Part 1~50

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1: Trùng Sinh

Sơn mạch Thánh Tổ liên miên không dứt, ánh mặt trời xuyên thấu qua những khe hở của dãy núi, chiếu sâu vào trong hạp cốc. Giữa sườn núi bên cạnh hạp cốc còn lưu lại một chút bằng tuyết.

Đã đầu hạ rồi, mà bằng tuyết vẫn chưa tan, cái rét nơi đây đặc biệt dài, thi thoảng còn có âm thanh yêu thú gào thét, vang vọng giữa núi rừng.

Một tòa thành trì to lớn, sừng sững đứng trên bình nguyên bên trong hạp cốc.

Thế giới bên ngoài Thánh Tổ sơn mạch, đã bị yêu thú chiếm lĩnh, những người ở đây đã mấy trăm năm ko có liên hệ với thế giới bên ngoài rồi.

Thế giới bên ngoài trông như thế nào, người trong thành trì không hề biết, truyền thuyết thời điểm huy hoàng nhất của nhân loại có tới mấy nghìn Yêu Linh Sư Truyền Kỳ cùng Võ Giả Truyền Kỳ, bên trên đại lục rộng lớn đã thành lập nên một đế quốc khổng lồ. Nhưng đế quốc đó, đã không còn tồn tại, những người ở đây cũng không biết, họ có đúng là những người cuối cùng còn sống sót hay không?

Vị trí của tòa thành này rất bí ẩn, là tòa thành hoàn hảo nhất được lưu lại từ thời đại hắc ám, tuy thi thoảng gặp phải Phong Tuyết yêu thú cường đại trong Yêu Tổ sơn mạch tập kích, nhưng tòa thành thị này, vẫn kiên cường phát triển và tồn tại.

Bức tường thành này, chính là một tấm bia bất diệt!

Tòa thành thị này gọi là Quang Huy Chi Thành, ý là Hy Vọng Nhân Loại.

Học viên thánh lan, lớp học Võ Giả sơ cấp.

Hơn ba mươi đệ tử ngồi ngiêm chỉnh, nghe một nữ lão sư truyền thụ tri thức Yêu Linh, bọn họ đều là Võ Giả học đồ, đệ tử học viên thánh lan thành Quang Huy.

- "Nghe nói vị Thẩm lão sư này đến từ Thần Thánh thế gia, là một Yêu Linh Sư tam tinh Bạch Ngân!"

Mấy đệ tử nhỏ giọng nghị luận.

Ánh mắt các học viên tập trung trên người Thẩm giáo sư, giáng người nàng cao gầy nóng bỏng, chiếc váy hồng nhạt, bộ ngực cao vút, mặt hóa trang đậm, thần tình cao ngạo, khóe miệng hơi nhếch, con mắt liếc xéo, biểu hiện khinh thường, cự người ngoài ngàn dặm, khóe mắt hiện lên vẻ vũ mị cao ngọa. Thần Thánh thế gia là một trong ba đại thế gia đỉnh cấp của thành Quang Huy, Thẩm Tú xuất thân cao quý, lại là Bạch Ngân tam tinh Yêu Linh Sư, tự nhiên có vốn liếng cao ngạo.

Ba mươi tuổi đạt tới cảnh giới Bạch Ngân tam tinh Yêu Linh Sư, nếu không phải trong lớp có Thẩm Việt cháu nàng, nàng chả thèm tới đây dạy.

- "Yêu Linh Sư cùng Võ Giả đều có năm đẳng cấp, thứ tự lần lượt là Thanh Đồng, Bạch Ngân, Hoàng Kim, Hắc Kim, Truyền Kỳ ngũ cấp, mỗi cấp lại phân thành ngũ tinh."

- "Yêu Linh Sư áp đảo Võ Giả, là tồn tại cao quý nhất, có thể hình thành linh hồn hải trong đan điền, đem yêu linh bắt được nhét vào bên trong, lúc chiến đấu, có thể thúc dục yêu linh phụ thể, có được lực lượng cường đại vô cùng, loại lực lượng này, Võ Giả cùng giai khó mà địch nổi."

Thẩm Tú tự hào nói: "Giống như ta, có yêu linh của Liệt Diễm Yêu Hồ."

Chỉ thấy hai tay trước mặt Thẩm Tú không ngừng biến hóa, lông mi của nàng ngày càng dài nhỏ, mặt ngày càng nhọn, hàm răng trở nên sắc bén, móng tay cũng trở nên bén nhọn, sau lưng hiện ra một cái đuôi màu hồng.

- "Sau khi yêu linh phụ thể, ta có thể đạt được lực lượng của Liệt Diễm Yêu Hồ, trở nên nhanh nhẹn còn có lực lượng hỏa diễm. Bên trong yêu thú giới, Liệt Diễm Yêu Hồ thuộc về yêu thú cấp Hoàng Kim, cũng có nghĩa tu vi cao nhất ta có thể đạt được là Hoàng Kim Yêu Linh Sư!"

Nói đến tu vi của mình, Thẩm Tú liền hiện lên vẻ đắc ý.

Lời nói của Thẩm Tú, làm cho một đám học sinh phát ra thanh âm sợ hãi thán phục. Hoàng Kim Yêu Linh Sư, đó là tồn tại cả đời rất nhiều người không thể đạt được.

Thời điểm Thẩm Tú giảng bài, Nhiếp Ly ngồi ở trên lớp một mực hoảng hốt, linh hồn phiêu đãng trong hư không, không thể tin nổi.

Ánh mắt trời chói mắt, làm Nhiếp Ly ko thể mở mắt, hết thảy trước mắt làm cho hắn hoảng hốt mê mang.

- "Ta đang ở đâu?"

Nhiếp Ly vô cùng giật mình, hắn kinh ngạc phát hiện, tay mình nhỏ đi, làn da trở nên non mịn.

Thẩm Tú đang thao thao bất tuyệt trên đài, Nhiếp Ly nhớ rõ, đó là năm hắn mới vào học tại học viện Thánh Lan, giảng bài là một nữ đạo sư Bạch Ngân Yêu Linh Sư, vô cùng ngạo mạn, tích cách cay nghiệt. Bởi vì Thẩm Tú này, Nhiếp Ly không muốn học tập trong một thời gian dài.

- "Ta đã sống lại?"

Nhiếp Ly chấn động vô cùng, hắn bị Thánh Đế cùng sáu đầu yêu thú Thần cấp vây công, chết khi chiến đấu, lại không nghĩ tới, linh hồn lại sống lại lúc mười ba tuổi.

Nhiếp Ly nhìn xung quanh, từng khuôn mặt quen thuộc hiện lên trong mắt, Lục Phiêu, Đỗ Trạch, nguyên một đám huynh đệ sinh tử, đều vẫn còn sống, bất quá tướng mạo đều còn rất non nớt.

Còn có nàng, Nhiếp Ly nhìn hướng bên trái, cách hắn chỉ có vài mét, một khuôn mặt mỹ lệ xuất hiện trong tầm mắt. Nàng là Diệp Tử Vân, tuy bộ dạng mới mười ba mười bốn tuổi, nhưng vô cùng xinh đẹp, phấn điêu ngọc khắc, mái tóc màu tím như thác chảy từ vai xuống hông, hàng mi cong cong, đôi mắt xinh đẹp lộ ra ánh sáng trí tuệ, khóe miệng lúc cười hiện ra đôi má lúm đồng tiền thật xinh.

Mới có mười ba tuổi đã xinh đẹp như vậy, khó mà tưởng đc nàng lớn lên sẽ mê người tới mức nào.

Nàng mặc chiếc váy tơ trắng noãn, có một loại điểm tĩnh thanh tao lịch sự ko nói nên lời, kiếp trước từ khi mười tuổi, Nhiếp Ly đã tràn đầy ái mộ đối với nàng.

Nàng cũng không chết!

Tâm tình Nhiếp Ly vô cùng kích động và nghẹn ngào.

- "Ta rõ ràng đã trở lại, điều này là thật? Đây không phải là mơ?"

Nhiếp Ly hung hăng bấu mình một cái, cảm giác đau đớn nói cho hắn biết, đây không phải mơ, hắn chợt nhớ tới cái gì đó:

- "Đúng rồi, là Thời Không Yêu Linh Chi Thư, nhất định là Thời Không Yêu Linh Chi Thư!"

Nhiếp Ly lập tức cúi đầu tìm kiếm, nhưng không thấy Thời Không Yêu Linh Chi Thư.

Nhiếp Ly khó mà tin đc, sự tình chuyển thế trùng sinh ly kỳ lại phát sinh trên người hắn, nhất định có quan hệ tới Thời Không Yêu Linh Chi Thư thần bí!

Cái Thời Không Yêu Linh Chi Thư này cũng ko biết do ai sáng tạo, là một đồ vật vô cùng thần bí, Nhiếp Ly một mực cất bên người, hắn nhớ rất rõ, thời điểm hắn chiến đấu với Yêu Đế cùng sáu đầu yêu thú Thần cấp, máu tươi đã thấm đầy Thời Không Yêu Linh Chi Thư rồi.

Hẳn là Thời Không Yêu Linh Chi Thư mang hắn trở về lúc mười ba tuổi.

Chứng kiến những người quen, Nhiếp Ly lâm vào hồi ức xa xưa.

Còn nhớ kiếp trước, thành Quang Huy bị Phong Tuyết yêu thú điên cuồng công kích, Truyền Kỳ Yêu Linh Sư Diệp Mặc thủ hộ thành Quang Huy chết trận, mấy chục vạn người chỉ còn mấy nghìn người còn sống, cùng trốn về sa mạc mênh mông phía đông Thánh Tổ sơn mạch. Trong cuộc hành trình, từng người từng người một chết đi. Còn nhớ ngày đó, sau khi may mắn sống sót trong yêu thú sa mạc vây khốn, đêm hôm đó, trong lều vải, hắn cùng Diệp Tử Vân đã cùng được sự an ủi trong linh hồn.

Đêm hôm đó, Nhiếp Ly rút cuộc cũng đem nữ thần trong lòng ôm vào trong ngực.

Đêm hôm đó, nguyệt quanh ánh bạc như một dải lụa mông lung, thân thể Diệp Tử Vân lung linh lồi lõm, da thịt óng ánh long lanh, giống như điêu khắc từ bạch ngọc, bọn họ điên cuồng quấn lấy nhau.

Nếu không phải thành Quang Huy bị diệt, nếu không cùng trải qua sinh tử đồng hành, lấy thiên phú tầm thường, gia thế suy bại của Nhiếp Ly, tuyệt đối không được Diệp Tử Vân ưu ái.

Nhưng sau này, trong một lần bị yêu thú tập kích, Diệp Tử Vân vì bảo vệ hắn, đã chết trong tay yêu thú. Một màn này, Nhiếp Ly không bao giờ quên. Sau khi trải qua cửu tử nhất sinh, Nhiếp Ly đã sống sót xuyên qua hoang mạc vô tận. Tuy thiên phú thấp, nhưng bằng vào sự nhạy cảm của mình, lưu lạc khắp thánh linh đại lục, gặp rất nhiều nhân loại cùng chống lại yêu thú, gặp nhiều sự tình thần bí, và cả Thời Không Yêu Linh Chi Thư. Nếu không có Thời Không Yêu Linh Chi Thư, Nhiếp Ly cũng không có cách nào trở lại.

Thời Không Yêu Linh Chi Thư thần bí, rõ ràng cho ta sống lại ngày trước!

Thành Quang Huy bị diệt, cha mẹ người thân, các huynh đệ đều chết trận, Diệp Tử Vân cũng chết khi đang chạy trốn.

- "Nếu ta đã trở lại, trời cao cho ta cơ hội làm lại, ta nhất định ko để những sự tình đau khổ đó phát sinh!"

Nhiếp Ly cắn răng, nội tâm trở nên kiên định, hắn nhớ mang máng, năm nay hắn mới nhập học, hẳn là mười hai tuồi. Nhiếp Ly bỗng muốn thoải mái cười to:

- "Trở về rồi, trở về thật tốt!"

Thánh Đế, lần sau gặp lại, ta nhất định sẽ giết chết ngươi, đánh bại tất cả!

Kiếp trước nếu không phải thành Quang Huy bị phá, hắn và Diệp Tử Vân cơ bản là người của hai thế giới, không có khả năng qua lại với nhau. Tình cảm của hai người có được là xây dựng nên trong thời điểm sống chết, nếu không dùng thân phận nữ nhi thành chủ thành Quang Huy, làm sao có thể qua lại với đệ tử của một gia tộc suy tàn.

Hơn nữa, gia gia Diệp Tử Vân, chính là Truyền Kỳ Yêu Linh Sư, Diệp Mặc đại nhân!

Nhiếp Ly cũng là sau này mới biết, thời điểm nhập học, không ai trong lớp biết đc thân phận của Diệp Tử Vân.

Thành Quang Huy có tam đại thế gia Thanh Minh thế gia, Thần Thánh thế gia và Phong Tuyết thế gia, đại biểu cho quyền lực tối cao của quang minh thành, các đời thành chủ đều sinh ra trong ba gia tộc này. Xếp sau tam đại thế gia, chính là thất đại hào môn, tiếp sau nữa là hai mươi gia đình quý tộc.

Nhiếp Ly là người Thiên Ngân thế gia, thuộc về quý tộc dưới chóp nhất, tuy có chút địa vị, nhưng khó mà sánh được tam đại thế gia, thất đại hào môn.

Dùng thân phận của Nhiếp Ly, muốn ở cùng Diệp Tử Vân, chính là không biết lượng sức mình!

Bất quá, trong mắt Nhiếp Ly hiện lên hào quang kiên định, nếu mình đã sống lại, cái này còn là vấn đề sao? Tuy trụ cột của hắn rất kém cỏi, nhưng lấy tri thức kiếp trc, cải biến thiên phú không phải là ko thể!

- "Nhiếp Ly, ngươi đang cười cái gì?"

Lục Phiêu bên cạnh nghi ngờ trừng Nhiếp Ly, nghĩ thầm Nhiếp Ly này có phải bị ngơ ngẩy hay không, từ nãy tới giờ đều cười ngây ngô, còn híp mắt thèm thuồng nhìn Diệp Tử Vân nữa.

- "Tâm tình tốt mà! Hảo huynh đệ, nhìn thấy ngươi thật tốt!"

Nhiếp Ly hưng phấn ôm cổ Lục Phiêu, đây là thói quen của bọn hắn kiếp trước.

Không hiểu vì sao bị Nhiếp Ly ôm cổ, Lục Phiêu bất mãn hô to:

- "Này, Nhiếp Ly, ai là hảo huynh đệ với ngươi, ngươi gay à, mau buông ta ra!"

Lục Phiêu phiền muộn giãy dụa, bọn hắn mới nhập học vài ngày mà thôi, biết nhau cũng chưa lâu, còn chưa thân tới mức này!

Nhiếp Ly vẫn không buông, cười hắc hắc, nghiêm túc nhìn Lục Phiêu nói:

- "Mặc kệ ngươi nghĩ thế nào, trong lòng ta, ngươi chính là hảo huynh đệ!"

Nhiếp Ly đương nhiên khôngthể nói cho Lục Phiên nghe sự tình kiếp trước được.

Nhìn ánh mắt chân thành của Nhiếp Ly, Lục Phiêu hơi giật mình, Nhiếp Ly giống như không phải tùy tiện nói ra, không khỏi lẩm bẩm, nói:

- "Quái nhân!"

Bất kể thế nào, lời nói của Nhiếp Ly cũng làm cho hắn thấy xúc động. Lục Phiêu nhìn qua Nhiếp Ly, thấp giọng nói:

- "Ta biết ngươi cũng là thế gia đệ tử, nhưng ta khuyên ngươi, không nên giây vào nữ sinh kia, thân phận của nàng rất cao rất thần bí, nghe nói thời điểm nhập học, viện trưởng đã tự mình an bài ký túc xá cho nàng."

Nhiếp Ly mỉm cười, Lục Phiêu còn chưa biết thân phận của Diệp Tử Vân, nhưng hắn thì biết rồi.

- "Nàng là nữ nhân của ta."

Nhiếp Ly nhìn thiếu nữ tóc dài xinh đẹp ở phía xa, trong lòng tự nói, nhớ tới đêm điên cuồng đó, trong lòng không khỏi ngứa ngáy.

Bất quá, Nhiếp Ly chợt nhớ ra, mình và Diệp Tử Vân mới chỉ có mười ba tuổi mà thôi!

Nha đầu Tử Vân này, lúc nào mới trở thành nữ nhân phong tình vạn chủng kia đây? Ta phải ở cùng, bảo vệ ngươi chậm rãi lớn lên mới được!

Diệp Tử Vân tựa hồ cảm nhận đc gì đó, quay lại nhìn thoáng qua Nhiếp Ly, lông mày nhíu lại, lô ra biểu tình không vui, trong mắt nàng Nhiếp Ly chính là thế gia đệ tử vô dụng, từ nãy tới giờ, đã không kiêng nể gì nhìn nàng, nếu hắn dám trêu vào nàng, nhất định phải làm cho hắn đau khổ!

Diệp Tử Vân không muốn lộ ra thân phận của mình, cùng bạn trong lớp kết giao bằng hữu, nhưng không có nghĩa nàng có thể nén giận chịu bị sỉ nhục!

Chương 2: Ếch Ngồi Đáy Giếng

Ngồi bên cạnh Diệp Tử Vân là một nam hài anh tuấn cao lớn, thi thoảng hắn lại nhìn Diệp Tử Vân, nhìn thấy sắc mặt của nàng, ánh mắt nhìn Nhiếp Ly, sắc mặt hung dữ.

Thân hình hắn cao hơn Nhiếp Ly một chút, mày dậm mắt to, chỉ là trên trán lộ ra sự âm lãnh.

Nhiếp Ly đương nhiên nhận ra người này, hắn chính là Thẩm Việt, đệ tử thần thánh thế gia trong ba đại thế gia đỉnh phong, thiên phú trác tuyệt,Thẩm Tú trên bục giảng chính là cô cô của hắn.

Kiếp trước Thẩm Việt vẫn luôn theo đuổi Diệp Tử Vân, nghe nói trước khi Quang Huy thành bị công kích, hai người đã đính hôn, trong phương diện gia thế, cũng là môn đăng hộ đối. Nếu không phải Quang Huy thành bị phá, hai người chắc chắn trở thành quyến lữ.

Vận mệnh kỳ diệu, kiếp trước Diệp Tử Vân không trở thành thê tử của Thẩm Việt, lại cùng Nhiếp Ly kết duyên phu thê.

Nghĩ tới đây, Nhiếp Ly không khỏi mỉm cười. Chứng kiến ánh mắt của Diệp Tử Vân và Thẩm Việt, Nhiếp Ly ko khỏi cảm thấy đau đầu.

Diệp Tử Vân bây giờ, trong lòng cũng có chút hảo cảm với Thẩm Việt, mà ánh mắt Diệp Tử Vân nhìn mình, Nhiếp Ly cảm nhận được vài phần khinh thường. Diệp Tử Vân khẳng định coi mình là đệ tử thế gia bất học vô thuật rồi!

Thấy Diệp Tử Vân nhìn sang, Nhiếp Ly cảm thấy khó thở, nụ cười quen thuộc kia, để cho Nhiếp Ly nhớ tới đủ thứ ở kiếp trước, không khỏi cay cay sống mũi, hắn nhìn Diệp Tử Vân thật sâu, lộ vẻ mỉm cười. Đa tạ Thời Không Yêu Linh Chi Thư, cho chúng ta gặp nhau lần nữa.

- "Kẻ kỳ lạ."

Diệp Tử Vân cảm thấy ánh mắt Nhiếp Ly có chút khác thường, đồng tử thâm sâu lộ ra tinh thần sáng chói, có chút thương cảm, trong lòng Diệp Tử Vân nghi hoặc, nàng quen Nhiếp Ly sao?

Vì sao Nhiếp Ly dùng ánh mắt đó nhìn nàng?

Diệp Tử Vân mắt ngọc mày ngài, môi hồng răng trắng, như hoa sen nở rộ, điềm tĩnh đáng yêu, khó trách làm nhiều nam hài si mê như vậy.

Lúc này, ánh mắt Thẩm Tú trên bục giảng đảo qua người Nhiếp Ly, những hài tử mười ba mười bốn tuổi này, bất kỳ có hành động gì đều không thoát khỏi mắt nàng, phải biết rằng, nàng là bạch ngân Yêu Linh Sư, sớm đạt đến tâm thần hợp nhất, lục thức khai thông. Ánh mắt của nàng cự kỳ nhạy cảm, dù là con chuột đang chạy cách đó vài trăm mét cũng có thể nhất thanh nhị sở.

Thân phận Diệp Tử Vân cao quý, là nữ nhi thành chủ, cháu gái Truyền kỳ yêu sư Diệp Mặc đại nhân, hơn nữa có linh hồn hải màu xanh, là thiên tài cực kỳ hiếm thấy!

Thánh Lan học viện chỉ có vài người biết thân phận của Diệp Tử Vân, nếu Thẩm Việt có thể cưới đc nàng làm vợ, sẽ tăng cường cực lớn ảnh hưởng của Thần Thánh thế gia trong Quang Huy thành.

Đây cũng là nguyên nhân Thẩm Việt vì sao ở trong lớp Võ Giả sơ cấp, Thẩm Tú vì sao đứng lớp ở đây.

Thẩm Tú biến trở lại hình người, hai tay ôm ngực, nhàn nhạt nói:

- "Hai năm tiếp theo, các ngươi sẽ là đệ tử của ta, tuy Viện trưởng Thánh Lan học viện đã nói mọi người đều bình đẳng, nhưng ta không thể không nói cho các ngươi một hiện thực tàn khốc, trên thế giới này không tồn tại sự ngang hàng!"

Thanh âm Thẩm Tú có chút bén nhọn, giống như đao sắc, nặng nề đâm vào trong lòng tất cả đệ tử.

Tất cả đệ tử dưới đài đều yên lặng nghe, không ai nói chuyện.

- "Đợi các ngươi trưởng thành, rời khỏi học viện, các ngươi sẽ hiểu lời ta nói. Ngang hàng chỉ là lời nói láo các đại nhân an ủi các ngươi thôi, các ngươi không thể lúc nào cũng sống trong mộng tưởng!"

Ánh mắt Thẩm Tú từ trên cao nhìn xuống các đệ tử:

- "Quang Huy thành là tòa thành duy nhất còn lưu lại sau thời kỳ hắc ám, trong thành là nhân loại còn sống, Quang Huy thành có hai loại tồn tại cường đại, chính là Võ Giả và Yêu Linh Sư. Yêu Linh Sư là tồn tại cao quý, trong mấy nghìn thậm chí mấy vạn Võ Giả, mới có một người là Yêu Linh Sư, trong cả Quang Huy thành chỉ có hơn mấy trăm Yêu Linh Sư, họ chính là người bảo hộ cho Quang Huy thành."

- "Võ Giả cùng Yêu Linh Sư chia làm năm cấp bậc Thanh Đồng, Bạch Ngân, Hoàng Kim, Hắc Kim, Truyền Kỳ, đẳng cấp càng cao, thực lực càng mạnh. Trong gia tộc có một Hoàng Kim Yêu Linh Sư, được coi là thế gia quý tộc, có một Hắc Kim Yêu Linh Sư, sẽ thành thế gia hào môn, có từ ba Hắc Kim Yêu Linh Sư trở lên thậm chí là Yêu Linh Sư Truyền Kỳ, mới có thể trở thành thế gia đỉnh phong. Ba mươi sáu người các ngươi, có bình dân đệ tử, có thế gia đệ tử, tuy khởi đầu giống nhau, nhưng thân phận và địa vị lại cách biệt. Ta hy vọng các ngươi tự biết lấy mình, cư sử đúng mực! Bình dân mãi là bình dân, các ngươi cơ bản không thể trở thành quý tộc, đừng mơ tưởng bay lên đầu cành làm phượng hoàng. Coi như là trong quý tộc, cũng có chế độ đẳng cấp sâm nghiêm, không thể vượt qua."

Dưới ánh mắt lăng lệ của Thẩm Tú, một số đệ tử quần áo lam lũ cúi đầu, mà Thẩm Việt cùng mấy thế gia đệ tử lại ưỡn ngực, khóe môi lộ ra nụ cười đắc ý. Chỉ có Nhiếp Ly, Diệp Tử Vân, Lục Phiêu, một ít thế gia đệ tử thần sắc bình tĩnh.

Nhiếp Ly nhìn sang bên cạnh, Đỗ Trạch quần áo có chút lam lũ, dáng người thon gầy, đang nắm chặt nắm đấm, răng cắn chặt môi. Đỗ Trạch chính là bình dân đệ tử, gia cảnh kho khăn. Nhưng Nhiếp Ly biết, lòng tự trọng của Đỗ Trạch rất lớn!

Tuy gia cảnh không tốt, nhưng kiếp trước Đỗ Trạch rất cố gắng, thiên phú của hắn rất mạnh, dựa vào sức mình, đã trở thành Hoàng Kim Yêu Linh Sư. Không có tài nguyên khổng lồ của gia tộc ủng hộ, không có thiên phú tuyệt đỉnh, bằng vào nỗ lực của bản thân đạt được cấp độ này, có thể tưởng tượng hắn bỏ ra bao nhiêu cố gắng!

Kiếp trước khi Quang Huy thành bị phá, rất nhiều đệ tử quý tộc đều chỉ nghĩ cách bỏ trốn, nhưng Đỗ Trạch cùng đám bình dân đệ tử lại chiến đấu hăng say vì Quang Huy thành, cuối cùng chết trận.

Đỗ Trạch là bằng hữu của Nhiếp Ly, đồng thời cũng là bằng hữu hắn tôn kính nhất!

Nhìn thấy thần sắc khinh miệt của Thẩm Tú, Nhiếp Ly không khỏi phẫn nộ, năm đó trước lúc Quang Huy thành bị phá, kẻ thứ nhất chạy trốn chính là Thần Thánh thế gia, cho nên Nhiếp Ly đối với Thần Thánh thế gia rất phản cảm, bất kể là Thẩm Việt hay Thẩm Tú đều không phải thứ tốt lành gì. Kiếp trước Thẩm Tú vô cùng cay nghiệt, cũng làm Nhiếp Ly vô cùng ghét nàng.

- "Thẩm Tú đạo sư, ta có thắc mắc!"

Nhiếp Ly bỗng nhiên lên tiếng nói.

Tất cả đệ tử đều yên lặng, Nhiếp Ly cắt ngang vào lúc này, làm Thẩm Tú vô cùng khó chịu, Thẩm Tú nhìn ra, Nhiếp Ly chính là kẻ có ý đồ với Diệp Tử Vân, vừa rồi nàng nói vậy, chính là muốn gõ Nhiếp Ly, không nghĩ tới hắn lại đâm đầu vào họng súng. Nàng hừ lạnh một tiếng nói:

- "Vấn đề gì?"

- "Thẩm Tú đạo sư nói Quang Huy thành là tòa thành duy nhất còn sót lại sau thời kỳ hắc ám, chúng ta là nhân loại cuối cùng, có chứng cứ không? Thẩm Tú đạo sư đã đi qua Thánh Tổ sơn mạch, qua Hoang Mạc Vô Tận, Rừng Kịch Độc, Đầm Lầy Huyết Nguyệt, Vịnh Thánh Linh, đi qua Thiên Trạch sơn mạch, Thiên Tuyết Bắc Nguyên chưa?"

Với tư cách là người trọng sinh, luận kiến thức, Nhiếp Ly có thể hoàn toàn miệt thị Thẩm Tú.

- "Cái gì là Thiên Trạch Sơn Mạch? Thiên Tuyết Bắc Nguyên?"

Thẩm Tú nhíu mày, Hoang Mạc Vô Tận, Kịch Độc Sâm Lâm, Đầm Lầy Huyết Nguyệt nàng đã nghe nói qua, những địa phương đó cách Thánh Tổ sơn mạch vô cùng xa, đều chỉ có trong truyền thuyết, Thẩm Tú khẽ hừ một tiếng:

- "Ta chưa từng tới những nơi này, từ khi sinh ra, ta chưa từng rời khỏi Quang Huy thành, đi tới những nơi đó."

Nhiếp Ly cười nhạt một tiếng nói:

- "Nếu Thẩm Tú đạo sư chưa từng tới những nơi đó, sao có thể khẳng định chúng ta là nhân loại cuối cùng?"

Thẩm Tú nghẹn lời.

Học viên trong lớp bắt đầu nghị luận, bọn hắn hoàn toàn không biết, Nhiếp Ly nói tới những địa phương này là ở nơi nào. Ánh mắt Diệp Tử Vân ngồi đằng xa hiện lên tia dị sắc, kinh ngạc nhìn Nhiếp Ly, nàng rất ngạc nhiên, Nhiếp Ly làm sao biết những điều này?

Thẩm Việt ngồi cạnh Diệp Tử Vân cũng nhíu mày, hắn chậm rãi nhìn Nhiếp Ly, Nhiếp Ly khuân mặt rõ ràng, tương đối anh tuấn, so ra không kém hắn, nhưng không biết vì sao trong lòng hắn lại sinh ra một tia bất an mãnh liệt.

Chứng kiến tất cả học viên phía dưới đang nghị luận, sắc mặt Thẩm Tú vô cùng khó coi, xì mũi khinh thường nói:

- "Vậy thì làm sao, vậy ngươi có chứng cớ gì chứng minh chúng ta không phải nhân loại cuối cùng?"

- "Chứng cứ?"

Khóe miệng Nhiếp Ly cười lạnh, kinh nghiệm kiếp trước của hắn chính là chứng cứ, trí tuệ nhân loại vô cùng phi thường, tuy trải qua thời đại hắc ám đáng sợ, nhưng vẫn như cũ có rất nhiều nhân loại còn tồn tại, đã thành lập nên rất nhiều thành thị bất diệt, nhưng hắn sẽ không nói ra, chỉ bình tĩnh nói:

- "Ta giảng cho Thẩm Tú đạo sư một cái cố sự. Có một con ếch sinh ra trong đáy giếng thật sâu, từ khi nó sinh ra, chỉ nhìn thấy một mảnh bầu trời nơi miệng giếng, cho nên nó nói, bầu trời chỉ lớn như miệng giếng, nhưng bầu trời thật sự chỉ lớn như miệng giếng sao? Người ta gọi con ếch kia là ếch ngồi đáy giếng!"

Nghe lời nói của Nhiếp Ly, đệ tử trong lớp không khỏi cười thành tiếng, bọn họ đều nghị luận, Nhiếp Ly nói rất có lý, cái thành ngữ ếch ngồi đáy giếng này, ko phải đang mắng Thẩm Tú đạo sư là ếch ngồi đáy giếng sao?

- "Ếch ngồi đáy giếng? Hình dung thật chính xác!"

Mấy nữ sinh cười hì hì nói. Các nàng cũng chán ghét Thẩm Tú, không khỏi kính nể nhìn Nhiếp Ly, chỉ sợ chỉ có Nhiếp Ly, mới dám ở trên lớp mà chỉ cây dâu mắng cây hòe nhằm vào đạo sư.

- "Ngươi . . . "

Thẩm Tú tức giận muốn thổ huyết, Nhiếp Ly dám so sánh nàng với con ếch, nàng còn chưa gặp qua đệ tử hỗn láo như vậy.

Diệp Tử Vân cũng không khỏi cười khẽ, nhìn nhìn Nhiếp Ly, nàng phát hiện Nhiếp Ly này cũng có vài phần thú vị, hơn nữa học thức uyên bác, còn nói cho Thẩm Tú đạo sư á khẩu vô ngôn.

Diệp Tử Vân thiên sinh lệ chất, cười lên càng động lòng người. Nhiếp Ly hướng nàng nháy mắt, cười cười.

Nhìn thấy biểu lộ của Nhiếp Ly, Diệp Tử Vân mau chóng quay đầu lại, trong long khẽ hừ một tiếng, Nhiếp Ly thật to gan! Trong lòng nàng, Nhiếp Ly vẫn chỉ là một thằng học sinh cá biệt!

Nhìn thấy Nhiếp Ly không chỉ làm sặc Thẩm Tú đạo sư, còn đùa giỡn Diệp Tử Vân, Lục Phiêu ngồi cạnh không khỏi giơ ngón tay cái, gia hỏa này thật ngưu.

Nhiếp Ly ngẩng đầu, tiếp tục nói:

- "Mặt khác, Thẩm Tú đạo sư, ta còn một vấn đề!"

Thẩm Tú thẹn quá thành giận, nói:

- "Ngươi còn có vấn đề gì!"

- "Thẩm Tú đạo sư nói, bình dân vĩnh viễn là bình dân, muốn thành quý tộc là không thể, ta có chút nghi ngờ, Truyền kỳ Yêu Linh Sư Diệp Mặc đại nhân lúc còn trẻ, chẳng lẽ không phải bình dân?"

Nhiếp Ly trừng mắt nhìn Thẩm Tú:

- "Chẳng lẽ Thẩm Tú đạo sư đến việc này cũng không biết?"

Chương 3: Phạt Đứng- "Ngươi. . .Quang Huy thành trong mấy trăm năm qua, có thể dựa vào sức của chính mình, bướclên đỉnh cao chỉ có một người là Diệp Mặc đại nhân mà thôi."

Suy nghĩ của Thẩm Tú trở nên trì trệ, vẫn cưỡngtừ đoạt lý nói.

- "Thẩm Tú lão sư không phải nói là không thểsao? Sao lại tự vả vào miệng mình như vậy?"

Nhiếp Ly mỉm cười nói:

- "Diệp mặc đại nhân chính là ví dụ rất rõ ràng,bất kể là đệ tử thế gia, hay là đệ tử bình dân, tiềm lực tương lai là vô tận,trên đời không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền ah!"

Thẩm Tú muốn bạo phát, gia hỏa Nhiếp Ly này thậtquá ghê tởm, bắt lấy nhược điểm trong lời nói của nàng mà công kích khôngngừng, thực là trong mắt không có tôn trưởng!

Nàng lạnh lùng nhìn Nhiếp Ly, Nhiếp Ly dám ởtrước mặt mọi người chống đối nàng như vậy, đoạn thời gian tiếp theo nàng tuyệtđối không cho hắn sống yên đâu!

Ngồi ở bên cạnh, Đỗ Trạch nhìn Nhiếp Ly đầy cảmkích, Nhiếp Ly là thế gia đệ tử, lại mạo hiểm đắc tội Thẩm Tú lão sư, giúp bìnhdân đệ tử tranh khí, làm hắn vô cùng cảm động. Tâm hồn thiếu nhiên vô cùngthuần khiết này, từ một khắc đó đã coi Nhiếp Ly là bằng hữu của mình rồi.

Thẩm Tú cười lạnh nói:

- "Ăn nói hàm hồ, ngươi cho rằng nói vậy, là cóthể cải biến hiện thực tàn khốc sao? Ngươi chỉ nhìn thấy vinh quang của DiệpMặc đại nhân, lại không thấy có bao nhiêu kẻ đến cuối đời vẫn chỉ tầm thường.Đừng nói Yêu Linh Sư, ngay Võ Giả cũng không đến. Nhiếp Ly đúng không , ngươicũng là thế gia đệ tử, lại không biết điều như vậy. Ta cũng muốn xem thiên phúcủa ngươi là thế nào!"

Thẩm Tú cúi đầu lật xem quyển sách da dê trongtay, sau khi xem, chế nhạo cười nói:

- "Nhiếp Ly, xích sắc linh hồn hải, hồn lực 6,lực lượng 21, chỉ bằng thiên phú của ngươi, đời này chỉ tới cảnh giới ThanhĐồng Võ Giả, muốn thành Yêu Linh Sư, căn bản là không thể, còn không bằng bìnhdân đệ tử bình thường, khó trách lại nói thế, nguyên lai là muốn che giấu nộitâm tự ti mà thôi!"

Đẳng cấp linh hồn hải căn cứ vào màu sắc bấtđồng, chia làm Xích Cam Hoàng Lục Thanh Lam Tử bảy đẳng cấp, xích sắc kém nhất,cơ hồ là phế vật, người bình thường đều là cam sắc hoặc hoàng sắc, đạt tới lụcsắc hoặc thanh sắc cũng đã được coi là thiên tài, về phần lam sắc và tử sắc,chỉ tồn tại trong truyền thuyết.

Nghe được lời của Thẩm Tú, một đám bình dân đệtử đều tiếc hận nhìn Nhiếp Ly, với tư cách là thế gia đệ tử, thiên phú Nhiếp Lyđúng là kém nhất rồi, đời này chỉ sợ khó làm nên thành tựu gì lớn.

Diệp Tử Vân thoáng nhìn Nhiếp Ly, nhẹ nhàng thởdài một tiếng, tuy ấn tượng của Nhiếp Ly với nàng không tốt lắm, nhưng biếtthiên phú của Nhiếp Ly kém như vậy, trong lòng không khỏi thương cảm.

Khóe miệng của Thẩm Việt lại nhếch lên, nếu hắnbiết thiên phú Nhiếp Ly kém như vậy, tuyệt đối sẽ không coi Nhiếp Ly là uyhiếp, bởi căn bản Nhiếp Ly không có tư cách! Thiên phú kém như vậy, chỉ xứngsinh hoạt ở tầng dưới chóp nhất Quang Huy thành, mà Thẩm Việt hắn, chính là đệtử đích truyền một trong ba đại thế gia đỉnh phong, Nhiếp Ly lấy gì so với hắn?

Nếu ko phải vì Diệp Tử Vân, hắn đã chả tới cáilớp này làm bạn học với Nhiếp Ly!

Thẩm Tú hùng hổ dọa người nói:

- "Thiên phú kém như vậy, coi như là bêntrong gia tộc của ngươi, chỉ sợ cũng không có được bất kỳ sự coi trọng nào, vậymà cũng dám cuồng vọng, mắt không tôn trưởng?"

Thẩm Tú nói vậy làm cho Nhiếp Ly nhớ tới đủ thứở kiếp trước. Rời khỏi Quang Huy thành, Nhiếp Ly thực sự rất yếu, giống nhưThẩm Tú nói, một mực dừng lại cấp bậc Thanh Đồng tam tinh, không thể tiến thêm,bất kể là trong trường, hay trong gia tộc, hắn đều không được coi trọng, vôcùng rác rưởi.

Nếu không phải hắn phấn đấu quên mình đi cứuDiệp Tử Vân, căn bản không có khả năng có được tâm hồn thiếu nữ của nữ thần.Phải biết Diệp Tử Vân lúc đó đã là hoàng kim nhất tinh Yêu Linh Sư, chêch lệchgiữa hai người, như trời và đất, ngay cả cơ hội cùng chiến đấu với Diệp Tử VânNhiếp Ly cũng không có, trơ mắt nhìn Diệp Tử Vân bị chết dưới móng vuốt sắc béncủa yêu thú, bị chôn vùi bên trong cát vàng dài đằng đẵng. Đây mãi là nỗi đaucủa Nhiếp Ly.

Sau khi đi qua sa mạc, Nhiếp Ly gặp đủ lại kỳngộ, lúc này mới phát hiện, nguyên lai thế giới này có những chủng tộc thần kỳ,cái gọi là thiên phú linh hồn lực, cũng có thể tăng lên đấy!

Nếu là Nhiếp Ly kiếp trước, bị lão sư chỉ trích,khẳng định đến dũng khí phản bác cũng không có, nhưng hắn bây giờ không giốngvậy, hắn có tự tin cường đại, sẽ có một ngày, hắn cho mọi người hiểu, hắn sẽđạt đến cảnh giới mà mọi người khó mà tưởng nổi!

Nếu đã trọng sinh trở lại, vậy phải làm cho thậtđã, thần cản sát thần!

Khiến cho mọi người cảm thấy ngoài ý muốn, NhiếpLy bị Thẩm Tú cười nhạo cũng không lộ ra vẻ xấu hổ, ngược lại ánh mắt kiên địnhnhìn Thẩm Tú, thanh âm mạnh mẽ nói:

- "Thẩm Tú lão sư, ngươi có phải hay không nghĩ,lực lượng thiên phú cùng thiên phú linh hồn lực quyết định tương lai của mộtngười? Dùng tính cách thấp kém của ngươi, nhất định sẽ tìm mọi cách nịnh bợnhững đệ tử có thiên phú tương đối cao, mà đối với đệ tử có thiên phú hơi thấp,lại không chút keo kiệt trào phúng! Bề ngoài nói một đống đạo lý lớn nhìn nhưchính xác, nhưng thật ra là để che giấu nhân cách ti tiện mà thôi của mình màthôi!"

Nghe được lời nói của Nhiếp Ly, Thẩm Tú tức tớiméo mặt, nàng chưa từng gặp qua đệ tử nào lại dám công nhiên chống đối nàng,hơn nữa lời Nhiếp Ly nói, lại chọc trúng nội tâm đen tối của nàng, làm nàngthẹn quá hóa giận, nhịn ko đc mắng to:

- "Im ngay, ngươi cho mình là ai, lại dám dạy dỗlão sư của ngươi?"

Nhiếp Ly khinh thường nhếch miệng nói:

- "Ta vì mình có một lão sư như thế mà cảm thấyxấu hổ. Ta dám khẳng định, rất nhiều bình dân đệ tử trong lớp này, sẽ vượt quadự đoán của ngươi, đạt đến thành tựu không ai ngờ tới! Ngươi không biết kiênnhẫn dạy bảo bọn họ, lại dùng ngôn ngữ ác liệt đả kích niềm tin của bọn họ,thật uổng cho ngươi làm lão sư! Tuy thiên phú của ta kém cỏi, nhưng vậy thìsao? Sớm muộn gì cũng có một ngày, ta sẽ trở thành Truyền Kỳ Yêu Linh Sư nhưDiệp Mặc đại nhân, hơn nữa còn kết hôn với nữ nhân đẹp nhất Quang Huy thành!"

Ánh mắt của Nhiếp Ly rơi trên người của Diệp TửVân!

Nhìn thấy ánh mắt của Nhiếp Ly nhìn mình, khôngbiết vì sao, Diệp Tử Vân bỗng có cảm giác tim đập nhanh, đôi má đỏ lên. NhiếpLy này lại dám nói những lời to gan như vậy trên lớp, ánh mắt của Nhiếp Ly, ýtứ rất rõ ràng. Chỉ là trong lòng nàng, đối với Nhiếp Ly không hề có bất cứ cảmgiác gì, buồn vui lẫn lộn, cảm giác không nói nên lời.

Nhìn thấy thần sắc của Diệp Tử Vân, thần sắctrên mặt Thẩm Việt càng thêm âm trầm, tuy Nhiếp Ly không cùng một tầng thứ vớihắn, nhưng cảm giác uy hiếp vẫn tồn tại như cũ.

- "Hắc hắc ha ha, đây là chuyện buồn cười nhấtmà ta từng nghe, với thiên phú linh hồn chỉ có 5 của ngươi, lại còn muốn trởthành Truyền Kỳ Yêu Linh Sư như Diệp Mặc đại nhân, coi như là Diệp Mặc đại nhânlúc trẻ, khi trắc nghiệm thiên phú, thiên phú linh hồn lực cũng đạt đến 89,ngươi cho là bằng vào may mắn có thể đạt được sao? Thật nực cười!"

Thẩm Tú ko keo kiệt đả kích:

- "Ở đây khẩu xuất cuồng ngôn, còn ko bằng chămchỉ học tập!"

Nhiếp Ly nhún vai nói:

-"Ta biết trong lòng ngươi không hề để ý, nhưngmột ngày nào đó ta sẽ khiến ngươi phải câm miệng!"

- "Ta không tin cái đồ cuồng vọng như ngươi cóthể đạt được thành tựu gì!"

Thẩm Tú hừ lạnh một tiếng nói:

- "Mặc kệ tương lai của ngươi ra sao, hiện tạingươi là học sinh của ta, từ nay về sau ngươi không cần ngồi học, ra sau đứngđi! Nếu không ta sẽ thông tri với gia tộc ngươi, đá ngươi khỏi Thánh Lan họcviện!"

Thẩm Tú nổi tiếng không nói đạo lý, Nhiếp Lynhún vai, đứng đằng sau thì sao, nếu như bị đuổi khỏi Thánh Lan học viện, hắnsẽ khó mà nhìn thấy Diệp Tử Vân rồi, tạm nhịn vậy.

Nhìn thấy Nhiếp Ly đứng ở sau, mấy thế gia đệ tửthấp giọng cười nhạo.

- "Truyền Kỳ Yêu Linh Sư tương lai bị phạt đứngrồi!"

- "Chậc chậc, nguyên lai hắn cũng sợ bị đuổi họcah!"

- "Không phải mới nãy còn to mồm sao?"

Thẩm Tú cười lạnh, Nhiếp Ly cuồng vọng thế nào,còn không phải ngoan ngoãn nghe lời sao?

Nàng đương nhiên sẽ không để những lời Nhiếp Lynói ở trong lòng, Nhiếp Ly sẽ có ngày trở thành Truyền Kỳ Yêu Linh Sư? Thẩm Túcảm thấy buôn cười đến cực điểm, chuyện như vậy tuyệt đối ko thể sảy ra.

Nhìn thấy Nhiếp Ly bị Thẩm Tú phạt ra sau đứng,Đỗ Trạch trầm mặc một lúc, cắn răng, cũng đứng lên, đi tới bên cạnh Nhiếp Ly,cùng đứng với Nhiếp Ly. Nhiếp Ly ra mặt vì bình dân đệ tử, mới bị Thẩm Tú phạtđứng, hắn đưng nhiên muốn chịu phạt cùng Nhiếp Ly.

Nhìn thấy Đỗ Trạch đứng chung với Nhiếp Ly, ánhmắt Thẩm Tú trầm xuống:

- "Nếu ngươi đã thích bị phạt, vậy cứ đứng cùnghắn đi!"

Nhiếp Ly cùng Đỗ Trạch nhìn nhau, trong mắt hiệnlên vẻ ăn ý, cả hai mỉm cười. Giờ khắc này, Nhiếp Ly giống như trở lại thờiđiểm quen biết Đỗ Trạch, Đỗ Trạch vẫn mãi là Đỗ Trạch.

Sau khi Đỗ Trạch ra đứng cùng hắn, Lục Phiêunghĩ một chút, cũng đứng lên đi tới.

- "Ngươi sao cũng ra đây?"

Nhiếp Ly nhìn Lục Phiêu mỉm cười.

Lục Phiêu nhún vai, nói:

- "Ngồi lâu sẽ bị trĩ, ta ra đây đứng không đcsao?"

- "Hắc Hắc, tùy ngươi!"

Nhiếp Ly cười hắc hắc, Lục Phiêu cùng kiếp trướcgiống hệt nhau, tuy nói rất đáng ghét, nhưng cũng rất nghĩa khí. Tuy việc nàykhông quan hệ với Lục Phiêu, nhưng Lục Phiêu coi hắn là bằng hữu, bằng hữu lànên trung hoạn nạn.

Lại có thêm ba bình dân đệ tử đứng lên, đứngcạnh Nhiếp Ly.

Có những huynh đệ này ở đây, Nhiếp Ly cảm thấykhông tệ, cảm giác tâm tình sung sướng.

Sắc mặt Thẩm Tú càng thêm khó coi, mặt như kếtbăng.

- "Trải qua khảo thí, trong tất cả đệ tử tronglớp, Diệp Tử Vân có thanh sắc linh hồn hải, linh hồn lực đạt 86, Thẩm Việt cùngNgưng Nhi có lục sắc linh hồn hải, linh hồn lực đạt 78, rất nhanh sẽ đạt tớicảnh giới Thanh Đồng nhất tinh, chúc mừng các ngươi!"

Thẩm Tú nhàn nhạt cười nói, khinh miệt liếcNhiếp Ly, đây mới là thiên tài thực sự, Nhiếp Ly tính là thứ gì?

Nghe lời nói của Thẩm Tú, học viên trong lớpkhông khỏi kinh hô, thanh sắc linh hồn hải, linh hồn lực 86, trong lớp bọn hắncó người mạnh như vậy, thiên phú cường đại như vậy, sinh thời không chừng cóthể trở thành Truyền Kỳ Yêu Linh Sư ah!

Về phần Thẩm Việt và Ngưng Nhi, cũng thiên phútrác tuyệt, thành tựu tương lai không thể hạn lượng.

Diệp Tử Vân ko biết có lai lịch gì, tướng mạoxinh đẹp động lòng người, bối cảnh thần bí, trở thành người chói mắt nhất tronglớp này. Về phần Ngưng Nhi, cũng là một mĩ nữ, tướng mạo ko kém Diệp Tử Vân baonhiêu, nhưng thiên phú hơi kém một chút.

Bất kể thế nào, các nàng đều không phải là ngườithường có thể sánh đc! Chương 4: Trăm Vạn Yêu Linh Tệ? Nhiếp Ly nhìnhướng Tiếu Ngưng Nhi, dáng người nàng thon gầy, trên người mặc chiếc váy ngắnmàu vàng nhạt, đi đôi giày cao cổ màu đen, một mái tóc đen mềm mại khoác lênvai, đôi mắt sáng ngời, hàng mi liễu cong cong, lông mi thật dài có chút rungđộng, làn da trắng nõn không tỳ vết có chút phấn hồng nhàn nhạt, đôi môi nởnang màu hồng có chút ướt át.

Trên người nàng ngoài vẻ nữ tính kiều mị rra,còn có một nét đẹp dã tính khó nói nên lời, trên mặt lộ vẻ băng sương, lại thêmmột cỗ phong vị khác.

Nhiếp Ly thầm hồi tưởng, Tiêu Ngưng Nhi là nữnhi Tiếu gia một trong bảy đại hào môn, thiên phú linh hồn lực của nàng gầnbằng Diệp Tử Vân, trước khi Quang Huy thành bị diệt, đã trở thành Bạch Ngân Ngũtinh Yêu Linh sư, cùng với Diệp Tử Vân, trong thế hệ trẻ được xưng là songkiều.

Chỉ có điều, Tiêu gia vì nịnh bợ tam đại thế giađỉnh phong, bắt Tiếu Ngưng Nhi gả vào Thần Thánh thế gia, gả cho ca ca của ThẩmViệt. Tiếu Ngưng Nhi sống chết không theo, cuối cùng gia tộc tan vỡ, một mìnhnàng tiến vào Hắc Ám Sâm Lâm trong Thánh Tổ sơn mạch, không trở lại nữa.

Đây là một nữ cường nhân!

Trong nội tâm Nhiếp Ly đối với Tiêu Ngưng Nhitràn đầy tiếc hận, nếu có cơ hội, kiếp này Nhiếp Ly nhất định giúp nàng mộttay. Nhưng nếu nói Nhiếp Ly đối với nàng có chủ ý khác lại không phải, tronglòng Nhiếp Ly chỉ có Diệp Tử Vân.

- "Hai tháng sau sẽ khảo nghiệm đẳng cấp Võ Giảcùng Yêu Linh sư, ta hy vọng lúc đó sẽ xuất hiện mấy cái Võ Giả Thanh Đồng nhấttinh hoặc Yêu Linh sư, bất kể là ta hay Thánh Lan học viện đều vì các ngươi màcảm thấy vinh quang!"

Thẩm Tú khẽ cười nói. Thanh Đồng, Bạch Ngân,Hoàng Kim, Hắc Kim, Truyền Kỳ ngũ cấp lại phân tiếp thành ngũ tinh, Thanh Đồngnhất tinh xem như là nhập môn.

Lực lượng Võ Giả đạt 100, hoặc linh hồn lực YêuLinh sư đạt 100 mới xem như trở thành một cường giả Thanh Đồng nhất tinh.

Nhập môn phi thường khó khăn, rất nhiều người cảngười đều không nhập môn, chính thức trở thành Võ Giả hoặc Yêu Linh sư.

Nghe Thẩm Tú nói, học viên trong lớp liền cả đámnghị luận. Muốn trở thành một Võ Giả Thanh Đồng nhất tinh, cần có lực lượngnâng được cự thạch trăm cân, một chưởng đánh ngã thân cây to bằng cánh tay, mớiđc tính là đạt tới cảnh giới Thanh Đồng nhất tinh.

Đối với những hài tử như bọn hắn, thực sự quákhó khăn, trì phi từ nhỏ đến lớn đều ăn các loại linh đan diệu dược, thân thểcốt cách vô cùng cường tráng mới làm được. Về phần Yêu Linh sư, muốn tu luyệnra linh hồn lực cường đại trong người, so với trở thành Võ Giả còn muốn khó hơnnhiều.

Linh hồn hải chia làm Xích Cam Hoàng Lục ThanhLam Tử thất sắc, người bình thường chỉ có xích sắc linh hồn hải, muốn tu luyệnthành Yêu Linh sư vô cùng khó khăn, bình thường đều chọn trở thành Võ Giả, cònngười có cam sắc hoặc hoàng sắc linh hồn hải, mới thích hợp tu luyện linh hồnlực, mà có lục sắc hoặc thanh sắc linh hồn hải, đều được xem là thiên tài.

Các học viên trong lớp đều rất hâm mộ nhìn DiệpTử Vân, Thẩm Việt cùng Tiếu Ngưng Nhi, trong nửa năm đạt đến cảnh giới ThanhĐồng nhất tinh, chỉ sợ chỉ có ba người bọn họ thôi.

Sau khi đạt tới cấp bậc Thanh Đồng nhất tinh,liền có thể chính thức tiến vào lớp Võ Giả hoặc Yêu Linh sư rồi! Đến khi đó bọnhọ sẽ không học cùng lớp nữa!

Cảm giác được ánh mắt học viên khác, Thẩm Việtngạo nghễ ưỡn ngực, hắn thân là đệ tử Thần Thánh thế gia, từ nhỏ đã được dùngcác loại linh dược, tu vi của hắn sớm đã vượt xa bạn cùng lứa bình thường. Linhhồn lực tăng lên 100 trong hai tháng, hắn tự tin có thể đạt được dễ dàng!

Thẩm Việt nhìn Diệp Tử Vân ưu nhã động lòngngười bên cạnh, chỉ có hắn mới xứng với Diệp Tử Vân, Nhiếp Ly đc coi là cái gì!Rõ ràng dám cùng cô cô đánh cuộc trong hai tháng tăng lên tới Thanh Đồng nhấttinh, thật là cuồng vọng vô tri! Nhiếp Ly cho rằng tăng lên tới Thanh Đồng nhấttinh dễ vậy sao? Chỉ là xích sắc linh hồn hải bỏ đi mà cũng dám xuất cuồngngôn!

Diệp Tử Vân cùng Tiếu Ngưng Nhi nhìn nhau, cácnàng đều xuất thân cao quý, không có nhiều chênh lệch. Diệp Tử Vân luôn muốncùng Tiếu Ngưng Nhi trở thành bằng hữu, nhưng tựa hồ Tiếu Ngưng Nhi lại coinàng làm đối tượng cạnh tranh, dùng Diệp Tử Vân là mục tiêu phấn đấu.

- "Về phần ai nói muốn trong hai tháng đạt tớicảnh giới Thanh Đồng nhất tinh, ta cũng muốn xem, hắn có thể đạt tới trình độnào!"

Thẩm Tú khinh miệt nhìn Nhiếp Ly, ngữ khí khinhthường nói.

Cường độ linh hồn hải cùng tình trạng thân thểtrực tiếp quyết định tốc độ tu luyện của một người, tình huống hiện tại củaNhiếp Ly, dựa theo bình thường, ít nhất ba năm năm mới có thể chính thức nhậpmôn, trở thành Võ Giả Thanh Đồng nhất tinh, về phần Yêu Linh sư, chỉ là một cáixích sắc linh hồn hải đừng có mơ tới.

Nhiếp Ly hoàn toàn không để lời của Thẩm Tú đểtrong lòng.

- "Hai tháng sao? Thời gian hơi nhiều đấy."

Khóe miệng Nhiếp Ly nhếch lên, lộ ra nụ cười tựtin nhàn nhạt, xem ta như thế nào trong hai tháng đạt tới Thanh Đồng nhất tinh!

Thực ra, Nhiếp Ly, Lục Phiêu, Đỗ Trạch đang lénlút trao đổi.

- "Nhiếp Ly, ngươi thích Diệp Tử Vân đúng ko?"Lục Phiêu nhìn Nhiếp Ly hỏi.

- "Đúng vậy!" Nhiếp Ly nghiêm túc nói.

Lục Phiêu nhìn chằm chằm vào mắt Nhiếp Ly, sauđó thở dài:

- "Diệp Tử Vân quả thật rất đẹp, nể tình huynhđệ, ta không tranh với ngươi. Nhưng với tư cách huynh đệ, ta ko thể khôngkhuyên ngươi, thân phận Diệp Tử Vân rất cao, chúng ta căn bản không bằng được."

Tuy gia tộc bọn hắn là một trong hai mươi thếgia quý tộc, nhưng chênh lệch thân phận cùng Diệp Tử Vân vẫn rất lớn.

- "Hai người các ngươi thực tế chút đi! Diệp TửVân chính là thiên tài có thanh sắc linh hồn hải! Rất nhanh sẽ thành Yêu Linhsư Thanh Đồng nhất tinh, hai tháng sau đoán chừng sẽ chính thức tiến vào lớpYêu Linh sư, sau khi chính thức tiến vào đó tu vi khẳng định tăng mạnh, khi đónàng còn nhớ hai người các ngươi không còn là vấn đề. Những thế gia đệ tử cácngươi, cả ngày chỉ nghĩ đến nữ nhân, không biết cố gắng tu luyện!"

Đỗ Trạch hừ hừ, không chút lưu tình đả kích.

- "Cái gì mà thế gia đệ tử suốt ngày chỉ nghĩđến nữ nhân? Ngươi đây là vu oan! Ta vẫn luôn rất cố gắng tu luyện đó, mỗi ngàytối đa chỉ có nửa ngày nghĩ đến nữ nhân thôi!"

Lục Phiêu nhún vai nói, tính cách công tử canhìn một cái là rõ.

- "Biết r...ồ...i...! Ta biết ngươi là dạngngười nào mà!"

Đỗ Trạch liếc mắt.

Thiên phú Đỗ Trạch không tồi, có được hoàng sắclinh hồn hải, tu luyện phi thường cố gắng, thêm một chút kỳ ngộ, một đườngthẳng tiến đạt tới cảnh giới Yêu Linh sư Hoàng Kim nhất tinh, giúp gia tộc hắntrở thành một trong các thế gia quý tộc, đây là thành tựu phi thường giỏi.

Đỗ Trạch là người rất có nghĩa khí, nhưng cóchút cổ hủ, làm việc cứng nhắc, cùng Lục Phiêu hình thành thế đối lập. LụcPhiêu là một thiếu gia mỗi ngày đều cà lơ phất phơ, tuy chỉ có xích sắc linhhồn hải, nhưng thiên phú Võ Giả cực cao, chỉ cần hắn cố gắng thêm một chút, tuvi sẽ tăng mạnh, bất quá hắn quá lười, kiếp trước chỉ đạt tới cấp Bạch Ngân, sovới Đỗ Trạch kém hơn rất nhiều.

Bất quá vận mệnh kỳ diệu, chính là hai kẻ cótính cách bất đồng, kiếp trước đã trở thành huynh đệ vô cùng tốt!

Nghe Lục Phiêu cùng Đỗ Trạch đấu võ mồm, trướcđây Nhiếp Ly cảm thấy rất vô vị, hiện tại nội tâm Nhiếp Ly lại tràn đầy cảmđộng. Có huynh đệ như vậy thật tốt!

- "Nhiếp Ly, ta khuyên ngươi hay là vẫn nênchuyên tâm tu luyện đi."

Đỗ Trạch nghiêm túc khuyên Nhiếp Ly, vạn nhấtNhiếp Ly thật sự động tình, cái này thật là một sự tình đáng buồn.

Kiếp trước Nhiếp Ly xác thực rất cố chấp, khibiết tin Thẩm Việt cùng Diệp Tử Vân đính hôn, hắn đã rất thông khổ.

Bất quá ở kiếp này, nếu hắn vẫn còn rác rưởi nhưvậy, Nhiếp Ly dứt khoát đâm đầu chết được rồi.

- "Yên tâm, ta tự biết mình, việc ta muốn làm,nhất định làm được!"

Nhiếp Ly tự tin nói.

Nghe Nhiếp Ly nói, Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu hơigiật mình, bọn hắn không hiểu, vì cái gì mà Nhiếp Ly có tự tin cường đại đạinhư vậy, nhìn ánh mắt kiên định của Nhiếp Ly, trong nội tâm bọn hắn thậm chísinh ra ảo giác, Nhiếp Ly nhất định sẽ làm được. Bọn hắn không khỏi bị tâm tìnhnày của Nhiếp Ly lây nhiễm.

- "Đc rồi, mặc kệ ngươi muốn làm gì, chúng tađều sẽ ủng hộ!"

Đỗ Trạch suy nghĩ một chút, nói.

Cùng phạt đứng ở chỗ này, làm cho giữa họ sinhra một loại tình cảm huynh đệ khắc sâu.

- "Đỗ Trạch, Lục Phiêu, ta sẽ cho các ngươi trởthành Yêu Linh sư cường đại nhất Quang Huy thành!"

Nhiếp Ly trịnh trọng nói. Kiếp trc Đỗ Trạch vàLục Phiêu cùng mình trải qua họa nạn, kề vai chiến đấu, cứu hắn vô số lần, nếuhắn đã ở đây, vậy đương nhiên phải giúp Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu hoàn thành giấcmộng của họ.

- "Ta vậy được rồi, chỉ có xích sắc linh hồnhải. Có đan dược gia tộc ủng hộ, trở thành Võ Giả hẳn là không có vấn đề gì,nhưng muốn thành Yêu Linh sư thì quá khó rồi!"

Lục Phiêu đã muốn từ bỏ.

- "Trở thành Võ Giả thì làm đc gì, càng tu luyệnlên cao, Võ Giả tu luyện càng khó, hơn nữa Võ Giả căn bản không phải đối thủcủa Yêu Linh sư đồng giai. Trên chiến trường, một Truyền Kỳ Võ Giả còn khôngbằng một Hắc Kim Yêu Linh sư, phải biết Yêu Linh sư chính là một cỗ máy chiếntranh cường đại!"

Đỗ Trạch đối với trở thành Yêu Linh sư tràn đầychờ mong, đã làm thì phải là tốt nhất, đây là nguyên tắc của hắn.

- "Không cần phải là Truyền Kỳ Võ Giả, chỉ cầntrở thành Hoàng Kim Võ Giả ta đã thỏa mãn rồi!"

Lục Phiêu thản nhiên nói, hoàn toàn mặc kệ.

Đỗ Trạch im lặng, cùng loại người không ôm chílớn này nói chuyện thật vô vị.

- "Xích sắc linh hồn hải thì sao? Ta cũng chỉ làxích sắc linh hồn hải."

Nhiếp Ly nhìn Lục Phiêu nói.

Lục Phiêu cùng Đỗ Trạch không thể hiểu nổi,Nhiếp Ly chỉ có xích sắc linh hồn hải, hắn lấy tự tin đâu ra mà muốn trong haitháng trở thành Thanh Đồng nhất tinh, không lẽ Nhiếp Ly có phương pháp đặc thùhay sao?

- "Nhiếp Ly, ngươi có biện pháp gì có thể tuluyện linh hồn lực lên đẳng cấp Yêu Linh sư?"

Đỗ Trạch hỏi, hắn rất ngạc nhiên, theo hắn biết,tu luyện linh hồn lực không có đường tắt.

- "Các ngươi nghe ta, chỉ cần các ngươi không từbỏ, chắc chắn có thể trở thành một Yêu Linh sư cường đại!"

- "Từ bỏ? Không bao giờ!"

Đỗ Trạch kiên định nói, hắn phải mạnh lên, cảibiến vận mệnh của gia tộc, vì mục tiêu này, hắn tuyệt đối không lùi bước.

Nếu có thể trở thành Yêu Linh sư cường đại, LụcPhiêu đương nhiên sẽ rất tình nguyện, nếu có thể trở thành Yêu Linh sư, hắncũng không cần vì lười biếng mà bị phụ thân đánh nữa rồi. Lục Phiêu là loạingười có thể ngồi thì nhất định không đứng, có thể nằm thì nhất định không ngồi,chỉ cần có cơ hội lười biếng, hắn sẽ không bỏ qua.

- "Có phải rất khổ cực không ?"

Lục Phiêu lẩm bẩm.

Đỗ Trạch trừng mắt nhìn hắn, gia hỏa này thậthết thuốc chữa, muốn thành Yêu Linh sư, lại còn sợ cực khổ, trở thành Yêu Linhsư còn có thể không khổ sao? Nếu như thế có thể trở thành Yêu Linh sư, dù cựckhổ thế nào hắn cũng làm!

- "Không khổ!"

Nhiếp Ly lắc đầu cười, sắc mặt nghiêm túc, nói:

- "Nhưng cần rất nhiều tiền!"

- "Chỉ cần có tiền là được rồi ư, vậy thì đơngiản!"

Lục Phiêu thở dài một tiếng:

- "Muốn bao nhiêu, ta có rất nhiều, hơn ba nămnay, ta để dành được hai nghìn Yêu Linh tệ. Nếu có thể trở thành Yêu Linh sư,ta có thể lấy ra tất cả."

Nếu hai nghìn Yêu Linh tệ có thể mua được cáidanh Yêu Linh sư, đây chẳng phải là quá sung sướng sao.

Nhiếp Ly nhìn Lục Phiêu, thằng này đúng là thầnkinh không ổn định, hắn nghĩ 2 nghìn Yêu Linh tệ rất nhiều sao? Bất đắc dĩ nói:

- "Hai ngàn Yêu Linh tệ sao đủ, ít nhất phảitrên trăm vạn, thậm chí ngàn vạn Yêu Linh tệ!"

Trên trăm vạn Yêu Linh tệ! Bất kể là Lục Phiêuhay Đỗ Trạch đều hít một hơi khí lạnh, một trăm vạn Yêu Linh tệ chính là thunhập một năm của một thế gia quý tộc bình thường! Bọn hắn lôi đâu ra nhiều tiềnnhư vậy? Chương 5: Ma Dược Sư?Quang Huy ChiThành thông hành tiền là Yêu Linh Tệ, thông thường, hai ba nghìn Yêu Linh Tệ làđủ cho một gia đình chi tiêu suốt 1 năm, các loại vật phẩm trong thành đều dùngYêu Linh Tệ để đong đếm như chiến giáp, yêu linh, da lông yêu thú, các loạiLinh dược. . . .

Ở Thánh Lan Học Viện, một năm học phí hơn banghìn Yêu Linh Tệ, đối với bình dân mà nói chính là một khoản tiêu xài rất lớn,nhưng dù thế, rất nhiều bình dân vẫn cố ăn mặc tiết kiệm để đem con vào ThánhLan Học Viện, bởi vì trở thành Võ giả hoặc là Yêu Linh Sư, dù là Thanh đồng cấpbậc, cũng có thể cải biến vận mệnh một gia đình.

Thanh đồng Võ giả, nếu như nhậm chức tại thànhvệ quân, hàng năm thu nhập có thể đạt tới năm sáu nghìn Yêu Linh Tệ, đồng thờicòn có thể tiến sâu vào Thánh Tổ sơn mạch để mạo hiểm, từ đó đạt được thêmkhông ít.

Nhiếp Ly thuộc Thiên Ngân gia tộc, 1 quý tộc thếgia xuống dốc, gia chủ Nhiếp Hằng Huân là một Hoàng kim Nhất tinh Yêu Linh Sư,hàng năm tiền lời cả gia tộc đại khái hơn sáu mươi vạn Yêu Linh Tệ, tuy thế chitiêu hằng năm trong gia tộc cũng phi thường khổng lồ, nội việc học phí cho đệtử gia tộc đã muốn tiêu phí hơn ba mươi vạn Yêu Linh Tệ, còn các hạng chi tiêukhác, vì thế mà gia tộc thường trong trạng thái thu không thể bù chi, lúc thiếuchỉ có thể thắt lưng buộc bụng bán ra các loại sản nghiệp đặng duy trì, nhưngdù vậy, Thiên Ngân gia tộc vẫn cố đưa hậu bối đệ tử vào Thánh Lan Học Viện học.

Nhiếp Hằng Huân gia chủ cho rằng chỉ có hậu bốithật sự xuất sắc, Thiên Ngân gia tộc mới mong lần nữa quật khởi, lớp tiền bốibọn hắn dù có phải vất vả, cũng phải muốn từng hậu bối gia tộc đạt được sự bồidưỡng lớn nhất.

Kiếp trước, Nhiếp Ly không quá hiểu sâu nhữnglời này, đối với Nhiếp Hằng Huân cũng vô cùng xa lạ, bởi vì gia chủ đối với bọnhọ phi thường nghiêm khắc, sau khi trọng sinh, Nhiếp Ly xem như đã minh bạchtâm sự và ước ao thầm kín của gia chủ.

Với tư cách 1 phần tử Thiên Ngân gia tộc, tanhất định phải làm cho Thiên Ngân gia tộc lớn mạnh đứng lên, trở thành 1 truyềnkỳ mới của Quang Huy Chi Thành!

Trùng sinh trở về, Nhiếp Ly còn nhớ còn có rấtnhiều công pháp siêu cấp bá đạo ngày trước, bất quá, việc đầu tiên là chuẩn bịchút tiền mua mấy khối sơ cấp Linh hồn Thủy Tinh, kiểm tra một Linh Hồn Hảithuộc tính bản thân mới có thể quyết định tu luyện loại công pháp nào. Nếu tuluyện đúng công pháp, như vậy việc tu luyện sẽ là làm chơi ăn thật.

Tiếng chuông ngân vang vọng toàn bộ Quang HuyChi Thành, nói rằng đã hết giờ học.

Học sinh từ bên trong tường cao trong đi ra, quatại cửa học viện, nhập vào sự phồn hoa trên đường phố, hòa lẫn tiếng rao củanhững người bán hàng rong.

- "Thanh đồng chiến giáp mới toanh toe, đãkhắc Phong Tuyết Minh văn, chư vị quý tộc thiếu gia tiểu thư, các ngươi có hứngthú sao?

Một người bán rong mặc đồ ngắn màu xám nhiệttình kêu gọi, rất nhanh hấp dẫn sự chú ý của học sinh, thanh đồng chiến giáp,không phải là thứ 1 đệ tử bình thường có thể có được, bất quá Thánh Lan HọcViện có rất nhiều thế gia đệ tử tiền bạc rủng rỉnh, vận khí tốt thì vẫn có thểbán được.

- "Nhìn, đó là Thanh đồng chiến giáp khắcPhong Tuyết Minh văn!"

Các học sinh hưng phấn mà nghị luận, đó là mộtđôi hộ thủ, toàn thân tản ra thanh quang nhàn nhạt, mặt ngoài khắc đầy đồ đằngthần bí, mơ hồ có băng sương hàn khí lộ ra.

- "Cái này bao nhiêu tiền?"

Một đệ tử nhỏ giọng hỏi thăm.

- "Sáu vạn Yêu Linh Tệ!"

Người bán hàng rong cười híp mắt nói.

- "Ông t...r...ờ...i..., mắc như vậy!"

Gia đình bình thường thì phải hơn mười năm mớitích lũy được sáu vạn Yêu Linh Tệ.

- "Đây chính là Thanh đồng chiến giáp đãkhắc Phong Tuyết Minh văn, Phong Tuyết Minh văn được vẽ bằng yêu huyết củaPhong Tuyết Nữ Yêu, đầu Phong Tuyết Nữ Yêu này bị giết lúc vẫn còn tráng niên,Phong Tuyết Nữ Yêu là Yêu thú không dễ dàng bị săn giết, máu huyết của nó khiếnnăng lực công kích của đôi hộ thủ này được tăng cấp nhiều lần! tuyệt đối là thíchhợp võ giả hệ Phong Tuyết!"

Người bán hàng rong nước bọt bay tứ tung, cậtlực giới thiệu.

Rất nhiều đệ tử lưu luyến nhìn đôi hộ thủ, sauyên lặng rời đi, đồ mắc như vậy không phải là thứ bọn hắn có thể mua được đấy.

- "Thanh đồng chiến giáp đã sáu vạn YêuLinh Tệ, Bạch ngân chiến giáp, Hoàng kim chiến giáp là giá đắt không tưởnga!"

Lục Phiêu lầm bầm rồi một tiếng, một tháng tiềntiêu vặt chỉ khoảng năm trăm Yêu Linh Tệ mà thôi. Gia tộc của Lục Phiêu có đượcrất nhiều sản nghiệp, cho nên Lục Phiêu coi như dư dả, kiếp trước Lục Phiêuthường xuyên tiếp tế Nhiếp Ly cùng Đỗ Trạch. Nhưng cho dù có chút tiền dư,Thanh đồng chiến giáp này, cũng không phải muốn mua có thể mua.

Nhiếp Ly, Lục Phiêu, Đỗ Trạch vừa đi vừa nhìnquanh, con đường này đầy các loại hàng hoá rực rỡ muôn màu, mặc kệ vật gì cũngđều có thể tìm được.

- "Nhiếp Ly, ngươi đến cùng muốn làmgì?"

Lục Phiêu nghi ngờ nhìn chung quanh Nhiếp Ly.

Lúc bọn hắn đang nói chuyện phiếm, một thân ảnhđi tới người bán hàng rong lúc nãy.

- "Nhìn, là Thẩm Việt!"

Lục Phiêu chép miệng:

- "Còn có Diệp Tử Vân!"

Nhiếp Ly nhìn lại, liền thấy Diệp Tử Vân đangcùng mấy nữ hài vui vẻ trò chuyện, khuôn mặt khả ái, nụ cười ngọt ngào, trànđầy ánh mặt trời, làm cho ai thấy cũng tim đập thình thịch. Tại trung tâm, DiệpTử Vân tuyệt đối là chói mắt nhất, khiến người khác nhìn thoáng qua liền khódời ánh mắt.

Chung quanh nơi này, dường như bởi vì có Diệp TửVân, liền trở nên sinh cơ dạt dào.

Thẩm Việt thỉnh thoảng lại đưa ánh mắt liếc mắtqua.

- "Ta vừa vặn thiếu một đôi Thanh đồng hộthủ, giúp ta gói lại!"

Thẩm Việt nhàn nhạt nói với người bán hàng rong.

- "Được thôi, thiếu gia!"

Người bán hàng rong nghe xong, lập tức mặt màyhớn hở, động tác nhanh nhẹn đóng gói cặp hộ thủ.

- "Đây là sáu vạn Yêu Linh Tệ!"

Thẩm Việt tiện tay từ Không Gian Giới Chỉ xáchra sáu cái Yêu Tinh tạp, một Yêu Tinh tạp đại biểu một vạn Yêu Linh Tệ.

Ném ra sáu vạn Yêu Linh Tệ, thần sắc Thẩm Việtvẫn là mây trôi nước chảy, không thèm để ý, đem đôi hộ thủ thu vào Không GianGiới chỉ.

Nữ hài quanh đó phát ra thanh âm trầm thấp thởnhẹ, sáu vạn Yêu Linh Tệ tiện tay liền đập ra đi, thật có tiền! Vài nữ hàitướng mạo xinh đẹp một chút, sóng mắt lưu chuyển, nhao nhao hướng Thẩm Việt màvứt mị nhãn. Nhưng Thẩm Việt đối với mấy nữ hài này làm như không thấy, ánh mắtngạo nghễ mà nhìn sang bọn Nhiếp Ly, sau đó thâm tình nhìn về phía Diệp Tử Vân,ánh mắt kia rõ ràng có nghĩa là, trong mắt của ta chỉ có người là nàng.

- "Hèn hạ a!"

Lục Phiêu giương nanh múa vuốt gầm nhẹ:

- "Đây là đô la thần chưởng a!"

- "Thổ hào a! Người khác có tiền, tiện taylà vung ra sáu vạn Yêu Linh Tệ, thậm chí ngay cả Không Gian Giới chỉ cũngcó."

Đỗ Trạch buông tay, nhìn về phía Nhiếp Ly lắcđầu nói:

- "Nhiếp Ly, người khác có tiền, ngươi lấycái gì cùng hắn tranh giành?"

- "Ha ha, Tử Vân nàng không quan tâm chúttiền đấy!"

Nhiếp Ly vô tình nói ra, hướng bên kia nhìn lại,Diệp Tử Vân hoàn toàn không nhìn Thẩm Việt, vẫn cùng mấy nữ hài trò chuyện, ánhmắt thỉnh thoảng lại nhìn một chút Tiếu Ngưng Nhi, Tiếu Ngưng Nhi đã có chútkhông tập trung mà đứng ở một bên.

Tiếu Ngưng Nhi thần sắc trong trẻo nhưng lạnhlùng, nàng bình thường độc lai độc vãng, cùng đồng học tiếp xúc cũng khôngnhiều.

Nhiếp Ly biết, Diệp Tử Vân hiện tại muốn nhất làtình hữu nghị, kiếp trước nàng vẫn muốn cùng Tiếu Ngưng Nhi làm bằng hữu, nhưngmà thân phận sai khác làm hai người cuối cùng càng đi càng xa.

Chứng kiến thần sắc Diệp Tử Vân, Thẩm Việt cóchút chán nản.

- "Được rồi, Diệp Tử Vân quả nhiên khôngquan tâm chút tiền đó, Nhiếp Ly, nàng sẽ không phải là thích nữ nhân a, như vậyngươi thật là cực kỳ vô vọng a!"

Lục Phiêu nháy mắt mấy cái, trêu chọc nói.

Nhiếp Ly cười cười, hắn tự nhiên sẽ không đemlời nói mà Lục Phiêu trêu ghẹo để ở trong lòng, kiếp trước hắn chính nam nhânduy nhất của Diệp Tử Vân, hắn cười cười nói:

- "Đi thôi, ta muốn bắt đầu kế hoạch của tarồi!"

Lục Phiêu cùng Đỗ Trạch nghiêm sắc mặt, nhẹ gậtđầu.

- "Lục Phiêu, ngươi đi mua hai cái nỏ nhẹ,vài hộp mũi tên, nỏ 1 cái 160 Yêu Linh Tệ, tên nỏ 1 hộp 30 Yêu Linh Tệ, đừng đểbị cắt cổ đấy!"

Mua xong đến cửa vào học viện thí luyện mà tậphợp.

- "Được thôi!"

Lục Phiêu gật đầu nói, trong nội tâm có chúthiếu kỳ, Nhiếp Ly trước kia đã mua qua nỏ nhẹ cùng tên nỏ ư, giá bao nhiêu tiềncũng biết.

Nhiếp Ly một tháng tiền tiêu vặt cũng chỉ 50 YêuLinh Tệ mà thôi, mỗi tháng cũng không đủ hao phí, bình thường tự nhiên sẽ khôngthể nào mua đồ mắc như vậy.

- "Đỗ Trạch, chúng ta cùng đi mua cỏ HắcTrạch!"

Nhiếp Ly nói, cỏ Hắc Trạch có hiệu quả gây têliệt nhất định.

Đỗ Trạch có gia cảnh so với Nhiếp Ly còn khókhăn hơn, Nhiếp Ly đương nhiên sẽ không để cho Đỗ Trạch dùng tiền, cho nên muađồ đều là Nhiếp Ly trả tiền.

Cỏ Hắc Trạch rất rẻ, một Yêu Linh Tệ có thể muavề một bó to, trừ cái đó ra, Nhiếp Ly còn mua một ít dược tề dung hợp cấp thấp,lại đi đến sườn núi bên cạnh Quang Huy Chi Thành cắt 1 đống cỏ Kết Lũ.

- "Ngươi đến cùng muốn làm gì?"

Đỗ Trạch nghi ngờ hỏi.

Nhiếp Ly cười thần bí nói:

- "Cỏ Hắc Trạch có hiệu quả gây tê, nhưngdược hiệu phi thường thấp, bình thường chỉ dùng bôi lên miệng vết thương nặnggiảm bớt đau đớn. Mà cỏ Kết Lũ, là một loại cỏ dại cực phổ biến, hiện tại vẫnchưa có người phát hiện tác dụng của nó, nhưng nếu như trộn với 1 ít dược tề vàcỏ Hắc Trạch, có thể tăng cường hiệu quả của cỏ Hắc Trạch trên phạm vilớn!"

Đỗ Trạch giật mình sửng sốt một chút, hỏi:

- "Mạnh hơn bao nhiêu?"

Nhiếp Ly cười đáp:

- "Đối với Yêu thú bình thường khác mà nóithì không có nhiều hiệu quả lắm, kém nhiều lắm so với dược tề gây tê cấp thấp,nhưng mà ngươi có phát hiện hay không, Giác Dương chưa bao giờ ăn cỏ KếtLũ?"

- "Giác Dương?"

Đỗ Trạch đã trầm mặc một lát, hắn mơ hồ như làđoán được cái gì, con mắt có chút sáng ngời:

- "Nhiếp Ly, ngươi phải chăng là một LinhDược Sư a?"

- "Linh Dược Sư?"

Nhiếp Ly suy nghĩ một chút, hặc hặc cười nói:

- "Xem như thế đi."

Linh Dược Sư là chỉ một ít người dùng các loạiLinh thảo chế luyện đan dược hoặc là điều phối đơn thuốc, Nhiếp Ly kiếp trướccũng không phải một cái Linh Dược Sư, đối với Linh dược chỉ có lướt qua màthôi, nhưng mà những người điều phối dược tề Quang Huy Chi Thành đều có trìnhđộ quá thấp, căn bản không tính là Linh Dược Sư chính thức! Nhiếp Ly hoàn toàncó thể coi rẻ những người gọi là kia Linh Dược Sư kia! Hơn nữa Nhiếp Ly kiếptrước khi mạo hiểm trên Thánh Linh Đại Lục đã từng tiến vào Kịch Độc Chi Sâm,chỗ đó có một ít nhân loại sinh hoạt, bọn hắn ương ngạnh tồn tại bên dưới sựsăn giết của kịch độc yêu thú, bọn hắn mới xem như chính thức Linh Dược Sư!

Nhiếp Ly bắt đầu điều phối dược tề, làm ra sáubình.

Thánh Lan Học Viện thí luyện là do Truyền kỳ YêuLinh Sư Diệp Mặc đại nhân cùng Thánh Lan Học Viện Viện trưởng Hắc kim Yêu LinhSư tạo nên, từơng cao ngất vây quanh, mỗi năm, cường giả của Quang Huy ChiThành bắt một ít Yêu thú cấp thấp bỏ vào thí luyện chi địa. Phàm là Thánh Lanđệ tử đạt Bạch ngân cấp trở xuống liền có thể tiến vào, các học viên có thể ởbên trong săn giết Yêu thú, lấy da, lông, Yêu Tinh, Yêu Linh cùng các loại đồvật khác, sau đó tự xử lý với nhau, hoặc bán, hoặc làm đồ dùng, một ít đệ tửnhà nghèo có thể tại thí luyện chi địa này mà kiếm chút phí dụng hằng ngày.

Bọn Nhiếp Ly cả Thanh đồng Nhất tinh cũng khôngcó đạt tới, địa phương bọn hắn tới là nơi an toàn nhất, chỗ đó chỉ có Yêu thúGiác Dương. Yêu thú Giác Dương tuy rằng có tính công kích không thấp, nhưng bọnchúng là động vật ăn cỏ, tối đa chỉ đem nhân loại công kích trọng thương rồiliền bỏ đi chứ không ăn thịt, cho nên vẫn là tương đối an toàn.

