cũng biết Cố Bối tiểu tử này rất có tiền, vừa vặn coi đây là cớ, kiếm thêm linh thạch cho gia tộc. Bất quá hắn cũng không biết Cố Bối đến cùng có bao nhiêu tiền, nếu như biết, hắn nhất định sẽ cảm thấy trừng phạt này thực sự quá nhẹ.

150 vạn Linh thạch, đối với người bình thường mà nói, quả thực là cực kỳ kinh người rồi!

Tuy rằng trách phạt Cố Bối đóng góp Linh thạch, thế nhưng đối với Cố Bối mà nói, hình phạt này ngược lại không đáng nói tới. Mà Cố Hằng lại bị phạt diện bích ba mươi năm, đối với người tu luyện đang trong độ tuổi tu luyện tốt nhất, tại ba mươi năm này, là thời điểm tu vi tăng lên nhanh nhất, thế nhưng Cố Hằng lại bị phạt diện bích 30 năm. Chờ Cố Hằng diện bích kết thúc đi ra, phỏng chừng tu vi liền hoàn toàn không có cách nào đuổi kịp bọn người Cố Bối rồi!

Cố Hằng đã không còn cách nào trở thành uy hiếp, phần lớn Trưởng lão trong gia tộc cũng đều đứng về phía hắn, Cố Hằng lấy gì cạnh tranh với hắn?

Chờ đến ba mươi năm sau, Cố Hằng đi ra, chỉ sợ khi đó Gia Chủ đã là Cố Bối rồi!

Mặc kệ như thế nào, khoản buôn bán này đều có lợi nhất. Cố Hằng triệu tập nhiều trưởng lão như vậy muốn kết tội Cố Bối, lại không nghĩ rằng trộm gà không được bị ăn mất nắm gạo. Nếu những trưởng lão kia đều ủng hộ Cố Hằng, thì ngay cả Cố Thiên Long cũng không có cách nào đem Cố Hằng trách phạt như thế, thế nhưng ai cũng không ngờ tới, những trưởng lão này lại toàn bộ ngã về Cố Bối?

Cố Hằng tự cho là đúng, cho rằng nhiều năm như vậy tiến hành quan hệ, tuyệt đối sẽ không lập tức đổ nát, thế nhưng hiện thực, lại hoàn toàn nằm ngoài ý muốn của hắn!

Tam trường lão Cố Vũ đứng dậy, nhàn nhạt nhìn lướt qua Cố Bối, liền trực tiếp rời đi.

Cố Bối nhìn bóng lưng Tam trường lão Cố Vũ, ánh mắt thâm thúy.

CHƯƠNG 415: KỲ QUẶC

Cố Bối biết, bên trong Cố thị, đối với hắn có uy hiếp lớn nhất, không phải là Cố Hằng, mà là Tam trưởng lão Cố Vũ!

Cố Hằng bất quá chỉ là 1 quân cờ mà Cố Vũ đẩy ra trước sân khấu mà thôi, bất quá hiện tại quân cờ này đã bị phế bỏ!

Cố Hằng thất hồn lạc phách.

Cố Bối lạnh lùng liếc mắt nhìn Cố Hằng, hướng về phía đám người Cố Thiên Long, Cố Nhai hơi chắp tay một cái.

Rất nhanh, tin tức dòng họ Cố thị phát sinh biến động, lập tức truyền bá ra ngoài.

Long Thiên Minh trong mật thất.

Sau khi biết được tin tức này, Long Thiên Minh tức giận không gì sánh được.

- Cố Hằng tên phế vật này, phế vật, phế vật!

Long Thiên Minh tức giận gào lên, hắn đang chuẩn bị cho Cố Hằng một ít Linh thạch, để cho Cố Hằng có thể kiềm chế Yêu Minh của Cố Bối, thế nhưng hiện tại, Cố Hằng bị trách phạt diện bích, đây căn bản là ko thể cứu vãn được nữa.

Thế lực của Cố Hằng, sợ rằng không bao lâu nữa cũng sẽ bị Yêu Minh hợp nhất.

Đứng ở gốc độ dòng họ Cố thị, Cố Hằng thiết lập thế lực, cũng xem như là 1 bộ phận của Cố thị, nên sẽ không dễ dàng giao cho ngoại tộc cai quản!

Cố thị bên này, thế cục đã hoàn toàn không thể khống chế, mà bên trong Long Ấn thế gia, thế lực Long Vũ Âm cũng quật khởi cực nhanh. Thương Viêm thế gia cùng Yêu Minh quan hệ mật thiết với Thiên Hành Minh, cũng đang điên cuồng mà bành trướng. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m

Ngay cả là Long Thiên Minh, cũng cảm thụ được uy hiếp cực lớn!