Cửa ra vào, Nhiếp Ly ba người nghiệm chứng thânphận với thủ vệ tại đó, sau đó liền tiến nhập thí luyện chi địa.

Thí luyện chi địa - Khu thí luyện của học đồmới.

Bên trong khá thưa thớt cây cối, thỉnh thoảng cómột ít bãi cỏ, từng con Giác Dương đang chậm rãi dạo bước, bọn chúng có đôi mắtđỏ bừng, tỏ vẻ bạo ngược, thỉnh thoảng lại vểnh tai lắng nghe, một khi có thứkhác loại tiến vào lãnh địa của bọn nó, bọn chúng liền không chút lưu tình màphát động công kích.

Đúng lúc này, một âm thanh lạ từ nơi không xatruyền đến, một con Giác Dương gần nhất liền gầm nhẹ, nhằm thẳng phương hướngâm thanh lạ truyền đến đặng phóng đi. Chương 6: Tiếu Ngưng Nhi- "Nhiếp Ly thậtquá ghê tởm, rõ ràng lại để ta làm mồi dụ!"

Lục Phiêu nhìn Giác Dương đang chạy thẳng đếnmình, lập tức chạy té đái vãi phân, hướng phía sau chạy đi.

Lúc này Đỗ Trạch cùng Nhiếp Ly đang cầm nỏ trốntrong bụi.

- "Má ơi, Giác Dương quá kinh khủng, bắn nhanh!"

Chứng kiến Giác Dương ngày một gần, Lục Phiêu hôgọi không ngừng.

- "Tiểu tử Lục Phiêu này, không phải bảo hắnphải bất động sao, Giác Dương sẽ ngoan ngoãn sập bẫy, hắn vừa chạy liền hỏnghết!"

Nhiếp Ly nhíu mày, cạm bẫy vốn là một cái hố đấtsâu không quá hai ngón tay, một khi Giác Dương không cẩn thận đạp trúng, sẽ bịgãy chân, khi đó có thêm một mũi tên bắn tới, thế là xong việc.

Chứng kiến Lục Phiêu bối rối chạy trốn, Đỗ Trạchcũng khẩn trương, liên tục bóp cò, sưu sưu sưu, ba mũi tên bắn ra.

Giác Dương này là sinh vật yếu hóa, lúc bìnhthường phản ứng cực nhanh, cảm nhận được ba mũi tên đang bay tới, lập tức phảnứng, nhảy liền ba bước, ba mũi tên bay sát qua bên người Giác Dương.

- "Cái gì? Bắn lệch rồi?"

Lục Phiêu choáng váng, sừng nhọn sắc bén củaGiác Dương gần trong gang tấc, Nhiếp Ly cùng Đỗ Trạch rõ ràng để hắn làm thiêuthân, đúng là lũ bạn xấu, Lục Phiêu gào thét.

Sừng nhọn sắc bén kia rất mau sẽ đâm vào mônghắn khiến nó nở hoa.

Nhìn thấy Giác Dương né tránh tên nỏ, không hềdừng lại phóng tới Lục Phiêu, Đỗ Trạch khẩn trương tới mức bàn tay đầy mồ hôi.Chờ hắn lắp tên chỉ sợ là không kịp rồi, hắn đã tưởng tượng ra cảnh bờ mông củaLục Phiêu bị Giác Dương chọc nát rồi.

- "Nhiếp Ly, làm sao đây. . ."

Đỗ Trạch nói được một nửa lập tức dừng lại,không dám quấy rầy Nhiếp Ly.

Thân thể Nhiếp Ly nửa ngồi, tay trái làm giá, nỏđể trên tay trái, tay phải nắm chặt cò súng, mắt nhìn chăm chú vào đầu ruồi, nỏdi động ngang cũng ổn định như đặt trên giá.

Đỗ Trạch khó có thể hình dung cảm giác của mìnhlúc này. Mũi tên của Nhiếp Ly vẫn chưa bắn ra, Đỗ Trạch đã có cảm giác nhấtkích tất trúng. Nhiếp Ly lúc này, giống như báo săn ẩn nấp, lộ ra uy thế nghiêmnghị.

Tuy rằng thân thể suy nhược, ngay Thanh Đồng giảcũng không phải, nhưng kinh nghiệm kiếp trước vẫn còn, đó là kinh nghiệm trảiqua huyết chiến mà có đc, thậm chí là trong khoảnh khắc cửu tử nhất sinh đã ngộra, bất kể là đao kiếm, cung nỏ, thậm chí là miếng sắt ở trong tay Nhiếp Lycũng là sát khí đoạt mạng.

Tuy Nhiếp Ly không phải thanh đồng võ giả, nhưnghắn có trăm ngàn phương pháp, dùng kinh nghiệm phong phú tiêu diệt một ThanhĐồng thậm chí là Bạch Ngân võ giả!

Cả thế giới, dường như chỉ có một người là NhiếpLy. Ánh mắt Nhiếp Ly nhìn vào đầu ruồi, giống như chim ưng tuỳ thời vồ xuống.

Gò má Nhiếp Ly lộ ra chút non nớt, thần sắc kiênđịnh, trong lúc giơ tay nhấc chân làm cho người ta cảm thấy một loại trầm ổn.

Vèo! Nhiếp Ly bóp cò, mũi tên bay ra.

Mũi tên vẽ thành một đạo ngân quang, thế nhưkinh hồng.

Vị trí Nhiếp Ly xạ kích, chính là góc chết củaGiác Dương.

- "Trúng rồi!"

Nhìn mũi tên bắn ra, trong lòng Đỗ Trạch cảkinh, Nhiếp Ly cho hắn một loại cảm giác, giống như là một xạ thủ đi săn lãoluyện.

Giác Dương không kịp né tránh, phù một tiếng,mũi tên cắm vào chân sau của Giác Dương.

Oanh một tiếng, Giác Dương gào thét ngã xuống,vừa lúc nện xuống dưới chân Lục Phiêu, bay lên đầy bụi đất.

Lục Phiêu thở hổn hển từng ngụm, vô cùng khẩntrương, nhìn Giác Dương không ngừng gào thét, không khỏi nghĩ:

- "Ông trời ơi, quá kích thích! Má ơi, mông conthoát rồi."

Nếu mũi tên của Nhiếp Ly chậm thêm một chút,mông hắn đã bị chọc nát rồi!

Nếu là mũi tên bình thường, chút vết thương nàycăn bản không làm gì được Giác Dương, nó sẽ rất nhanh đứng lên, nhưng bên trênmũi tên này lại tẩm hỗn hợp dịch thể của Hắc Trạch thảo và Kết Lũ thảo, quảthật là khắc tinh của Giác Dương.

Độc tố rất nhanh sẽ theo mạch máu chạy tới timGiác Dương, tiếng kêu của nó ngày càng nhỏ.

- "Nhanh như vật?"

Đỗ Trạch kinh ngạc không thôi, không nghĩ tớiđược dịch Nhiếp Ly pha chế lại lợi hại như thế, chỉ mất một lúc, một Giác Dươngcường tráng đã hoàn toàn gục ngã.

Lục Phiêu cũng giật mình, thực lực của GiácDương hắn hiểu rõ, hai thanh đồng nhất tinh võ giả hợp lực cũng phải mất khôngít thời gian mới hạ được nó! Nhưng Giác Dương kia đã bị một mũi tên nho nhỏquật ngã rồi sao?

- "Nguy hiểm quá!"

Lục Phiêu nghĩ tới một màn kia, trong lòng vẫnsợ hãi.

- "Ngươi nếu không chạy loạn, cái đầu Giác Dươngnày cũng không làm gì được ngươi!"

Nhiếp Ly cười nhạt một tiếng.

- "Được rồi!"

Lục Phiêu không khỏi xấu hổ, hắn đích xác khônglàm theo kế hoạch, nhìn thấy Giác Dương là hắn chạy ngay.

Nhìn Giác Dương dưới đất, Đỗ Trạch cảm giác nhưđang mơ, thần sắc và động tác của Nhiếp Ly vừa rồi, vẫn còn như mới hiện ratrong đầu hắn, làm hắn khâm phục không thôi. Từ nhỏ đến lớn, Đỗ Trạch lần đầutiên thật sự phục một người! Kỹ thuật bắn tên của Nhiếp Ly quả thực chính làcấp đại sư, người bình thường có luyện 10 năm cũng không đạt được tới cảnh giớiđó.

- "Tranh thủ thời gian thu thập hiện trường, trừsừng và gia lông còn có yêu tinh, yêu linh, những cái khác đều bỏ!"

Nhiếp Ly nói nhanh.

Yêu tinh cùng yêu linh Giác Dương đều ở trongđầu. Yêu tinh là một khối tinh thể lớn chừng ngón cái, yêu thú bình thường đềucó yêu tinh. Về phần yêu linh, mấy vạn đầu mới có một hai con có yêu linh. Hìnhdáng yêu linh giống như lửa nến bình thường.

Yêu thú có yêu linh mạnh hơn yêu thú bình thườngrất nhiều.

Giác Dương thuộc về yêu thú Thanh Đồng nhất tinhtương đối thấp kém, những thứ giá trị, một đôi sừng bán được 5 yêu linh tệ, dalông bán được 3 yêu linh tệ, yêu tinh cũng bán 5 yêu linh tệ. Tính ra, nếukhông có yêu linh, một con Giác Dương bán được 13 yêu linh tệ.

Bọn hắn đánh chết đầu Giác Dương này chỉ mất 5phút, nếu cứ như vậy, chẳng phải nói ba người có thể kiếm được mấy ngàn yêulinh tệ một ngày hay sao?

Đỗ Trạch không khỏi kích động, nhà hắn rấtnghèo, thu nhập một năm chỉ được hai ba ngàn yêu linh tệ, vì để Đỗ Trạch vàoThánh Lan Học viện học tập, trong nhà Đỗ Trạch đã hướng bằng hữu mượn không íttiền. Đỗ Trạch là hy vọng của gia tộc hắn! Nếu đi săn Giác Dương cùng Nhiếp Ly,hắn có thể tự lo được học phí rồi!

Nhiếp Ly cười nói:

- "Chúng ta phải tranh thủ thời gian, tối naykhông cần nghỉ ngơi!'

- "Tốt!"

Đỗ Trạch hưng phấn nói, tuy chưa tới cảnh giớiThanh Đồng nhất tinh võ giả, thân thể bọn hắn đã rất tráng kiện rồi, thức đêmđối với bọn hắn không là gì cả.

Lục Phiêu không khỏi khóc thét, hai kẻ này thậttham tiền, rõ ràng vì tiền mà không cần ngủ! Tuy hắn rất không muốn, nhưngkhông có cách nào, ai bảo hắn đã lên thuyền giặc.

Ba người phối hợp mật thiết, không ngừng săngiết Giác Dương, mỗi khi giết được mấy chục đầu, liền giao cho Lục Phiêu mangra ngoài bán.

Thời gian một đêm, ba người Nhiếp Ly tổng cộngsăn được hơn 120 đầu Giác Dương, bán được hơn 1400 yêu linh tệ, mỗi người đượchơn 400 yêu linh tệ.

Con số này đối với người chưa đạt tới cảnh giớiThanh Đồng nhất tinh mà nói là phi thường giỏi rồi. Coi như là Thanh Đồng võgiả, một ngày kiếm được hai ba chục yêu linh tệ cũng là rất nhiều rồi.

Liên tiếp bảy ngày, ngày đi học tối đi săn, bangười Nhiếp Ly đã kiếm được hơn một vạn yêu linh tệ. Đối với bọn hắn đây quảthực là một khoản tiền kếch xù.

Các học viên trong thánh lan học viện rất nghihoặc, thời gian gần đây số lượng Giác Dương trong thí luyện tràng bỗng giảmmạnh. Trước đây toàn gặp phải một đàn, mà bây giờ khó lắm mới tìm được một con.Chẳng lẽ có yêu thú cỡ lớn như Ban Hổ chạy vào săn Giác Dương? Thánh lan họcviện thậm chí xuất động đạo sư xem xét, nhưng không thu đc gì.

Tối ngày thứ tám, ba người Nhiếp Ly vẫn săn GiácDương.

Màn đêm đen kịt, đã là canh ba rồi.

Lục Phiêu ngáp liên tục,nói:

- "Nhiếp Ly, ta không chịu được nữa rồi, ta đingủ đây!"

Liên tục săn Giác Dương bảy ngày, hắn đã khôngcố được nữa rồi.

Không chỉ Lục Phiêu, Đỗ Trạch cũng có chút bấtlực rồi.

- "Nhiếp Ly, ta cũng phải đi ngủ đây."

Đỗ Trạch nói, mí mắt của hắn một mực đánh nhau,trọn bảy ngày, người sắt cũng không chịu đc ah!

- "Các ngươi cứ đi ngủ đi, tối mai tạm dừng mộtchút, ta sẽ có an bài khác!"

Nhiếp Ly nói, bọn hắn đã tích được hơn 16 nghìnyêu linh tệ, đây là món tiền đầu tiên, tiếp theo còn rất nhiều việc cần làm,không thể cứ săn Giác Dương mãi được.

Lục Phiêu cùng Đỗ Trạch leo lên một cành cây caonằm xuống, lập tức ngáy o o, trên khuân mặt ngây thơ của hai người đầy sự mệtmỏi. Tuy bọn hắn đều là người trưởng thành sớm, nhưng dù sao vẫn chỉ là thiếuniêm mà thôi.

Nhiếp Ly tiến thẳng vào trong rừng, minh nguyệttrên trời sáng tỏ, thi thoảng truyền tới tiếng côn trùng kêu, chung quanh lộ vẻyên tĩnh.

Ở đây không có yêu thú lớn nên vô cùng an toàn.

Đúng lúc này, Nhiếp Ly bỗng nghe thấy thanh âmcổ quái trong rừng, tựa hồ là có người.

- "Rốt cuộc là ai, trễ vậy mà vẫn tới thí luyệntràng?"

Nhiếp Ly nhíu mày, hướng chỗ sâu trong rừng laotới. Đi được trăm mét, sau một rừng cây, trên bãi đất trống, dưới ánh trăng,một thân ảnh yểu điệu tắm trong ánh trăng, tóc nàng dài chạm vai, mặc trangphục tu luyện, trên người tản ra ánh sáng màu xanh nhàn nhạt.

Đây là ánh sáng linh hồn lực! Tuy còn chưa tớicấp Thanh Đồng, nhưng hẳn rất nhanh sẽ đạt tới!

Mượn ánh sáng linh hồn lực, ánh mắt Nhiếp Ly rơilên mặt nàng, hai mắt nàng khép hờ, lông mi thật dài rung động, làn da trắngnõn không tỳ vết hiện lên màu hồng khỏe mạnh, đôi môi nở nang ướt át. Nàng cùngDiệp Tử Vân là hai vẻ đẹp bất đồng, Diệp Tử Vân yên tĩnh ưu nhã, giống như mộtbông Violet xinh đẹp, mà nàng thì quyến rũ động lòng người, có chứa vài phần gợicảm cùng lãnh diễm, cho người ta cảm giác như một bông hồng có gai.

- "Tiếu Ngưng Nhi? Không ngờ lại là nàng!"

Nhiếp Ly hơi sững sờ, Tiếu Ngưng Nhi so vớitưởng tượng của hắn còn chăm chỉ hơn, nửa đêm mà vẫn tu luyện, đoán chừng muốnlập tức đột phá cảnh giới Thanh Đồng nhất tinh.

Nhớ kiếp trước, Tiếu Ngưng Nhi sau khi tấn cấpThanh Đồng nhất tinh liền bệnh nặng hai năm, tu vi lui lại rất nhiều, tuy bằngvào cố gắng đã một lần nữa khôi phục, nhưng nghe nói nàng vẫn một mực ốm đau.Nhưng dù bệnh tật, nàng trong mắt người khác vẫn là một ngôi sao sáng chói, làmột nữ nhân kiên cường.

Nghĩ tới Tiếu Ngưng Nhi nửa đêm tới đây tuluyện,Nhiếp Ly hiểu ra rất nhiều, Tiếu Ngưng Nhi đúng là rất cố gắng, nhưngnàng lại lấy tính mạng mình ra đùa!

Nghĩ một chút, Nhiếp Ly trực tiếp hướng TiếuNgưng Nhi đi tới.

- "Ai!"

Tiếu Ngưng Nhi đột nhiên mở mắt, quát một tiếng,cầm trong tay một thanh đoản kiếm sắc bén, cảnh giác nhìn Nhiếp Ly, mặt hiệnlên hàn ý.

Xuyên qua ánh trăng, trong con mắt thâm sâu, cómột loại khí chất mị hoặc khó nói nên lời.

Tuy chỉ mới mười ba tuổi, nhưng nàng bây giờ,tuyệt đối là một mỹ nữ, áo ở trước ngực có chút phồng lên, ở cái tuổi này tuyệtđối là kinh người.

- "Ta là Nhiếp Ly!"

Nhiếp Ly nói, tuy hắn chưa nói chuyện cùng TiếuNgưng Nhi, nhưng dù sao cũng là bạn cùng lớp, vẫn có vài phần quen thuộc.

Tiếu Ngưng Nhi hạ đoản kiêm xuống, nhưng vẫnnhìn Nhiếp Ly đề phòng như cũ, hỏi:

- "Sao ngươi lại ở đây?"

Nhiếp Ly cười nhạt:

- "Vậy sao ngươi lại ở đây?"

- "Ta ở đây tu luyện!"

Nhìn xuyên qua ánh trăng, Tiếu Ngưng Nhi quansát Nhiếp Ly. Nhiếp Ly mày kiếm mắt sáng, có vài phần anh khí, diện mục nhìncũng không đáng ghét lắm.

Nhiếp Ly nhún vai:

- "Ta đang đi dạo."

- "Ngươi nói dối, đừng tưởng ta không biết, mấyngày nay các ngươi vẫn luôn săn giết Giác Dương."

Tiếu Ngưng Nhi nói, nàng sớm đã phát hiện ra bangười Nhiếp Ly, bất quá nàng chưa từng chủ động chào hỏi mà thôi. Tiếu NgưngNhi rất tò mò, không biết mũi tên của ba người Nhiếp Ly bôi cái gì, lại có thểmột mũi hạ gục một Giác Dương? Bất quá nàng sẽ không chủ động đi hỏi thăm bímật của người khác.

- "Nguyên lai ngươi đã sớm biết."

Nhiếp Ly nhìn Tiếu Ngưng Nhi, thời điểm thấynàng, bờ môi nở nang có một loại hấp dẫn không nói ra được, nhưng trong lònghắn đã có Diệp Tử Vân, đối với Tiếu Ngưng Nhi chỉ có vài phần thưởng thức màthôi. Thưởng thức vẻ đẹp cùng sự cố gắng của nàng, dùng mỹ mạo của Tiếu NgưngNhi, dù không cố gắng vẫn sẽ có vị trí rất cao, nhưng nàng lại muốn dùng lựclượng của mình, khiến kẻ khác phải lau mắt.

Chỉ tiếc, nàng đã dùng sai phương pháp. Chương 7: Đạo Dẫn Chi Thuật- "Ta muốntiếp tục tu luyện!"

Con mắt thanh tịnh của Tiếu Ngưng Nhi nhìn NhiếpLy, thần sắc nàng trong trẻo nhưng lạnh lùng nói.

Nàng không muốn bị những người khác quấy rầy,luôn lạnh nhạt cự tuyệt người khác từ ngoài ngàn dặm, nàng rất ít tiếp xúc cùngbạn bè trong lớp, nhất là với nam sinh nàng không có lấy một bằng hữu nào cả,thật là có đôi chút quái gở mà ...

- "Ta sẽ đi ngay."

Nhiếp Ly cười nhạt nói, cơ mà mắt hắn lại soi kỹthân hình Tiếu Ngưng Nhi từ trên xuống dưới.

Đôi mi thanh tú của Tiếu Ngưng Nhi cau lại,Nhiếp Ly trắng trợn dò xét nàng như vậy thật không có tí lễ phép nào, ánh mắtkia khiến nàng tức giận.

Trong Thánh Lan Học Viện có rất nhiều người theođuổi nàng, nhưng nàng cho tới giờ chẳng thèm ngó tới, nàng chỉ chăm chú tuluyện. Nàng cảm thấy hành động hiện tại của Nhiếp Ly chẳng khác đám nam sinhkia là bao, làm người ta chán ghét!

- "Ngươi còn không đi?"

Tiếu Ngưng Nhi có chút mất hứng nói, Nhiếp Ly đãquấy rầy nàng thật lâu rồi.

Ánh mắt Nhiếp Ly nhìn tới chân Tiếu Ngưng Nhi,Ngưng Nhi không đi giày, một đôi chân như ngọc đẹp đẽ, trắng nõn nà như pha lê,đôi chân ngọc phát ra ánh sáng long lanh, dưới ánh trăng càng trở nên phiếmhồng tuyệt đẹp.

Nhiếp Ly ngắm một lát rồi nói:

- "Mỗi khi đêm đến, hai chân của ngươi cóphải hay không liền nóng như lửa đốt?"

Nghe thấy vậy, Tiếu Ngưng Nhi bỗng nao nao:

- "Làm sao ngươi biết?"

Bời vì hắn nói đúng rồi, hai chân nàng cứ đếnđêm lại nóng bỏng, vì vậy lúc tu luyện nàng không hề đi giày.

- "Ta đương nhiên biết!"

Nhiếp Ly mỉm cười nói:

- "Ta chẳng những biết điều này, còn biếtthêm nữa, hai chân ngươi nóng như lửa đốt, nhưng thể chất của ngươi lại là cựchàn, mỗi khi vào lúc canh ba, ngươi tựa như rơi vào hầm băng, phi thường thốngkhổ! Lúc này nếu muốn tu luyện Linh hồn lực, cũng là lực bất tòng tâm, có phảihay không?"

Trái tim bé nhỏ của Ngưng Nhi run lên, nhữngđiều Nhiếp Ly nói là chuyện bấy lâu nay nàng vẫn yên lặng chịu đựng một mình,chưa bao giờ nàng nói với người nhà của nàng, vậy Nhiếp Ly làm sao mà biếtđược?

Nhìn thấy thần sắc biến đổi của Ngưng Nhi, NhiếpLy đã biết suy đoán của hắn đúng 8, 9 phần 10 rồi.

Nguyên lai Tiếu Ngưng Nhi ở kiếp trước xảy ravấn đề là ở chỗ này, vấn đề này gọi là chứng bệnh Cực Hàn. Do thường xuyên tuluyện Linh hồn lực vào ban đêm dẫn đến âm hàn chi khí xâm nhập vào cơ thể, làmkhí mạch bế tắc.

Chứng bệnh Cực Hàn này nhẹ thì chịu một trậnbệnh nặng, còn nặng thì bạo thể mà chết. Kiếp trước Tiếu Ngưng Nhi chỉ là bịbệnh nằm giường 2 năm mà thôi, đây đã là phi thường may mắn rồi.

- "Ngoại trừ những bệnh này, thân thể ngươitất nhiên có vài chỗ máu ứ đọng, đau đớn khó nhịn, kéo dài mãi không tan, hơnnữa dần dần còn có xu thế khuếch tán ra."

Nhiếp Ly chắc chắn mà nói:

- "Ngươi bây giờ tu luyện còn chưa đếnThanh Đồng nhất tinh, một khi ngươi đến cảnh giới Thanh Đồng, nhẹ sẽ gặp mộttrận bênh nặng, tu vi giảm lớn còn nặng thì mất mạng."

Nghe Nhiếp Ly nói, Tiếu Ngưng Nhi ngu ngơ trongchốc lát, nàng hai đấm nắm chặt, trong mắt ướt át phiếm hồng.

Tại sao có thể như vậy? Mặc dù nàng phi thườngkiên cường, nhưng đột nhiên nghe được tin tức này, Tiếu Ngưng Nhi vẫn như cũkhông chịu được đả kích đến vậy.

Nhiếp Ly nhìn ra chứng bệnh của nàng, lời nàyhẳn là đúng tám chín phần mười rồi.

Từ bé, nàng đã biết gia tộc nàng sẽ dâng nàng gảcho Thần Thánh thế gia, gả cho Thẩm Phi. Dần lớn lên, nàng dần hiểu rõ Thẩm Philà cái dạng gì, nàng không muốn bị gả cho một tên thiếu gia ăn chơi tầm hoa vấnliễu ngày ngày.

Vì vậy, nàng dốc sức liều mạng tu luyện, hi vọngcó thể thoát khỏi vận mệnh tàn khốc. Nhưng mà ông trời không cho nàng nhưnguyện, nàng gần đến Thanh Đồng nhất tinh rồi, lại đột nhiên nhận được một tindữ như vậy...

Nhìn thấy cô nàng Tiếu Ngưng Nhi luôn luôn kiêncường vậy mà có bộ dạng sắp khóc, trong lòng Nhiếp Ly sinh ra vài phần thươngtiếc.

- "Nhiếp Ly, ngươi biết ta bị bệnh gì,ngươi nhất định có biện pháp trị liệu đúng không?"

Tiếu Ngưng Nhi lo sợ không yên không biết làmsao, phòng bị kiên cường rút cuộc bị đánh phá, khẩn cầu mà nói:

- "Ngươi có thể giúp ta một chútkhông?"

Tiếu Ngưng Nhi dù sao cũng chỉ là một thiếu nữmười ba tuổi mà thôi.

Tính cách Tiếu Ngưng Nhi kiên cường, rất ít cầungười khác, nghe được lời nói của nàng, Nhiếp Ly lập tức có chút mềm lòng, trầmmặc trong chốc lát nói:

- "Bệnh này không phải không có cách trị,ngươi có thể đến Đồ Thư Quán của Thánh Lan Học Viện tra một chút, bệnh này gọilà chứng bệnh Cực Hàn."

- "Thật sự?" Tiếu Ngưng Nhi đột nhiêndâng lên một ít hy vọng:

- "Muốn trị liệu như thế nào?"

- "Muốn dùng ôn dưỡng đặc thù Đạo Dẫn ChiThuật mát xa khí mạch, hóa tán máu ứ đọng, mỗi ngày uống dược tề điều phối từKim Tuyến Thảo, Thiên Loan Thảo, với tình huống trước mắt của ngươi, đại kháichừng một tháng liền có thể khôi phục, nếu nhanh thì chỉ hơn mười ngày là okrồi."

Nhiếp Ly nói, đây là phương pháp trị liệu chứngbệnh cực hàn.

- "Đạo Dẫn Chi Thuật?"

Đôi mi thanh tú Tiếu Ngưng Nhi cau lại, nàngsống ở hào môn thế gia, lại chưa từng nghe nói tới Đạo Dẫn Chi Thuật.

- "Ngoại trừ những thủ pháp trị liệu này,ngươi còn phải cam đoan trong tương lai không được tu luyện Linh hồn lực vàonửa đêm!"

Nhiếp Ly đưa tay nói:

- "Lấy ra công pháp tu luyện Linh hồn lựccủa ngươi, để ta nhìn xem."

Tiếu Ngưng Nhi ngẩng đầu nhìn Nhiếp Ly, nếu nhưmột người xa lạ bảo nàng lấy ra công pháp tu luyện Linh hồn lực, nàng nhất địnhsẽ cảm thấy đối phương chính là đang gạt công pháp của nàng, nhưng khi nàngchứng kiến thần sắc rất nghiêm túc của Nhiếp Ly, trong nội tâm vậy mà sinh ramột tia không hiểu cảm giác tín nhiệm, Nhiếp Ly nói nhiều như vậy, nàng đã hoàntoàn tín nhiệm Nhiếp Ly rồi, nàng lấy công pháp tu luyện trong không gian giớira.

Đó là một tấm da dê bé, có chút cũ kỹ rồi, trênnó viết đầy văn tự rậm rạp chằng chịt.

Nhiếp Ly cầm lấy tấm da dê, trong lúc vô tìnhchạm vào da thịt mu bàn tay của Tiếu Ngưng Nhi, tựa như bạch ngọc nõn nà, bấtquá Nhiếp Ly cũng không để trong lòng, mà cẩn thận nhìn tấm da dê.

Bị tay Nhiếp Ly đụng phải, Tiếu Ngưng Nhi nhanhchóng rụt tay trở về, tâm trí bịch bịch nhảy loạn, tâm tình lộn xộn rồi đấy...nếu như Nhiếp Ly dùng điều này để áp chế nàng, nếu hắn có ý đồ gì với nàng thìlàm sao bây giờ @#@#!#!A$#!# ?

Bất quá khi nàng ngẩng đầu lên, lại phát hiệnNhiếp Ly chẳng hề chú ý gì tới sự khác thường của nàng, nội tâm nàng thở dàimột hơi. Hắn đang cúi đầu nhìn tấm da dê, thần sắc đặc biệt chăm chú, chỉ vậythôi cũng khiến Tiếu Ngưng Nhi có vài phần thất thần, sau một lát mới nhanhchóng phản ứng lại, rồi nàng cúi đầu xuống không biết đang suy nghĩ cái gì.

- "Wth! Hào môn thế gia to như vậy, vậy màcông pháp tu luyện cho đệ tử đích truyền lại thấp kém như vậy? Chẳng trách cuốicùng Quang Huy Chi Thành chịu phá diệt..."

Nhiếp Ly lầm bầm nói.

- "Ngươi nói gì vậy?"

Tiếu Ngưng Nhi mở to hai mắt, nàng nghe được mấychữ lẻ tẻ, không nghe rõ ràng điều Nhiếp Ly nói.

- "Không có gì!" Nhiếp Ly cười nhạtmột tiếng nói:

- "Công pháp tu luyện Linh hồn lực này quákém, tu luyện dẫn đến tổn thương kinh mạch, ngươi sở dĩ bị chứng bệnh Cực hàncùng quyển công pháp này có quan hệ. Đem câu này tâm nhãn thông linh đổi thànhtâm thần thông linh, đem câu này đổi thành 'Hồn cùng linh hợp, tâm cùng thầnthông' . . ."

Nhiếp Ly thao thao bất tuyệt, đem quyển côngpháp tu luyện Linh hồn lực sửa đổi hoàn toàn.

Tiếu Ngưng Nhi thấy Nhiếp Ly sửa chữa công pháptu luyện Linh hồn lực, lúc đầu còn không phục, quyển công pháp này do tổ tiênnàng lưu truyền xuống, trong tất cả công pháp tu luyện Linh hồn lực trân tàngtrong gia tộc nói bài danh thứ 6, vậy mà Nhiếp Ly nói sửa liền sửa hay sao?

Bất quá nàng càng nghe nàng càng thấy Nhiếp Lysửa có đạo lý, vì nàng cũng là tu luyện giả tu luyện linh hồn lực tất nhiên sẽthấu hiểu nhiều thứ trong đó. Nghe thêm một lúc lâu Tiếu Ngưng Nhi phát hiệnxác thực Nhiếp Ly sửa tinh thâm cao sâu hơn trước nhiều lắm.

Tiếu Ngưng Nhi mở to hai mắt, không thể tưởngtượng nổi nhìn Nhiếp Ly.

- "Nhiếp Ly, ngươi có thể hay không lặp lạilần nữa, ta sẽ ghi nhớ kĩ tất cả lời ngươi nói!"

Tiếu Ngưng Nhi tranh thủ thời gian nói ra.

- "Tốt!"

Nhiếp Ly nói chậm lại, nói lại tất cả những chỗhắn sửa chữa nói ra. Sau khi Tiếu Ngưng Nhi tu luyện Linh hồn lực thì đã có bảnlĩnh nghe là không quên được. Mặc dù lời Nhiếp Ly nói có cái hiểu cái không,nhưng nàng vẫn nhớ kỹ toàn bộ, càng thưởng thức kỹ càng nàng càng phát hiệnNhiếp Ly sửa quyển công pháp này đã tinh thâm ảo diệu vượt xa tưởng tượng củanàng.

Ánh mắt Tiếu Ngưng Nhi nhìn về Nhiếp Ly, ban đầumang theo mê mang, càng về sau càng ngày càng là kính nể.

Phải có tri thức uyên bác về Linh hồn lực đến cỡnào mới có thể sửa chữa một quyển công pháp Linh hồn lực cao đẳng? Chỉ sợ đếnHắc Kim Yêu Linh Sư cũng không thể làm được? Chẳng lẽ Nhiếp Ly lý giải mặt tuluyện đã vượt qua cả Hắc Kim Yêu Linh Sư, thậm chí đạt đến cảnh giới Yêu LinhSư Truyền Kỳ?

Tiếu Ngưng Nhi như nhặt được trân bảo, ghi tạctất cả từng chữ từng câu của Nhiếp Ly vào trong nội tâm. Nàng rốt cuộc nóikhông lên lời, bây giờ nàng có loại tâm tình gì? Là kính sợ? Là sùng bái...Nhiếp Ly?

Nhiếp Ly bằng tuổi nàng, điều này là sự thật,vậy mà nàng lại phát hiện chênh lệch giữa nàng và hắn đến mức độ nào. Thế màtrước kia nàng vẫn cho rằng Nhiếp Ly chỉ ở đáy lớp mà thôi, nhưng hiện tại nàngmới phát hiện, nguyên lai đạo sư Thẩm Tú cùng những bạn học đã chế nhạo NhiếpLy bọn họ vô tri đến cỡ nào, nàng chắc chắn tin rằng, Nhiếp Ly sẽ như lời hắnnói lúc trước trở thành một Yêu Linh Sư Truyền Kỳ.

Tất cả những điều Nhiếp Ly nói trên lớp, đềuthành sự thật!

Tiếu Ngưng Nhi từ nhỏ đến lớn, bất kể là thiênphú hay tài trí đều vượt xa đám bạn cùng lứa, đây là lần thứ nhất nàng bắt đầungưỡng mộ và trông chờ một người cùng thế hệ.

Nhiếp Ly nói muốn kết hôn nữ nhân đẹp nhất QuangHuy Chi Thành, nghĩ tới đây, Tiếu Ngưng Nhi loạn cả lên, cúi đầu không nói, chỉlà đột nhiên trong óc của nàng hiện lên một thân ảnh, chính là Diệp Tử Vân. Tuyrằng Tiếu Ngưng Nhi rất tự tin với dung mạo của mình, nhưng mà nàng không thểkhông thừa nhận, luận mỹ mạo nàng chưa chắc có thể so sánh được Diệp Tử Vân.

- "Ngươi đang suy nghĩ gì?"

Nhiếp Ly nhìn về phía Tiếu Ngưng Nhi, nghi ngờhỏi, hắn thấy thần sắc Tiếu Ngưng Nhi có chút kỳ quái.

- "Không, không có gì. . ."

Tiếu Ngưng Nhi lắc đầu, tranh thủ đáp đống hỗnloạn trong đầu ra ngoài, hỏi:

- "Nhiếp Ly, ngươi có biết Đạo Dẫn ChiThuật không?"

- "Đương nhiên biết." Nhiếp Ly gật đầunói.

- "Bất quá Đạo Dẫn Chi Thuật cần phải mátxa chỗ máu ứ động của người bệnh, nếu ta làm hình như có chút không ổn."

Tiếu Ngưng Nhi ngẩng đầu nhìn khuôn mặt NhiếpLy, đôi má Nhiếp Ly hình dáng rõ ràng, mày kiếm mắt sáng, đôi mắt màu đen lóera hào quang thâm sâu, một loại khí chất tuấn lãng nói không nên lời... Hìnhtượng suy nghĩ trong đầu nàng chính là như vậy, hai cái chậm rãi trùng hợp lạicùng một chỗ... Tiếu Ngưng Nhi cúi đầu nói:

- "Ta không để ý, ngươi chỉ là giúp ta chữabệnh đúng không? Ta không muốn biến thành một phế nhân."

Nửa câu sau của Tiếu Ngưng Nhi như là đang an ủichính bản thân nàng!

Ở trước mặt Nhiếp Ly, Tiếu Ngưng Nhi rút cuộctháo xuống phòng bị lạnh như băng.

- "Ách. . ."

Nhiếp Ly trầm mặc một lát, nữ hài tử người tacũng không để ý rồi, chẳng lẽ mình lại không có một chút phóng khoáng nào sao,trong lòng của hắn đã có Diệp Tử Vân, đối với Tiếu Ngưng Nhi cũng chỉ là cóchút hảo cảm mà thôi, cũng không có ý tưởng YY gì đó.

- "Vậy được rồi, thời gian tiếp theo cứcách ba ngày ta sẽ dùng Đạo Dẫn Thuật giúp ngươi trị liệu một lần, ngươi trở vềthì dựa theo lời ta nói, đi ăn một ít thảo dược, tin tưởng rất nhanh sẽ tốtthôi."

- "Ân."

Tiếu Ngưng Nhi nhẹ gật đầu, giữ im lặng.

- "Máu ứ đọng ở vị trí nào vậy?" NhiếpLy hỏi.

Tiếu Ngưng Nhi luôn luôn thanh lãnh vậy mà giâyphút này đôi má lại hiện lên một vòng ngượng ngùng đỏ ửng, nàng chỉ chỉ mu bànchân, nói:

- "Nơi này có một chỗ!"

Nhiếp Ly cúi đầu nhìn liền thấy bên trên mu bànchân trắng nõn của Tiếu Ngưng Nhi quả nhiên có một mảnh tím xanh, đã vô cùngnghiêm trọng rồi.

- "Nghiêm trọng như vậy." Nhiếp Lynhíu mày một cái, nói:

- "May mắn là ở mu bàn chân, nếu như ở địaphương khác thì phiền toái. Mu bàn chân thì tương đối dễ dàng, một lát là tốtrồi!"

Nhiếp Ly ngồi chồm xuống đất.

- "Ân."

Tiếu Ngưng Nhi nhẹ gật đầu, nàng cũng không nóiđây chỉ là một trong những chỗ máu ứ đọng mà thôi, nàng cũng chậm rãi ngồixuống, đặt chân lên trên đùi Nhiếp Ly, ánh mắt lập loè, không biết suy nghĩđiều gì. Chương 8: Lòng của thiếu nữChân ngọc củaTiểu Ngưng Nhi dịu dàng khép chặt, làn da trắng nõn khiến cho tâm thần người tarung động. Ngồi ở vị trí này, Nhiếp Ly có thể rõ ràng chứng kiến được bắp châncăng dài trơn bóng của Ngưng Nhi, hoàn mỹ từng centimet.

- "Ngươi không nên hiểu lầm, ta chỉ giúp ngươichữa bệnh thôi, người ta thích chính là Diệp Tử Vân. Rất hân hạnh được quenbiết ngươi, hi vọng về sau chúng ta có thể làm bằng hữu."

Nhiếp Ly nhìn thoáng qua đôi mắt động lòng ngườicủa Tiếu NgưNg Nhi, giải thích cho nàng hiểu:

Ngưng Nhi nghe vậy, đôi vai run lên, nhẹ nhànggật đầu ừ nhẹ một tiếng, cũng không nói gì nữa.

Từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ phụ thân của nàng thìNhiếp Ly chính là nam nhân đầu tiên được chạm vào da thịt nàng.

Nhưng mà người Nhiếp Ly yêu thích là Diệp TửVân, Tiếu Ngưng Nhi nghĩ tới đây, không khỏi sống mũi cay cay.

Nhiếp Ly khéo léo nắm lấy chân ngọc Tiếu NgưngNhi, ngón tay chạm vào chỗ máu ứ đọng, nhẹ nhàng mà xoa bóp.

- "Ân."

Tiếu Ngưng Nhi liền phát ra một tiếng rên nhẹ.

- "Lần đầu, có chút đau nhức, ngươi nhẫnnại thoáng một lúc."

Nhiếp Ly nói ra, sau đó đột nhiên hắn nghĩ tớiđiều gì, thoáng có chút lúng túng, ngươi đã ôm chân con gái nhà người ta còn rõràng nói như vậy nữa, không khỏi có chút rất chi là mập mờ đi mà!!!

Tiếu Ngưng Nhi tuy rằng mới 13 tuổi, nhưng nànglại lớn lên ở thế gia hào môn, đối với những chuyện như này nàng tất nhiên cónghe qua một chút, có một số nữ hài cùng lứa với nàng hiện nay đã sớm kết hônsinh con rồi!!!

Tiếu Ngưng Nhi cúi đầu thấp hơn, khuôn mặt ửngđỏ, nội tâm nàng không khỏi bay lên một chút tâm tình khác thường.

Đôi gò má kiêu sa của Ngưng Nhi ửng đỏ lên, lạicàng lộ ra vũ mị.

Nhiếp Ly thấy vậy trong nội tâm khẽ động, TiếuNgưng Nhi kiếp trước quả nhiên không hổ là mỹ nữ nổi danh cùng Tử Vân, mới 13tuổi vậy mà đã khiến lòng người rung động đến vậy rồi.

Đám nam hài bọn hắn kiếp trước đối với TiếuNgưng Nhi hay là Diệp Tử Vân đều là nữ thần mà mấy đứa chỉ có thể ngẩng đầu lênnhìn mà thôi.

Diệp Tử Vân ưu nhã cao quý, Tiếu Ngưng Nhi kiềumị lãnh diễm, các nàng luôn là tình nhân trong mộng của cả đám nam hài tử.

Bất quá sau khi nghĩ đến Tử Vân, Nhiếp Ly khôngnghĩ nhiều nữa, hiện giờ nên chuyên tâm giúp đỡ Ngưng Nhi trị liệu thôi.

Được Nhiếp Ly cẩn thận mát xa, Tiếu Ngưng Nhimới đầu còn cảm thấy đau đớn kịch liệt.

Nhưng càng về sau nàng nhận ra như có một dòngnước ấm áp theo lòng bàn tay Nhiếp Ly xuyên qua mu bàn chân, giống như từng conkiến nóng hổi chui vào bên trong chân nàng.

Cảm giác ngứa ngứa, tê tê, khiếu Ngưng Nhi khôngnhịn được mà "Ưm" một tiếng %&8$#^)*^^! Mặt nàng nóng ran lên vìngượng ngùng.

Chỗ máu ứ đọng kia đã kéo dài sáu bảy tháng rồi,thi thoảng sẽ khiến nàng đau đớn toàn tâm can, Tiếu Ngưng Nhi dựa vào nghị lựcngoan cường của mình mà chèo chống đi qua những tháng ngày đau đớn này... Nhưngmà đau đớn như vậy vẫn luôn luôn giày vò lấy nàng.

Tiếu Ngưng Nhi vốn tưởng rằng việc trị liệu máuứ động là sự tình phi thường thống khổ khó chịu, nhưng mà ngoài ý nghĩ củanàng. Thủ pháp của Nhiếp Ly phi thường ôn nhu, nhoáng một cái, nàng đã cảm nhậnđược đau nhức kịch liệt đã hành hạ nàng 6, 7 tháng này được hóa giải đi rấtnhiều.

Mắt Ngưng Nhi không khỏi rưng rưng long lanh, aicũng không biết nàng chịu đựng đau khổ này gian nan đến mức nào.

Mỗi đêm vắng người nàng thậm chí sẽ len lén thútthít nỉ non, nhưng chỉ mình nàng mình nàng thôi. Sau khi lau khô dòng nước mắtấy, nàng lại như cũ cắn răng tu luyện.

Không nghĩ sau khi chỗ máu ứ đọng được Nhiếp Lymát xa thoáng cái đã hóa giải đi nhiều, lòng nàng cảm kích Nhiếp Ly không thôi!

Nguyệt quang sáng tỏ, đôi má Nhiếp Ly hiện lênrất rõ ràng, chỉ là thần sắc nghiêm túc kia thôi cũng khiến nội tâm Tiếu NgưngNhi nhấc lên từng trận rung động, không thể bình tĩnh lại.

- "Tốt rồi."

Nhiếp Ly dừng lại, khẽ mỉm cười nói:

- "Đoạn thời gian tiếp theo khả năng vẫncòn có một tia đau đớn, nhưng chú ý tĩnh dưỡng sẽ không có vấn đề gì lớnrồi."

- "Ân."

Tiếu Ngưng Nhi nhẹ gật đầu, gương mặt của nànglại lần nữa đỏ ửng lên, nói:

- "Ta còn có một chỗ máu ứ đọng, Nhiếp Lyngươi có thể hay không giúp ta mát xa thoáng một chút?"

- "Còn một chỗ nữa?"

Nhiếp Ly sửng sốt một chút, ngẫm lại cũng đúng,nếu như chỗ máu ứ đọng của Tiếu Ngưng Nhi chỉ ở trên chân, vậy điều này khôngcó khả năng làm cho Tiếu Ngưng Nhi ốm đau hai năm liền, chắc hẳn là còn có mộtchỗ càng nghiêm trọng hơn!

- "Ở đâu vậy?"

Nội tâm Ngưng Nhi giãy giụa vô cùng, nếu đơngiản để cho Nhiếp Ly mát xa mu bàn chân thôi, tâm lý nàng vẫn có thể tiếp nhậnđược, nhưng nếu là cái chỗ kia... Tiếu Ngưng nhi chần chờ thật lâu, đôi má ửnghồng nóng hổi, ngượng ngùng vạn phần.

- "Nếu như bất tiện. . ."

Nhiếp Ly nói, chứng kiến biểu lộ của Tiếu NgưngNhi, Nhiếp Ly lập tức ý thức được, chỗ máu ứ đọng còn lại trên người Tiếu NgưngNhi có lẽ ở nơi có chút khó có thể mở miệng.

- "Nhiếp Ly, ngươi ưa thích là Diệp TửVân?"

- "Đúng vậy a."

Nhiếp Ly nhẹ gật đầu, hồi tưởng lại đủ loại ởkiếp trước, hắn và Diệp Tử Vân cùng một chỗ trải qua kinh nghiệm hoạn nạn sinhtử, trong nội tâm tràn đầy cảm giác hạnh phúc. Trùng sinh trở về, hắn nhất địnhsẽ bảo vệ Diệp Tử Vân.

Tiếu Ngưng Nhi nghe vậy, nội tâm nàng hiện lênđủ loại tư vị. Không thể không nói, Nhiếp Ly là nam nhân đầu tiên khiến nàng cóchút động tâm, bất quá Nhiếp Ly lại ưa thích Diệp Tử Vân.

Đôi mắt đẹp của Ngưng Nhi hiện lên vẻ thất vọng,suy nghĩ một chút rồi nói:

- "Diệp Tử Vân thích ngươi sao?"

Hiện giờ Diệp Tử Vân còn chẳng hề biết điều gìvề Nhiếp Ly, không gét hắn cũng đã không tệ rồi. Nhiếp Ly cười lắc đầu, lập tứcđáp lại:

- "Nàng rồi sẽ thích ta!"

Tiếu Ngưng Nhi nhìn Nhiếp Ly, cười rộ lên,nguyên lai là Nhiếp Ly yêu đơn phương a. Không biết Nhiếp Ly lấy tự tin ở đâura, rõ ràng nghĩ Thiên Chi Kiều Nữ như Diệp Tử Vân sẽ thích hắn?

Cũng không phải nàng cảm thấy Nhiếp Ly khôngđáng được Diệp Tử Vân ưa thích, mà khả năng hai người này nắm tay đi chung mộtcon đường là quá nhỏ.

Diệp Tử Vân hiện giờ còn không biết Nhiếp Ly,khẳng định chẳng có cảm giác gì với hắn, nếu có một ngày Diệp Tử Vân hiểu đượcNhiếp Ly, biết đâu sẽ thật sự thích hắn thì sao...

Hiện tại mọi người dường như chưa phát hiệnNhiếp Ly tài hoa, cuối cùng sẽ có một ngày, Nhiếp Ly sẽ tỏa hào quang vạntrượng. Đến lúc đó, sợ rằng đến cả Diệp Tử Vân Thiên chi kiều nữ như vậy cũngsẽ ưng chịu Nhiếp Ly a.

Trong mắt người khác, Nhiếp Ly là một tên thiếugia không học vấn không nghề nghiệp chỉ biết ăn chơi, chỉ có điều Tiếu NgưngNhi biết, nặng lực Nhiếp Ly vượt xa xa khỏi tưởng tượng của đám người kia.

Tương lai của Nhiếp Ly nhất định sẽ trở thànhmột yêu Linh Sư truyền kì như Diệp Mặc vậy.

Tiếu Ngưng Nhi vùng vẫy trong tâm can, nếu nhưbệnh trên người nàng không được điều trị, nàng cũng sẽ bị đám thiên tài cùngthế hệ ở xung quanh vượt qua càng ngày càng xa.

Nếu như người giúp nàng trị liệu chính là NhiếpLy, ngược lại cũng không phải sự tình không thể chấp nhận. Nàng cắn khẽ hàmrăng rồi từ từ cởi nút thắt trên áo.

Nhìn thấy động tác của Tiếu Ngưng Nhi, nhiếp Lycũng trở nên lúng túng, hắn sờ sờ cái mũi nói:

- "Như này có điều không tốt lắm, ta là mộtngười đứng đắn."

Tiếu Ngưng Nhi nhẹ cởi áo lưới, thần sắc thanhlãnh nhưng lại có một loại mị hoặc không thể diễn tả bằng lời.

Tiếu Ngưng Nhi liếc nhìn Nhiếp Ly, chẳng lẽ hắnnghĩ nàng một cái nữ nhân... vậy sao? Nếu như không phải vì chữa bệnh, nàng sẽchẳng bao giờ dại dột mà cởi bỏ quần áo trước mặt một nam hài. Bất quá tronglúc mở nút áo tay của nàng cũng hơi phát run đấy, có thể thấy được nội tâm nàngđang giãy giụa cỡ nào.

Nhiếp Ly suy nghĩ một chút, xác thực vì trị bệnhcứu người, không thể để trong lòng nhiều như vậy, hắn cũng không thể nhìn TiếuNgưng Nhi bị bệnh mà mất hết hy vọng được.

Bầu không khí không khỏi trở nên kiều diễm.

Nút thắt thứ nhất, thứ hai... Đến đây thì bụngdưới bằng phẳng bóng loáng đẹp không chút tì vết của Tiếu Ngưng Nhi lộ ra, dướiánh trăng càng trở nên lộng lẫy óng ánh.

... Nút thắt thứ năm cởi bỏ, đường cong hoàn mỹlộ ra tất cả..., nơi ngực kia cột viền tơ bằng vải băng, mơ hồ có thể thấy đượcchỗ đó có chút hở ra xinh đẹp nhô lên. Đến cả Nhiếp Ly trùng sinh sống lại,nhìn đến đây cũng không chịu được mà ừng ực nuốt từng ngụm nước, hồi tưởng lạikiếp trước.

Cách ăn mặc của Tiếu Ngưng Nhi tuy rằng tươngđối bảo thủ, nhưng dáng người có thể nói là nóng bỏng đến cực điểm, chỉ là nhìntừ xa thôi cũng đủ để vô số nam nhân điên cuồng.

Không bao lâu nữa, Tiếu Ngưng Nhi sẽ trưởngthành một nữ nhân kiều mị động lòng người, tính cách nàng thanh lãnh cùng caoquý khiến nàng trở thành đối tượng mà vô số nam nhân muốn chinh phục.

Nhiếp Ly trấn định tâm thần, ánh mắt nhìn vàovùng dưới sương sườn của Ngưng Nhi, chỗ đó có một khối máu ứ đọng nhìn qua thấyđã giật mình, chỉ lớn chừng ngón cái thôi nhưng màu sắc đã đặc biệt thâm.

Nhiếp Ly tràn đầy thương tiếc, một thiếu nữ điềmđạm đáng yêu như vậy làm thế nào chịu đựng được đau đớn kịch liệt như vậy chứ?!

Nhiếp Ly bắt tay đặt ở chỗ đó, nhẹ nhàng mà thựchiện vuốt ve xoa bóp, da thịt nàng lạnh buốt như nước cùng thân thể đầy đặn,xúc cảm trắng nõn xuyên thấu qua lòng bàn tay truyền đến, làm tâm thần Nhiếp Lyrung động vô cùng.

Nàng cúi đầu nhìn lại, khuôn mặt nàng đã vây kínrặng mây đỏ, như đang say rượu vậy, có một loại kiều diễm động lòng người khôngthể tả bằng lời được. Từ trên cao nhìn xuống, có thể chứng kiến xương quai xanhrõ ràng trên vai đôi vai ngọc, một cỗ mùi thơm nhàn nhạt của thiếu nữ truyềnđến.

Yên tĩnh, hai người đều không nói gì, rừng câynhư cũng nhận ra tâm tình thiếu nam thiếu nữ mà trở nên tĩnh lặng dịu dàng.

Tiếu Ngưng Nhi cảm thụ nhiệt lực tỏa ra từ lòngbàn tay Nhiếp Ly, từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên nàng bị một nam hài tửtiếp xúc thân thể thân mật như vậy.

Giờ phút này áo nàng lộ ra một nửa, làm cho hơnphân nửa da thịt nàng lộ rõ trong không khí, điều này làm nàng ngượng ngùng vôcùng. Tuy rằng nàng rất kiên cường, nhưng trong những đêm dài cô tịch khôngbóng người, nội tâm nàng cô đơn, nhất là nàng còn phải chịu đựng thống khổ,nàng khát khao có một chỗ dựa... khi bản thân nàng yếu đuối nhất...

Nhưng mà trong gia tộc, kể cả huynh trưởng hayphụ thân nàng luôn khiến nàng cảm thấy lạnh lùng tận tâm can, nhưng giờ phútnày, thật sự nàng chỉ muốn dựa vào Nhiếp Ly mà thôi!

Tất cả mỹ hảo của nàng đều hiện ra trước mắtNhiếp Ly rồi, khóe mắt nàng liếc nhìn Nhiếp Ly, lại phát hiện giờ phút này hắnhết sức chuyên chú, chuyên tâm giúp nàng xoa bóp chỗ máu ứ đọng.

Thái độ vô cùng nghiêm túc làm nàng có chút cảmkích, nhưng lại có chút ít mất mát.

Ngón cái Nhiếp Ly đặt ở chỗ máu ứ động, thỉnhthoảng sẽ đụng chạm vào cánh tay ngọc hoàn mỹ vô khuyết của Tiếu Ngưng Nhi,loại xúc cảm tinh diệu này coi như là Nhiếp Ly cũng không khỏi có chút đứng núinày trông núi nọ.

Trong đầu Nhiếp Ly thi thoảng hiện ra kiếp trước...hắn cùng Diệp Tử Vân đêm đó điên cuồng!

Diệp Tử Vân khi đó trổ mã so với Tiếu Ngưng Nhihiện tại muốn hơn rất nhiều, lồi lõm lung linh, bất quá Tiếu Ngưng Nhi bây giờcòn nhỏ nhưng nếu là khi trưởng thành chắc sẽ không kém hơn Tử Vân bao nhiêu.

Bộ dạng Diệp Tử Vân điềm tĩnh ưu nhã thỉnhthoảng lại hiển hiện trong đầu hắn, hơn nữa Diệp Tử Vân vì cứu Nhiếp Ly màchết, trùng sinh trở về, Nhiếp Ly không thể... phụ lòng Diệp Tử Vân rồi, nghĩtới đây Nhiếp Ly mới bình ổn lại tâm tình.

Nhiếp Ly phi thường cẩn thận, ngón tay khôngngừng xoa bóp, đồng thời tay hắn không ngừng điểm lên mấy huyệt vị trọng yếu ởchung quanh.

Thân thể Tiếu Ngưng Nhi đầy đặn, ngẫu nhiên mátxa trúng một ít vị trí mẫn cảm, hắn có thể cảm nhận được nơi đó mềm mại đầykiêu ngạo, làm Nhiếp Ly lúng túng không thôi.

Tiếu Ngưng Nhi cảm giác có từng cỗ nhiệt lưu mộtđang chui loạn vào giữa xương sườn nàng, thỉnh thoảng lại truyền đến từng trậncảm giác tê dại.

Tay Nhiếp Ly ngẫu nhiên chạm vào ngọc phong củanàng, nơi chưa từng có một nam nhân nào động vào, khiến gương mặt nàng nổi lêntừng trận rượu màu đỏ như ráng chiều, vô cùng rung động lòng người.

Dáng điệu Thiếu nữ vũ mị say mê vạn người nàykhiến cho người khác không khỏi nghĩ muốn ôm nàng vào trong ngực hảo hảo thươngtiếc một phen.

Điều này thật sự là một loại tra tấn gian nan,xoa bóp hồi lâu, Nhiếp Ly lúc này mới thở ra một hơi thật dài, lộ ra nụ cườisáng lạn nói:

- "Tốt rồi!"

Cảm giác được tay Nhiếp Ly rời khỏi, Tiếu NgưngNhi không khỏi có một loại cảm giác mất mát buồn vô cớ. Nàng không phải khôngthừa nhận, thủ pháp mát xa của Nhiếp Ly rất thần kỳ, làm cho đau đớn của nàngthoáng qua hóa giải đi rất nhiều. Nàng vì đau đớn mà tâm thần căng thẳng,thoáng cái buông lỏng đi rất nhiều.

- "Cảm ơn ngươi."

Tiếu Ngưng Nhi nhẹ giọng nói, cúi đầu cài lạinút áo.

Nhìn da thịt trắng nón, đường cong uyển chuyểnđang dần dần biến mất khỏi tầm mắt, tâm tình Nhiếp Ly lại nhấp nhô không thôi,hắn nghiêm mặt nói ra:

- "Mấy ngày nay ngươi nghỉ ngơi thật tốt,thì sẽ đỡ hơn rất nhiều, cách 3 ngày một lần ta sẽ xoa bóp thoáng qua chongươi, vậy chỉ mấy lần sẽ giải trừ tận gốc rồi. Trước khi đạt tới cấp bậc ThanhĐồng thì đừng tu luyện linh hồn lực vào buổi tối, hấp thu qua nhiều nguyệtquang tinh hoa, nếu như không thể điều hòa được nó sẽ tạo thành hậu quả nghiêmtrọng đó!"

- "Ân."

Tiếu Ngưng Nhi nhẹ gật đầu, nàng cũng không dámtu luyện lung tung nữa, nếu như không gặp Nhiếp Ly nàng có thể tưởng tương laicủa nàng sẽ ra sao, mọi cố gắng trước kia đều thành nước chảy về đông!

Nhận thấy Tiếu Ngưng Nhi không ngại, Nhiếp Lyđứng dậy, nói ra:

- "Ta phải đi."

- "A."

Tuy rằng không biết loại tâm tình gì đang chạyloạn trong đầu, nhưng Tiếu Ngưng Nhi cũng nhẹ gật đầu, trầm mặc chốc lát nói:

- "Nhiếp Ly, ngươi giúp ta, về sau nếu nhưngươi cần ta hỗ trợ, ta nhất định sẽ toàn lực ứng phó!"

Nhìn biểu lộ rất nghiêm túc của Tiếu Ngưng Nhi,Nhiếp Ly cười gật đầu một cái đáp:

- "Tốt, nếu như ta cần hỗ trợ, sẽ tìm đếnngươi đấy!"

Trên thực tế, Nhiếp Ly trợ giúp Tiếu Ngưng Nhi,vẻn vẹn chẳng qua thương tiếc Tiếu Ngưng Nhi mà thôi, chưa từng nghĩ tới hồibáo.

Nhiếp Ly quay người rời đi, bóng lưng của hắnbiến mất trong rừng cây.

Tiếu Ngưng Nhi vẫn nhìn bóng lưng rời đi, đứng ởnơi đó hồi lâu, cảm giác ốm đau trên người nàng giảm bớt rất nhiều, tâm tìnhtrong lúc bất chợt trở nên vui sướng.

- "Nhiếp Ly, ngươi đến tột cùng là dạngngười gì đây?"

Tiếu Ngưng Nhi nhìn bóng lưng lấp ló kia thầmnói, mang theo vài phần tâm tình nhảy nhót, quay người lao về phía cửa ra củaThí luyện chi địa.

Đêm lạnh như nước, ánh trăng sáng tỏ, một tầnglụa mỏng mông lung phiêu diêu trong đêm đen. Chương 9: Bữa sáng của Nữ thầnTia nắng sớm mailấp lánh.

Lại sắp đến chương trình học của Thẩm Tú, bất kểlà Nhiếp Ly hay vẫn là Đỗ Trạch, Lục Phiêu đều cảm thấy chương trình học củaThẩm Tú chẳng thú vị tí gì cả.

Mỗi ngày đều ở trên bục giảng nhải nhải. Thẩm Túrõ ràng dạy cho đủ số, lúc giảng bài chỉ toàn kể chuyện nhàm chán giữa một đámquý tộc, căn bản chẳng truyền được tí tri thức gì cả.

Hơn nữa cứ đến chương trình học của Thẩm Tú, 3người Nhiếp Ly lại sẽ đứng ở phía sau.

Sắp tới giờ học, một đám học sinh đang tốp nămtốp 3 nói chuyện phiếm.

Diệp Tử Vân cũng không có ngăn cách mình ra khỏiđám học sinh, rất nhanh nàng cùng nhiều nữ sinh khác tạo thành một mảnh.

Thẩm Việt thì ngạo nghễ mà ngồi ở một bên, vớithân phận và địa vị của hắn thực là khinh thường đi chung với đám đồng học ởtrong lớp.

Nếu như không phải có Diệp Tử Vân ở đây, 100%hắn sẽ không ở trong cái lớp này.

Hai tháng sau sẽ có một lần khảo thí, bất kể hắnhay Diệp Tử Vân khẳng định sẽ tiến vào lớp Yêu Linh Sư sơ cấp rồi.

Thẩm Việt nhìn thoáng qua Nhiếp Ly đang đứng ởphía sau, trên mặt xuất hiện dáng cười châm chọc nói:

- "Trong 2 tháng tăng lên Thanh Đồng NhấtTinh, loại người củi mục như ngươi nghĩ rằng làm được sao, vậy mặt trời thật sựsẽ mọc từ đằng Tây a!"

Nhiếp Ly cùng Đỗ Trạch, Lục Phiêu ở phía sau tròchuyện, trừ 3 người, còn có mấy đệ tử bình dân khác cũng cùng 3 người Nhiếp Lyquan hệ rất tốt.

Bởi vì Nhiếp Ly có tương đối nhiều chủ ý, thỉnhthoảng lại chỉ điểm tu luyện cho người khác, vì vậy hắn dường như trở thành têncầm đầu trong một nhóm. Đến Đỗ Trạch có uy trọng trong những đệ tử bình dân kiacũng cam tâm tình nguyện nghe lời Nhiếp Ly đấy!

Mới chỉ ngắn ngủn mấy ngày thời gian Nhiếp Ly đãmang theo hai người bọn hắn bán lời hơn 1 vạn 6 ngàn Yêu Linh Tệ, đây là điềuĐỗ Trạch không thể tưởng tượng được. Đỗ Trạch phi thường tín nhiệm cùng bộiphục Nhiếp Ly, hắn cảm thấy Nhiếp Ly rất có năng lực.

- "Nhiếp Ly, bước tiếp theo chúng ta nênlàm như thế nào?"

Đỗ Trạch hỏi, bởi vì Nhiếp Ly từng nói thời giantiếp theo bọn hắn không săn giết Giác Dương nữa, vậy hẳn là làm điều gì khác?

- "Đợi tan học mấy người sẽ biết!"

Nhiếp Ly cười thần bí nói, hắn đã có ý tưởngmới, bước đầu tiên là mua một ít Linh Hồn Thủy Tinh, khảo thí thuộc tính thiênphú của bọn hắn, tranh thủ thời gian bắt đầu tu luyện.

Giữa Nhiếp Ly cùng Thẩm Tú còn có đổ ước, muốnhắn trong 2 tháng đạt tới cấp bậc Thanh Đồng Nhất tinh!

Ngoại trừ tu luyện của bản thân, ánh mắt NhiếpLy còn nhìn về phía xa xa, Diệp Tử Vân bên trong một đám nữ hài tử như hạc giữabầy gà. Phải như thế nào mới tiếp cận được Diệp Tử Vân đây?

Lại làm như nào để Diệp Tử Vân thích mình?

Ngay lúc Nhiếp Ly có chút thất thần hoảng hốtthì Tiếu Ngưng Nhi ngồi ngay hàng phía trước đứng lên, cất bước đi tới chỗNhiếp Ly.

Tiếu Ngưng Nhi là một nữ hài duy nhất có thể đọđộ ưu tú cùng xinh đẹp với Diệp Tử Vân, hành động của 2 nàng sẽ gây ra sự chú ýcủa mọi người trong lớp.

Diệp Tử Vân có tính tình bình thản ôn nhu, córất nhiều nữ hài bình dân cùng nữ hài thế gia đều muốn làm bằng hữu của Diệp TửVân. Còn Tiếu Ngưng Nhi tính cách trong trẻo nhưng lạnh lùng cao ngạo, là mộtbăng sơn mỹ nhân khó gần.

Đến nữ hài cũng không thể làm quen chứ chưa nóiđến đám nam hài.

Chẳng lẽ Nhiếp Ly trêu chọc vào Tiếu Ngưng Nhi?

- "Nhiếp Ly muốn thảm rồi!"

Nhìn theo bóng lưng Tiếu Ngưng Nhi, cả đám đệ tửthế gia cười hì hì thảo luận, theo bọn hắn thì Tiếu Ngưng Nhi chủ động đi tìmNhiếp Ly chắc chắn sẽ không có sự tình tốt gì cả, đoán không chừng nàng muốntìm tên họ Nhiếp kia phiền toái.

Bằng không mà nói, một băng sơn mỹ nhân như TiếuNgưng Nhi sẽ phát sinh chuyện gì đó với tên cặn bã như Nhiếp Ly hay sao?

Nếu thật sự phát sinh chuyện dư vậy, chắc chắnmặt trời lặn xuống hướng đông rồi.

Tu vi của Tiếu Ngưng Nhi đã sắp tiếp cận đếncảnh giới Thanh Đồng Nhất Tinh rồi, nếu có xung đột gì đó bị đánh thành đầu heochắc chắn là Nhiếp Ly xui xẻo kia!

Đám đệ tử thế gia kia đang đợi xem kịch vui,trong đám bọn họ không ít tên ưa thích Tiếu Ngưng Nhi. Dù sao Tiếu Ngưng nhicũng là siêu cấp mỹ nữ chẳng kém hơn Diệp Tử Vân chút nào.

Hôm nay Tiếu Ngưng Nhi cố ý mặc váy dài viền tơhình ô vuông, tóc nàng đen như mực dán ở sau lưng, cổ tay trắng nõn, bên trêncó đeo một đôi vòng tay xinh đẹp, trông thật xinh đẹp triệu người luyến.

Bình thường Tiếu Ngưng Nhi đều mặc áo khoác bósát người, để dễ dàng tu luyện hơn, bất quá với áo khoác bó sát người lại càngtạo ra một hương vị đặc biệt của riêng nàng.

Nhưng hôm nay rõ ràng cách ăn mặc lại tỉ mỉ trảitruốt hơn, xinh đẹp hơn thường ngày vài phần, thu hút ánh mắt bao người khôngthể rời đi.

Cách ăn mặc tỉ mỉ như vậy, đây chính là lần đầutiên của Ngưng Nhi rồi.

Nhiếp Ly cùng Đỗ Trạch, Lục Phiêu vẫn còn tròchuyện, Tiếu Ngưng Nhi đã chạy tới bên cạnh bàn Nhiếp Ly.

Tiếu Ngưng Nhi dường như có một loại khí tức đặcbiệt, nàng vừa đi tới đây thì Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu đã khẩn trương đứng lên.Bình thường Tiểu Ngưng Nhi luôn lạnh như băng đấy, luôn xa cách người khác đấy,không cho ai tiếp cận mình cả. Hai người bọn hắn đều lo lắng nhìn Nhiếp Ly

Tiếu Ngưng Nhi nhìn Nhiếp Ly, Nhiếp Ly đang tùyý ngồi trên mặt ghế, ánh mắt thi thoảng lại nhìn về Diệp Tử Vân ở nơi xa. Điềunày không khỏi làm Tiếu Ngưng Nhi có vài phần nhụt chí. Trong mắt Nhiếp Ly hìnhnhư chỉ có một mình Diệp Tử Vân, dường như chưa bao giờ Nhiếp Ly chú ý đến sựhiện hữu của nàng.

Sau đêm qua, được Nhiếp Ly xoa bóp một lúc thìthân thể Tiếu Ngưng Nhi đã khá hơn rất nhiều, giấc ngủ của nàng đêm qua cũngtrôi qua trong hương vị đặc biệt ngọt ngào.

Sáng sớm vừa đến, Tiếu Ngưng Nhi vội vàng đến ĐồThư quán ý muốn tìm được xuất sứ của Đạo Dẫn Chi Thuật, nhưng nàng phát hiện ĐồThư quán ghi chép về Đạo Dẫn Chi Thuật vô cùng thô sơ, chỉ ghi đó là bí kỹ củađế quốc Phong Tuyết lưu truyền xuống mà thôi.

Trừ điều đó ra, việc Nhiếp Ly sửa đổi công pháptu luyện Linh Hồn lực của nàng, cũng vô cùng cao thâm. Nàng đã sớm tu luyện nửacanh giờ rồi, Yêu linh lực liền tăng trưởng 2 điểm, hiệu quả còn rõ hơn tuluyện cả ngày.

Hiện giờ hình ảnh Nhiếp Ly trong nội tâm NgưngNhi là vô cùng thần bí và cường đại.

Hơn nữa khiến Tiếu Ngưng Nhi cao ngạo chính lànàng biết sự tài hoa của Nhiếp Ly! Nàng nghĩ những tên trong lớp vẫn luôn cườinhạo Nhiếp Ly là một đám vô tri!

Tiếu Ngưng Nhi đứng ở bên cạnh bàn Nhiếp Ly,lặng yên nhìn Nhiếp Ly đang nói nói cười cười.

Mấy tên thế gia tử vẫn đang nghị luận.

- "Các ngươi cảm thấy Tiếu Ngưng Nhi sẽgiáo huấn Nhiếp Ly như nào?"

- "Yêu Linh lực Nhiếp Ly chỉ có năm, đoánchừng sẽ bị ném ra khỏi phòng học!"

- "Hặc hặc, tiểu tử Nhiếp Ly này không biếttrời cao đất rộng, đắc tội Thẩm Tú Đạo sư đã không nói đến rồi, rõ ràng lạichọc thêm Tiếu Ngưng Nhi, hắn nhất định sẽ rất thảm đấy!"

Đến cả Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu cũng là khẩntrương nhìn Tiếu Ngưng Nhi, bọn hắn không biết thiên chi kiều nữ như Tiếu NgưngNhi đột nhiên đi xuống chỗ bọn hắn làm gì.

Trong lòng 2 người thầm mắng cái tên trời đánhNhiếp Ly này, chuyên đi gây chuyện thị phi a!

Nếu như Tiếu Ngưng Nhi muốn đánh Nhiếp Ly, bọnhắn nhất đị sẽ xông vào giúp, nhưng 3 người bọn họ cộng lại cũng không bì kịpTiếu Ngưng Nhi Yêu Linh Sư đạt tới 78 a!~

Tiếu Ngưng Nhi lập tức sẽ đến cảnh giới Thanhđồng Nhất tinh trở thành Yêu Linh Sư chính thức rồi!

Lúc này bất kể là Diệp Tử Vân hay đám người ThẩmViệt đều đưa ánh mắt nhìn xang.

Diệp Tử Vân cũng có chút nghi hoặc, không biếtNhiếp Ly ở chỗ nào gây với Tiếu Ngưng Nhi. Chẳng lẽ Nhiếp Ly đùa giỡn TiếuNgưng Nhi rồi hả? Nếu như Nhiếp Ly hắn dê xồm như vậy thật đúng là nên bị giáohuấn một trận!

Ánh mắt mọi người đều tràn đầy nghi hoặc.

Nhìn thấy Tiếu Ngưng Nhi thanh tú động lòngngười đứng bên cạnh bàn mình, Nhiếp Ly có vài phần ngoài ý muốn, ngẩng đầu hỏi:

- "Có chuyện gì không?"

Dưới loại trường hợp dư này, Nhiếp Ly thậm chíkhông biết xưng hô với Tiếu Ngưng Nhi như nào? Hắn nghĩ đến chuyện hôm qua đếngiờ vẫn còn vài phần lúng túng.

Sau khi tiếp xúc với Ngưng Nhi, Nhiếp Ly pháthiện nàng không giống biểu hiện lạnh lùng cao ngạo ở bên ngoài. Thật ra nội tậmTiếu Ngưng Nhi là một cô gái ôn nhu, một thiếu nữ đáng yêu!

Tay phải Tiếu Ngưng Nhi khẽ đông, lấy ra một túigiấy từ Không gian giới cài trên ngón tay, ôn nhu nói:

- "Đây là bữa sáng ta làm, không biết khẩuvị ngươi thích là gì, ta làm nhiều hơn mấy phần."

Tiếu Ngưng Nhi rất ôn nhu đặt túi giấy lên trênmặt bàn.

Wtf? Xảy ra chuyện gì vậy? Động đất à?

Toàn bộ phòng học lập tức lâm vào trong yêntĩnh, liền một cây châm rơi trên mặt đất đều có thể nghe thấy, tất cả mọi ngườiđều cho rằng mình nghe lầm.

Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu há hốc mồm, ngây ngốc mànhìn một màn này, quả thực đã tắc một quả trứng gà trong họng bọn hắ rồi, bọnhắn thật sự không thể tin vào hai mắt của mình.

Tiếu Ngưng Nhi nói như thế nào cũng là một tronghai đại nữ thần, coi như phóng mắt toàn bộ Thánh Lan Học Viện, chỉ sợ cũng bàidanh mười thứ hạng đầu hoa hậu giảng đường cấp mỹ nữ.

Hơn nữa Tiếu Ngưng Nhi bình thường có chút lạnhnhư băng đấy, có chút người ngoài chớ lại gần đấy, nhưng mà hôm nay bọn hắnnhìn thấy cái gì đây?

Tiếu Ngưng Nhi rõ ràng làm bữa sáng cho NhiếpLy, hơn nữa còn là mấy phần liền?!!!

Mặt trời mọc từ hướng Tây rồi à? Điều này cóthật không vậy? Tất cả mọi người như bị sét đánh cháy tóc rồi.

- "Ta nhất định đang mộng du, ta phải vềnhà đi ngủ tiếp đây!"

Một đệ tử lầm bầm nói.

- "Hí!"

Có mấy đệ tử khác lại cho rằng mình đang nằm mơ,bấm véo tát vô má chính mình, nhưng mà đau đớn rõ ràng nói cho bọn hắn biết đâykhông phải là mơ!

- "Có điều gì đó không phù hợp lẽ thườnga!"

Mấy tên đệ tử thế gia khóc thét, bọn hắn khôngbiết chuyện gì đang xảy ra ở đây, hôm nay Tiếu Ngưng Nhi rõ ràng ăn mặc toát ramột cỗ ôn nhu, đã khiến bọn hắn khó thể tin rồi. Bọn hắn tưởng rằng nữ thầnNgưng Nhi nhất định đến tìm phiền toái cho Nhiếp Ly, không một ai có thể ngờnàng lại đến mang bữa sáng cho tên họ Nhiếp kia???

Nếu như Tiếu Ngưng Nhi đưa bữa sáng cho bọn hắn,coi như là cho heo ăn bọn hắn cũng vui vẻ chịu đựng a!

Tiếu Ngưng Nhi có rất ít bạn nữ giới, còn vớinam hài thì chẳng thèm để ý tới, duy chỉ có phài vần kính trọng tên phế vậtNhiếp Ly, nhưng mà rõ ràng còn hạ xuống tư thái mà làm bữa sáng cho Nhiếp Ly,điều này ... điều này... cũng quá con mẹ nó hư cấu đi!

Chẳng lẽ là do Nhiếp Ly chống đối lại đạo sưThẩm Tú, rồi bị phạt đứng hả? Nếu dư vậy thì dù có bị phạt đứng vài năm bọn hắncũng phải chống đối đạo sư Thẩm Tú a!

Mọi người nghĩ nhiều còn Tiếu Ngưng Nhi không cónghĩ nhiều như vậy, nàng chỉ là muốn cảm tạ thoáng một cái với Nhiếp Ly màthôi, nàng không quan tâm những người khác thấy nàng thế nào, dù sao trước giờnàng đều làm theo ý mình.

Tiếu Ngưng Nhi không hề để ý cái nhìn của ngườikhác, những người kia cười nhạo, khinh bỉ Nhiếp Ly, là vì bọn chúng không cónão nên chẳng hề biết, sớm muộn có một ngày bọn hắn sẽ phát hiện mình có mắtkhông nhìn thấy Kim khảm Ngọc!

Trên thế giới này, chỉ có một mình nàng biếtNhiếp Ly tài hoa!

Lúc này, đến cả Diệp Tử Vân cùng Thẩm Việt cũngnhư lọt vào sương mù, khó có thể tin, xảy ra chuyện này là điều bọn họ khôngthể đoán ra.

"Đến cùng xảy ra chuyện quái gì vậy?"Thẩm Việt trầm mặt, Tiếu Ngưng Nhi Thiên chi kiều nữ như vậy sao lại vừa ý đồbỏ đi như Nhiếp Ly, còn chủ động lấy lòng?

Còn Diệp Tử Vân lại sinh ra hiếu kỳ thật sâu vớiNhiếp Ly. Khi còn bé Diệp Tử Vân cùng Tiếu Ngưng Nhi từng là bạn bè tốt, về saugia tộc Tiếu Ngưng Nhi càng ngày càng xuống dốc, hai người bởi vì nguyên nhângia tộc, liền không có kết giao qua lại rồi.

Nhưng mà càng ngày Diệp Tử Vân càng nhận ra,mình không còn có một bằng hữu nào thật lòng nữa, cho nên Diệp Tử Vân càng ngàycàng hoài niệm thời gian lúc trước chơi đùa cùng Tiếu Ngưng Nhi, lúc biết TiếuNgưng Nhi nhập học vào Thánh Lan Học Viện, Diệp Tử Vân liền bảo phụ thân củamình an bài nàng tiến vào Thánh Lan Học Viện.

Bởi vì Tiếu Ngưng Nhi, Diệp Tử Vân bắt đầu chú ýđến Nhiếp Ly, đến cùng là nguyên nhân gì mà khiến Tiếu Ngưng Nhi lại có thểbiết chủ động theo đuổi Nhiếp Ly kia, một nam hài không thể lập nên thành tíchgì? Thật là khiến người ta nghĩ mãi mà không ra, cử động của Tiếu Ngưng Nhichẳng biết có hàm xúc ý tứ gì?

- "Ta có thể ngồi xuống cùng chỗ ănsao?"

Tiếu Ngưng Nhi nhìn Nhiếp Ly, lại nhìn qua ĐỗTrạch cùng Lục Phiêu, hỏi.

Ánh mắt Đỗ Trạch, Lục Phiêu quay ngoắt một cáinhìn Nhiếp Ly. Tuy rằng trong lòng bọn hắn không dám có bất luận tơ tưởng gìvới Tiếu Ngưng Nhi, nhưng mà có một mỹ nữ như Tiếu Ngưng Nhi ngồi ở bên cạnh,vẫn là phi thường đẹp mặt đấy.

Nhiếp Ly trầm mặc một lát, gật đầu nói:

- "Được!"

Không biết vì cái gì, nhìn ngắm Tiếu Ngưng Nhi,Nhiếp Ly lại nghĩ đến hình ảnh kiều diễm đêm qua, dáng người mềm mại khôngxương của Ngưng Nhi cùng da thị trắng nõn nà kia vẫn khiến trong lòng hắn vẫncó vài phần lúng túng.

Tiếu Ngưng Nhi mang bữa sáng ra, bên trong đủloại bánh ngọt tinh xảo, nhìn thôi cũng đủ thèm thuồng rồi, mùi thơm tươi máttòa ra từ nó dường như phiêu đãng khắp nơi trong phòng học...

"Đỗ Trạch, Lục Phiêu, 2 người cũng cùng mộtchỗ ăn đi!" Tiếu Ngưng Nhi nhìn về phía Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu nói ra.

'Nữ Thần' Tiếu Ngưng Nhi rõ ràng gọi tên bọnhắn, được sủng ái không khỏi lo sợ a. Từ trước đến giờ vẫn nói nữ thần NgưngNhi trong trẻo nhưng lạnh lùng, cơ mà theo như hiện tại thì nàng không hề khótiếp xúc như trong truyền thuyết a.

- "Ta đây liền mượn nhờ quang hoa của NhiếpLy a!"

Lục Phiêu cười hắc hắc, cầm cái bánh ngọt bắtđầu ăn, mồm phình cả lên, lẩm bẩm nói:

- "Ăn ngon!"

Chứng kiến bộ dáng của Lục Phiêu, Đỗ Trạch cóchút bó tay rồi.

Tiếu Ngưng Nhi không khỏi cười một tiếng, mà rõràng nàng cười càng tươi đẹp động lòng người hơn, khiến bao đồng học trong lớpngốc trệ mất vài giây, bọn hắn rất ít khi thấy Tiếu Ngưng Nhi tươi cười, dườngnhư toàn bộ thế giới đều ảm đạm khi nữ thần cười :x

Còn Nhiếp Ly, trong nội tâm lại thở dài, kiếptrước hắn cùng Diệp Tử Vân cùng một chỗ cùng sinh cùng tử, đã trải qua quánhiều, cho nên Tiếu Ngưng Nhi đối với hắn... sẽ chỉ là bằng hữu mà thôi. Chương 10: Lôi Hỏa Thánh ĐiểnChứng kiến mộtcái lại một cái bánh ngọt tinh xảo bị Nhiếp Ly, Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu tiêudiệt nhanh gọn, nội tâm đám đệ tử thế gia kia phiền muộn đến hỏng mất, vì cáigì mà mình không được đãi ngộ như vậy?

Tiếu Ngưng Nhi cũng ăn mấy cái, nàng ăn thôi cũnghiện ra tư thái khoan thai, thật là cảnh đẹp ý vui.

Cùng Nhiếp Ly hàn huyên một lát, sau đó TiếuNgưng Nhi mới trở lại chỗ ngồi của mình.

Lục Phiêu vỗ vai Nhiếp Ly một cái, nháy mắt rahiệu:

- "Ngươi từ lúc nào mà cấu kết với nữ thầnNgưng Nhi vậy? Mau khai báo thành thật."

Nhiếp Ly nhún nhún vai nói:

- "Chúng ta bất quá chỉ là bằng hữu bìnhthường mà thôi!"

- "Thôi đi, ai thèm tin ngươi!"

Bất kể là Đỗ Trạch hay Lục Phiêu đều dùng ánhmắt khinh bỉ nhìn lướt qua Nhiếp Ly.

- "Nếu chỉ là bằng hữu bình thường, nữ thầnNgưng Nhi sẽ mang cho ngươi bữa sáng sao?"

Mặc kệ Nhiếp Ly giải thích như nào, Đỗ Trạchcùng Lục Phiêu đều không thèm tin.

Còn rất nhiều đệ tử thế gia trong lớp khi nhìnvề phía Nhiếp Ly đều có địch ý mãnh liệt, Nhiếp Ly ngấm ngầm mà cướp đi mộttrong hai đại nữ thần trong lớp, làm sao bọn chúng có thể vui vẻ với hắnđược chứ?

- "Chắc là nàng có chuyện muốn tìm ta hỗtrợ a."

Nhiếp Ly bình tĩnh nói.

Tiểu tử Nhiếp Ly này, rõ ràng kín như bưng dưvậy, mặc kệ Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu nói bóng gió muôn hình vạn trạng vậy màcũng không moi được một lời từ Nhiếp Ly, 2 người cũng chỉ có thể hậm hực màthôi.

Hai người đã quyết định phải khai thác thoángmột cái xem rốt cục Nhiếp Ly có quan hệ gì với 'nữ thần' Ngưng Nhi.

Tiếng chuông vào học vang lên, Thẩm Tú lắc lưcái mông, xuân quang đầy mặt đi đến, cơ mà hình như không có lãnh ngạo nhưthường ngày, khuôn mặt hôm nay lại cười như một bông hoa cúc nở rộ.

- "Ba người các ngươi trở lại chỗ ngồiđi!"

Thẩm Tú nhìn thoáng qua ba người Nhiếp Ly, hômnay có nhân vật trọng yếu tới đây nghe nàng giảng bài, nàng tự nhiên không dámlỗ mãng.

- "Hôm nay ta sẽ dạy mọi người là Minh Văn,bất kể là Võ giả hay Yêu Linh sư, Minh văn đều vô cùng trọng yếu. Minh văn chialàm 2 chủng loại, theo thứ tự là Khí văn cùng Chiến văn! Khí văn khắc trênchiến giáp mà người chiến binh hay mặc, nó giúp tăng cường uy lực chiến giápcùng chiến binh trên phạm vi lớn. Mà nhất là với Yêu Linh sư có thể điêu khắcra Minh văn cao cấp khắc lên vũ khí hay chiến giáp thì sẽ phát huy được uy lựcvượt xa thực lực của bản thân. Về phần Chiến văn, chính là dùng Minh văn khắclên quyển trục để sử dụng, khi sử dụng có thể bộc phát ra sức chiến đấu cườngđại!"

Thật là làm mọi người ngoài ý muốn, Thẩm Tú hômnay rõ ràng bắt đầu giảng giải một ít nội dung có tính thực chất rồi.

- "Minh văn phi thường thâm sâu cùng huyềnảo, từ giai đoạn cuối của đế quốc Phong Tuyết đã bắt đầu truyền lưu, đã trảiqua mấy nghìn năm không ngừng mà hoàn thiện, nhưng ở thời đại hắc ám đại lục đãgặp phải Yêu thú săn giết điên cuồng, Quang Huy Chi Thành của chúng ta chỉ kếthừa một số Minh văn nhỏ, cùng sở hữu ba loại theo thứ tự là Phong Tuyết Minhvăn, Thánh Hỏa Minh văn, Chiến Phong Minh văn. Theo thứ tự sẽ là thuộc tínhPhong Tuyết, thuộc tính Hỏa, cuối cùng là không có thuộc tính."

- "Hôm nay chúng ta nói là Khí văn."

Thẩm Tú với giọng điệu êm tai nói ra, ngữ khínói chuyện so với bình thường nhu hòa đi rất nhiều.

Bên ngoài phòng học, có 3 lão giả cùng ngồi mộtchỗ đang nghiêng tai lắng nghe.

- "Đệ tử Thần Thánh thế gia, học thức cũnglà tương đối uyên bác đấy, dạy bảo nhóm đệ tử này nhất định là đủ rồi!"

Một lão giả trong 3 người khẽ vuốt râu, cườinói. Lão ta gọi là Diệp Thắng, là Phó viện trưởng của Thánh Lan học viện

- "Trong lớp này cũng có mấy đệ tử không tệlắm, bất kể là Diệp Tử Vân hay Thẩm Việt cùng Tiếu Ngưng Nhi!"

Một lão giả khác nịnh nọt mà nói, hắn là giáo sưThánh Lan học viện, tên gọi Lữ Dã!

Mà vị lão giả mặc áo xám còn lại trong ba người,đến cả Lữ Dã cũng không biết thân phận ông ta. Lão giả áo xám này chẳng qua làtùy tiện ngồi xuống thôi cũng đã có khí tức của một vị thượng vị giả không giậnmà uy. Vì vậy Lữ Dã luôn cẩn thận từng li từng tí trong cách nói chuyện, khôngdám có chút chủ quan nào.

- "Người thấy thế nào?"

Diệp Thắng nhìn về phía lão giả áo xám.

- "Ân."

Lão giả áo xám từ chối cho ý kiến.

Trong nội tâm Lữ Dã đang lẩm bẩm không ngừng,không biết lão giả áo xám này đến cùng có thân phận gì, rõ ràng có bộ dáng xacách với cả Phó viện trưởng Diệp Thắng, địa vị thân phận đương nhiên là khôngđơn giản, chỉ sợ sẽ trên cả Viện trưởng của Thánh Lan học viện. Lữ Dã im lặngkhông dám nhiều lời.

Những học viên trong phòng học không hề biết hômnay có người ở ngoài nghe giảng bài, khó có được một hôm Thẩm Tú nói đến kiếnthức thực tế, cả đám đều chăm chú lắng nghe.

Thẩm Tú có chút ưỡn ngực, vẻ mặt lộ ra vài phầnngạo nhiên nói:

- "Hôm nay chúng ta nói là Thánh Hỏa Minhvăn! Nói về mặt nghiên cứu Thánh Hỏa Minh văn thì Thần Thánh thế gia hoàn toànlà người dẫn đầu!

- "Thánh Hỏa Minh văn sở hữu sáu mươi sáuMinh văn trụ cột, ví dụ như Minh văn này..."

Thẩm tú ở trên bảng đen vẽ lên rất nhiều đồ hìnhcuối cùng tạo thành một cái đồ đằng.

- "Đây là một cái Minh văn Xích Diễm ViêmBạo. Minh văn Xích Diễm Viêm Bạo này chính là do Đệ nhất đại gia chủ Thần Thánhthế gia sáng chế, là Thanh Đồng Minh văn có uy lực lớn nhất! Đạo Minh văn nàyđược cấu thành từ tổng cộng 36 cái Minh văn cơ sở, cũng là Minh văn Thanh Đồngcó cấu thành phức tạp nhất. Tiếp theo chúng ta giảng giải một chút về 36 loạiMinh văn trụ cột.

Thẩm Tú thao thao bất tuyệt mà giảng thuật.

Mọi người trong lớp nghe say sưa, chỉ có mìnhNhiếp Ly cóc thèm đếm xỉa nghe, hắn chẳng có hứng thú với mấy cái Minh văn cơsở này, hơn nữa Thánh Hỏa Minh Văn sở hữu là 600 loại chứ không phải 66 loạinhư Thẩm Tú giảng.

Nếu như không phải vì Diệp Tử Vân, vì món bảovật kia của Thánh Lan Học Viện, Nhiếp Ly sẽ không ở chỗ này nghe Thẩm Tú giảnggiải những thứ nhàm chán này. Hắn nhìn ra chương trình học của Thẩm Tú quả thựcsai sót chồng chất, căn bản không thể nghe.

Một cái Minh văn Xích Diễm Viêm Bạo cũng dámxưng là Thanh đồng Minh văn có uy lực lớn nhất, quả thực là không biết trời caođất rộng.

Ánh mắt Thẩm Tú đảo qua mọi người, nhìn đếnNhiếp Ly, Nhiếp Ly lúc trước chống đối nàng, hoàn toàn không đặt nàng trongmắt, còn cùng nàng lập xuống đổ ước, nàng vẫn một mực thầm hận trong lòng.Chứng kiến Nhiếp Ly không thèm để ý nghe giảng chút nào, nội tâm nàng cườilạnh, cuối cùng cũng để nàng tìm được cơ hội rồi!

Thẩm Tú thao thao bất tuyệt mà giảng giải bamươi sáu loại Minh văn trụ cột, Nhiếp Ly một chút hứng thú nghe cũng không có,dứt khoát hắn nằm xoài ra bàn ngáy O..O....

Lúc này ở bên ngoài, Phó viện trưởng Diệp Thắngcó chút không thỏa mái rồi, hắn nhìn thoáng qua lão giả áo xám bên cạnh. Hômnay có một nhân vật lớn đến nghe khóa, vậy mà Nhiếp Ly rõ ràng nằm ngủ ngáyO...O..., đây quả thực là làm mất mặt Thánh Lan học viện.

Không biết học sinh kia tên gọi là gì, nếu nhưbị hắn biết, nhất định hắn sẽ trục xuất người học sinh này, vĩnh viễn không thunhận!

Thấy Lão giả áo xám không tỏ vẻ gì, Phó việntrưởng Diệp Thắng mới âm thầm thở dài một hơi.

Lữ Dã ở một bên nghiêm mặt nói:

- "Đây là lớp học đồ Võ giả sơ cấp, khótránh khỏi tốt xấu lẫn lộn, sau khi trở về ta nhất định sẽ giáo huấn người họcsinh này đến nơi đến chốn! Cha mẹ chúng phải bỏ ra nhiều tiền như vậy để đưabọn nhóc chúng đến Thánh Lan Học Viện, không phải để cho bọn chúng chạy tới đâyđể ngủ!"

Diệp Thắng nhẹ gật đầu, Lữ Dã rất có ánh mắtđấy.

Nhiếp Ly rõ ràng ngủ rồi, sắc mặt Thẩm Tú trầmxuống, đệ tử ở dưới đang ngủ chẳng phải đập thẳng vào mặt giáo viên đang giảngbài là nhàm chán?

- "Nhiếp Ly!"

Thẩm Tú đi đến bên người Nhiếp Ly, trầm giọngquát to một tiếng.

Nhiếp Ly rất muốn ngủ, vì liên tục buổi tối mộttuần lễ nay hắn không được ngủ ngon rồi, hắn mệt mỏi miễn cưỡng mở mắt ra:

- "Chuyện gì?"

Nhìn thấy Nhiếp Ly bị Thẩm Tú đánh thức, một đámhọc viên là đệ tử các thế gia len lén cười trộm không thôi, bọn hắn muốn thấynhất chính là Nhiếp Ly bị dạy dỗ, ai bảo Nhiếp Ly dám đoạt lấy nữ thần tronglòng bọn hắn.

- "Nhiếp Ly lần này thảm rồi!"

Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu nhìn nhau cười khổ, bấtkể như thế nào thì loại chuyện nằm ngủ trong giờ học bọn họ tuyệt đối không dámlàm.

Thái độ của Nhiếp Ly làm Thẩm Tú càng tức giậnmuôn phần, trầm giọng nói:

- "Rõ ràng ngủ trên giờ lên lớp của ta,chẳng lẽ mọi thứ ta nói ngươi đều hiểu rồi?"

- "Đúng vậy a!"

Nhiếp Ly rất thản nhiên đáp.

- "Ngươi. . ."

Thẩm Tú thiếu chút nữa bị Nhiếp Ly chọc sặc đếnnói không ra lời. Từ nãy đến giờ Nhiếp Ly vẫn luôn ngủ, vậy mà Nhiếp Ly dám nóichính mình đều đã hiểu tất cả, lời này có quỷ mới tin a?

Thẩm Tú ha ha cười lạnh vài tiếng nói:

- "Ngươi đều đã hiểu, vậy ngươi nói cho tanghe một chút về cái Minh văn này!"

Nhiếp Ly nhìn lướt qua cái Minh văn kia, nói:

- "Đây là một cái Minh văn Hỏa hệ cấp thấp,miễn cưỡng xem như cấp bậc Thanh đồng a, từ ba mươi tám đạo Minh văn cơ sở cấuthành, uy lực rất nhỏ, bất quá dùng để nấu nước hẳn không tệ!"

Nghe Nhiếp Ly trả lời, toàn bộ lớp học lập tứctràn đầy tiếng cười.

- "Hặc hặc, chết cười ta mất, hắn quả nhiênlà một chút cũng không có nghe, lại còn nói Minh văn Xích Diễm Viêm Bạo từ bamươi tám đạo Minh văn cơ sở cấu thành, vừa rồi lão sư Thẩm Tú rõ ràng đã từngnói qua là do ba mươi sáu đạo Minh văn cấu thành đấy!"

- "Ta cười đến rớt nước mắt rồi này, hắnlại nói cói Minh văn này là dùng để đun nước đấy!"

Một đệ tử thế gia ôm bụng cười to.

Diệp Tử Vân cũng mỉm cười, Thẩm Việt thì có chútphẫn nộ, bởi vì Nhiếp Ly dám nói gia tổ Thần Thánh thế gia truyền xuống Thanhđồng Minh văn là dùng để nấu nước đấy, quả thực là có thể chịu đựng nhưng khôngthể nhẫn nhục!

Nhưng ở giữa tất cả mọi người, người bình tĩnhnhất chính là Tiếu Ngưng Nhi rồi, Tiếu Ngưng Nhi cảm thấy Nhiếp Ly chẳng qua làgiấu dốt mà thôi, đám người này không biết Nhiếp Ly tài hoa thế nào đâu.

Lúc này bên ngoài phòng học, Lữ Dã cũng hặc hặcnở nụ cười thoáng qua, nói:

- "Nhóc học sinh này thật sự là buồn cười,rõ ràng tự cho mình thông minh nói Xích Diễm Viêm Bạo là do ba mươi tám loạiMinh văn trụ cột cấu thành, hơn nữa nói Xích Diễm Viêm Bạo chỉ dùng để đun nướcđấy!"

Lúc Lữ Dã buồn cười thì đột nhiên phát hiện Phóviện trưởng Diệp Thắng cùng lão giả áo xám đều không có cười, tiếng cười củahắn lập tức im bặt dừng lại, cứng rắn mà nuốt vào trong bụng.

- "Có cái gì buồn cười, Xích Diễm Viêm Bạođúng là từ ba mươi tám đạo Minh văn cơ sở cấu thành đấy!"

Diệp Thắng bình tĩnh nói, đến cấp bậc nghiên cứucủa bọn hắn liền phát hiện, chính giữa Xích Diễm Viêm Bạo có hai đạo Minh văntrụ cột căn bản không phải là Minh văn trụ cột, mà là từ bốn đạo Minh văn trụcột khác cấu thành đấy. Chẳng qua là hắn có chút ngoài ý muốn, điều này dĩnhiên từ một đệ tử nói ra, chẳng lẽ Nhiếp Ly chỉ là nói bừa hay sao?

Hơn nữa cường giả bọn hắn đã đến cảnh giới nàyrồi, Xích Diễm Viêm Bạo đích xác là Minh văn bỏ đi, xác thực chỉ dùng để nấunước, tác dụng thực chiến rất nhỏ.

Trong đôi mắt lão giả áo xám hiện lên một đạothần quang, cũng không nói gì thêm.

- "Bịp thiên hạ!"

Thẩm Tú phẫn nộ mà hừ một tiếng, sắc mặt âmtrầm, với tư cách là thành viên trong Thần Thánh thế gia, nàng đương nhiênkhông thể dễ dàng tha thứ cho người ở trước mặt nàng hạ thấp Minh văn Xích DiễmViêm Bạo.

Nhiếp Ly cũng không thèm để ý đến một đám họcviên cười nhạo, tiếp tục chậm rãi nói:

- "Đạo Minh văn này ban đầu được ghi chép ởquyển thứ 7 trong Lôi Hỏa Thánh Điển, trước vốn tên là Minh văn Lôi Hỏa ViêmBạo, tổng cộng từ sáu mươi đạo Minh văn tạo thành, coi như cũng có chút phứctạp. Cơ mà sau này không biết thằng ngốc nào cắt giảm đi bộ phận lôi hệ, tùytiện sửa lại vài nét bút, biến thành cái Minh văn gì mà Xích Diễm Viêm Bạochẳng ra gì này. Căn bản không có tính hiệu dụng trong chiến đấu, cũng chỉ xứnglàm thí nghiệm cho Thanh Hỏa Minh văn phục vụ việc học tập mà thôi."

Lôi Hỏa Thánh Điển, đó là vật gì? Một đám họcviên hai mặt nhìn nhau.

Nhiếp Ly lại còn nói đệ nhất gia chủ đảm nhiệmThần Thánh thế gia là một tên đần độn?

Thẩm Tú lập tức nổi giận, Thẩm Tú căn bản khôngbiết Lôi Hỏa Thánh Điển là vật gì, cũng không biết quyển thứ 7 trong Lôi HỏaThánh Điển ghi chép điều gì.

- "Chẳng có cái nào cả, trên thế giới nàycăn bản không có quyển sách Lôi Hỏa Thánh Điển này!"

Thẩm Tú suy nghĩ một chút, lập tức phản bác, cáigì mà quyển thứ 7 Lôi Hỏa Thánh Điển chứ, đoán chừng Nhiếp Ly căn bản chính lànói mò! Chương 11: Uy hiếpNhiếp Ly nhìnđạo sư Thẩm Tú đang nổi trận lôi đình, cười nhạt nói một tiếng:

- "Đạo sư Thẩm Tú thật đúng là bác học,không có xem qua sách đã nói không tồn tại. Chẳng lẽ đạo sư Thẩm Tú đã xem quatất cả sách trên thế giới này hay sao?"

Kiếp trước Thẩm Tú cũng như vậy, nói chuyệnkhông nói đạo lý.

- "Lôi Hỏa Thánh Điển? Ta nhớ ra rồi, tiệmsách tại học viện có cho ta mượn quyển sách này!"

Một đệ tử bình dân đột nhiên nói, hắn đã mượn baquyển sách, trong đó một quyển chính là Lôi Hỏa Thánh Điển, nhưng mà bên trongLôi Hỏa Thánh Điển có rất nhiều thứ đều quá thâm ảo, hắn xem hoàn toàn khônghiểu, chẳng qua là đã quên không có đem sách trả lại.

Thanh âm của học viên bình dân vang lên khiếnsắc mặt Thẩm Tú lập tức âm trầm.

Đệ tử bình dân mở Lôi Hỏa Thánh Điển ra, bản LôiHỏa Thánh Điển này là bản sao chép, không phải nguyên bản, là văn tự thời đạiPhong Tuyết Đế Quốc viết, quyển thứ nhất có phiên dịch, nhưng đằng sau đều hoàntoàn không có phiên dịch, văn tự thời kỳ Phong Tuyết Đế Quốc rất tối nghĩa,người bình thường không cách nào đọc hiểu.

Không nghĩ tới thật sự có quyển sách này, Phóviện trưởng Diệp Thắng cùng Lữ Dã đều nhìn nhau kinh ngạc. Bọn hắn là Phó việntrưởng cùng Giáo sư của Thánh Lan Học Viện, nhưng tàng thư trong Đồ Thư Quán ởThánh Lan Học Viện có vài chục vạn bộ, trong đó có chín thành trở lên là điểntàng còn sót lại từ thời kỳ Thượng Cổ, bọn hắn cũng không dám nói có thể gọi ratên mỗi một bộ sách. Có rất nhiều sách, ngay cả bọn hắn đều không thể phiêndịch.

Nhiếp Ly kiếp trước lưu lạc Đại Lục, thông hiểubảy loại văn tự, về sau đến cảnh giới Truyền kỳ, các loại sách vở đọc nhanh nhưgió, đã gặp qua là không quên được, hơn nữa Nhiếp Ly kiếp trước ở trong TĩnhChỉ Thời Không của Thời Không Yêu Linh Chi Thư trên trăm năm, xem trên trăm vạnbộ sách vở.

Văn tự Phong Tuyết Đế Quốc không hề chướng ngạiđối với Nhiếp Ly.

Diệp Thắng, Lữ Dã cùng lão giả áo xám ở bên cạnhcũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, Lôi Hỏa Thánh Điển hắn đều không có đọc qua.

- "Diệp Thắng, phái người đi Đồ Thư Quáncầm một bộ Lôi Hỏa Thánh Điển về đây!"

Lão giả áo xám mở miệng nói ra.

- "Vâng!"

Diệp Thắng nhìn thoáng qua Lữ Dã ở bên cạnh, LữDã không dám lãnh đạm, chạy như điên.

Trong lớp, ánh mắt một đám học viên đều tậptrung ở quyển Lôi Hỏa Thánh Điển trên tay đệ tử bình dân , bất kể là Diệp TửVân hay là Thẩm Việt, đều hết sức kinh ngạc.

Thân là đệ tử ở thế gia đỉnh phong, bọn hắn cũngđều đọc nhiều sách, nhưng mà bọn hắn cũng không biết có một quyển sách tên LôiHỏa Thánh Điển, bởi vì này quyển sách quá cao siêu có rất ít người có thểhiểu.

Quang Huy Chi Thành có hệ thống ba loại Minh vănlà hoàn chỉnh nhất, Phong Tuyết, Thánh Hỏa, Chiến Phong, hầu như tất cả mọingười chỉ tu luyện cùng nghiên cứu ba loại Minh văn này, mà Lôi Hỏa Minh văntuyệt đại bộ phận đã thất lạc ở Thời Đại Hắc Ám, chỉ còn dư lại một ít điểntịch, ví dụ như Lôi Hỏa Thánh Điển, đều không hề có phiên dịch đấy, cho nên bịvất xó. Ngẫu nhiên cũng có đệ tử mượn đọc,nhưng phát hiện xem không hiểu liềnlập tức sẽ trả lại.

- "Ta xem một chút, quyển thứ bảy Lôi HỏaThánh Điển."

Đệ tử bình dân nhanh chóng tìm kiếm, bản Lôi HỏaThánh Điển dày đến mấy trăm trang, có tranh minh họa cùng chữ viết, văn tự rậmrạp chằng chịt đều ghi các loại Lôi Hỏa Minh văn.

Chỉ có quyển thứ nhất là phiên dịch còn nhữngquyển còn lại không phiên dịch, văn tự cổ xưa rậm rạp chằng chịt làm cho ngườinhìn đau cả đầu. Lật đến quyển thứ bảy, thì có hơn một trăm cái Minh văn, đệ tửbình dân tìm kiếm từng cái một, tìm kiếm Minh văn cùng loại với Xích Diễm ViêmBạo.

Tất cả mọi người đều có chút không kiên nhẫn,muốn tìm tới khi nào?

Sắt mặt Thẩm Tú lạnh lẽo:

- "Đoán chừng ngươi cũng chính là trong mộtgóc khác ở Đồ Thư Quán phát hiện quyển sách này, căn bản không biết bên trongviết cái gì, vì vậy mới dám nói Xích Diễm Viêm Bạo từ quyển sách này mà ra!Không biết cái gì gọi là cuồng vọng, tiền bối Thần Thánh gia tộc ta lại bịngươi vấy bẩn! Nếu như ngươi tìm không ra cái Minh văn đó ở nơi nào, ta sẽ đi ThánhTài Chi Điện, cáo ngươi vu oan tổ tiên!"

Nhiếp Ly giống như cười mà không phải cười nhìnThẩm Tú, phì cười một tiếng nói:

- "Đạo sư Thẩm Tú, ngươi bây giờ nói cóphải hay không quá sớm một chút, quyển sách này là sách cổ từ thời kỳ PhongTuyết Đế Quốc, cách nay đã có mấy nghìn năm rồi, so với thời đại mà vị trí giachủ nhiệm kỳ đầu tiên của Thần Thánh thế gia còn muốn lâu hơn nhiều lắma?"

- "Không sai!"

Thẩm Tú gật đầu nói, điểm này là sự thật, nàngkhông cách nào phủ nhận.

- "Vậy đơn giản."

Nhiếp Ly nhìn thoáng qua đệ tử bình dân kia,nói:

- "Bạn hãy lật Lôi Hỏa Thánh Điển đến quyểnthứ bảy, sau đó lật tiếp ba mươi trang nữa, lấy bức đồ thứ sáu ở trang ba mươiso sánh một chút với Minh văn Xích Diễm Viêm Bạo đi."

Chứng kiến thần sắc Nhiếp Ly tự tin, nội tâmThẩm Tú mãnh liệt trầm xuống, nếu như Nhiếp Ly thật sự tìm ra xuất xứ Minh vănXích Diễm Viêm Bạo, vậy đây chính là một vết nhơ của Thần Thánh thế gia.

Bởi vì Thần Thánh thế gia vẫn tuyên bố với bênngoài rằng 16 cái chủng loại Minh văn Xích Diễm Viêm Bạo đều là từ gia chủ ThầnThánh thế gia sáng chế, nhưng nếu như ngoại giới biết những Minh văn này là doThần Thánh thế gia sao chép từ sách cổ, tất nhiên sẽ tổn hại đến danh vọng ThầnThánh thế gia.

Nhìn thấy Thẩm Tú toát ra thần sắc sợ hãi,Nhiếp Ly cười lạnh, Thần Thánh thế gia mua danh chuộc tiếng, một mực ăn cắpMinh văn Thánh Hỏa của người ta, còn gia chủ tiền nhiệm các đời đềutiến hành tô điểm thêm đẹp. Cái gì mà tự sáng tạo Minh văn, cái gì mà thiênphú trác tuyệt cứu vớt nguy nan của Quang Huy Chi Thành, kỳ thật Thần Thánh thếgia chỉ là một lũ ngụy quân tử!

Kiếp trước Quang Huy Chi Thành bị công phá, tấtcả thế gia đều vì Quang Huy Chi Thành mà chiến đấu hăng hái, Thần Thánh thế giachịu trách nhiệm trấn thủ cửa Tây của Quang Huy Chi Thành.

Nhưng mà sau khi đại chiến bộc phát, Thần Thánhthế gia vì bảo tồn thực lực gia tộc của mình, đã để cho tất cả cường giả giatộc trốn vào bên trong sơn mạch Thánh Tổ, dẫn đến cửa Tây thành bị công phá,còn Ma thú Phong Tuyết thì tiến quân thần tốc.

Nhiếp Ly còn nhớ rõ rõ ràng, năm đó Ma thú PhongTuyết tàn sát các cư dân ở Quang Huy Chi Thành vô cùng ghê tởm, thê lương.

Đám người Nhiếp Ly đành phải xa xứ, ly khaiQuang Huy Chi Thành!

Sau khi Trùng sinh trở về, Nhiếp Ly không có mộtchút hảo cảm nào với Thần Thánh thế gia. Ở kiếp này, hắn muốn xóa tên thế giangụy quân tử khỏi Quang Huy Chi Thành!

Hắn muốn tất cả mọi người ở Quang Huy Chi Thànhphỉ nhổ Thần Thánh thế gia, vậy thì trước hết phải vạch trần cái bộ mặt ngụyquân tử thế gia này!

- "Bức đồ thứ 6, trang 30?"

Đệ tử bình dân lầm bầm nói qua, đã nhận được chỉđiểm xác thực, hắn rất nhanh mà tìm được bức Minh văn Lôi Hỏa.

- "YAA.A.A..!"

Một đám học viên vây xem phát ra âm thanh cảmthán cùng kinh ngạc, Minh văn Lôi Hỏa tổng cộng từ hai bộ phận tạo thành, trongđó một bộ phận giống như đúc với Minh Văn Xích Diễm Viêm Bạo. Minh văn XíchDiễm Viêm Bạo xác thực so với Minh văn Lôi Hỏa thì đơn giản hơn nhiều, khác nàocắt đi mất một nửa.

Nhiếp Ly rõ ràng không có nói sai!

Thẩm Tú nắm chặt đấm, đầu ngón tay đến trắngbệch. Một đám đệ tử thì nhìn về phía Nhiếp Ly còn Thẩm Việt lại lộ ra thần sắcthù hận, bởi vì Nhiếp Ly đây chính là ở chửi bới Thần Thánh thế gia bọn hắn!

Nhiếp Ly tự nhiên chú ý tới thần sắc căm thù củaThẩm Tú cùng Thẩm Việt, trong nội tâm hừ lạnh một tiếng, quả nhiên người ThầnThánh thế gia đều cùng một dạng đức hạnh, không bao giờ nhận nguyên nhân về bảnthân, chỉ cần không như ý liền đặt vấn đề quái dị đến trên đầu người khác, nếunhư không phải là các ngươi làm giả, như thế nào lại lo lắng người khác vạchtrần?

- "Cho dù là gia chủ nhiệm kỳ đầu tiên củaThần Thánh thế gia lấy từ bên trong Minh văn Lôi Hỏa đấy, vậy thì như thếnào?"

Thẩm Tú hừ lạnh một tiếng nói.

Nhiếp Ly hặc hặc cười nói:

- "Đạo sư Thẩm Tú, xem ra ngươi đối với quytắc Yêu Linh Sư không phải đặc biệt quen thuộc a. Muốn ta giảng giải cho ngươimột chút không? Yêu Linh Sư quy tắc đã truyền lưu hơn ba nghìn năm rồi, hầu nhưtất cả Yêu Linh Sư đều đã tuân thủ cái này quy tắc. Yêu Linh Sư quy tắc dòngmột trăm sáu mươi mốt, Yêu Linh Sư lấy Minh văn là sao chép Minh văn, nhất địnhghi chú rõ xuất xứ, cũng không tuyên bố bên ngoài là tự sáng tạo. Đây là đạođức Yêu Linh Sư qui tắc chuẩn!"

- "Ngươi. . . Ngươi. . ."

Thẩm Tú tức giận đến phát run, Nhiếp Ly lời nàyquả nhiên là tru tâm chi ngôn, trực tiếp nhận định Thần Thánh thế gia khôngtuân thủ đạo đức Yêu Linh Sư quy tắc chuẩn, nhưng mà hết lần này tới lần khác,nàng không cách nào phản bác.

- "Nếu như là tham khảo, từ Lôi Hỏa Minhvăn trong học tập kia thì thôi, thế nhưng gia chủ đệ nhất nhiệm kỳ của ThầnThánh thế gia trực tiếp lấy ra một nửa, cũng tuyên bố tự sáng tạo, không khỏicũng quá. . . Vọng nghị tổ tiên, tội lỗi tội lỗi. Chẳng lẽ gia chủ nhiệm kỳ đệnhất của Thần Thánh thế gia có cái gì nỗi khổ tâm bất đắc dĩ?"

Nhiếp Ly trừng mắt nhìn, vẻ mặt vô tội nói.

Nhiếp Ly ngôn ngữ sắc bén, trực chỉ chỗ đau ThầnThánh thế gia, hết lần này tới lần khác còn giả bộ vẻ mặt người vô tội, làmThẩm Tú cùng Thẩm Việt đều phẫn nộ mà nghĩ muốn giết người.

Một đám các học viên thấp giọng nghị luận:

- "Nguyên lai gia chủ nhiệm kỳ đệ nhất củaThần Thánh thế gia là loại người này."

- "Nghe nói gia chủ nhiệm kỳ đệ nhất ThầnThánh thế gia mặc dù chỉ là Hoàng kim Yêu Linh Sư, tại nghiên cứu Minh văn, làmột Đại Tông Sư, tự sáng tạo rồi nhiều cái Hỏa hệ Minh văn. Thần Thánh thế giavẫn luôn là người thừa kế Thánh Hỏa Minh văn?"

- "Không nghĩ tới Xích Diễm Viêm Bạo Minhvăn lại là sao chép từ bên trong sách cổ đấy."

- "Ta lật xem Phong Tuyết Minh văn lục, bêntrong cũng có rất nhiều Minh văn là sao chép từ trong sách cổ hoặc là lấy rađấy, nhưng những Minh văn kia sư đều ghi chú rõ xuất xứ, chưa từng tuyên bố làtự sáng tạo đấy."

- "Đây là đạo đức Yêu Linh Sư chuẩn quytắc, mỗi một Yêu Linh Sư cao quý đều phải làm như vậy!"

Các học viên nghi hoặc, chẳng lẽ trong nội tâmbọn hắn Minh văn Đại Tông Sư tự sáng tạo kia, bất quá là một cái thế hệ muadanh chuộc tiếng?

Nghe được những lời nghị luận, trong nội tâmThẩm Việt càng bất mãn, hắn đã đem Nhiếp Ly coi như cừu địch, sắc mặt xanh mét,bỗng nhiên đứng lên, trầm giọng nói:

- "Nhiếp Ly, Thần Thánh thế gia ta truyềnthừa hơn ba trăm năm, chính là ba đại đỉnh phong thế gia bên trong Quang HuyChi Thành, ngươi chỉ là đệ tử thế gia bình thường có quyền gì chi trích! CáiXích Diễm Viêm Bạo Minh văn này bị ghi tại bút ký gia chủ nhiệm kỳ đệ nhất,cũng không có công bố ra ngoài, chúng ta hậu bối sửa sang lại gia chủ nhiệm kỳđệ nhất bút ký, nên mọi người tưởng rằng gia chủ nhiệm kỳ đệ nhất sáng chế, vậycũng rất bình thường."

Nhiếp Ly nhìn thoáng qua Thẩm Việt, quả nhiênkhông hổ là Thần Thánh thế gia đệ tử, trong khi nói chuyện mang theo lời nóisắc bén, kẹp thương đeo gậy, đồng thời lấy một cái cớ đem trách nhiệm quét đượcsạch sẽ!

Thẩm Việt đang nói ra "Đỉnh phong thếgia" bốn chữ này thời điểm, nhấn mạnh, lại chỉ ra Nhiếp Ly là đệ tử thếgia bình thường, trong lời nói uy hiếp ý tứ đã phi thường rõ ràng rồi, nếu nhưNhiếp Ly truy cứu tiếp nữa, với tư cách đỉnh phong thế gia Thần Thánh thế gia,chắc chắn sẽ không để cho hắn sống khá giả đấy.

Đối với Thẩm Việt, Nhiếp Ly cũng là phỉ nhổ,kiếp trước Thẩm Việt cùng Diệp Tử Vân muốn đính hôn, nhưng mà tai vạ đến nơi,Thẩm Việt lại chạy trước, nghe được Thẩm Việt nói chuyện, Nhiếp Ly càng khóchịu.

"Thẩm Việt đồng học có chút vênh váo hunghăng a, may mà Quang Huy Chi Thành có luật pháp nghiêm khắc, nếu không ta cònthật sự là lo lắng Thần Thánh thế gia sẽ đem ta. . ."

Nhiếp Ly biến thành một con lợn luộc,Nhiếp ly trừng mắt nhìn:

"Tin tưởng Thần Thánh thế gia một đỉnhphong thế gia to như vậy, sẽ phải bảo hộ an toàn của ta a, nếu không ta thật sựxảy ra vấn đề gì, chỉ sợ thành Thần Thánh thế gia lau không đi vết nhơrồi." Chương 12: Linh hồn hảiNhiếp Ly đã nóinhư vậy, nếu Thần Thánh thế gia tìm Nhiếp Ly gây chuyện, đây chẳng phải đangnói Thần Thánh thế gia là tiểu nhân?

Bất kể Thẩm Tú hay Thẩm Việt, đều bị Nhiếp Lynói tức đến thổ huyết.

Diệp Tử Vân không khỏi nhìn Nhiếp Ly nhiều hơnmột chút, không nghĩ tới Nhiếp Ly lại có đảm lược như vậy, dám đắc tội ThầnThánh thế gia một trong ba đại thế gia đỉnh phong của Quang Huy Chi Thành.

Thời gian gần đây, một loạt hành động của NhiếpLy đã làm cho không ai có thể bỏ qua sự tồn tại của hắn. Trong lòng Diệp Tử Vâncũng sinh ra hứng thú với Nhiếp Ly, Nhiếp Ly rút cuộc là loại người gì?

Về phần Tiếu Ngưng Nhi, nghe thấy Nhiếp Ly dùnglời nói sắc bén xoáy thẳng chỗ đau của Thần Thánh thế gia, cũng có cảm giácthống khoái. Bởi vì gia tộc nàng muốn gả nàng cho Thần Thánh thế gia, tronglòng nàng phi thường không muốn, ngay từ đầu nàng đã không có chút hảo cảm nàovới Thần Thánh thế gia cả.

Chứng kiến Nhiếp Ly khiến Thẩm Tú, Thẩm Việt ákhẩu không nói nên lời, mà lại còn chơi bài xỏ lá ba que, nàng không khỏi buồncười. Đồng thời trong lòng nàng cũng sinh ra sùng bái thật sâu với Nhiếp Ly,phải có học thức uyên bác cỡ nào mới có thể liếc cái nhìn ra xuất xứ của Minhvăn Xích Diễm Viêm Bạo? Hóa ra thời điểm những kẻ này lãng phí thời gian thìNhiếp Ly lại một mực đọc sách học tập.

Lúc này ở bên ngoài phòng học, Lữ Dã vội vàngchạy tới, đưa Lôi Hỏa Thánh Điển cho lão giả áo xám.

Phó viện trưởng Diệp Thắng liên tục chú ý thầnthái của lão giả áo xám thần bí.

Lão giả áo xám lật xem hình sáu trang ba mươitrong Lôi Hỏa Thánh Điển, nhìn thấy Minh văn Lôi Hỏa, lại đối chiếu với Minhvăn Xích Diễm Viêm Bạo, một mực trầm mặt không nói.

Diệp Thắng không dám mở miệng, đây quả thật làchuyện đáng cười của Thần Thánh thế gia, nhưng liên quan tới cao tầng Quang HuyChi Thành hắn cũng không dám nói gì về sự tình này.

Lão giả áo xám lật xem Lôi Hỏa Thánh Điển, văntự trên đó rất phức tạp, hắn cũng chỉ nhận ra một ít, Nhiếp Ly học thức uyênbác đến vậy sao, làm hắn khiếp sợ trong lòng, trầm mặc một lát:

- "Nhiếp Ly này có thiên phú như thế nào?"

Diệp Thắng nhìn về phía Lữ Dã, đối với đệ tửkhông có danh tiếng, làm một phó viện trưởng như hắn cũng không biết nhiều.

Lữ Dã vội nói:

- "Ta vừa mới nhìn qua, hắn có xích sắcLinh Hồn Hải."

Lão giả áo xám gật đầu:

- "Đáng tiếc, kẻ này học rộng tài cao, tiếc làthiên phú không tốt, nếu không tiền đồ vô lượng, Diệp Thắng, an bài cho hắn làmChấp Sự Sưu Tập!"

- "Vâng!"

Diệp Thắng vội gật đầu, hắn biết rõ lão giả áoxám nổi lòng yêu tài, tuy thiên phú Nhiếp Ly rất kém, nhưng học thức lại uyênthâm, đến Lôi Hỏa Thánh Điển cũng nhận ra, làm Chấp Sự Sưu Tập vừa vặn có thểnghiên cứu các loại bí điển.

Người trong Quang Huy Chi Thành đều chú trọngđến công pháp tu luyện của bản thân, lại rất ít ai kiên nhẫn đi nghiên cứu điểntích. Lão giả áo xám an bài như vậy còn muốn bảo vệ Nhiếp Ly, bởi vì dù sao đâycũng là công việc trong Thánh Lan học viện, Thần Thánh thế gia sẽ không thểchèn ép Nhiếp Ly nữa.

Bất quá, Nhiếp Ly phải sợ Thần Thánh thế giachèn ép sao? Nếu là kiếp trước, Nhiếp Ly nhất định sẽ sợ đầu sợ đuôi, đối vớiThần Thánh thế gia tránh còn không kịp ấy chứ, nhưng ở kiếp này Nhiếp Ly chắcchắn sẽ không ôm cục giận trong bụng đâu.

Ân oán kiếp trước, Nhiếp Ly vẫn còn ghi tạctrong lòng, còn muốn chậm rãi tính sổ với Thần Thánh thế gia!

Thẩm Tú oán độc nhìn Nhiếp Ly, nàng căm hậnNhiếp Ly đã tới cực điểm, lạnh giọng nói:

- "Sự tình hôm nay, ta sẽ ghi nhớ trong lòng!"

Thẩm Tú là người có thù tất báo, thân là đạo sưcủa Nhiếp Ly nàng có rất nhiều cách gây phiền toái cho Nhiếp Ly.

Hừ hừ, Nhiếp Ly cười khẩy, là đạo sư mà rõ rànglại uy hiếp đệ tử, thật không biết xấu hổ! Coi như Thần Thánh thế gia không tìmhắn, hắn cũng muốn tìm đến Thần Thánh thế gia!

Đây mới chỉ là lần giao phong đầu tiên mà thôi,Nhiếp Ly còn rất nhiều hậu thủ chưa lấy ra, vì thực lực hiện tại của hắn cònchưa đủ, không thể đắc tội Thần Thánh thế gia quá nhiều, dù sao Thần Thánh thếgia cũng là một trong ba đại gia tộc đỉnh phong bên trong Quang Huy Chi Thành.Nhiếp Ly hiểu, hắn thật sự cần tăng thực lực lên.

Thẩm Tú cũng không có tâm tư dạy học nữa, vội vàngcho hết chương trình rồi đi.

Sự tình này, rất nhanh truyền đi giữa các họcviên, Thần Thánh thế gia vẫn luôn cao cao tại thượng bị sỉ vả không thươngtiếc, mặc kệ Thần Thánh thế gia che giấu thế nào, loại hành vi vi phạm chuẩnmực đạo đức của Yêu Linh sư đều sẽ bị tất cả Yêu Linh sư khác phỉ nhổ.

Thần Thánh thế gia quả thực đã coi Nhiếp Lythành cái đinh trong mắt cái gai trong thịt, bất quá họ không dám làm gì NhiếpLy cả, trái lại một khi Nhiếp Ly xảy ra chuyện gì, tất cả mọi người đều sẽ hoàinghi lên đầu Thần Thánh thế gia bọn hắn, sự tình trắng trợn như vậy bọn họ cũngkhông dám làm liều, dù sao Thần Thánh thế gia cũng không phải một tay che trờitrong Quang Huy Chi Thành.

Sau việc này, uy vọng của Thần Thánh thế gia haotổn nhiều, nghe nói gia chủ Thần Thánh thế gia bái phỏng thành chủ Quang HuyChi Thành cũng chính là phụ thân Diệp Tử Vân đã bị cự tuyệt.

Đối với Nhiếp Ly thì đây quả thật là tin mừng.Tuy chưa biết làm sao để đến gần Diệp Tử Vân, nhưng có thể phá hư hôn sự củaDiệp Tử Vân và Thẩm Việt cũng là một việc đáng cao hứng.

Trải qua việc này, hình tượng của Thẩm Việttrong lòng Diệp Tử Vân đã xuống thấp không ít.

Phòng phó viện trưởng.

Thanh âm bén nhọn của Thẩm Tú truyền ra.

- "Phó viện trưởng Diệp Thắng, học sinh Nhiếp Lytrong mắt không có tôn trưởng, trên lớp học công nhiên chống đối đạo sư, vô lễtới cực điểm, ta thỉnh cầu Diệp Thắng phó viện trưởng phê chuẩn, đuổi học hắn!"

Thẩm Tú kích động nói ra.

Mặc dù không có vị đại nhân vật kia, với kiếnthức phong phú của Nhiếp Ly, tương lai coi như không thể trở thành Yêu Linh sưcường đại cũng có thể trở thành thượng khách của các đại nhân vật, đệ tử nhưvậy sao Diệp Thắng có thể khai trừ? Huống chi Nhiếp Ly được đại nhân vật kianhìn trúng, nhưng Thẩm Tú lại là người của Thần Thánh thế gia nên vẫn phải báncho nàng chút mặt mũi, Diệp Thắng cười híp mắt trả lời:

- "Chuyện này ta sẽ suy nghĩ, đuổi học một đệ tửsẽ tạo ra ảnh hưởng rất lớn."

- "Diệp Thắng phó viện trưởng, điều này thì cầngì phải suy nghĩ, ta thỉnh cầu lập tức đuổi học Nhiếp Ly, nếu không khóa này takhông dạy nổi nữa!"

Thẩm Tú căm giận nói.

Ánh mắt Diệp Thắng lóe lên, Thẩm Tú không khỏiquá mất chừng mực rồi, hắn cười nói:

- "Đã vậy ta điều ngươi đến lớp khác, như thếnào?"

Thẩm Tú nao nao, nàng nghĩ rằng Diệp Thắng tấtnhiên sẽ bán mặt mũi cho Thần Thánh thế gia, nhưng từ lời nói của hắn nàng ngheđược ý tứ bảo vệ Nhiếp Ly, nếu như nàng bị điều đến lớp khác vậy chẳng phải làkhông có biện pháp gây phiền toái cho Nhiếp Ly hay sao. Trong lòng Thẩm Tú hunghăng nguyền rủa Diệp Thắng một trận, không thể không nuốt xuống cục tức này:

- "Vậy thì cũng không cần. Chuyện hôm nay coinhư xong. Hai tháng sau chính là khảo thí võ giả, nếu như hắn nằm trong ba hạngcuối xếp hạng võ giả học đồ trong lớp, việc này phó viện trưởng Diệp Thắngkhông còn ý kiến gì nữa chứ? Dựa theo quy định của Thánh Lan học viện, ba ngườixếp cuối đã đủ để bị đuổi học rồi!"

- "Điều này thì không có vấn đề gì!"

Diệp Thắng cười ha hả nói.

Thẩm Tú hừ một tiếng, quay người đóng sầm cửalại.

Nhìn Thẩm Tú ly khai, trong mắt Diệp Thắng hiệnlên một tia hàn ý, Thẩm Tú ỷ mình là người của Thần Thánh thế gia, không khỏiquá mức ngang ngược. Diệp Thắng suy nghĩ một chút, thành tích của Nhiếp Ly coinhư là kém nhưng dựa vào tri thức của mình chắc không đến nỗi đội ba danh cuốia. Mà dù có đội sổ, bị thôi học thì vị đại nhân kia cũng sẽ ra tay mời chàoNhiếp Ly mà thôi.

Lúc này, ở tầng ba thư viện, nơi này có rấtnhiều phòng nhỏ là để cho học viên Thánh Lan Học Viện đọc sách, bất quá hiệngiờ ở nơi này nghiễm nhiên trở thành căn cứ hoạt động của đám Nhiếp Ly, bởi vìNhiếp Ly đã trở thành Chấp Sự Sưu Tập thư viện Thánh Lan Học Viện. Cái chứcchấp sự này cũng chẳng cần làm gì cả, mỗi tháng lại được hơn ba trăm yêu linhtệ, chuyện ngon như vậy cớ sao không làm?

Việc Thánh Lan Học Viện mời Nhiếp Ly có chút kỳquái, nhưng Nhiếp Ly hơi nghĩ chút liền hiểu, đây là cao tầng Thánh Lan HọcViện bảo vệ hắn khỏi bị Thần Thánh thế gia chèn ép! Chấp Sự Sưu Tập tuy rằngkhông lớn, nhưng dù sao cũng là chức vị Chấp Sự trong Thánh Lan Học Viện, coinhư là Thần Thánh thế gia cũng phải cố kỵ một chút.

Bởi vì việc này, Nhiếp Ly đối với cao tầng ThánhLan Học Viện có thêm không ít hảo cảm.

Phó viện trưởng Diệp Thắng không hề biết, bởi vìmột câu của đại nhân vật kia mà an bài cho Nhiếp Ly vị trí Chấp Sự, tương laisẽ mang đến cho Thánh Lan Học Viện biết bao nhiêu chỗ tốt.

- "Nhiếp Ly, ngươi đắc tội Thần Thánh thế gianhư vậy, liệu có việc gì hay không?"

Đỗ Trạch trầm mặc một lát nói, hắn vốn là ngườicẩn thận.

- "Quản hắn làm gì, thoải mái là được."

Lục Phiêu nhếch miệng, nhìn thấy sắc mặt tứcgiận của Thẩm Tú, hắn cũng rất thống khoái, hắn vẫn luôn khó chịu nữ nhân này.

Nhiếp Ly nhìn Đỗ Trạch gật đầu:

- "Ta tự có nắm chắc! Mấy ngày nay chúng ta đềukhông cần phải đi học, Thẩm Tú chắc chắn cũng đang ước như vậy đấy."

Nếu Nhiếp Ly đã nói vậy, Đỗ Trạch cũng không nóinữa.

Lúc này, bên cạnh Nhiếp Ly ngoài Lục Phiêu và ĐỗTrạch, còn có ba đệ tử bình dân khác, đều là người cùng chịu phạt với Nhiếp Lyngày đó, thiên phú cả ba đều không tốt, chỉ có xích sắc Linh Hồn Hải. Ba đệ tửbình dân này phân biệt gọi là Vệ Nam, Chu Tường Tuấn, Trương Minh.

Nhiếp Ly cũng tương đối tin tưởng ba người, kiếptrước bọn hắn đều là trợ thủ đắc lực của Đỗ Trạch, quan hệ với Nhiếp Ly khôngtệ, hơn nữa rất trung thành với Đỗ Trạch, trận chiến trong Quang Huy Chi Thànhđã cùng chết trận với Đỗ Trạch, đều là hảo huynh đệ!

Mà kiếp này, tiểu đoàn thể của bọn hắn, nghiễmnhiên lấy Nhiếp Ly cầm đầu.

- "Ta vừa lấy hơn sáu nghìn yêu linh tệ mua sáumiếng Linh Hồn thủy tinh sơ cấp, ta muốn kiểm tra một chút thể chất của cácngươi!"

Nhiếp Ly nhìn về phía bọn hắn nói.

- "Kiểm tra thể chất? Nhập học đã làm rồi mà?"

Đỗ Trạch nghi ngờ hỏi.

Nhiếp Ly cười thần bí:

- "Ta kiểm tra không giống bọn họ!"

Mọi người có chút nghi hoặc, tại Quang Huy ChiThành vẫn quen dùng một phương pháp kiểm tra, Linh Hồn lực bọn hắn đã xác định,Nhiếp Ly còn muốn kiểm tra cái gì? Một quả Linh Hồn thủy tinh sơ cấp giá hơnmột nghìn yêu linh tệ đây! Nhiếp Ly thoáng cái mua sáu miếng! Bất quá Nhiếp Lybày ra học thức uyên bác khiến bọn họ nể phục, vì vậy bọn họ tin tưởng Nhiếp Lykhông nghi ngờ.

- "Linh Hồn thủy tinh bình thường chưa dùng qualần nào là nhạy bén nhất, nếu chỉ dùng để kiểm tra Linh Hồn Hải của một người,sẽ phi thường chuẩn xác, một khi có người thứ hai dùng chung một khối, Linh Hồnthạch sơ cấp sẽ bị làm nhiễu, chỉ có thể đo được cấp bậc Linh Hồn Hải cùng độmạnh yếu của Linh Hồn lực."

Nhiếp Ly mỉm cười nói.

- "Ngoài hai cái đó ra còn kiểm tra được cái gìnữa?"

Lục Phiêu ngạc nhiên nói.

- "Thuộc tính Linh Hồn Hải cùng hình thái LinhHồn Hải!"

Nhiếp Ly cười nói.

Đám người Đỗ Trạch, Lục Phiêu đều nhìn nhau,điều Nhiếp Ly nói có vẻ vô cùng cao thâm. Chương 13: Kiểm tra thiên phú"Mỗi người mộtcái, Linh Hồn thạch sơ cấp này các ngươi phải tự mình bảo quản, trước khi linhhồn lực đạt tới năm trăm thì vẫn có thể dùng được. Đến khi vượt quá năm trăm,lại phải sắm Linh Hồn thủy tinh trung cấp rồi!"

Nhiếp Ly vừa nói vừa đưa Linh Hồn thạch cho đámĐỗ Trạch, Lục Phiêu.

Nhìn thấy Nhiếp Ly đưa Linh Hồn thạch tới, bangười Vệ Nam lộ ra thần sắc sợ hãi.

- "Đồ vật quý trọng như vậy, chúng ta sao lấyđược?"

Vệ Nam nói, một quả Linh Hồn thạch sơ cấp có giáđúng một ngàn Yêu Linh tệ, tiền sinh hoạt hai năm của bọn hắn cũng không nhiềunhư vậy, Nhiếp Ly lại tiện tay đưa cho bọn hắn.

- "Đúng vậy, chúng ta không thể nhận!"

Chu Tường Tuấn cũng lên tiếng khước từ.

Trương Minh cũng vậy, bọn hắn đều là đệ tử bìnhdân, đã bao giờ cầm qua vật quý giá như vậy?

- "Nhiếp Ly cho các ngươi thì cầm lấy đi! Trừphi các ngươi không xem chúng ta là huynh đệ."

Đỗ Trạch nhíu mày trầm giọng nói.

Đỗ Trạch tuy là đệ tử bình dân, nhưng rất có uyvọng, ba người Vệ Nam nhìn nhau nhẹ gật đầu rồi nhận lấy Linh Hồn thạch trongtay Nhiếp Ly, trong lòng tràn đầy cảm kích.

- "Nhiếp Ly, cảm ơn, sau này ngươi chính là đạica của chính ta, có gì cứ việc sai bảo."

Ba người Vệ Nam nhao nhao nói, trong lòng bọnhắn đã chấp nhận Nhiếp Ly, quyết định đi theo Nhiếp Ly lăn lộn.

Nghe ba người Vệ Nam nói, Nhiếp Ly mỉm cười, cónhững hảo huynh đệ như vậy Nhiếp Ly có thể yên tâm rồi!

- "Đỗ Trạch, ngươi trước đi!"

Nhiếp Ly nhìn Đỗ Trạch nói:

- "Làm giống như lúc kiểm tra nhập học ấy!"

- "Ân!"

Đỗ Trạch gật đầu, nâng Linh Hồn thạch lên, chậmrãi rót Linh hồn lực vào, Linh Hồn thạch dần sáng lên, ngày càng sáng, chiếulên gò má non nớt nhưng đã có đôi chút lão luyện của Đỗ Trạch, từng điểm sángbay múa bên trong Linh Hồn thạch. Độ sáng này, vẫn còn cách Yêu Linh sư ThanhĐồng nhất tinh một đoạn.

Bọn họ nhìn qua, liền đại khái có thể biết đượcsố lượng quang điểm đại biểu cho Linh hồn lực.

- "Đỗ Trạch, ngươi tiến bộ thật nhanh, vậy mà đãcó 52 điểm rồi!"

Lục Phiêu kích động nói, Linh hồn lực đạt 52, ĐỗTrạch sẽ là người đầu tiên trong bọn hắn đạt đến Linh hồn lực 100, trở thànhYêu Linh sư Thanh Đồng nhất tinh.

Đỗ Trạch nhìn Nhiếp Ly, thấy Nhiếp Ly đang chămchú quan sát Linh hồn thủy tinh.

Theo như Nhiếp Ly nói, mặc kệ có bao nhiêu linhhồn lực, mấy chục hay mấy trăm cũng vậy, quan trọng nhất là hình thái cùngthuộc tính Linh hồn hải.

Những quang điểm bên trong Linh hồn thạch có màuđỏ xám, thỉnh thoảng tụ lại thành hình đám mây.

Thấy một màn này, Nhiếp Ly cảm thấy kinh ngạc,thất thanh nói:

- "Là Lôi Hỏa hệ, hơn nữa hình thái Linh hồn hảilà Thiên Lân Lôi Vân."

Khó trách kiếp trước Đỗ Trạch tu luyện nhanh nhưvậy, Linh hồn hải hình thái Thiên Lân Lôi vân cộng thêm thiên phú Lôi Hỏa hệ,quả là tuyệt phối. Chỉ tiếc kiếp trước Đỗ Trạch học chính là Thánh Hỏa Minhvăn, tu luyện tới Hoàng kim nhất tinh đã là cực hạn. Bất quá, kiếp này đã cóNhiếp Ly ở đây, Đỗ Trạch sẽ thay đổi rất lớn.

- "Lôi Hoả hệ, Thiên Lân Lôi Vân?"

Mọi người đều nghi hoặc.

-"Trên thế giới này không có linh hồn hải vôdụng, Xích Cam Hoàng Lục Thanh Lam Tử bảy loại màu sắc linh hồn hải, đại biểucho cá tính cùng thiên phú của mỗi người, vì chút nguyên nhân mà có chút linhhồn hải dễ tu luyện hơn, nhưng không có nghĩa màu đỏ chính là vô dụng, chỉ cầncó công pháp phù hợp, dù là xích sắc linh hồn hải cũng có thể bộc phát ra uylực cường đại. Những kẻ phân chia linh hồn hải thành đủ loại khác biệt trongphương diện tu luyện linh hồn lực chính là một đám tay ngang phán bừa!"

Nhiếp Ly cười nhạt nói.

Lời Nhiếp Ly nói làm bọn Đỗ Trạch, Lục Phiêu cảmthấy như sấm sét giữa trời quang, hắn cũng quá to gan rồi. Từ khi Quang Huy ChiThành được thành lập tới nay, đều dùng cách phân loại linh hồn hải này để đánhgiá một người. . . Chẳng lẽ cường giả truyền kỳ cũng là một đám tay mơ sao?

Đối với việc lý giải linh hồn hải, coi như làcường gia truyền kỳ cũng không bằng được Nhiếp Ly, hắn có tư cách miệt thị tấtcả. Nhiếp Ly kiếp trước đã đạt tới cảnh giới trên cả truyền kỳ, bọn họ khó màhiểu được.

Nhiếp Ly tiếp tục nói:

- "Chỉ cần có công pháp thích hợp, bất luận làlinh hồn hải nào, cũng có thể tu luyện tới cảnh giới thiên mệnh trong truyềnthuyết! Đỗ Trạch có hoàng sắc linh hồn hải, thuộc hệ Lôi Hoả, hình thái ThiênLân Lôi Vân thích hợp tu luyện công pháp cùng Minh văn Lôi Hỏa hệ, Yêu Linhthích hợp là yêu thú Thiên Lân, nếu có thể hoàn thành được những điều kiện này,thành tựu sẽ vô cùng kinh người. Nhưng nếu tu luyện Minh văn khác, tốc độ tuluyện sẽ chậm hơn rất nhiều."

Nghe Nhiếp Ly nói, thần sắc Đỗ Trạch toát ra vẻbuồn rầu:

- "Đáng tiếc, Quang Huy Chi Thành không có côngpháp Lôi Hỏa hệ trọn vẹn, coi như là cổ tịch cũng đều là văn tự cổ xưa. . ."

Đỗ Trạch nói tới đây, đột nhiên nghĩ tới cái gìđó, Nhiếp Ly xem hiểu cả Lôi Hỏa thánh điển, ánh mắt lập tức nhìn về phía NhiếpLy.

Nhiếp Ly lộ ra nụ cười đã biết trước:

- "Có ta ở đây, cần gì cứ nói, chẳng qua chỉ làcông pháp Lôi Hỏa hệ mà thôi, chỗ ta có 69 quyển công pháp Lôi Hỏa hệ mạnhnhất, ngươi muốn tu luyện loại nào?"

Xích Lôi Thiên Hoả Quyết? Không được, công phápnày quá bá đạo, tu luyện về sau sẽ làm tổn thương kinh mạch. Thiên Lân Quyết?Rất hợp với Đỗ Trạch, nhưng bộ Thiên Lân quyết này có chút vấn đề, chưa có aichính thức tu luyện qua, kể cả người sáng tạo Thiên Lân quyết cũng không, bằngánh mắt của Nhiếp Ly, trước tam trọng Thiên Lân quyết không có vấn đề, nhưngsau tam trọng thì rất khó nói.

Thiên Lân quyết cường đại là điều không thể nghingờ, tu luyện tới cửu trọng sẽ phi thường kinh người, sau tam trọng, đành phảixem bản thân Đỗ Trạch rồi.

- "Vậy Thiên Lân quyết đi, đây là một trong babộ công pháp Lôi Hỏa hệ mạnh nhất của ta, ta truyền khẩu quyết cho ngươi, cácloại vũ kỹ tu luyện sau này ta sẽ dành thời gian chép xuống cho!"

Nhiếp Ly truyền thụ khẩu quyết cho Đỗ Trạch,khẩu quyết Thiên Lân quyết cũng không tối nghĩa lắm, Đỗ Trạch rất nhanh đã nhớ.

Nghiên cứu kỹ càng, Đỗ Trạch lập tức khiếp sợ,Thiên Lân quyết này so với bất kì công pháp nào mà hắn biết đều cường đại hơn!Chỉ mới mặc niệm khẩu quyết, hắn đã cảm thấy linh hồn hải của mình điên cuồngtăng trưởng. Đây là còn chưa chính thức tu luyện mà đã như vậy, nếu tu luyệntiếp nữa, không biết sẽ kinh khủng cỡ nào?

Lâu nay, Đỗ Trạch luôn vì gia tộc mà phấn đấu,lý tưởng của hắn là cải biến vận mệnh của cha mẹ và tộc nhân, nhưng hắn biết,mục tiêu này rất xa vời, nhưng giờ khắc này, Đỗ Trạch cảm giác được, chỉ cầnhắn chuyên tâm tu luyện Thiên Lân quyết, hết thảy đều không thành vấn đề! Hếtthảy đều do Nhiếp Ly ban tặng!

- "Sau này ta sẽ ghi lại kỹ càng mỗi tầng côngpháp cho ngươi!"

Nhiếp Ly mỉm cười nói.

Đỗ Trạch vô cùng cảm kích Nhiếp Ly, hốc mắt ửngđỏ, trịnh trọng nói:

- "Ân tình này, Đỗ Trạch ta cảm kích trong lòng,nếu sau này Nhiếp Ly ngươi có chỗ nào cần tới ta, dù là lên núi đao hay xuốngbiển lửa, nếu Đỗ Trạch ta nhíu mày một cái vậy nguyện lấy cái chết ra tạ tội!"

- "Đừng nói như vậy, chúng ta là huynh đệ! Mộtbộ công pháp mà thôi!"

Nhiếp Ly mỉm cười vỗ vai Đỗ Trạch.

Đối với Nhiếp Ly, đây chỉ là một bộ công pháp,nhưng với Đỗ Trạch, ý nghĩa hoàn toàn bất đồng!

Lục Phiêu có chút gấp gáp, ở một bên nói:

- "Nghe các ngươi nói chuyện ghê hết cả răng,huynh đệ đương nhiên là có phúc cùng hưởng, có hoạ cùng chịu! Nhiếp Ly, ta cũnglà xích sắc linh hồn hải, cũng có thể tu luyện linh hồn lực sao?"

- "Đương nhiên, ai cũng có thể tu luyện, dù làxích sắc linh hồn hải, chỉ là công pháp có thích hợp hay không thôi!"

Nhiếp Ly cười nói.

Lục Phiêu bắt đầu rót linh hồn lực vào linh hồnthủy tinh, chớp mắt sau đó, linh hồn thủy tinh phát ra ánh sáng nhàn nhạt, bêntrong có mười mấy quang điểm bay múa, độ sáng so với Đỗ Trạch thì nhỏ hơnnhiều! Thấy một màn này, Lục Phiêu không khỏi đỏ mặt, linh hồn lực của hắn quảthực quá thấp.

- "Xích sắc linh hồn hải, hệ Hỗn Độn, hình tháiXích Dương!"

Nhiếp Ly nhíu mày:

- "Linh hồn hải hình Xích Dương cũng bìnhthường, nhưng là hệ Hỗn Độn thì rất hiếm có, vậy thì tu luyện Hỗn Độn thánhlinh quyết đi!"

- "Hỗn Độn thánh linh quyết? Có mạnh không?"

Lục Phiêu kích động nói, nghe tên cũng khá oách.

- "Đương nhiên, Hỗn Độn Thánh Quyết không kémhơn Thiên Lân quyết, hơn nữa không cần phải dày công tu luyện, chỉ cần bồidưỡng Hỗn Độn chi khí là được, rất thích hợp với ngươi!"

Nhiếp Ly nói:

- "Về phần có thể tu luyện đến mức nào, phải xemsố mệnh của ngươi rồi."

Nghe Nhiếp Ly nói vậy, ánh mắt Lục Phiêu sánglên, công pháp này quả thật rất thích hợp với hắn, cười hắc hắc:

"Không cần đạt được cảnh giới cao lắm, Yêu Linhsư Bạch Ngân nhất tinh là được rồi."

Yêu Linh sư Bạch Ngân nhất tinh. . . Nếu đểngười sáng tạo ra Hỗn Độn Thánh Quyết biết, lý tưởng của Lục Phiêu "rộng lớn"như thế, đoán chừng sẽ sống lại rồi chết lần nữa mất.

Nhiếp Ly cũng không nói gì. Rất sớm thôi LụcPhiêu sẽ biết mộng tưởng của mình ngây thơ buồn cười tới mức nào. Tu luyện HỗnĐộn Thánh Quyết, muốn chỉ dừng ở cấp bậc Bạch Ngân nhất tinh cũng khó, theo HỗnĐộn chi khí tích lũy trong cơ thể, tốc độ tu luyện của Lục Phiêu sẽ đạt tớitrình độ biến thái!

Nhiếp Ly bắt đầu kiểm tra đám người Vệ Nam, phânbiệt đưa cho mỗi người một bộ công pháp cường đại, tuy không bằng Hỗn Độn ThánhQuyết và Thiên Lân quyết, nhưng cũng không phải những bộ công pháp trong QuangHuy Chi Thành có thể bằng được, hơn nữa lại thích hợp với thể chất của bọn họ,tương lai nhất định là làm chơi ăn thật!

Đợi đạt tới cảnh giới Thanh Đồng ngũ tinh, tìmđược một Yêu Linh thích hợp, năng lực thực chiến sẽ bạo tăng!

Nhìn Linh hồn thủy tinh trong tay, tiếp theo chínhlà kiểm tra thiên phú của Nhiếp Ly hắn rồi, bởi vì các loại nguyên nhân, kiếptrước hắn đi rất nhiều đường quanh co, tu luyện công pháp tạp nham không tinh,dẫn tới tu luyện sau này càng ngày càng khó, mà kiếp này hắn nhất định phải tìmcông pháp thích hợp nhất với mình để tu luyện! Chương 14: Thiên đạo thần quyếtNhiếp Ly chậmrãi rót linh hồn lực vào trong Linh hồn thủy tinh.

Lập tức có lấm tấm mấy điểm sáng lơ lửng ở bêntrong thủy tinh, bất quá thủy tinh vẫn rất u ám.

"Ố la la! Ta liền cảm thấy tâm tình của ta cânbằng hơn rồi, linh hồn lực của Nhiếp Ly còn yếu hơn ta a!"

Lục Phiêu nháy mắt mấy cái, cười hắc hắc.

Đỗ Trạch trừng mắt nhìn Lục Phiêu.

Nhiếp Ly không quan tâm, linh hồn lực nhiều ítvới hắn không quan trọng, Nhiếp Ly lúc này chỉ chú ý tới biến hóa của linh hồnlực.

Xích sắc linh hồn hải, bộ dạng tán loạn, khôngthuộc tính.

Không thuộc tính, linh hồn hải tán loạn, NhiếpLy cười khổ không ngừng, mỗi một loại linh hồn hải đều có điểm mạnh, nếu buộcphải nói linh hồn hải nào yếu nhất, thì đó chính là không thuộc tính rồi, bởivì căn bản là không có đặc điểm gì cả, hơn nữa linh hồn hải cũng không ngưng tụthành hình dáng. Hóa ra linh hồn hải của ta mới đầu là như vậy, về sau ta lạitu luyện bừa bãi các loại công pháp mới trở nên càng hỗn loạn không chịu nổi.

Khó trách kiếp trước ở trong Thời Không Yêu LinhChi Thư suốt bao tuế nguyệt buồn tẻ, lại thủy chung khó mà đột phá, nguyên laivấn đề nằm ở đây.

Linh hồn hải không thuộc tính là không ổn địnhnhất, dễ dàng bị biến đổi nhất.

Nhiếp Ly lâm vào trầm tư, công pháp thích hợpvới linh hồn hải không thuộc tính chỉ có ba bộ. Thiên Đạo Thần Quyết, Đấu ChiếnThần Quyết, Hư Không Thần Quyết, trong đó Thiên Đạo Thần Quyết cao thâm nhất,Đấu Chiến Thần Quyết bá đạo nhất, Hư Không Thần Quyết quỷ dị nhất. Luận thànhtựu tương lai, khả năng Thiên Đạo Thần Quyết là cao nhất, nhưng Thiên Đạo ThầnQuyết lại khó tu luyện nhất.

Linh hồn hải không thuộc tính, tu luyện chậm hơnngười thường rất nhiều, nhưng nếu thành công tu luyện được Thiên Đạo Thần Quyết,liền không thành vấn đề. Thiên Đạo bao quát tất cả, cùng linh hồn hải khôngthuộc tính có chút đồng dạng.

Nếu tu luyện Thiên Đạo Thần Quyết thành công,liền có thể tu luyện tất cả công pháp các thuộc tính khác, có được uy năng vôthượng, tự sáng tạo ra đại Đạo.

Tu luyện công pháp bình thường, linh hồn hải tốiđa chỉ dung nạp được một yêu linh, nếu như có được yêu linh càng mạnh thì phảilấy yêu linh lúc trước ra. Mà tu luyện thiên đạo thần quyết, lập tức có thểdung nạp bảy yêu linh thuộc tính bất đồng, mỗi lần dung hợp một yêu linh, thựclực sẽ bạo tăng một lần, gom đủ bảy đầu yêu linh cường đại, có thể đạt được tuvi cùng sức chiến đấu kinh người.

Chần chờ hồi lâu, tuy tốc độ tu luyện khôngnhanh, so với đám người Đỗ Trạch, Lục Phiêu đều chậm hơn, nhưng một khi thànhđại Đạo như vậy Thiên Đạo Thần Quyết không thể nghi ngờ là cường đại nhất!

Nhiếp Ly thầm đọc khẩu quyết, bắt đầu tu luyệntrụ cột cơ sở, khả năng trong tương lai còn cần đại lượng đan dược phụ trợnhưng hiện tại cơ bản chỉ cần tu luyện củng cố trụ cột là được.

Nhìn thấy Nhiếp Ly bắt đầu tu luyện, đám ngườiĐỗ Trạch, Lục Phiêu cũng bắt đầu nghiên cứu công pháp của mình, thu nạp thiênđịa linh khí, làm lớn mạnh linh hồn hải bản thân. Càng tu luyện, bọn hắn càngnhận ra chỗ cao thâm của công pháp.

Sáu người, sáu cái linh hồn hải nhanh chóng xoaytròn, cấp tốc tăng trưởng.

Bất kể là Đỗ Trạch, Lục Phiêu hay ba đệ tử bìnhdân khác, linh hồn lực của bọn hắn đều đã bắt đầu tăng trưởng.

Quá trình tăng trưởng này quả thực quá nhanh. Dùsao công pháp Nhiếp Ly cho đều là nhất đẳng, một khi bắt đầu tu luyện, tốc độso với công pháp bình thường phải nhanh hơn mấy chục thậm chí mấy trăm lần cũngkhông quá.

Nhiếp Ly vận chuyển Thiên Đạo Thần Quyết, hiệngiờ hắn không cần tu luyện nhanh chóng, mà là bước từng bước một củng cố trụcột, linh hồn hải không ngừng thay đổi hình dạng, giống như biển rộng đang bànhtrướng, từng cỗ linh hồn lực chảy xuôi, Nhiếp Ly cảm giác được linh hồn lực củahắn đang tăng trưởng rõ ràng.

Giai đoạn đầu tu luyện linh hồn lực cần đạt tớitrình độ tâm thần hợp nhất. Theo linh hồn lực lớn mạnh, linh hồn hải dần dầnsôi trào, phát ra ánh sáng màu xanh nhạt.

Đám Nhiếp Ly ở trong thư viện dốc lòng tu luyện.

Một ngày, hai ngày. . . Thời gian trôi qua, linhhồn lực của Nhiếp Ly từ 5 lên 30.

Tốc độ thật nhanh, nếu Thẩm Tú biết tốc độ tuluyện của Nhiếp Ly nhanh như thế, không biết sẽ có cảm tưởng gì.

Mà Nhiếp Ly là còn chậm, đám người Đỗ Trạch, LụcPhiêu so với hắn còn nhanh hơn, nhất là Đỗ Trạch chỉ sợ không bao lâu nữa sẽđạt tới Thanh Đồng nhất tinh rồi.

Có thể tưởng tượng, đợi bọn hắn tu luyện xonggiai đoạn này, linh hồn lực sẽ phát triển tới trình độ nào.

Trong hai tháng đạt tới Thanh Đồng nhất tinh,đối với Nhiếp Ly chỉ là việc nhỏ, nói không chừng còn có thể cao hơn, Thanh Đồngnhị tinh, thậm chí tam tinh! Kiểm tra hai tháng sau, không biết sắc mặt củaThẩm Tú sẽ đặc sắc như thế nào?

Lúc này, trong lớp võ giả học đồ sơ cấp.

Liên tục nhiều ngày, vị trí đám người Nhiếp Lyđều trống không, không biết đã đi đâu.

Sắp tới tối ngày thứ ba rồi, Nhiếp Ly sẽ khôngquên chứ? Trong lòng Tiếu Ngưng Nhi đang chờ mong màn đêm buông xuống. Nghĩ đếnviệc xảy ra ngày đó, trên mặt Tiếu Ngưng Nhi không khỏi đỏ lên, khuôn mặt mangtheo nụ cười tinh khiết nhu hòa càng thêm động lòng người, làm học viên chungquanh đều ngây người.

Trong lòng Diệp Tử Vân vô cùng nghi hoặc, thờigian gần đây Tiếu Ngưng Nhi thường xuyên ngơ ngác xuất thần, làm nàng hiếu kỳ,rút cuộc đã xảy ra chuyện gì khiến Tiếu Ngưng Nhi như người mất hồn như vậy.Tiếu Ngưng Nhi không phải yêu Nhiếp Ly chứ? Diệp Tử Vân nghĩ mãi không rõ, tiểutử Nhiếp Ly đó có gì tốt, lại có thể khiên thiên chi kiêu nữ như Tiếu Ngưng Nhithích hắn.

Thẩm Tú đang nói cho hết khóa, nhìn lướt qua sáuchỗ trống không, trong lòng cười khẩy, Nhiếp Ly chắc là đang cắm đầu vào tuluyện? Cơ mà cắm đầu thì như thế nào? Nhiếp Ly cho rằng hắn khắc khổ tu luyệnlà có thể trong hai tháng ngắn ngủi tăng linh hồn lực từ 5 lên 100 sao? Đótuyệt đối là không thể!

Nếu Nhiếp Ly có lục sắc hoặc thanh sắc linh hồnhải trở lên thì còn có thể, nhưng Nhiếp Ly chỉ có xích sắc linh hồn hải! Theonàng xem ra, Nhiếp Ly nhất định sẽ thua! Nhiếp Ly dám ở trên lớp chống đốinàng, đây chính là cái giá phải trả!

Có thể tưởng tượng, Nhiếp Ly sau khi bị đuổi họcsẽ thê thảm đến cỡ nào!

Thẩm Tú cười khẩy, tiếp tục giảng bài:

- "Xích Cam Hoàng Lục Thanh Lam Tử thất sắc linhhồn hải, lấy xích sắc thấp nhất, Quang Huy Thành mấy trăm năm qua, có thể dùngxích sắc linh hồn hải tu luyện tới cấp bậc Bạch Ngân yêu linh sư không có mấyngười. Trừ phi đạt được kỳ ngộ. Xích sắc linh hồn hải có một cái giới hạn thunạp linh hồn lực, chính là 600, càng lên cao càng khó!"

Nghe Thẩm Tú nói, mấy đệ tử bình dân ngồi nghegiảng ở dưới không khỏi thất vọng. Linh hồn lực chỉ có 600, có nghĩa là trừ phigặp được kỳ ngộ, bọn hắn tối đa chỉ có thể đạt được tới cảnh giới Thanh Đồngngũ tinh.

Những học viên có xích sắc linh hồn hải khôngkhỏi than thở số mệnh bất công, vì cái gì mà bọn hắn chỉ có xích sắc linh hồnhải.

- "Có những việc đã định trước từ khi sinh ra,ngươi phải tuân theo vận mệnh. Tựa như có người từ nhỏ đã ăn ngon mặc đẹp, màcó người thời điểm sinh ra lại là bình dân thấp kém!"

Thẩm Tú chanh chua nói.

Diệp Tử Vân cùng Tiếu Ngưng Nhi đều chán ghétnhíu mày. Các nàng không ưa Thẩm Tú, lời Thẩm Tú nói có chút quá mức. Quang HuyChi Thành đang bị yêu thú uy hiếp, vậy mà Thẩm Tú còn không ngừng khơi mào mâuthuẫn giữa bình dân và quý tộc, không thèm để ý đến đại cục chút nào cả.

Nghe Thẩm Tú nói, những đệ tử bình dân đều nắmchặt nắm đấm, lòng bàn tay hầu như chảy máu. Tuy bọn họ rất phẫn nộ trước lờinói của Thẩm Tú, nhưng vẫn phải nhịn xuống, cũng không phải ai cũng có dũng khinhư Nhiếp Ly dùng đuổi học làm tiền cược chống đối đạo sư trên lớp.

Bọn họ không làm mà cũng không dám làm, bởi vậytrong lòng bọn hắn sinh ra kính nể thật sâu đối với Nhiếp Ly.

Nhiếp Ly chưa biết, Thẩm Tú không ngừng đả kíchnhững bình dân đệ tử này, ngược lại khiến hắn trở thành lãnh tụ tinh thần củacác học viên.

Hầu như tất cả đệ tử bình dân đều mong Nhiếp Lysẽ thắng, đuổi Thẩm Tú độc ác cay nghiệt này đi. Hành động của Nhiếp Ly đãchiếm được sự ủng hộ của những học viên bình dân.

Theo thời gian trôi qua, Nhiếp Ly đánh vào mặtThẩm Tú cùng Thần Thánh thế gia, cùng việc cá cược với Thẩm Tú đã lan truyềnkhắp học viện, toàn bộ học viên Thánh Lan Học Viện đều nghị luận về việc này.

- "Còn nói trong hai tháng tăng linh hồn lực từ5 lên tới 100, thực là không biết trời cao đất rộng!"

- "Đúng vậy, coi như là siêu cấp thiên tài cóthanh sắc linh hồn hải cũng chưa chắc làm được!"

- "Ta hy vọng Nhiếp Ly sẽ thắng, ta rất ghét nữnhân Thẩm Tú cay nghiệt kia."

- "Ta cũng thế, tuy rằng hy vọng không lớn lắm."

Bên trong Thánh Lan Học Viện có trên bảy thànhlà bình dân đệ tử, Nhiếp Ly vì đệ tử bình dân ra mặt đắc tội Thẩm Tú cùng ThầnThánh thế gia, cho nên trong lòng bọn hắn đều đứng về phía Nhiếp Ly.

Có rất nhiều người không thích Thần Thánh thếgia, nhưng có một ít thế gia đệ tử đối với Nhiếp Ly lại không cho là đúng.

Dù Thần Thánh thế gia có sai, nhưng dù sao ThầnThánh thế gia cũng là một trong ba đại thế gia đỉnh phong, hành vi của Nhiếp Lylà phạm thượng, miệt thị quyền uy! Bọn hắn thậm chí coi Nhiếp Ly là bại hoạitrong đệ tử thế gia.

- "Có người thích ở cùng một chỗ với những dânđen kia, chúng ta có thể làm gì?"

Bọn hắn cực kỳ chế giễu Nhiếp Ly.

Đến gần tối.

Phần lớn học viên Thánh Lan Học Viện đều đi ăncơm, thư viện có chút vắng lặng, đám người Nhiếp Ly, Đỗ Trạch, Lục Phiêu ăn cơmxong liền quay về thư viện chuẩn bị tiếp tục tu luyện.

- "Nhiếp Ly, linh hồn lực của ta đã đạt tới 89,dùng tốc độ này, trong một tuần là có thể đột phá đến Thanh Đồng nhất tinhrồi!"

Đỗ Trạch thấp giọng nói, trong giọng nói khó cóthể kìm chế sự hưng phấn. Tốc độ tu luyện này thật sự là quá kinh người!

- "Không sai!"

Nhiếp Ly mỉm cười, tốc độ này không khác với dựkiến của Nhiếp Ly.

Không chỉ Đỗ Trạch, đám người Lục Phiêu, Vệ Namcũng đều đang cuồng hỉ hưng phấn, linh hồn lực của bọn hắn đều đang tiến bộvượt bậc, trong hai tháng tất cả đều tuyệt đối có thể đạt tới Thanh Đồng nhấttinh.

Linh hồn lực tăng lên quá nhanh, nhanh đến mứcbọn hắn không thể tưởng tượng được, giống như đang mơ vậy!

- "Chúng ta cần một ít linh dược, nếu có linhdược tốc độ tu luyện của chúng ta sẽ còn nhanh hơn nữa!"

Nhiếp Ly nói.

Nghe Nhiếp Ly nói, trong lòng đám Đỗ Trạch runlên. Đúng a, linh hồn lực bọn hắn tiến triển nhanh chóng trong thời gian ngắnnhư vậy, đây là dưới tình huống không có linh dược, nếu như có thêm linh dượcđể ăn, vậy tốc độ tu luyện của bọn hắn sẽ đạt tới trình độ gì?

Chẳng qua là lấy đâu ra linh dược đây?

Linh dược có thể tăng lên tu vi, tuỳ tiện mộtthứ cũng phải hơn vạn yêu linh tệ!

Tuy bọn hắn săn giác dương kiếm được hơn một vạnsáu ngàn yêu linh tệ, nhưng đã dùng không ít để mua Linh hồn thủy tinh, chỉ cònlại không tới một vạn yêu linh tệ mà thôi.

- "Các ngươi tiếp tục tu luyện trong thư việnđi, tối ta có việc cần phải ra ngoài, ta sẽ nghĩ biện pháp biến 1 vạn yêu linhtệ thành nhiều hơn nữa!"

Nhiếp Ly cười nói, kiếm được nhiều tiền, bọn hắnliền có thể mua sắm linh dược tăng trưởng tu vi .

Không biết Nhiếp Ly muốn đi làm gì, bất quá nếuNhiếp Ly đã có kế hoạch, bọn hắn liền không hỏi nữa.

Tối nay, Nhiếp Ly đã có hẹn gặp mặt với TiếuNgưng Nhi rồi! Nếu có thể giúp Tiếu Ngưng Nhi trị khỏi bệnh, vậy cũng coi làlàm được một việc tốt.

Đám người Đỗ Trạch, Lục Phiêu không thể ngờđược, Nhiếp Ly bỏ bọn hắn lại để đi gặp mặt nữ thần Tiếu Ngưng Nhi, nếu bọn hắnbiết sẽ rất khinh bỉ, Nhiếp Ly đúng là gia hỏa trọng sắc khinh bạn! Chương 15: Thỉnh giáoNgay khi đámngười Nhiếp Ly đang nói chuyện phiếm, ánh mắt Nhiếp Ly đột nhiên nhìn về phíaxa xa, ở chỗ kia bên trong từng dãy giá sách, một thân ảnh yểu điệu đang thuậntay nâng một quyển sách dầy lên đọc, tóc nàng màu tím buông xuống đôi vai mềm,lọn tóc bên tai được ghim lên bằng sợi tơ màu tím càng tôn thêm vẻ đáng yêu.

Hoàng hôn buông, ánh nắng chiếu lên gương mặttinh xảo của nàng, càng lộ ra vẻ ưu nhã rung động lòng người.

Nhiếp Ly thấy tim mình đập thình thịch, trongchớp mắt vô số hồi ức tràn về, bên trong Hoang Mạc Vô Tận, cùng một chỗ chạytrốn khỏi vô số yêu thú trên sa mạc đuổi giết.

Trong hoàn cảnh cửu tử nhất sinh như vậy, NhiếpLy bằng vào trực giáckhi gặp phải nguy hiểm của bản thân đã vô số lần cứu thoátnhững người vẫn còn sống sót kia, thời gian trôi qua hắn lại đi cùng với DiệpTử Vân, 2 người càng hiểu sâu về nhau hơn.

Tuy rằng tu vi 2 người chênh lệch tới cực điểm,chênh lệch như rãnh trời vậy, nhưng hai người vẫn luôn đi chung một chỗ.

Đêm đó, Nhiếp Ly vuốt ve mảnh lưng bóng loángcủa nàng, cảm xúc yêu thương nóng bỏng điên cuồng làm sao có thể kiềm chế. DiệpTử vân dưới ánh trăng giống như nữ thần được trạm trổ ra vậy... hoàn mỹ vôkhuyết, khuôn mặt ngượng ngùng động lòng người, dáng người chỗ lồi chỗ lõm vôcùng cuốn hút, tay ngọc trơn bóng tinh tế, ngọc phong cao ngất... Những hìnhảnh điên cuồng ngày đó khắc tận sâu trong tâm can Nhiếp Ly.

Nhiếp Ly khi đó làm sao có thể tưởng tương, nữthần xinh đẹp đến vậy rõ ràng lại thích hắn.

Sau này Diệp Tử Vân vì yểm hộ giúp hắn và nhữngngười còn sống khác đào tẩu, giây phút nàng chết trận... trái tim Nhiếp Ly nhưbị người ta đâm vào một nhát dao, thống khổ tê tâm liệt phế đến giờ vẫn còn nhưmới.

Nếu như Nhiếp Ly không phải hoàn thành nguyệnvọng của Diệp Tử Vân là hộ tống tộc nhân của nàng ly khai, thì khi đó chắc chắnNhiếp Ly sẽ theo nàng xuống hoàng tuyền, nắm tay nàng đi uống canh mạnh bà...

Nếu không phải nhờ Thời không Yêu Linh Chi Thư,cũng không có khả năng trùng sinh quay trở về, không cách nào nhìn thấy nàngnữa!

Nhiếp Ly hít sâu một hơi, bình phục tâm tìnhđang kích động, hắn vẫn luôn tìm cơ hội tiếp cận Diệp Tử Vân, nhưng lại khôngmuốn quấy nhiễu đến nàng, dù sao hôn ước giữa nàng cùng Thẩm Việt còn chưa cóxác định. Bây giờ Nhiếp Ly cần phải làm là tăng thực sự lên.

Chỉ có thực lực tăng lên, mới có thể uy hiếpThần Thánh thế gia, mới có thể từ trong tay Thẩm Việt đoạt Diệp Tử Vân về.

- "Các ngươi lên trước đi, ta có một sốviệc!"

Nhiếp Ly nhìn đám người Đỗ Trạch, Lục Phiêu nói.

Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu nhìn theo ánh mắt NhiếpLy về phía xa xa, cái tay kia đang nâng sách cổ, thiếu nữ xinh đẹp đang yêntĩnh đọc giống như là tinh linh rạng rỡ trong hoàng hôn, hoàn mỹ vô khuyết,nàng đang mặc váy tơ màu trắng, hàm xúc thướt tha uyển chuyển, thân hình thìdựa lên giá sách bên cạnh, tư thái đoan trang hào phóng, điềm đạm ưu nhã, nhưmột đóa hoa sen mới nở, thánh khiết cao quý, làm cho người khác không dám khôngtôn trọng. Bọn Đỗ Trạch lập tức đã hiểu Nhiếp Ly muốn làm gì.

Sự vật xinh đẹp, ai cũng đều ưa thích cả, chẳngqua là ở trước mặt Diệp Tử Vân, bọn họ đều tự ti, đến ngay cả dũng khí đi lạigần cũng không có.

Nhiếp Ly đã trực tiếp đi tới gần Diệp Tử Vân.

- "Ta cá là Nhiếp Ly nhất định sẽ bại trậntrong một phút, hoa khôi lớp ta chắc chắn không thèm để ý đến hắn đâu!"

Lục Phiêu nói chắc nịch, lại còn cười hắc hắc.

- "Hy vọng Nhiếp Ly đừng chịu đả kích quálớn."

Đỗ Trạch ở một bên cũng lầm bầm nói.

Bọn hắn trốn ở nơi hẻo lánh, có chút tâm tư thúvị nhỏ nhỏ nghĩ Nhiếp Ly sẽ lệ rơi đầy mặt trước mặt hoa khôi của lớp a, hoakhôi của lớp làm sao có thể tiếp cận dễ dàng như vậy. Đến cả Thẩm Việt, mấy lầnmuốn tiếp cận Diệp Tử Vân cũng đều thất bại.

Diệp Tử Vân đọc sách dưới hoàng hôn yên bình,hình ảnh tuyệt mỹ này làm Nhiếp Ly thật sự không đành lòng đi đánh vỡ.

Mà Nhiếp Ly lại ngoài ý muốn phát hiện, Diệp TửVân đang đọc chính là Lôi Hỏa Thánh Điển.

Diệp Tử vân vừa lật xem, đôi mi thanh tú nhíulại, nàng là người ham học hỏi, lại rất chăm chỉ, bất kể là thiên phú hay tu vihay vẫn là tri thức sở học đều đỉnh hơn người bình thường rất nhiều, Trong lòngcủa nàng luôn có vài phần kiêu ngạo như vậy, thế nhưng mà nàng rõ ràng pháthiện, chênh lệch giữa mình với Nhiếp Ly lại lớn đến vậy!!!

Những thứ ghi bên trong Lôi Hỏa Thánh Điển quảthật quá thâm ảo rồi!

Quyển 1: Có phiên dịch thì còn tốt một ít, đếnquyển 2 trở đi đều là văn tự thời kỳ Phong Tuyết Đế Quốc, nàng căn bản một chútcũng không hiểu!

Luận học thức, Diệp Tử Vân chính là người nổibật trong đám bạn cùng lứa , thế nhưng trong lòng nàng lại âm thầm so sánh cùngNhiếp Ly, mà nàng tìm đúng cái tên Nhiếp Ly trọng sinh để so sánh, quả thật làtìm lộn người rồi.

Nhìn thấy Diệp Tử Vân đọc qua Lôi Hỏa ThánhĐiển, mà Nhiếp Ly lại hiểu rất rõ Tử Vân, tự nhiên có thể đoán ra chút tâm tưnho nhỏ của Diệp Tử Vân, hắn cười một tiếng, đi đến bên cạnh Diệp Tử Vân, trêutrọc nàng:

- "Như thế nào, Diệp Tử Vân đồng học cũngcảm thấy hứng thú với Lôi Hỏa Thánh Điển sao?"

Diệp Tử Vân từ trong suy tư thật sâu phục hồilại,nhìn thấy Nhiếp Ly lộ ra một chút vẻ kinh ngạc, nàng hiển nhiên không nghĩtới rõ ràng ở đây gặp phải Nhiếp Ly, suy nghĩ một chút, đoán chừng Nhiếp Lythường xuyên đến nơi đây đọc sách a, nếu không thì làm sao biết nhiều tri thứcnhư vậy?

- "Quyển sách này quá thâm ảo, ta nhìn mộtchút phát hiện rất nhiều thứ bên trong ta xem không có hiểu!"

Diệp Tử Vân gấp Lôi Hỏa Thánh Điển lại, ưu nhãlạnh nhạt nói ra, nàng luôn lễ phép duy trì một chút khoảng cách với Nhiếp Ly.

Dáng người Diệp Tử Vân thon dài, một thân quầnáo màu trắng, khí chất như lan, tuy rằng cách xa nhau vài bước nhưng lờ mờ có thểngửi thấy hương thơm thanh nhã trên người nàng, Nhiếp Ly biết đó là mùi thơmđặc biệt của cơ thể nàng, làm cho người mê muội. Mùi thơm này vẫn quen thuộccùng thân thiết đến vậy, hương vị sâu trong tâm trí...

- "Bộ Lôi Hỏa Thánh Điển chỉ dùng văn tự thờikỳ Phong Tuyết Đế Quốc để viết, văn tự Phong Tuyết Đế Quốc tương đối thâm ảo,coi sẽ rất khó hiểu, bất quá trước tiên ngươi phải học tập thoáng qua văn tựHắc Kim Đế Quốc thì sẽ phát hiện đơn giản hơn rất nhiều, văn tự Phong Tuyết ĐếQuốc liền tương đối dễ dàng phân biệt rồi."

Nhiếp Ly khẽ cười nói.

- "Văn tự Hắc Kim Đế Quốc?"

Diệp Tử Vân cẩn thận mà nhớ lại, tại trước thờiđại hắc ám, có ba thời đại được ghi chép nguyên vẹn nhất, dùng tên gọi ba đếquốc cường thịnh nhất lúc ấy, theo thứ tự là thời đại Thánh Linh Đế Quốc, thờiđại Phong Tuyết Đế Quốc cùng thời đại Thần Thánh Đế Quốc. Hắc Kim Đế Quốc mộtđế quốc khổng lồ được so sánh cùng lúc với Phong Tuyết Đế Quốc

Nhiếp Ly hiểu biết thật sự rất nhiều, học thứcuyên bác, Diệp Tử Vân không khỏi có chút bội phục.

- "Bất quá vì đọc hiểu một bộ Lôi Hỏa ThánhĐiển mà đi học tập một loại văn tự thì xác thực không cần. Hơn nữa với thể chấtcủa ngươi không quá thích hợp tu luyện công pháp Lôi Hỏa hệ."

Nhiếp Ly thần thái thong dong, ở trước mặt DiệpTử Vân hoàn toàn không có câu nệ như mấy nam sinh khác.

Dù sao, Nhiếp Ly thật sự hiểu rõ Diệp Tử Vân,hiểu thấu đến tận xương tủy.

- "A? Ta đây thích hợp tu luyện công phápgì?"

Diệp Tử Vân đánh giá nam hài ở trước mắt mình,không thể không nói, học thức của Nhiếp Ly khiến nàng có vài phần chán nản cùnguể oải.

- "Nếu như ta dự đoán không sai, với giathế của ngươi, người nhà của ngươi sẽ dùng Linh hồn lực tiến hành dò xét thểchất của ngươi, ngươi bây giờ tu luyện là công pháp hệ Phong Tuyết, chắc hẳncông pháp hệ Phong Tuyết thích hợp nhất với thể chất của ngươi!"

Nhiếp Ly khẽ mỉm cười nói.

Diệp Tử Vân mở to hai mắt, giật mình mà nhìnNhiếp Ly, Nhiếp Ly nói một chút cũng không sai, gia gia của nàng xác thực dùngLinh hồn lực dò xét qua thể chất của nàng, nhưng đó là bí pháp tuyệt khôngtruyền ra bên ngoài, sử dụng một lần đều hao phí lượng lớn Linh hồn lực, NhiếpLy làm sao mà biết được?

Chứng kiến thần sắc Diệp Tử Vân, Nhiếp Ly biếtmình đoán đúng tám chín phần mười rồi, mỉm cười nói:

- "Người nhà của ngươi tuy rằng dò xét quathể chất của ngươi, nhưng hắn khẳng định không dò xét ra hình thái Linh Hồn Hảicủa ngươi, cho nên đưa công pháp cho ngươi lựa chọn, cũng không phải thích hợpnhất với ngươi."

- "Hình thái Linh Hồn Hải?"

Diệp Tử Vân nhíu mày, nàng không hiểu cụm từtrên một tí nào.

- "Có thể mất một ít thời gian, để ta giúpngươi kiểm tra một chút hình thái Linh Hồn Hải?"

Nhiếp Ly nhìn về phía Diệp Tử Vân nói ra.

Diệp Tử Vân ngẩng đầu nhìn Nhiếp Ly, trầm mặcmột lát sau lắc đầu nói:

-"Không cần!"

Nàng vẫn như cũ bảo trì khoảng cách nhàn nhạtvới Nhiếp Ly, nếu như Nhiếp Ly có phương pháp dò xét, giống với thủ pháp củagia gia, vậy điều này khó tránh khỏi tiếp xúc với thân thể. Diệp Tử Vân tấtnhiên vẫn có chút phòng bị Nhiếp Ly.

Dường như đoán được ý nghĩ Diệp Tử Vân, Nhiếp Lycười một tiếng, hắn biết Diệp Tử Vân suy nghĩ nhiều, nói:

- "Kỳ thật phương pháp kiểm tra rất đơngiản, sau khi ngươi trở về lấy một khối Linh hồn Thủy Tinh không sử dụng ra,rót Linh hồn lực vào Linh hồn Thủy Tinh, ta chỉ quan sát một chút liền có thểbiết hình thái Linh Hồn Hải của ngươi."

- "A? Đơn giản như vậy sao?"

Diệp Tử Vân áy náy nhìn thoáng qua Nhiếp Ly, xemra nàng hiểu lầm Nhiếp Ly rồi, một khối Linh hồn Thủy Tinh hao phí không đángbao nhiêu tiền.

- "Nếu như ngươi muốn kiểm tra hình tháiLinh Hồn Hải giúp, thì ngày mai tầm giờ này đến nơi này tìm ta."

Nhiếp Ly nói xong, quay người liền muốn ly khai.

Diệp Tử Vân kinh ngạc nhìn Nhiếp Ly, nam hàibình thường nếu như cùng nàng trò chuyện đều hận không thể nói nhiều hơn mộtlúc, nhưng Nhiếp Ly lại là ngoại lệ. Nhiếp Ly rút cuộc là dạng người gì? Nàngphát hiện nàng vẫn luôn không hiểu nam đệ tử cùng lớp này.

Nhiếp Ly hiểu rõ tính cách Diệp Tử Vân như lòngbàn tay, biết rõ nóng lòng muốn kéo nàng lại gần vậy thì ngược lại Diệp Tử Vânsẽ cách hắn càng xa, thời gian tương lai còn rất dài, trước tiên lưu lại mộtchút ấn tượng trong đầu Diệp Tử Vân là được, sau này có cơ hội sẽ chậm rãi bồidưỡng tình cảm.

Diệp Tử Vân hàm răng khẽ cắn, lên tiếng nói:

- "Nhiếp Ly đồng học."

- "Chuyện gì vậy?"

Nhiếp Ly quay đầu hỏi.

Chứng kiến nơi xa Nhiếp Ly cùng Diệp Tử Vân tròchuyện với nhau thật vui vẻ, Nhiếp Ly muốn đi, Diệp Tử Vân rõ ràng chủ động lêntiếng gọi Nhiếp Ly lại, đám người Đỗ Trạch, Lục Phiêu chỉ biết hai mặt nhìnnhau.

- "Quả nhiên không hổ là lão đại, vốn đãkhiến nữ thần Ngưng Nhi chủ động mang cho bữa sáng, hiện giờ lại cùng Diệp nữthần cấu kết nữa rồi, vì hạnh phúc nửa đời sau ta nhất định phải thỉnh giáo lãođại."

Vệ Nam lầm bầm nói qua.

Một đám người hâm mộ ghen ghét hận nghiến răngnghiến lợi a, có thể trò chuyện hơn mấy câu cùng nữ thần Diệp Tử Vân, đây làbao nhiêu người cầu cũng không được a?

Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu hai mặt nhìn nhau.

- "Xem ra chúng ta hình như vẫn xem thườngNhiếp Ly rồi!"

- "Gia hỏa này thâm tàng bất lộ a!"

- "Nhiếp Ly có thể cấu kết với nữ thầnNgưng Nhi, khẳng định cũng có thể cấu kết với Diệp nữ thần, trái ôm phải ấp,hạnh phúc không giới hạn a!"

Nhiếp Ly cũng không biết những huynh đệ này đangnghị luận về hắn, nghe thấy Diệp Tử Vân gọi hắn lại, có chút ngoài ý muốn quayđầu lại.

- "Nhiếp đồng học tri thức về mặt Minh vănphi thường uyên bác, ta muốn thỉnh giáo Nhiếp Ly đồng học một vài vấn đề, cóthể hay không vậy?"

Ánh mắt Diệp Tử Vân sáng ngời nhìn qua Nhiếp Lynói.

- "Đương nhiên có thể, điều ta không biếtsẽ không nói."

Nhiếp Ly cười cười nói.

Diệp Tử Vân cũng không có quá kỳ vọng, dù saonhững vấn đề này nàng muốn thỉnh giáo cũng không phải người bình thường có thểgiải đáp, về mặt Minh văn học thuật, Diệp Tử Vân xuất thân ở thế gia đỉnhphong, tri thức sở học cao thâm hơn đệ tử cùng tuổi rất nhiều! Chương 16: Yêu thuật?Diệp Tử Vân từtrong không gian giới đeo trên ngón tay lấy ra hai quyển trục Minh văn.

Các cường giả thường dùng phương thức ghi mộtvài chiêu thức Minh văn vào trong quyển trục, đợi đến khi chiến đấu thì trựctiếp thúc giục quyển trục Minh văn là có thể thi triển ra chiến kỹ cường đại,so với việc trực tiếp thi triển thì nhanh hơn rất nhiều.

Bất quá quyển trục Minh văn phi thường đắt đỏ,chỉ là quyển trục trống không cũng đã mấy trăm yêu linh tệ, một quyển trục Minhvăn cấp Thanh Đồng cũng đã bán được hơn một nghìn yêu linh tệ, cấp Bạch Ngânkhả năng phải hơn vạn yêu linh tệ, còn về cấp Hoàng Kim thì càng không thểtưởng tượng nổi.

Thứ này không phải người bình thường có thể dùngđược, nó dị thường trân quý đấy!

- "Đây là hai quyển trục Minh văn, đều làPhong tuyết Minh văn"

Ngón tay xanh nhạt của Diệp Tử Vân chậm rãi mởmột quyển trục cấp Thanh Đồng rồi nói:

- "Hai Minh văn này hình như do lúc khắchọa xảy ra chút vấn đề, không có cách nào để sử dụng được, mà ta cũng không tìmra chỗ xảy ra vấn đề đó."

Nhiếp Ly nhìn lướt qua hai cái quyển trục Minhvăn, hắn liếc cái đã thấy vấn đề của hai cái Minh văn này.

Kiếp trước hắn ở bên trong Thời Không Yêu LinhChi Thư tu luyện rất lâu, vì vậy rất hiểu rõ các loại Minh văn đã đạt đến cựchạn đỉnh phong, tất cả thuộc tính, tất cả chủng loại Minh văn hắn đều rõ ràngnhư lòng bàn tay vậy. Sửa chữa hai cái Thanh Đồng Minh văn mà thôi, điều nàychẳng có tính thách thức gì cả.

- "Cho dù giáo thụ bình thường sẽ khôngnhìn ra vấn đề của hai cái Thanh Đồng Minh văn này, nhưng dùng gia thế củangươi có thể đi tìm phụ thân ngươi giải đáp giúp mà."

Nhiếp Ly nhìn về phía Diệp Tử Vân nói.

Nghe vậy, đôi mắt màu tím nhạt của Diệp Tử Vânhiện lên một tia ảm đạm.

Nhiếp Ly thấy thế đã hiểu, từ nhỏ Diệp Tử Vân đãkhông có mẫu thân, phụ thân nàng lại là Thành Chủ một ngày có trăm công nghìnviệc, gia gia của nàng thì là Yêu linh sư truyền kỳ muốn dẫn theo bộ hạ thăm dòsơn mạch Thánh Tổ để bài trừ nguy cơ tiềm tàng cho Quang Huy Chi Thành, tấtnhiên sẽ không có người nào có thể giúp Diệp Tử Vân giải đáp rồi.

Nghĩ tới đây, Nhiếp Ly vô cùng thương tiếc DiệpTử Vân, nói:

- "Sau này, nếu có vấn đề gì thì cứ đếnthời gian này mỗi ngày có thể tới đây tìm ta."

Nói xong, ánh mắt Nhiếp Ly nhìn lên hai quyểntrục Thanh Đồng Minh văn, chỉ vào một quyển trục Minh văn nói:

- "Cái thanh đồng Minh văn này là Minh văn'Phong Tuyết Như Đao' hệ Phong Tuyết, kết cấu khắc họa trên minh văn không cóvấn đề gì, nhưng nó là một quyển trục chất lượng thấp kém."

- "Quyển trục chất lượng thấp kém?"

Diệp Tử Vân kinh ngạc.

- "Đúng vậy, thủ đoạn làm giả của người nàycực kỳ cao minh, nhãn lực không tinh chuẩn bị lừa mua nó cũng là điều dễ hiểu."

Nhiếp Ly cười cười nói:

- "Minh văn 'Phong Tuyết Như Đao' sử dụngmáu của Phong Tuyết Linh Trùng trưởng thành để viết, mà bình thường máu PhongTuyết Linh Trùng trưởng thành là màu xám bạc chứ không phải màu đỏ bạc diễm lệnhư trên quyển trục này. Đây chắc là dùng máu Phong Tuyết Linh Trùng ấu trùngđể viết, vì Phong Tuyết Linh Trùng ấu trùng không đủ cường đại dẫn đến minh văn'Phong Tuyết Như Đao' này không thể thúc giục."

Máu Phong Tuyết Linh Trùng trưởng thành là màuxám bạc, còn khi nhỏ là màu đỏ bạc, Diệp Tử Vân tuyệt đối không nghĩ tới vấn đềrõ ràng là ở chỗ này. Nàng đã cầm quyển trục này thỉnh giáo rất nhiều giáo thụtrong học viện, thậm chí đến cả Phó Viện trưởng, nhưng mà không một ai tìm ravấn đề, bởi vì quyển trục Minh văn Thanh Đồng này là hoàn toàn nguyên vẹn đấy!

Nghi hoặc này đã giấu trong nội tâm Diệp Tử Vânrất lâu rồi, đến tận hôm nay nghi hoặc này mới được cởi bỏ.

Nguyên lai do góc độ suy nghĩ của nàng vẫn mộtmực sai, phương diện khắc họa Minh văn này không có bất kỳ sai sót gì cả, vậymà nàng muốn tìm ra sai sót từ đó hiển nhiên là điều không thể nào!

Vấn đề như vậy, Nhiếp Ly liếc cái đã nhìn ra,như vậy phải cần học thức tới trình độ nào chứ? Đến cả những giáo thụ kia cùngPhó viện trưởng đều không thể so sánh mặt học thức với Nhiếp Ly hay sao?

Diệp Tử Vân sinh ra kính nể thật sâu với NhiếpLy, nàng liền buông xuống phòng bị của bản thân, một người có học thức uyên bácnhư thế chắc hẳn nhân phẩm không quá tệ a?

- "Vậy còn cái Minh văn Thanh Đồngnày?"

Diệp Tử Vân chỉ vào Minh văn Thanh Đồng còn lại,nàng dùng tay chỉ còn ánh mắt thì xoay động đánh giá thoáng qua Nhiếp Ly. NhiếpLy dáng người so với nàng thì cao hơn một chút thôi, khuôn mặt góc cạnh rõràng, mày kiếm mắt sáng, nhìn tương đối đẹp trai.

Trước kia nàng cảm giác phi thường thấp vớiNhiếp Ly, nhưng thẳng đến hôm nay, Diệp Tử Vân đã bắt đầu hiểu rõ một chút vềhắn, trong nội tâm sinh ra kính nể thật sâu.

- "Minh văn này là 'Lẫm Phong Sậu Tuyết' hệphong tuyết, Lẫm Phong Sậu Tuyết' vốn là Minh văn cấp Bạch ngân, thế nhưng dothời đại hắc ám lưu lại Minh văn 'Lẫm Phong Sậu Tuyết' không hề trọn vẹn, saunày hậu nhân sửa chữa bổ sung đầy đủ cho nó nhưng mà lại khiến nó hạ thấp mộttầng liền, biến thành Minh văn Thanh Đồng."

Nhiếp Ly nói:

Diệp Tử Vân nghi hoặc, nàng không nghĩ tới, rõràng còn có một đoạn lịch sử như vậy, đoạn lịch sử này ghi chép ở trên bộ sáchnào nhỉ, sao nàng chưa từng gặp?

Lại nghe thấy Nhiếp Ly tiếp tục nói:

- "Ngoại trừ giáng cấp xuống Minh văn Thanhđồng, hơn nữa bởi vì do kết cấu của Minh văn 'Lẫm Phong Sậu Tuyết' sau khi đượcvá thì xuất hiện thêm một vài vấn đề, thường xuyên trong quá trình sử dụng sẽxuất hiện các loại vấn đề dẫn đến không cách nào sử dụng. Cần cải biến thoángqua kết cấu của Minh văn này."

- "Cải biến kết cấu, cải biến như thếnào?"

Trong mắt Diệp tử Vân tràn đầy nghi hoặc, đến cảgia gia của nàng cũng không dám tự tiện cải biến một cái Minh văn, bởi vì Minhvăn lưu truyền từ thời Thượng Cổ đều là trạng thái hoàn mỹ, gia gia của nàngmặc dù là Yêu Linh Sư truyền kỳ có thể tự sáng tạo ra Minh văn nhưng cũng rấtkhó sửa đổi Minh văn.

- "Có bút không?"

Nhiếp Ly nhìn về phía Diệp Tử Vân hỏi.

Tay phải Diệp Tử Vân khẽ động, lấy ra một bútngân giác, bút này dùng sừng nhọn của Giác Dương chế thành.

Nhiếp Ly tiếp nhận bút, đầu ngón tay trong lúcvô tình đụng phải lòng bàn tay Diệp Tử Vân, da thịt trắng nõn kia khiến nội tâmhắn rung động.

Diệp Tử Vân lập tức rụt tay lại, bỗng nhiênngẩng đầu, ánh mắt đề phòng nhìn Nhiếp Ly, nàng còn tưởng rằng hắn cố ý sàm sỡnàng nhưng mà nàng lại thấy Nhiếp Ly đang nghiêm trang cầm bút, khuôn mặt hiệnra thần sắc ngưng trọng rất nghiêm túc.

Có lẽ do mình suy nghĩ quá nhiều, nhưng cái chạmvừa rồi cũng đủ khiến trong lòng thiếu nữ dâng lên một tia cảm giác khácthường.

Nhiếp Ly đơn giản phác họa vài nét bút lên tờgiấy trắng, một cái Minh văn so với 'Lẫm Phong Sậu Tuyết' thì càng thêm hoànchỉnh hiện lên trên giấy, mỗi một tia tỷ lệ đường cong đều không sai chút nào,giống như là in lại vậy.

Minh văn phức tạp như vậy mà Nhiếp Ly chỉ tiện tayphác thảo vài nét bút đã xong, năng lực kinh người như này nàng chứng kiến đãquá đủ rồi @@. Minh văn 'Lẫm Phong Sậu Tuyết' sau khi được cải biến thì phứctạp hơn nhiều lắm, làm cho Diệp Tử Vân xem đã có chút không hiểu rồi.

- "Đây là Minh văn 'Lẫm Phong Sậu Tuyết'nguyên vẹn rồi.

Nhiếp Ly nhìn về phía Diệp Tử Vân nói:

- "Thuộc cấp Bạch ngân."

Ánh mắt Diệp Tử Vân rơi lên trên Minh văn 'LẫmPhong Sậu Tuyết', đôi mi thanh tú của nàng nhíu lại, trình độ phức tạp của Minhvăn 'Lẫm Phong Sậu Tuyết' sau khi cải biến phải phức tạp hơn gấp rưỡi lúctrước, nhưng cuối cùng hiệu quả cụ thể như nào hiện giờ nàng không có cách nàonghiệm chứng, trừ phi có người làm cái Minh văn 'Lẫm Phong Sậu Tuyết' này thànhquyển trục.

Nàng căn bản chưa từng gặp qua hình thái Minhvăn như này!

- "Minh văn này từ ba mươi sáu đạo Minh văntrụ cột cấu thành."

Nhiếp Ly nói:

- "Như vậy mới là một loại kết cấu ổn định,trạng thái không trọn vẹn lúc trước không phải là ổn định của nó!"

Diệp Tử Vân mang theo một tia nghi hoặc chỉ 'Ân'một tiếng, cũng không có hỏi tiếp, mà thu Minh văn Nhiếp Ly vẽ lại, chuẩn bị đểngười ta làm thành quyển trục thử thí nghiệm một phen xem đến cùng có phải nhưlời Nhiếp Ly nói hay không, đây là một đạo Minh văn cấp Bạch ngân.

Diệp Tử Vân lại thỉnh giáo một ít vấn đề vềPhong Tuyết Minh văn cùng với công pháp tu luyện, Nhiếp Ly trả lời trôi chảy.Được Nhiếp Ly chỉ điểm, những nghi vấn trong lòng Diệp Tử Vân được sáng tỏthông suốt, nàng càng bội phục Nhiếp Ly hơn. Một người phải mất bao nhiêu thờigian mới có thể được như Nhiếp Ly học đến trình độ ghê tởm như vậy?

- "Nhiếp Ly đồng học, cám ơn ngươi đã giảiđáp, đừng quên ước định của chúng ta, ngày mai ta sẽ đến nơi này, không gặpkhông về."

Trước khi rời đi, Diệp Tử Vân hé miệng cườicười, như Minh Châu sinh mê, xinh đẹp thoát tục.

Nụ cười rực rỡ kia làm cho Nhiếp Ly giật mìnhthất thần, đến lúc nhìn lại thì Diệp Tử Vân đã phất tay ly khai, chỉ còn bónglưng xinh đẹp yểu điệu động lòng người.

Tâm tình Nhiếp Ly trong lúc bất chợt trở nên vuisướng, kết quả lần đầu nói chuyện phiếm cùng Diệp Tử Vân khiến hắn hết sức hàilòng.

Nhiếp Ly dang chuẩn bị ly khai thì đột nhiên mộtthân ảnh từ bên cạnh vọt ra, mãnh liệt túm lấy cổ áo Nhiếp Ly.

- "Là ngươi."

Ánh mắt Nhiếp Ly nhìn rõ người tới, thần sắc hắntrầm xuống, người này chính là Thẩm Việt.

Thẩm Việt tay phải túm cổ áo Nhiếp Ly, hung dữnhìn chằm chằm vào Nhiếp Ly:

- "Vừa rồi Tử Vân nói với ngươi mấy thứ gìđó?"

- "Buông tay ra, nếu không ta không kháchkhí đâu."

Nhiếp Ly lạnh lùng đáp lại Thẩm Việt.

- "Hừ hừ, không khách khí với ta, Nhiếp Ly,ngươi tự sướng quá đáng rồi, ngươi nghĩ mình là ai? Cho rằng biết chút ít trithức về Minh văn liền giỏi sao? Ngươi còn kém xa lắm! Về sau cách xa Tử Vân mộtchút, bằng không mà nói, ta sẽ cho ngươi đẹp mặt!"

Thẩm Việt âm trầm nói ra.

Bọn người Đỗ Trạch, Lục Phiêu ở xa xa thấy nhưvậy lập tức xông tới. Lúc này bên cạnh Thẩm Việt cũng có sáu bảy tùy tùng đangnhìn chằm chằm vào đám Đỗ Trạch, Lục Phiêu, song phương chiến hỏa hết sức căngthẳng.

Đồ Thư Quán chỗ xa xa, những đồng học khác thấymột màn như vậy, nhao nhao mà né tránh, lo sợ chiến hỏa lan đến người họ.

- "Chuyện gì xảy ra vậy?"

- "Nghe nói Thẩm Việt vì Diệp nữ thần màphát sinh xung đột cùng Nhiếp Ly, sắp lao vào đánh nhau rồi."

- "Nhiếp Ly là ai, lại dám đắc tội ThẩmViệt vậy, Thẩm Việt chính là đệ tử dòng chính của Thần Thánh thế gia đấy!"

- "Nhiếp Ly điên rồi, thật sự là không biếttrời cao đất rộng! Thẩm Việt sắp đạt tới Thanh đồng Nhất tinh rồi, Nhiếp Ly saolà đối thủ của hắn được."

Thẩm Việt hắn nghĩ, dùng thực lực của hắn đốiphó Nhiếp Ly quá đơn giản, hắn chỉ cần dùng một phần mười lực đạo đã có thểnghiền ép Nhiếp Ly rồi!

Còn Nhiếp Ly thì khinh miệt nhìn tên Thẩm Việtcuồng vọng tự cho mình là đúng, trong mắt hắn thì Thẩm Việt chỉ là tiểu thí hàimà thôi, hắn chưa bao giờ xem Thẩm Việt là đối thủ của mình! Coi như là toàn bộThần Thánh thế gia cũng chỉ miễn cưỡng đủ để giúp hắn chơi đùa mà thôi, chứ tênThẩm Việt này thì tính là cái gì?

Luận về độ mạnh yếu của lực lượng hay Linh hồnlực thì trước mắt Nhiếp Ly đều kém hơn Thẩm Việt, dù sao Nhiếp Ly vừa mới tuluyện Thiên Đạo Thần Quyết có hai ngày mà thôi. Nhưng trong mắt Nhiếp Ly thìphương thức sử dụng lực lượng cùng Linh hồn lực của Thẩm Việt chỉ như ngườinguyên thủy mà thôi, vô cùng thô bỉ.

Cho dù lực lượng hiện giờ của Nhiếp Ly chỉ có38, Linh hồn lực chỉ có 32, cơ mà đùa chơi chết Thẩm Việt cũng đã dư xài rồi.

- "Ngươi cho rằng ỷ có bối cảnh Thần Thánhthế gia liền có thể ngang ngược càn rỡ hay sao? Có được Linh Hồn Hải màu lục chínhlà thiên tài sao? Ngươi còn kém quá xa!"

Nhiếp Ly bóp chặt nắm đấm của Thẩm Việt, lựclượng ngón giữa bóp lấy cổ tay Thẩm Việt, lực lượng xuyên thấu qua ngón giữatruyền ra ngoài, chậm rãi tách rời nắm đấm của Thẩm Việt.

Thẩm Việt giật mình phát hiện, tay Nhiếp Ly nắmchặt ở trên cổ tay của hắn, làm cho cả đầu cánh tay hắn như tê dại cả lại, bủnrủn vô lực, mặc kệ hắn dùng sức ra sao tay của hắn vẫn không tự chủ được bịchậm rãi tách ra.

Một lát sau, tay Nhiếp Ly tựa như vòng sắt khóachặt cánh tay của hắn, một cỗ thống khổ toàn tâm can làm khuôn mặt hắn suýt nữaméo lại.

Điều này sao có thể? Hắn sao làm được? Lực lượngcủa ta rõ ràng cường đại hơn hắn, vì sao lại hoàn toàn không cách nào chống lạihắn?

Trong ấn tượng của Thẩm Việt, Nhiếp Ly luôn làmột tên với thiên phú linh hồn nát bét, thân thể thì suy nhược, còn hắn thì làthiên tài trong lớp, là con cưng của trời có thiên phú màu lục, từ nhỏ đã ăncác loại Linh dược, tố chất thân thể so với thế hệ bình thường thì cường đạihơn nhiều.

Nhưng mà, chỉ giao phong ngắn ngủi, hắn rõ ràngkhông thể đánh lại Nhiếp Ly!

Nhiếp Ly đến cùng dùng cái yêu thuật gì vậy? !

Nhiếp Ly nhàn nhạt cười khẩy, tuy rằng lực lượngcủa hắn tạm thời còn chưa có tăng lên, nhưng mà năng lực khống chế lực lượngcủa Nhiếp Ly cũng không giống như con gà Thẩm Việt có thể so sánh. Nhiếp Lydùng lực lượng ở đầu ngón tay, xuyên qua các khớp xương tay của Thẩm Việt, lậptức làm cánh tay Thẩm Việt mất đi lực lượng! Chương 17: Văng ra rồiNhìn thấy nắmtay Thẩm Việt bị Nhiếp Ly chậm rãi đẩy ra, mặt Thẩm Việt lại lộ ra vẻ thốngkhổ, đám tùy tùng Thẩm Việt đều ngớ ngẩn.

- "Xảy ra chuyện gì vậy? Thẩm Việt lão đạilàm sao vậy?"

Bọn hắn ngơ ngác nhìn Thẩm Việt, bọn hắn nghĩThẩm Việt giáo huấn Nhiếp Ly nhất định là dư xài rồi, thế nhưng là vì cái gì,Thẩm Việt lại có vẻ thống khổ như vậy? Đây là tình huống gì?

Bọn Đỗ Trạch, Lục Phiêu đối với trường hợp nàycũng không cảm thấy ngoài ý muốn, tỏ vẻ như là chuyện hiển nhiên nhiên, từ khitu luyện công pháp Nhiếp Ly cho, tu vi của bọn hắn cũng tăng mạnh, tuy rằngLinh hồn lực không đạt tới 100 nhưng mà lực lượng bọn hắn đã có tăng cường trênphạm vi lớn.

Thần Quyết Nhiếp Ly tu luyện khẳng định so vớibọn hắn còn cường đại hơn, không biết tu vi Nhiếp Ly đã đạt đến trình độ nào,áp chế Thẩm Việt nhất định là dư xài rồi!

Bọn hắn cũng không biết là, Nhiếp Ly bây giờ tốcđộ tu luyện so với bọn hắn vẫn chậm hơn một chút, tuy lực lượng vẫn còn tươngđối nhỏ yếu, nhưng với học thức mênh mông uyên bác của mình, cho dù hắn là mộtngười bình thường, đùa chơi chết Thẩm Việt cũng là chuyện đơn giản.

Nhiếp Ly lạnh lùng nói ra:

- "Tử Vân không phải cái tên cho ngươi gọi,nếu như bị ta phát hiện ngươi theo dõi Tử Vân lần nữa, ta đây gặp ngươi mộtlần, đánh ngươi một lần!"

Trùng sinh trở về, Nhiếp Ly không cho phép bấtluận kẻ nào mang ý xấu với Diệp Tử Vân! Cái loại cảm giác cùng sinh cùng tử,tương cứu trong lúc hoạn nạn, không phải loại phế vật như Thẩm Việt có thể hiểuđấy.

- "Điều đó không có khả năng, ta làm sao cóthể thất bại!"

Thẩm Việt không cam lòng gào thét trong lòng,hắn như thế nào cũng không nghĩ tới, chính mình lại có thể thua ở trong tayNhiếp Ly, ánh mắt của hắn trở nên dữ tợn... gầm gừ:

- "Đây là ngươi bức ta đấy!"

Linh hồn hải Thẩm Việt bành trướng mãnh liệt,từng cỗ lực lượng Linh hồn lộ ra bên ngoài cơ thể, oanh oanh đánh về phía NhiếpLy.

Mặc dù không nắm giữ Yêu Linh chiến kỹ, nhưngThẩm Việt đã có thể dùng Linh hồn lực trực tiếp oanh kích Linh Hồn Hải Nhiếp Lyrồi.

Thẩm Việt có Linh hồn lực đã đạt đến 78, mà Linhhồn lực của Nhiếp Ly, hai ngày trước là 5, hiện tại cũng không quá 30 điểm.

Nhiếp Ly có Linh hồn lực chỉ bằng một nửa ThẩmViệt!

- "Không tốt, Nhiếp Ly vừa mới tu luyệnLinh hồn lực được hai ngày, Linh hồn lực hẳn là không sánh bằng ThẩmViệt."

Đỗ Trạch biến sắc, đáng tiếc bọn hắn khoảng cáchquá xa, lại có bọn tùy tùng của Thẩm Việt ngăn lại, có sáu gã là Thanh đồngcấp, cho nên bọn hắn căn bản không cách nào tiếp cận.

Thẩm Việt thúc giục Linh hồn hải đến mức cựchạn, Linh hồn lực mãnh liệt bành trướng bắn thẳng tới Nhiếp Ly.

- "Hặc hặc, Linh hồn lực nhỏ yếu như vậy,cũng dám ở trước mặt ta kiêu ngạo!"

Thẩm Việt cảm giác được Nhiếp Ly có Linh hồn lựcphi thường nhỏ yếu, dùng Linh hồn lực cường bạo của hắn, hoàn toàn có thểnghiền ép Nhiếp Ly!

- "Không biết lượng sức!"

Nhiếp Ly khinh miệt mà lạnh cười một tiếng, kiếptrước hắn khiêu chiến qua rất nhiều Yêu Linh đại sư, vô số cực hạn siêu cấp Yêuthú cường đại, những Yêu Linh đại sư, siêu cấp Yêu thú này ngoại trừ có Linhhồn lực cường đại thì năng lực thao túng Linh hồn lực cũng đã đạt đến mức kinhngười.

Tuy rằng ở kiếp này, Nhiếp Ly có linh hồn lựcrất nhỏ yếu, nhưng mà Nhiếp Ly kiếp trước đã trải qua vô số lần sinh tử đốilập, tích lũy không biết bao nhiêu kinh nghiệm, việc thao túng linh hồn lực cóthể nói là vô cùng thành thạo, dù hiện tại chỉ có hơn ba mươi điểm Linh hồnlực, nhưng chấp cả Yêu Linh Sư Thanh đồng tới, cũng đừng mơ tưởng lấy được trênngười hắn một tia chỗ tốt!

Thẩm Việt sử dụng linh hồn lực quả thực là thôbỉ đơn sơ, chỉ có thúc giục Linh hồn lực oanh kích Linh hồn hải đối phương,dưới con mắt của Nhiếp Ly thì Thẩm Việt này y như bộ lạc hoang dã vậy, chẳng cógì khác nhau cả.

Linh hồn lực không phải dùng như thế!

Trong mắt Nhiếp Ly, Thẩm Việt toàn thân đều sơhở, chỉ cần Nhiếp Ly muốn, một cái hô hấp thôi Thẩm Việt sẽ là một cỗ tử thinằm trên đất rồi! Bất quá Quang Huy Chi Thành không cho phép giết người, huốngchi Thánh Lan Học Viện lại càng là địa phương thần thánh, càng không thể giếtngười.

Nhiếp Ly cũng lười giết Thẩm Việt, bởi đối với NhiếpLy, Thẩm Việt hoàn toàn không tạo thành bất cứ uy hiếp gì!

Một con hổ, sẽ coi một con gà là uy hiếp củamình sao?

Buồn cười có ít người hoàn toàn không nhận ra!Thẩm Việt dường như vẫn không nhận ra tình hình, Thẩm Việt cảm giác Linh hồnlực của mình thế như chẻ tre, trên mặt lộ ra thần sắc cuồng hỉ, hắn hầu như cóthể tưởng tượng ra Nhiếp Ly thống khổ thế nào khi dính đòn.

Ngay khi Thẩm Việt tụ Linh hồn lực chuẩn bị oanhkích Linh hồn hải Nhiếp Ly, Nhiếp Ly liền ngưng tụ Linh Hồn Lực thành một đạo kimchâm nhỏ nhọn và mỏng, đâm thẳng vào bức màn Linh hồn lực Thẩm Việt tạo ra.

Dùng điểm phá diện!

Linh hồn lực Thẩm Việt đang quán trải rộng, màNhiếp Ly thì ngưng tụ thành 1 cái kim châm mỏng nhọn, tuy Nhiếp Ly vẻn vẹn dùngrất ít Linh hồn lực, nhưng vẫn thoải mái phá hết mà đâm thẳng vào bên trong.

- "A!"

Thẩm Việt lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiếtnhư heo bị chọc tiết, Linh hồn lực Thẩm Việt nhao nhao tan tác, Linh hồn lựcNhiếp Ly trực tiếp oanh kích lên Linh hồn hải Thẩm Việt.

Linh Hồn Hải bị xuyên thủng, cảm giác thống khổđau đớn, mồ hôi to như hạt đậu từ trên ngừoi Thẩm Việt cuồn cuộn rơi xuống, hắnthở hổn hển từng ngụm, cảm giác như thấy được thứ gì đó cực kì đáng sợ.

Linh Hồn Hải chấn động, tâm thần bị chấn nhiếp,Thẩm Việt dần dần mơ hồ, bóng dáng Nhiếp Ly trước mắt nguy nga như núi cao! Cảmgiác như khó có thể đối kháng! Thần sắc Nhiếp Ly trầm lạnh làm đáy lòng của hắnbay lên sợ hãi nhè nhẹ.

Ánh mắt Nhiếp Ly giống như là một thanh lợi kiếmra khỏi vỏ, kiếp trước hắn đã trải qua vô số trận sinh tử chém giết, cường giảbỏ mạng dưới tay vô số kể, xuyên việt về, trong linh hồn hắn vẫn mang theo khítức lạnh lẽo thấu xương, loại khí tức này không phải tiểu hài như Thẩm Việt cóthể đối kháng.

Thẩm Việt bị dọa sợ đến bể mật, trên quần mát lạnh,đúng là bị dọa đến đái ra nước tiểu.

- "Xảy ra chuyện gì vậy? Chuyện gì xảyra?"

Mấy cái tùy tùng Thanh đồng Nhất tinh bên cạnhThẩm Việt cũng lộ ra thần sắc nghi hoặc.

Bọn hắn biết rõ Thẩm Việt có Linh hồn lực so vớiNhiếp Ly phải cường đại hơn nhiều, rõ ràng chiếm cứ ưu thế, vì cái gì cuối cùngngười bị tan tác Linh Hồn Hải lại là Thẩm Việt? Vừa rồi rút cuộc đã xảy rachuyện gì?

Nhiếp Ly động tác quá là nhanh, bọn hắn căn bảnkhông có kịp phản ứng!

- "Rõ ràng bị dọa sợ đến đái ra quần, thựcthối, chỉ bằng phế vật như ngươi, cũng dám đến uy hiếp ta? Ta chẳng muốn lãngphí thời gian, cút cho ta, về sau cách ta xa một chút!"

Nhiếp Ly xách Thẩm Việt bằng một tay, giương tayvung vất Thẩm Việt ra ngoài.

- Oanh!

- Thẩm Việt bị ném ra ngoài cửa sổ, nặng nề ngãở trên mặt đất, bụi đất tung lên mù mịt.

- "Lão đại!"

- "Lão đại!"

Những tùy tùng kia tranh thủ thời gian liền xôngra ngoài, ba chân bốn cẳng nâng Thẩm Việt lên, bọn hắn chứng kiến cảnh quầnThẩm Việt thấm ướt một mảnh, bốc mùi nồng nặc

- "Nhanh lên dẫn ta đi!"

Thẩm Việt quát lạnh, trong lòng là sự sợ hãicuồn cuộn, cảm giác nóng ấm bên dưới cùng mùi khai nồng nặc khiến hắn tâm loạnnhư ma.

Những tùy tùng kia tranh thủ thời gian mang theoThẩm Việt chạy như điên.

Trong tiệm sách, mấy gã nhận thức Nhiếp Ly cùngThẩm Việt tất cả đều choáng váng, Nhiếp Ly rõ ràng một tay xách Thẩm Việt đápqua cửa sổ ném ra ngoài! Đây là đang nằm mơ sao?

Ở lớp học Võ giả học đồ sơ cấp, Nhiếp Ly cóthiên phú hoàn toàn không cách nào cùng Thẩm Việt đánh đồng, tất cả mọi ngườiđều cho rằng Nhiếp Ly sẽ bị dạy dỗ, lại không nghĩ rằng bị giáo huấn không phảilà Nhiếp Ly, mà là Thẩm Việt!

Tuy rằng rất nhiều người không nhìn rõ ràng quátrìnhsong phương giao thủ, nhưng Thẩm Việt xác thực thất bại, đây là sự thậtkhông thể chối cãi.

- "Hặc hặc, Thẩm Việt rõ ràng bị dọa đến tèra quần, đây rõ ràng là Linh Hồn Hải bị công phá a, chẳng lẽ Nhiếp Ly có Linhhồn lực còn cường đại hơn Thẩm Việt?"

- "Nghe nói Nhiếp Ly cùng Đạo sư Thẩm Tútừng có ước định! Nếu như hắn trong hai tháng đạt tới Thanh đồng Nhất tinh, Đạosư Thẩm Tú phải tự động cuốn gói, nguyên lai Nhiếp Ly đã sớm đã tính trướca!"

- "Nhiếp Ly chỉ có xích sắc Linh Hồn Hải,như thế nào tăng lên được nhanh như vậy?"

Trong tiệm sách nguyên một đám các học viên đềuđang nghị luận.

Nhiếp Ly cùng đám người Đỗ Trạch, Lục Phiêu nhìnnhau, sắc mặt đều đỏ lên, bọn chúng đều có một loại cảm giác mãnh liệt hưngphấn cùng cuồng hỉ, hôm nay giáo huấn Thẩm Việt một trận, thật sự quá hả giậnrồi. Trong lớp, Thẩm Việt vẫn luôn không coi ai ra gì, bọn hắn đã sớm ngứa mắttên Thẩm Việt!

Ở Đồ Thư Quán, chuyện này nhấc lên một tia gợnsóng trong lòng các đệ tử, nhưng đối với cả Thánh Lan Học Viện, cũng không cóảnh hưởng quá lớn, rất nhanh trở về như cũ, bọn Nhiếp Ly lại tiếp tục vùi đầukhổ luyện.

Tại văn phòng riêng của Thẩm Tú.

- "Ngươi nói cái gì? Ngươi bị Nhiếp Ly từtrong tiệm sách ném ra?"

Thẩm Tú âm trầm gằn giọng:

- "Lực lượng của ngươi đã có 63, Linh hồnlực đã có 78, chẳng lẽ Nhiếp Ly so với ngươi còn mạnh hơn hay sao?"

Thẩm Việt nhớ tới sự tình vừa rồi, lòng vẫn cònsợ hãi, sát khí lạnh thấu xương kia đã để lại trong lòng của hắn 1 bóng ma, mỗilần nhớ tới liền kinh hồn bạt vía, Linh hồn hải chấn động, ít nhất trong mộttháng liền không thể bình phục, tiến triển tu luyện sẽ phi thường chậm.

- "Cô cô, Nhiếp Ly rõ ràng biết Yêu thuật,lực lượng của hắn rõ ràng yếu hơn ta, nhưng mà hắn một trảo bắt lấy cổ tay củata, toàn bộ cánh tay ta đều không có miếng khí lực nào. Lực lượng linh hồn củata rõ ràng so với hắn cường đại hơn nhiều, thế nhưng là không biết vì cái gì,vừa tiếp xúc Linh hồn lực của hắn, lực lượng linh hồn của ta liền hỏngmất."

Thẩm Việt hồi tưởng lại, hắn vẫn như cũ tràn đầykhó hiểu, đến bây giờ hắn vẫn không rõ mình là tại sao mình thua!

Thẩm Việt sắc mặt xanh mét, phẫn nộ đến cơ hồmuốn co quắp lại, bị dọa đến đái ra quần, chuyện này thật xấu hổ chết người!

Nhiếp Ly, ta không để yên cho ngươi! Thẩm Việtnắm chặt nắm tay, thù này không đội trời chung!

- "Lực lượng của hắn cùng Linh hồn lực cóbao nhiêu?"

Thẩm Tú cau mày, nàng tự nhiên sẽ không quên ướcđịnh của nàng và Nhiếp Ly, nếu như trong hai tháng Nhiếp Ly mà đạt tới cảnhgiới Thanh đồng Nhất tinh, nàng phải tự động từ chức a!

- "Lực lượng của hắn nhiều lắm chỉ có 30,Linh hồn lực đoán chừng tối đa cũng chỉ 10!"

Thẩm Việt nói.

- "Phế vật, như vậy mà ngươi cònthua?"

Thẩm Tú mắng một tiếng.

Thẩm Việt há mồm muốn giải thích, nhưng chỉ cóthể ủy khuất mà câm miệng, hắn cũng hoàn toàn không nghĩ tới chính mình lại cóthể thua. Nhiếp Ly Linh có Linh hồn lực rõ ràng yếu nhớt như vậy, lại có thểnhẹ nhàng mà chiến thắng hắn, công phá Linh hồn lực của hắn!

- "Khả năng tiểu tử này am hiểu cách khốngchế lực lượng cùng Linh hồn lực!"

Thẩm Tú dù gì cũng là con cháu thế gia, cũngbiết 1 ít sự việc, nàng suy đoán nói:

"Có ít người tuy rằng Linh hồn lực rất yếu,nhưng thiên phú khống chế rất mạnh, có thể lấy yếu thắng mạnh. Bất quá muốntrong hai tháng đạt tới cảnh giới Thanh đồng nhất tinh ư, không có đơn giản nhưvậy đâu!"

Thẩm Tú khẽ hừ một tiếng.

- "Ân."

Thẩm Việt gật đầu nói, Nhiếp Ly kết giao cùngDiệp Tử Vân làm hắn bị uy hiếp mãnh liệt, hắn hy vọng Nhiếp Ly sớm bị đuổi học,cút càng xa càng tốt! Chương 18: Minh văn đại sư?Màn đêm dần dầnbuông xuống, ánh trăng sáng tỏ, phủ lên mọi vật một tầng lụa mỏng.

Thí luyện chi địa.

Nhiếp Ly đi về chỗ lần đầu gặp Tiếu Ngưng Nhi,từ xa mà nhìn lại, dưới ánh trăng mờ, một thiếu nữ vận váy mỏng bằng lụa đanglẳng lặng đứng yên, nàng hôm nay dường như đã trải qua một sự chuẩn bị tỉ mỉ,mái tóc đen nhánh giống như thác nước rủ xuống, bên trên tô điểm bằng một sợidây cột hờ hững những lọn tóc lại. Khuôn mặt trắng nõn non mịn, hai hàng lôngmày thon dài như vẽ, thanh lệ thoát tục, quả thật không mang theo một tí vịkhói lửa nhân gian nào.

Không hổ là mỹ nữ nổi danh cùng với Diệp Tử Vân.

- "Ta còn tưởng rằng ngươi không tới?"

Đôi mắt sáng tỏ của Tiêu Ngưng Nhi rơi vào NhiếpLy.

- "Sao được, ta là người rất thủ ướcnga."

Nhiếp Ly khẽ mỉm cười nói:

- "Mặc kệ có bao nhiêu bề bộn, cũng phảitrước tiên đem tổn thương trên người ngươi chữa cho tốt đã."

- "Cảm ơn."

Tiếu Ngưng Nhi cúi đầu nhẹ nói, nội tâm tràn đầycảm kích.

Nhiếp Ly nhìn về phía Tiếu Ngưng Nhi, cách ănmặc hôm nay của Tiếu Ngưng Nhi so với lúc trước càng thêm động lòng người, váytơ trắng phác họa lấy dáng người yểu điệu, trước ngực là một đường cong uốnlượn nhô cao, váy dài đến chỗ đầu gối, lờ mờ có thể cảm giác được cặp đùi đẹp,tràn ngập co dãn.

- "Hiện tại hẳn là đỡ một ít rồi."

Nhiếp Ly cầm chân ngọc Tiếu Ngưng Nhi, mắt cáchân tinh xảo xinh đẹp óng ánh tựa thủy tinh, hắn dịu dàng nắm chặt, tinh tếtỉ mỉ rót lực lượng vào, dần dần, chỗ máu ứ đọng trước kia liền phai nhạt đikhông ít.

- "Ân, đúng vậy."

Tiếu Ngưng Nhi gật đầu nói, nội tâm nàng đối vớiNhiếp Ly tràn đầy cảm kích, nhờ Nhiếp Ly mát xa, mấy ngày sau đó, buổi tối nàngngủ đặc biệt ngon, không có khổ cực thống khổ như trước nữa rồi.

Tuy rằng đã xoa bóp một lần, nhưng cảnh tượngmắt cá chân bị Nhiếp Ly giữ trong lòng bàn tay, vẫn như cũ làm nàng không khỏivài phần ngượng ngùng.

Nhiếp Ly một bên giúp đỡ Tiếu Ngưng Nhi mát xa,vừa nói:

- "Ta muốn cầu ngươi một việc, ngươi có thểgiúp ta không a?"

- "Mặc kệ sự tình gì, chỉ cần ta có thể làmđược."

Trong ánh mắt Tiếu Ngưng Nhi tràn đầy chân thànhmà nói.

- "Chỗ này ta có một vạn Yêu Linh Tệ, tamuốn nhờ ngươi phái người đi từng cái tiệm thuốc, giúp ta mua cỏ Tử Lam."

Nhiếp Ly mở miệng nói ra.

- "Cỏ Tử Lam?"

Tiếu Ngưng Nhi cảm thấy kinh ngạc, hỏi:

- "Ngươi muốn mua cỏ Tử Lam làm cáigì?"

Cỏ Tử Lam là một loại dược thảo phi thường phổthông, bình thường chỉ dùng để hun khói. Chỉ việc đem Cỏ Tử Lam phơi khô, sauđó xem như củi mà đốt sẽ sinh ra đại lượng khói đặc, có hiệu quả đuổi côntrùng.

Cỏ Tử Lam có rất nhiều, mà lại phi thường dễkiếm, một Yêu Linh Tệ có thể mua được một bó to, hàng năm tính cả Quang Huy ChiThành không biết thiêu hủy bao nhiêu cỏ Tử Lam.

Mà ngoại trừ hun khói, hình như cỏ Tử Lam cũngkhông có tác dụng khác. Nhiếp Ly thoáng cái hao phí một vạn Yêu Linh Tệ mua sắmnhiều cỏ Tử Lam như vậy, hắn muốn làm gì?

- "Đều có lí do cả."

Nhiếp Ly nói, hắn sở dĩ bảo Tiếu Ngưng Nhi giúphắn, là vì Tiếu Ngưng Nhi đi làm chuyện này sẽ không có người chú ý. Nhiếp Lyhắn hiện tại danh tiếng có chút lan rộng, cho nên hắn muốn ít xuất hiện mộtchút.

- "Ngươi muốn bao nhiêu cỏ Tử Lam?"

- "Đương nhiên là càng nhiều càng tốt, trênthị trường có bao nhiêu Cỏ Tử Lam, ta muốn bấy nhiêu."

Nhiếp Ly nói.

Tiếu Ngưng Nhi thật sự không hiểu, mua nhiều cỏTử Lam vậy có thể làm cái gì?

- "Chuyện này giao cho ta, ta sẽ ứng tiềngiúp ngươi, một vạn Yêu Linh Tệ với ta mà nói không coi là gì!"

Tiếu Ngưng Nhi nói, tuy rằng hiện giờ gia tộcTiếu Ngưng Nhi xuống dốc, nhưng dù sao cũng là hào môn thế gia, Tiếu Ngưng Nhivới tư cách là đệ tử dòng chính, thiên phú thập phần trác tuyệt, từ nhỏ đến lớnkhông có thiếu tiền, mà bình thường nàng cơ bản không tiêu dùng gì, tất cả tiềnđều tích góp lại, sơ sơ cũng có mấy chục vạn Yêu Linh Tệ.

Nhiếp Ly suy nghĩ một chút, gật đầu nói:

- "Cũng được, ngươi trước giúp ta mua a,càng nhiều càng tốt, ứng ra giúp ta một ít, đến lúc đó ta trả lại ngươi gấpbội."

- "Không cần, chút tiền ấy ta không coi làgì."

Tiếu Ngưng Nhi vội vàng nói, nàng vì có thể giúpNhiếp Ly mà cảm thấy cao hứng, dù sao ân tình Nhiếp Ly đối với nàng thật sự quálớn, nàng cũng không biết làm như thế nào hoàn trả, một ít Yêu Linh Tệ đó khôngđáng kể chút nào.

Mát xa xong chân, đôi má Tiếu Ngưng Nhi đỏ hơn,cho dù đã có kinh nghiệm lần trước, nhưng vị trí vẫn là nhạy cảm, nàng vẫn rấtngượng ngùng, cúi đầu im lặng mà từng bước từng bước cởi bỏ từng nút thắt. Hômnay Tiếu Ngưng Nhi quấn một cái dây lưng lụa hồng nhạt có viền tơ, so với trướccàng lộ ra vẻ vũ mị cùng gợi cảm, bộ vị kia nhô lên cao, da thịt trắng nõn mịnmàng mơn mởn như ẩn như hiện.

Cái yếm nhỏ hồng nhạt, so với trước còn muốn gợicảm hơn, mơ hồ có thể chứng kiến một cái khe rãnh lấp ló, Nhiếp Ly tranh thủthời gian di dời ánh mắt, chuyên tâm mát xa chỗ máu ứ đọng trên người TiêuNgưng Nhi.

- "Ngươi có uống thuốc đúng hạnkhông?"

Nhiếp Ly hỏi, hai tay thì nhẹ nhàng xoa nắn, mátxa xung quanh huyệt vị, chỗ máu ứ đọng chậm rãi tan ra, thỉnh thoảng tay hắnlại thoáng chạm vào bộ vị mê người mềm mại kia.

- "Ân."

Khuôn mặt Tiếu Ngưng Nhi ửng đỏ, kiều mị độnglòng người, nàng chợt nghĩ tới việc công pháp được Nhiếp Ly sửa chữa, nghiêmtúc nói:

- "Nhiếp Ly, từ khi ta tu luyện công phápmới, cảm giác Linh hồn lực tăng cường rất nhiều. Ta biết ngươi là một thiên tàichân chính, tuy hiện tại mọi người còn không chú ý tới tài hoa của ngươi, nhưngsẽ có một ngày ngươi chính thức triển lộ tài hoa, nhất định sẽ hào quang vạntrượng!"

Tiếu Ngưng Nhi nhìn xem khuôn mặt tuấn dật củaNhiếp Ly, có chút say mê, trong lòng của nàng hiện lên một tia cô đơn cùngthương cảm, đến ngày đó, chỉ sợ nàng không thể cùng Nhiếp Ly sóng vai rồi, vìcái áp lực này, mấy ngày nay Tiếu Ngưng Nhi phi thường cố gắng tu luyện.

Nghe Tiếu Ngưng Nhi nói, Nhiếp Ly mỉm cười, hắnbiết Tiếu Ngưng Nhi đây là đang vũ hắn.

Trùng sinh trở về, nội tâm Nhiếp Ly đã vô cùngcường đại, hắn không chút nghi ngờ sẽ có một ngày chính mình đứng trên đỉnh củađại lục, cái mà hắn muốn trở thành, chính là vượt xa hơn bất cứ tồn tại nào màđám người Tiếu Ngưng Nhi có thể tưởng tượng.

Bất quá, dù như thế nào, Nhiếp Ly đều muốn cảmtạ Tiếu Ngưng Nhi đã dành sự quan tâm cho hắn.

Thần Thánh thế gia.

Chấp sự Trưởng lão nghị sự đại sảnh.

Chấp sự Trưởng lão Thẩm Minh là một Bạch ngânYêu Linh Sư, tuy tu vi không mạnh, nhưng bên trong Thần Thánh thế gia rất cóquyền vị, bởi vì hắn rất có năng lực, chịu trách nhiệm xử lý sự vụ lớn nhỏ củaThần Thánh thế gia.

Sau khi nghe được phía dưới báo cáo trở về, ThẩmMinh lộ ra thần sắc tức giận.

- "Một đệ tử Võ giả học đồ sơ cấp, cũng dámkhiêu chiến Thần Thánh thế gia ta!"

Thần sắc Thẩm Minh âm độc, Nhiếp Ly phơi bàyxuất xứ của Minh văn Xích Diễm Viêm Bạo, đã tạo thành ảnh hưởng phi thường ácliệt giữa các đại thế gia, vì tiêu trừ ảnh hưởng, Thẩm Minh đã hao tốn không ítthủ đoạn, phái người đi đến các đại thế gia giải thích, mới nhận được sự thôngcảm.

Chuyện này đụng đến lợi ích căn bản của ThầnThánh thế gia, nhưng hết lần này tới lần khác Thần Thánh thế gia lại không thểtìm Nhiếp Ly mà tạo phiền toái, bởi vì bọn họ nghe nói có một vị đại nhân vậtphi thường coi trọng Nhiếp Ly.

Mấy ngày sau đó, lại truyền tới tin tức, trongtrường học, Nhiếp Ly đánh Thẩm Việt là đệ tử dòng chính của Thần Thánh thế giađến tè ra quần.

- "Thiếu gia Thẩm Việt không phải là Thanhđồng nhất tinh sao? Như thế nào không phải đối thủ của Nhiếp Ly?"

Thẩm Minh nghi hoặc, lạnh lùng nhìn về phía thủhạ.

Thủ hạ kia cảm giác được thần sắc lạnh băngcủa Thẩm Minh, lập tức rùng mình, nói:

- "Ta cũng không rõ, thiếu gia Thẩm Việtnói lực lượng của hắn cùng Linh hồn lực rõ ràng đều vượt qua Nhiếp Ly, khôngbiết Nhiếp Ly đã dùng yêu thuật gì mà đánh bại thiếu gia."

Nghe thủ hạ nói, Thẩm Minh nhíu mày, yêu thuậtgì, Thẩm Việt nhất định là tài nghệ không bằng người, thua xong kiếm cớ, bấtquá một đệ tử Võ giả học đồ lớp sơ cấp có thể mạnh như thế nào? Chỉ sợ liềnThanh đồng nhất tinh cũng không tới.

- "Chấp sự Trưởng lão, có nên báo cáochuyện này cho gia chủ?"

- "Không được, chuyện này không thể nói chogia chủ, gia chủ đang trùng kích cảnh giới Yêu Linh Sư truyền kỳ, không phảichuyện sinh tử tồn vong không cần phải bẩm báo gia chủ."

Thẩm Minh nghĩ, Nhiếp Ly chẳng có thể tạo thànhuy hiếp gì cho Thần Thánh thế gia được.

- "Các ngươi đã điều tra Nhiếp Ly thuộc giatộc nào chưa?"

- "Chúng ta đều đã điều tra xong, là ThiênNgân gia tộc!"

- "Thiên Ngân gia tộc? Hừ hừ, chỉ là mộtthế gia quý tộc bình thường, làm sao có thể dám khiêu chiến thế gia đỉnh phongchúng ta, cõ lẽ chỉ là con nít không biết chuyện, ngẫu nhiên phát hiện xuất xứcủa Xích Diễm Viêm Bạo, không nhịn được liền lấy ra khoe khoang mà thôi."

Thẩm Minh thầm nghĩ, một cái thế gia quý tộc nhonhỏ, Thần Thánh thế gia căn bản không thèm để trong mắt, nếu thật sự phái ngườiđối phó Thiên Ngân thế gia, những thế gia khác nhất định sẽ phát hiện, đến lúcđó Thần Thánh thế gia sẽ mang tiếng quá nhỏ nhen rồi.

- "Để cho thiếu gia Thẩm Phi chú ý Nhiếp Lyđi, bọn thiếu niên xảy ra mâu thuẫn, trong trường học đánh nhau cũng là sự tìnhhợp lý!"

Gã thủ hạ nghe Thẩm Minh nói liền lập tức minhbạch, Thẩm Phi mười sáu tuổi đã là một Yêu Linh Sư Bạch ngân, dùng thực lực củahắn đối phó Nhiếp Ly dư xài rồi, Thẩm Minh có ý tứ là để cho thiếu gia Thẩm Phitrong trường học hảo hảo gõ đầu Nhiếp Ly một phát.

Suy nghĩ một chút, Thẩm Minh lại dặn dò thêm mộtcâu:

- "Phong ba sự tình hiện tại còn chưa qua,để sau hãy nói tiếp. Đợi phong ba hơi lắng xuống hãy cho thiếu gia Thẩm Phiđộng thủ!"

Với tư cách Chấp sự Trưởng lão Thần Thánh thếgia, hắn nhất định phải làm sự tình này cho cẩn thận chặt chẽ, không thể để chobất luận kẻ nào lưu lại câu chuyện đề tài được.

- "Vâng!"

Phủ Thành Chủ

Trong phủ Thành Chủ, ở căn phòng riêng được bốtrí tinh xảo của Diệp Tử Vân, trên bàn sách, Diệp Tử Vân đang cúi đầu nghiêncứu cái gì, nàng thỉnh thoảng lại dừng lại, đôi mi thanh tú trầm tư, nàng muốntìm trong một ít điển tịch để tìm xuất xứ của cái Minh văn 'Lẫm Phong SậuTuyết' mà Nhiếp Ly đã vẽ kia, nhưng kết quả là nàng đã thất bại.

Nhiếp Ly đến cùng là từ đâu tìm được cái Minhvăn này?

Một lát sau, một vị phu nhân xinh đẹp mặc một bộváy lụa mỏng màu lam đi đến.

- "Tiểu thư, xin hỏi người tìm ta có chuyệngì?"

Phu nhân xinh đẹp mỉm cười khiêm nhường nói.

- "Tiết di, người là Minh văn đại sư, ngươibiết lai lịch của cái Minh văn này không?"

Diệp Tử Vân ngẩng đầu nhìn về phía mỹ phụ hỏi.

Ánh mắt Tiết Âm rơi vào tờ giấy kia, ánh mắt củanàng lộ ra vẻ kinh ngạc, hỏi:

- "Tiểu thư, người từ đâu tìm ra cái Minhvăn này? Đến cả ta cũng chưa thấy qua?"

- "Cả Tiết di cũng chưa gặp cái Minh vănnày sao?"

Diệp Tử Vân kinh ngạc, Tiết Âm là một Minh vănđại sư! Liền nàng cũng chưa từng gặp qua, vậy Nhiếp Ly liệu có phải hay khôngvẽ loạn lung tung?

- "Hình như là Lẫm Phong Sậu Tuyết, nhưnglại không phải, dường như so với Lẫm Phong Sậu Tuyết cường đại hơn mộtít."

Tiết Âm khoa tay múa chân thoáng một phát, nói.

- "Tỉ lệ cân xứng cân đối, không biết làthủ bút của vị đại sư nào, Tiết Âm cam bái hạ phong. Chẳng lẽ tiểu thư đã gặpmột vị Minh văn đại sư?"

Nhiếp Ly là một Minh văn đại sư? Điều đó khôngcó khả năng, Nhiếp Ly mới mấy tuổi? Nghĩ đến Nhiếp Ly nặng mà như nhẹ, rải rácvung vẩy vài nét bút liền hòan tất cái Minh văn này, nội tâm Diệp Tử Vân càngthêm mê mang rồi! Chương 19: Đệ tử Thế giaÁnh trăng sángtỏ, bóng cây tràn ngập, bầu không khí kiều diễm mập mờ.

Nhiếp Ly giúp đỡ Tiếu Ngưng Nhi mát xa hết máu ứđọng, nhìn Tiếu Ngưng Nhi chậm rãi mặc lại y phục, hai người lẳng lặng đều khôngnói gì.

Tiếu Ngưng Nhi ngẩng đầu nhìn thoáng qua NhiếpLy, thần sắc Nhiếp Ly bình thản chăm chú, nơi ứ đọng máu vẫn còn lưu lại lấymột tia ấm áp, Tiếu Ngưng Nhi tràn đầy cảm kích, nếu không phải Nhiếp Ly, nàngkhông biết còn phải sống trong thống khổ bao lâu. Là Nhiếp Ly cứu nàng từ bêntrong vũng bùn vô tận ra.

Bị Tiếu Ngưng Nhi ngắm, Nhiếp Ly có vài phầnlúng túng, dù sao địa phương hắn động tới, ngẫm lại cũng phi thường xấu hổ.

- "Nhiếp Ly, ngươi đắc tội Thần Thánh thếgia, ngàn vạn lần nên cẩn thận một chút."

Tiếu Ngưng Nhi biết, Thần Thánh thế gia hèn hạvô sỉ , năm đó Dực Long gia tộc của nàng xuống dốc, cũng là bởi vì gặp bẫy củaThần Thánh thế gia, trên tám phần sản nghiệp bị Thần Thánh thế gia khống chế,không thể không phụ thuộc vào Thần Thánh thế gia.

Mãi cho tới hôm nay, Dực Long thế gia vẫn chưakhôi phục Nguyên khí, xếp hạng cuối trong số những hào môn thế gia, gần như rớtxuống hạng quý tộc.

- "Ta tâm lý nắm chắc, Thần Thánh thế gialà một gia tộc mua danh chuộc tiếng, cho nên tạm thời sẽ không đụng đến ta,đoán chừng ít nhất phải đợi mấy tháng, khi tình thế đã qua hắn mới có thể tìmta tính sổ."

Nhiếp Ly cười nhạt một tiếng, đợi mấy tháng nữa,hắn đã có thủ đoạn khác để đối phó.

Nhìn Nhiếp Ly tràn đầy tự tin, Tiếu Ngưng Nhi cómột loại cảm giác: dường như bất kỳ vấn đề trước mặt Nhiếp Ly đều trở nên khôngthành vấn đề. Nội tâm của nàng, đối với Nhiếp Ly đã tràn đầy sùng bái.

- "Sau khi trở về ngươi lấy một khối Linhhồn Thủy Tinh chưa sử dụng, ta giúp ngươi kiểm tra thiên phú một chút."

Nhiếp Ly nhìn về phía Tiếu Ngưng Nhi nói, theothời gian tiếp xúc, Nhiếp Ly cảm thấy Tiếu Ngưng Nhi là một nữ hài thật tốt,nói không chừng sẽ có một ngày sẽ trở thành một sự giúp lực không hề nhỏ. NhiếpLy quyết định chỉ điểm cho nàng 1 bộ công pháp siêu cường..

- "Linh hồn Thủy Tinh chưa từng sử dụngqua? Là cái này sao?"

Tiếu Ngưng Nhi hỏi, nàng từ Không Gian Giới chỉlấy ra một khối sơ cấp Linh hồn Thủy Tinh.

- "Ta chỗ này có ba khối."

- "Nguyên lai trên tay ngươi có sẵn vậy thìtốt quá."

Nhiếp Ly cười, cầm lấy một khối.

- "Ngươi rót Linh hồn lực vào, để cho taxem một chút."

- "Tốt."

Tiếu Ngưng Nhi nhẹ gật đầu, nàng đem Linh hồnlực rót vào, khối Linh hồn Thủy Tinh lập tức phát ra ánh sáng chói mắt, quangđiểm bên trong tụ tập, sau huyễn hóa ra một đạo Dực Long giương cánh bay cao.

Nhiếp Ly kinh ngạc nhìn Tiếu Ngưng Nhi:

- "Linh hồn lực 83, Linh hồn thuộc tính làPhong Lôi hệ, hình thái Linh hồn là Dực Long."

Khó trách kiếp trước Tiếu Ngưng Nhi có tốc độ tuluyện nhanh như vậy, dù là nằm trên giường hai năm, tu vi hay vẫn nhanh chóngtăng ngược trở lại, lại có Dực Long làm Linh hồn hình thái, đây chính là thiênphú vạn người chưa chắc có một, hình thái linh hồn này, tu luyện bất luận côngpháp nào, tu vi đều tăng lên với tốc độ biến thái, nếu như tu luyện công phápPhong Lôi hệ, vậy lại càng khỏi phải nói.

- "Phong Lôi hệ, Dực Long Linh hồn hìnhthái, này là cái gì?"

Tiếu Ngưng Nhi hướng Nhiếp Ly hỏi tới, con mắtxinh đẹp tràn ngập sự nghi hoặc.

- "Ý là ngươi thích hợp tu luyện Phong Lôihệ công pháp."

Nhiếp Ly suy nghĩ một chút nói.

- "Ta chỗ này có một môn công pháp, tặngcho ngươi."

Bản công pháp Phong Lôi hệ này là Nhiếp Ly tìmthấy ở một tòa Cổ Thành đã mất tích, thích hợp nhất đối với người có Dực LongLinh hồn hình thái tu luyện, một khi Tiếu Ngưng Nhi tu luyện bản công pháp này,tu vi nhất định đột nhiên tăng mạnh, sợ là so với bọn người Nhiếp Ly phải nhanhhơn rất nhiều.

Hình thái Linh hồn là Dực Long, thiên phú nàytốt đến nỗi ngay cả Nhiếp Ly cũng cảm thấy ghen ghét!

- "Công pháp này so với cái ngươi đang tuluyện cường đại hơn nhiều!"

Nhiếp Ly nói, liền đem khẩu quyết và các thứliên quan truyền thụ cho Tiếu Ngưng Nhi.

Tiếu Ngưng Nhi ghi nhớ, sau khi niệm một lượt,nàng nhận thấy quả nhiên công pháp này cường đại đến không gì so sánh nổi!Những công pháp nàng đã gặp trước kia so với thiên công pháp trước mặt, quảthực đều là cặn bã!

- "Cái này gọi là Phong Lôi Dực LongQuyết!"

Nhiếp Ly mỉm cười nói.

- "Thích hợp nhất cho ngươi tu luyện!"

- "Cảm ơn ngươi."

Tiếu Ngưng Nhi ngẩng đầu cảm kích nhìn Nhiếp Ly,ân tình Nhiếp Ly đối với nàng, nàng thậm chí không biết diễn tả như thế nào,không chỉ giúp nàng thoát khỏi thống khổ, lại còn cho nàng công pháp siêu cấpnhư vậy, nàng khẽ cắn môi, sắc mặt có chút nóng lên:

- "Ta không biết nên báo đáp ngươi như thếnào, Mặc kệ ngươi muốn cho ta làm cái gì, ta đều nguyện ý."

Nghe được Tiếu Ngưng Nhi nói, quả tim Nhiếp Lyrun lên, nhìn vẻ mặt kiều mị động lòng người của Tiếu Ngưng Nhi, cười khổ mộtcái, nói:

- "Mọi người là bằng hữu, giúp đỡ cho nhaulà đương nhiên. Về sau ta đụng phải sự tình rồi, ngươi cũng sẽ giúp ta đúngkhông?"

- "Ân."

Tiếu Ngưng Nhi nhẹ gật đầu, trong mắt thoảng quamột tia mất mát, nếu như lúc này Nhiếp Ly muốn nàng làm bạn gái của hắn, nàngkhẳng định cũng sẽ không chút do dự mà đồng ý.

Tu luyện mấy canh giờ Phong Lôi Dực Long Quyếtcông pháp, tu vi của Tiêu Ngưng Nhi tăng vọt một khoảng mà nàng khó có thểtưởng tượng.

Tuy rằng Thiên Đạo Thần Quyết của Nhiếp Ly tuluyện tới cuối cùng so với Phong Lôi Dực Long Quyết phải cường đại hơn nhiều,nhưng lúc khởi điểm, tu luyện Phong Lôi Dực Long Quyết tốc độ tăng trưởng sovới tu luyện Thiên Đạo Thần Quyết thì phải nhanh nhiều lắm!

Từ tối đến khi trời tờ mờ sáng, trên người TiếuNgưng Nhi đã nổi lên nhàn nhạt thanh quang.

- "Phong Lôi Dực Long Quyết tốc độ tu luyệnquả nhiên thật là đáng sợ, không bao lâu, dường như đã chạm đến biên giới củaThanh Đồng Nhất tinh rồi."

Nhiếp Ly cũng không khỏi cảm khái, so sánh thiênphú, hắn, Đỗ Trạch còn có Lục Phiêu quả là bình thường đi rất nhiều.

Đến khi Tiếu Ngưng Nhi mở to mắt, Nhiếp Ly đã đimất, trong mắt Tiếu Ngưng Nhi hiện lên một tia mất mát, từ nhỏ đến lớn, nàngrất ít cùng với nam hài khác tiếp xúc, có thể làm cho nàng vài phần kính trọngcũng chỉ có Nhiếp Ly một người mà thôi, nghĩ đến Nhiếp Ly, trong nội tâm TiếuNgưng Nhi tràn đầy ấm áp.

Nếu như không gặp Nhiếp Ly, nhânsinh của nàngkhông biết sẽ có bao nhiêu u ám, làm sao giống như bây giờ, tràn đầy hy vọng?

Nàng đã quyết định, mặc kệ người Nhiếp Ly ưathích không phải nàng, nàng cũng sẽ ở bên cạnh Nhiếp Ly, thẳng đến có một ngàyNhiếp Ly chú ý tới sự hiện hữu của nàng.

Nếu như lúc này, những nam hài đang thầm mếnNgưng Nhi mà biết quyết định của nữ thần trong lòng mình, không biết sẽ tan nátcõi lòng đến cỡ nào.

- "Linh hồn lực 92, muốn đạt tới Thanh đồngNhất tinh rồi!"

Tiếu Ngưng Nhi toàn thân mồ hôi đầm đìa, tạp bẩndính đầy người có chút khó chịu, nhưng mà làn da tựa hồ so với trước kia càngthêm non mịn, lại không thiếu phần trắng trẻo, mềm mại.

Nhìn phương hướng Nhiếp Ly rời đi thật sâu, TiếuNgưng Nhi thu hồi đồ đạc của mình, hướng về cửa ra của thí luyện địa phương màthẳng bước.

Hừng đông lên...

Mỗi cái dược liệu điếm dù lớn nhỏ trong QuangHuy Chi Thành cũng nghênh đón một ít người thần bí, những người này có trangphục giống như người hầu của đại gia tộc, bọn hắn điên cuồng mà mua sắm Tử LamThảo, có bao nhiêu muốn bấy nhiêu, hầu như hàng tồn kho của mấy năm trời đều bịquét ngang đến sạch sẽ.

- "Bọn hắn mua nhiều Tử Lam Thảo như vậy đểlàm gì?"

- "Người kia ta biết, là người hầu của TiếuNgưng Nhi tiểu thư thuộc nhà Dực Long thế gia a!"

- "Tiếu Ngưng Nhi tiểu thư tại sao phải muasắm Tử Lam Thảo? Thật sự là không nghĩ ra!"

Tử Lam Thảo ngoại trừ dùng đốt tạo khói khutrùng bên ngoài, sẽ không có những tác dụng khác, toàn nhà của Dực Long thếgia, mười mấy cân Tử Lam Thảo đã đủ rồi, nhưng mà những người hầu này lại thumua trọn vẹn mấy chục vạn cân, con số này làm cho người người nghẹn họng nhìntrân trối.

Tất cả Tử Lam Thảo hàng tồn, đều bị Tiếu NgưngNhi phái người hầu thu mua đã xong, một ít tiệm bán thuốc vì bán đi Tử LamThảo, thậm chí đem cả Tử Lam Thảo được trồng bên trong Dược Viên mang ra bánmất. Đoán chừng ba năm kế tiếp này, Tử Lam Thảo của Quang Huy Chi Thành sẽ ởtrạng thái khan hiếm. Bất quá Tử Lam Thảo là loại cỏ có cũng được mà không cócũng chả sao, cho nên không có người để ý lắm.

Khi nhận được không gian giới chỉ chứa đầy TửLam Thảo mà Tiêu Ngưng Nhi đưa tới, Nhiếp Ly hắn quả thực nghẹn họng nhìn trântrối, mấy chục vạn cân Tử Lam Thảo, cũng là mấy chục vạn Yêu Linh Tệ. Nhiềutiền như vậy, cũng không phải là một cái số lượng nhỏ!

Nhưng Tiếu Ngưng Nhi không thèm để ý, chỉ cầnNhiếp Ly cao hứng, nàng làm chuyện gì cũng có thể, huống chi chẳng qua là mấychục vạn Yêu Linh Tệ mà thôi. Luận giá trị, mấy chục vạn Yêu Linh Tệ so vớiPhong Lôi Dực Long Quyết công pháp thì một phần trăm cũng chưa tới.

Biết tu vi Tiếu Ngưng Nhi đột nhiên tăng mạnh,ngắn ngủn trong vòng vài ngày mà linh hồn lực tăng lên tới hơn chín mươi, muốnđột phá đến Thanh đồng Nhất tinh, toàn bộ Dực Long thế gia đều ở vào trạng tháihưng phấn, cho Tiếu Ngưng Nhi mấy chục vạn Yêu Linh Tệ cùng các loại tài liệutu luyện trân quý, hiện tại Tiếu Ngưng Nhi một chút cũng không thiếu tiền.

Tuy rằng đã xuống dốc, nhưng lạc đà gầy lớn hơnngựa béo, tài lực Dực Long thế gia vẫn là tương đối kinh người, với phương diệnbồi dưỡng hậu bối thì một chút cũng không keo kiệt.

Nhiều Tử Lam Thảo như vậy, Nhiếp Ly phi thườnghài lòng, tuy rằng hiện tại hắn không có biện pháp trả lại tiền cho Tiếu NgưngNhi, nhưng chuyện đó hắn không bận tâm.

Mặc kệ Đỗ Trạch hay Lục Phiêu, ai cũng đều phithường nghi hoặc, bọn hắn không rõ Nhiếp Ly đến cùng muốn làm gì. Nhiếp Ly thìchỉ bí hiểm ngồi trong góc tiệm sách, hí hoáy ghi chép cái gì đó.

Buổi chiều, tiệm sách người đến người đi rấtnhiều, Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu dưới sự chỉ điểm của Nhiếp Ly, đang lật xem sáchvề Minh văn và chiến kỹ, muốn tu luyện tới cảnh giới phi thường, đầu tiên phảitrở thành một đại sư có học thức uyên bác.

Sau khi tu luyện thần công pháp quyết, não vựcbọn hắn đều đã được khai thông, tri thức bình thường đã gặp là không quên được,bọn hắn học tập rất là nhanh chóng.

Cách bọn Nhiếp Ly không xa, một đám đệ tử tụ tậpở một chỗ, trò chuyện vô cùng náo nhiệt.

- "Chiến giáp trong tay ta gọi là Viêm MinhChiến Giáp, Thanh đồng cấp, giá thị trường phải là mười vạn Yêu Linh Tệ!"

Một đệ tử ngạo nghễ mà khoe khoang Chiến giápmàu đỏ trên người, hắn có dáng người rất cao, mặc Chiến giáp, hơi có chút chikhí oai hùng.

Hắn là Trần Lâm Kiếm, là một đệ tử trong nhữngđỉnh phong thế gia, thuộc Thánh Minh thế gia, dòng chính, mười lăm tuổi đã làThanh Đồng Ngũ tinh, sắp tấn cấp Bạch ngân rồi. Trong ba đại đỉnh phong thếgia, Thánh Minh thế gia là có tiền nhất. Trần Lâm Kiếm là một người rất có uyvọng, tính tình khá tốt hay giúp đỡ các huynh đệ đồng môn.

- "Mặc cái Viêm Minh Chiến Giáp này, coinhư vô địch trong cấp Bạch Ngân!"

- "Rất đẹp trai!"

Mấy nữ hài trông thấy, nhao nhao toát ra biểu lộhâm mộ, có không ít người thỉnh thoảng hướng về phía Trần Lâm Kiếm mà vứt mịnhãn.

- "Chongươi!"

Trần Lâm Kiếm vung tay ném Viêm Minh Chiến Giápcho 1 tiểu đệ thủ hạ.

Chiến giáp Mười vạn Yêu Linh Tệ, nói đưa liềnđưa rồi? Tất cả mọi người có chút ngẩn người.

Mười vạn Yêu Linh Tệ mà thôi, đối với Trần LâmKiếm mà nói thật đúng là không coi là cái gì, hắn cười nhạt một tiếng nói:

- "Nơi này là sáu gốc Thánh Minh Thảo nămnăm, là ta từ trong nhà cầm ra, chỉ cần các ngươi theo ta, làm việc tốt thì sẽkhông thể thiếu chỗ tốt dành cho các ngươi!" Chương 20: Tử Lam Thảo- Thánh MinhThảo là thứ mà chỉ Thánh Minh thế gia mới có, có hiệu quả tăng cường Linh hồnlực, càng lâu năm hiệu quả càng mạnh. Một cây Thánh Minh Thảo 5 năm giá trị nămvạn Yêu Linh Tệ, mười năm, hai mươi năm thì đắt hơn vài lần thậm chí mấy chụclần.

- "Chúng tôi nghe theo Trần thiếugia!"

- "Đúng vậy a, chúng tôi nghe theo ngươiđấy!"

- Trần Lâm Kiếm liếc sơ 1 lượt, kiểm lại nhân sốđặng nói: "Tổng cộng hai mươi người, phải tìm thêm vài người nữa!"

- Thời gian gần đây, cách không xa Quang Huy CHiThành phát hiện một cái di chỉ thành cổ, có thể là từ hắc ám thời đại, không ítngười tổ chức thành đoàn thăm dò. hiện tại Trần Lâm Kiếm cũng muốn làm như vậy,đang triệu tập đội ngũ.

- Đỗ Trạch, Lục Phiêu từ xa nhìn thoáng qua.

- "Nếu có Thánh Minh Thảo, Đỗ Trạch khẳngđịnh có thể đột phá đến Thanh đồng 1 sao rồi!" Lục Phiêu thì thào nói, bấtquá Thánh Minh Thảo lại không phải là thứ bọn hắn có thể dễ dàng mua đc.

- Nhiếp Ly cau mày nghĩ ngợi, thứ hắn để ý kphải tiền, hắn đang nhớ đến cái di tích kia ở kiếp trước, tại đó đã có rấtnhiều cường giả đến xem nhưng lại không phát hiện ra điều gì, về sau đám TrầnLâm Kiếm tình cờ phát hiện 1 chỗ, từ đó khai quật ra một cái bảo tàng khổng lồ.

- Sự tình lần đó Diệp Tử Vân cũng tham gia, sauDiệp Tử Vân kể tất cả chi tiết cho Nhiếp Ly nghe. Trong sự kiện này, Thẩm Việtđã tìm được một chiếc Linh đăng, sau hắn mang đấu giá được một trăm vạn YêuLinh Tệ.

- Một trăm vạn Yêu Linh Tệ mà nói, cũng khôngphải thứ đáng để Nhiếp Ly ra tay, cái chính là sự diệu dụng của cái chén kia,nếu là đạt được cái chén Linh đăng nhỏ đó, đối với tương lai tu luyện của NhiếpLy chính là 1 kiện trợ giúp không nhỏ.

- Chén nhỏ Linh đăng, nhất định phải đạt tới!

- Nhiếp Ly đứng lên, hướng Trần Lâm Kiếm đi tới.

- "Ta muốn gia nhập đội ngũ của các ngươi,không biết Trần thiếu gia có nguyện ý hay không?" Nhiếp Ly nhìn thẳng TrầnLâm Kiếm, hồi tưởng 1 chút, Trần Lâm Kiếm là 1 nhân vật phi thường xuất sắctrong các thế gia đệ tử, kiếp trước chỉ thiếu chút nữa đạt tới cảnh giới Hắckim Yêu Linh Sư. Hắn làm người có thể nói là lỗi lạc, Nhiếp Ly rất rõ, trậnchiến cuối cùng tại Quang Huy Chi Thành, lúc Trần Lâm Kiếm biết Thần Thánh thếgia e sợ chiến đấu, Tây Môn bị công phá, dưới sự giận dữ của mình đã chém giếtsáu đệ tử Thần Thánh thế gia.

- Xem như một cái người ân oán phân minh!

- Trần Lâm Kiếm ngẩng đầu, đánh giá sơ lượcNhiếp Ly, từ chối cho ý kiến, nhàn nhạt nói: "Ngươi là người nào? Biếtchúng ta muốn làm gì sao?"

- Những người bên cạnh Trần Lâm Kiếm nhìn vềphía Nhiếp Ly, toát ra nhàn nhạt mỉa mai.

- "Tiểu tử, ngươi đã là Thanh đồng cấp sao?nếu chưa thì đừng nháo sự."

- Nhiếp Ly đối với những lời trào phúng đều làmnhư không thấy, nói: "Ta đương nhiên biết các ngươi muốn làm cái gì, cácngươi chuẩn bị đi di tích Cổ Lan Thành thăm dò a?"

- Mặt Trần Lâm Kiếm hiện một tia kinh ngạc,Nhiếp Ly làm sao biết hắn đang muốn đi Cổ Lan Thành thám hiểm? Chuyện này bọnhắn vẫn luôn jữ bí mật, không nói cho bất luận kẻ nào, nếu như người trong giatộc biết, nhất định hắn sẽ bị ngăn cản.

- "Ngươi là ai?" Trần Lâm Kiếm nheomắt, xẹt qua 1 tia nguy hiểm..

- "Nhiếp Ly."

- "Nhiếp Ly?" Trần Lâm Kiếm liền nghĩtới 1 cái tên, Nhiếp Ly đoạn thời gian gần nhất là cái tên gây xôn xao, nghenói đã vứt hết mặt mũi Thần Thánh thế gia xuống đất, vạch trần chuyện ThầnThánh thế gia mạo nhận Minh văn chính mình sáng chế, nghĩ đến đó, hắn liền hỏidò: "Nghe nói ngươi đọc được văn tự cổ?"

- "Đúng vậy, phàm sách ta tìm được trongtiệm sách, ta đều đã đọc qua." Nhiếp Ly khẽ gật đầu, trên người lộ ra sựtự tin cường đại.

- "Hặc hặc, khẩu khí thật lớn!"

- "Chưa đủ lông đủ cánh, dám nói đã đọcxong tất cả điển tịch trong tiệm sách, thật sự là buồn cười, coi như ngươi từtrong bụng mẹ bắt đầu đọc, cũng không xem được nhiều sách như thế." Mấyngười bên cạnh nhao nhao chế giễu Nhiếp Ly.

- Nhiếp Ly quả thật có chút ý tứ, Trần Lâm Kiếmnghĩ, đoạn không chất vấn Nhiếp Ly, ngón tay nhẹ gõ mặt bàn, hắn nói:"Ngươi đọc nhiều sách, ngươi có biết Cổ Lan Thành thuộc niên đại nàokhông?"

- "Manh mối trước mắt cho thấy Cổ Lan Thànhphần lớn dùng kiến trúc mái vòm làm chủ, phạm vi thành trì là hình vuông, kiếntrúc kiểu này có hai thời đại ăn khớp, một là thời kì Phong Tuyết Đế Quốc, mộtlà thời kì Thần Thánh Đế Quốc, nhưng xem phong cách bích hoạ các thứ hoa văntrên tường, ta nghe nói đó là những bích họa hoa sen cực lớn, hoa sen bích hoạthì hậu kì Thần Thánh Đế Quốc mới lưu hành, cho nên cơ bản xác định, thời đạicủa Cổ Lan Thành hẳn là từ khoảng Thần Thánh Đế Quốc hậu kỳ đến thời đại hắcám". Nhiếp Ly nói chuyện không chậm không nhanh, phân tích Cổ Lan Thànhlai lịch.

- Nghe Nhiếp Ly mà nói, Trần Lâm Kiếm và thủ hạngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, với kiến thức nửa vời của bọn hắn, mặc dù khôngrõ ràng lắm nhưng bọn hắn biết Nhiếp Ly nói không sai.

- "Tốt!" Trần Lâm Kiếm vụt đứng dậy,không nghĩ tới Nhiếp Ly có thể xác định niên đại Cổ Lan Thành 1 cách đơn giảnnhư vậy, Nhiếp ly nói nghe có vẻ đơn giản, nhưng trong Quang Huy Chi Thành, vàilão học giả chuyên nghiên cứu lịch sử chưa chắc đã có thể có nhận nhận xét tinhtế như vậy, hắn ném về phía Nhiếp Ly 1 cái ánh mắt thưởng thức, "Về sauhãy đi theo ta, ta cho tài nguyên để học tập và tu luyện, như thế nào?"

- Đám thủ hạ Trần Lâm Kiếm có chút ngoài ý muốn,không nghĩ tới Trần Lâm Kiếm lại có thể coi trọng Nhiếp Ly đến vậy.

- Làm thủ hạ của Trần Lâm Kiếm? bớt jỡn, NhiếpLy cười nhạt một tiếng, nói: "Hợp tác theo nhu cầu, đôi bên cùng có lợi,tin tưởng không có ai hiểu kết cấu Cổ Lan Thành hơn so với ta, nếu tìm được bảovật, ta trước chỉ chọn duy nhất 1 kiện, những thứ khác đều không cần, nếu khôngđồng ý, ta tựu sẽ đi 1 mình rồi."

- "Chọn trước 1 thứ? thơm bơ vậy cũng đượcsao?"

- "Thanh đồng cấp còn chưa đạt được, vậy màmuốn cò kè mặc cả với Trần thiếu gia sao?"

- Trần Lâm Kiếm nhìn Nhiếp Ly, trên người NhiếpLy hiện toát ra 1 sự tự tin cường đại, nội tâm hắn thầm nghi hoặc, Nhiếp Lyhiện tại Thanh đồng cũng chưa phải, vậy tự tin rút cuộc là từ đâu ra?

- "Ta dám cam đoan, chỉ cần mang ta theo,tất nhiên thu hoạch sẽ càng thêm phong phú!" Nhiếp Ly ngạo nghễ nói, hắnđã nắm rõ vị trí bảo tàng của Cổ Lan Thành trong đầu.

- Trên tay Trần Lâm Kiếm có một cái bảo đồ CổLan Thành không trọn vẹn, hắn trầm mặc một lát, chẳng lẽ Nhiếp Ly đang nắmtrong tay 1 cái tàng bảo đồ nguyên vẹn hay sao?

- "Tốt, quyết định vậy! Vẫn câu nói kia,nguyện ý làm thủ hạ của ta, ta tuyệt đối không thiếu chỗ tốt dành cho ngươi,nếu không nguyện ý, chúng ta vẫn là hợp tác công bằng." Trần Lâm Kiếm cườingạo nghễ nói.

- Cả thảy thủ hạ đều bất ngờ, Trần thiếu gia rõràng đồng ý?

- "Hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ."Nhiếp Ly bình tĩnh nói, quay người ly khai.

- "Ba ngày sau, rạng sáng sáu giờ, tại nơiđây, không gặp không về!" Trần Lâm Kiếm gọi với theo bóng lưng Nhiếp Lyđang ly khai, khóe miệng cong lên 1 vòng tươi cười, Nhiếp Ly này thật là cóchút ý tứ đấy.

- "Đi thăm dò Cổ Lan Thành di tích sao? Córất nhiều thứ cần chuẩn bị đây." Nhiếp Ly lầm bầm nói, trước khi đi phảikhéo sắp xếp 1 tẹo, bởi vì cả bọn không có ai đạt tới Thanh đồng cấp, đi vào CổLan Thành vẫn là tương đối nguy hiểm.

------------------------------------------------

- Thời gian chậm rãi trôi, xế chiều đã tới, tạiQuang Huy Chi Thành Luyện Đan Sư hiệp hội.

- tại Luyện Đan Sư hiệp hội, người được trọngtrách xử lý tất thảy công việc là 1 cô gái tên Dương Hân, tuy mới 25 tuổi,nhưng thành tựu đặc biệt nổi bật. Tu vi đã đạt Hoàng kim Yêu Linh Sư, cũngkhông tính là xuất sắc, nhưng thành tựu trong phương diện đan dược thì dù cho 1ít lão gia hỏa luyện đan sư cũng khó có thể sánh bằng.

- Tướng mạo Dương Hân phi thường động lòngngười, khi vừa tiếp nhận công việc tại Luyện Đan Sư hiệp hội, đa số mọi ngườiđều cho rằng Dương Hân dựa vào tướng mạo đi cửa sau, bất quá qua việc Dương Hântriển lộ thiên phú cùng tài hoa, những lời xì xào cũng dần mất tích.

- Như mọi ngày, Dương Hân thu lại tất cả thư từtrong hộp thư của Luyện Đan Sư hiệp hội, rất nhiều Luyện Đan Sư mang tâm đắckhi luyện đan của mình tạo thành thư tín rồi gửi vào đó, sau đó Luyện Đan Sưhiệp hội sẽ đem những tâm đắc này sửa sang lại thành sách, cuối cùng phátxuống.

- Luyện đan điển tịch từ thời thượng cổ tám chínphần mười đã thất lạc, Luyện Đan Sư tuy rằng phi thường trọng yếu, nhưng dohiệu quả của đan dược luyện ra lại vô cùng có hạn, cho nên chức nghiệp LuyệnĐan Sư tại Quang Huy Chi Thành đã trở thành một cái chức nghiệp khá là gân gà(bỏ đi thì tiếc, ăn vào lại k có bao nhiêu mùi vị).

- Dương Hân thoăn thoắt ngón tay mở ra từng cáiphong thư, một vài thư tín hướng nàng biểu đạt yêu thương liền bị nàng khôngchút do dự ném vào sọt rác, sau vài tức thời gian, một lá thư đã hấp dẫn sự chúý của nàng.

- "Luận ứng dụng của Tử Lam Thảo tại phươngdiện luyện đan?" Dương Hân khẽ nhíu mày, gương mặt trắng nõn tinh xảo toátra một chút nghi hoặc.

- Tử Lam Thảo ngoại trừ hun khói khu trùng, còncó thể có tác dụng gì?

- Dương Hân tiếp tục nhìn xuống, trên thư chằngchịt chữ với chữ nói lên tác dụng của Tử Lam Thảo, ví dụ như lúc chế luyện TụHồn Đan, Dưỡng Linh Đan, cho thêm một ít Tử Lam Thảo có thể khiến dược hiệu TụHồn Đan, Dưỡng Linh Đan tăng lên ba thành, hay dùng Tử Lam Thảo cùng với nămloại dược thảo thông thường khác, tạo nên xà bông siêu bọt để tắm (nếu khôngsiêu bọt cứ kiếm Nhiếp Ly =>)))))), liền có thể tẩm bổ Linh hồn lực. . . .

- Hơn sáu mươi loại tác dụng, 1 nửa trong đó vôcùng có giá trị, nếu như từng cái đều được nghiệm chứng, giá cả Tử Lam Thảo sợlà muốn tăng vọt gấp mấy chục lần!

- Dương Hân lạnh cười một tiếng: "Muốn mượntay ta lăng xê Tử Lam Thảo đặng nâng giá ư, vậy ngươi cũng phải xuất ra ít điểmchân tài thực học mới được! gã đưa thư này khẳng định là một tên lườnggạt!"

- Dương Hân đem cái thư tín này ném qua một bên,nàng không tin Tử Lam Thảo lại có thể có nhiều tác dụng như thế!

- Mắt đọc các thư tín khác, lòng Dương Hân lạicó chút ít chần chờ, nếu như Tử Lam Thảo thật sự tác dụng nhiều như vậy, chínhlà đối với Luyện Đan Sư có ảnh hưởng khủng khiếp.

- "Được rồi, ta sẽ thử một chút!", vừangẫm, nàng hướng nữ tạp dịch bên người hô "Mang cho ta ít Tử LamThảo!" trong Luyện Đan Sư trong hiệp hội, hàng tồn của các loại dược thảocũng không ít, chắc chắn sẽ có một ít Tử Lam Thảo.

- Chớp mắt thời gian, một ít Tử Lam Thảo đã yênvị trên bàn của nàng.

- "Dương chấp sự, Tử Lam Thảo trong khokhông còn nhiều lắm, chỉ có ba cân."

- Dương Hân khẽ nhíu mày, mấy ngày gần đây sựtình Tử Lam Thảo bị điên cuồng thu mua, với tư cách Luyện Đan Sư hiệp hội chấpsự, nàng như thế nào lại không biết.

- "Ân, đã biết!" Dương Hân nhẹ gậtđầu, bắt đầu dùng Tử Lam Thảo chế luyện Tụ Hồn Đan, Dưỡng Linh Đan.

- Cách điều chế Tụ Hồn Đan cùng Dưỡng Linh Đanđều là Quang Huy Chi Thành từ mấy trăm năm trước liền truyền thừa xuống, vẫnchưa có người nào dám tự tiện sửa đổi cách điều chế Tụ Hồn Đan, Dưỡng Linh Đan,dù sao nguyên liệu cho Tụ Hồn Đan, Dưỡng Linh Đan phi thường đắt, một lần thấtbại là 1 lần đau lòng vô cùng đối với các luyện đan sư, ai còn dám ở bên trongđó táy máy lung tung tăng thêm cái gì khác? Chương 21: Tác dụng của Tử LamThảoTrải qua hai giờluyện chế, kết quả làm Dương Hân phải sợ hãi.

Trong thời điểm luyện chế Tụ Hồn Đan cùng DưỡngLinh Đan thêm chút Tử Lam Thảo, công hiệu xác thực tăng lên ba thành, hơn nữaxác xuất thành công so với bình thường cao hơn năm thành.

Thành quả nghiên cứu này đối với Luyện Đan Sư mànói, thật sự phi phàm! Tụ Hồn Đan, Dưỡng Linh Đan sở dĩ không cách luyện chếvới số lượng lớn, cũng vì xác xuất thành công quá thấp, công hiệu không đủ,tính giá không cao, hôm nay luyện đan xác xuất thành công tăng lên, công hiệucũng tăng lên, Tụ Hồn Đan với Dưỡng Linh Đan có thể luyện với số lượng lớn rồi.

Tuy nói hiện tại Tử Lam Thảo tại Quang Huy ChiThành bị mua không còn một mảnh, nhưng mà Tử Lam Thảo trưởng thành là ba năm,ba năm sau sẽ có rất nhiều Tử Lam Thảo, đối với toàn bộ Quang Huy Chi Thành cóý nghĩa cực kỳ lớn.

Quang Huy Chi Thành đang ở thế bị Yêu thú uyhiếp xung quanh, Tụ Hồn Đan, Dưỡng Linh Đan mà được luyện chế với số lượng lớnthì cường giả tại Quang Huy Chi Thành sẽ tăng mạnh.

"Tuy rằng biết rõ các ngươi muốn kiếm mộtkhoản, nhưng các ngươi vì Quang Huy Chi Thành cùng Luyện Đan Sư công hội cócống hiến lớn như vậy, vậy khoảng tiền này xem như là lợi nhuận cho các ngườiđi!" Dương Hân lộ ra thần sắc vui sướng, nàng biết thiên văn chương nàynhất định là do những người đã thu mua Tử Lam Thảo phát ra.

tác dụng thứ hai của Tử Lam Thảo, pha trộn cùngnăm loại dược thảo thông thường, tẩm bổ Linh hồn lực?

Dương Hân suy nghĩ một chút, đóng cửa phòng lại,dựa theo phương pháp văn chương kể lại, hỗn hợp các loại dược thảo, đem nước ấmđổ vào thùng gỗ, chậm rãi cởi bỏ váy tơ trên người, lộ ra thân thể trơn bóngđộng lòng người, dáng người nàng nóng nực, hai ngọn núi ngạo nghễ, tràn đầythành thục, nàng chậm rãi đem mắt cá chân bước chân vào trong thùng gỗ.

Những dược liệu kia thấm vào trong thân thể, lànda Dương Hân nổi lên ửng đỏ, bóng loáng tinh tế, Linh hồn lực cũng nhận đượcmột tia tẩm bổ.

"Hiệu quả phi thường rõ ràng!" DươngHân kinh hãi, nàng hoàn toàn không nghĩ tới, Tử Lam Thảo lại có diệu dụng lớnnhư vậy, trước kia nhà nhà đốt rụi bao nhiêu Tử Lam Thảo a! Dương Hân ngẫm lạiđều cảm thấy đau lòng!

Rót hơn một giờ, cho đến trong thùng gỗ dượcliệu bị hấp thu hoàn toàn, Dương Hân lúc này mới đứng lên, chà lau hết giọtnước trên người, mặc xong quần áo từ bên trong đi ra.

"Dương quản sự, thế lày là thế lào? Bỗngnhiên giống như trẻ tuổi rất nhiều!" Các nam nhân Luyện Đan Sư hiệp hội,ánh mắt rơi vào trên người Dương Hân, liền khó dời đi.

Dương Hân da thịt trong trắng lộ hồng, trơn bóngxinh đẹp không gì sánh được.

Tử Lam Thảo pha thuốc, ngoại trừ tẩm bổ Linh hồnlực, còn có tẩm bổ da thịt, mỹ dung hiệu quả!

Dương Hân âm thầm mừng rỡ, không có một nữ nhânnào không vì vẻ đẹp của mình cảm thấy cao hứng. Bất quá đáng tiếc ba cân Tử LamThảo rất nhanh đã dùng hết. Dương Hân rất nhanh đem những diệu dụng Tử Lam Thảonày sửa sang lại thành sách, sau đó cho phát mỗi Luyện Đan Sư một phần, hơn nữaghi chú rõ, Tử Lam Thảo công dụng thứ nhất cùng thứ hai đã được nàng nghiệmchứng, về phần tác dụng khác, bởi vì cũng không đủ Tử Lam Thảo, trước mắt cònkhông cách nào nghiệm chứng.

Tử Lam Thảo lại có công hiệu lớn như vậy, toànbộ Luyện Đan Sư hiệp hội đều sôi trào, đám Luyện Đan Sư điên cuồng khắp nơi sưutập Tử Lam Thảo, một ít cư dân trong nhà dự trữ Tử Lam Thảo cũng vơ vét khôngcòn một mảnh, bắt đầu nghiệm chứng những tác dụng Tử Lam Thảo này.

Hơn sáu mươi loại tác dụng, từng cái nghiệmchứng, không một bỏ sót!

Tin tức này, tại luyện đan giới đã tạo ra oanhđộng lớn.

Trong nháy mắt, giá cả Tử Lam Thảo bắt đầu điêncuồng tăng vọt, bởi vì giá trị Tử Lam Thảo thật sự quá lớn, mà trên thị trườnghiện tại đã không còn Tử Lam Thảo rồi.

Tử Lam Thảo giá cả từ một Yêu Linh Tệ mấy cân,đã tăng tới mấy Yêu Linh Tệ một cân, lại tiếp tục tăng tới mười Yêu Linh Tệ mộtcân, giá cả điên cuồng tăng hơn trăm lần. Có chút quý tộc thậm chí trên trămmấy trăm Yêu Linh Tệ một cân thu mua Tử Lam Thảo, Tử Lam Thảo tẩm bổ da thịt,mỹ dung hiệu quả làm những phu nhân kia điên cuồng.

Dù sao Dương Hân chính là một ví dụ cái sống!Các nàng cũng không muốn lão công của mình bị các nữ nhân trang điểm xinh đẹpkhác bắt cóc!

Từng cái nông thôn vườm ươm tranh thủ thời giangieo trồng Tử Lam Thảo, bất quá trong vòng ba năm, Tử Lam Thảo tại Quang HuyChi Thành đều ở trạng thái khan hiếm.

Dực Long thế gia.

Tiếu Ngưng Nhi đang chuyên tâm mà tu luyện NhiếpLy cho công pháp của nàng, mấy cái người hầu vội vàng mà chạy vào.

"Điên rồi điên rồi. Tiểu thư, tin tứctốt!"

"Tin tức gì?" Tiếu Ngưng Nhi nghi ngờhỏi.

Một nữ bộc thở hồng hộc nói: "Tiểu thư, lúctrước người không phải để cho chúng ta mua rất nhiều Tử Lam Thảo sao? Hiện tạibên ngoài Tử Lam Thảo đã tăng tới mấy chục thậm chí trên trăm Yêu Linh Tệ mộtcân, hơn nữa nghe nói Thần Thánh thế gia bên kia cũng thu mua với giá ba trămYêu Linh Tệ một cân!"

Tiếu Ngưng Nhi kinh ngạc, nàng chợt hiểu ranhững chuyện này nhất định là do Nhiếp Ly làm ra, ngoại trừ Nhiếp Ly, ai còn cóthể làm ra sự tình thế này? Nhớ tới Nhiếp Ly, đôi má nàng không khỏi ửng đỏ,lúc này ở trong lòng của thiếu nữ, thân ảnh kia đã không dứt đi được rồi.

Trường học Đồ Thư Quán.

Giá cả Tử Lam Thảo tăng vọt đến trình độ kinhngười, Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu đều choáng váng, bởi vì trên tay Nhiếp Ly có tớimấy chục vạn cân Tử Lam Thảo!

Bình quân nếu bán hơn vài chục Yêu Linh Tệ mộtcân, thì cũng gần nghìn vạn Yêu Linh Tệ a, huống chi có ít thế gia quý tộc đãđem giá cả lái đến hơn trăm Yêu Linh Tệ, đây là bao nhiêu tiền?

Con số này ngẫm lại đều làm người choáng váng!Nhiếp Ly trong khoảng thời gian ngắn, trong tay liền có tài phú mà các thế giaquý tộc bình thường phải mất vài thập niên mới có thể tích lũy được!

Đã có nhiều Yêu Linh Tệ như vậy, bọn hắn sẽ córất nhiều tài nguyên tu luyện rồi!

Nhiếp Ly cười nhạt một tiếng, đây là kế hoạchhắn vừa mới bắt đầu mà thôi! Nhiếp Ly thăm viếng mấy nhà tiệm thuốc, chậm rãibắt đầu ra hàng, dùng giá ba trăm Yêu Linh Tệ, bán mất hơn một vạn cân Tử LamThảo, có thể dùng cái giá này mua Tử Lam Thảo, phần lớn đều là những quý tộckìa, chiếm đa số là các quý tộc phu nhân.

Thoáng cái, Nhiếp Ly liền nắm trọn vẹn hơn batrăm vạn Yêu Linh Tệ. Bất quá tiếp theo, hắn liền bán không cao hơn giá tiềnvừa rồi, dù sao thị trường tiêu hóa số lượng là có hạn, Nhiếp Ly chuẩn bị chậmrãi thả giá thấp cách từng điểm từng điểm.

Trong tiệm sách.

"Đây là của các ngươi đấy!" Nhiếp Lyném cho đám người Đỗ Trạch, Lục Phiêu một ít loại ưu Tụ Hồn Đan, loại ưu DưỡngLinh Đan.

Một quả loại ưu Tụ Hồn Đan hoặc là loại ưu DưỡngLinh Đan, giá cả có thể bán được trọn vẹn hơn sáu nghìn Yêu Linh Tệ!

Sáu người, mỗi người mười khối, chính là hơn bamươi vạn Yêu Linh Tệ!

Coi như là một ít quý tộc đệ tử, cũng không dámxa xỉ như vậy!

Khi biết những đan dược này mỗi khối giá trị hơnsáu nghìn Yêu Linh Tệ, đám người Đỗ Trạch, Lục Phiêu cầm đan dược tay cũngkhông khỏi run nhè nhẹ.

"Nhanh đi tu luyện đi, buổi tối mỗi ngườicầm Tử Lam Thảo phối hợp với các thảo dược khác rồi tắm đi, tẩm bổ Linh hồnlực!" Nhiếp Ly khẽ mỉm cười nói, buôn bán lời như vậy, chỉ cần không muasắm trọng binh, Chiến giáp, trong thời gian ngắn bọn hắn không thiếu tiền xàirồi.

Nhiếp Ly ngồi xếp bằng xuống, há miệng nuốt mộtviên Tụ Hồn Đan, cảm giác một cỗ nhiệt lưu chậm rãi từ phần bụng bay lên, chậmrãi dũng mãnh tiến vào Linh Hồn Hải, Linh Hồn Hải không ngừng lớn mạnh.

Từng cỗ Linh hồn lực tại Linh Hồn Hải bắt đầukhởi động, tuy rằng hình dáng tán loạn, nhưng thông qua nội thị, Nhiếp Ly lạicảm giác được Linh Hồn Hải tựa hồ ẩn nấp lấy vật gì, một cỗ Linh hồn lực mênhmông, điên cuồng bắt đầu khởi động.

Thời gian dần qua, trên người Nhiếp Ly nổi lênmột tia ánh sáng màu xanh nhạt.

Tụ Hồn Đan dược lực mạnh phi thường, người bìnhthường có thể hấp thu một phần mười, hiệu quả liền tốt vô cùng, nhưng mà NhiếpLy tu luyện Thiên Đạo Thần Quyết, có thể đem toàn bộ dược lực Tụ Hồn Đan hấpthu vào trong cơ thể. Nhiếp Ly cảm giác được Linh hồn lực đang rất nhanh tănglên.

Hấp thu một viên Tụ Hồn Đan, Linh hồn lực NhiếpLy từ 32 tăng lên tới 51, hiệu quả quả thực kinh người, tiếp theo hắn còn muốndùng hết năm viên đan dược còn lại!

Ngay tại lúc Nhiếp Ly tu luyện, chỉ nghe oanhmột tiếng, bên cạnh hắn hiện lên một đạo thanh sắc quang mang, Đỗ Trạch đitrước bọn hắn một bước, tiến nhập Thanh đồng cấp bậc, đã trở thành một Thanhđồng Nhất tinh Yêu Linh Sư.

Ba giờ sau, Lục Phiêu cũng lên cấp Thanh đồngNhất tinh.

So với công pháp Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu tuluyện, Thiên Đạo Thần Quyết cũng không phải công pháp tinh tiến mạnh, nhưng lạitạo trụ cột vững chắc, tương lai thành tựu phi phàm.

"Thanh đồng Nhất tinh, thật tốt quá!"Đỗ Trạch chăm chú mà cầm chặt nắm đấm, tu vi tăng cường làm thần sắc hắn phấnkhởi, tương lai càng tràn ngập hy vọng, hắn cảm kích nhìn thoáng qua Nhiếp Ly,đây hết thảy đều là nhờ Nhiếp Ly!

Lục Phiêu cũng rất hưng phấn, đạt tới cảnh giớiThanh đồng Nhất tinh, đợi trở lại nhà hắn lão tử thấy cũng không có lý do đánhhắn!

Bọn hắn bỗng nhiên đối với khảo thí hai thángsau tràn đầy chờ mong, hai tháng, bọn hắn có thể tu luyện tới loại cảnh giớinào? Nhiếp Ly coi như là tu luyện hơi chậm một chút, nhưng đột phá Thanh đồngNhất tinh cũng không phải là vấn đề, nói không chừng còn có thể đạt tới cao hơncảnh giới.

Thẩm Việt bọn hắn chỉ sợ cũng không nghĩ ra,trong con mắt của bọn họ, Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu so với bọn hắn lại đạt Thanhđồng Nhất tinh trước, hơn nữa là chỉ trong vài ngày như vậy!

Đến chạng vạng tối.

Đồ Thư Quán tầng một, Nhiếp Ly lần nữa lại đượcthấy Diệp Tử Vân, Diệp Tử Vân đang ngồi ở trước bàn đọc sách, nhưng bộ dạng cóchút không tập trung, nàng mặc váy dài màu trắng, khuôn mặt tinh xảo giốngnhư Thiên Sứ.

Nhiếp Ly hướng Diệp Tử Vân đi đến.

Thẩm Việt đám người xuất hiện ở nơi hẻo lánh ĐồThư Quán, hắn thấy một màn như vậy, ánh mắt lạnh đáng sợ.

"Thẩm Việt lão đại, tiểu tử này hình như làcùng Diệp Tử Vân tiểu thư có cuộc hẹn! Diệp Tử Vân tiểu thư hình như là chuyênmôn ở chỗ này chờ hắn!" Một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi mặc y phụcmàu xanh nói.

Tuy rằng tuổi của bọn hắn so với Thẩm Việt lớnhơn một ít, nhưng mà bọn hắn đều nghe thei Thẩm Việt, bởi vì Thẩm Việt là đệ tửThần Thánh thế gia, gia thế so với bọn hắn tốt hơn, bọn hắn nghe theo Thẩm Việtthì mỗi tháng có thể từ Thẩm Việt nhận được không ít tiền. Đợi sau này trưởngthành, bọn hắn sẽ trở thành Võ giả người hầu của Thẩm Việt!

Ba Thanh đồng Nhất tinh Võ giả, ba Thanh đồngNhị tinh Võ giả, với tư cách Võ giả, bọn hắn đầu nhập vào quý tộc Yêu Linh Sưlà lựa chọn tốt nhất.

Thẩm Việt hừ lạnh một tiếng, giận không kìmđược, luận gia thế, luận thiên phú, hắn điểm nào lại không sánh bằng Nhiếp Ly?Hắn theo đuổi Diệp Tử Vân, mà Diệp Tử Vân đối với hắn lại hờ hững, hết lần nàytới lần khác đối với Nhiếp Ly vài phần kính trọng, điều này làm hắn ghen ghétđến phát cuồng.

Website truyện convert TruyệnCv[.]Com

Nếu như là nữ hài tử thế gia bình thường, ThẩmViệt chỉ cần dùng chút thủ đoạn, đối phương sẽ ngoan ngoãn tới tay, nhưng màDiệp Tử Vân có bối cảnh phi thường hùng hậu, hắn sẽ không dám lộn xộn.

"Lão đại, có muốn chúng ta đá đít tên tiểutử này?" Mấy Võ giả hỏi.

"Ân." Thẩm Việt gật đầu, tuy rằng lầntrước bị Nhiếp Ly trên cho ăn quả đắng, nhưng hắn không bao giờ để bản thânchịu thiệt, "Tiểu tử này có chút môn đạo, chúng ta tìm cơ hội giáo huấnhắn một chút, chuyện này nhất định phải làm bí mật, không thể bị Diệp Tử Vânbiết!"

Trong đôi mắt Thẩm Việt hiện lên một tia tànnhẫn, nói: "Tốt nhất lại để cho tiểu tử kia chịu chút nội thương, đừng chongười nhìn ra, cũng không thể khiến người khác biết là người Thần Thánh thế gialàm đấy!" Chương 22: Băng HoàngNhiếp Ly đứngtrước Diệp Tử Vân ngồi xuống.

"Diệp Tử Vân đồng học, chúng ta lại gặpmặt." Nhiếp Ly nhàn nhạt mỉm cười nói.

Trên người Nhiếp Ly một loại khí chất đầy tựti...n, so với mấy hài tử cùng tuổi có cảm giác khác xa. Bất quá trước mắt,Diệp Tử Vân đối với Nhiếp Ly cũng không có hảo cảm, chẳng qua là có chút hiếukỳ, còn có kính nể từ nội tâm.

Nhiếp Ly học thức xác thực phi thường uyên bác,ngay cả Tiết di đều cho rằng Nhiếp Ly là một Minh văn đại sư.

Phù văn mà Nhiếp Ly vẽ ra nàng đã để cho Tiết dichế tác thành quyển trục rồi, quả nhiên là một Minh văn cấp Bạch ngân, đối vớinàng có thể nghĩ, Nhiếp Ly có thể hiểu được Minh văn cấp Bạch ngân!

"Nhiếp Ly, ngày hôm qua sau khi trở vềnghiệm chứng, đó đúng là Minh văn 'Lẫm Phong Sậu Tuyết' hoàn chỉnh!" DiệpTử Vân nhìn về phía Nhiếp Ly nói ra.

Thấy Nhiếp Ly trên mặt không có bất kỳ kiêungạo, chẳng qua là "A" lên tiếng, cái này với hắn mà nói, căn bảnkhông phải khoe khoang.

Với tư cách Thiên chi kiều nữ Phong Tuyết thếgia, tuy rằng Diệp Tử Vân bình thường chưa từng biểu hiện ra ngoài, nhưng trênthực tế nội tâm của nàng là có vài phần kiêu ngạo, nhưng mà nàng cẩn thận hồitưởng trước kia, Nhiếp Ly mặc dù tài hoa hơn người, nhưng mà trong lớp vẫn ítxuất hiện, cho tới bây giờ cũng không khoe khoang cái gì, đến Thẩm Tú Đạo sưchọc giận hắn, hắn mới trả lời lại một cách mỉa mai. So sánh với hắn, Diệp TửVân cảm thấy có vài phần hổ thẹn, nàng thật sự không có cái gì có thể đáng giákiêu ngạo.

Lúc này Diệp Tử Vân bắt đầu có chút thưởng thứcNhiếp Ly rồi, tuy rằng không đến trình độ ưa thích, nhưng Nhiếp Ly là người duynhất mà nàng từ nhỏ đến lớn nguyện ý tiếp xúc.

Đối với Nhiếp Ly mà nói, đây là tiến bộ rất lớnrồi.

"Nhiếp Ly, đây là Linh hồn Thủy Tinh ngườikêu ta mang đến." Diệp Tử Vân đem Linh hồn Thủy Tinh đem ra.

"Ngươi đem Linh hồn lực rót vào bên trongthủy tinh!" Nhiếp Ly nhìn về phía Diệp Tử Vân nói ra, Diệp Tử Vân từ tiềnthế chính là nữ nhân của hắn, hắn tự nhiên sẽ không keo kiệt.

Diệp Tử Vân nhẹ gật đầu, hướng Linh hồn trongthủy tinh rót vào Linh hồn lực, chỉ thấy Linh hồn Thủy Tinh chậm rãi chóimắt...mà bắt đầu, phát ra bạch quang đẹp mắt.

Chứng kiến Linh hồn hình thái Diệp Tử Vân, NhiếpLy hít một hơi khí lạnh, hắn không nghĩ tới, thiên phú Diệp Tử Vân, so với TiêuNgưng Nhi còn mạnh hơn một ít, giống như là một đoàn băng tinh bình thường, bêntrong mơ hồ có một Phượng Hoàng ngủ say.

Đây là Linh hồn hình thái trong truyền thuyết,Băng Hoàng.

Một trong vài loại Linh hồn hình thái Chí cường.

Băng Hoàng hình không đạt tới Hắc kim cấp bậc,tốc độ tu luyện cùng Dực Long hình không sai biệt lắm, nhưng mà tiến vào Hắckim cấp bậc, trứng Phượng Hoàng nở, tu vi sẽ tiến triển cực nhanh. Đáng tiếckiếp trước, Diệp Tử Vân căn bản không có cơ hội đạt tới Hắc kim cấp bậc, liềnchết trận, bằng không mà nói Diệp Tử Vân rất có thể trở thành trụ cột QuangHuy Chi Thành.

"Phong Tuyết hệ, Linh hồn hình thái BăngHoàng hình!" Nhiếp Ly ngẩng đầu nhìn hướng Diệp Tử Vân, trong đôi mắt ẩnchứa phấn khởi, nói, "Ta dạy cho ngươi một môn công pháp a!"

"Dạy ta công pháp? Là công pháp gì?"Diệp Tử Vân kinh ngạc hỏi, nàng tu luyện đã là Phong Tuyết công pháp PhongTuyết thế gia cao nhất sâu, chẳng lẽ Nhiếp Ly còn có công pháp tốt hơn hay sao?

Phong Tuyết thế gia là thế gia bài danh thứ nhấtQuang Huy Chi Thành, Thần Thánh thế gia cùng Thánh Minh thế gia đều không thểđánh đồng, bởi vì Phong Tuyết thế gia có một vị Truyền kỳ Yêu Linh Sư tọa trấn,cũng chính là truyền thuyết Diệp Mặc! Các loại trân tàng Phong Tuyết thế gia,không phải người bình thường có thể tưởng tượng được, bởi vì Diệp Mặc ưa thămdò Thánh Linh Đại Lục, thăm dò bên trong Thánh Tổ sơn mạch, lấy được rất nhiềucông pháp cường đại, sau đó đã tiến hành phiên dịch.

"Cửu Chuyển Băng Hoàng Quyết!" NhiếpLy đem khẩu quyết cùng công pháp truyền thụ cho Diệp Tử Vân, Cửu Chuyển BăngHoàng Quyết tuy rằng không phải công pháp tu luyện cường đại nhất, nhưng làcông pháp thần bí nhất, nếu như tu luyện thành công, liền có được chín đầu tínhmạng, chỉ cần Linh hồn bất diệt, có thể phục sinh.

Ở kiếp này, Nhiếp Ly tuyệt đối sẽ không để choDiệp Tử Vân ly khai chính mình!

Diệp Tử Vân vẻn vẹn chẳng qua là mặc niệm rồimấy lần khẩu quyết liền khiếp sợ, Cửu Chuyển Băng Hoàng Quyết thật sự cườngđại, Phong Tuyết thế gia tuyệt đối không có công pháp nào như vậy!

"Cảm ơn ngươi, Nhiếp Ly!" Diệp Tử Vâncảm tạ nói, nàng có chút ngoài ý muốn Nhiếp Ly rõ ràng đem công pháp trân quýnhư thế truyền thụ cho nàng, dù sao nàng cùng Nhiếp Ly mới vừa vặn quen biết màthôi.

Diệp Tử Vân cùng Nhiếp Ly mới vừa vặn quen biết,nhưng ở Nhiếp Ly lại khác, hắn đã biết Diệp Tử Vân quá lâu, hơn nữa trong suynghĩ của hắn, Diệp Tử Vân đã là nữ nhân của hắn rồi. Một Cửu Chuyển Băng HoàngQuyết mà thôi, không đáng kể chút nào.

Diệp Tử Vân dựa theo công pháp Cửu Chuyển BăngHoàng Quyết vận chuyển thoáng một phát, Linh hồn lực bên trong Linh Hồn Hảiliền mãnh liệt mênh mông đứng lên, công pháp này quả thực là vì nàng mà làmtheo yêu cầu!

Tại lúc Nhiếp Ly cùng Diệp Tử Vân nói chuyệnphiếm bên biên giới, một người hướng bên này đã đi tới, đó là Thẩm Việt. (cóđánh nhau rồi :v)

Chứng kiến Nhiếp Ly cùng Diệp Tử Vân trò chuyệnvới nhau thật vui, Diệp Tử Vân xinh đẹp tươi cười động lòng người, Thẩm Việtrút cuộc kìm nén ghen ghét không được, từ đằng xa đi tới.

"Tử Vân!" Thẩm Việt nhìn về phía DiệpTử Vân khẽ mỉm cười nói.

"Ân." Diệp Tử Vân nhàn nhạt mà lêntiếng, lúc này nàng đối với Thẩm Việt đã không có nửa phần hảo cảm.

Thẩm Việt đến bên cạnh ngồi xuống, nhìn NhiếpLy, trong đôi mắt hiện lên một đạo hàn mang.

Ba người, bầu không khí trong lúc bất chợt cóchút lúng túng.

"Nhiếp Ly, chúng ta lại gặp mặt." ThẩmViệt cười lạnh một tiếng, toát ra nhàn nhạt địch ý.

"Như thế nào, lần trước bị giáo huấn cònchưa đủ?" Nhiếp Ly vẻ mặt khoan thai, từ đầu đến cuối, hắn cũng không cóđem Thẩm Việt để vào mắt.

"Ngươi. . ." Thẩm Việt nhìn chăm chúmà nắm đấm, nếu như không phải có Diệp Tử Vân ở đây, hắn nhất định sẽ để chothủ hạ giáo huấn Nhiếp Ly một trận.

Diệp Tử Vân toát ra thần sắc kinh ngạc, ngheNhiếp Ly cùng Thẩm Việt đối thoại, Thẩm Việt giống như đã bị thua thiệt trongtay Nhiếp Ly, nàng có chút hiếu kỳ, Thẩm Việt thân là dòng chính đệ tử ThầnThánh thế gia, tại sao lại thua thiệt trong tay Nhiếp Ly mà còn nén giận?

Thẩm Việt cưỡng ép đè xuống oán khí trong nộitâm, nhìn thoáng qua Diệp Tử Vân nói: "Nhà của ta cùng Tử Vân gia là thếgiao, hai người chúng ta chơi đùa từ nhỏ đến lớn, đối với nhau đều phi thườngquen thuộc. Trưởng bối của chúng ta đối với chúng ta kết giao đều phi thường đồngý."

Thẩm Việt nói những lời này, là muốn nhắc nhởNhiếp Ly, hắn cùng Diệp Tử Vân mới là môn đăng hộ đối, đã nhận được trưởng bốisong phương đồng ý, Nhiếp Ly thì tính là gì? Cũng muốn cùng hắn đoạt Diệp TửVân?

Nghe Thẩm Việt nói, trong nội tâm Nhiếp Ly khôngkhỏi cười khẩy, đối với Diệp Tử Vân quen thuộc, Thẩm Việt có thể so sánh đượchắn sao?

Thẩm Việt nhìn thoáng qua Diệp Tử Vân, lộ ra mộttia ôn nhu tươi cười: "Có thể nói, ta cùng Tử Vân lẫn hiểu nhau, songphương yêu thích, sinh hoạt thói quen cũng biết được nhất thanh nhị sở."

Nghe được Thẩm Việt nói, Diệp Tử Vân toát rathần sắc không thoải mái, nàng rất muốn chất vấn Thẩm Việt, ta với ngươi quenthuộc đến loại trình độ này sao? Từ mấy sự kiện trong lớp, Diệp Tử Vân đối vớiThẩm Việt dần dần đã có một ít phản cảm, ít nhất Thần Thánh thế gia tựa hồkhông hề giống vẻ bề ngoài.

Diệp Tử Vân không khỏi nhìn thoáng qua Nhiếp Ly,sợ Nhiếp Ly sẽ hiểu lầm a.

"Đây là đều do ngươi nói, ngươi cũng phảinói ra vài thứ, ta ngược lại là rất muốn biết." Nhiếp Ly ngón tay nhẹnhàng đập mặt bàn, kiếp trước hắn để Diệp Tử Vân gả cho Thẩm Việt, ở kiếp nàyhắn tuyệt đối sẽ không để cho chuyện như vậy phát sinh.

"Tử Vân nàng thích ăn Tiêu Lan, thích đọcsách, ưa thích nhìn ngoài cửa sổ ngẩn người. . ." Thẩm Việt thâm tình nhìnDiệp Tử Vân.

Nhiếp Ly cười nhạt một tiếng nói: "Trênthực tế nàng cũng không thích ăn Tiêu Lan, mà là Diệp Mặc đại nhân lừa gạt nàngnói ăn Tiêu Lan có thể tăng cường Linh hồn lực, ai thích xem những thứ sáchtịch khó hiểu không lưu loát kia là kẻ đần, Tử Vân thích nhất đi ra ngoài mạohiểm, nhìn ngoài cửa sổ ngẩn người là vì nàng muốn hướng tới thế giới bênngoài."

Nghe được Nhiếp Ly nói, Diệp Tử Vân như bị sétđánh, kinh ngạc nhìn Nhiếp Ly, Nhiếp Ly làm sao biết những điều này? Nàng cănbản cũng không nghĩ ra, có một người lại có thể hiểu chính mình như thế.

Nhiếp Ly hít sâu một hơi , năm đó hắn suy nghĩmang theo Diệp Tử Vân đi khắp toàn bộ Đại Lục, thế nhưng tâm nguyện kia lạikhông thể hoàn thành, ở kiếp này, ta sẽ giúp ngươi hoàn thành nguyện vọng củangươi.

"Ngươi nói bậy. . ." Thẩm Việt đangmuốn cãi lại, nhưng chứng kiến Diệp Tử Vân biểu lộ, lại há to miệng.

"Ngươi đối với Tử Vân hiểu rõ như vậy, TửVân trên người có một đạo ấn ký hình dạng Hồ Điệp, ngươi có biết hay không đạokia ấn ký ở nơi nào?" Nhiếp Ly cười mà không phải cười mà nhìn Thẩm Việt.

"Ta làm sao biết!" Thẩm Việt tức giậnnói.

Nghe được Nhiếp Ly nói, Diệp Tử Vân trên mặt lậptức ửng đỏ một mảnh, Nhiếp Ly làm sao biết trên người nàng có bớt hình Hồ Điệp?Diệp Tử Vân trong nội tâm nổi lên một loại cảm giác quái dị khác thường, đứnglên: "Nhiếp Ly, ngươi, tên lưu manh!" Diệp Tử Vân dậm chân, xấu hổ vàgiận dữ chạy mất.

Diệp Tử Vân bóng lưng yểu điệu, một thân màutrắng váy tơ, căng thẳng thon dài cặp đùi đẹp, càng lộ ra động lòng người.

Chứng kiến Diệp Tử Vân phản ứng kỳ quái, ThẩmViệt sắc mặt trầm xuống, quan hệ Diệp Tử Vân cùng Nhiếp Ly tuyệt đối không đơngiản, nói không chừng hai người có gian tình, mặt của hắn âm trầm đáng sợ:"Nhiếp Ly, ngươi nhớ kỹ cho ta, ta nhất định sẽ làm cho ngươi chết rấtthảm đấy!"

Nhiếp Ly khinh thường nhìn thoáng qua Thẩm Việt,cười lạnh một tiếng nói: "Cùng ta đấu, ngươi còn kém xa lắm, nếu như khôngcó mắt, ta không để ý cho ngươi chịu chút giáo huấn." Nhiếp Ly đứng lên,trực tiếp rời đi.

Phủ Thành chủ.

Diệp Tử Vân trên gương mặt còn ửng đỏ.

"Nhiếp Ly, cái tên hỗn đản! Hỗn đản!"Diệp Tử Vân tức giận tới mức dậm chân, Nhiếp Ly làm sao biết, nơi ngực tráinàng có một cái bớt hình Hồ Điệp? Nghĩ tới đây, Diệp Tử Vân trong nội tâm nhưđổ ngũ vị bình, chẳng lẽ Nhiếp Ly lặng lẽ nhìn lén nàng tắm rửa?

Nếu như Nhiếp Ly nhìn lén qua nàng, chẳng phảilà trên người nàng vật gì đều bị thấy hết?

Không được, ta nhất định phải chất vấn cái tênnày hỗn đản!

Diệp Tử Vân trong nội tâm xấu hổ muôn phần, nàngngóng nhìn bên ngoài, Nhiếp Ly vì cái gì mà hiểu rõ nàng như vậy? Nhiếp Lykhông phải một mực ở bên người nàng rình coi nàng a? Thế nhưng Phủ Thành chủ tonhư vậy, thủ vệ sâm nghiêm, sợ là con ruồi cũng không bay vào được a? Chương 23: Giết người rồi!Diệp Tử Vân tâmphiền ý loạn, nàng xuất ra Cửu Chuyển Băng Hoàng Quyết mà Nhiếp Ly cho nàng.Cửu Chuyển Băng Hoàng Quyết bộ công pháp kia giá trị tuyệt đối là khó có thểtưởng tượng, Nhiếp Ly rõ ràng cam lòng đem một bộ công pháp trân quý như vậyđưa cho nàng?

Tức giận cùng cảm kích, hai loại tâm tình tronglòng đan vào, làm nỗi lòng Diệp Tử Vân khó có thể bình tĩnh.

Hồi lâu sau, Diệp Tử Vân rút cuộc đè xuống xấuhổ và giận dữ, chuyên tâm tu luyện Cửu Chuyển Băng Hoàng Quyết, nội tâm chậmrãi bình tĩnh, Linh Hồn Hải giống như là kết xuất nhàn nhạt băng sương, một cỗlực lượng trong suốt trong người vận chuyển.

Diệp Tử Vân làn da nổi lên óng ánh sáng longlanh ngọc trạch, so với lúc trước càng thêm tịnh lệ, tựa như Cửu Thiên Tiên Nữhạ phàm.

Theo Linh hồn lực không ngừng tăng lên, trong cơthể Diệp Tử Vân tạp chất bị bài xuất bên ngoài cơ thể, trên người thấm mồ hôi,một đạo hào quang màu xanh bỗng nhiên nở rộ, giống như là một đóa Thanh Liêncực lớn.

Diệp Tử Vân bỗng nhiên mở to mắt, đồng tử xinh đẹpgiống như là bảo thạch tinh khiết, Cửu Chuyển Băng Hoàng Quyết cường đại vượtxa khỏi tưởng tượng của nàng, hiện giờ nàng đã tiếp cận Thanh đồng Nhất tinh,tu luyện Cửu Chuyển Băng Hoàng Quyết, trực tiếp phá tan tấn cấp bích chướng,đột phá đến Thanh đồng Nhất tinh cấp bậc.

Cảm giác trên người như dính hồ, đặc biệt khóchịu, Diệp Tử Vân để cho thị nữ nấu nước.

Trong thùng tắm cánh hoa tản ra hương thơm, DiệpTử Vân chậm rãi bỏ váy tơ trên người, lộ ra dáng người có lồi có lõm, da thịttrắng nõn tinh tế tỉ mỉ, óng ánh sáng long lanh giống như là mỹ ngọc tạohình, tu luyện Cửu Chuyển Băng Hoàng Quyết, Diệp Tử Vân càng thêm xinh đẹp độnglòng người. Tuy rằng còn chưa phải một nữ nhân niên kỷ tao nhã, nhưng nàng cũngđã lồi lõm tốt vô cùng.

Mắt cá chân tinh xảo chậm rãi bước vào trong,cảm giác nước ấm gột rửa lấy vết bẩn trên người, cánh hoa trên thân thể lưu lạihương thơm mê người, Diệp Tử Vân nỗi lòng phiên bay, ngón tay nàng mảnh khảnhchậm rãi vuốt ve trơn bóng da thịt, chứng kiến chỗ ngực trái cái bớt hình dángHồ Điệp tinh xảo, trong nội tâm lần nữa nổi lên một tia khác thường.

Hình bớt Hồ Điệp từ khi nàng sinh ra đã có, nàngchậm rãi xoa xoa, tuy rằng còn chưa tới nữ hài hoa quý tuổi, nhưng thiếu nữ cóchút đội lên hai ngọn núi, đã phi thường động lòng người rồi.

Nhiếp Ly có hay không đã xem qua cái bớt?

Diệp Tử Vân cảm giác quả tim run rẩy, nếu nhưNhiếp Ly thật sự xem qua, nàng chẳng phải là bị Nhiếp Ly thấy hết?

Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên vang lên thanhâm xột xoạt.

"Ai? Ai lại nhìn lén?" Diệp Tử Vântranh thủ thời gian hai tay che trước ngực, trên mặt hiện lên một tia xấu hổ vàgiận dữ, Nhiếp Ly cái tên này hỗn đản!

"Tiểu thư, là ta!" Một thị nữ xinh đẹptừ phía sau rèm mặt đi ra.

Nguyên lai là thị nữ Tiểu Điệp, Diệp Tử Vân âmthầm thở ra một hơi, đôi má có chút nóng lên, Nhiếp Ly ngay cả Thanh đồng cấpbậc đều không có đạt tới, làm sao có thể xông vào đề phòng sâm nghiêm Phủ Thànhchủ? Là nàng suy nghĩ nhiều quá! Nhiếp Ly đến tột cùng là làm sao thấy được cáibớt?

Suốt đêm không nói chuyện.

Ngày thứ hai, Bí Bảo Hiên.

Đây là một cửa hàng rất lớn, chuyên môn buôn báncác loại Chiến giáp, Chiến binh, Minh văn quyển trục, mở cách cửa ra vào ThánhLan Học Viện mấy trăm mét.

"Lão bản, ta muốn bộ Thanh đồng Nộ Diễm SáoTrang, thanh Nộ Viêm Kiếm!" Nhiếp Ly chỉ vào một ít Thanh đồng Chiến giáp,Thanh đồng Chiến binh nói.

"Bộ Nộ Diễm Sáo Trang tổng cộng bốn kiện,theo thứ tự là Chiến giáp, bao tay, nẹp chân, giày, chào giá năm mươi vạn YêuLinh Tệ, thanh Nộ Viêm Kiếm hai mươi vạn Yêu Linh Tệ, đều là Thanh đồng cấp bậcđỉnh phong, dùng lân giáp Nộ Diễm Yêu thú chế tác, Thanh đồng Yêu thú đừng mơtưởng công phá được, Bạch ngân Yêu thú muốn đánh bại bộ Chiến giáp này cũng cầnphí rất lớn khí lực, vị thiếu gia này ngươi nhất định phải mua sao?" Lãobản kia đánh giá thoáng một phát Nhiếp Ly hỏi.

"Đương nhiên, chẳng lẽ ta với ngươi nóigiỡn hay sao?" Nhiếp Ly vung tay ném ra một cái túi, nói, "Bên trongcó bảy mươi vạn Yêu Tinh tạp. "

"Được thôi, ta lập tức giúp đỡ Thiếu giagói kỹ!" Lão bản kia lập tức mặt mày hớn hở.

"Ta còn muốn bộ Chiến giáp này, còn cónhững Minh văn quyển trục này, ta muốn toàn bộ, đều gói kỹ cho ta, còn có cáinày, cái này, cái này. . ." Bán đi đại lượng Tử Lam Thảo, Nhiếp Ly trongtay có cực kỳ nhiều tiền, mua sắm những vật này hoàn toàn không nói chơi.

Nhiếp Ly cũng không biết ra tay hào phóng nhưthế, khiến cho Bí Bảo Hiên lão bản hàm răng đều nhanh cười mất.

Nhiếp Ly mua một cái Không Gian Giới chỉ năm sáumét vuông lớn nhỏ, đem những vật này cất vào Không Gian Giới trong ngón tay, vềphần Nộ Diễm Sáo Trang, tức thì trực tiếp mặc vào người. Bộ Nộ Diễm Sáo Trangnày thập phần nhẹ nhàng linh hoạt, mặc ở trong quần áo căn bản nhìn không ra.

"Hôm nay đi một chuyến phòng học, đem tiềntrả lại cho Tiêu Ngưng Nhi a!" Nhiếp Ly suy nghĩ một chút nói, dạo chơihướng trong học viện đi đến.

Đi đến một góc cua Thánh Lan Học Viện, mấy ngườiđột nhiên xuất hiện ở trước mặt Nhiếp Ly.

"Tiểu tử, rút cuộc bị chúng ta bắt đượcrồi!" Thẩm Việt cười khẩy nhìn Nhiếp Ly, sau lưng sáu cái tùy tùng trêutức đánh giá Nhiếp Ly, ánh mắt rất là bất thiện.

Nhiếp Ly đã sớm biết Thẩm Việt theo dõi hắn, hắncố ý đi đến nơi vắng vẻ như vậy để đợi bọn người Thẩm Việt ra mặt, khóe miệnghắn hiện lên một tia trào phúng, tiếp theo xem ta như thế nào đùa chơi chết cácngươi!

"Các ngươi muốn làm gì?" Nhiếp Ly giảbộ như bộ dạng sợ hãi.

"Tiểu tử, ngươi rốt cuộc biết sợ hãi, mẹkiếp, ta đã sớm nhìn ngươi khó chịu, hôm nay là chính ngươi muốn chết! Cho tahung hăng đập hắn!" Thẩm Việt phẫn nộ quát to một tiếng.

Sau lưng Thẩm Việt sáu tên tùy tùng một loạt màlên, nhanh như hổ đói vồ mồi, hướng Nhiếp Ly xông tới.

"Đánh, đánh hung hăng vào, đánh hắn khôngđứng dậy được mới thôi!" Thẩm Việt trên mặt lộ ra vẻ tàn khốc sảng khoáitươi cười.

"Các ngươi đừng tới đây, ta sẽ phản khángđấy!" Nhiếp Ly một bên tránh né, một bên vận chuyển Linh hồn lực lớn hô,"Giết người rồi, Thần Thánh thế gia muốn giết người á!" Một cơ hộitốt như vậy, Nhiếp Ly đương nhiên sẽ không bỏ qua, trước dùng sức đem nước bẩndội vào Thần Thánh thế gia.

Nhiếp Ly dùng một ít Linh hồn bí pháp, thanh âmkia quả thực như Lôi, chấn động màng nhĩ đau nhức.

"Mẹ kiếp, đem tiểu tử này im lại cho ta,nhanh chặn hắn lại!" Nghe được Nhiếp Ly la lên, Thẩm Việt mặt mày co quắp,mẹ kiếp, tiếng la của Nhiếp Ly lan khắp Thánh Lan Học Viện, quả thực so với mổheo còn muốn thê thảm!

Bành bành bành!

Đám tùy tùng Thẩm Việt quyền cước như hạt mưarơi trên người vào Nhiếp Ly, sáu cái tùy tùng có ba tên là Thanh đồng Nhị tinh,ba tên là Thanh đồng Nhất tinh, theo lý thuyết không có mấy nắm đấm là có thểđem Nhiếp Ly cho đánh gục, nhưng mà Nhiếp Ly bị đánh mấy chục quyền đều khôngcó sự tình gì, tiếng kêu vẫn như cũ vô cùng vang dội, tại mấy tòa lầu dạy họcqua lại vang lên tiếng vọng.

"Giết người rồi, Thần Thánh thế gia muốngiết người á!"

Lực xuyên thấu cường đại, quả thực muốn đem lầudạy học chấn sụp, chớp mắt thời gian, toàn bộ các học viên Thánh Lan Học Việnđều bị kinh động, rất nhiều người đem đầu thò ra ngoài cửa sổ, muốn nhìn xemrút cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Bọn hắn liếc mắt liền thấy, sáu người đang khôngngừng mà vây đánh Nhiếp Ly, đứng ở phía sau chính là Thần Thánh thế gia ThẩmViệt.

"Kia không phải Nhiếp Ly sao?"

"Nghe nói Nhiếp Ly đắc tội Thần Thánh thếgia!"

Website truyện convert T r u y e n Cv (.) com

"Ta nghe nói Nhiếp Ly vạch trần Thần Thánhthế gia Xích Diễm Viêm Bạo là sao chép đấy, cho nên Thần Thánh thế gia chuẩn bịphái người ám sát Nhiếp Ly!"

"Thần Thánh thế gia cũng quá đen tối, rõràng tại bên trong Thánh Lan Học Viện ám sát đệ tử!"

"Tranh thủ thời gian đi báo cáo Việntrưởng!"

Một ít học sinh đều nghị luận, trước kia rấtnhiều người nhìn Nhiếp Ly khó chịu, cũng nhao nhao thương cảm Nhiếp Ly, kể cảmột ít thế gia đệ tử ở bên trong, đối với cách làm của Thẩm Việt cực kỳ khôngcam lòng, nơi này chính là Thánh Lan Học Viện, Thần Thánh thế gia rõ ràng dám ởchỗ này giết người, không khỏi xem thường kỉ luật nơi này a?

Nhiếp Ly nhìn thoáng qua phía trước Thẩm Việt,khóe miệng lạnh cười một tiếng, muốn cùng hắn chơi, Thẩm Việt còn non lắm!

Bị sáu người vây đánh, Nhiếp Ly bằng vào chínhđộng tác bén nhạy, sáu người hầu Thẩm Việt quyền cước tất cả đều đã rơi vào bêntrên Nộ Diễm Chiến giáp, chẳng những không có làm bị thương Nhiếp Ly, ngược lạibị chấn động khiến hai tay run lên, xương tay đều nhanh nứt ra.

Nhiếp Ly một bên tránh né, một bên hạ độc thủquyền cước vào trên người mấy người hầu Thẩm Việt, đánh cho mấy tùy tùng nherăng nhếch miệng. Theo lý thuyết dùng thực lực Nhiếp Ly, căn bản không cách nàotạo thành bất cứ thương tổn gì cho đám Thanh đồng Nhất tinh, Thanh đồng Nhịtinh Võ giả, nhưng nắm đấm Nhiếp Ly có chút cổ quái, một quyền bay bổng so vớibị một gậy đánh vào trên đầu còn đau hơn.

"Mẹ kiếp, các ngươi đám này loại ngu si,chưa ăn cơm sao?" Thẩm Việt gào thét, vô số học viên vây xem, Thẩm Việtcảm giác mặt mũi đều mất hết rồi, hết lần này tới lần khác, sáu tên tùy tùngcũng không thể đem Nhiếp Ly cho đánh gục xuống, Nhiếp Ly ngược lại càng ngàytiếng la càng vang dội.

Nhiếp Ly kêu gào cứu mạng còn chưa tính, thế nhưngNhiếp Ly hô to Thần Thánh thế gia giết người, quả thực đem tất cả nước bẩn đềugiội lại trên người Thần Thánh thế gia!

Thẩm Việt quả thực muốn giận điên rồi, hiện tạihắn đã tiến thối lưỡng nan.

"Đánh cho ta, hung hăng mà đánh!" ThẩmViệt rống to.

Đám tùy tùng không ngừng kêu khổ, bọn hắn đãđánh hết sức như thế nhưng mặc kệ bọn hắn đánh Nhiếp Ly như thế nào, Nhiếp Lyđều vui vẻ mà hét, ngược lại bọn hắn bị Nhiếp Ly đánh cho toàn thân xương cốtđều ê ẩm. Nhiếp Ly nhìn nắm đấm như bay bổng, tác dụng chậm nhưng đánh đượctrên người bọn họ xanh một miếng tím một khối.

"Các ngươi làm gì?" Một tiếng quátvang lên, một cái yểu điệu thân ảnh sẽ cực kỳ nhanh lướt đi tới, đúng là TiếuNgưng Nhi.

Tiếu Ngưng Nhi đứng trước người Nhiếp Ly, nhìnhằm hằm đám người Thẩm Việt, trên người nàng thanh quang lóng lánh, đã là Thanhđồng Nhất tinh Yêu Linh Sư rồi, trên tay nàng cầm lấy một thanh đoản kiếm, tùythời chuẩn bị động thủ.

"Thẩm Việt, ngươi thật là quá đáng."Lại một âm thanh quát vang lên, thân ảnh thon dài xinh đẹp, từ bên cạnh lướtđi, đúng là Diệp Tử Vân, nàng căm tức nhìn Thẩm Việt, "Thẩm Việt, ta khôngnghĩ tới ngươi là loại người này!"

"Nhiếp Ly, ngươi không sao chứ?" TiếuNgưng Nhi cùng Diệp Tử Vân hầu như trăm miệng một lời mà nhìn về phía Nhiếp Lyhỏi.

Chứng kiến Diệp Tử Vân đối với Nhiếp Ly quan tâmnhư vậy, Tiếu Ngưng Nhi sắc mặt cứng đờ.

Diệp Tử Vân cũng thoảng qua có chút lúng túng,quay đầu trừng mắt Thẩm Việt.

"Tử Vân, ngươi đã hiểu lầm, sự tình khôngphải như ngươi nghĩ!" Thẩm Việt có miệng khó cãi, chứng kiến Nhiếp Ly trênmặt nhàn nhạt chế giễu, hắn lập tức hiểu được chuyện gì xảy ra, hắn bị Nhiếp Lyđùa bỡn, hắn chỉ vào Nhiếp Ly cả giận nói, "Là tiểu tử này, hắn cố ý đemchúng ta dẫn tới nơi đây, đều là hắn giở trò quỷ!"

"Thẩm Việt, ngươi lừa gạt ai?" TiếuNgưng Nhi càng thêm khí, "Ngươi tìm lấy cái cớ cũng quá ngu ngốc rồia?"

Lúc này Nhiếp Ly vẻ mặt vô tội, chính khí nghiêmnghị mà giận dữ mắng mỏ Thẩm Việt nói: "Ta thừa nhận ta đắc tội Thần Thánhthế gia các ngươi, nhưng mà các ngươi cũng thật quá mức a, lại muốn trongtrường học giết người? Các ngươi cho rằng Thánh Lan Học Viện là địa phương nào?Tuy rằng gia thế ta không bằng ngươi, nhưng không phải mặc cho các ngươi làmthịt, ta cũng muốn xem một chút, Thần Thánh thế gia các ngươi đến cùng có thểbá đạo tới trình độ nào! Nhiếp Ly ta ngông nghênh boong boong, nếu muốn takhuất phục đám người ác ôn các ngươi đó là không có khả năng, trừ phi các ngươigiết ta!"

Nhiếp Ly lời nói chính nghĩa, quả thực đem ThẩmViệt tức giận đến thổ huyết.

Nghe được Nhiếp Ly nói, bất kể là Tiêu Ngưng Nhihay là Diệp Tử Vân, cũng không khỏi kính nể nhìn thoáng qua Nhiếp Ly, TiếuNgưng Nhi trong nội tâm càng là tràn đầy ngưỡng mộ.

"Ta cũng không hướng Thần Thánh thế giakhuất phục!" Tiếu Ngưng Nhi thầm suy nghĩ nói, nàng đối với Thần Thánh thếgia quả thực thống hận tới cực điểm! Hiện tại xem ra Thần Thánh thế gia trướcsau một nhà hèn hạ xấu xa, cả chuyện bức bách nàng gả cho Thẩm Phi nữa! Chương 24: Xuất phátLúc này đámngười Đỗ Trạch, Lục Phiêu đều tụ tập tới đây.

"Thẩm Việt, ngươi quá hèn hạ, bảy người vâycông Nhiếp Ly!" Đỗ Trạch lòng đầy căm phẫn, chứng kiến Nhiếp Ly không cóviệc gì lúc này mới yên tâm lại, Nhiếp Ly tuy giả vờ rất thê thảm, nhưng kỳthật không có thương tích gì nặng cả.

Xa xa những các học viên vây xem cũng đều nhaonhao chỉ trích Thẩm Việt.

"Ta căn bản là không có đem hắn thếnào!" Thẩm Việt phiền muộn mà phản bác, bọn hắn bị tất cả mọi người mắngcho máu chó xối đầu.

Nhiếp Ly cùng đám người Lục Phiêu trao đổi ánhmắt, Lục Phiêu lập tức hiểu ý.

"Các ngươi nhiều người như vậy đối vớiNhiếp Ly quyền đấm cước đá, Nhiếp Ly làm sao có thể không có việc gì? Có muốnhay không cùng chúng ta thử quyền đấm cước đá xem?" Lục Phiêu từ trên caonhìn xuống mà quát hỏi, "Thẩm Việt, ngươi dám thề với trời, mới vừa rồikhông có cho thủ hạ đánh chết Nhiếp Ly? Coi như là ngươi không thừa nhận,trong học viện rất nhiều đệ tử cũng nghe được rồi!"

"Ta đã từng nói qua, nhưng mà ta không cóthật sự. . ." Thẩm Việt sốt ruột giải thích.

Tiếu Ngưng Nhi, Diệp Tử Vân đều dùng ánh mắtchán ghét nhìn về phía Thẩm Việt, lại muốn trong học viện giết người, Thẩm Việtthật sự quá ghê tởm! Thẩm Việt trong suy nghĩ Diệp Tử Vân đã hỏng tới cực điểm.

Thật là trời đất chứng giám a, Thẩm Việt mặc dùnói để cho những tùy tùng này đánh chết Nhiếp Ly, thế nhưng chỉ nói là nói màthôi, tại trong học viện giết người, chuyện như vậy hắn là tuyệt đối không dámlàm, nếu quả thật làm, ngay cả Thần Thánh thế gia đều không bảo vệ được hắn a!

Có thể những ngoan thoại này, khi người khácnghe tới, ý tứ liền không giống nhau!

"Diệp Thắng Phó viện trưởng đến rồi!"

"Nhiếp Ly, hôm nay ta nhận thua, ngươi chờđó cho ta!" Thẩm Việt gắt một cái, tranh thủ thời gian mang theo một đámtùy tùng chạy trối chết.

"Nhiếp Ly, ngươi không sao chứ!" TiếuNgưng Nhi trên mặt toát ra vẻ ân cần, khẩn trương mà cầm lấy cánh tay Nhiếp Ly.

"Chịu hơi có chút bị thương, không có gìđáng ngại, may mắn các ngươi tới được sớm." Nhiếp Ly cười cười nói, nhìnnhìn Tiếu Ngưng Nhi, lại nhìn một chút Diệp Tử Vân.

Tiếu Ngưng Nhi tu luyện mới công pháp về sau,khí sắc cùng làn da so với trước kia tốt hơn, thanh xuân tịnh lệ càng hơn ngàytrước, toàn thân tản ra một loại khí chất động lòng người, mà Diệp Tử Vân, tựahồ so với trước kia đẹp hơn rồi, ưu nhã động lòng người, duyên dáng yêu kiều.

Hai nữ hài xinh đẹp một trái một phải, hoà lẫn,tranh kỳ đấu nghiên.

Chứng kiến Tiếu Ngưng Nhi đối với Nhiếp Ly âncần như thế, Diệp Tử Vân cũng nói không rõ là cảm giác gì.

"Không có việc gì là tốt rồi." Diệp TửVân có chút cười xấu hổ cười.

Thấy như vậy một màn, các thiếu niên vây xem kialập tức không bình tĩnh, nếu như mới vừa rồi bị đánh một trận tơi bời, giờ phútnày đứng ở giữa hai vị nữ thần là chính bản thân mình thì tốt rồi. Đám nữ hàitử xung quanh chú ý tới, nguyên lai tướng mạo Nhiếp Ly tương đối tuấn dật đấy,không khỏi nhìn Nhiếp Ly vài lần, cảm thấy Nhiếp Ly càng xem càng có hương vị,khó trách Ngưng Nhi nữ thần cùng Tử Vân nữ thần đều đối với Nhiếp Ly thân nhưvậy.

Mà một ít đám nam hài, càng xem Nhiếp Ly càngcảm thấy đáng giận, ngươi cướp đi một nữ thần thì thôi, rõ ràng thoáng cái cướpđi hai nữ thần! Đây cũng quá không thể nhẫn nhịn rồi, vừa rồi sao không bị ThẩmViệt đánh chết đi? Chứng kiến tranh đấu giữa hai vị đại mỹ nữ, bọn hắn đối vớiNhiếp Ly một tia thương cảm đều bị ném đến tận lên chín tầng mây.

Chứng kiến Diệp Tử Vân bên cạnh, Tiếu Ngưng Nhitrong lòng nhất thời dâng lên nguy cơ mãnh liệt, nàng biết Nhiếp Ly thích làDiệp Tử Vân, nhưng mà nàng vẫn không ức chế nổi nội tâm mãnh liệt, Nhiếp Ly làngười thứ nhất cũng là một người duy nhất đi vào trong nội tâm nàng, nàng chorằng chỉ có nàng phát hiện Nhiếp Ly ưu tú, nàng có thể chậm rãi đem ánh mắtNhiếp Ly từ trên người Diệp Tử Vân chuyển sang nàng, nhưng mà không nghĩ tới,không biết lúc nào, Nhiếp Ly cùng Diệp Tử Vân giống như đã rất quen.

"Nhiếp Ly, ta đỡ ngươi đi vào phòng học a,ta mang cho ngươi chút điểm tâm." Tiếu Ngưng Nhi ôn nhu nói, hai tay dắtdíu lấy Nhiếp Ly, trước ngực có chút nhô lên tựa trên cánh tay Nhiếp Ly.

Cảm giác mềm mại kia, Nhiếp Ly không khỏi có mộtchút phiền não, lúng túng nhìn sang Diệp Tử Vân: "Tử Vân, ta. . ."

"Nếu như sự tình giải quyết xong, ta cũngnên đi!" Diệp Tử Vân hoàn toàn không nghe thấy, quay người ly khai, nàngđối với Nhiếp Ly không đến trình độ ưa thích, thế nhưng không biết vì cái gì,chứng kiến Tiếu Ngưng Nhi cùng Nhiếp Ly bộ dạng thân mật như thế, trong nội tâmnàng cảm thấy có chút không được tự nhiên.

Lại chuyện không liên quan đến ta, Diệp Tử Vânlầm bầm một câu, Nhiếp Ly cùng Tiếu Ngưng Nhi yêu như thế nào.

Bên cạnh Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu cười quái dịgiơ ngón tay cái với Nhiếp Ly, Nhiếp Ly thật có bản lĩnh đấy, rõ ràng trongthời gian ngắn như vậy mà đã cua đổ hai vị nữ thần. Tuy rằng Diệp Tử Vân khôngthể hiện ra nhưng Nhiếp Ly bị những người kia đánh tơi bời, Diệp Tử Vân toát raquan tâm là không thể làm giả.

Người ở ngoài xa, chứng kiến Nhiếp Ly được TiếuNgưng Nhi đỡ chậm rãi đi xa, Thẩm Phi vẻ mặt âm trầm.

"Dám cùng Thần Thánh thế gia đối đầu, cònthông đồng nữ nhân của ta, quả thực chán sống rồi!" Thẩm Phi nắm đấm khanhkhách vang lên, hắn là ca ca Thẩm Việt, tu vi đã đạt đến Bạch ngân cấp bậc, coinhư là tại Thiên tài trong lớp Yêu Linh Sư, cũng có được một chỗ cắm dùi, hắnsẽ không đem Nhiếp Ly để vào mắt.

Gần nhất làm ra liên tiếp sự tình, Nhiếp Ly đãtriệt để đứng đối lập với Thần Thánh thế gia.

Trở lại phòng học, tuy rằng Tiếu Ngưng Nhi khôngmuốn, nhưng Nhiếp Ly vẫn đem mấy chục vạn Yêu Linh Tệ trả lại cho Tiếu NgưngNhi, mấy chục vạn Yêu Linh Tệ với hắn mà nói, hoàn toàn không tính là cái gì.Tử Lam Thảo vẫn như cũ dễ bán, giá cả tuy rằng hơi có hạ thấp, nhưng mỗi cângiá cả một mực bảo trì tại hai trăm Yêu Linh Tệ trở lên, trong vòng ba năm,Quang Huy Chi Thành đối với Tử Lam Thảo đều có nhu cầu tiếp tục, hắn có thểchậm rãi rời tay.

Nhiếp Ly đã trở thành nhân vật chủ đề trong họcviện, bất kể là cùng Thần Thánh thế gia đối kháng, hay là cùng Tiếu Ngưng Nhi,Diệp Tử Vân quan hệ mập mờ không rõ, đều làm các học viên đối với Nhiếp Ly phithường chú ý. Lại có không ít nữ học viên len lén đem thư tình bỏ vào bên trongbàn học Nhiếp Ly, biểu đạt ý ái mộ. Cũng có mấy nữ học viên khiến Nhiếp Ly cómột chút ấn tượng đấy, tướng mạo cũng không tệ lắm.

Kiếp trước Nhiếp Ly luôn không có tiếng tăm gì,không người để ý tới, tại trong học viện tồn tại cảm giác cực thấp, không nghĩtới ở kiếp này, lại được hoan nghênh như thế.

Bất quá những thư tình kia đều bị Nhiếp Ly xử lýxong, trùng sinh sau khi trở về, trong lòng của hắn chỉ có Diệp Tử Vân, nhữngnữ hài này làm sao có thể cùng Diệp Tử Vân đánh đồng? Dù sao kiếp trước NhiếpLy cùng Diệp Tử Vân, cùng một chỗ đã trải qua sinh tử, về phần Tiếu Ngưng Nhi,Nhiếp Ly rất nguyện ý cùng Tiếu Ngưng Nhi trở thành bạn thân.

Không ngừng tu luyện Thiên Đạo Thần Quyết, Linhhồn lực Nhiếp Ly nhanh chóng tăng lên, tin tưởng hai tháng, đủ để cho Nhiếp Lycó biến hóa thoát thai hoán cốt.

Trên cơ bản mỗi ngày buổi tối, Nhiếp Ly đều ănmột viên Tụ Hồn Đan hoặc là Dưỡng Linh Đan, dùng nước thuốc Tử Lam Thảo tắm,lại để cho Linh hồn lực được tẩm bổ đầy đủ nhất.

Ngoại trừ tu luyện Linh hồn lực bên ngoài, NhiếpLy còn thường xuyên rèn luyện thân thể, tăng cường lực lượng thân thể, tuy rằngtu luyện Linh hồn lực có thể xúc tiến thân thể cường đại, nhưng mà thân thể lựclượng nhất định phải tu luyện. Đến Bạch ngân cấp bậc, Linh Hồn Hải Yêu Linh Sưcó thể dung nạp Yêu Linh, thân thể càng mạnh, mới có thể dung nạp Yêu Linhcường đại hơn. Nếu như thân thể quá yếu, rất dễ dàng bị lực lượng Yêu Linh làmnổ tung.

Rất nhiều Yêu Linh Sư đều đến Bạch ngân cấp bậc,có chọn trúng Yêu Linh, nước tới chân mới nhảy đi rèn luyện thân thể, nhưng kỳthật đến lúc đó đã đã chậm.

Nhiếp Ly muốn từ giờ trở đi liền đánh tốt trụcột, mỗi ngày chạy bộ, leo núi, vác nặng.

Trong nháy mắt hai ngày liền trôi qua, Linh hồnlực Nhiếp Ly, đã tăng lên tới 76, đoán chừng không dùng vài ngày sẽ như ĐỗTrạch, Lục Phiêu tấn cấp Thanh đồng Nhất tinh rồi.

Ngày thứ ba sáng sớm.

Trong tiệm sách, đám người Trần Lâm Kiếm đã đợitại đó rồi.

Ngoại trừ Trần Lâm Kiếm, Diệp Tử Vân, Thẩm Việt... cũng đều ở đây, Trần Lâm Kiếm là Thánh Minh thế gia, Diệp Tử Vân là PhongTuyết thế gia, Thẩm Việt là Thần Thánh thế gia, bọn hắn từ nhỏ liền nhận thức,lần này thăm dò di tích Cổ Lan Thành phải tụ hợp cùng một chỗ, cũng đỡ phải cóchuyện ngoài ý muốn.

"Ngươi cũng tới?" Diệp Tử Vân nhìn vềphía Nhiếp Ly, sự tình lần này là Trần Lâm Kiếm tổ chức, Nhiếp Ly bắt đầu tiếpxúc Trần Lâm Kiếm khi nào? Tựa hồ nàng vẫn hay xem thường Nhiếp Ly.

"Đúng vậy." Nhiếp Ly mỉm cười gật đầu.

Truyện được copy tại TruyệnCv.com

Chứng kiến Nhiếp Ly tới đây, sắc mặt Thẩm Việtcàng âm trầm, vừa rồi hắn mấy lần đều muốn tìm Diệp Tử Vân giải thích, nhưng màDiệp Tử Vân lạnh lùng cự tuyệt hắn, thủy chung cùng hắn giữ vững khoảng cáchnăm ~ sáu mét trở lên làm hắn rất phiền muộn.

Đây hết thảy đều là do Nhiếp Ly dựng lên, nếunhư không phải Nhiếp Ly xuất hiện, Diệp Tử Vân chắc là sẽ không đối với hắnlãnh đạm như vậy!

Thẩm Việt đem tất cả sai lầm, tất cả đều tínhtại trên đầu Nhiếp Ly.

"Ngươi không nên có mặt tại đây!" ThẩmViệt hung dữ nghĩ lấy, nói vài câu bên tai người hầu, tùy tùng kia nhìn thoángqua Nhiếp Ly, liền lặng lẽ rời đi. Liên tục hai lần trên tay Nhiếp Ly ăn quảđắng, làm Thẩm Việt thông minh hơn, dùng thực lực Thanh đồng cấp bậc, là khôngđối phó được Nhiếp Ly, cho nên hắn muốn phái người đi gia tộc tìm một ít caothủ tới đây.

Mọi cử động của Thẩm Việt, tất cả đều đã rơi vàotrong mắt Nhiếp Ly, trong nội tâm Nhiếp Ly lạnh cười một tiếng.

Trần Lâm Kiếm ánh mắt rơi vào trên người NhiếpLy, cười nhạt một tiếng nói: "Tốt rồi, nếu mọi người đã đến rồi, thì tanên xuất phát thôi!"

Lúc này đây tiến về di tích Cổ Lan Thành, TrầnLâm Kiếm bên này tổng cộng hai mươi tám cá nhân, Thẩm Việt bảy cái, mặt kháctăng thêm Nhiếp Ly cùng Lâm Tử Nghiên. Nhiếp Ly cũng không có đem chuyện nàynói cho đám người Đỗ Trạch, Lục Phiêu, để cho Đỗ Trạch, Lục Phiêu bọn hắn trongtiệm sách hảo hảo tu luyện a, dù sao Cổ Lan Thành di tích vẫn có nguy hiểm nhấtđịnh, Nhiếp Ly không chiếu cố hết được.

Một nhóm ba mươi bảy người, chuẩn bị tốt một ítvật phẩm thiết yếu, ví dụ như đồ ăn, cắm trại lều vải, đi săn dùng cung nỏ. . .về sau liền xuất phát.

Bọn hắn mạo hiểm là bí mật tiến hành, cho nênphi thường ít xuất hiện, đối với bên ngoài tuyên bố nói là đi U Sơn Hạp Cốc rènluyện. Chương 25: Dực Long Thế GiaĐoàn người ởtrên đường cái đi tới, Diệp Tử Vân cùng Nhiếp Ly sóng vai đi ở mặt sau đoàn độinày.

"Ngươi quen biết Trần Lâm Kiếm khi nào?" Diệp TửVân hỏi, xem kỹ nhìn Nhiếp Ly, như là muốn đem Nhiếp Ly xem thấu vậy.

"Ta cùng hắn cũng quá không quen thuộc, tại bêntrong đồ thư quán hàn huyên một lần." Nhiếp Ly nhún vai nói.

"Sao hắn nguyện ý cho ngươi gia nhập?" Diệp TửVân kinh ngạc, nàng cùng Trần Lâm Kiếm coi như là từ lúc còn rất nhỏ quen biết, hai người quan hệ không tính là thân mật, nhưng cũng coi như không sai, TrầnLâm Kiếm này cao ngạo tự phụ, rất ít đem người cùng thế hệ thả ở trong mắt.Đương nhiên, Trần Lâm Kiếm cũng không phải cái loại người khiến người khácphiền chán, bằng không Diệp Tử Vân cũng lười cùng hắn tiếp xúc .

Ngẫm lại Nhiếp Ly cũng quá thần bí, Diệp Tử Vâncũng không biết Nhiếp Ly như thế nào thuyết phục được Trần Lâm Kiếm, Nhiếp Lylà một người có biện pháp, cái gì khó khăn đều không làm khó được Nhiếp Ly.

Nhìn Diệp Tử Vân cùng Nhiếp Ly hữu thuyết hữutiếu, nhất tần nhất tiếu chi gian, khả ái động nhân, Thẩm Việt dứt khoát ghentị đến phát cuồng.

Trong mắt của hắn, Diệp Tử Vân chỉ được đối vớihắn cười !

Nhiếp Ly đoạt đi vị trí nên thuộc về hắn!

Nhiếp Ly phải chết ! Thẩm Việt thần sắc âmngoan, Nhiếp Ly không được trở lại Quang Huy chi thành. Bất quá chuyện này,không thể bị ngoại nhân biết, nhất là Diệp Tử Vân. Thẩm Việt đã bắt đầu chuẩnbị kế hoạch nhằm vào Nhiếp Ly.

Một đám người đi ra Quang Huy chi thành, tạiThánh Tổ sơn mạch trên sơn đạo gập ghềnh đi tới .

Chỉ là đến di tích Cổ Lan thành, liền tiêu phínăm sáu ngày thời gian, trên một đường này được màn trời chiếu đất, còn bị mộtít yêu thú tập kích.

Bất quá Nhiếp Ly đối nguy hiểm có trực giác vôcùng sắc bén, thêm kinh nghiệm trùng sinh, trước mắt tu vi ngay cả Thanh Đồngđều không tới, như vậy yêu thú vẫn không gây thương tổn hắn. Huống chi bọn họđi qua đều là một đoạn đường tương đối an toàn.

Ba mươi bảy người, thực lực không tệ , đạt tớiBạch Ngân cấp có sáu, còn lại tuyệt đại bộ phận đều là trên Thanh Đồng ba sao.

Ngay cả Diệp Tử Vân, cũng tới Thanh Đồng mộtsao, trong mọi người chỉ có Nhiếp Ly cùng Thẩm Việt là tu vi kém cỏi nhất.

Bất quá tin Diệp Tử Vân đạt tới Thanh Đồng mộtsao, cũng không công bố, cho nên những người khác đều không biết.

Đi hơn mười giờ, xuyên qua một mảnh sơn đạo gậpghềnh, tới gần chạng vạng, mọi người tới một gò đất bằng phẳng, Trần Lâm Kiếmnhìn quét chung quanh, mấy cây cối cao ngất đứng sừng sững, là một nơi ẩn nấptốt, hắn mở miệng nói:"Hôm nay chúng ta trước tiên đóng quân ở nơi này đã!"

Thẩm Việt từ bên cạnh đi tới, đối Diệp Tử Vânnói:"Tử Vân, chúng ta cùng một chỗ hạ trại đi, như vậy ta có thể bảo hộ ngươi."

"Không cần." Diệp Tử Vân trên mặt toát ra mộttia không vui, nàng mới không cùng Thẩm Việt cùng nhau hạ trại, từ sự kiện lần trước,hình tượng Thẩm Việt trong cảm nhận nàng đã xấu đến cực điểm.

Diệp Tử Vân chọn một địa phương, cùng vài hài nữcùng nhau hạ trại. Nhiếp Ly tuy rằng hi vọng cùng Diệp Tử Vân cùng nhau hạtrại, nhưng cũng không có giống Thẩm Việt như vậy. Nhiếp Ly tìm một địa phươngtương đối hoang vu hạ trại, tựa vào dưới bóng cây.

Bóng đêm dần dần dày, bên trong tùng lâm truyềnđến từng trận tiếng động côn trùng kêu vang.

Nhiếp Ly suy nghĩ xa xăm, nhớ tới kiếp trước,không biết bên trong gia tộc mọi người thế nào, tuy rằng hắn rất muốn đi gặpphụ thân mẫu thân còn có vài vị thúc thúc bá bá, đường huynh đệ tỷ muội, nhưnghắn vẫn nhịn xuống. Thánh Lan học viện là một ký túc xá trường học, trừ đệ tửđặc quyền đỉnh phong thế gia, hào môn thế gia, phổ thông đệ tử nếu vụng trộm vềnhà thì sẽ bị trừng phạt. Hơn nữa trong nhà nếu biết hắn trốn học, cũng sẽ hunghăng trách phạt hắn.

Hai tháng sau thí nghiệm hoàn tất, mới có chừngmột tháng thời gian trở về cùng gia nhân đoàn tụ.

Gia tộc Nhiếp Ly tuy rằng kinh tế khẩn trương,có điểm nghèo túng, nhưng ít nhất còn được qua ngày.

Nghĩ đến Quang Huy chi thành bị hủy diệt, NhiếpLy nắm chặt quyền, vài năm sau, Quang Huy chi thành liền sẽ bị yêu thú điêncuồng tiến công, hắn nhất định phải trở thành một siêu cấp cường giả, chí ítphải đến Hắc Kim thậm chí truyền kỳ cấp bậc, mới có khả năng giúp Quang Huy chithành tránh thoát một kiếp.

Cho nên thời gian vẫn phi thường gấp gáp, hắnmuốn dựa theo kế hoạch của chính mình, từng bước một mau chóng tăng lên.

Kế tiếp chính là lấy đến ngọn linh đăng kia! Bởivì ngọn linh đăng kia đối với tu luyện trong tương lai hắn rất trọng yếu!

Nhiếp Ly ngồi xếp bằng dưới bóng cây, vận chuyểnlinh hồn hải. Trong linh hồn hải giống như cất giấu cái gì, Nhiếp Ly thập phầnhiếu kỳ, kiếp trước tu luyện hoàn toàn không có loại cảm giác này, nhưng chotới bây giờ, lấy tu vi Nhiếp Ly hiện tại, thì không có cách nào thăm dò đến chỗsâu bên trong linh hồn hải.

Linh hồn hải nguyên bản là hư vô phiêu miểu,không có bất cứ hình dạng , theo linh hồn lực tăng cường, linh hồn hải lónglánh ra nhàn nhạt thanh quang, dần dần kết thành viên cầu trạng.

Theo tu luyện xâm nhập, linh hồn lực tăng cường,linh hồn hải hình thái sẽ phát sinh một ít thay đổi, Thiên Đạo thần quyết đangtừ từ phát huy tác dụng.

Đêm dài nhân tĩnh.

Lúc này, Quang Huy chi thành Dực Long thế gia.

Tiêu Ngưng Nhi lẳng lặng ngóng nhìn ngoài cửasổ, buổi chiều nàng nhận được thư tín Nhiếp Ly, Nhiếp Ly nói muốn rời đi mộtđoạn thời gian, khiến chính nàng ở nhà hảo hảo điều dưỡng, cũng cho nàng mở mộtphương thuốc. Trải qua hai lần mát xa, lại tu luyện Phong Lôi Dực Long quyết,Tiêu Ngưng Nhi bệnh tình đã tốt hơn nhiều, tạm thời không có gì vấn đề.

Sau này Tiêu Ngưng Nhi mới biết được, Nhiếp Lycùng Trần Lâm Kiếm đoàn đội đi ra ngoài mạo hiểm, Diệp Tử Vân cũng đi, nàngtrong lòng khó tránh khỏi có điểm u oán, Nhiếp Ly vì cái gì không mang theonàng.

"Tiểu thư, gia chủ cho gọi tiểu thư đi nghị sựđường!" Một người hầu vội vàng chạy tiến vào, gấp giọng nói.

Tiêu Ngưng Nhi nhíu mày một chút, không biết phátsinh chuyện gì, nàng đứng lên, hướng ra phía ngoài đi.

Dực Long thế gia nghị sự đường.

Dực Long thế gia gia chủ Tiêu Vân Phong, đangngồi ở nghị sự đường phía trước, bên cạnh hai hàng chỗ ngồi, cùng ngồi sáutrung niên nhân, bọn họ đều là huynh đệ Tiêu Vân Phong, đều là gia tộc trưởnglão.

"Phụ thân, xin hỏi tìm ta có chuyện gì?" TiêuNgưng Nhi đối với Tiêu Vân Phong hơi hơi khom người, nhìn lướt qua sáu vịtrưởng lão bên cạnh, mở miệng hỏi.

"Gọi ngươi đến, có một vài sự tình muốn hỏi thămngươi." Tiêu Vân Phong trên mặt còn tàn lưu vài phần không vui, Tiêu Ngưng Nhikhẳng định bởi vì vài vị thúc thúc bá bá. Từ khi lên làm Dực Long thế gia giachủ, có ba vị thúc thúc bá bá vẫn cùng Tiêu Vân Phong đối đầu.

Ngồi ở bên cạnh trưởng lão Tiêu Dực cười nhẹnói:"Ngưng Nhi chất nữ, ta nghe nói, đoạn thời gian trước ngươi dùng nhiều tiềnthu mua không thiếu Tử Lam thảo, nay Tử Lam thảo giá đã nâng lên mấy trăm lần,Tử Lam thảo sợ là đã giá trị vài triệu yêu linh tệ , có nhiều yêu linh tệ nhưvậy, Dực Long thế gia chúng ta ngày phiên thân sắp tới, Ngưng Nhi chất nữ vìgia tộc làm cống hiến như thế, thật sự là phúc tinh Dực Long thế gia a!"

Nghe được Tiêu Dực mà nói, Tiêu Ngưng Nhi lậptức liền minh bạch, Tiêu Dực không biết từ nơi nào nghe được tin tức, nghe nóinàng mua rất nhiều Tử Lam thảo, cho nên liền tới đây tạo áp lực với phụ thân,muốn lấy đi một bộ phận Tử Lam thảo!

Đối với chuyện này, Tiêu Vân Phong đương nhiênkhông bằng lòng. Mặc kệ Tiêu Ngưng Nhi mua bao nhiêu Tử Lam thảo, sự tình nàyđều cùng gia tộc không quan hệ, đây là cá nhân Tiêu Ngưng Nhi hành vi! Xử tríTử Lam thảo như thế nào, thì cũng không quan hệ với gia tộc!

Thế nhưng Tiêu Dực nhất quyết không tha, nhấtđịnh phải khiến Tiêu Ngưng Nhi cấp công đạo.

Tiêu Ngưng Nhi ngạo nghễ mà đứng, vẻ mặt kiênđịnh, hai gò má thanh tú, nói:"Tiêu Dực trưởng lão, ta tiêu tiền của mình muaTử Lam thảo, chuyện này cùng gia tộc hẳn là không quan hệ? Chẳng lẽ Tiêu Dựctrưởng lão tiêu tiền mua dược liệu, chiến giáp, đều phải nộp lên cho gia tộcsao?"

"Ngươi......" Tiêu Dực không nghĩ tới Tiêu NgưngNhi luôn luôn ôn nhu, cư nhiên sẽ kịch liệt bác bỏ hắn như thế.

Tiêu Dực không biết là, Tiêu Ngưng Nhi ở tronghình tượng gia tộc, vẫn là tương đối nhẫn nhục chịu đựng, nhưng từ khi tiếp xúcvới Nhiếp Ly, nội tâm Tiêu Ngưng Nhi đã có biến hóa vi diệu, Nhiếp Ly cho nàngmột cái đạo lý, đó chính là đụng tới sự tình không công bình, nhất định phảiđứng ra đối kháng!

Nghe được Tiêu Ngưng Nhi nói, Tiêu Vân Phongngược lại có vài phần vui mừng, hắn nhìn về phía Tiêu Dực nói:"Tiêu Dực, NgưngNhi nói đúng, đây không phải một nghĩa vụ tộc nhân!"

Tiêu Dực như cũ nhất quyết không tha nói:"Chuyệnnày không thể cùng sự tình phổ thông đánh đồng, vài Tử Lam thảo nhưng giá trịvài triệu thậm chí là vài chục ức yêu linh tệ, có thể xoa dịu nguy cơ của giatộc, chúng ta sẽ không bị quản chế bởi Thần Thánh thế gia." Tiêu Dực nhìnthoáng qua Tiêu Ngưng Nhi, rất có dụ hoặc nói,"Nếu Ngưng Nhi đem Tử Lam thảocống hiến cho gia tộc, Ngưng Nhi chất nữ cũng không cần gả cho Thẩm Phi!"

Trên thực tế Tiêu Dực cũng không nghĩ như vậy,trước lừa Tiêu Ngưng Nhi khiến nàng đem Tử Lam thảo giao ra, về phần có gả haykhông, bọn họ nói không tính, chỉ là muốn xem thái độ Thần Thánh thế gia bênkia.

Còn năm vị trưởng lão tán đồng ý kiến Tiêu Dực,nếu Tử Lam thảo đặt ở trong tay Tiêu Ngưng Nhi, thì cùng bọn họ không hề cóquan hệ, nhưng nếu cống hiến cấp gia tộc, như vậy toàn bộ gia tộc đều được.

Tiêu Vân Phong thấy thế, áy náy nhìn thoáng quaTiêu Ngưng Nhi, thở dài một tiếng.

Tiêu Ngưng Nhi trong lòng rất là ủy khuất, vìcái gì mỗi một lần gia tộc gặp thời điểm khó khăn, đều phải khiến nàng hi sinh,những người khác đều làm gì đi? May mắn Nhiếp Ly đã đem Tử Lam thảo cầm đi,Tiêu Ngưng Nhi đúng lý hợp tình nói:"Tử Lam thảo là ta được một bằng hữu ủy thácthu mua, trước khi Tử Lam thảo tăng giá, cũng đã đem Tử Lam thảo toàn bộ chuyểngiao cho hắn, hắn cũng đã đem tiền thu mua Tử Lam thảo đều hoàn cấp ta, cho nênTử Lam thảo đã không liên quan gì tới ta!"

"Cái gì?" Tiêu Dực sắc mặt, lập tức trở nên khó coilên.

Tiêu Vân Phong nhìn về phía Tiêu Ngưng Nhihỏi:"Ngưng Nhi, đúng là vậy ư?"

"Ân." Tiêu Ngưng Nhi gật đầu, bình tĩnh nói," TửLam thảo xác thật đã không ở trong tay ta!"

Tiêu Dực thần sắc âm trầm, nói:"Bằng hữu ngươitên gọi là gì, cái lai lịch gì?"

"Ta đáp ứng qua hắn, muốn vì hắn giữ bí mật!"Tiêu Ngưng Nhi trịnh trọng nói, nàng là tuyệt đối sẽ không đem danh tự Nhiếp Lynói cho những người khác, nàng đã định chủ ý, chẳng sợ áp lực, nàng đều phải vìNhiếp Ly bảo thủ bí mật này. Chương 26: Linh hồn hóa hìnhTiếu Dực lạnhlùng nhìn Tiếu Ngưng Nhi nói:

"Đây không phải là thoái thác!"

Tiếu Dực nhìn thoáng qua Tiếu Vân Phong " 2 chacon chắc chắn đang che giấu cái gì!".

Tiếu Ngưng Nhi đôi mi thanh tú chau lên, nhìnTiếu Dực nói: "Thúc thúc nói như vậy, có hay không có chút quá mức? TiếuNgưng Nhi ta thề với trời, mỗi một câu đều là sự thật!"

Nghe được Tiếu Ngưng Nhi đáp, Tiếu Dực xem nhưtin vài phần, hắn đối với Tiếu Ngưng Nhi tính cách là hiểu rõ vô cùng, Tiếu Dựctrầm mặc chốc lát nói: "Nếu như người kia là bằng hữu của Ngưng Nhi,Ngưng Nhi chất nữ sao không lấy những Tử Lam Thảo kia trở về?"

Nghe được Tiếu Dực mà nói, Tiếu Ngưng Nhi biếnsắc: "Đường thúc nói lời này là có ý gì? Những Tử Lam Thảo kia là hắn ủythác ta mua, ta không giao lại cho hắn, chẳng phải là đã thành lật lọng tiểunhân?"

"Điều này có liên quan đến gia tộc lợiích!" Tiếu Dực mặt đỏ lên giải thích.

"Tiếu Dực, việc này đến đây thôi, coi nhưlà chúng ta đi cầu hắn muốn, hắn sẽ cho sao?" Tiếu Vân Phong nhàn nhạt mànhìn lướt qua Tiếu Dực, hắn tự nhiên sẽ không bỏ mặc Tiếu Dực như thế bức báchNgưng Nhi.

"Chuyện này, chưa hẳn không có cách giảiquyết, phải hơn xem lai lịch của đối phương là gì!" Tiếu Dực có chútcười lạnh nói, "Nếu như đối phương không có bối cảnh gì, chúng ta khônghẳn không thể bắt hắn đem Tử Lam Thảo dâng ra!"

Nghe được Tiếu Dực mà nói, Tiếu Ngưng Nhi tâmtình phẫn nộ, trong cơ thể Phong Lôi Dực Long Quyết khó có thể ức chế vậnchuyển, Linh Hồn Hải càng không ngừng chấn động, mơ hồ hình như có tiếng sấm nổmạnh, một đạo thanh quang phóng lên trời, khí thế cường đại hướng bốn phíaphóng ra.

Trong nháy mắt, Tiếu Ngưng Nhi Linh hồn lực lậptức bạo tăng mấy thành, Linh Hồn Hải tựa hồ đang đã xảy ra kịch liệt lột xác.

"Xảy ra chuyện gì vậy? Ngưng Nhi làm saovậy?" Tiếu Vân Phong bỗng nhiên trợn mắt, kinh ngạc mà nhìn Tiếu NgưngNhi, Tiếu Ngưng Nhi còn mới vừa vặn bước vào Thanh đồng Nhất tinh mà thôi, vìcái gì lại có cường đại như thế Linh hồn lực, Tiếu Ngưng Nhi trên người phát raLinh hồn lực, làm cho hắn một Hoàng kim Yêu Linh Sư mơ hồ cảm giác đượcmột tia uy áp.

Tiếu Dực kinh ngạc nhìn xem Tiếu Ngưng Nhi, TiếuNgưng Nhi không biết tu luyện công pháp gì, Linh hồn lực cường độ không giốngnhư là vừa mới bước vào Thanh đồng Nhất tinh Yêu Linh Sư.

Tiếu Ngưng Nhi trên người lưu quang bốn phía,từng cỗ một Linh hồn lực vờn quanh quanh cơ thể, trắng muốt hào quang đemNgưng Nhi bao bọc lại cứ như đang mặc một bộ váy tơ màu trắng, làmTiếu Ngưng Nhi càng thêm thánh khiết, tựa như Cửu Thiên Tiên Nữ hạ phàm bìnhthường. Theo Linh hồn lực ngưng kết, thời gian dần qua tại Tiếu Ngưng Nhi saulưng ngưng hóa thành một hình dáng trong suốt.

"Hồn lực hóa hình!" Thấy hình ảnhnày, kể cả Tiếu Dực và sáu Trưởng lão đều bỗng nhiên mà đứng lên, mặt hiện vẻkhiếp sợ.

Tiếu Vân Phong, cũng lvô cùng khiếp sợ, hắnkhông nghĩ tới, nữ nhi tu luyện đột nhiên tăng mạnh, đạt đến Hồn lực hóa hìnhcảnh giới!

Hồn lực hóa hình, đây là Linh hồn lực tinh khiếtđến mức tận cùng biểu hiện! Có thể làm được Hồn lực hóa hình Yêu Linh Sư cực kỳhiếm thấy, bình thường ít nhất đều là Hoàng Kim cấp bậc trở lên thiên tài YêuLinh Sư mới có thể làm được. Mười Hoàng kim Yêu Linh Sư cũng chưa chắc có mộtngười có thể đạt tới Hồn lực hóa hình cảnh giới, nhưng nếu có thể có được Hồnlực hóa hình Yêu Linh Sư, Linh hồn lực sẽ cường đại đến cực điểm, tương laithành tựu ít nhất là Hắc kim cấp bậc trở lên, thậm chí có khả năng đạt tớitruyền kỳ cấp!

Tiếu Ngưng Nhi ngẩng đầu, lạnh lùng ngưng mắtnhìn Tiếu Dực, kiên quyết nói: "Vị bằng hữu kia ủy thác ta thu mua TửLam Thảo, người đó đối với ta ân trọng như núi. Nếu như đường thúc đối hắnbất lợi, tuy rằng tu vi ta không bằng đường thúc, nhưng ta coi như là liềutính mạng, cũng phải ngăn cản đường thúc!"

Tiếu Ngưng Nhi thần sắc kiên quyết, tiếng nóirét lạnh như băng không thay đổi, trực chỉ nhân tâm.

Thanh đồng cấp bậc liền có thể Hồn lực hóa hình,chứng minh thiên phú đã đạt đến trình độ thường nhân khó có thể tưởng tượng,Tiếu Ngưng Nhi này mới mười ba tuổi mà thôi, thêm vài năm nữa sẽ trở thànhcấp bậc gì? Loại thiên tài này tiến độ tu luyện là phi thường kinh người,chỉ vài năm có thể đạt tới Bạch ngân, Hoàng kim thậm chí cao hơn cấp bậc!

Tiếu Dực rút cuộc sợ hãi, dựa theo gia tộc quycủ, Tiếu Ngưng Nhi thể hiện ra Hồn lực hóa hình, từ nay về sau trong gia tộcđịa vị, thậm chí còn muốn đứng trên Tiếu Vân Phong!

Dực Long thế gia tổ huấn, bất kỳ một cái nàothời đại, trong gia tộc ra đời thiên tài võ học địa vị đều là siêu nhiên, nếunhư có được màu xanh hoặc là màu lam Linh Hồn Hải, gia tộc sẽ bất kể bất cứ giánào tiến hành bồi dưỡng, trong gia tộc địa vị cao ngất ngưởng, bởi vì mộtthiên tài có thể cho gia tộc đạt tới cường thịnh đỉnh phong!

Tuy rằng Tiếu Ngưng Nhi chỉ có màu xanh lá LinhHồn Hải, nhưng mà Thanh đồng cấp bậc có thể Hồn lực hóa hình, cái này so vớimàu xanh Linh Hồn Hải còn muốn hiếm có hơn nhiều! Bởi vì trong lịch sử có rấtnhiều người có được màu xanh Linh Hồn Hải Yêu Linh Sư, vẫn là chậm rãi đứnglại, đạt tới Hoàng Kim cấp bậc trở lên, cũng chỉ có một phần mười mà thôi,nhưng có Hồn lực hóa hình, liền hoàn toàn khác, không có ai thấp hơn Hoàng kimYêu Linh Sư!

Một khi xác nhận có hậu bối là siêu cấp thiêntài, như vậy trong gia tộc tất cả mọi người nhất định vì siêu cấp thiên tàinày mà trải đường!

Các Trưởng lão hai mặt nhìn nhau, mặc dù cóhai trưởng lão cùng Tiếu Vân Phong bất đồng, cũng không chút do dự hướngvề phía Tiếu Vân Phong nịnh nọt.

"Ngưng Nhi Thanh đồng cấp bậc, có thể cóđược Hồn lực hóa hình, tương lai thành tựu nhất định phi phàm!"

"Chúc mừng gia chủ, chúc mừng Ngưng Nhi, taDực Long thế gia, rút cuộc phải có ngày nổi danh rồi!"

Mấy vị nguyên bản Trưởng lão còn muốn bức báchTiếu Ngưng Nhi giao ra Tử Lam Thảo, nguyên một đám tất cả đều lộ ra dáng tươicười nịnh nọt, đối với Tiếu Ngưng Nhi dùng từ ngữ khen ngợi! Tiếu Ngưng Nhibày ra thiên phú thật sự quá kinh người, ai cũng không cách nào tưởng tượngTiếu Ngưng Nhi tương lai có thể phát triển tới trình độ nào.

Nghe được mấy vị Trưởng lão tán thưởng, Tiếu VânPhong trong lúc nhất thời tâm tình khoan khoái dễ chịu, cười ha ha.

"Vậy vấn đề cùng Thần Thánh thế gia hônước làm sao bây giờ?" Tiếu Dực lầm bầm nói ra, Tiếu Vân Phong chỉ có mộtnữ nhi, nếu như Tiếu Ngưng Nhi đến Thần Thánh thế gia đi, như vậy Tiếu Dực cóthể đoạt vị trí gia chủ rồi, nhưng mà hôm nay, tình huống hoàn toàn ngoài dựkiến.

"Tiếu Dực, chẳng lẽ chúng ta muốn đem mộtthiên tài hậu bối duy nhất có thể làm cho gia tộc phục hưng cho Thần Thánh thếgia sao?" Một trong các Trưởng lão phản bác, Tiếu Ngưng Nhi nếu như đếnThần Thánh thế gia, vậy khác nào trở thành người của Thần Thánh thế gia,bọn họ là tuyệt đối sẽ không lại để cho chuyện như vậy phát sinh.

Tiếu Dực phiền muộn a, nguyên bản hắn tụ tập rồimấy Trưởng lão, chuẩn bị đoạt lấy vị trí gia chủ của Tiếu Vân Phong, nhưng màTiếu Ngưng Nhi bày ra thiên phú về sau, những trưởng lão này tất cả đều đảohướng rồi Tiếu Vân Phong.

" Ngưng Nhi cho chúng ta một hy vọng tốthơn so sánh với vấn đề Tử Lam Thảo, thì việc đókhông còn quan trọngnữa" Mặt khác một vị Trưởng lão ha ha cười nói.

Các Trưởng lão đám thái độ chuyển biến làm TiếuNgưng Nhi có chút ngoài ý muốn, vừa rồi nàng tâm tình dưới sự kích động, Linhhồn lực trong lúc đó vô tình đã có đột phá, rõ ràng đạt đến Hồn lực hóa hìnhcảnh giới. Nếu như không phải Phong Lôi Dực Long Quyết, căn bản không cách nàokích phát ra nàng Linh Hồn Hải trong cường đại thiên phú!

Coi như là tu luyện Phong Lôi Dực Long Quyết,kích phát Hồn lực hóa hình khả năng cũng là phi thường thấp, Tiếu Ngưng Nhi xemnhư nhân họa đắc phúc.

Tiếu Ngưng Nhi càng thêm mà cảm kích Nhiếp Ly ,nếu như không phải Nhiếp Ly, nàng bây giờ cảnh ngộ, không biết là đã như thếnào.

"Thần Thánh thế gia, chúng ta tạm thời cònđắc tội không nổi, khoảng cách hôn ước kỳ hạn còn có hai năm, chúng ta trướckéo dài ra, không cần sốt ruột!" Tiếu Vân Phong cười ngạo nghễ nói, tuyrằng hắn là gia chủ, nhưng một mực bị mấy vị Trưởng lão ép tới không thở nổi,hôm nay cuối cùng ra nhất khẩu ác khí, Ngưng Nhi thật sự đã cho hắn mộtđiểm nở mặt.

"Ngưng Nhi, ngươi trước mắt Linh hồn lựcđạt tới bao nhiêu?" Tiếu Vân Phong nhìn về phía Tiếu Ngưng Nhi hỏi.

"Trước đó lần thứ nhất khảo nghiệm là105." Tiếu Ngưng Nhi nói, vừa rồi Hồn lực hóa hình về sau, Linh hồn lựctựa hồ lại có một ít tăng cường.

"Cầm Linh hồn Thủy Tinh kiểm tra một chúta!" Tiếu Vân Phong khẽ mỉm cười nói.

Tiếu Ngưng Nhi xuất ra Linh hồn Thủy Tinh, đemLinh hồn lực chậm rãi rót vào bên trong Linh hồn Thủy Tinh, chỉ thấy Linh hồnbên trong thủy tinh hào quang càng ngày càng chói mắt, rực rỡ tươi đẹp chóimắt, mơ hồ hình như có tiếng sấm nổ mạnh.

Bất quá Tiếu Vân Phong đám người, đều chỉ chú ýtới Linh hồn lực mạnh yếu.

"Linh hồn lực 362?" Bất kể là Tiếu VânPhong hay vẫn là phần đông Trưởng lão, cả đám đều ngược lại hít một hơi khílạnh.

Tiếu Ngưng Nhi mấy ngày hôm trước khảo thí, cònmới 105 mà thôi, lúc này mới vài ngày, Linh hồn lực đã đến được 365 rồi? Thanhđồng Tam tinh cấp bậc?

"Quả nhiên không hổ là thiên tài lĩnh ngộđược Linh hồn hóa hình!" Mấy vị Trưởng lão đều phi thường khiếp sợ cùngcuồng hỉ, chỉ có Tiếu Dực vẻ mặt âm trầm.

Tiếu Ngưng Nhi cũng thật bất ngờ, nàng hoàn toànkhông nghĩ tới, chính mình Linh hồn lực rõ ràng tăng lên được nhanh như vậy,trong gia tộc các vị Trưởng lão sẽ không ép mình đến Thần Thánh thế gia nữarồi, ngẫm lại đây hết thảy, đều là do Nhiếp Ly mang đến. Nhớ tới Nhiếp Ly, TiếuNgưng Nhi trong nội tâm không khỏi hiện lên một tia thẹn thùng.

Tiếu Ngưng Nhi nắm chặt nắm đấm, nàng muốn tiếptục cố gắng, có được đủ thực lực, nàng cũng không cần khuất phục Thần Thánh thếgia áp lực, gả cho Thẩm Phi!

Trong đêm tối yên tĩnh

Nhiếp Ly ngồi xếp bằng tu luyện, dần dần tiếnnhập cảnh giới vong ngã, Linh Hồn Hải cũng là bình tĩnh không có sóng.

Vận chuyển Thiên Đạo Thần Quyết, chung quanhThiên Địa Nguyên lực không ngừng mà hội tụ trên người Nhiếp Ly, Linh hồn lựckhông ngừng mà lớn mạnh.

Một tia gió mát thổi qua, cảnh ban đêm càngthêm yên lặng.

Dưới sự khống chế của Nhiếp Ly, Linh hồn lựcquanh quẩn quanh thân, toàn thân cơ bắp rung rung tăng cường, giống như là bịkích thích sau dây đàn. Đây là Thiên Đạo Thần Quyết trong bổ sung một ít hiệuquả, có thể bên cạnh tu luyện Linh hồn lực, còn tăng lên thân thể lực lượng.

Đến sau nửa đêm, Nhiếp Ly liền đình chỉ tuluyện, Linh hồn lực không đủ lớn mạnh tại thời điểm nửa đêm, tu luyện là sẽ dẫnphát một ít tác dụng phụ.

Xuất ra Linh hồn Thủy Tinh, thử kiểm tra mộtchút Linh hồn lực đã đạt đến 82, mấy ngày gần đây nhất tu luyện thành quả cũngkhông tệ lắm.

Hướng xa xa nhìn lại, mấy thân ảnh đi qua lại,

Đột nhiên, một mùi quái dị truyền vào, như làmùi Yêu thú, Nhiếp Ly sắc mặt kinh biến, đứng lên.

Nơi trú quân nếu là lọt vào Yêu thú công kích,thì phiền toái!

Nhiếp Ly lập tức đứng lên, đi sâu vào trongrừng Chương 27: Giao cho ta a!Trong rừng sâucó một mảnh phạm vi hơn mười mét đất trống, các loại nhánh cây lộn xộn tán lạctại chỗ đó, trong không khí tựa hồ còn lưu lại mùi khai nước tiểu. Trên cànhcây còn lưu lại lấy từng đám cây màu xám bộ lông.

Trên từng đám cây còn lưu lại những bộ longdài ước chừng hai tấc.

Vừa nhìn thấy những bộ lông này, Nhiếp Ly liềnphân biệt nhận ra được, là Hồ Hùng Yêu thú!

"Ai?" Đột nhiên một cái cảnh giớithanh âm vang lên.

Nhiếp Ly hướng bên kia nhìn lại, chỉ thấy mộtthân ảnh từ phía sau cây chui ra. Chứng kiến người đối diện, Nhiếp Ly có chútngoài ý muốn, lại là Trần Lâm Kiếm. Sau một lát, Trần Lâm Kiếm đằng sau còn đira mấy người, hai tùy tùng của Trần Lâm Kiếm, còn lại là Thẩm Việt.

"Ngươi tại sao lại ở chỗ này?" TrầnLâm Kiếm nhìn về phía Nhiếp Ly hỏi.

"Ta tại lúc tu luyện ngửi thấy trong khôngkhí mùi quái dị, liền truy tìm đến nơi này!" Nhiếp Ly nói, ánh mắt của hắnlướt qua Trần Lâm Kiếm cùng Thẩm Việt, Trần Lâm Kiếm cùng Thẩm Việt hẳn làchẳng qua là quen thuộc mà thôi, cũng không phải một phe, nếu không kiếp trướcTrần Lâm Kiếm cũng sẽ không đánh chết nhiều người như vậy của Thần Thánh thếgia .

Thẩm Việt lạnh lùng nhìn thoáng qua Nhiếp Ly,ánh mắt âm trầm tất cả đều biến mất tại trong bóng tối.

Mùi quái dị? Vì cái gì bọn hắn trước không cóngửi thấy?

"Ta và hai thủ hạ, đang đi dò xét đến nơinày, Thẩm Việt cùng ta ở cùng một chỗ nên cùng sang đây xem!" Trần LâmKiếm nói, trước mắt hắn cùng Thẩm Việt giữa quan hệ hay vẫn là rất không tệ,đều là đỉnh phong thế gia dòng chính đệ tử, cho nên song phương bên ngoài bảotrì quan hệ.

Thẩm Việt hừ lạnh một tiếng, nói: "Hơn nửađêm một người tới chỗ như thế, nói không chừng là ý nghĩ xấu trong lòng."Thẩm Việt hận không thể đem tất cả nước bẩn đều giội trên người Nhiếp Ly.

Nhiếp Ly chẳng muốn giải thích, loại vu oan giáhọa này không hề có chứng cớ, chỉ có quỷ mới tin.

Trần Lâm Kiếm nhìn nhìn Thẩm Việt, lại nhìn mộtchút Nhiếp Ly, Nhiếp Ly có mâu thuẫn Thẩm Việt, hắn có nghe nói, một ngườikhông có bối cảnh gì, lại dám cùng Thần Thánh thế gia đối kháng, Nhiếp Ly đếntột cùng là tự tin hay vẫn là vô tri?

"Cái này Yêu thú sào huyệt hẳn là đã hoangphế thật lâu rồi." Thẩm Việt nhìn lướt qua phiến khu vực này, Dù sao lúcnày đây tiến về trước Cổ Lan Thành di tích, ven đường hắn có rất nhiều cơ hộiđối phó Nhiếp Ly, không cần phải cùng Nhiếp Ly nhiều lời nói nhảm.

"Đây là Yêu thú sào huyệt xác thực hoangphế rất lâu rồi!" Trần Lâm Kiếm nhìn nhìn chung quanh tán loạn nhánh cây,gật đầu nói, bỗng nhiên hắn giống như nghĩ tới điều gì, nhìn về phía Nhiếp Lyhỏi, "Ngươi thấy thế nào?" Nhiếp Ly học thức vẫn là tương đối uyênbác.

"Bên này trên cành cây lưu lại một ít bộlong, căn cứ phán đoán của ta, hẳn là một loại Hồ Hùng Yêu thú. Hồ Hùng hìnhthể không lớn, trưởng thành Hồ Hùng cao chừng một mét, chiều cao hai mét đã làphi thường to lớn rồi. Cái này sào huyệt lớn như vậy, hẳn là Hồ Hùng tộc quần ởchỗ này cư trú." Nhiếp Ly phân tích phán đoán nói.

Nghe được Nhiếp Ly mà nói, bất kể là Trần LâmKiếm hay vẫn là đằng sau hai cái tùy tùng, đều ngây ngốc mà nhìn Nhiếp Ly, vẻnvẹn chẳng qua là một chút như vậy tin tức, rõ ràng có thể phân tích ra nơi đâyđã từng ở Yêu thú loại nào, cái này không khỏi cũng quá kinh người, dù saoThánh Tổ sơn mạch bên trong Yêu thú không có mấy chục vạn cũng có mấy vạn loại.

Xem ra đem Nhiếp Ly theo, quyết định này vẫntương đối sáng suốt, Trần Lâm Kiếm ngẫm nghĩ.

"Chỉ dựa vào như vậy điểm manh mối, liềnsuy đoán nơi đây từng là Hồ Hùng sào huyệt, không khỏi cũng quá võ đoán!"Thẩm Việt ở một bên phản bác, chỉ cần là Nhiếp Ly mà nói, hắn liền phản đối.

"Ngươi nói tiếp." Trần Lâm Kiếm khôngđể ý đến Thẩm Việt, nhìn về phía Nhiếp Ly.

Thẩm Việt có chút bất mãn mà há to miệng, khôngcó nói cái gì nữa, tuy rằng hắn và Trần Lâm Kiếm đều là đỉnh phong thế gia dòngchính, nhưng Thần Thánh thế gia thế hệ dòng chính đệ tử có bảy người, hắn làkhông thế nào chịu chú ý đến hắn, nếu như có thể cưới được Diệp Tử Vân, địavị của hắn bên trong Thần Thánh thế gia mới có thể tăng lên một tầng nữa, trởthành kế tiếp nhiệm gia chủ. Mà Trần Lâm Kiếm cùng hắn bất đồng, cơ hồ là từvừa ra đời, Trần Lâm Kiếm cơ nay đã xác định thân phận kế tiếp nhiệm gia chủ,thiên phú cũng phi thường trác tuyệt. Cho nên Thẩm Việt không dám cùng Trần LâmKiếm phá vỡ quan hệ.

Nhiếp Ly tiếp tục nói: "Bình thường trưởngthành Hồ Hùng đều là Bạch ngân cấp Yêu thú, căn cứ sinh hoạt tập tính của HồHùng, Hồ Hùng hàng năm có ba phần năm thời gian đều trong huyệt động để ngủ,vượt qua Thánh Tổ sơn mạch thời gian rét lạnh nhất, chỉ đến thời gian đầu hạ,bọn chúng sẽ từ trong huyệt động đi ra, di cư đi săn trong rừng."

"Đúng là hàng năm thời điểm này?" TrầnLâm Kiếm kinh ngạc hỏi.

"Không sai." Nhiếp Ly nhẹ gật đầu,"Nơi đây trong không khí mang theo một tia mùi khai nước tiểu, nếu như lànăm trước lưu lại đấy, trải qua thời gian dài như vậy gió táp mưa sa, mùi tấtnhiên sớm đã tản quang rồi. Hồ Hùng phi thường có ý thức địa bàn, bọn chúngdùng nước tiểu định địa bàn, ta suy đoán bọn chúng rất nhanh sẽ xuấthiện!"

Nhiếp Ly tâm tư kín đáo, vẻn vẹn cẩn thận quansát, có được rồi nhiều tin tức như thế, làm Trần Lâm Kiếm có chút bội phục, đốivới Nhiếp Ly lau mắt mà nhìn, Nhiếp Ly quả thực chính là một bộ Yêu Linh toànthư sống!

"Chúng ta phải làm gì?" Trần Lâm Kiếmhỏi, hắn bắt đầu trưng cầu Nhiếp Ly ý kiến.

"Mau rời khỏi nơi đây, thừa dịp lúc ban đêmđi thôi, Hồ Hùng khứu giác phi thường linh mẫn, nếu như bị Hồ Hùng phát hiện cóngười xa lạ xâm nhập lãnh địa của bọn nó, chỉ sợ sẽ liều lĩnh theo chúng ta đạichiến một trận, tuy rằng lấy thực lực của chúng ta có thể tiêu diệt tộc quần HồHùng này, nhưng cái khó là sẽ có thương vong, mục tiêu của chúng ta vẫn là CổLan Thành di tích!" Nhiếp Ly muốn đứng lên, nhớ rõ kiếp trước thời điểm,Diệp Tử Vân từng nói qua, trước khi đến Cổ Lan Thành di tích bọn họ từng bị HồHùng công kích, tử thương nhiều người, điều này làm cho Nhiếp Ly càng thêm xácđịnh nơi này nguy hiểm.

Trần Lâm Kiếm suy tư một lát, nói: "Đượcrồi, chúng ta suốt đêm ly khai!"

"Trần thiếu gia, không nên nghe hắn nóibậy, nếu như nơi đây trống rỗng, căn bản không có khả năng có Hồ Hùng xuấthiện, chúng ta ngược lại càng thêm nguy hiểm khi di chuyển đường ban đêm, cònkhông bằng đợi ban ngày lại đi!" Thẩm Việt lập tức phản bác.

Nhiếp Ly giang tay ra, tùy tiện Trần Lâm Kiếmnhư thế nào quyết định, dù sao mặc kệ lưu lại hay vẫn là không ở lại, đều uyhiếp không được hắn.

"Đi!" Trần Lâm Kiếm quyết đoán mà nói,không hề nghi ngờ, hắn càng muốn tin tưởng phán đoán Nhiếp Ly.

Trần Lâm Kiếm là một cái cơ trí người, biết ainói có thể tin tưởng, ai nói không thể tin tưởng.

Trở lại nơi trú quân, Trần Lâm Kiếm lập tứctriệu tập tất cả mọi người đang còn trong lúc ngủ mơ.

"Trần thiếu gia, chuyện gì xảy ra?"

"Đúng vậy a, vì cái gì chúng ta đi suốtđêm?"

Mọi người tất cả đều nghi hoặc không thôi.

"Đừng quản nhiều, nghe mệnh lệnh của ta làđược!" Trần Lâm Kiếm quyết định thật nhanh, cũng mặc kệ những người kháckhuyên bảo, mang theo mọi người cùng hướng ngoài rừng rậm tiến lên.

Nhiếp Ly cùng Diệp Tử Vân cùng một chỗ, Diệp TửVân tuy rằng cũng có chút nghi hoặc, nhưng nàng không có hỏi quá nhiều.

Một đoàn người vừa mới đi đến rừng rậm bênngoài, liền cảm giác được Oanh long long đại địa chấn, còn có sau lưng chỗ sâutrong rừng rậm từng trận âm thanh gấu hống. Trong nháy mắt, tất cả mọi ngườiđã minh bạch vì cái gì mà phải đi gấp trong đêm.

"Trần thiếu gia sáng suốt!"

"May mắn Trần thiếu gia mang theo chúng tađi ra, bằng không mà nói, khó tránh khỏi sẽ cùng Hồ Hùng quần tộc kia có mộtcuộc đại chiến!"

Mọi người nhao nhao tán dương Trần Lâm Kiếm. Bấtquá Trần Lâm Kiếm lại biết rõ, đây hết thảy công lao đều là Nhiếp Ly đấy, nếunhư không phải nghe theo lời Nhiếp Ly, bọn hắn nhất định sẽ lọt vào Hồ Hùngcông kích, tuy rằng bọn hắn vẫn có thể đủ đánh thắng, nhưng mà khó tránh khỏisẽ có một ít thương vong!

Lúc này Trần Lâm Kiếm trong nội tâm, đối vớiNhiếp Ly đã bội phục sát đất, từ nhỏ đến lớn, hắn đều là cùng thế hệ trong tráctuyệt người lãnh đạo, hắn phải thừa nhận, Nhiếp Ly học thức muốn vượt xa hắn.Phải biết rằng, Nhiếp Ly tuổi so với hắn còn muốn nhỏ hơn mấy tuổi!

Lúc này Thẩm Việt rất buồn bực, không nghĩ tớilà Nhiếp Ly nói trúng, chỗ đó rõ ràng thật sự có Hồ Hùng qua lại. Mấy lần cùngNhiếp Ly giao phong, hắn đều rơi xuống hạ phong, điều này làm cho trong lòngcủa hắn oán hận càng để lâu càng sâu.

Cũng may, Chấp sự trưởng lão phái ba Bạch ngâncấp cường giả theo ở phía sau, Thẩm Việt ánh mắt âm trầm, một khi Nhiếp Lythoát ly đội ngũ, hắn nhất định sẽ tìm cơ hội tiêu diệt Nhiếp Ly!

Nhiếp Ly lẳng lặng yên đi ở đội ngũ đằng sau,cùng Diệp Tử Vân đi cùng một chỗ, hắn nhìn thoáng qua sau lưng, khóe miệng toátra một tia cười khẩy, hắn đã đã nhận ra đội ngũ đằng sau có người theo dõi,nhìn bộ dạng Thẩm Việt, liền có thể đoán được mấy người kia nhất định là ThầnThánh thế gia gia tộc.

Đoán chừng bọn hắn đang tại tìm cơ hội ra tayvới mình!

Đám người Diệp Tử Vân đều không có phát hiện làđã bị theo dõi, nhưng đây hết thảy đều chạy không khỏi Nhiếp Ly cảm giác nhạycảm. Nếu như bị mấy Bạch ngân cấp theo dõi, lại không phát hiện được, vậy hắnthật đúng là sống vô dụng rồi.

"Một, hai, ba. . . Ba Bạch ngân cấp!"Nhiếp Ly sắc mặt bình tĩnh mà đi.

Chân trời dần có ánh rạng đông, Trần Lâm Kiếmchậm rãi đi tới Nhiếp Ly, nhìn thoáng qua nói: "Nhờ có Nhiếp Ly huynh đệbiết trước tất cả, bằng không mà nói chúng ta nhất định sẽ bị Hồ Hùng côngkích, tuy rằng không đến mức toàn quân bị diệt, nhưng cái khó miễn sẽ có tửthương. Ta Trần Lâm Kiếm thiếu nợ ngươi một cái nhân tình." Nếu như ngàyđầu tiên có tử thương, đối với đoàn đội sĩ khí vẫn rất có ảnh hưởng.

Nghe được Trần Lâm Kiếm nói, Diệp Tử Vân kinhngạc nhìn thoáng qua Nhiếp Ly, nàng không nghĩ tới lại là Nhiếp Ly phát hiện raHồ Hùng trước rồi.

"Trần thiếu gia khách khí." Nhiếp Lyđáp lại không có kể công tự ngạo.

Trần Lâm Kiếm khẽ gật đầu, tiếp xúc Nhiếp Ly,hắn đã cảm thấy Nhiếp Ly rất có bổn sự, chứng kiến Nhiếp Ly vinh nhục không sợhãi, càng là có chút thưởng thức.

Nhiếp Ly giảm thấp xuống thanh âm, nói:"Trần thiếu gia, chúng ta bị theo dõi."

Nghe được Nhiếp Ly mà nói, Trần Lâm Kiếm trongnội tâm cả kinh, quay đầu nhìn về đằng sau rừng rậm nhìn lại.

"Đừng nhìn, là ba Bạch ngân cấp, không biếtlà ai phái tới đấy." Nhiếp Ly tranh thủ thời gian nói ra.

Trần Lâm Kiếm tranh thủ thời gian thu hồi ánhmắt, ra vẻ nhẹ nhõm cười cười, thấp giọng nói: "Bọn hắn theo dõi với mụcđích gì?" Trần Lâm Kiếm nhíu mày, Quang Huy Chi Thành bên trong, hắn cũngkhông có trêu chọc qua ai!

"Có thể là người Hắc Ám Công Hội!"Nhiếp Ly nói ra, tuy rằng có thể xác định ba người kia là Thần Thánh thế gia,nhưng Nhiếp Ly vẫn là đem ba Bạch ngân cấp kia nói là người của Hắc Ám CôngHội.

Nghe được Nhiếp Ly nói, Trần Lâm Kiếm trong ánhmắt hiện lên một tia hàn ý, Hắc Ám Công Hội tại Quang Huy Chi Thành quả thực làchiêu lấy tiếng xấu, bọn họ là từ một bầy tội phạm sáng tạo tổ chức bí mật, HắcÁm Công Hội người bình thường không dám ban ngày ban mặt xuất hiện, bọn hắn saulưng mặt giết người cướp của việc ác bất tận, là công địch của tất cả Quang HuyChi Thành từng cái thế gia!

"Chuyện này giao cho ta a!" Trần LâmKiếm vỗ vỗ bả vai Nhiếp Ly, sau đó hướng đi đến phía trước mặt. Chương 28: Hô Duyên Lan NhượcThẩm Việt nhưthế nào cũng không nghĩ ra, Thần Thánh thế gia phái tới ba Bạch ngân cấp thủhạ, đã bị Trần Lâm Kiếm theo dõi. Trần Lâm Kiếm nhất định sẽ nghĩ hết biện phápđem ba người kia dụ ra để giết!

Nếu như biết ba người kia là Thần Thánh thế giangười, Trần Lâm Kiếm có lẽ còn có thể lưu thủ, nhưng mà nghe được Nhiếp Ly nóiba người kia hẳn là Hắc Ám Công Hội đấy, Trần Lâm Kiếm ra tay khẳng định sẽkhông chút lưu tình!

Muốn cùng ta chơi, còn non lắm! Nhiếp Ly căn bảnkhông cần tự mình ra tay, có thể đùa chết Thẩm Việt!

Diệp Tử Vân biết bên người Nhiếp Ly là một cáiđại bảo khố tri thức, thỉnh thoảng lại hỏi thăm các loại Minh văn, vũ kỹphương diện tri thức, Nhiếp Ly giải đáp từng cái.

Hai người bộ dạng cười cười nói nói, làm chungquanh những nam hài kia không khỏi toát ra thần sắc hâm mộ ghen ghét.

Không thể không nói, với dáng người Diệp TửVân tuyệt đối trong suy nghĩ những nam hài này nữ thần, bởi vì Diệp Tử Vân thânphận cực kỳ cao quý, rất nhiều nam hài cũng không dám tới gần Diệp Tử Vân, mỗilần đối mặt Diệp Tử Vân, đều phi thường tự ti. Hơn nữa Diệp Tử Vân thoáng cóchút trong trẻo nhưng tính cách, lạnh lùng làm cho người ta cảm giác có mộtkhoảng cách.

Tuy rằng ngưỡng mộ Diệp Tử Vân, nhưng bọn hắnđều không có dũng khí đến gần Diệp Tử Vân.

Hết lần này tới lần khác, Diệp Tử Vân cùng NhiếpLy thời điểm nói chuyện phiếm, nhưng như vậy là tùy ý tự nhiên, nụ cười ưu nhãlàm cho tim người đập thình thịch.

Chung quanh những nam hài nhịn không được lénlút nhìn lén, đưa ánh mắt phóng qua.

Nhìn Diệp Tử Vân cười nói tự nhiên, Nhiếp Lykhông khỏi nghĩ về kiếp trước, khi đó Diệp Tử Vân so với bây giờ còn muốn đẹphơn vài phần, trước mắt tiểu nha đầu này, lúc nào mới có thể lớn lên trở thànhphong tình vạn chủng thiếu nữ?

Chứng kiến Nhiếp Ly nhìn chằm chằm vào chínhmình, Diệp Tử Vân đôi má ửng đỏ, cúi đầu không biết suy nghĩ cái gì. Nàng nghĩtới Nhiếp Ly trên lớp học người can đảm thổ lộ, trước kia nàng cảm thấy rấtphiền não, nhưng mà hiện tại, nàng cũng nói không rõ là một loại cảm giác nhưthế nào.

Đối mặt Nhiếp Ly, Diệp Tử Vân mỗi lần nhớ tớichuyện này, không khỏi có chút ngượng ngùng.

Bất quá giữa Nhiếp Ly cùng Tiếu Ngưng Nhi, tựahồ cũng có một điểm mập mờ không rõ tình cảm.

Ngay tại thời điểm Nhiếp Ly cùng Diệp Tử Vân nóichuyện phiếm, đằng sau trong rừng truyền đến từng trận Linh hồn lực chấn động,đã xảy ra một cuộc đánh nhau kịch liệt.

Ba Bạch ngân cấp xa lạ bị Trần Lâm Kiếm dẫn đầunăm Bạch ngân cấp cường giả vây quanh.

"Nói, các ngươi đến cùng lai lịch ra sao?Muốn làm gì, nếu như không nói, vậy đừng trách ta hạ thủ vô tình" Trần LâmKiếm mày kiếm, lạnh lùng phẫn nộ quát.

Bởi vì đã bị Yêu thú uy hiếp, Quang Huy ChiThành từng gia tộc đều phi thường đoàn kết, bình thường sẽ không giết chóc giatộc khác người, ngoại trừ Hắc Ám Công Hội, Hắc Ám Công Hội người chính là mộtđám tội phạm giết người, nếu như xác nhận là Hắc Ám Công Hộ, Trần Lâm Kiếm làtuyệt đối sẽ không lưu thủ.

Ba Bạch ngân cấp cao thủ hai mặt nhìn nhau, bọnhọ là như thế nào cũng không dám nói ra bọn họ là người Thần Thánh thế gia, nếunhư bị truy cứu tới, sẽ mang đến thật lớn phiền toái cho gia chủ! Ba Bạch ngâncao thủ không nói.

"Các ngươi đã không tự nói ra danh tính,vậy đừng trách ta không khách khí!" Trần Lâm Kiếm thấy bọn họ trầm mặckhông lên tiếng, liền cho rằng bọn hắn nhất định là ngườiHắc Ám Công Hội, quát,"Giết bọn chúng đi!"

Nếu như là người thế gia khác, Trần Lâm Kiếmchắc sẽ không ra tay độc ác, nhưng nếu như là Hắc Ám Công Hội, vậy không thểlưu thủ rồi!

Thủ hạ Trần Lâm Kiếm lên một loạt, song phươngđã xảy ra kịch liệt mà liều đấu, đao quang kiếm ảnh, đánh nhau kịch liệt về sau,ba kia Bạch ngân cấp cao thủ một chết, hai chạy mất, hai chạy trốn cũng bảnthân bị trọng thương.

Biết tin tức này, Thẩm Việt thiếu chút nữa phátđiên, hắn an bài ba Bạch ngân cấp cao thủ đều muốn đối phó Nhiếp Ly, lại khôngnghĩ rằng bị Trần Lâm Kiếm cho phá hủy. Hắn cũng không biết là, Nhiếp Ly cungcấp tin tức cho Trần Lâm Kiếm, Trần Lâm Kiếm mới ra tay.

"Xem ra chỉ có thể từ ta tự mình làmthôi!" Thẩm Việt trong lòng âm trầm, hắn mang theo sáu người, tốt xấu cũngcó ba Thanh đồng Nhất tinh cùng ba Thanh đồng Nhị tinh. Lần trước sở dĩ chịuthiệt trên tay Nhiếp Ly, là vì không biết trên người Nhiếp Ly có mặc một bộThanh đồng, nếu như ngay từ đầu đánh chặn Nhiếp Ly từ các nơi, không tinNhiếp Ly có thể trốn được!

Chứng kiến Thẩm Việt bộ dạng thần sắc âm trầm,Nhiếp Ly khẳng định gia hỏa này lại đang kế hoạch âm mưu gì rồi.

Sau một lát, Trần Lâm Kiếm mang theo năm Bạchngân cao thủ trở về.

"Trần thiếu gia, ba cao thủ kia đến cùnglà người nào?" Bên cạnh Trần Lâm Kiếm một người hỏi.

"Theo ta đoán chừng, hẳn là người Hắc ÁmCông Hội!" Trần Lâm Kiếm nói.

"Nguyên lai là người Hắc Ám Công Hội, chếtcũng xứng đáng!"

Nghe được bọn hắn nghị luận, thần sắc Thẩm Việtrun rẩy, Trần Lâm Kiếm nghĩ lầm hắn ba người kia thủ hạ là Hắc Ám Công Hội,mới hung ác ra tay, bằng không thì khẳng định đuổi đi coi như xong. Thế nhưnglà hắn lại không thể nói cái gì, cũng không thể nói cho những người khác bangười kia là Thần Thánh thế gia phái tới?

Không công đã chết một thủ hạ, mặt khác haingười khác cũng không biết chạy đi đâu, Thẩm Việt cũng chỉ có thể nuốt tứctối vào trọng bụng.

Hỗn đản Nhiếp Ly!

Biết Trần Lâm Kiếm rất coi trọng Nhiếp Ly, tạinơi này địa vị Nhiếp Ly bên trong quần thể cũng bắt đầu có chỗ, Trần Lâm Kiếmvài bằng hữu cũng bắt đầu lần lượt tìm Nhiếp Ly nói chuyện phiếm.

"Ta là Hô Duyên Lan Nhược, là bằng hữu Trầnthiếu gia, đến từ Hô Duyên thế gia." Hô Duyên Lan Nhược khẽ mỉm cười nói,nàng bộ dạng mười sáu mười bảy tuổi, dáng người nóng nực cực kỳ gợi cảm, nhấtlà cặp ngực ngọc phong (bố cũng o biết ý nói gì..chắc là bưởi to),quả thực khí phách vô cùng, váy tơ màu trắng căn bản không thể che lấp hết kherãnh thật sâu (thung lũng tình iu), thời điểm đi đường có chút rung rung.Nàng sóng mắt lưu chuyển, toát ra một tia vũ mị chi ý.

Nữ nhân này tuyệt đối là cái vưu vật a!

Hô Duyên thế gia tuy rằng không phải là mộttrong ba đại đỉnh phong thế gia, nhưng cũng là hào môn thế gia tương đối mạnh.

"Xin chào, ta là Nhiếp Ly!" Nhiếp Lynhìn thoáng qua Hô Duyên Lan Nhược, lời lẽ bình tính, không bị sắc đẹp hấpdẫn. Hắn đối với Hô Duyên Lan Nhược có chút ấn tượng, thiên phú Hô Duyên LanNhược cũng phi thường cao, hiện tại đã là Bạch ngân Tam tinh cấp bậc, vài nămvề sau Hô Duyên Lan Nhược đã trở thành Hô Duyên thế gia đại gia chủ.

Nếu có người cho rằng Hô Duyên Lan Nhược làthiếu nữ nũng nịu nhu nhược, vậy mười phần sai rồi, có thể trở thành một thếgia cao tầng, dù là chỉ là một đại gia chủ, không có chút thủ đoạn là căn bảnkhông thể nào.

Hô Duyên Lan Nhược có chút ngoài ý muốn, NhiếpLy rõ ràng đối với mỹ mạo của nàng không bị lay động, đến cái tuổi Nhiếp Ly,đối với chuyện nam nữ đã có chút ít hiểu biết, rất nhiều nam hài tại trướcmặt nàng thường thường đôi má ửng hồng, nhưng hết lần này tới lần khác NhiếpLy lại trấn định bộ dạng tự nhiên.

Còn có một chút nam hài thường thường sẽ nhìnchằm chằm vào ngực và mông của nàng, tràn ngập sắc dục, mà Nhiếp Ly tuy rằngnhìn thẳng nàng, ánh mắt lại thanh minh phi thường (các chú có luyện đượccặp mắt này chưa), với dáng người hấp dẫn của nàng làm như khôngthấy.

Hô Duyên Lan Nhược đối với thiếu niên Nhiếp Lynày, đã có vài phần thân thiết hảo cảm.

"Ta so với ngươi lớn hơn vài tuổi, về saungươi liền kêu ta Lan Nhược tỷ." Hô Duyên Lan Nhược cười híp mắt nói.

"Gọi ngươi là tỷ tỷ à. . ." Nhiếp Lycó chút khó xử bộ dạng, nếu như Hô Duyên Lan Nhược biết tuổi chính thức củahắn, không biết sẽ là phản ứng dạng gì.

"Như thế nào, không được sao?" HôDuyên Lan Nhược cười một tiếng nói.

Bên cạnh Nhiếp Ly Diệp Tử Vân đối với Hô DuyênLan Nhược vẫn luôn không có cảm tình gì, nghe được Hô Duyên Lan Nhược nhõngnhẽo cười, có chút không kiên nhẫn.

Diệp Tử Vân mặc dù không có gợi cảm như Hô DuyênLan Nhược, nhưng trên người lộ ra ưu nhã khí chất cũng không phải Hô Duyên LanNhược có thể so sánh, hơn nữa tiếp qua vài năm, Diệp Tử Vân so với Hô Duyên LanNhược còn hơn nhiều. Ánh mắt Nhiếp Ly đã hướng về Diệp Tử Vân, cho nên mặcdù Hô Duyên Lan Nhược là mỹ nữ như vậy đứng ở trước mặt mình, Nhiếp Ly cũngchỉ nhìn cho qua.

Hô Duyên Lan Nhược nháy mắt mấy cái, đối vớiNhiếp Ly nàng rất có một ít hứng thú.

Chứng kiến đứng bên người Nhiếp Ly một Diệp TửVân cái xinh đẹp động lòng người, lại thêm một khêu gợi Hô Duyên Lan Nhượcchuyện trò vui vẻ, mấy nam nhân khó chịu.

Một nam nhân hướng bọn họ đi tới, dáng ngườicao cao gầy, mặc trường bào màu trắng, rất có dáng dấp một quý công tử, bấtquá hắn làn da hơi trắng xám, bước chân phù phiếm. Hắn gọi là Sở Nguyên, cũnglà đệ tử hào môn thế gia.

Ánh mắt của hắn tại đảo qua trên người Diệp TửVân, hiện lên một tia ánh mắt tham lam, tuy rằng tuổi còn nhỏ quá, nhưng DiệpTử Vân đã dần dần thể hiện ra tiềm chất là một kẻ gây tai họa, tương lai nhấtđịnh là một đại mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành.

Đáng tiếc hắn hiểu được, Diệp Tử Vân thân phậntôn quý, căn bản hắn không có thể chạm đến!

So sánh dưới, Hô Duyên Lan Nhược thân phận cùnghắn không sai biệt nhiều, nếu như đuổi tới tay đối với hắn địa vị trong gia tộcchính phi thường trợ giúp, Hô Duyên Lan Nhược dáng người nóng bỏng, làm chohắn càng nóng rực trong long (động đực ah :)).

"Các ngươi đang nói thứ gì đó, ta có thểgia nhập không?" Sở Nguyên khẽ cười nói, nhìn về phía Nhiếp Ly trong ánhmắt hiện lên một tia khinh miệt, theo hắn lấy được tin tức, Nhiếp Ly là đệ tửmột tiểu gia tộc, hơn nữa còn chưa tới Thanh đồng Nhất tinh. Lại đắc tội ThầnThánh thế gia, tuy rằng Thần Thánh thế gia tạm thời không có động tác gìđến Nhiếp Ly, nhưng Nhiếp Ly cho rằng có thể một mực kiêu ngạo sao? Cũng quáxem thường Thần Thánh thế gia rồi!

"Chúng ta đang tại nghiên cứu thảo luậnMinh văn." Hô Duyên Lan Nhược tùy tiện tìm cái lấy cớ, toát ra một tiachán ghét cùng vẻ không kiên nhẫn, nàng không thích Sở Nguyên, bất quá SởNguyên sau lưng Sở thị gia tộc tại Quang Huy Chi Thành cũng có địa vị, nàngcũng chỉ có thể duy trì mặt ngoài vui vẻ.

"Minh văn ta am hiểu nhất rồi, Lan Nhượcnếu có không hiểu điểm nào, có thể tới tìm ta. Ta tại nghiên cứu Minh văncũng có chút ít hiểu biết, so với mười ba tuổi hài tử tinh thông rấtnhiều!" Sở Nguyên hặc hặc cười nói, trên mặt hiện lên một tia ngạo nhiên.

Diệp Tử Vân trong nội tâm đã có vài phần khôngcho là đúng, Sở Nguyên đối với Minh văn dù thế nào tinh thông, có thể so sánhqua được Tiết di của nàng sao? Tiết di đều chính miệng thừa nhận, Nhiếp Ly làmột Minh văn đại sư!

Nói khoác mà không biết ngượng, Hô Duyên LanNhược Tâm trong xùy cười một tiếng, nàng sở dĩ sẽ đối với Nhiếp Ly sinh ra mộtít hứng thú, là vì Nhiếp Ly liếc liền nhìn ra Xích Diễm Viêm Bạo xuất xứ, nếunhư không phải đối với Minh văn cực kỳ tinh thông, làm sao có thể biết XíchDiễm Viêm Bạo đến từ Lôi Hỏa Thánh Điển? Tuyệt đại bộ phận người chỉ sợ đốivới Lôi Hỏa Thánh Điển cũng không có xem qua, đây cũng không phải là thuần túyvận khí có thể giải thích.

"Ta xem ngược lại chưa hẳn, nhiều khi tuổichưa hẳn có thể đại biểu cái gì, chắc chắn sẽ có rất nhiều người đánh vỡ giớihạn tuổi, chúng ta trong miệng vẫn hay gọi là thiên tài." Hô Duyên LanNhược hơi mị ý ánh mắt đảo qua Nhiếp Ly.

Hô Duyên Lan Nhược cảm thấy Nhiếp Ly là mộtthiên tài? Sở Nguyên khinh miệt cười cười, nói Diệp Tử Vân là một thiên tài hắncũng không phủ nhận, tuổi còn trẻ đã đột phá đến Thanh đồng Nhất tinh, mà NhiếpLy, chỉ có màu đỏ Linh Hồn Hải, Linh hồn lực lại cực thấp, người như vậy đềucó thể được xưng tụng thiên tài, vậy thiên tài không khỏi cũng quá không đánggiá a?

Coi như hơi chút hiểu được một ít kiến thứcvề Minh văn, thì có thể thế nào? Quang Huy Chi Thành tôn trọng cường giả,chỉ có cường giả mới có thể đạt được những người khác kính trọng! Chương 29: Một QuyềnSở Nguyên cườinhạo một tiếng, nhưng không có phản bác lời Hô Diên Lan Nhược, hắn ngữ khíthần thái giữ thái độ.

Nhiếp Ly không có bất cứ tỏ vẻ gì, mặc kệ là HôDiên Lan Nhược tán thưởng hay là Sở Nguyên khinh miệt, đều không làm tronglòng hắn nhấc lên một tia gợn sóng. Trùng sinh trở về, Nhiếp Ly hoàn toànkhông đem loại tiểu nhân như Sở Nguyên để vào mắt. Bởi vì Sở Nguyên căn bảnkhông có tư cách cùng hắn đối thoại !

"Sở Nguyên, ngươi đây là cái gì thái độ?" HôDiên Lan Nhược tú mi hơi nhíu.

"Ta cười là, không biết tiểu tử này cho cácngươi thứ thuốc mê gì, các ngươi cư nhiên sẽ cho rằng hắn là thiên tài ! chỉcó màu đỏ linh hồn hải phế thải này một đời có thể có cái gì thành tựu? Loạirác rưởi này, cũng xứng cùng chúng ta làm bạn?" Sở Nguyên cười lạnh một tiếng,Sở Nguyện cùng Thẩm Việt, Thẩm Phi có quen biết , nên hắn xem Nhiếp Ly cũngthực khó chịu.

"Ngươi rất quá đáng!" Diệp Tử Vân tú mi nhíuchặt, vi Nhiếp Ly khó chịu. Tuy rằng Nhiếp Ly có một chút làm người ta đángghét, nhưng không thể không nói, Nhiếp Ly là có nhân tài đích thực , chỉ làNhiếp Ly rất khéo che giấu , rất nhiều người đều không biết Nhiếp Ly tài hoamà thôi !

Nhiếp Ly ánh mắt thoáng lạnh, hắn không có đemSở Nguyên để vào mắt, cho nên lười để ý tới, nhưng không ý vị có thể vẫn khoannhượng một tên hề nhảy nhót trước mặt chính mình giơ chân giơ tay.

"Sở Nguyên, thiên phú của ngươi cũng không hơnso với Nhiếp Ly, so Nhiếp Ly lớn hơn ba tuổi, nay chỉ là Thanh Đồng ba sao,cư nhiên cũng có mặt nói người khác." Hô Diên Lan Nhược cười nói, cùng niên kỷrất nhiều thế gia đệ tử, đều đã tấn giai Bạch Ngân , Sở Nguyên như cũ còn dừnglại tại Thanh Đồng ba sao cảnh giới.

Nghe được Hô Diên Lan Nhược nói, Sở Nguyên nhấtthời có chút nhục nhã , tại cùng thế hệ vài người bên trong, hắn thiên phúkhông phải xấu nhất , nhưng lại là không cố gắng nhất , mỗi ngày đều ăn chơiđàng điếm tán gái, tu luyện tự nhiên liền không để bụng , đến bây giờ còn chỉlà Thanh Đồng ba sao mà thôi. (các chú thấy chưa...gái là cội nguồn củasự trì trệ)

"Thì tính sao, ta ít nhất là màu vàng linh hồnhải, chỉ cần ta hơi chút cố gắng một chút, đột phá Bạch Ngân không phải việckhó, mà hắn, phỏng chừng một đời đều không thể đạt tới Thanh Đồng cảnh giới mộtsao!" Sở Nguyên như cũ không chút nào khoan dung đả kích Nhiếp Ly, Nhiếp Ly nãygiờ không nói gì, khẳng định là sợ, người giống Nhiếp Ly, cũng chỉ có thể dựavào tướng mạo tốt cùng hoa ngôn xảo ngữ lừa gạt người, nào có cái gì chân tàithực sự?

Màu đỏ linh hồn hải, đó chính là phế tra a !

Nhiếp Ly lợi hại ánh mắt quét về phía Sở Nguyên,lạnh lùng cười nói:"Ta đây hiện tại hướng ngươi khiêu chiến, nếu ai thua, trênmặt đất bò ba vòng làm chó sủa, như thế nào?"

Nghe được Nhiếp Ly nói, Diệp Tử Vân nhất thờikhẩn trương lôi kéo Nhiếp Ly, Nhiếp Ly làm sao, cư nhiên muốn khiêu chiến SởNguyên? Nhiếp Ly hiện tại tu vi ngay cả Thanh Đồng một sao đều chưa đến, mà SởNguyên đã là Thanh Đồng ba sao ! loại này đẳng cấp chênh lệch, giống như trờivà đất.

Nhìn đến Diệp Tử Vân khẩn trương thần tình,Nhiếp Ly trong lòng hơi hơi ấm áp, Diệp Tử Vân vẫn là thực quan tâm chính mình.

Ngược lại Hô Diên Lan Nhược, hơi hơi ngạc nhiênsau, trong ánh mắt như có thâm ý nhìn thoáng qua Nhiếp Ly, Nhiếp Ly cũng khôngcó vẽ như là người à liều lĩnh.

Sở Nguyên nghe được Nhiếp Ly nói, sửng sốt mộtchút, lập tức phá lên cười:"Ta nghe được cái gì? Ngươi cư nhiên muốn khiêuchiến ta? Ha ha, đây là lời ta nghe đáng cười nhất, Thanh Đồng một sao , cưnhiên muốn khiêu chiến ta ! dứt khoát không biết tự lượng sức mình !"

"Nhiếp Ly, không cần xúc động." Diệp Tử Vân chorằng Nhiếp Ly là bị chọc giận, không lý trí mới quyết định khiêu chiến SởNguyên.

"Ta liền tính không cần linh hồn lực, bằng vàonhục thân lực lượng, cũng đủ lấy đánh được ngươi răng rơi đầy đất !" Sở Nguyêncuồng vọng cười, chỉ là nhục thân lực lượng, hắn cũng đã có Thanh Đồng một saothực lực ,"Tiểu tử, ngươi nếu sợ hiện tại thu hồi lời nói còn kịp !"

Nhiếp Ly hoạt động một chút ngón tay, chỉ nghengón tay chỗ khớp xương phát ra âm thanh rôm rốp, hắn lạnh lùng nhìn Sở Nguyênnói:"Nếu mỗi ngày đều có giống ngươi loại rác rưởi trước mắt ta giơ tay giơchân, ta đây bận rộn chết ! nếu ngươi như vậy không có mắt, ta đây cũng chỉ cóthể ra tay , khiến các ngươi giáo huấn một lần, có vài người các ngươi đắctội không nổi !" thời điểm nói chuyện, Nhiếp Ly ánh mắt chuyển sang đám ngườiThẩm Việt đảo qua.

Sở Nguyên sắc mặt âm trầm, hung tợn nhìn chằmchằm Nhiếp Ly:"Đây là ngươi tự tìm chết !"

Trần Lâm Kiếm cũng bị kinh động , Nhiếp Ly tuyrằng tri thức uyên bác, nhưng luận tu vi, chung quy ngay cả Thanh Đồng một saođều còn chưa tới, như thế nào có thể đánh thắng được Sở Nguyên? Tựa như SởNguyên nói , Sở Nguyên không cần linh hồn lực, cũng đủ lấy nghiền áp Nhiếp Ly !

Bất quá Nhiếp Ly cũng không giống cái loạingười liều lĩnh, Trần Lâm Kiếm trong lòng không khỏi sinh ra vài phần hiếukì, hắn phất phất tay, chung quanh mọi người dời ra một đoạn.

"Yên tâm đi, làm nam nhân của ngươi, nếu là ngaycả trường hợp này đều làm không giải quyết được, không bằng đập đầu chếtđi !" Nhìn đến Diệp Tử Vân tình thần khẩn trương, Nhiếp Ly bên cạnh Diệp Tử Vânnhẹ giọng cười nói nói.

"Ngươi......" Diệp Tử Vân nhất thời má ửnghồng, dẫm chân, Nhiếp Ly này nhân thật sự rất đáng ghét , nàng chẳng qua làgiữa bằng hữu quan tâm mà thôi, lại không nghĩ rằng Nhiếp Ly cư nhiên như vậymiệng lưỡi trơn tru, trong lòng nàng nghĩ Nhiếp Lý nên bị Sở Nguyên dầnmột trận.

Nhìn đến Diệp Tử Vân xấu hổ và giận dữ nảy ra bộdáng, Hô Diên Lan Nhược như cười như không nhìn thoáng qua Nhiếp Ly, Nhiếp Lycũng không phải là loại đầu gỗ, có vẻ rất biết làm cho nữ hài tử vui vẻ .Nhưng từ vừa rồi bắt đầu, Nhiếp Ly đối với nàng thái độ lãnh đạm, chẳng lẽ bổncô nương mị lực không đủ! Hô Diên Lan Nhược cảm giác, lấy nàng mị lực, đem mộttiểu nam hài như Nhiếp Ly thần hồn điên đảo còn không phải chuyện dễ dàng!nàng đối Nhiếp Ly càng thêm cảm thấy hứng thú .

Người chung quanh nhanh chóng thối lui, cấpNhiếp Ly cùng Sở Nguyên một phiến đất trống.

Thẩm Việt nhìn một màn này, trong mắt lóe ra hànquang, Nhiếp Ly cư nhiên dám khiêu chiến Sở Nguyên, nhất định là tìm chết, hắncùng Sở Nguyên trò chuyện qua vài lần, nếu có cơ hội, Sở Nguyên khẳng định sẽđem Nhiếp Ly đánh cho chết ! thế nhưng không biết vì cái gì, nhìn đến Nhiếp Lybình tĩnh thần tình, hắn trong lòng có chút bất an.

Sở Nguyên thất bại sao? Đây là căn bản không cókhả năng, Sở Nguyên linh hồn lực đã đạt tới Thanh Đồng ba sao !

Tuy rằng linh hồn lực còn chỉ có 88, lực lượngcũng chỉ có 50 tả hữu, Nhiếp Ly đối linh hồn lực cùng lực lượng có khắc sâulý giải.

Nhiếp Ly linh hồn hải vận chuyển, đem linh hồnlực tăng mạnh đến nhục thân, trên người cơ nhục chậm rãi phồng lên, tuy cơnhục hiện ra không rõ ràng , nhưng bên trong lại ẩn chứa lực lượng bạo tạc.

"Ta nhường ngươi ba chiêu, miễn cho ngươi nóita lấy đại khi tiểu !" Sở Nguyên chắp tay sau lưng mà đứng, ngạo nghễ nhìnNhiếp Ly, ánh mắt toát ra một tia khinh miệt.

"Hảo !" Nhiếp Ly đột nhiên gia tốc, Sở Nguyênvẫn dứng yên, một nấm tay hướng tới bụng Sở Nguyên đấm.

"Loại quyền tiểu hài tử này, ngươi cho rằng làqua gia gia sao?" Sở Nguyên đùa cợt cười nói, nhìn đến khuỷu tay Nhiếp Ly muốnoanh đến chính mình bụng , hắn chắp tay sau lưng lui về, cùng khuỷu tay NhiếpLy vẫn duy trì nhất định cự ly.

Sở Nguyên xem khuỷu tay Nhiếp Ly căn bản khôngđến được trên người hắn. Lúc này, khóe miệng Nhiếp Ly hơi hơi cười lạnh, SởNguyên tự phụ được quá đầu ! chỉ thấy hắn đột nhiên gia tốc, biến khuỷu taythành quyền, oành một tiếng oanh kích bụng Sở Nguyên. Sở Nguyên xuất thân hàomôn, cước bộ không vững, rõ ràng không có bao nhiêu kinh nghiệm chiến đấu, tuyrằng đạt tới lực lượng đạt tới Thanh Đồng ba sao, nhưng rõ ràng là ăn rất nhiềuđan dược mới tu luyện đi lên . Nhiếp Ly tùy tiện dùng kỹ xảo nhỏ chiến đấu, SởNguyên liền chống đỡ không nổi .

Loại này cấp bậc , đùa chết ngươi còn không đơngiản?

Mệt ta còn chuẩn bị nhiều như vậy chuẩn bị ởsau, hoàn toàn không dùng được nha !

Tại thời điểm oanh kích bụng Sở Nguyên, cơ nhụctrên cánh tay Nhiếp Ly lộ ra, có thể thấy được Nhiếp Ly một quyền này đầu bộcphát ra lực lượng bao nhiêu là khủng bố.

Thần tình đắc ý còn trên mặt Sở Nguyên, nhấtthời cương trên mặt, hắn che bụng giống như con tôm như, oành một tiếng ngãnhào trên mặt đất, thân thể càng không ngừng run rẩy, còn phát ra từng trậnthanh âm nôn khan, một quyền này của Nhiếp Ly quả thực muốn đem ruột hắn đánhphun ra!

Thấy như vậy, mọi người vây chung quanh đang xemtất cả đều mắt choáng váng.

Sở Nguyên một Thanh Đồng ba sao yêu linh sư, chỉlà nhục thân lực lượng cũng cỡ Thanh Đồng một sao cấp bậc , cư nhiên bị mộtquyền đầu của Nhiếp Ly quỳ rạp trên mặt đất?

Sở Nguyên rất khinh địch ? Mới bị Nhiếp Ly thừamà vào?

"Không đúng, lấy nhục thân lực lượng mà nói, mộtquyền Nhiếp Ly đánh trúng bụng Sở Nguyên, phỏng chừng cũng vô pháp tạo thànhbất cứ thực chất thương tổn đối Sở Nguyên, lực lượng chênh lệch rất cách xa .Nhưng đây là sao thế này? Sở Nguyên cư nhiên bị một quyền oanh nằm sấp ?"

Lúc này tất cả mọi người hiểu được, Nhiếp Ly hẳnlà ẩn tàng thực lực, Nhiếp Ly nhục thân lực lượng chỉ sợ ít nhất đã là ThanhĐồng một sao cấp bậc?