Cả ba cổ thế lực quật khởi, đều chỉ hướng một người, đó chính là Nhiếp Ly!

Ngày nào Nhiếp Ly còn sống là ngày đó Long Thiên Minh ăn không ngon ngủ không yên.

Nhiếp Ly cho tới bây giờ đều ẩn ở phía sau chỉ đạo, thế nhưng như vậy ngược lại càng khiến cho Long Thiên Minh cảm giác được uy hiếp sâu sắc hơn.

Hôm nay Cố Hằng quân cờ này bị phế, vậy hắn cũng chỉ có thể tự mình động thủ!

Long Thiên Minh hơi nheo con mắt lại, trong con ngươi hiện lên một luồng hung quang, Nhiếp Ly làm hắn có điểm ngoài ý muốn, đúng là rất có năng lực chịu đựng, nhưng vậy thì thế nào, hắn sẽ làm Nhiếp Ly hiểu được, bố cục Vũ Thần Tông mà hắn dày công sắp đặt, không phải là một mìnhNhiếp Ly có thể thay đổi được!

Nhiếp Ly trốn dưới nền đất không bao lâu, bên ngoài Hư Ảnh Thần Cung. Mộng huyễn liền giống như bọt nước tan biến không còn dấu tích.

Mà người tụ tập chung quanh Hư Ảnh Thần Cung, cũng đều bất đắc dĩ rời đi.

Nhiếp Ly ý nghĩ hơi chuyển một chút, từ bên trong Vạn Lý Hà Sơn đồ đi ra. Bỗng nhiên nhảy lên, từ trong đất tung người ra, sau đó đem Vạn Lý Hà Sơn đồ thu hồi vào bên trong linh hồn hải.

Tiêu Ngữ còn đang tu luyện, nên hắn tiếp tục để cho Tiêu Ngữ bên trong Vạn Lý Hà Sơn đồ đi.

Hoạt động một chút gân cốt, hôm nay đã là Thiên Tinh cảnh Đỉnh phong. Khoảng cách tới Thiên Chuyển cảnh chỉ còn một bước ngắn, loại cảm giác này phải nói là phi thường tốt đẹp.

Nhiếp Ly hướng phía Vũ Thần Tông bay đi.

Vũ Thần Tông.

- Nhiếp Ly, ngươi rốt cục cũng trở về!

Nhìn thấy Nhiếp Ly, Lục Phiêu hưng phấn mà đi lên nện một cái vào lưng Nhiếp Ly, tuy mệnh hồn Nhiếp Ly vẫn ở bên trong Hồn Điện, thế nhưng Lục Phiêu vẫn không tránh khỏi lo lắng.

Nhiếp Ly cười nói:

- Có gì vào trong nói.

Cũng không nói thêm gì nữa.

Cố Bối có vẻ tâm tình tương đối tốt, cười tủm tỉm nói:

- Trong khoảng thời gian ngươi không ở đây, Cố Hằng bị phạt diện bích ba mươi năm.Thế lực dưới tay hắn đã bị ta tiếp quản.

Nhiếp Ly lông mày nhướn lên, tuy hắn đã chuẩn bị săn tâm lý, nhưng vẫn không nghĩ tới, Cố Bối dĩ nhiên nhanh như vậy liền đem Cố Hằng kéo xuống.

- Lại nói tiếp, Cố Hằng không ngờ dưới loại tình huống này lại còn muốn cắn ta một cái! Hơn nữa trưởng lão hắn kết giao, từng người cũng đều lần lượt ngả về phía ta.

Cố Bối mĩm cười nói.

- Cố Hằng sớm muộn cũng sẽ có ngày này, điều này cũng nằm trong dự liệu của ta.

Nhiếp Ly gật gật đầu nói.

Cố Bối đột nhiên nghĩ đến điều gì, nói ra:

- Nghe nói Long Thiên Minh ở bên ngoài lịch lãm, đạt được không ít bảo vật, Linh thạch, Tinh Kim các loại, giá trị ước chừng năm sáu trăm vạn Linh Thạch, hiện tại đang trắng trợn bành trướng thế lực! Ước chừng là do hắn cảm nhận được uy hiếp từ chúng ta!

Nghe được lời Cố Bối nói, Nhiếp Ly cau mày đứng lên.

Sự tình này khẳng định có điểm kỳ quái!

Long Thiên Minh trong khoảng thời gian này lịch lãm, địa phương mạo hiểm khẳng định là Hư Ảnh Thần Cung không sai! Long Thiên Minh bị dẫn đạo hướng chỗ kia Thiên Điện. Đáng lý không có thu hoạch gì mới đúng! Coi như có thu hoạch, Huyền Minh Thần Tôn cùng Ly Hỏa Thánh tử đều phong tỏa Hư Ảnh Thần Cung, Long Thiên Minh coi như có thể trở về, thì bảo vật trên người cũng sẽ bị lục soát sạch sẽ! Không có đạo lý có thể mang theo bảo vật giá trị năm sáu trăm Vạn Linh Thạch trở về!