Bọn họ cũng không biết là, Nhiếp Ly không có đạttới Thanh Đồng một sao cảnh giới, thế nhưng đối lực lượng chưởng khống khôngphải người thường có khả năng tưởng tượng , tại thời điểm sử dụng quyền, đemlực lượng toàn bộ tập trung ở quyền đầu, hơn nữa công kích bộ vị là eo bụng SởNguyên nơi yếu ớt nhất, một kích trúng mục tiêu không có đem Sở Nguyên đánh chotàn phế đã là thủ hạ lưu tình .

Tại phương diện sử dụng lực lượng, Nhiếp Lytuyệt đối là một Đại Sư, đừng nói Sở Nguyên chỉ có Thanh Đồng một sao nhụcthân, liền tính là Thanh Đồng năm sao thậm chí Bạch Ngân cấp, bị một quyền hiệntại của Nhiếp Ly đánh trúng vị trí yếu hại chỉ sợ cũng muốn nằm đất lănlộn !

Hiểu được dựa vào lực lượng mạnh yếu lấy cứngchọi cứng, hiện tại Nhiếp Ly xem ra, so với người bình thường không cógì sai biệt.

Diệp Tử Vân trong mắt toát ra thâm thâm khiếpsợ, Nhiếp Ly một quyền liền đem Sở Nguyên oánh quỳ rạp trên mặt đất , Nhiếp Lyngay cả Thanh Đồng một sao đều chưa đến, Nhiếp Ly đến tột cùng là làm như thếnào ? Diệp Tử Vân lúc này mới phát hiện, cho tới nay nàng đều xem thường thựclực.

Nhiếp Ly

Hô Diên Nhược Lan có ý vị nhìn Nhiếp Ly, NhiếpLy thực lực thi triển ra đến xác thật, nàng phải nhảy dựng, nàng đối Nhiếp Lyhứng thú ngày càng nồng đậm.

"Có ý tứ." Trần Lâm Kiếm hứng trí đánh giá NhiếpLy.

Sở Nguyên trên mặt đất run rẩy rất lâu, chậmchạp bò lên, thân là một thế gia quý công tử, hắn chưa từng bị đánh thảm nhưvậy qua, hắn cho rằng thực lực áp đảo Nhiếp Ly, hoàn toàn có thể miệt thị NhiếpLy, còn nói nhường Nhiếp Ly ba chiêu, lại không nghĩ rằng một chiêu sau, hắnliền gục trên mặt đất không bò lên được .

Toàn bộ ruột gan như đảo lộn, đây là một loạithống khổ khó có thể tưởng tượng, nếu không phải cố nén , chỉ sợ Sở Nguyên đãngất đi .

Chỉ thấy lúc này, Nhiếp Ly nhìn Sở Nguyên trênmặt đất, mặt vô hại hỏi:"Ngươi nói nhường ta ba chiêu , hiện tại đã một chiêu ,còn có hai chiêu !"

Nghe được Nhiếp Ly nói, cố nén thống khổ muốnđứng lên Sở Nguyên trước mắt phát hắc từng trận, hắn còn có nhân tính hay khônga, vừa rồi kia một chiêu, đã muốn nửa cái mạng hắn, Nhiếp Ly cư nhiên còn muốnhắn lại nhường hai chiêu! Chương 30: Linh hồn lực đọ sứcNghe được NhiếpLy nói, đám người Trần Lâm Kiếm đang vây xem không khỏi nhịn cười được cườiphá lên.

Nếu như Sở Nguyên vừa mới bắt đầu liền nhìnthẳng vào Nhiếp Ly đối thủ, sẽ không giống hiện tại thảm như vậy, kết quả SởNguyên tự phụ hai tay vác tại đằng sau muốn cho Nhiếp Ly ba chiêu, kết quả cònkhông có một chiêu đã bị đánh nằm rạp trên mặt đất rồi, Nhiếp Ly còn giả bộgiả dạng ngu si, đây là tàn khốc giáo huấn.

Diệp Tử Vân nhìn nhìn Nhiếp Ly cái vẻ mặt vô hạibiểu lộ, không khỏi cười một tiếng, Nhiếp Ly thật sự là rất xấu!

Hồi lâu về sau Sở Nguyên rút cuộc bò lên, sắcmặt xanh mét, cơ mặt thỉnh thoảng lại từng trận run rẩy, có thể thấy được hắnvẫn còn cố nén đau đớn, chung quanh những người kia tiếng cười Sở Nguyên nghethực chói tai, đôi mắt của hắn trong lập loè lạnh lẽo sát ý: "Đây là ngươitự tìm, ta giết ngươi!"

Sở Nguyên bỗng nhiên nhảy lên, một cái đá nganghướng Nhiếp Ly đá tới, đến rồi Bạch ngân cấp Yêu Linh, mới có thể tu luyện vũkỹ, bất quá Sở Nguyên thân là thế gia đệ tử, vẫn là học tập một ít vũ kỹ dalông, chiêu đá ngang này chính là từ Sở thị gia tộc Phong Toàn Thối bí kỷ.

Sở Nguyên đá ngang mang đến tiếng gió gào thét.

Nhiếp Ly tự nhiên không có khả năng dùng thânthể lực lượng cùng Sở Nguyên đối kháng, Sở Nguyên đá ngang từ phía bên tráiquan sát qua đó là môt cái nang cao chân hướng vào cằm đá tới.

Tuy rằng Nhiếp Ly lực lượng không bằng SởNguyên, nhưng thi triển vũ kỹ chiêu thức động tác, cùng với nắm chắc thời cơchiến đấu, so với Sở Nguyên tinh chuẩn nhiều lắm, hơn nữa công kích đều là gócchết ánh mắt.

Thấy như vậy, Trần Lâm Kiếm lông mày khẽ nhướngmày, Nhiếp Ly tiểu tử này thật đúng là cái yêu nghiệt, còn mới mười ba tuổi,liền đã hiểu được nhiều như thế kiến thức về Minh văn, đồng thời đối với vũkỹ cũng phi thường tinh thông. chiêu thức công kích của Nhiếp Ly tuy rằng nhìnnhư đơn giản, nhưng kì thực thập phần ác liệt bá đạo, nếu tại Sở Nguyên vị trí,trong lúc nhất thời chỉ sợ cũng phản ứng không kịp, khó có thể tưởng tượng nếunhư Nhiếp Ly tu luyện tới Bạch ngân cấp, dung hợp Yêu Linh thực lực về sau sẽcường hãn đến loại trình độ nào.

Sở Nguyên cảm giác trước mắt đột nhiên đã mất đimục tiêu, trong lòng nghiêm nghị cả kinh, sau một khắc, hắn cảm giác cái cằmkịch liệt đau nhức, toàn thân bay ra ngoài năm ~ sáu mét nặng nề té ngã trênmặt đất.

Chung quanh yên tĩnh giống như chết, một câychâm rơi trên mặt đất đều có thể nghe thấy.

"Xảy ra chuyện gì vậy?"

Trước Nhiếp Ly một cái cùi trỏ đem Sở Nguyên nằmrạp trên mặt đất, tất cả mọi người cảm thấy Sở Nguyên quá khinh địch, thế chonên bị Nhiếp Ly đánh lén đắc thủ, nếu như Sở Nguyên nghiêm túc, Nhiếp Ly khẳngđịnh không phải là đối thủ của Sở Nguyên.Nhưng mà, vượt quá tất cả mọi ngườidự kiến, Sở Nguyên chủ động công kích, Nhiếp Ly như cũ cũng chỉ là dùng mộtchiêu đem Sở Nguyên tiếp tục đánh nằm trên đất.

Nếu như lần thứ nhất, còn có thể dùng vận khí đểgiải thích, liên tiếp hai lần, còn vẻn vẹn chẳng qua là vận khí đơn giản nhưvậy sao?

Tất cả mọi người khiếp sợ không hiểu mà nhìntrước mắt mặt mày còn hơi có vẻ thiếu niên non nớt, Nhiếp Ly trên người lộ ralăng lệ ác liệt, khí tức bá đạo, căn bản không giống một mười ba tuổi thiếuniên.

Hô Duyên Nhược Lan nhìn bóng lưng Nhiếp Ly,trong đôi mắt dị sắc sóng gợn.

"Xem ra tỷ tỷ vẫn là xem thường ngươi rồiđây!" Hô Duyên Nhược Lan kiều diễm động lòng người cặp môi đỏ mọng có chútkhép mở, một loại không nói ra được gợi cảm.

Nhiếp Ly trên người, có quá nhiều bí mật cònđợi khai quật. (ghê)

Diệp Tử Vân cũng kinh ngạc một phen, nhưng lậptức liền bình thường trở lại, Nhiếp Ly truyền thụ nàng Cửu Chuyển Băng HoàngQuyết, so với nàng bái kiến bất luận một loại nào công pháp đều phải cường đạihơn nhiều, Nhiếp Ly khẳng định cũng tu luyện công pháp cường đại hơn, có thểvượt cấp khiêu chiến hẳn là cũng không phải là rất khó.

Chứng kiến Sở Nguyên bị đánh bay, Thẩm Việt chămchú mà nắm nắm đấm, móng tay hầu như muốn đâm vào trong thịt, Nhiếp Ly so vớihắn tưởng tượng còn muốn khó đối phó hơn nhiều lắm!

Liên tiếp hai lần bị oanh nằm rạp trên mặt đất,Sở Nguyên cảm thấy thật nhục nhã, hắn là Thanh đồng Tam tinh Yêu Linh Sư, đơnthuần thân thể lực lượng cũng có Thanh đồng Nhất tinh cấp bậc, mà Nhiếp Ly,ngay cả Thanh đồng Nhất tinh đều không có đến! Vậy mà đến những hai lầnngã nhào trên đất với chỉ một chiêu.

Hắn có thể cảm giác được, Nhiếp Ly lực lượngcũng cường đại, so với hắn lực lượng của mình nhỏ yếu hơn nhiều lắm!

Thế nhưng là, hắn chính là thất bại, bị bại nhưvậy vẫn không hiểu thấu!

Sở Nguyên gắt gao nhìn chằm chằm vào Nhiếp Ly,hai mắt huyết hồng, Linh Hồn Hải kịch liệt mà lăn lộn...mà bắt đầu, Linh hồnlực mãnh liệt bành trướng, nhập vào cơ thể.

Không có dung hợp Yêu Linh, Linh hồn lực khôngcó cái gì thực chất tính thủ đoạn công kích, chỉ có thể dùng thúc giục Linh hồnlực oanh kích Linh Hồn Hải đối phương.

Sở Nguyên Linh hồn lực đạt đến 376, khoảng cáchThanh đồng Tứ tinh cũng không xa. Nếu như cưỡng chế đem tất cả Linh hồn lựcđánh vào Linh Hồn Hải đối phương, rất có thể sẽ đem Linh Hồn Hải đối phương nổtung. Nếu như Linh Hồn Hải bị nổ tung, cuộc đời này hãy cùng Yêu Linh Sư cáchbiệt rồi! Không có Linh Hồn Hải thì không cách nào tu luyện Linh hồn lực!

Quang Huy Chi Thành thời khắc gặp phải Yêu thú uyhiếp, cho nên giữa Yêu Linh Sư vẫn tương đối đoàn kết, bình thường sẽ không tựgiết lẫn nhau, coi như là quyết đấu cũng sẽ không làm được như vậy!

Nhưng mà lúc này Sở Nguyên, sẽ không quản nhiềunhư vậy!

"Đi chết đi!" Sở Nguyên mắt lộ ra hungquang, toát ra dữ tợn dáng tươi cười, Linh hồn lực tựa như thủy triều bìnhthường, hướng Linh Hồn Hải Nhiếp Ly oanh kích.

"Sở Nguyên, dừng tay!" Hô Duyên LanNhược rung động nhưng động dung, quát một tiếng, Sở Nguyên đây là chuẩn bị ratay độc ác, một khi Nhiếp Ly Linh Hồn Hải bị nổ tung, Nhiếp Ly sẽ thành phếnhân!

sắc mặt trắng bệch Diệp Tử Vân, tuy rằng nàngtrên miệng nói để cho Nhiếp Ly bị bẹp một trận, nhưng Nhiếp Ly chính thức gặpnguy hiểm, nàng vẫn là phi thường quan tâm, tuy rằng vẻn vẹn chẳng qua là giữabằng hữu quan tâm lẫn nhau.

Dùng cường độ Linh hồn lực Sở Nguyên, tất nhiêncó thể đơn giản mà nghiền ép Nhiếp Ly!

Trần Lâm Kiếm yên lặng nhìn xem Nhiếp Ly, tiếptheo Nhiếp Ly sẽ làm như thế nào? Dù sao là Nhiếp Ly chủ động khiêu chiến SởNguyên, tóm lại có chút hậu thủ a?

Mọi người xung quanh tất cả đều ngừng hô hấp,gắt gao nhìn chằm chằm vào Nhiếp Ly.

Cảm giác được bành trướng mãnh liệt mà đến Linhhồn lực, trong đôi mắt Nhiếp Ly hiện lên một đạo hàn quang, trước hắn lấy yếuthắng mạnh, dùng dùng điểm phá diện phương thức, đánh tan Linh hồn lực ThẩmViệt, đó là bởi vì Thẩm Việt Linh hồn lực đầu mạnh hơn hắn gấp hai, đối diệnSở Nguyên, Linh hồn lực là của mình bốn lần trở lên, chỉ sợ dùng dùng điểm phádiện cũng không được.

Thanh đồng Tam tinh Yêu Linh Sư, đối với Linhhồn lực khống chế cũng không phải Thẩm Việt có thể so sánh .

"Ngươi đã muốn nổ tung Linh Hồn Hải củata, vậy đến đi!" Nhiếp Ly hừ lạnh một tiếng, kỳ ngộ cùng nguy cơ vĩnh viễnđều là cùng tồn tại.

Cảm giác được Nhiếp Ly Linh hồn lực không hềchống cự liền tháo chạy , Sở Nguyên trong nội tâm cười khẩy đắc ý, ta cũng muốnxem một chút, ngươi còn có thủ đoạn gì nữa, chịu chết đi! Sở Nguyên Linh hồnlực thông suốt mà đánh vào Linh Hồn Hải Nhiếp Ly.

Hí! Nhiếp Ly ngược lại hít một hơi khí lạnh,mãnh liệt Linh hồn lực trong Linh Hồn Hải của hắn đang di chuyển tán loạn,hầu như muốn đem Linh Hồn Hải của hắn phá nổ!

Tuy rằng Nhiếp Ly tồn tại kiếp trước đủ loạikinh nghiệm, nhưng dù sao còn giờ mới bắt đầu tu luyện Linh hồn lực mà thôi,cho nên Linh Hồn Hải còn rất nhỏ, không cách nào đột nhiên thừa nhận nhiều nhưthế Linh hồn lực, Linh Hồn Hải tràn ra xuất hiện vết rách.

Từng trận kịch liệt đau nhức làm Nhiếp Ly sắcmặt trắng bệch, Linh Hồn Hải vỡ vụn thống khổ, không phải người bình thường cóthể thừa nhận.

Nhiếp Ly càng không ngừng thầm đọc Thiên ĐạoThần Quyết khẩu quyết, thúc giục Linh hồn lực chữa trị từng đạo vết rách, tránhcho Linh Hồn Hải nổ tung.

Chứng kiến Nhiếp Ly sắc mặt tái nhợt, mồ hôitừng giọt một to như hạt đậu mà rơi xuống, Sở Nguyên trong nội tâm cuồng hỉ!Hắn điên cuồng mà thúc giục Linh Hồn Hải, đem Linh hồn lực từng đợt từng đợt màđánh vào trong Linh Hồn Hải của Nhiếp Ly!

Nổ đi!

Chỉ cần Linh Hồn Hải của Nhiếp Ly nổ tung,Nhiếp Ly liền thành phế nhân!

Từng đợt từng đợt Linh hồn lực nhảy vào Linh HồnHải của Nhiếp Ly, tại đây Linh hồn lực trùng kích phía dưới, từng điểm từngđiểm Linh Hồn Hải của Nhiếp Ly phát triển lớn, mỗi phát triển lớn vài phần,Nhiếp Ly khó có thể thừa nhận thống khổ cảm giác Linh Hồn Hải muốn nổ tung,nhưng theo Thiên Đạo Thần Quyết vận chuyển, Linh Hồn Hải của Nhiếp Ly vẫn làmiễn cưỡng mà chống xuống.

Không ngừng vỡ ratừng đạo vết rách, không ngừngchữa trị.

Tại loại này kinh khủng tra tấn, Linh hồn lựcNhiếp Ly tựa như dòng suối bình thường, hội tụ đến cùng một chỗ, dần dần tăngcường.

"Xảy ra chuyện gì vậy?" Sở Nguyên nhíumày, mỗi lần Linh hồn lực của hắn muốn đem Linh Hồn Hải của Nhiếp Ly nổ tung,nhưng Linh hồn hải của Nhiếp Ly thật sự mạnh mẽ chống xuống, hắn không thểkhông thúc giục càng nhiều nữa Linh hồn lực, tiếp tục đánh vào Linh Hồn Hảicủa Nhiếp Ly.

Còn kém một chút xíu, còn kém một chút xíu. . .

Thế nhưng là, Sở Nguyên dần dần phát hiện, Linhhồn lực của hắn chậm rãi khô kiệt, Linh Hồn Hải của Nhiếp Ly còn không có nổtung.

Tại sao có thể như vậy?

Vì cái gì đã nhận lấy tất cả Linh hồn lực củahắn, Nhiếp Ly Linh Hồn Hải còn không có bạo?

Nhiếp Ly vẫn như cũ thừa nhận mãnh liệt đau đớn,nhưng ánh mắt của hắn nhưng là chậm rãi thanh minh đứng lên, bởi vì theo LinhHồn Hải khuếch trương cùng tăng cường, cái loại đau đớn kịch liệt này thoáng màhóa giải một ít.

Linh hồn lực là một loại lực lượng thần bí, vôảnh vô hình, nhưng bắt đầu tu luyện về sau, có thể cảm nhận được sự hiện hữucủa nó.

Truyền thuyết Linh hồn lực là Thần ban cho!

Có được cường đại Linh hồn lực, liền có thể độtphá nhân thể cực hạn, đạp hướng chí cường chi lộ.

Mỗi người trong cơ thể đều sẽ có một cái LinhHồn Hải, ở vào trong óc ở chỗ sâu bên trong, theo Linh hồn lực tu luyện, LinhHồn Hải liền sẽ càng ngày càng khổng lồ.

Lúc Linh hồn lực xa xa vượt qua Linh Hồn Hảidung lượng, Linh Hồn Hải rất dễ dàng sẽ bị bạo.

Nhưng mà đây cũng là một cơ hội, Sở Nguyên Linhhồn lực chẳng những không có đem Linh Hồn Hải của Nhiếp Ly làm cho bạo, ngượclại giúp đỡ Nhiếp Ly khuếch trương Linh Hồn Hải, tại đã dung nạp đại lượng Linhhồn lực về sau, Linh Hồn Hải của Nhiếp Ly phồng lớn lên trên ba thành .

"Nếu như đã đến, cũng đừng nghĩ rờiđi!" Nhiếp Ly trong đôi mắt tách ra từng đạo thần quang, Linh Hồn Hải chậmrãi phong bế.

"Không tốt!" Sở Nguyên cảm giác đượcLinh hồn lực bị xé rách, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, vội vàng đem Linh hồnlực hút ra.

Người này rút cuộc là một cái loại yêu nghiệtgì! Yêu Linh Sư bình thường phải là Bạch ngân hoặc thậm chí Hoàng Kim cấptrở lên, mới có thể học được phong bế kỹ xảo Linh Hồn Hải, đến lúc đó Linh HồnHải bọn hắn có thể dung nạp Yêu Linh rồi, Nhiếp Ly hiện tại cấp bậc Thanhđồng cũng chưa đến, rõ ràng đã biết nên như thế nào phong bế Linh Hồn Hải! Mộtkhi Nhiếp Ly phong bế Linh Hồn Hải, cũng liền có nghĩa là Sở Nguyên Linh hồnlực bị giam tại bên trong Linh Hồn Hải của Nhiếp Ly nếu không rút ra được,đến lúc đó Nhiếp Ly có thể từng điểm từng điểm mà đem Sở Nguyên Linh hồn lựchấp thu nạp cho mình!

Vất vả khổ cực tu luyện Linh hồn lực lại trởthành đồ của người khác, khó trách Sở Nguyên bị dọa đến hồn phi phách tán. Chương 31: Tuyết Anh Yêu LinhSở Nguyên điêncuồng đem Linh hồn lực hút ra, thế nhưng Nhiếp Ly đóng Linh Hồn Hải rất nhanh,Sở Nguyên chỉ hút ra một nửa.

Sở Nguyên cảm giác được Linh hồn lực chính mìnhbị xé rách, rồi bể thành hai nửa, trong đó một nửa vĩnh viễn lưu lại trong LinhHồn Hải Nhiếp Ly. Sắc mặt hắn trắng bệch, bước chân phù phiếm, thiếu chút nữaté ngã, Linh hồn lực bị xé rách khiến hắn chịu tổn thương nghiêm trọng, khí lựcnhư bị hút cạn, khóe miệng tràn máu tươi.

Thấy một màn như vậy, những người chung quanhhai mặt nhìn nhau.

Phương diện giao phong Linh hồn lực, ngoại nhânrất khó thấy rõ ràng, bọn hắn cũng không biết Linh hồn lực Sở Nguyên có một nửavĩnh viễn lưu lại bên trong Linh Hồn Hải Nhiếp Ly, chỉ thấy Sở Nguyên biểu lộthống khổ, sợ hãi, trái lại Nhiếp Ly tinh thần rạng rỡ, nói cách khác, vừa rồigiao thủ, Sở Nguyên rõ ràng ở vào hoàn cảnh xấu.

Làm bọn hắn không nghĩ ra, Nhiếp Ly Linh hồn lựcrõ ràng chưa tới Thanh đồng Nhất tinh, mà Sở Nguyên đã là Thanh đồng Tam tinhYêu Linh Sư rồi!

Vì cái gì thua thiệt lại là Sở Nguyên?

Nhiếp Ly cảm giác được Linh hồn lực trong LinhHồn Hải, đôi mắt hào quang lập loè, những Linh hồn lực này cùng độ dung hợp bảnthân cũng không cao lắm, nhưng vẫn bị Nhiếp Ly dung hợp một phần, Linh Hồn Hảitách ra thanh quang chói mắt, càng ngày càng hừng hực.

Nhiếp Ly cảm giác được, khoảng cách Thanh đồngNhất tinh đã càng ngày càng gần, lúc này nếu như khảo thí Linh hồn lực, chỉ sợít nhất đã đạt đến 95 trở lên.

Ở bên trong Linh Hồn Hải, bích chướng tấn cấpThanh đồng Nhất tinh đang tại tràn ra một vết rách, lập tức tan vỡ ra.

Linh hồn lực tiếp tục dung hợp.

Oanh!

Nhiếp Ly cảm giác được trong đầu vang một tiếngnổ, một đạo gợn sóng trong Linh Hồn Hải tràn ra, mơ hồ truyền đến từng tiếnglong ngâm. Đồ vật giấu ở trong Linh Hồn Hải tựa hồ trở nên cường đại hơn.

Thăng cấp Thanh đồng Nhất tinh!

Thần quang trong mắt Nhiếp Ly chợt lóe, khôngbiết giấu ở trong Linh Hồn Hải là vật gì, kiếp trước lúc hắn tu luyện, không cóphát hiện Linh Hồn Hải chính mình cất giấu vật gì, ở kiếp này Linh Hồn Hải tựahồ có chút bất đồng, chẳng lẽ là tại Thời Không Yêu Linh Chi Thư ư?

Tu vi đã có đột phá, Nhiếp Ly mặc dù có kinhnghiệm kiếp trước, nhưng tâm tình vẫn có chút kích động, con đường tu luyện vềsau của hắn mở ra điểm trọng yếu, cùng vận mệnh tiền thế hoàn toàn bất đồng!

Linh hồn lực Sở Nguyên chỉ bị Nhiếp Ly luyện hóamột phần, chỉ cần hao phí một ít thời gian là hắn có thể đem những Linh hồn lựcnày luyện hóa toàn bộ, đợi luyện hóa toàn bộ, nói không chừng Nhiếp Ly có thểtrùng kích Thanh đồng Nhị tinh rồi!

Nếu như Thẩm Tú biết Nhiếp Ly tu vi tăng lênnhanh như vậy, không biết sẽ có cảm tưởng thế nào?

"Sở Nguyên thua ư?"

"Không nghĩ tới kết quả như vậy!"

"Nếu như không có thủ đoạn phản chế, NhiếpLy chỉ sợ cũng không dám vượt cấp khiêu chiến Sở Nguyên a! Ta còn tưởng rằngNhiếp Ly cuồng ngạo, không nghĩ tới hắn quả thật có thực lực như vậy!"

Mọi người khiếp sợ nghị luận.

Kết quả như vậy, mặc kệ Diệp Tử Vân, Trần LâmKiếm, Hô Duyên Lan Nhược hay là Thẩm Việt, cũng không khỏi động dung.

"Xem ra ta vẫn quá coi thường hắn!"Trần Lâm Kiếm lầm bầm nói, vượt Tam cấp khiêu chiến, chỉ một ít siêu cấp thiêntài mới có thể làm được, Nhiếp Ly thật sự chỉ có Linh Hồn Hải màu đỏ? Hắn cóchút không tin tưởng, nếu như lúc này có người nói Nhiếp Ly có Linh Hồn Hải màulam cực kỳ hiếm thấy, so với Linh Hồn Hải màu đỏ còn có thể tin hơn.

Trong đôi mắt Diệp Tử Vân lóe ra sợ hãi lẫn vuimừng, tuy rằng nàng cũng không có thích Nhiếp Ly, Nhiếp Ly đối với nàng nóinăng ngọt xớt rất là căm giận, bất quá cũng không ảnh hưởng tới nàng quan tâmNhiếp Ly, Nhiếp Ly khiêu chiến Sở Nguyên, nàng có chút lo lắng, không nghĩ tớiNhiếp Ly lại thắng, điều này thực ngoài dự liệu của nàng.

Thẩm Việt gắt gao nhìn chằm chằm vào Nhiếp Ly,nghiến răng nghiến lợi, cho tới nay hắn đều cho rằng Nhiếp Ly sở dĩ có thểthắng hắn toàn bộ đều dựa vào may mắn, hiện tại mới phát hiện, nguyên lai NhiếpLy một mực đùa nghịch hắn! Trách không được sáu thủ hạ trên Thanh đồng Nhấttinh vây công Nhiếp Ly, nhưng không làm bị thương hắn, không chỉ vì Nhiếp Ly cóThanh đồng Chiến giáp, mà bởi vì Nhiếp Ly đã vượt xa Thanh đồng Nhị tinh, NhiếpLy ngày đó bị đánh đều là giả vờ! Nghĩ đến mình bị oan uổng như vậy, một loạiphẫn uất tràn đầy lồng ngực, quả thực muốn nổ tung.

Nhiếp Ly tên gia hỏa gian trá hèn hạ!

Hô Duyên Lan Nhược bộ ngực cao ngất kịch liệtphập phồng, Thanh đồng Nhất tinh cũng không đến mà có thể vượt cấp khiêu chiếnThanh đồng Tam tinh cường giả, Nhiếp Ly thật sự cho nàng kinh hỉ quá lớn, trênngười Nhiếp Ly, đến cùng còn có bao nhiêu bí mật?

"Tỷ tỷ sẽ dành chút thời gian nhìn ngươiđến cùng còn ẩn giấu bao nhiêu bí mật!" Hô Duyên Lan Nhược má phấn ửng đỏ,trong đôi mắt hiện lên một tia kiều mị xuân ý.

Lúc này Sở Nguyên, mồ hôi đầm đìa, thở hổn hển,Linh hồn lực tổn thương nghiêm trọng, đối với hắn thực lực ảnh hưởng tương đốimạnh, hắn ít nhất phải hao phí nửa năm trở lên mới có thể khôi phục lại.

"Sự tình hôm nay, tuyệt đối sẽ không chấmdứt như vậy!" Sở Nguyên hận nhìn chằm chằm vào Nhiếp Ly.

"Tùy thời phụng bồi!" Nhiếp Ly lôngmày nhướng lên, hắn căn bản không có đem Sở Nguyên để vào mắt. Trùng sinh trởvề, Nhiếp Ly tồn tại mục tiêu lớn hơn, căn bản chưa từng đem những người nàytrở thành đối thủ của mình. Sở Nguyên bị thương, muốn khôi phục lại chỉ sợ cũngphải mấy tháng thậm chí lâu hơn, mấy tháng sau chỉ sợ Nhiếp Ly đã vượt xa hắnrồi.

Hùng ưng giương cánh bay cao, sẽ đem một đám bụiđể vào mắt sao?

Sở Nguyên xoay người, lộ ra có phần chật vật.

Nhiếp Ly cùng Sở Nguyên quyết đấu, đã trở thànhchủ đề mọi người nghị luận, ai cũng không vì Nhiếp Ly ngay cả Thanh đồng Nhấttinh đều không đạt tới mà xem thường.

Bọn hắn cũng không biết, trải qua quyết đấu vừarồi, Nhiếp Ly đã lên cấp Thanh đồng Nhất tinh!

Đạt tới Thanh đồng Nhất tinh, thực lực Nhiếp Lylại tăng lên mấy thành! Lúc này Nhiếp Ly, tuyệt đối không kém hơn bất cứ ngườinào trong đội ngũ bọn hắn.

Trải qua sự việc như vậy, đội ngũ tiếp tục theođường núi gập ghềnh đi vào.

"Tiểu đệ đệ, ngươi thật là làm cho tỷ tỷkinh ngạc, ta xem ngươi đêm qua một mình trong góc dựng trướng bồng, không bằngtối hôm nay ngươi đem lều vải dựng sát bên cạnh tỷ tỷ, chúng ta điều tra tu luyệnnhư thế nào?" Hô Duyên Nhược Lan đi đến trước mặt Nhiếp Ly, cách Nhiếp Lymột chút.

Cúi đầu nhìn lại, Hô Duyên Lan Nhược bộ ngực caongất ngọc phong hầu như muốn áp vào người Nhiếp Ly, mơ hồ có thể thấy khe rãnhsâu không thấy đáy.

Chóp mũi truyền đến từng mùi thơm hoa lan, khôngthể không nói, Hô Duyên Nhược Lan tương đối quyến rũ động lòng người.

Kiếp trước Nhiếp Ly là một tiểu tử bình thường,căn bản không có cái gì nữ hài tử coi trọng, sau này Quang Huy Chi Thành phádiệt, mới có cơ hội tiếp xúc Diệp Tử Vân, không nghĩ tới kiếp này ngay cả TiếuNgưng Nhi mà Hô Duyên Nhược Lan lại tới chủ động hấp dẫn hắn, thật sự đào hoaquá cũng phiền.

Chỉ tiếc, Nhiếp Ly đã không phải là tiểu tử bìnhthường, hắn sẽ không dễ dàng bị sắc đẹp hấp dẫn, trong lòng của hắn chỉ có DiệpTử Vân mà thôi.

Là Diệp Tử Vân kiếp trước cùng một tiểu tử NhiếpLy bình thường yêu nhau, làm cả cuộc đời Nhiếp Ly đã lột xác, về sau Diệp TửVân lại tiếc nuối xa nhân thế, Nhiếp Ly trùng sinh trở về một trong những mụcđích quan trọng nhất, chính là thủ hộ Diệp Tử Vân!

Hô Duyên Lan Nhược cho rằng dựa vào sắc đẹp cóthể hấp dẫn Nhiếp Ly, suy nghĩ đó đúng là quá đơn giản.

Chứng kiến Hô Duyên Lan Nhược dùng dáng ngườikhêu gợi hấp dẫn Nhiếp Ly, Diệp Tử Vân bĩu môi, nàng rất không thích nữ nhânnày, bởi vì Hô Duyên Lan Nhược quá yêu mị rồi, làm cho nàng rất không quennhìn, Hô Duyên Lan Nhược hấp dẫn tiểu tử này, đoán chừng tiểu tử này nhất địnhsẽ hấp tấp mà đi theo. Mặc kệ nó, dù sao cũng không liên quan đến ta, Diệp TửVân quay người thầm nghĩ.

"Đa tạ Lan Nhược cô nương có ý tốt, LanNhược cô nương cũng đã là Bạch ngân cấp, ta chỉ sợ cũng không có gì có thể cùngLan Nhược cô nương nghiên cứu thảo luận, hay là thôi đi!" Nhiếp Ly nhànnhạt cự tuyệt nói.

Diệp Tử Vân bước chân thoáng dừng, kinh ngạcnhìn thoáng qua Nhiếp Ly, nàng hoàn toàn không nghĩ tới Nhiếp Ly lại cự tuyệt.

Hô Duyên Lan Nhược trong đôi mắt đẹp dịu dàngxinh đẹp cũng không thể tưởng tượng nổi, tuy rằng nàng cũng không có cùng bấtcứ nam nhân nào thân cận cho lắm, nhưng nàng rõ ràng biết chính mình có vốnliếng, thường xuyên đem những nam nhân kia đùa nghịch. Nàng nghĩ hấp dẫn mộttiểu nam hài như Nhiếp Ly là chuyện dễ như trở bàn tay, nhưng lại không nghĩrằng, từ lúc vừa mới bắt đầu tiếp xúc đến nay, ánh mắt Nhiếp Ly thanh minh, hơnnữa quyết đoán dứt khoát cự tuyệt thỉnh cầu của nàng.

Hô Duyên Nhược Lan không khỏi xấu hổ và giận dữ,đồng tử nàng đột nhiên trở nên dài nhỏ, phát ra hào quang mị hoặc, thanh âmcàng thêm mềm nhu, thẹn thùng nói: "Nhiếp Ly đệ đệ chẳng lẽ không muốncùng tỷ tỷ thân cận một phen sao?"

Đồng tử Nhiếp Ly có chút co rút lại, từng đợtmùi thơm truyền vào chóp mũi, làn da Hô Duyên Lan Nhược phát ra t hào quang rơnbóng, ngọc phong cao ngất, bờ mông kiều đĩnh, tràn đầy hương vị hấp dẫn, chỉ sợbất kỳ một nam nhân nào thấy một màn như vậy, đều muốn đem nữ nhân trước mắtđặt ở dưới thân hung hăng chà đạp một phen.

Hô Duyên Nhược Lan tuy rằng cùng Nhiếp Ly bảotrì một bước ngắn, nhưng Nhiếp Ly trong đầu lại xuất hiện đủ loại ảo giác, bộngực Hô Duyên Lan Nhược chăm chú dán trên lồng ngực Nhiếp Ly, xúc cảm mềm mạitrắng nõn. Hô Duyên Lan Nhược đắc ý ôm ngực, có chút hăng hái nhìn Nhiếp Ly,trúng mị hoặc chi thuật, nhìn ngươi còn thế nào giả bộ! (Giống Sexy no jutsu...:v)

Hô Duyên Lan Nhược cảm thấy, Nhiếp Ly sở dĩ cựtuyệt nàng vì biểu hiện trước mặt Diệp Tử Vân mà thôi, nội tâm Nhiếp Ly nhấtđịnh là háo sắc, chỉ cần nàng thi triển thoáng chi thuật mị hoặc, Nhiếp Ly sẽngoan ngoãn nghe theo lời nàng thôi?

Nhiếp Ly trong nội tâm khẽ động, trong đôi mắthiện lên một đạo thần quang, đồng tử lập tức thanh tỉnh, bài trừ ảo giác.

Một mị hoặc chi thuật nho nhỏ, muốn khống chếNhiếp Ly, cũng quá xem thường Nhiếp Ly rồi, mị hoặc chi thuật chỉ có thể đốiphó những người tâm thần không đủ kiên định, Nhiếp Ly là người của hai thếgiới, tâm tình sớm đã cứng như bàn thạch, há lại dễ dàng bị hấp dẫn như vậy?

"Tuyết Anh Yêu Linh, không nghĩ tới LanNhược cô nương lại có được Yêu Linh hiếm có như vậy!" Nhiếp Ly có nhiều ýtứ hàm xúc nhìn Hô Duyên Lan Nhược.

Hô Duyên Lan Nhược như bị sét đánh trừng mắtNhiếp Ly. Chương 32: Di tíchCuối cùng là mộtdạng yêu nghiệt như thế nào a!

Hô Duyên Lan Nhược hôm nay đã là Bạch ngân Nhịtinh Yêu Linh Sư rồi, nàng dung hợp chính là Tuyết Anh Yêu Linh, đây là mộtloại Yêu Linh thực vật hi hữu phi thường cường đại ở sâu trong Thánh Tổ sơnmạch, có thể thi triển Yêu thuật mị hoặc cường đại. Đủ loại sinh linh đều khôngtự chủ được mà tới gần Tuyết Anh Yêu Linh, sau đó bị thôn phệ. Hô Duyên LanNhược dung hợp Tuyết Anh Yêu Linh, mị hoặc Yêu Linh Sư ngang giai đều là chuyệndễ dàng.

Chỉ cần Hô Duyên Lan Nhược thi triển một ít thủđoạn, sẽ có rất nhiều nam nhân nguyện ý trở thành hộ hoa sứ giả cho nàng, mịhoặc chi thuật từ trước đến nay đều thuận lợi, nhưng không nghĩ tới hôm naynàng lại thất bại!

Chẳng những bị khám phá mị hoặc chi thuật, nhưnglại bị đối phương liếc nhìn ra Yêu Linh, tiểu nam hài này không khỏi cũng quábiến thái rồi a? Tuyết Anh Yêu Linh là một Yêu Linh phi thường hiếm có do giagia của nàng bắt cho nàng, người bình thường căn bản chưa từng nghe nói qua,chớ nói chi là biết năng lực cùng lai lịch.

Hô Duyên Lan Nhược như bị sét đánh, không nói ralời.

Mấu chốt của vấn đề là, đối phương lại là mộttiểu nam hài không đến Thanh đồng Nhất tinh!

Có hai loại người có thể không bị mị hoặc chithuật ảnh hưởng, một loại là tâm tư tinh khiết đến không có một tia tạp chất,ví dụ như tiểu hài tử trong năm tuổi vòng, còn lại là những siêu cấp cường giảcó kinh nghiệm cả đời kia, đối với mị hoặc chi thuật chỉ là kiến cắn.

Nhiếp Ly đã mười ba tuổi, theo lý thuyết đối vớichuyện nam nữ đã có nghe ngóng một chút rồi, căn bản không thể nào như tiểu hàitử tinh khiết như vậy, vậy thì chỉ có thể là loại thứ hai rồi.

Thế nhưng là, điều này sao có thể?

Hô Duyên Lan Nhược như thế nào cũng sẽ khôngnghĩ tới, cư trú trong thể xác nam hài này là một Linh hồn siêu cấp cường giả.Hơn nữa siêu cấp cường giả này thậm chí đã vượt qua truyền kỳ cấp.

Chứng kiến Hô Duyên Nhược Lan thần sắc kinhngạc, Nhiếp Ly cười nhạt một tiếng, trực tiếp ly khai.

"Nhiếp Ly, chẳng lẽ Hô Duyên Lan Nhượckhông xinh đẹp?" Diệp Tử Vân nháy mắt mấy cái nhìn xem Nhiếp Ly, tỏ ra bộdạng Bảo Bảo hiếu kỳ.

Loại hấp dẫn này, Nhiếp Ly rõ ràng cự tuyệt,Nhiếp Ly đâu phải là những tiểu nam tử bình thường.

Nhiếp Ly cười mỉm nhìn Diệp Tử Vân, nói:"Hô Duyên Lan Nhược tuy rằng rất đẹp, nhưng làm sao có thể bằng ngươiđược?"

Nghe được Nhiếp Ly miệng lưỡi đầy xe lửa chạy,Diệp Tử Vân dậm chân, nói: "Ta có thể không sánh bằng Hô Duyên Lan Nhược,ưa thích Hô Duyên Lan Nhược ngươi có thể có nhiều chỗ tốt a!" Diệp Tử Vânbiết, bên trong Phong Tuyết gia tộc, cũng có mấy huynh đệ ưa thích Hô Duyên LanNhược.

Nhiếp Ly minh bạch, Diệp Tử Vân chỉ chính làphương diện dáng người, Diệp Tử Vân khí chất còn có mỹ mạo, đều vượt xa HôDuyên Lan Nhược, nhưng mà luận dáng người, so với Hô Duyên Lan Nhược thua kémrất nhiều. Nhiếp Ly nhịn không được cười lên, nhìn Diệp Tử Vân từ trên xuốngdưới, nếu qua vài năm, dáng người Diệp Tử Vân sẽ không kém Hô Duyên Lan Nhược,chỉ có Nhiếp Ly biết, khi đó Diệp Tử Vân xinh đẹp gợi cảm cỡ nào. Diệp Tử Vânsẽ không giống như Hô Duyên Lan Nhược tùy ý lấy gợi cảm hấp dẫn, nhưng mà loạicao quý trang nhã, Hô Duyên Lan Nhược cũng không thể so sánh.

Chứng kiến ánh mắt Nhiếp Ly ý tứ hàm xúc, còn cóbộ dạng mắt híp sắc, Diệp Tử Vân bĩu môi, thoáng có chút bất mãn. Nhiếp Lyngười này làm bằng hữu cũng không tệ lắm, về phần tiến thêm một bước, nàng chưabao giờ nghĩ tới. Diệp Tử Vân hiện tại một lòng chỉ muốn tu luyện, nàng muốnnhư gia gia của nàng trở thành Truyền kỳ Yêu Linh Sư!

Nhiếp Ly đưa nàng Cửu Chuyển Băng Hoàng Quyết,làm mộng tưởng của nàng gần hơn một bước, cho nên trong đáy lòng, nàng đối vớiNhiếp Ly là phi thường cảm kích. Nếu như là nam hài khác đối với nàng như vậy,không có hình tượng, chỉ sợ nàng đã sớm quay đầu rời đi.

Hô Duyên Lan Nhược quay đầu lại nhìn bóng lưngNhiếp Ly, hầm hừ mà nói: "Ta không tin ta không hàng phục được con nítchưa mọc lông như ngươi!" Hô Duyên Lan Nhược có chút căm giận, chẳng lẽmị lực của nàng, so với Diệp Tử Vân chênh lệch nhiều như vậy?

Hô Duyên Lan Nhược quay đầu, chỉ vào Nhiếp Ly,đối với tất cả mọi người lớn tiếng nói: "Nhiếp Ly, một ngày nào đó, ta sẽcho ngươi trở thành chi thần dưới chân ta! Bản cô nương quyết định, ta muốntruy cầu tiểu tử này, về sau tiểu tử này là của ta, ai muốn động đến hắn thìphải hỏi bản cô nương có đồng ý hay không! Ai muốn cùng ta đoạt, ta cũng sẽkhông để yên!"

Nghe được Hô Duyên Lan Nhược tuyên cáo, tất cảmọi người đều choáng váng, sững sờ nhìn Hô Duyên Lan Nhược.

Hô Duyên Lan Nhược lại muốn theo đuổi ngượcNhiếp Ly? Mọi người sắc mặt quái dị nhìn Nhiếp Ly, lại nhìn Hô Duyên Lan Nhược.

Hô Duyên Lan Nhược là một mỹ nữ có tiếng, chỉcần vung tay một cái, lập tức sẽ có rất nhiều nam tử như ruồi vây quanh, thếnhưng Hô Duyên Lan Nhược rõ ràng đuổi ngược Nhiếp Ly, điều này cũng thật là quỷdị.

Nghe được Hô Duyên Lan Nhược nói, Nhiếp Ly nhịnkhông được cười lên.

Diệp Tử Vân giống như cười mà không cười nhìnNhiếp Ly, Nhiếp Ly đào hoa đúng là không ít, Tiếu Ngưng Nhi chủ động đưa bữasáng, ngay sau đó lại bị Hô Duyên Lan Nhược đuổi ngược, thực nhìn không raNhiếp Ly như vậy lại có mị lực lớn như vậy.

Lời Hô Duyên Lan Nhược tuyên cáo đã trở thànhchủ đề mọi người bàn tán, đã ngay cả Trần Lâm Kiếm cũng kinh ngạc.

Đội ngũ một đường đi vào, xuyên qua vài toà núicao.

"Nhiếp Ly, đây là bánh Hạnh Hoa, ngươi cómuốn ăn hay không?"

"Nhiếp Ly, ngươi có mệt hay không, có muốnta lót đệm nghỉ ngơi một chút không?"

Hô Duyên Lan Nhược thỉnh thoảng lại giống quỷ mịxuất hiện ở bên cạnh Nhiếp Ly, thỉnh thoảng bộ ngực đầy đặn lại ghé thăm cánhtay Nhiếp Ly, mùi thơm quanh quẩn. Nếu như đổi lại là nam hài khác, bị một mỹnữ đầy đặn gợi như thế khiêu khích, chỉ sợ sớm đã không kìm nén được muốn đemHô Duyên Lan Nhược ăn cho hết.

Bất quá Hô Duyên Lan Nhược đối với Nhiếp Ly mànói, thật sự là một hương diễm phiền não.

"Ta nói, ngươi có thể hay không đừng làmphiền ta được không, đi đi đi, đi làm gì làm đi! Đi xa một chút!" Nhiếp Lykhoát tay áo, không kiên nhẫn mà nói. (Moá thanh niên cứng có gái éo hưởng tý :v)

Hô Duyên Lan Nhược đôi mắt xinh đẹp có chútphiếm hồng, nàng chưa từng bị ai đối đãi như thế? Chẳng lẽ Nhiếp Ly là một tênmù lòa sao? Đối với mỹ mạo của nàng làm như không thấy? Hô Duyên Lan Nhược càngnghĩ càng không cam, càng nghĩ càng phẫn nộ, đem cái đệm hung hăng vung trênmặt đất, quay đầu bước đi.

"Hô, rút cuộc thanh tĩnh rồi!" NhiếpLy thở dài một hơi, nữ nhân phiền toái này cuối cùng đã đi.

Bất quá đi chưa được mấy bước, Hô Duyên LanNhược xoay đầu lại: "Nhiếp Ly ngươi khát không, ta chỗ này còn có rượuHạnh Hoa tốt nhất."

Nghe Hô Duyên Lan Nhược nói, Nhiếp Ly quả thựcmuốn qua đời, nữ nhân này là thuốc dán da trâu sao? Như thế nào bỏ rơi cũng bỏrơi không được?

"Ngươi rảnh rỗi lắm hay sao?" Nhiếp Lyliếc mắt.

Hô Duyên Lan Nhược trừng mắt nhìn, trong đôi mắthiện lên một tia giảo hoạt nói: "Ta phát hiện ta có chút thích ngươi rồi,tuy rằng ngươi bây giờ không thích ta, nhưng không sao a, thiếu nữ đẹp giốngnhư ta, ai không ưa thích đâu? Ta coi như ngươi bây giờ mắt mù, dùng không đượcbao lâu ngươi sẽ phát hiện ta là xinh đẹp đáng yêu cỡ nào!"

"Vừa ý ngươi mới là mắt mù đấy!" NhiếpLy nhổ ra một cái trọc khí, tranh thủ thời gian chạy mất.

Nữ nhân này quả thực hết thuốc chữa!

Đương nhiên Nhiếp Ly cũng không cho rằng HôDuyên Lan Nhược thật sự thích chính mình, Hô Duyên Lan Nhược chẳng qua là cảmthấy thú vị mà thôi, dùng không được bao lâu, nàng ta không dễ chơi rồi, dĩnhiên là rời đi.

Nhiếp Ly chạy tới bên cạnh Diệp Tử Vân, bất kểlà kiếp trước hay kiếp này, Diệp Tử Vân đều là người hắn yêu nhất a. Bên cạnhDiệp Tử Vân có mấy nữ hài tử cười tủm tỉm nhìn Nhiếp Ly, nhỏ giọng trò chuyệnvới nhau.

"Người này chính là người bị Hô Duyên LanNhược theo đuổi sao?"

"Tướng mạo cũng rất thanh tú đấy?"

"Xứng với Hô Duyên Lan Nhược hẳn là đã đủrồi!"

Nghe được lời của các nàng , Nhiếp Ly đầu khôngkhỏi đầy mồ hôi,.

Diệp Tử Vân ngẩng đầu nhìn thoáng qua Nhiếp Ly,nhàn nhạt nói ra: "Ngươi như thế nào không ở một chỗ cùng Hô Duyên LanNhược?"

"Tử Vân, ngươi cũng biết, ta cùng nàng hoàntoàn không có bất cứ quan hệ nào a!" Nhiếp Ly cười khổ không ngừng, HôDuyên Lan Nhược quả thực là đại phiền a, nếu Diệp Tử Vân hiểu lầm cái gì, vậyhắn liền buồn bực.

"Điều này cùng ta có quan hệ gì?" DiệpTử Vân nhún vai, quay đầu ly khai, khóe miệng của nàng hơi nhếch lên, lộ ra mộttia tươi cười trêu tức, chứng kiến Nhiếp Ly bộ dạng quẫn bách, nàng cảm thấythật sự thú vị a. (máu em nhóm nào? Máu S cmnr)

Nhiếp Ly há to miệng, cái gì cũng chưa nói ra,nhìn bóng lưng xinh đẹp của Diệp Tử Vân, trong nội tâm phiền muộn, khi nào hắnmới có thể như kiếp trước đem người thiếu nữ đẹp động lòng người này ôm vàotrong ngực? Thật sự là xa tận chân trời gần ngay trước mắt a!

Nhưng hiện giờ phải tăng thực lực lên a, tiếpqua vài năm, Quang Huy Chi Thành sẽ bị Yêu thú uy hiếp, Truyền kỳ Yêu Linh SưDiệp Mặc cũng chết trận, Nhiếp Ly nhất định trước đó phải đạt tới cảnh giớiTruyền kỳ, nhưng đây thật sự là một thử thách lớn, dù sao thời gian quá ngắn.

Hắn nhất định dùng hết thảy phương pháp thủ đoạntăng thực lực lên, kể cả lần này tiến về Cổ Lan Thành di tích hắn cũng phải lấyđược Linh đăng kia!

Vài ngày tiếp theo, Nhiếp Ly tiếp tục luyện hóaLinh hồn lực cướp đoạt từ Sở Nguyên, nhưng Hô Duyên Lan Nhược nữ nhân này quáphiền, lúc Nhiếp Ly tu luyện, cũng không rời mà canh giữ ở bên người Nhiếp Ly,Nhiếp Ly chỉ có thể đem nàng bỏ qua.

Trong núi non trùng điệp, xuyên qua một mảnh hạpcốc dài hẹp, xa xa trong sơn cốc một bình nguyên xuất hiện trong tầm mắt bọnhắn.

Đây là một mảnh Cổ Thành di tích, chiếm diệntích mấy trăm dặm, rất nhiều địa phương đã bị rừng cây rậm rạp bao bọc, chỉ đểlại một ít tường thể ban bác. Phế tích bên trong thỉnh thoảng lại truyền ratừng trận Yêu thú gầm rú, những Yêu thú Hoàng Kim cấp trở lên cũng đã rời đi, ởbên trong mảnh Cổ Thành di tích tối đa cũng chỉ là Thanh đồng hoặc Bạch ngâncấp Yêu thú.

Chỗ di tích hắc ám niên đại này, nói lên thời kỳnhân loại huy hoàng năm đó.

Chứng kiến những tường thể phá toái kia, còn cóhài cốt rơi lả tả, trong lòng mọi người không khỏi hiện lên một tia thê lương.Nếu có một ngày, Quang Huy Chi Thành bị đám yêu thú công phá, sẽ giống như chỗdi tích này, chỉ còn thi cốt khắp nơi cùng tường đổ.

Yêu thú tàn sát bừa bãi, hủy diệt tất cả Đế Quốcnhân loại, chỉ còn lại một ít người sống sót vẫn còn cùng Yêu thú chống lại,nhưng mà văn minh nhân loại, đã bị tổn hại lớn trong thời đại hắc ám. Ví dụ nhưQuang Huy Chi Thành, rất nhiều công pháp, vũ kỹ, Minh văn đều không trọn vẹn,nếu như thăm dò những di tích Viễn Cổ này lưu lại, rất có thể đạt được một ítvật phẩm của thời đại hắc ám lưu lại!

Nhiếp Ly muốn tìm Linh đăng, chính là vật phẩmcường đại do một vị Truyền kỳ Yêu Linh Sư của thời đại hắc ám lưu lại! Chương 33: Tiễn thuậtĐám người NhiếpLy đi đến phía trước, các thế gia đều đã thăm dò di tích Cổ Lan thành, đáng tiếckhông có quá nhiều phát hiện gì, sau cũng có rất ít người tiến đến thăm dò .Trần Lâm Kiếm không biết từ nơi nào tìm thấy bản đồ di tích Cổ Lan thành, nênmới quyết định tụ tập đội ngũ đi tìm.

"Rốt cuộc cũng đến di tích Cổ Lan thành, chúngta có hai con đường để lựa chọn, đây là bản đồ!" Trần Lâm Kiếm đem bản đồ mởra, chỉ một ít tuyến đường nói.

Mọi người vây quanh tấm bản đồ này, nghị luận .

"Tuyến thứ nhất là từ Tây Môn tiến vào, dọc theotường thành, có thể rất nhanh tiến vào chủ thành, bất quá một đường này có thểtìm ra cái gì? Chúng ta đương nhiên muốn tiến vào nhà dân bên trong thành trì,mới khả năng có thu hoạch!" một thủ hạ của Trần Lâm Kiếm nói.

"Ta đồng ý cái nhìn của hắn!"

"Đúng vậy, chúng ta hẳn phải tìm trong phiến khunhà dân!" Mọi người khác cũng phụ họa.

Trần Lâm Kiếm trầm mặc một lát, ngẩng đầu nhìnhướng Nhiếp Ly, hỏi:"Ngươi thấy thế nào?"

Mọi người có điểm ngoài ý muốn, không nghĩ tớiTrần Lâm Kiếm lại hỏi ý kiến Nhiếp Ly.

Diệp Tử Vân ánh mắt trong trẻo nhìn Nhiếp Ly, HôDiên Lan Nhược cũng là không chuyển mắt nhìn chằm chằm Nhiếp Ly.

Hiện tại mọi người đều đã để ý Nhiếp Ly.

Nhiếp Ly xòe tay nói:"Nếu các ngươi tới nơi nàyrồi đi điều tra các phiến nhà dân đầu tiên thì mười phần sai, so với chúng takhẳng định đã có người đã tìm tòi mấy nhà dân này, chúng ta tìm tòi một lần nữachỉ sợ cũng không thu hoạch được gì, một thành trì như vậy, giàu nhất là ai?Chẳng lẽ là bình dân sao? Đương nhiên không phải, một tòa thành trì 90% tài phúđều tụ tập ở trong tay các thế gia đại tộc!"

"Mấy trăm dặm phương viên thành trì, nhiều nhàdân như vậy, rất nhiều địa phương đã bị hủy diệt, chúng ta như thế nào biết địađiểm các thế gia đại tộc cư trú?" Thẩm Việt ở bên cạnh phản bác, phàm là lờicủa Nhiếp Ly, hắn đều phải phản bác.

"Ngươi nói tiếp!" Trần Lâm Kiếm có ý nhìn NhiếpLy, hắn hiển nhiên đồng tình suy luận Nhiếp Ly.

"Muốn tìm địa điểm thế gia đại tộc cư trú thựcra rất đơn giản, bức bản đồ này nơi nào kiến trúc mật độ thưa thớt nhất, thếgia đại tộc đều sẽ có một phần đất của gia tộc!" Nhiếp Ly tiếp tục nói.

Mọi người ánh mắt dừng ở trên bản đồ.

"Là nơi này!" Hô Diên Lan Nhược kinh hỉ nói.

"Không sai, hẳn là nơi này, nơi này có rất nhiềukiến trúc thập phần đều khổng lồ !"

Trần Lâm Kiếm khẽ nhíu mày nói:"Khu vực này đãcó người tìm tòi qua, tuy rằng phát hiện một ít thứ tốt, nhưng cũng khôngnhiều! Có người đã đem khu vực này đào ba thước, cũng không tìm ra mật thất!"

"Hừ, ngươi có thể nghĩ đến, người khác cũng cóthể nghĩ tới! Ngươi cho rằng Quang Huy chi thành nhiều thế gia đại tộc như vậyđều ăn chay sao!" Thẩm Việt hừ lạnh một tiếng nói.

Nhiếp Ly nhíu mày, nhìn chằm chằm Thẩm Việtnói:"Ta đang nói chuyện ngươi có thể ngậm miệng lại hay không, nếu ngươi nhưvậy thông minh, thì ta nhường người nói."

Thẩm Việt đang muốn phản bác, đã thấy Trần LâmKiếm trừng mắt một cái, hừ lạnh một tiếng nói:"Ngậm miệng!"

Thẩm Việt há miệng thở dốc, cuối cùng buồn bựcngậm miệng lại, tuy rằng hắn là đệ tử chính dòng Thần Thánh thế gia, nhưng luậnđịa vị thì không thể cùng Trần Lâm Kiếm đánh đồng, cho hắn mười lá gan cũngkhông dám phản bác Trần Lâm Kiếm.

"Khu vực này bị tìm tòi qua, thực ra cũng bìnhthường, chúng ta xem tiếp bản đồ, phiến thế gia đại tộc này ở trung tâm Cổ Lanthành, bởi vì nơi này là nơi sâm nghiêm nhất Cổ Lan thành, cũng là địa phươngan toàn nhất." Nhiếp Ly chỉ một mảnh khu vực thế gia đại tộc nói,"Khu vực nàyhẳn là thành chủ phủ cư trú!"

Thẩm Việt gật gật đầu, Nhiếp Ly cho tới bây giờsuy luận đều chính xác, nhưng ngay cả thành chủ phủ, những người đến trước đềuđã tìm tòi vẫn không có quá nhiều phát hiện.

"Chúng ta tiếp tục xem bản đồ, cự ly thành chủphủ chỉ có mấy trăm mét, có ba khu vực, biết ba khu vực này để làm gì không?"Nhiếp Ly nhìn về phía Trần Lâm Kiếm hỏi.

"Ba khu vực này, có một chỗ là giáo trường,chính là địa phương luyện binh, còn có một thành lũy thạch đầu kiến tạo dàyđặc, bên trong trống không! Mặt khác một chỗ không biết làm gì, bên cạnh thạchđầu thành lũy, cây cối cỏ dại um sùm!" Trần Lâm Kiếm nói, hắn đã đi đến nơi nàytrước, đã đem lý giải bản đồ Cổ Lan thành thuộc làu .

Nghe được Trần Lâm Kiếm nói, Nhiếp Ly mỉm cười,nói:"Theo ta phán đoán không sai biệt lắm !"

Trần Lâm Kiếm mắt sáng lên, nói:"Ý của ngươi là,ba địa phương này có điểm khả nghi? Chẳng lẽ là chỗ thành lũy thạch đầu? Nhưngchỗ đó cũng đã tìm tòi qua!"

"Chỗ thành lũy thạch đầu hẳn chỗ tránh nạn, thờiđiểm yêu thú tiến đến, bọn họ khẳng định sẽ tiến vào nơi thành lũy thạch đầunày tránh nạn, bên trong nói không chừng sẽ có một ít phòng tối giấu bảo vật,phiến đất trống gần thành lũy thạch đầu này, rõ ràng là khu cạm bẫy, dùng đểchống yêu thú, nếu tiến vào nơi này thăm dò, nói không chừng chết như thế nàocũng không biết. Mà ta cảm giác địa phương khả nghi nhất hẳn là phiến giáotrường này!" Nhiếp Ly cười nhẹ nói.

"Vì sao phiến giáo trường lại là địa phương khảnghi nhất?"

Giáo trường chính là một mảnh đất trống bùn lầy,chính là quảng trường luyện binh, có gì mà lại là địa phương khả nghi?

"Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất!Huống chi thành chủ lại đem giáo trường an bài tại trung tâm thành trì, đây quảthật không đơn giản, phía dưới giáo trường có khả năng cất giấu thứ phi thườngtrọng yếu!" Nhiếp Ly chỉ bản đồ nói,"Chúng ta tới phụ cận này trước, trước từtừ xem đã!"

"Ân! Quyết định như vậy!" Trần Lâm Kiếm đem bảnđồ, mỉm cười nói, nếu đã xác định phương hướng, bọn họ có thể tiết kiệm thờigian đi đường vòng.

Đám thủ hạ Trần Lâm Kiếm nhìn Nhiếp Ly, trongánh mắt đều chứa từng tia kính nể, lúc này không có kẻ nào xem thường Nhiếp Ly,cảm giác Nhiếp Ly tự do chọn một kiện bảo vật cũng là sự tình đương nhiên.

Hô Diên Lan Nhược nâng đầu, trong mắt lóe ra dịthải, Nhiếp Ly nghiêm mật suy luận, khiến nàng rất là khâm phục, nàng ẩn ẩn cảmgiác được Nhiếp Ly không đơn giản, bằng không một Thanh Đồng nhất tinh như thếnào có thể nhìn ra mị hoặc chi thuật?

"Ta tuyển nam nhân, nhất định là không đơngiản!" Hô Diên Lan Nhược tự hào thầm nghĩ, tuy rằng Nhiếp Ly hoàn toàn khôngnhìn nàng, nhưng nàng vẫn chọn Nhiếp Ly.

Nếu Nhiếp Ly biết ý tưởng Hô Diên Lan Nhược,khẳng định khóc rống chảy nước mắt, hảo hảo ra cái gì a ! Bị mỹ nhân mạch nhanày bám vào chỉ sợ gỡ ra cũng khó!

Diệp Tử Vân mím môi cười, lệnh phong tình khiếnNhiếp Ly ngẩn ngơ, Diệp Tử Vân nhất tần nhất tiếu, đều có một hương vị độc đáoquen thuộc.

Nhìn bộ dáng Nhiếp Ly ngẩn ngơ, Hô Diên LanNhược phát điên, nàng là một thiếu nữ mỹ nhân gợi cảm đứng trước mắt Nhiếp Ly,Nhiếp Ly lại giống mù không thèm để trong mắt, chỉ nhìn Diệp Tử Vân, thật sựrất đáng giận! Nhiếp Ly, ta hận ngươi!

Nhiếp Ly lười quản Hô Diên Lan Nhược trong lòngnghĩ thế nào, hắn từ trong ba lô cầm nỏ ra, cầm dược tề Tử Lam thảo, vẽ loạntrên mũi tên.

"Nhiếp Ly, ngươi đang làm cái gì?" Hô Diên LanNhược cùng Diệp Tử Vân đều nghi hoặc nhìn Nhiếp Ly.

Nhiếp Ly nhún nhún vai, nói:"Không có gì !"

"Hảo, chúng ta xuất phát !" Trần Lâm Kiếm caoquát một tiếng, đội ngũ chậm rãi tiến vào Cổ Lan thành, bọn họ theo đi bên cạnhtường thành, lựa chọn con đường tương đối cùng an toàn. Nếu đi theo con đườngcó sẵn, chỉ sợ sẽ vô cùng gian nan, bởi vì một ít khu vực địa hình phức tạpthường giấu rất nhiều yêu thú.

Từng tiếng yêu thú la rống bên trong di tích CổLan thành truyền ra, trừ yêu thú ra, ngẫu nhiên cũng sẽ có một ít đội ngũ, bọnhọ đều đến từ Quang Huy chi thành, tiến đến thăm dò di tích Cổ Lan thành.

Thời điểm đám người Trần Lâm Kiếm, Nhiếp Ly xâmnhập Cổ Lan thành, một đám người xuất hiện tại lối vào Cổ Lan thành.

Nhóm người này thân mặc hắc bào, tổng cộng mườilăm người.

"Ngươi xác định đám tiểu tử kia đều là quý tộcđệ tử?" Đầu lĩnh đám hắc bào nhân nhìn lướt qua mấy người bên cạnh hỏi, thânhình hắn cao lớn, so người bên ngoài ước chừng cao hơn một cái đầu.

"Đúng vậy, Vân Hoa chấp sự!" Bên cạnh một hắcbào nhân đáp lại nói.

"Rất tốt!" Vân Hoa chấp sự lộ ra dữ tợn tươicười, nói,"Đem ba người thân phận cao quý bắt đem về, cùng vài thế gia quý tộcđổi lấy tiền chuộc, những người khác toàn bộ xử lý!"

Hắc Ám công hội tồn tại trong Quang Huy chithành làm người ta nghe mà biến sắc, thường xuyên bắt cóc thế gia đệ tử đổi lấytiền chuộc, bọn họ giống như là một đám đỉa, sinh hoạt tại chỗ âm u trong QuangHuy chi thành, dựa vào các thủ đoạn hắc ám quyên góp tiền tài, cung cấp tàinguyên tu luyện cho thành viên công hội. Tuy rằng vài thế gia đại tộc Quang Huychi thành vài lần liên hợp đến muốn đả kích Hắc Ám công hội, nhưng mỗi khi bọnhọ muốn thanh trừ Hắc Ám công hội, Hắc Ám công hội giống như là hư không tiêuthất vậy.

Nghe nói tổng bộ Hắc Ám công hội giấu kín tạimột địa phương phi thường bí ẩn trong Thánh Tổ sơn mạch, đó là một cỗ lực lượngphi thường cường đại đáng sợ, ngay cả Diệp Mặc đại nhân cũng vô pháp đem triệtđể diệt trừ.

Sưu sưu sưu, mấy hắc bào nhân lao vào chỗ sâutriều Cổ Lan thành.

Bên trong di tích Cổ Lan thành.

Đám người Nhiếp Ly một đường gian nan tiến lên,bên trong phế tích thỉnh thoảng lại gặp vài Thương Tí cự viên, mấy yêu thú nàythân cao hai mét, cánh tay tráng kiện giống như là Thiết Trụ màu đen như vậy,nhưng động tác cực kỳ linh hoạt, hơn nữa cơ bản đều là Bạch Ngân cấp .

Sáu Thương Tí cự viên xa xa theo đuôi đám ngườiNhiếp Ly.

Mấy Thương Tí cự viên có trí tuệ phi thường kinhngười, nhìn bên này có hơn ba mươi cá nhân, liền không dám lại đây, chỉ xa xatheo chờ đợi cơ hội.

"Mấy Thương Tí cự viên này thật sự là đángghét!" Trần Lâm Kiếm nhíu mày nói, tuy rằng mấy Thương Tí cự viên cũng khôngxông lên công kích, nhưng theo thời gian trôi qua, Thương Tí cự viên sẽ càngngày càng nhiều, một khi số lượng Thương Tí cự viên nhiều lên, đối với bọn họsẽ không phải việc tốt.

Đúng lúc này, chỉ nghe sưu một tiếng, một đạohàn mang từ trong bóng tối vạch qua.

Đám người Trần Lâm Kiếm rất nhanh thấy rõ ràng,đó là một đạo tên, đạo tên này lấy góc độ phi thường xảo quyệt, xuyên qua giữakhe hở nhánh cây, hướng bọn Thương Tí cự viên bắn đi.

Phốc!

Mũi tên kia đem Thương Tí cự viên một kích trúngmục tiêu, con Thương Tí cự viên kia khóc thét từ xa xa trên tường cao ngãxuống, oanh một tiếng đầy trời ai oán. Con Thương Tí cự viên kia trên mặt đấtgiãy dụa, như thế nào cũng không bò lên được.

Trần Lâm Kiếm thấy thế, lập tức đi lên, vung lợikiếm chém xuống, phù một tiếng, con Thương Tí cự viên kia máu tươi vẩy ra, chếtở dưới đất.

Mọi người kinh ngạc vạn phần quay đầu nhìnthoáng qua, phát hiện Nhiếp Ly đang thản nhiên từ trong bóng cây đi ra. Chương 34: Linh cấp Yêu thúTử Lam Thảo córất nhiều tác dụng, có một tác dụng chính là nó đối với loại Yêu thú Viên Hầucó độc tính rất mãnh liệt, loại Yêu thú Viên Hầu Bạch ngân cấp bình thường rấtkhó chống lại dược tính Tử Lam Thảo được.

Vỏ quýt dày có móng tay nhọn!

Nhiếp Ly chỉ bắn một đạo mũi tên, liền đem mộtThương Tí Cự Viên bắn chết.

Trong lòng mọi người nghi hoặc kinh ngạc, haimặt nhìn nhau.

Chỉ có Hô Duyên Lan Nhược cùng Diệp Tử Vân biết,Nhiếp Ly tại mũi nhọn mũi tên bôi lên dược tề gì đó thôi.

Dù vậy, có thể thoải mái bắn trúng Thương Tí CựViên như thế, cũng đã rất khá rồi.

Chứng kiến Nhiếp Ly dùng tên nỏ bắn chết ThươngTí Cự Viên, Trần Lâm Kiếm lớn tiếng nói: "Tất cả mọi người đem cung nỏ lấyra!"

một đám thủ hạ Trần Lâm Kiếm nhao nhao lấy cungnỏ ra, bọn hắn có thể dùng cung nỏ vây quét Thương Tí Cự Viên!

Thẩm Việt cũng lấy ra cung nỏ, nhìn cung nỏ tinhxảo trong tay, trong lòng của hắn có chút không cam lòng, dựa vào gì mà NhiếpLy so với hắn đều mạnh mẽ hơn? Từ khi Nhiếp Ly xuất hiện, hắn cảm giác đượckhoảng cách chính mình với Diệp Tử Vân càng ngày càng xa rồi, Diệp Tử Vân hiệntại hoàn toàn không thấy hắn tồn tại, ngược lại có vài phần kính trọng đối vớiNhiếp Ly, điều này làm cho hắn ghen ghét được phát cuồng.

Vẻn vẹn chẳng qua là bắn chết Thương Tí Cự Viênmà thôi, ai mà làm chẳng được?

Thẩm Việt đem mũi tên lắp tại bên trên nỏ, hóplưng lại như mèo chậm rãi đi tới một chỗ bên tường, đem cung nỏ nhắm ngay mộtThương Tí Cự Viên, ánh mắt của hắn đặc biệt chăm chú, nhắm bắn con Thương Tí CựViên kia.

Lúc này ánh mắt mọi người đều tập trung trênngười Thẩm Việt, hô hấp nhỏ dần.

"Thương Tí Cự Viên lớn như vậy, muốn bắntrúng nó cũng không khó cho lắm!" Thẩm Việt bóp lấy cò súng, thời điểm hắnbóp cò, tay không tự chủ run thoáng một phát.

Vèo, một đạo hàn mang vạch phá bầu trời, sau mộtlát, đoạt một tiếng dính trên cành cây, cách Thương Tí Cự Viên tối thiểu năm ~sáu mét.

Thẩm Việt mặt co quắp, sắc mặt xanh mét đặc biệtkhó coi.

Thấy một màn như vậy, tất cả mọi người thần sắccổ quái, gắt gao nín lấy cười, nếu như bọn hắn đều cười ra tiếng, Thẩm Việt hắnthật sự không còn mặt mũi thấy người. Bọn hắn minh bạch, Thẩm Việt là muốn cùngNhiếp Ly phân cao thấp, nếu là phân cao thấp, thì không nên làm trò cười a?

Thẩm Việt hầu như muốn điên rồi, hắn rõ ràng cảmgiác được mình có thể bắn trúng, vì cái gì bóp cò liền bắn chệch?

Chứng kiến những người chung quanh cố nén vuivẻ, Thẩm Việt cảm giác mất mặt cực kỳ, mơ hồ trong đó, hắn thấy được Diệp TửVân cười thản nhiên, đó là một loại khinh thường! Mẹ kiếp, ta cũng không tin,Thẩm Việt lập tức xuất ra đạo thứ hai mũi tên, luống cuống tay chân lắp mũitên, lập tức nhắm ngay con Thương Tí Cự Viên xa.

Vèo!

Đạo mũi tên trên không trung xẹt qua một đạo hànmang, nhưng mà một lát sau, giống như mất đi lực, rơi xuống trên mặt đất.

Thẩm Việt không có đem mũi tên lắp tốt, cho nênmũi tên mới bay ra một chút liền mất nằm trên mặt đất.

Giờ này khắc này, mọi người rút cuộc nhịn khôngđược cười ha ha. Thẩm Việt kỹ thuật căn bản không vượt qua được kiểm tra, lạiđi học theo Nhiếp Ly bắn chết Thương Tí Cự Viên, kết quả biến thành bắt chướcbừa, Thẩm Việt làm trò cười a?

Trần Lâm Kiếm cố nén ý cười, đi đến bên cạnhThẩm Việt, vỗ vỗ bả vai Thẩm Việt nói: "Thẩm Việt huynh đệ, hay là thôiđi, thứ này ngươi không nên chơi!"

Thẩm Việt mặt đã thành màu tím xanh, mọi ngườithanh âm cười to, đặc biệt gai đất tai. Hắn càng thống hận Nhiếp Ly, là NhiếpLy làm hắn mất hết mặt mũi trước mặt mọi người!

Nếu như Nhiếp Ly biết đang nghĩ gì lúc này ThẩmViệt, nhất định sẽ cảm thấy thật sự vô tội, hắn cũng không có làm gì a!

Thẩm Việt cầm lấy cung nỏ, thu lại cũng khôngphải, không thu đứng lên cũng không phải, hận không thể chui xuống hố.

Kiếp trước Thẩm Việt phi thường cao ngạo, đốivới Nhiếp Ly hết sức chế giễu, nghĩ tới đây, Nhiếp Ly khóe miệng toát ra mộttia cười khẩy, nhàn nhạt nói: "Có nhiều thứ, ta không thể làm đấy, nhưngngươi có thể làm!"

Nghe được Nhiếp Ly nói, Thẩm Việt lửa giận tronglòng lập tức bạo phát, hắn đối với Nhiếp Ly rống to: "Hết thảy đều là lỗicủa ngươi, ta muốn giết ngươi!" Thẩm Việt trên mặt nổi gân xanh, giơ cungnỏ trong tay nhắm ngay Nhiếp Ly, hắn gần như điên cuồng, thân là dòng chínhThần Thánh thế gia, Thẩm Việt nội tâm phi thường cao ngạo, dưới sự kích thíchNhiếp Ly làm hắn mất đi lý trí.

BA~ một tiếng, Trần Lâm Kiếm một chưởng đem cungnỏ trong tay Thẩm Việt đập bay ra ngoài, trầm quát to một tiếng: "Đã đủrồi!"

Ngẩng đầu nhìn vẻ mặt Trần Lâm Kiếm lạnh lùng,Thẩm Việt thất hồn lạc phách, hiện tại tất cả mọi người đứng ở một bên NhiếpLy, hắn phẫn uất mà quay đầu đi đến.

Mọi người thấy bóng lưng Thẩm Việt, đều nghịluận.

"Không nghĩ tới Thẩm Việt là loại ngườinày!"

"Không có chút nào là tu dưỡng quýtộc!"

Ánh mắt Nhiếp Ly lạnh như băng, nghĩ đến kiếptrước Thần Thánh thế gia bỏ thành mà chạy, tất cả hành động của Thẩm Việt, nhưloại người này, loại thế gia này, mặc dù là tan vỡ, Nhiếp Ly cũng không cảmthấy đáng tiếc!

Diệp Tử Vân nhìn bóng lưng cô đơn Thẩm Việt, điđến bên người Nhiếp Ly, nói: "Nhiếp Ly, Thẩm Việt cũng thật đáng thươngđấy."

Nghe được Diệp Tử Vân nói, Nhiếp Ly cau mày, hắnkhông nghĩ tới Diệp Tử Vân lại biết thương cảm Thẩm Việt, Diệp Tử Vân lòng mềmyếu rồi, kiếp trước mới có thể bị Thẩm Việt dùng mọi cách khẩn cầu đồng ý hônước, kết quả hai người còn chưa kết hôn, Thẩm Việt liền đi theo Thần Thánh thếgia bỏ thành mà chạy rồi.

Loại người này, có cái gì đáng giá thương cảmđấy.

Nhiếp Ly trong nội tâm tức giận, trừng mắt DiệpTử Vân, ngữ khí nghiêm nghị nói: "Hắn có cái gì mà đáng thương hay sao? Từnay về sau, ngươi đừng cùng hắn có bất kỳ tiếp xúc, bằng không cũng đừng có tớigặp ta, loại tiểu nhân hèn hạ này có chết cũng đáng đời!"

Nghe được Nhiếp Ly nghiêm khắc trách cứ, Diệp TửVân cong miệng lên, ngươi không phải bạn trai của ta, dựa vào cái gì nghiêm cấmta đừng cùng người khác tiếp xúc, tuy rằng trong nội tâm nghĩ như vậy, nhưngDiệp Tử Vân cuối cùng vẫn chọn về sau sẽ không cùng Thẩm Việt tiếp xúc, bằngkhông mà nói, khả năng làm bằng hữu với Nhiếp Ly cũng không được. Chẳng qua lànàng có chút không rõ, Nhiếp Ly vì cái gì mà hận Thẩm Việt như vậy, chẳng lẽhai người giữa có cừu hận không đội trời chung hay sao?

Nhiếp Ly thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi hắn quá kíchđộng, thế cho nên ngữ khí có chút nghiêm khắc, bất quá khuyên bảo thoáng mộtphát Diệp Tử Vân cũng tốt.

Thủ hạ Trần Lâm Kiếm nhao nhao dùng tên nỏ đốiphó Thương Tí Cự Viên, thế nhưng bọn hắn phát hiện, bọn hắn tên nỏ căn bảnkhông làm gì được những Thương Tí Cự Viên kia, những Thương Tí Cự Viên kia tuyrằng thân thể cực lớn, nhưng mà động tác thập phần nhanh nhẹn, phát hiện mũitên sẽ lập tức tránh né, thế nên bọn hắn liên tục thất bại.

Bọn hắn lúc này mới phát hiện, Nhiếp Ly tiễnthuật cao minh cỡ nào.

Lại phát hiện năng lực Nhiếp Ly, Hô Duyên LanNhược ánh mắt nhìn về phía Nhiếp Ly đều nhộn nhạo xuân tình, bên cạnh Nhiếp Lythỉnh thoảng lại làm ra các loại tư thế chọc người, bày ra đường cong kinhngười, ngọc phong cao ngất cùng khe rãnh thật sâu.

Nhiếp Ly quả thực đối với nữ nhân này bó tayrồi, tùy thời tùy chỗ đều có thể phát xuân, Hô Duyên Lan Nhược đối mặt nhữngngười khác, đều là vẻ mặt đạm mạc, nhưng đối với Nhiếp Ly, giống như đặc biệtcó hứng thú.

"Nhiếp Ly huynh đệ, tiếp theo làm phiềnngươi rồi!" Trần Lâm Kiếm cảm khái nói, trong mọi người ở đây, chỉ cóNhiếp Ly mới bắn chết được bọn Thương Tí Cự Viên này.

"Ân!" Nhiếp Ly khẽ gật đầu.

Nhiếp Ly ven đường thanh lý Thương Tí Cự Viên,tiễn thuật hắn tinh chuẩn đến thực tiễn vô hư: không phát nào hụt, kiếp trướctiễn thuật hắn đã đạt đến tới tình trạng đỉnh cao, tuy rằng hiện tại tu vimới đạt tới Thanh đồng Nhất tinh, nhưng mà đối phó Yêu thú Bạch ngân cấp bìnhthường là dư xài rồi.

Đối với tiễn thuật Nhiếp Ly, mọi người xem thếlà đủ rồi. Coi như là cường giả Bạch ngân cấp, đều phải tránh né mũi tên NhiếpLy, mặc kệ Thương Tí Cự Viên tránh né như thế nào, mũi tên đều như ảnh tùy ảnh.

Không biết bắt đầu từ lúc nào, Nhiếp Ly đã trởthành nhân vật trọng yếu trong đoàn đội.

Ngay tại đám người Nhiếp Ly chậm rãi tiến gầnHướng Nhật, chung quanh Thương Tí Cự Viên đột nhiên nhiều hơn, chừng hơn haimươi con, bọn chúng đối với đám người Nhiếp Ly nhìn chằm chằm.

Hống!

Một tiếng gầm điếc tai nhức óc vang lên, toàn bộmặt đất đều kịch liệt run rẩy.

Màng nhĩ giống như muốn bị phá vỡ, mọi người haimặt nhìn nhau.

"Là Linh cấp Yêu thú!" Nhiếp Ly hoảngsợ nói ra.

Yêu thú cùng nhân loại giống nhau, chia làmThanh đồng, Bạch ngân, Hoàng kim, Hắc kim, Truyền kỳ ... mấy cái đẳng cấp, bấtquá ở bên trong, từng cái đẳng cấp lại có Linh cấp, Vương cấp Yêu thú, ví dụnhư Thương Tí Cự Viên, Thương Tí Cự Viên bình thường thì không cách nào tiếnvào Yêu Linh, Linh cấp Thương Tí Cự Viên thì lại khác, bọn chúng thường có trítuệ không kém nhân loại, thực lực so với Thương Tí Cự Viên bình thường cườngđại hơn nhiều. Về phần Vương cấp, Yêu Linh trong đầu bọn chúng đã ngưng hóatrạng thái dịch, có thể đem thân thể biến hóa ra hình thái người, thực lực phithường khủng bố.

"Thực lực như thế nào?" Trần Lâm Kiếmbiến sắc biến đổi, kinh âm thanh hỏi.

"Bạch ngân Ngũ tinh, khoảng cách Hoàng Kimcấp chỉ kém một ít!" Nhiếp Ly nói, từ thanh âm Thương Tí Cự Viên gầm rú,Nhiếp Ly liền xác nhận thực lực đối phương.

Nhiếp Ly khẽ nhíu mày, Yêu thú ngang cấp nhânloại thường mạnh mẽ một chút, hơn nữa Thương Tí Cự Viên là Yêu thú trí tuệtương đối cao, phi thường khó đối phó, Linh cấp Thương Tí Cự Viên có thực lựcđấu với một cường giả Hoàng Kim cấp.

Dùng thực lực Nhiếp Ly bây giờ, đối phó với mộtYêu thú như vậy thật sự quá khó.

Về phần đội ngũ Trần Lâm Kiếm, thực lực mạnhnhất cũng chính là Bạch ngân Tam tinh mà thôi!

Thực lực Bạch ngân Ngũ tinh, Trần Lâm Kiếm khẽnhíu mày, không nghĩ tới rõ ràng lại ở chỗ này lại gặp Linh cấp Thương Tí CựViên, hơn nữa lại là Bạch ngân Ngũ tinh, chỉ sợ sẽ rất khó đối phó. Chungquanh nơi này còn có rất nhiều Thương Tí Cự Viên nhìn chằm chằm, nếu quả thậtđánh nhau, bọn hắn có thể sẽ bị diệt toàn bộ!

Hống!

Nơi xa Linh cấp Thương Tí Cự Viên lướt lên tườngcao, đứng ở trên tường nhìn chằm chằm vào đám người Nhiếp Ly, mắt lộ ra hungmang.

"Đi, đi theo ta!" Nhiếp Ly quát, thảngười lướt tiến vào trong rừng.

Mọi người nhìn nhau, nhao nhao đi theo đằng sauNhiếp Ly, trốn vào trong rừng.

Linh cấp Thương Tí Cự Viên thấy thế, nổi giậnđấm ngực dậm chân, phát ra trận trận thanh âm gào thét, một đám Thương Tí CựViên nghe mệnh lệnh Linh cấp Viên Hầu, hướng nơi đám người Nhiếp Ly chạy trốnbao vây tới.

Tiến vào lùm cây rậm rạp, Thương Tí Cự Viên thânhình cao lớn hoạt động cũng không phải dễ dàng.

"Kết trận!" Trần Lâm Kiếm phẫn nộ quátto một tiếng, một đám cường giả Bạch ngân cấp nhanh chóng dùng cây cối trángkiện chung quanh, kết xuất một cái trận vòng tròn, bọn hắn nhao nhao rút binhkhí ra.

Sưu sưu sưu!

Từng con Thương Tí Cự Viên lao đến, Nhiếp Lynhanh chóng bưng tên nỏ, từng đạo mũi tên kích xạ mà ra. Chương 35: Hoạ Thuỷ Đông DẫnNhiếp Ly bắn tênrất chính xác, Thương Tí cự viên bị bắn trúng phát ra từng trận tiếng kêu thảmthiết.

Độc tố cảu tử vân thảo chúng nó không thể ngănđược, Trần Lâm Kiếm cùng những Bạch Ngân cấp khác giơ kiếm lên, huy kiếm chémxuống.

Phốc phốc phốc!

Máu tươi bắn ra, từng dòng máu đem bọn Trần LâmKiếm nhuộm đỏ cả người.

Nhiếp Ly hiểu được, đây chỉ là con Linh cấpThương Tí cự viên kia thử bon họ mà thôi. Linh cấp Thương Tí cự viên có trí tuệkinh người, sức chiên đấu cúng phi thường khủng bố.

Trong lòng có chút bất an, bọn Diệp Tử Vân kiếptrước thăm dò cổ lan di tích không có gặp Linh cấp yêu thú. Nhiếp Ly điên cuồngluyện hoá linh hồn lực trong đan điền đoạt được từ chỗ Sở Nguyên, nếu có thểđạt tới thanh đồng nhị tinh liền an tâm hơn rất nhiều.

"Chúng ta đem nó dụ tới chỗ thành luỹ kia!" NhiếpLy hét lên, phòng ngự của thành luỹ kia tương đối kiên cố, bọn hắn có thể dựavào đó đối kháng cùng con Linh cấp Thương Tí cự viên này.

Rống !

Con Linh cấp Thương Tí cự viên kia chạy tới nhưđiên, vung cánh tay tráng kiện, hướng thủ hạ của Trần Lâm Kiếm đánh xuống.

Oành !

Thương Tí cự viên vỗ vào bụng người kia, kẻ đókêu thảm một tiếng, bay ngược ra sau, nặng nề nện lên cây đại thụ, máu tươicuồng phun, mắt thấy không sống được.

Thủ hạ kia của Trần Lâm Kiếm là Bạch Ngân nhịtinh, con Thương Tí cự viên kia lại có thể một đấm chết ngay, những người cònlại đều thần sắc kinh hãi.

Con Thương Tí cự viên kia sau khi sử lý mộtngười cũng không vội công kích tiếp, chỉ đi vòng quanh bên ngoài, như hổ rìnhmồi, tuỳ thời chuẩn bị tập kích.

"Không được, nó qua cường đại, lại là lãnh đạotộc quần Thương Tí cự viên, tiếng rống của nó sẽ ngày càng đưa tới nhiều ThươngTí cự viên hơn!" Nhiếp Ly nhíu mày: "Chúng ta là mục tiêu quá lớn, phải chianhỏ ra!"

Trần Lâm Kiếm nhíu mày, trầm giọng nói: "Tốt,chúng ta phân thành sáu tổ, gặp lại tại khu thành luỹ kia!"

Mọi người nhanh chóng tản ra.

Hô Diên Nhược Lan và Diệp Tử Vân đều ở cùngNhiếp Ly, mặt khác còn có hai nữ hài mà Diệp Tử Vân quen biêt.

Sưu sưu sưu, sáu đội nhân mã chia nhau mà chạy.

Con Thương Tí cự viên kia đang chuẩn bị đem đámngười Nhiếp Ly liệp sát, không nghĩ tới đám người Nhiếp Ly lại phân tán ra,hương tới những hướng khác nhau chạy như điên, nó hơi dừng lại, liền chọn đámngười Nhiếp Ly đuổi tới.

Nhiếp Ly cười khổ, vận khí thật kém, nhiều ngườinhư vậy, con thương ti cự viên này lại chọn bọn hắn đuổi theo!

"Các ngươi mau đi!" Nhiếp Ly hét lên, lấy mấybình dược liệu điều chế từ Tử Lam Thảo từ trong nhẫn không gian ra.

Cước bộ Diệp Tử Vân hơi dừng lại, nhìn bóng dángNhiếp Ly đang chặn con Thương Tí cự viên, trong lòng cảm thấy nao nao.

Hốc mắt Hô Diên Nhược Lan cũng đỏ ửng, trướcthời khắc nguy hiểm này, Nhiếp Ly lại không tìm cách chạy trốn, mà lại giúp bọnhọ bọc hậu, trong lòng nàng cảm thấy xúc động.

"Mau, đừng chần chừ! Không cần lo cho ta, ta tựcó biện pháp!" Nhiếp Ly giận dữ hét: "Các ngươi chia ra chay, nếu không khôngai sống được!"

Diệp Tử Vân cùng Hô Diên Nhược Lan cắn răng,trong mắt ánh lên lệ quang, thoáng chần chừ, liền tiến vào trong rừng.

Rống!

Con Thương Tí cự viên kia cung chưởng hướngNhiếp Ly.

Mắt thấy con Linh cấp Thương Tí cự viên sắp vồtrúng mình, Nhiếp Ly đột nhiên ngã lăn xuống đất.

Oành !

Cự chưởng của con Thương Tí cự viên kia vỗ trúngvị trí lúc nãy của Nhiếp Ly, mặt đất lan ra vô số vết nứt, đất đá bay loạn, haimảnh đá vụn quét qua tay Nhiếp Ly, máu tươi bắn ra.

Oành oành oành !

Con Linh cấp Thương Tí cự viên kia đấm ngực dậmchân, vung tay hướng Nhiếp Ly vỗ xuống.

Lông mi Nhiếp Ly hơi nhướng, hắn biết rõ nhượcđiểm của Thương Tí cự viên ở đâu, linh hồn lực quán chú, nháy mắt liền cảm giácđược Yêu Linh trong đầu Thương Tí cự viên, linh hồn lực Thương Tí cự viên hìnhbán cầu dạng bảo hộ bao phủ đầu của nó.

"Phá cho ta!" Nhiếp Ly gầm lên một tiếng, linhhồn lực ngưng tụ thành điểm, hướng đầu con Thương Tí cự viên này hung hăng đâmtới.

Oành !

Trong đầu con Thương Tí cự viên này không ngừngchấn động, động tác hơp dừng lại.

Nhiếp Ly hiểu rõ bản thân không phải là đối thủcủa nó, hắn chung quy mới chỉ là thanh đồng nhị tinh mà thôi, dù lấy kiếm rachém cũng không cắt được da thịt của nó, chỉ có dùng linh hồn công kích, thừalúc con Thương Tí cự viên dừng lại, hắn bật người giậy, hướng rừng rậm chạy nhưđiên.

Con Thương Tí cự viên kia bất ngờ không kịpphòng bị linh hồn công kích của Nhiếp Ly, ý thức hơi hỗn loạn, không ngừng lắcđầu, dần tỉnh táo như nhai singum coolair.

Đợi đến lúc nó hoàn toà tỉnh táo, Nhiếp Ly đãchạy được rất xa rồi.

Thương Tí cự viên nhất thời phẫn nộ rít gào,nhằm hướng Nhiếp Ly chạy như điên, như lôi đình vạn quân, từng gốc cây cản trướcngười nó bị va gãy.

Nhiếp Ly một đường chạy như điên, mắt thấy conThương Tí cự viên ngày càng gần, trong lòng nôn nóng, tận lực hướng rừng câyrậm rạp chạy tới.

Thời điểm Nhiếp Ly muốn lao vào rừng rậm, phíatrước tầm mắt hắn xuất hiện một đội nhân mã.

Đây là một đám hắc y nhân, khuân mặt hoàn toànbị hắc y che lại,chỉ lộ ra cằm, phía sau hắc y có đồ án hắc yêu to lớn dữ tợnđáng sợ.

Ánh mắt bọn hắn dừng trên người Nhiếp Ly, cóchút kinh ngạc. Một tiểu hài tử làm gì ở đây? Bọn hắn bị tiếng rống của conThương Tí cự viên kia hấp dẫn tới đây, ven đường còn tim kiếm tung tích bọnTrần Lâm Kiếm, không nghĩ tới lại gặp Nhiếp Ly.

Nhìn trang phục bọn này, trong mắt Nhiếp Ly loélên hàn quang, hắn tự nhiên nhận ra trang phục của mấy hắc y nhân này. Đây chínhlà đám người tối xấu xa của Quang Huy Thành, Hắc Ám công hội!

"Tiểu tử này có khả năng là quý tộc đệ tử trongđám kia, mau bắt lấy!" Đầu lĩnh Hoả Vân chấp sự quát to, hai hắc y nhân hươngNhiếp Ly chạy đến.

Thấy một màn này, Nhiếp Ly đột nhiên cười quỷdị.

Oanh long long !

Mặt đất chấn động kịch liệt, thân hình to lớncủa Linh cấp Thương Tí cự viên xông ra khỏi rừng, lập tức rít gào hướng NhiếpLy vọt tới.

Nhiếp Ly tiếp tục chạy như điên, phóng tới mấyhắc y nhân kia.

Nhìn Linh cấp Thương Tí cự viên to lớn vọt tới,chúng hắc y nhân biến sắc, lập tức bày trận, chuẩn bị chống lại công kích củaLinh cấp Thương Tí cự viên.

Con Linh cấp Thương Tí cự viên phát hiện ra mấyngười này, còn tưởng là một nhóm với Nhiếp Ly, nhất thời nổi giận rít gào,phóng người bay tới, hướng Nhiếp Ly lao tới.

Mắt thấy Linh cấp Thương Tí cự viên sắp nhào lênngười Nhiếp Ly, hắn lền thả người ngã ra ngoài.

Cự chưởng của Linh cấp Thương Tí cự viên cơ hồdán sát qua sau lưng Nhiếp Ly, kình khí gào thét làm sau lưng hắn bỏng rát.

May mà Nhiếp Ly phản ứng đủ nhanh, không có bịvồ trúng, nếu không đã bị trọng thương.

Con Linh cấp Thương Tí cự viên kia quay cuồnghương mấy hắc y nhân phóng tới.

"Giết nó!" Vân Hoa chấp sự quát lạnh, một đámhuy kiếm hướng con Linh cấp Thương Tí cự viên chém tới.

Oành oành oành ! một trận kịch liệt.

Nhìn Linh cấp Thương Tí cự viên cùng mấy hắc ynhân đánh nhau, Nhiếp Ly thở phào một cái, khoé miệng lộ ra nụ cười mỉm: "ConLinh cấp Thương Tí cự viên này giao cho các ngươi, ta đi trước đây!" Nhiếp Lykhông để ý tới thương thế trên người, phóng người lao đi, hướng rừng cây chạynhư điên.

Thực lực con Thương Tí cự viên này phi thườngmạnh, mấy người Hắc Ám công hội không mà xử lý được trong thời gian ngắn, chỉcó thể trơ mắt nhìn Nhiếp Ly chạy đi.

Vân hoa chấp sự xanh mặt, cư nhiên bị một tiểutử đùa giỡn, nhất định không thể bỏ qua.

Nhiếp Ly ở trong rừng rậm tìm kiếm tung tíchDiệp Tử Vân, trong lòng nôn nóng, hy vọng Diệp Tử Vân không gặp chuyện gì.

Đúng lúc này, Nhiếp Ly nhìn thấy một thân ảnhchui ra từ trong bụi cây, không phải Diệp Tử Vân thì là ai?

"Ngươi sao còn ở đây?" Nhiếp Ly nhíu mày nói,Diệp Tử Vân không nghe lời hắn rời đi!

"Ta lo lắng cho ngươi, nên vẫn ở một bên muốngiúp đỡ!" Diệp Tử Vân nhìn mấy chỗ vết thương chảy máu đầm đìa trên người NhiếpLy, trên mặt toát ra vẻ quan tâm.

Nhiếp Ly biết Diệp Tử Vân đối với hắn vẫn chưacó tình cảm nam nữ, nhưng khi hắn gặp nguy hiểm nàng vẫn ở lại không đi. Điềunày làm Nhiếp Ly nhớ lại kiếp trước, sau khi Quang Huy Thành bị phá, bọn họ phảitheo đại đội dời đi, Nhiếp Ly khi đó rất yếu, tụt lại phía sau, là Diệp Tử Vânquay lại đem hắn cứu về.

Nhân cách cao quý của Diệp Tử Vân, tại một khắcđó đã chân chính đả động Nhiếp Ly.

Sau này hai người tiếp xúc ngày càng nhiều, tuythực lực chênh lệch rất lớn, nhưng bọn họ cuối cùng vẫn yêu nhau.

Trong lòng Nhiếp Ly cảm động, không nói gì nữa,mổ miệng nói: "Chúng ta mau đi, nếu không những người đó sẽ đuổi đến!"

"Những người nào?" Diệp Tử Vân sửng sốt hỏi.

"Hắc Ám công hội, bọn chúng đang ngăn con ThươngTí cự viên kia!" Nhiếp Ly nói, kéo ngọc thủ Diệp Tử Vân chạy như điên.

Hai người hướng rừng rậm chạy vội.

Bị Nhiếp Ly nắm tay, Diệp Tử Vân đỏ mặt đấutranh một lúc, thế nhưng không thể tránh được, chỉ có thể mặc Nhiếp Ly nắm lấy,nàng ngẩng đầu nhìn Nhiếp Ly, không biết Nhiếp Ly vô tình hay cố ý. Từ nhỏ đếnlớn, nàng lần đầu tiên bị nam hài tử kéo tay!

Lòng bàn tay Nhiếp Ly rất ấm, cho nàng cảm giácphi thường an toàn.

Hai người một đường chạy như điên, hướng địađiểm ước định lao tới.

Sắc trời dần tối đi, sâu trong rừng rậm thỉnhthoảng truyền tới từng trận thú rống, làm nơi này có thêm vài phần lạnh lẽo.

Lúc này, xa xa trong rừng rậm.

Hô Diên Nhược Lan nước mắt tuôn rơi, nàng quaylại tìm Nhiếp Ly, tìm vài canh giờ, thế nhưng không thấy tung tích Nhiếp Ly.Sắc trời dần đen lại, nàng chỉ có thể cùng những người khác hướng tới địa điểmước định.

Lúc trước nàng tuyên bố muốn theo với Nhiếp Ly,bất quá chỉ là trong lòng không phục mà thôi, nàng còn muốn đuổi tới sau NhiếpLy sau đó hung hăng quảng Nhiếp Ly lại, khiến Nhiếp Ly khóc lóc cầu nàng. NhưngNhiếp Ly xả thân vì nàng bọc hậu, nàng mới nhận ra, nàng không hề có tâm tưkia, nàng thầm nghĩ Nhiếp Ly thật tốt. ( dàn harem lại thêm một bé ^^ )

Nhiếp Ly xả thân ngăn cản con Linh cấp Thương Tícự viên, không phải chỉ vì nàng, mà còn vì Diệp Tử Vân, bất qus trong lòng HôDiên Nhược Lan tự động bỏ qua Diệp Tử Vân. Chương 36: Mệnh LýNhiếp Ly mangtheo Diệp Tử Vân, một đường chạy như điên, ven đường tránh né vài phổ thôngThương Tí cự viên đón đánh.

Bóng đêm dần dần dày.

Nếu lại tiếp tục đi tới mà nói, sẽ dễ dàng sẽgặp được nguy hiểm.

"Chúng ta hạ trại tại chỗ này đi !" Nhiếp Lynhìn về phía Diệp Tử Vân nói.

Tuy rằng thân ở bên trong đêm tối, Diệp Tử Vânbiểu hiện so phổ thông nữ hài tử thì dũng khí lớn hơn nhiều, nàng đôi mắttrong veo nhìn sâu vào trong rừng rậm chỗ sâu, xa xa một bóng mờ dừng ở bêntrong.tầm mắt nàng

"Đó là cái gì?" Diệp Tử Vân nghi hoặc hỏi.

"Hình như là một mảnh kiến trúc !" Nhiếp Ly khẽnhíu mày, kia hẳn là một tòa kiến trúc bị tàn phá.

"Chúng ta đi xem xem đi !" Diệp Tử Vân cất bướcđi hướng bên kia, cùng Nhiếp Ly một mình, Diệp Tử Vân vẫn có một ít khẩn trương, chung quy nàng vẫn là lần đầu tiên ở cùng một nam hài tử vào ban đêm, tuyrằng nàng tin tưởng Nhiếp Ly sẽ không làm cái gì đối với nàng, nhưng trong lòngkhó tránh khỏi những suy nghĩ loạn khiêu. Nhiếp Ly đi theo sau Diệp Tử Vân,hướng bên kia đi qua.

"Nơi này từng khả năng là một pho tượng khổnglồ!" Nhiếp Ly nói, cũng không biết điêu khắc thứ gì, đã vỡ vụn.

Nơi này mơ hồ còn sót lại văn minh thời đại hắcám trước đây"Đây là những văn tự gì?" Diệp Tử Vân nhìn về phía Nhiếp Ly hỏi.

Đáy pho tượng có một tấm bia đá, Nhiếp Ly phủibụi bám trên bề mặt tấm bia, nương theo ánh trăng hơi sáng, thấy rõ ràngmặt trên văn tự, nói:"Đây là Thần Thánh đế quốc văn tự, mặt trên nói là: Kẻvâng theo ta, nhất định phải tôn quý, kẻ nghịch ta, tất đương diệt vong "khẩukhí Thật lớn!"

Những lời này hẳn là của vị bạo quân nào đó lưulại , vị bạo quân kia quyền vị, thế lực nhất định một thời cực thịnh, nhưngcó năng lực thế kia thì sao nào? Hắn cùng đế quốc hắn, cuối cùng bị yêu thúsóng triều mãnh liệt nuốt hết, nhất thế kiêu hùng, chung quy hóa thành một đốngđất vàng, chỉ để lại mấy pho tượng tàn phá.

"Nhiếp Ly, ngươi là như thế nào học được ThầnThánh đế quốc văn tự ?" Diệp Tử Vân đối với chuyện này tràn ngập hiếu kì, bởivì Quang Huy chi thành đối với Thần Thánh đế quốc văn tự chỉ có ít ỏi vàingười biết mà thôi.

"Như thế nào học tập ?" Nhiếp Ly cười, hắn tổngkhông thể nói ta kiếp trước tại bên trong Thời Không Yêu Linh chi thư mất trêntrăm năm học tập Thánh Linh đại lục các thời đại, văn tự các đế quốc cùng côngpháp điển tịch?

"Không muốn nói thì thôi !" Diệp Tử Vân bĩu môinói.

Nhiếp Ly nhún nhún vai, cũng không phải khôngmuốn nói, mà là hắn nói Diệp Tử Vân cũng sẽ không tin hắn.

Diệp Tử Vân vòng qua pho tượng, đang chuẩn bịxem xét mặt khác một chỗ phế tích, đột nhiên, nàng phát ra "A" một tiếng kêu sợhãi.

Nhiếp Ly phát hiện, Diệp Tử Vân đứng tại địaphương đang nhanh chóng sụp đổ, hắn biến sắc, nhất thời thầm kêu không ổn, thảngười nhắm hướng Diệp Tử Vân nhào tới, thế nhưng mặt đất sụp đổ càng nhiều,phía dưới có một cỗ hấp lực cường đại đem hai người hút xuống.

Phía dưới là một hố sâu không đáy.

Trong Cổ Lan thành như thế nào có một địaphương như vậy, Nhiếp Ly gắt gao ôm lấy Diệp Tử Vân, rút ra một thanh kiếm sắc,găm vào vách đá bên cạnh đinh đi lên.

Lợi kiếm gim sâu vào vách đá, ba một tiếng gẫyđôi. Vách đá nơi này quá mức cứng rắn

Nơi này đến cùng là địa phương nào? Nhiếp Lymuốn nhìn phía dưới là địa phương nào, nhưng phía dưới một mảnh tối đen khôngthấy đáy.

Lúc này Diệp Tử Vân đang rơi xuống tốc độ cònchậm một chút, Nhiếp Ly nhanh chóng từ trong nhẫn không gian cầm ra một sợidây thừng, buộc ở vách đá bên cạnh, hai người cùng kéo dây thừng treo lơlửng trên vách đá. Lần theo vách đá Nhiếp Ly thấy được các sơi.Băngtuyết chu yêu ti, các sợi Băng tuyết chu yêu ti này có tính dẻo rấtlớn!

Nhiếp Ly thở dài nhẹ nhõm một hơi, tuy rằng cảmgiác được phía dưới truyền đến từng trận hấp lực, nhưng bọn hắn vẫn là miễncưỡng dừng lại.

"Nhiếp Ly, đây là nơi nào?" Diệp Tử Vân khẩntrương nói, nàng cùng Nhiếp Ly bị treo ở giữa không trung, vách đá rất bóngloáng , không thế bò lên được, phía dưới lại nhìn không thấy đáy.

"Ta cũng không biết !" Nhiếp Ly cười khổ nói,hắn cũng không biết Cổ Lan thành di tích bên trong còn có một địa phương nhưvậy, kiếp trước cũng không có nghe Diệp Tử Vân nói lên qua.

Bọn họ ngoài ý muốn xâm nhập một trong bí cảnhcủa Cổ Lan thành!

Nhiếp Ly nhớ lại dòng văn tự đã đọc, bỗngnhiên minh bạch, vừa rồi hắn đọc câu nói kia, vậy đó chính là "Chìa khóa"tiến vào nơi này!

"Chúng ta chỉ có thể đi xuống !" Nhiếp Ly nói,dù sao hướng lên trên là không có khả năng , bởi vì vách đá rất trơn, căn bảnkhông bò lên được.

Nhiếp Ly ngẩng đầu, nhìn Diệp Tử Vân dưới ánhtrăng, con ngươi linh động, lông mi hơi hơi nhếch lên, da thịt trong suốt khôngtì vết, một loại mị lực nói không nên, kia môi phấn hồng, tựa như vẽ, haingười lúc này dán tại cùng nhau, mơ hồ có thể cảm giác được đôi ngực mềm mạicủa Diệp Tử Vân, một luồng mùi thơm thiếu nữ truyền đến.

Diệp Tử Vân cũng cảm giác được hai người tư thếrất gần nhất thời má phi hồng.

"Không cho lộn xộn, ta đi xuống trước!" Diệp TửVân nhanh chóng nói.

Nhìn đến Diệp Tử Vân bộ dáng câu nệ, Nhiếp Lykhông khỏi nghĩ đến kiếp trước hai người thời điểm thân cận, đối Diệp Tử Vânhắn có một cảm giác trìu mến, hắn thực không khách khí một tay ôm chặt eoDiệp Tử Vân, mỉm cười nói:"Bắt lấy ta, chúng ta cùng nhau đi xuống !"

Nhiếp Ly rất quá đáng !

Diệp Tử Vân cảm giác được, tay phải Nhiếp Lythực không khách khí nâng cái mông, nàng xấu hổ vạn phần, nhưng là nếu giãydụa, hai người chỉ sợ đều phải cùng nhau ngã xuống !

Nhiếp Ly này bại hoại, lưu manh ! Diệp Tử Vântrong lòng căm giận mắng, nhưng cũng không biết làm thế nào.

Nhìn Diệp Tử Vân xấu hổ và bộ dáng giận dữ,Nhiếp Ly lại là mỉm cười, trong tay truyền đến xúc cảm mềm mại, tâm thần hắnrung động, không khỏi xoa hai phát, cái mông Diệp Tử Vân đã phi thường cong nẩy, nếu là qua tiếp vài năm, nhất định càng thêm nở nang a.

"Nhiếp Ly, ngươi muốn còn dám lộn xộn, ta liềnliều mạng với ngươi, chúng ta cùng nhau ngã xuống !" Cao quý ưu nhã giống nhưDiệp Tử Vân, cũng nhịn không được , tú mi nhíu chặt trừng Nhiếp Ly.

"Tốt, ta không loạn động !" Nhiếp Ly ha hacười, hắn nhớ tới kiếp trước khi Diệp Tử Vân phát giận, thật là giống nhau nhưđúc đâu, hắn chậm rãi từ từ nới lỏng tay nắm dây thừng, hai người cùngnhau chậm rãi dời xuống.

Đại khái hơn mười phút sau, Nhiếp Ly rốt cuộcmột cước đạp ở trên mặt đất, bất đắc dĩ buông Diệp Tử Vân ra, không khỏi cảmthấy mất mát.

Diệp Tử Vân oán hận cắn chặt răng, không lêntiếng bắt đầu thăm dò chung quanh, từ nhỏ đến lớn, nàng cho tới nay không có bịngười như vậy chiếm qua tiện nghi, đáng giận là, bên cạnh Nhiếp Ly giống nhưcái gì cũng đều chưa phát sinh như vậy.

Càng nghĩ càng đến Diệp Tử Vân khói bóc đầy đầunâng lên chân hung hăng đapk lên bàn chân Nhiếp Ly một cước.

"Ngao ô !" Nhiếp Ly hấp một ngụm khí lạnh, ômchân la toán.

Nhìn Nhiếp Ly bộ dáng khoa trương, Diệp Tử Vânkhông khỏi cười:"Ngươi còn dám không nghiêm chỉnh, cẩn thận ta không tha chongươi !"

Diệp Tử Vân bộ dáng miệng cười, càng phát ra cóvẻ tươi đẹp động nhân, Nhiếp Ly ngẩn ngơ nhìn, nụ cười chim sa cá lặn !

Cảm giác được ánh mắt khác thường của Nhiếp Ly,Diệp Tử Vân nhanh chóng thu hồi ánh mắt, má hơi hơi ửng hồng, không biết vìcái gì, tim đập cũng là nhanh hơn.

"Nhanh lên tìm xem đường ra, bằng không chúng taliền kẹt mãi nơi này!" Diệp Tử Vân vội vàng nói.

"Tốt !" Nhiếp Ly thu liễm thần sắc một chút, từtrong nhẫn không gian lấy ra một cây đuốc, nương ánh lửa cẩn thận thăm dò,bọn họ hình như là rơi vào địa cung nào đó bên trong, nơi này có năm sáu thôngđạo, không biết đi thông nơi nào, giống như là một mê cung.

Có thể tưởng tượng, mê cung này bên trong là phithường khổng lồ .

Nhiếp Ly tìm trên vách đá bên cạnh một hàng văntự.

"Không Minh anh linh ký thác chi sở !" Nhiếp Lythì thào đọc "Đây là huyệt mộ của Không Minh Thần Thánh đế quốc đại đế !"

"Không Minh đại đế?" Diệp Tử Vân tràn đầy nghihoặc.

"Ừm" Nhiếp Ly hơi hơi gật đầu nói,"Đây là mộtvị đại đế thần bí nhất trong lịch sử Thần Thánh đế quốc, làm Thần Thánh đế quốchoàng đế, tự nhiên sẽ dùng minh tự làm xưng hô, đièu này phi thường kỳ quái. Vị hoàng đế này thời điểm trung niên liền rời bỏ Thần Thánh đế quốc, đemngôi vị hoàng đế truyền cho con hắn. Truyền thuyết khi đó hắn đã tu luyện đếncảnh giới kinh người, có được Bất Tử chi Thân, hậu nhân cũng vô pháp tìm đếnhắn mộ huyệt của hắn, không nghĩ tới hắn cư nhiên bị mai táng ở trong này."

"Thật có người có thể tu luyện đến Bất Tử chiThân?" Diệp Tử Vân nhìn về phía Nhiếp Ly hỏi.

"Không có, kia chỉ là truyền thuyết mà thôi, tuluyện đến cảnh giới truyền kỳ bên trên, cũng chỉ có thể sống hai ba trăm năm màthôi, chung quy không trốn khỏi Thiên Đạo luân hồi!" Nhiếp Ly cười cười nói.

"cảnh giới truyền kỳ bên trên? Đó là loại nàocảnh giới?" Diệp Tử Vân càng là nghi hoặc, tại trong lòng của nàng, truyền kỳđã là tồn tại cường đại nhất.

"Ngươi về sau sẽ biết !" Nhiếp Ly lắc đầu cười,không có tiếp tục nói tiếp.

Diệp Tử Vân rất là buồn bực, chẳng lẽ Nhiếp Lyđã từng gặp qua so với truyền kỳ càng tồn tại cường đại, Nhiếp Ly hẳn là nhưvậy cùng nàng, chưa từng đi ra khỏi Quang Huy chi thành, chẳng lẽ chỉ là xemtừ trong sách ? Tuy rằng nghi hoặc, Diệp Tử Vân không có tiếp tục truy vấn.

"Đây là một mê cung, khả năng sẽ có một chút cạmbẫy cơ quan linh tinh gì đó, phải cẩn thận. Ta đạp qua nới nào, ngươi đạptheo nơi đó!" Nhiếp Ly nhìn về phía Diệp Tử Vân nói.

Tuy rằng buồn bực Nhiếp Ly dùng giọng điệu mệnhlệnh nói chuyện, dường như so với chính mình lớn bao nhiêu tuổi, thế nhưng DiệpTử Vân vẫn là nhu thuận gật gật đầu:"Ân !"

Ngay cả Nhiếp Ly cũng không biết, bởi vì hiệntại Diệp Tử Vân còn quá nhỏ , Nhiếp Ly đối Diệp Tử Vân có tâm lý chăm sóc bảohộ, cho nên nói chuyện ngữ khí khó tránh khỏi sẽ có điều bất đồng.

"Nơi này có năm sáu thông đạo, chúng ta hẳn đihướng bên kia?" Diệp Tử Vân nhìn nhìn chung quanh những cái thông đạo khác

"Rất đơn giản, chúng ta đi hướng bắc, bởi vìKhông Minh đại đế khi chôn cất, phần mộ hắn tất nhiên là đặt theo hướngBắc!"

"Vì cái gì?" Diệp Tử Vân nghi hoặc,"Vì cái gìphần mộ Không Minh đại đế nhất định phải đặt hướng Bắc?"

"Đó Mệnh lý toàn thư của Thần Thánh đế quốcviết , mỗi một chủng mệnh cách đều có một loại tương sinh tương khắc gì đó, baogồm phần mộ nơi ở vân vân! Người dân triều đại Thần Thánh đế quốc thực tintưởng điềunày !" Nhiếp Ly mỉm cười nói.

Mệnh lý toàn thư của Thần Thánh đế quốc, DiệpTử Vân không khỏi than thở một câu, Nhiếp Ly đến cùng nhìn qua bao nhiêu thư?

"Như vậy bên nào là bắc? hiện tại chúng ta ởdưới lòng đất, như thế nào phân biệt phương hướng?" Diệp Tử Vân hỏi.

Nhiếp Ly mỉm cười nói:" dễ dàng phân biệt, ThánhTổ sơn mạch là hướng Nam Bắc, xem thạch đầu hoa văn có thể dễ dàng phân biệtphương hướng, hướng bên này !" Nhiếp Ly lững thững hướng một trong các thôngđạo đó đi tới. Chương 37: Không minh đại đếDiệp Tử Vântrong lòng có một loại cảm giác uể oải, nàng là tiểu công chúa của thànhchủ phủ, lại là tôn nữ truyền kỳ Yêu Linh sư Diệp Mặc, từ nhỏ đến lớn nhìnkhông biết bao nhiêu bí tàng điển tịch, kiến thức cũng so cùng thế hệ muốn caothâm hơn nhiều, tâm lý của nàng vẫn là có một chút tiểu kiêu ngạo, nhưng sovới yêu nghiệt Nhiếp Ly này nàng cảm giác chính mình dứt khoát rất vô tri.

Cũng khó trách Diệp Tử Vân sẽ có ý nghĩ như vậy,Nhiếp Ly không thể dùng ánh mắt thường nhân đo lường được .

Nhiếp Ly thông qua vết rách trên vách đá, phươngpháp trải gạch trên mặt đất, dễ dàng phân biệt ra nơi nào bố trí cạm bẫy."Loạicơ quan này, không hề có độ khó a !" Nhiếp Ly đi về phía trước một đoạn, nhặtlên một tảng đá từ mặt đất, ném ra phía trước năm sáu mét, ba một tiếng, rơi ởtrên một khối gạch xanh.

Sưu sưu sưu !

Đoạt đoạt đoạt !

Trước mặt dày đặc tên bay loạn trong thông đạo,giống như mưa to vậy, vài mũi tên tên lóe ra đạo đạo quang mang sâm lục.

Đều là tên được tẩm độc, mặt Diệp Tử Vân cườitrắng bệch, có thể tưởng tượng nếu bọn họ tiếp tục đi qua, không cẩn thận xúcphát cơ quan sẽ bi thảm loại nào, nháy mắt toàn thân trên dưới đều bị đóng đầytên .

cự ly xa như vậy, Nhiếp Ly đến tột cùng là nhưthế nào phát hiện cái cơ quan kia?

"Tốt, chúng ta có thể đi !" Nhiếp Ly nhìn vềphía Diệp Tử mỉm cười Vân nói.

Tuy rằng đang ở cơ quan dày đặc ám đạo, nhưngDiệp Tử Vân lại có một loại cảm giác, chỉ cần đi theo Nhiếp Ly, nhất định là antoàn , đều không là vấn đề !

Nhìn bóng dáng Nhiếp Ly, tuy rằng hiện tại còncó vẻ thon gầy nhưng lại cho người ta một cảm giác an toàn.

Diệp Tử Vân cúi đầu, không biết suy nghĩ cái gì,có lẽ, ở cùng Nhiếp Ly như vậy cũng không sao, bất quá một lát, nàng nhanhchóng lắc lắc đầu đem loại ý tưởng này trục xuất đi. Mình đang suy nghĩ cáigì ! Ngưng Nhi đối Nhiếp Ly hữu tình, Hô Diên Lan Nhược lại muốn Nhiếp Ly.

Nhiếp Ly cái loại hoa tâm củ cải thúi nàyđếncùng trêu chọc bao nhiêu nữ nhi rồi?

Nàng không tin tưởng Nhiếp Ly chỉ thích mộtmình nàng! (cái thứ ích kỷ chưa)

Diệp Tử Vân kiêu ngạo ngẩng đầu lên, nàng sẽkhông nông cạn như vậy.

Hai thân ảnh một đường đi, bước vào sâu thôngđạo.

Tại thời điểm Nhiếp Ly cùng Diệp Tử Vân đangthăm dò thông đạo,

Lúc này, bên ngoài trong rừng

"Một đám phế vật, để cho Thương Tí cự viên kiatrọng thương chạy mất !" Vân Hoa chấp sự mắng chửi buồn bực, "Linh cấp yêu thúđều có yêu linh, chỉ là yêu linh Bạch Ngân cấp, cũng có thể bán được mấy chụcvạn yêu linh tệ !

Kết quả bị thương sáu người, lại để con ThươngTí cự viên chạy mất, thật sự là ăn hại!

Nhưng người bọn họ giận nhất là Nhiếp Ly ,nếu không phải Nhiếp Ly dẫn con Linh cấp Thương Tí cự viên kia lại, bọn họ cũngkhông thảm như vậy.

"Tính, một con Thương Tí cự viên mà thôi, khẳngđịnh vẫn còn nhiều thế gia đệ tử đáng giá! tìm ra cho ta, nếu không bắt đượcthì đừng trở về gặp ta !" Vân Hoa chấp sự tức giận nói, một đám người phân tánra đến, bắt đầu kiểm tra khắp khu rừng.

Xa xa mơ hồ có ánh lửa.

Ánh lửa có thể vào thời điểm ban đêm dọa trở yêuthú, khiến yêu thú không dám tiến đến, lại dễ khiến người khác rất dễ chú ý khiđang ở trong đêm.

"Các ngươi làm sao bắt ta? Các ngươi là người nào?"

Rất nhanh , vài cái hắc y nhân bắt được mộtngười đem đến trước mặt Vân Hoa chấp sự.

Vân Hoa chấp sự cười ha ha, quần áo hoa quý côngtử, thân phận hẳn là không đơn giản:"Chậc chậc, vị công tử này, chỉ sợ ngươihẳn là nghe nói qua Hắc Ám công hội, chúng ta, chúng ta thích nhấ chính làcác ngươi loại thế gia công tử, chậc chậc, kế tiếp ta hẳn là đem ngươi đi đổitiền, hay là giết ngươi?"

Người bị bắt chính là Thẩm Việt !

Nghe được bốn chữ Hắc Ám công hội, Thẩm Việt mặtmũi trắng bệch, run giọng nói:"Các ngươi không cần giết con tin, ta là ngườicủa Thần Thánh thế gia, cha ta là phó hội trưởng có thể cho các ngươirất nhiều tiền!"

"Thần Thánh thế gia ?" Vân Hoa chấp sự hơi hơingạc nhiên, trong mắt lóe qua một đạo mịt mờ quang mang, buồn bực lầm bầm lầubầu,"Còn tưởng rằng có thể kiếm được một món hời, kết quả là người củaphó hội trưởng, thật sự là xui !"

Vân Hoa chấp sự phẫn nộ quát đám thủ hạ:"Đi tìmbắt tiếp tục cho ta !"

Thẩm Việt còn tưởng rằng lần này mấy Hắc Ámcông hội nhân hội sẽ làm khó mình, lại không nghĩ rằng bọn họ hoàn toàn khôngđể ý tới chính mình , chỉ phái một người coi chừng mình, Thẩm Việt trong lòngmột hơi thở dài nhẹ nhõm, xem ra Hắc Ám công hội đối với người của Thần Thánhthế gia bọn họ vẫn có kiêng kị !

Hắn còn tưởng rằng là danh hào Thần Thánh thếgia dọa được người của Hắc Ám công hội, vẻ mặt nhất thời cao ngạo, vừa rồithiếu chút nữa sợ tới mức tè ra quần.

Nhiếp Ly mang theo Diệp Tử Vân một đường đi vềphía trước , năm sáu canh giờ sau, Nhiếp Ly đám người xa xa nhìn đến một tòađại sảnh rộng rãi.

"Nguyên lai Cổ Lan thành lại là tòa thànhlập trên một toà cung điện ngầm bên dưới , các cao tầng của Cổ Lanthành khẳng định biết tòa cung điện phía dưới này, cho nên bọn họ cũng rất cókhả năng đem những vât sở hữu đáng giá giấu tại tòa địa cung này!"Nhiếp Ly nói, căn cứ vị trí phán đoán, chỗ bọn họ đang đứng là vị trí phíadưới giáo trường!

Đi vào đại sảnh, hắn cùng Diệp Tử Vân trong lòngrung động, trong đại sảnh nơi nơi đều là thi cốt, lớn có nhỏ có, rậm rạp dàyđặc chồng chất cùng một chỗ, bọn họ trước khi chết có vẻ là trải qua điều gìđó rất thống khổ.

"Phát sinh chuyện gì, tại sao có thể như vậy?"hốc mắt Diệp Tử Vân ửng đỏ, nước mắt theo má chảy xuống, nàng xem có rất nhiềuhài tử cuộn mình ở trong góc, bọn họ khi còn sống hẳn là đều rất khả ái, nhưnglại ở trong này chết đi lặng lẽ

Nhiếp Ly bùi ngùi thở dài:"Nơi này hẳn là nơitránh nạn của Cổ Lan thành, bọn họ đem những người lớn tuổi, đà bà vàtrẻ nhỏ dời đến nơi này, phỏng chừng là đợi chiến tranh kết thúc lại thả bọnhọ đi ra. Nhưng là Cổ Lan thành bị công hãm, cho nên những người này chỉ có thểchờ đợi đến đói mà chết !"

Diệp Tử Vân há miệng thở dốc.

Nhiếp Ly hít sâu một hơi, giờ khắc này hắn cảmxúc sôi trào, lại khó bình tĩnh. Kiếp trước Quang Huy chi thành cũng như thế?Tại thời điểm chiến tranh bùng nổ, bọn họ cũng đem rất nhiều người đưa vàotránh nạn, sau này Quang Huy chi thành bị công phá, bọn họ bị bắt chuyển dời,không biết vài lão ấu, phụ nữ thế nào , phỏng chừng cũng là đói chết ở bêntrong chỗ tránh nạn.

Kiếp trước hình ảnh Quang Huy chi thành bị côngphá thảm thiết rõ ràng, Nhiếp Ly gắt gao nắm tay thành quyền, hắn tuyệt đốisẽ không khiến chuyện như vậy lại tái diễn !

"Chúng ta đi thôi." Diệp Tử Vân nói, nàng thậtsự không đành lòng ở lại trong này tiếp tục.

"Không được, chúng ta không thể đi, hơn nữachúng ta muốn đem bảo vật nơi này đều lấy đi !" Nhiếp Ly dứt khoát nói," bảovật nơi này có thể tăng cường thực lực chúng ta, thực lực tăng cường chúngta mới có thẻ thủ hộ Quang Huy chi thành, bằng không mà nói, Quang Huy chithành sẽ biến thành cái Cổ Lan thành thứ hai!"

Nghe được Nhiếp Ly mà nói, Diệp Tử Vân ngạcnhiên, nàng trong đầu lóe qua một ý niệm, Quang Huy chi thành sẽ biến thành cáiCổ Lan thành thứ hai sao? Quang Huy chi thành tuy rằng tương đối vẫn là an toàn, nhưng yêu thú thường xuyên công phá tường thành như hổ rình mồi,

Diệp Tử Vân vẻ mặt kiên định, đúng vậy, bọn họ muốnthực lực tự thân tăng lên, mới có thể thủ hộ Quang Huy chi thành, tuy rằng làmmột kẻ trộm mộ thực đáng xấu hổ, nhưng Quang Huy chi thành sinh mệnh nhiều nhưvậy thì có là cái gì đâu?

Nhiếp Ly cùng Diệp Tử Vân bắt đầu tìm tòi toànbộ đại sảnh.

"Nơi này có một kiện Thanh Đồng chiến giáp !"

"Nơi này có mấy bình đan dược, đáng tiếc đềuhỏng mất !"

"Đây là một khối linh thạch !" Diệp Tử Vân haitay tạo thành chữ thập, cầu nguyện một chút, sau đó từ trên cổ bộ xương mộttiểu cô nương lấy khối linh thạch xuống, khối linh thạch này phi thường tinhxảo. tiểu hài tử này khi còn sống thân phận nhất định cao quý.

Chung quy người đã chết, nếu này khối linh thạchgiao cho một Hoàng Kim cấp cường giả, nói không chừng có thể trợ tu vi HoàngKim cấp cường giả nâng cao một bước.

Nhiếp Ly cũng có ít nhiều thu hoạch, chỉ là vàichục kiện chiến giáp cấp bậc Thanh Đồng, còn có một đoản chủy Bạch Ngân cấpcòn hoàn hảo, không có tổn hại, còn có rất nhiều thứ đều là tương đương đánggiá .

Bất quá không có ngọn linh đăng mà Nhiếp Lymuốn tìm.

ánh mắt Nhiếp Ly dừng ở đại sảnh trung ương, đạisảnh trung ương có một khối thạch quan to, dài chừng ba mét, khoan dung tráiphải cao một mét, thạch quan mặt ngoài dày đặc thần bí chú văn. Mấy chú vănnày có điểm giống như đã từng thấy qua, này mấy chú văn đến cùng là cái gì?

Tới gần thạch quan Không Minh đại đế, Nhiếp Lycảm giác được một cỗ lực lượng thần bí đập vào mặt, Nhiếp Ly có một loại cảmgiác, đứng bên cạnh thạch quan giống như là đứng ở đại hải trung ương, tùy thờisẽ bị cuốn bay ra ngoài. Khó trách những người chết đi đều không có bộxương nào ở cạnh thạch quan.

"Nhiếp Ly, khối thạch quan này là sao?" Diệp TửVân đang chuẩn bị đi tới, nàng tới gần đến cự ly thạch quan chừng ba mét, độtnhiên sắc mặt tái nhợt, đặng đặng đặng lui ra phía sau mấy bước.

"Ngươi làm sao vậy?" Nhiếp Ly nghi hoặc nhìn vềphía Diệp Tử Vân.

"Ta đi đến nơi này, cảm giác đau đầu, đầu muốnnứt ra !" Diệp Tử Vân nói.

Nghe được Diệp Tử Vân nói, lông mi Nhiếp Ly hơihơi thoáng nhướn, loại này lực lượng này, hẳn là một vị cường giả tại đây bàyra một đạo cấm chế, cho nên Diệp Tử Vân không thể tới gần, nhưng là vì cái gìhắn lại có thể đến gần bên cạnh thạch quan mà không hề xảy ra sựtình gì?

cấm chế kia chỉ tác dụng đối với nữ không đốivới nam? Hoặc là đối những người khác hữu hiệu, đối Nhiếp Ly không có hiệuquả?

Nhiếp Ly trong lòng phỏng đoán, hắn quay đầu đốiDiệp Tử Vân nói:"Ngươi đi trước tìm các địa phương khác đi, nơi này giao chota !"

"Ân." Diệp Tử Vân gật gật đầu, hướng bên cạnhbước đi.

Nhiếp Ly bắt đầu đánh giá tinh tế trước mắt khốithạch quan này, thạch quan hoàn toàn phong bế , mặt trên đủ loại thần bí MinhVăn, dù là Nhiếp Ly cũng chưa từng gặp qua.

Khối này thạch quan là thạch quan của KhôngMinh đại đế? Vì lẽ gì mặt trên mấy chú văn không giống như thời kỳ Thần Thánhđế quốc? Chương 38: Tàn trangQuan tài đá bêntrên phát ra khí tức, không biết vì cái gì Nhiếp Ly có vài phần cảm giác quenthuộc.

Từng cỗ một năng lượng gợn sóng tứ tán ra, hẳnlà Linh hồn lực một vị cường giả không tiêu tan.

Linh hồn lực là một loại lực lượng Vĩnh hằng,mặc dù trải qua nghìn năm, cũng có thể bám vào vật thể nào đó vĩnh viễn khôngtiêu tan.

Quan tài đá này là một khối khối phiến đá liềntiếp mà thành, không có dấu vết mở ra, chỉ sợ là những cường giả kia của CổLan Thành, cũng không thể mở quan tài đá ra.

Nhiếp Ly cảm giác được trong cơ thể mình LinhHồn Hải rung động bắt đầu khởi động.., Linh Hồn Hải ở chỗ sâu trong cơ thểtừng trận tiếng long ngâm càng rõ ràng, hắn cất bước đi đến bên cạnh quan tàiđá, nhìn xem các loại chú văn thần bí phía trên quan tài, trong đầu lập tứchiện lên nguyên một đám ý niệm, tay phải hắn đặt ở phía bên trên nắp quan tàiđá.

Từng đạo cột sáng đột nhiên phóng lên trời, chỉthấy phía trên quan tài đá từng đạo bạch quang chảy xuôi.

Oanh một tiếng!

Ánh sáng bạch quang cường đại kia từ cộtsáng oanh kích trên người Nhiếp Ly.

"A!" Nhiếp Ly cảm giác toàn thân gâncốt đều như muốn bị oanh nát, kinh khủng đau đớn ý chí Nhiếp Ly cứng cỏi nhưvậy đều không thể chịu đựng được.

Đạo đạo quang kia giống như là nghìn vạn đạochâm nhỏ, hướng toàn thân Nhiếp Ly hung hăng mà đâm vào.

Linh Hồn Hải giống như là muốn phát nổ.

Xa xa thời khắc Diệp Tử Vân chú ý Nhiếp Ly chứngkiến Nhiếp Ly thống khổ gào thét, thoáng bối rối....

Chuyện gì xảy ra?

Nhiếp Ly làm sao vậy?

Diệp Tử Vân tranh thủ thời gian hướng Nhiếp Lychạy đi đến, nhưng vừa mới tiếp cận đến khoảng cách quan tài đá còn khoảngcách năm ~ sáu, một tiếng bành nổ lên một cỗ lực lượng cường đại đem nàng bắnngược bay ra ngoài.

Nàng căn bản không cách nào tới gần quan tài đá!

cái gì Nhiếp Ly vì có thể đi?

mấy đạo bạch quang đánh trúng Diệp Tử Vân, trênngười bị thương mấy chỗ, máu tươi đầm đìa, nàng không để ý đau đớn, Không GianGiới trên ngón tay xuất ra một thanh trường kiếm Bạch ngân cấp, hướng cấm chếchung quanh quan tài đá chém tới.

Oanh!

Diệp Tử Vân lần nữa bị bắn ra, cỗ lực lượng nàynàng căn bản không có thể đối kháng, chẳng qua là tán bạch quang cũng đã làmbản thân nàng bị trọng thương, Nhiếp Ly ở giữa bạch quang, nên cỡ nào nghiêmtrọng? Liên tiếp hai lần bị cỗ lực lượng cấm chế bắn ra, Linh Hồn Hải của DiệpTử Vân chấn động, lục phủ ngũ tạng đều bị trọng thương, mi mắt của nàng càngngày càng nặng.

Nhiếp Ly, ngàn vạn không xảy ra chuyện gì! trongđầu Diệp Tử Vân hiện lên một cái ý niệm cuối cùng, rồi hôn mê.

Giờ này khắc này, Nhiếp Ly thân ở giữa bạchquang, hơi nước bốc lên toàn thân lấy, đau đớn kịch liệt làm trên người hắn mồhôi chảy ra khối khối, mồ hôi tiếp xúc đến bạch quang, lập tức bốc hơi thànhhơi nước.

"Khát!" Nhiếp Ly cảm giác. Hắn dốc sứcliều mạng giãy giụa, hắn hiểu được chỉ cần ý thức của hắn có một chút buônglỏng, hắn liền sẽ bị bạch quang này oanh thành bụi phấn.

Oanh oanh oanh!

Linh Hồn Hải của Nhiếp Ly không ngừng chấnđộng, nứt ra, nhưng mà cũng không ngừng tự chữa trị mà khép lại,.

Linh Hồn Hải chậm rãi tạo thành một vòng xoáy,như là một đầu Cự Kình không ngừng cắn nuốt đạo bạch quang kia.

Nhiếp Ly vẻn vẹn lưu lại một tia ý thức cuốicùng, trông coi Linh Hồn Hải, lúc này hắn liền sinh ra nghi hoặc, vật kia giấuở trong Linh Hồn Hải hắn, rút cuộc là cái gì?

Chả quản nó đâu rồi, nếu nó có thể hấp thunhững đạo bạch quang kia, vậy thì cứ hấp thu!

Nhiếp Ly dùng một tia lực lượng cuối cùng, điêncuồng mà thúc giục Linh Hồn Hải, đem những bạch quang kia thu nạp đi vào toànbộ.

Oanh oanh oanh!

Bạch quang không ngừng mà nhảy vào Linh Hồn Hảicủa Nhiếp Ly, nhưng mà cứ như biến mất những bạch quang kia không thấytrong Linh Hồn Hải một tia gợn sóng cũng không thấy.

Nhiếp Ly cảm giác được, những đạo bạch quangkia tuy rằng biến mất vô tung vô tích, vẫn đem Linh Hồn Hải của Nhiếp Lykhuếch trương ra bên ngoài vài phần, bên trong tràn ngập Linh hồn lực.

Cuồng bạo Linh hồn lực, di chuyển đến cơ bắptoàn thân, làm cơ bắp càng thêm rắn chắc, tạp chất bên trong da thịt cũng nhanhchóng theo mồ hôi bài xuất bên ra ngoài cơ thể. thân thể Nhiếp Ly dường như đềuđang phạt mao tẩy tủy.

Hống!

Nhiếp Ly gào thét, tuy rằng tu vi hiện tại vẫnlà kém đến nhiều lắm, nhưng loại lực lượng tăng cường này cảm giác vẫn là khôngtệ.

Mở to mắt, trước mắt hết thảy dần dần trở nên rõràng.

Nhiếp Ly từ Không Gian Giới tren ngón tay vộivàng lấy ra mấy bình nước, ừng ực ừng ực uống vào, toàn thân da thịt khô quắtbởi vì thiếu nước, thật thần kỳ da thịt nhanh chóng trở nên trơn bóng nhưlúc đầu, lúc này Nhiếp Ly so với trước càng thêm anh tuấn.

Phía trước mặt, nắp quan tài đá từ từ mởra.

Nhiếp Ly cho là mình sẽ thấy, một cỗ thi thểđã mục nát, bởi vì bộ quan tài đá này bề ngoài không giống như bị người khácmở ra, nhưng làm Nhiếp Ly bất ngờ là trông quan tài đá không có gì cả.

Tại sao có thể như vậy?

Nhiếp Ly cho là mình nhìn lầm, thế nhưng trongquan tài đúng là trống không, không có thi thể, không dấu vết thi thể, dướiđáy quan tài đá bóng loáng, không có một tí bã vụn.

Nếu như thi thể hoàn toàn mục nát, ít nhất vẫnlà sẽ lưu lại một chút ít xương cốt.

dưới đáy Quan tài đá đặt lấy hai kiện đồ vật.

Một món trong đó là một tờ tàn trang, còn có mộtdây trang sức cột đầu bảo thạch.

Giấy tàn trang cũng không biết dùng làm bằng vậtliệu gì, mỏng như cánh ve, thậm chí có vài phần trong suốt, trên đó viết rậmrạp chằng chịt văn tự khó hiểu.

Nếu như là những người khác chứng kiến tờ tàntrang này, khẳng định không nhận ra nó rút cuộc là cái gì, nhưng mà lúc NhiếpLy chứng kiến, khiếp sợ đến giống như là bị sét đánh, ánh mắt lâm vào trạngthái ngốc trệ. Kiếp trước hắn đối với thứ này thật sự là quen thuộc.

Đây là Thời Không Yêu Linh Chi Thư tàn trang!

Nhiếp Ly làm sao lại quên, kiếp trước hắn bởi vìđã lấy được lực lượng cường đại Thời Không Yêu Linh Chi Thư, bởi vì ở trongkhông gian Thời Không Yêu Linh Chi Thư mấy trăm năm, mới học đến tri thức rộng,cũng bởi vì trận chiến cùng Thánh Đế, máu tươi nhuộm Thời Không Yêu Linh ChiThư mà trùng sinh rồi trở về.

Đoán chừng đồ vật thần bí kia trong Linh Hồn Hảicủa Nhiếp Ly có quan hệ với Thời Không Yêu Linh Chi Thư!

Nhưng mà kiếp trước, Thời Không Yêu Linh Chi Thưlà không trọn vẹn.

đằng sau Thời Không Yêu Linh Chi Thư có támtrang bị xé toang, nguyên vẹn Thời Không Yêu Linh Chi Thư rút cuộc là như thếnào, Nhiếp Ly chưa bao giờ thấy qua.

Bởi vì văn tự bên trên Thời Không Yêu Linh ChiThư quá tối nghĩa, Nhiếp Ly chưa bao giờ xem hiểu qua, mỗi lần đều muốn nhớ kỹhình chữ phía trên, cách mấy giờ lại nhìn, liền phát hiện trong đầu mình mộtđều không có chút ấn tượng.

Kiếp trước Nhiếp Ly muốn tìm kiếm được tám cáitàn trang Thời Không Yêu Linh Chi Thư còn dư lại, hoàn toàn không có bất kỳmanh mối, không nghĩ tới trùng sinh ở kiếp này, lại tìm được ở chỗ này ThờiKhông Yêu Linh Chi Thư một chương tàn trang.

Đáng tiếc trong tay hắn hiện tại không có ThờiKhông Yêu Linh Chi Thư, hắn muốn tiến về điểm cuối Vô Tận Hoang Mạc, tiến vàosa mạc Thần cung, mới có thể đạt được bản Thời Không Yêu Linh Chi Thư! (cáinày là cuốn sách còn cái trên chỉ là 1 trang giấy trong 8 trang bịxé)

Không biết hơn một chương tàn trang, Thời KhôngYêu Linh Chi Thư sẽ sinh biến hóa ra cái dạng gì?

Nhiếp Ly đem Thời Không Yêu Linh Chi Thư tàntrang giấu kỹ sát làn da ngực, tựa hồ là cảm ứng được Thời Không Yêu Linh ChiThư tàn trang, Linh Hồn Hải của Nhiếp Ly bắt đầu khởi động..., cung kiếptrước giống nhau Thời Không Yêu Linh Chi Thư tàn trang cùng Thời Không YêuLinh Chi Thư giống nhau, hiệu quả tẩm bổ Linh hồn lực.

ánh mắt Nhiếp Ly rơi vào cái vòng cổ bảo thạch,hắn toát ra một tia kinh ngạc: "Lại là một khối Thâm Thúy Bảo Thạch, đâychính là kiện thứ đồ vật hiếm có!" Truyền kỳ cường giả Diệp Mặc chỉ sợcũng chưa từng thấy Thâm Thúy Bảo Thạch, Thâm Thúy Bảo Thạch là truyền thếtrân bảo!

Bất quá, Thâm Thúy Bảo Thạch tuy rằng trân quý,cùng Thời Không Yêu Linh Chi Thư so sánh thì chẳng là gì cả

" vòng cổ Thâm Thúy Bảo Thạch đưa cho TửVân cũng không tệ lắm!" Nhiếp Ly cười tủm tỉm mà thầm nghĩ, cùng Diệp TửVân cảm tình thâm sậu, nếu nói Nhiếp Ly đem Thời Không Yêu Linh Chi Thư tàntrang cho Diệp Tử Vân hắn cũng sẽ không chút do dự, bất quá cho Diệp Tử Vâncũng vô dụng, ngược lại vòng cổ Thâm Thúy Bảo Thạch, đối với tu luyện là rất cóích lợi, đã có vòng cổ Thâm Thúy Bảo Thạch, tốc độ tu luyện Diệp Tử Vân có thểnhanh gấp ba trở lên.

Đối với Thời Không Yêu Linh Chi Thư tàn trangtại sao lại xuất hiện ở nơi đây, Nhiếp Ly trong nội tâm vẫn tràn đầy nghi hoặc,nếu như quan tài đá là trống không, có nghĩa là Không Minh Đại Đế cũng không cóở chỗ này, như vậy Không Minh Đại Đế đi nơi nào?

Chuyện này, thật đúng là nỗi băn khoăn trùngtrùng điệp điệp.

Nhiếp Ly đem hai kiện thứ đồ vật nhặt lên, quayđầu về sau lúc này mới phát hiện Diệp Tử Vân ngã trên mặt đất bất tỉnh

"Tử Vân làm sao vậy?" Nhiếp Ly tronglòng giật mình, thả người hướng Diệp Tử Vân lướt đi.

Nhiếp Ly đã rơi vào bên người Diệp Tử Vân, pháthiện trên người Diệp Tử Vân nhiều chỗ tổn thương, ngực, cánh tay, chỗ đùi đềucó mấy đạo vết thương, thật sâu Nhiếp Ly vội vàng đem tay khoác lên cổ tay DiệpTử Vân, Linh hồn lực thẩm thấu tiến vào trong cơ thể Diệp Tử Vân phát hiệnDiệp Tử Vân không có việc gì, lúc này mới thở dài một hơi.

Nhìn Diệp Tử Vân trọng thương hôn mê, Nhiếp Lytrong nội tâm không khỏi có chút cảm động, nhất định là Diệp Tử Vân nghe đượchắn la lên, liền muốn cứu hắn, nhưng mà Diệp Tử Vân không cách nào tới gần quantài đá, cưỡng ép trùng kích mà nói bị cấm chế chung quanh quan tài đá chấn đảthương.

Tổn thương hẳn là những bạch quang chiếu xạ lưulại đấy.

Nhìn bộ dạng Diệp Tử Vân, Nhiếp Ly tràn đầythương tiếc, hắn đem vòng cổ Thâm Thúy Bảo Thạch đeo lên cổ Diệp Tử Vân, ThâmThúy Bảo Thạch phát ra đạo ánh sáng nhạt màu xanh đậm, tia sáng kia chiếu xạtrên vết thương Diệp Tử Vân tổn thương tốt giảm đi một ít.

"Mất máu quá nhiều, phải chữa thươngtrước mấy vết thương lớn mới được!" Nhiếp Ly trầm mặc, nhìn đôi máthanh lệ của Diệp Tử Vân, suy nghĩ một chút, bất chấp nhiều như vậy, nhiều lắmlà bị Diệp Tử Vân hiểu lầm mà thôi, tổng so với có thương tích thì chả đánggì. Nhiếp Ly ngồi chồm hổm, chậm rãi cởi bỏ quần áo trên người Diệp Tử Vân,Diệp Tử Vân vai thon mượt mà còn có dài cánh tay ngọc tất cả đều hiện ra trướcmắt Nhiếp Ly, đỡ trước ngực Diệp Tử Vân là một cái dây lưng lụa màu tím viềntơ, một loại hương vị trang nhã.

Một đôi ngọc phong thiếu nữ cùng tiền thế sosánh với thua kém rất nhiều (zú lép....), tuy rằng cũng không nở nang nhưngcũng ngạo nghễ ưỡn lên, một loại xinh đẹp đáng yêu (có thánh nào chảynước miếng chưa...lấy khăn giấy chưa quây tay nào).

Nhiếp Ly đem quần áo Diệp Tử Vân cởi xuống, dờiánh mắt đi, chuyên chú quan sát vết thương trên người Diệp Tử Vân, từ KhôngGian Giới Chỉ trên ngón tay xuất ra một lọ thuốc mỡ trị liệu miệng vết thương,chậm rãi bôi lên miệng vết thương miệng vết thương chậm rãi đình chỉ đổ máu Chương 39: Thâm Thúy Bảo ThạchTựa hồ đau đớnDiệp Tử Vân hơi hơi nhíu mày lại.

Khuôn mặt tuyệt mỹ, ngũ quan tinh xảo, mái tócmềm mại phân tán trên vai, co thể nàng phát ra kia khí chất ưu nhã. Theo đólà nhíu lại mày, một loại hương vị nói không nên lời.

Lúc này Diệp Tử Vân chỉ mang ruy băng bó ngực,váy dài cũng có nhiều chỗ tổn hại, lộ ra đùi thon dài trắng nõn, càng là tăngthêm vài phần mê người.

Trùng sinh trở về, Nhiếp Ly có thể không bịnhững người con gái khác dụ dỗ, nhưng mĩ lệ Diệp Tử Vân, khiến hắn khôngkhỏi hô hấp trọc trọng (lứng anh lứng :)). Mỗi khi nhìn thấy Diệp Tử Vân,hắn nhớ tới kiếp trước thời gian ở cùng Diệp Tử Vân, tuy rằng ngắn ngủi, lạithâm hậu cảm tình, là thời gian hắn trân quý nhất.

Chỉ có Nhiếp Ly mới có thể biết, tiếp qua vàinăm Diệp Tử Vân sẽ động nhân như thế nào, giống như một đóa tuyết liên nở rộ,mĩ lệ ưu nhã, giống như là Cửu Thiên thần nữ vậy, thánh khiết cao quý.

Lúc ấy người thích Diệp Tử Vân chỗ nào cũng có,vô số người vì nàng mà điên cuồng, bao gồm Thẩm Việt, Thẩm Việt vô số lần muốnmang Diệp Tử Vân rời đi khi yêu linh tấn công Quang Huy chi thành, nhưng bịDiệp Tử Vân giận dữ mắng, cuối cùng mới buông tay. Sau này Diệp Tử Vân lựachọn bình phàm Nhiếp Ly.

Đem vết thương trên người Diệp Tử Vân xử lýtốt, cầm lấy quần áo chính mình che trên người Diệp Tử Vân, quần áo Diệp TửVân đã rách đến mức không thể lại mặc.

Hắn có đầy đủ kiên nhẫn đợi Diệp Tử Vân chấpnhận chính mình, đợi nàng chậm rãi lớn lên, giống kiếp trước như vậy.

Nhiếp Ly canh giữ bên cạnh Diệp Tử Vân, ngồi xếpbằng cảm thụ trang Thời Không Yêu Linh chi thư tàn trang ẩn chứa thần bí lựclượng, trong linh hồn hải linh hồn lực mãnh liệt kích động.

Có cơ hội mà nói, nhất định phải mau chóng đi SaMạc thần cung, lấy kia bản Thời Không Yêu Linh chi thư !

Hấp thu bạch quang kia, Nhiếp Ly cảm giác linhhồn lực chính mình tăng cường không ít , tối thiểu cũng đã hơn một trăm lẻnăm. Nhiếp Ly cảm giác được tia bạch quang ẩn chứa lực lượng không thể đolường được, còn đạo bạch quang đã hút tia bạch quang kia còn đang ẩngiấu ở chỗ sâu trong linh hồn hải hắn, không biết lúc nào mới có thể đem cổ lựclượng kia cường hóa thành của mình để sử dụng.

Nhiếp Ly chậm rãi tiến vào vong ngã cảnh giới,từng cỗ linh hồn lực lượng tựa như thực chất vậy, chảy xuôi quanh thân NhiếpLy.

Trong khi Nhiếp Ly đắm chìm tu luyện, Diệp TửVân từ hôn mê tỉnh dậy.

Nàng sờ soạng trên người, phát hiện chính mìnhkhông mặc quần áo, nhất thời sắc mặt trắng bệch.

Nhiếp Ly tên hỗn đản này, rất quá đáng !

Phát hiện váy còn trên người, Diệp Tử Vân lúcnày mới thoáng thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng trong lòng vẫn là xấu hổ và giậndữ, từ nhỏ đến lớn nàng chưa từng bị nam hài tử nào xem qua thân thể củanàng, Nhiếp Ly cư nhiên thừa dịp nàng hôn mê đem quần áo nàng cởi bỏ.

thần sắc Diệp Tử Vân phức tạp, nàng biết NhiếpLy là vì giúp nàng trị thương, mới cởi bỏ quần áo nàng, nhưng Diệp Tử Vân thủychung không thể tiêu tan. Nhiếp Ly nhất định là cố ý, không biết thời điểm nànghôn mê phát sinh cái gì!

Chung quy nàng cững không lý giải được cảmgiác của mình đối Nhiếp Ly.

Ngồi bên cạnh Diệp Tử Vân Nhiếp Ly chậm rãi mởmắt, hắn mỉm cười nói:"Ngươi tỉnh rồi?"

Nhìn Nhiếp Ly ánh mắt, Diệp Tử Vân đột nhiên mởto và nhớ đến chính mình còn chưa mặc quần áo, nhanh chóng đem Nhiếp Ly chelại, gấp giọng nói:"Ngươi quay đầu đi, ta muốn mặc quần áo !"

Nhiếp Ly quay đầu, một bên mỉm cười nói:"Cũngkhông phải là không thấy qua !"

Nghe được Nhiếp Ly nói, Diệp Tử Vân mặt xoát đỏau, nàng dứt khoát cảm giác muốn vứt bỏ hình tượng thục nữ, đem Nhiếp Lyđập bẹp, nàng hiện tại trong lòng xấu hổ đén tột cùng, Nhiếp Ly cố tình lạicó thể nói được thoải mái như vậy. Lần trước Nhiếp Ly nói trên người nàng cóhình bớt hồ điệp, nàng cũng đã hoài nghi Nhiếp Ly nhìn lén qua nàng tắm rửa !

Rất nhanh , Diệp Tử Vân mặc quần áo xong, thấpgiọng nói:"Rồi ngươi quay lại đi !"

Nhiếp Ly quay đầu lại, không khỏi mắt sáng lên,Diệp Tử Vân trên người mặc một kiện ti váy màu tím, làm cho nàng càng thêmthanh xuân tịnh lệ. cái gì Diệp Tử Vân mặc đều rất dễ nhìn.

Diệp Tử Vân trừng mắt nhìn Nhiếp Ly một cái,nàng dứt khoát rất buồn bực , Nhiếp Ly da mặt dày như da trâu thật là làm nàngcó điểm không thể nào chịu được.

"Nhiếp Ly, ngươi hay thích ta phải không?" DiệpTử Vân cúi đầu suy nghĩ một chút, ngẩng đầu nhìn hướng Nhiếp Ly hỏi.

"Đúng vậy !" Nhiếp Ly mỉm cười, thản nhiên thừanhận.

Tuy rằng trong lòng biết, nhưng là nghe đượcNhiếp Ly nói, Diệp Tử Vân trong lòng vẫn là khẽ run lên, nàng hít sâu một hơi,chính sắc đối Nhiếp Ly:"Nhiếp Ly, chúng ta còn nhỏ, ai biết về sau sẽ thế nào,có lẽ tiếp qua vài năm ngươi liền thích người khác. Chúng ta hiện tại lấy họclàm trọng, chỉ có dốc lòng tu luyện, mới có thể càng chạy càng xa trên đường võđạo. Ngươi trước tiên tu luyện đến Hoàng Kim Yêu Linh sư đi, nếu khi đó ngươivẫn là thích ta, ta đáp ứng làm bạn gái của ngươi!"

Diệp Tử Vân đỏ mặt, tim đập mạnh nhanh gia tốc.

Nhìn Diệp Tử Vân bộ dáng ngượng ngùng, nghe nàngnghiêm túc mà nói, Nhiếp Ly có vài phần buồn cười, hắn thoáng nhìn Diệp Tử Vânchút trêu tức, Diệp Tử Vân đây đâu phải là chuẩn bị sinh con đâu đâu? Hắnnháy mắt mấy cái, làm bộ như hưng phấn mà nói:"Thật ah? Kia quá tốt. Tu luyệnthực ra rất đơn giản a, chỉ cần ta cố gắng, sang năm ta có thể đạt tới HoàngKim cấp , đến thời điểm ngươi không được nuốt lời !" Nói xong, trong bụngNhiếp Ly cười trộm không thôi.

"Sang năm?" Diệp Tử Vân mắt choáng váng, cũngquá nhanh đi, sang năm Nhiếp Ly liền có thể đạt tới Hoàng Kim cấp? Nàng nhấtthời nóng nảy "ý của ta là, chúng ta đều phải suy nghĩ một chút !"

Sắc mặt Nhiếp Ly đột nhiên nghiêm, nói:"Chẳng lẽTử Vân tiểu thư muốn đổi ý sao?" Nhiếp Ly nhún nhún vai, bộ dáng không quantrọng,"Ta biết, các ngươi một đám nhất đỉnh phong thế gia nói chuyện đều khônggiữ lời!"

Nhìn thấy Nhiếp Ly thất vọng mặt mang điểmkhinh miệt, Diệp Tử Vân hàm răng cắn chặt môi dưới nói:"Nhất ngôn ký xuất tứmã nan truy ! nếu ngươi có thể đạt tới Hoàng Kim cấp, ta liền một lời đã định."

Nhìn Diệp Tử Vân chăm chú thần tình, Nhiếp Lykhóe miệng hơi hơi cong lên, hắn minh bạch Diệp Tử Vân nói ra đều sẽ không đổiý, chính mình đặt bẫy, có phải hay không có đều không quan trọng? Bất quá mặckệ tới đâu, với hắn hắn tin một ngày nào đó, hắn sẽ thắng được tình cảmDiệp Tử Vân.

Thật sự Nhiếp Ly muốn ta làm bạn gái sao? Mà làmbạn gái của Nhiếp Ly phải làm những gì? Diệp Tử Vân có điểm thất thần, nàng đốiNhiếp Ly vẫn là có một ít hảo cảm , nhưng cũng chỉ ở cực hạn bằng hữu hảo cảm,nếu làm nam nữ bằng hữu, Diệp Tử Vân đột nhiên có điểm tâm loạn như ma.

Diệp Tử Vân chỉ muốn đặt tâm trí vào tuluyện, mà Nhiếp Ly xuất hiện đã triệt để đánh vỡ nội tâm bình tĩnh của nàng.

"Đây là cái gì?" Diệp Tử Vân nhìn trên cổ mộtvòng bảo thạch lam sắc, bảo thạch nhan sắc xán loá mắt, bên trong bảo thạchnhư là có tinh vân lưu chuyển vậy, nàng có thể cảm giác được bảo thạch này bêntrong ẩn chứa lực lượng.

"Thâm thúy bảo thạch, đây là ta tặng cho ngươilàm lễ vật, mang nó tốc độ tu luyện của ngươi liền có thể mau gấp ba lần, nósẽ tùy thời tùy khắc tẩm bổ linh hồn lực của ngươi, đi đường cũng như đang tuluyện!" Nhiếp Ly mỉm cười nói, có hắn hỗ trợ, Diệp Tử Vân không thế nào khôngcố gắng tu luyện, muốn đạt tới Hoàng Kim cấp cũng là dễ dàng, đạt tới càng caocấp độ cũng không phải không có khả năng.

"vật trân quý như vậy ta không thể nhận!" DiệpTử Vân vội vàng nói, muốn đem thâm thúy bảo thạch lấy xuống.

Nhiếp Ly bắt lấy tay Diệp Tử Vân, cười cườinói:"Ta đã có thứ càng tốt hơn cái này ngươi cầm đi."

Diệp Tử Vân nhanh chóng bỏ tay Nhiếp Ly ra, máhơi hơi nóng lên, trầm mặc một hồi nói:"Ta trước tiên giữ giúp ngươi, chờ thờiđiểm ngươi muốn bất cứ lúc nào cũng có thể cầm đi."

"Tốt !" Nhiếp Ly cười cười, đứng lên"Chúng tatrước tìm đường ra đi ra!"

Diệp Tử Vân đang chuẩn bị đứng lên, thấy NhiếpLy mỉm cười thò tay lại, Diệp Tử Vân chần chờ một chút, đem đôi tay mảnh khảnhđặt ở lòng bàn tay Nhiếp Ly.

Nhiếp Ly thoáng dùng lực, đem tay Diệp Tử Vânkéo, trong lòng vẫn là thực vui vẻ , trước mắt mỹ thiếu nữ này đã không bàixích hắn .

Trong đại sảnh moi thứ đều bị bọn họ thu thập hoàntất , Nhiếp Ly mang theo Diệp Tử Vân đi sâu vào bên trong thông đạo tìm kiếmđường ra, nơi này kiến tạo được giống như mê cung như vậy, không đi qua nơi nàythật đúng là không biết lối ra ở nơi nào.

Liên tiếp thời gian hai ngày, Nhiếp Ly cùng DiệpTử Vân vẫn là di chuyển trong mê cung phức tạp dưới lòng đât, di chuyểntìm đường đi ra.

Bất quá theo thời gian trôi qua, Nhiếp Ly dựavào cảm nhận phương hướng cường đại của chính mình chậm rãi vẽ ra địa đồ mêcung.

Lúc này, Cổ Lan thành bên trong thành lũythạch đầu.(ko biết dịch chữ này là gì - thạch đầu) Trần Lâm Kiếm, HôDiên Lan Nhược đám người tất cả đều tụ tập đến thành lũy thạch đầu. "Hai mươichín người !" Trần Lâm Kiếm có chút buồn bực, bọn họ đi đến Cổ Lan thành mạohiểm, thứ gì đều chưa lấy, đã tổn thất tám người, nếu là những người khác mấttích ngược lại còn tốt hơn, vẫn tìm không thấy Diệp Tử Vân, thật làm ngườita buồn bực.

Diệp Tử Vân là nữ nhi thành chủ, tôn nữ truyềnkỳ Yêu Linh sư Diệp Mặc, nếu tra ra vấn đề này hắn gánh vác trách nhiệm khôngnổi.Hô Diên Lan Nhược nhón chân nhìn ra xa vào rừng rậm, muốn tìm đến thânảnh.

Nhiếp Ly

"Không cần nhìn, thằng nhóc kia đoản mệnhphỏng chừng sớm chết !" Sở Nguyên đi đến Hô Diên Lan Nhược bên cạnh, dùng ngữkhí khinh thường nói.

"Ngươi câm miệng cho ta !" Hô Diên Lan Nhượcgiận dữ mắng Sở Nguyên, nàng trực giác cho rằng, Nhiếp Ly có bản lĩnh như vậy,nhất định sẽ không có việc gì .

"Này đó là sự thật ! phỏng chừng thi thể hắncũng đã bị con Linh cấp Thương Tí cự viên kia cấp nuốt !" Sở Nguyên cười nói,nhớ tới bị Nhiếp Ly thôn phệ linh hồn lực, hắn trong lòng liền có một loạikhoái ý nói không nên lời, Nhiếp Ly làm hại hắn mấy năm tu luyện hóa thành hưảo, thù hận này không đội trời chung.

"Biến đi !" Hô Diên Lan Nhược nộ trừng SởNguyên"Nếu ngươi lại không đi, đừng trách ta không khách khí !"

Sở Nguyên còn tưởng nói cái gì, nhìn thấythần tình Hô Diên Lan Nhược, hắn cười nhẹ nhún vai đi.

Trần Lâm Kiếm cau mày, lúc trước nếu cho vàiBạch Ngân cường giả theo bảo hộ thì sẽ không giống như bây giờ không cótin tức gì. "Lưu hai người ở chỗ này chờ bọn họ, những người khác đi theo ta,đi đến giáo trường !" Trần Lâm Kiếm trầm hét nói, hắn là người quyết đoán,minh bạch ở chỗ này chờ cũng vô dụng, đi trước đào móc bên cạnh giáo trườngrồi quay đầu lại đi tìm Diệp Tử Vân cùng Nhiếp Ly, hi vọng Diệp Tử Vân cátnhân thiên tướng!

"Ta ở lại chờ bọn họ!" Hô Diên Lan Nhược suynghĩ một chút nói, nàng trong mắt tràn đầy thương cảm, không đợi Nhiếp Ly đến nàngtuyệt đối sẽ không đi nơi khác . Chương 40: Ảnh yêu linh đăngĐám người TrầnLâm Kiếm đến giáo trường, đây là nơi luyện binh, bình thường thì không aichú ý tới .

"Đào ba thước !" Trần Lâm Kiếm liên gọi đám thủhạ cầm ra công cụ, bắt đầu đào móc.

Lúc này, bên trong địa cung.

"Nhiếp Ly, lối ra đến cùng ở nơi nào?" Diệp TửVân hỏi, bọn họ đã tìm hai ngày, nhưng như cũ không tìm thấy lối ra ở nơi nào.

"Không có lối ra" Nhiếp Ly lắc lắc đầu nói"Nếucó lối ra, những người đó sẽ không bị nhốt chết trong đại sảnh"."Không có lốira?" Diệp Tử Vân dừng một lát, buồn bã hỏi"Chúng ta đây chẳng phải là cũnggiống như họ ra không được ?"

"Ngược lại không hẳn, Người là từ bên ngoàiđưa vào trong đại, nên bên ngoài có thể đào lỗi vào. Chúng ta chỉ có thểgửi hi vọng vào Trần Lâm Kiếm có thể giúp chúng ta đào ra lối ra, ta phỏngchừng hẳn là hắn đang ở vị trí giáo trường!" Nhiếp Ly mỉm cười nói"Bọn họkhẳng định sẽ tìm đến chỗ đó !"

"Ngươi như thế nào có thể khẳng định như vậy,hắn nhất định tìm đến chỗ đó?" Diệp Tử Vân hỏi ngược lại, Nhiếp Ly tự tin trànđầy, phảng phất hết thảy hắn đều nắm trong lòng bàn tay. Thậm chí còn cho rằngmình nhất định sẽ thích hắn, nếu thế giới này sở hữu hết thảy đều có thể nhưhắn tính toán, hắn dứt khoát chính là thần cái gì cũng làm được!

Diệp Tử Vân vừa dứt lời, vách đá đột nhiên chấnđộng.

"Đã bắt đầu!" Nhiếp Ly mỉm cười, căn cứ chấnđộng phát ra, hắn liền có thể phán đoán ra lối ra ở vị trí nào , hắn quay đầunhìn về phía Diệp Tử Vân nói,"Chúng ta đi thôi !"

Nói xong, Nhiếp Ly lững thững đi.

Diệp Tử Vân há miệng thở dốc, không biết nên nhưthế nào đánh giá. Nhiếp Ly dứt khoát chính là yêu nghiệt, như thế nào cái gìhắn đều biết? Chẳng lẽ có một ngày, nàng thật sẽ trở thành bạn gái Nhiếp Ly? DiệpTử Vân nói không rõ loại nào cảm xúc, má hơi hơi nóng lên, cúi đầu không nói.

Đông đông đông !

đám người Trần Lâm Kiếm đào móc!

"Nguyên lai lối ra ở bên này!" Nhiếp Ly mangtheo Diệp Tử Vân theo nơi phát ra thanh âm một đường truy tìm, cuối cùng dừnglại ở trước một vách đá, hắn nhìn nhìn, vách đá này hẳn là một cơ quan, lúctrước đi qua nơi này đều chưa phát hiện.

Nhiếp Ly đem tay đặt trên vách đá, chậm rãi đẩyvào bên trong

Oanh long long !

Vách đá chậm rãi chuyển động, một căn phòng đáto lớn xuất hiện trong tầm mắt Nhiếp Ly cùng Diệp Tử Vân.

Phòng đá có từng đạo bậc thang đi thông, chỗ cửara bị một ít cự thạch linh tinh ngăn chặn, phía sau truyền đến từng trận thanhâm đinh đinh đang đang, hẳn là có người đào bới lối ra.

Bên trong thạch thất hết thảy Nhiếp Ly cùng DiệpTử Vân đều không khỏi rung động.

Nơi này chất đầy các loại Thanh Đồng, Bạch Ngânlinh tinh chiến giáp, còn có đại lượng quyển trục minh văn, tinh hạch yêu thú,da lông linh tinh, còn có các kim loại hiếm, cùng với kim tệ chồng chất nhưnúi, đó là tiền thông hành của Thần Thánh đế quốc.

Còn có rất nhiều đồ vật không gọi được tên, hẳnlà đều là bảo vật tương đối trân quý của thời kỳ Thần Thánh đế quốc.

Nếu có người đem từng này bảo vật bánđấu giá tại Quang Huy chi Thành, chắc chắn sẽ trở thành một đại phúhào !

"Tử Vân, ngươi chọn lựa vài món đi!" Nhiếp Lynhìn về phía Diệp Tử Vân nói, nơi này bảo vật nhiều lắm, nhẫn không gian bọn họcăn bản không chứa được nhiều như vậy, hơn nữa nếu bọn họ đem bảo vật sở hữuđều không lấy, như vậy đám người Trần Lâm Kiếm sẽ có ý kiến.

Nhiếp Ly cũng không có lòng tham, hắn chỉ cầnlấy thứ mình muốn có.

Nhiếp Ly ánh mắt dừng trên một đài đá, đỉnh đàiđá, một ngọn chúc đăng đang lóe ra quang mang như sáng như tối, quang mang bêntrong tràn ngập một loại sắc thái thần bí.

Nhìn thấy ngọn linh đăng này, Nhiếp Ly thần sắcmừng như điên, quả nhiên là ngọn Ảnh Yêu linh đăng !

Ảnh yêu, là một loại yêu thú thưa thớt phithường thần bí, truyền thuyết tại thời đại Phong Tuyết đế quốc đã diệt tuyệt,chỉ còn lại có bảy con Ảnh yêu linh bị làm thành bảy ngọn linh đăng, đặt ởmột tòa Thần Điện ở Thánh Linh đại lục, sau này kia vài ngong Ảnh Yêu linhđăng bị đạo tặc trộm, tản mạn khắp nơi ở trên thế giới.

Nhiếp Ly sở dĩ để ý ngọn Ảnh Yêu linh đăng