Trong chuyện này, nhất định có điểm không bình thường!

Thời điểm kiếp trước, Nhiếp Ly đã cảm thấy tên Long Thiên Minh này có điểm không đúng. Toàn bộ Vũ Thần Tông trên dưới sụp đổ, duy chỉ có hắn cuối cùng lại là người đạt được lợi ích duy nhất, bởi vậy có thể thấy được kẻ này tâm cơ, không hề đơn giản.

Hơn nữa, nếu chỉ là lấy sức lực của một người Long Thiên Minh, tuyệt đối không thể làm được chuyện đó!

Chẳng lẽ, Long Thiên Minh cùng Yêu Thần tông cấu kết với nhau?

Nếu đó là sự thật, vậy thì có thể giải thích lý do tại sao Long Thiên Minh có thể từ Hư Ảnh Thần Cung bình yên ly khai, thậm chí còn đạt được nhiều bảo vật như vậy!

- Nếu như Long Thiên Minh có nhiều Linh thạch như vậy, chúng ta ở mặt tài lực chỉ sợ khó có thể cùng hắn liều mạng, đoạn thời gian gần đây, hắn còn đang trắng trợn mời chào cao thủ!

Cố Bối nhíu mày nói ra.

- Chúng ta liên minh tam đại thế lực, không tin không làm gì được Long Thiên Minh!

Lục Phiêu bĩu môi nói ra, cho rằng Long Thiên Minh cũng chỉ là tiền lực hùng hậu mà thôi.

- Ngươi nghĩ sai rồi, Long Thiên Minh kinh doanh nhiều năm như vậy, thế lực hắn nắm trong tay, chỉ sợ so với chúng ta Yêu Minh cùng Thiên Hành Minh cộng lại còn phải cường đại hơn nhiều.

Cố Bối lắc đầu nói.

- Phương diện tài chính, các ngươi ngược lại không cần lo lắng, ta sẽ cho các ngươi một ngàn vạn Linh Thạch, các ngươi trực tiếp cùng Long Thiên Minh tranh đoạt hủ hạ, nếu không đủ, ta chỗ này vẫn còn" Nhiếp Ly bình tĩnh nói.

Một một ngàn vạn Linh Thạch?" Lục Phiêu ánh mắt đờ đẫn nhìn Nhiếp Ly, trong khoảng thời gian này, hắn đã minh bạch một ngàn vạn Linh Thạch là dạng khái niệm gì, đây chính là một món tài sản khổng lồ a! Nhiếp Ly đến cùng từ nơi nào lấy ra nhiều linh thạch như vậy?

Lúc này Cố Bối cũng há hốc mồm, hắn biết Nhiếp Ly có rất nhiều Linh thạch, nhưng căn bản không nghĩ tới lại có nhiều như vậy, một ngàn vạn Linh Thạch, đối với Nhiếp Ly mà nói cũng không gì hơn cái này mà thôi!

Có một ngàn vạn Linh Thạch, còn sợ gì Long Thiên Minh chứ? Long Thiên Minh muốn cướp người, vậy cùng thi với hắn xem người nào ra giá cao hơn!

- Sự tình Yêu Minh liền giao cho các ngươi!

Nhiếp Ly nhìn về phía Cố Bối cùng Lục Phiêu nói, hắn hiện tại muốn dành thời gian tu luyện, mặt khác còn muốn điều tra một ít nội tình Long Thiên Minh,hiện tại đối kháng chính diện với Long Thiên Minh chưa chắc có thể làm được, nhưng nếu có thể nắm được một ít nhược điểm của hắn, sự tình trở nên dễ dàng hơn nhiều.

- Yên tâm đi, có nhiều Linh thạch như vậy, nếu như vậy còn không làm tốt, chúng ta đây chẳng thà đập đầu tự vẫn cho rồi.

Cố Bối tự tin nói, trải qua thời gian lịch lãm dài như vậy, rất nhiều chuyện đều đã quen thuộc, hắn cũng càng ngày càng có khí chất của người lãnh đạo.

Nghe được lời Cố Bối nói, Nhiếp Ly vô cùng yên tâm, trong lúc mơ hồ, phảng phất như nhìn thấy Cố Bối vào kiếp trước, một người một kiếm, kinh tài tuyệt diễm.

Đời này, Cố Bối dưới sự giúp đở của hắn, tuyệt đối có thể đạt được thành tựu cao hơn!



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro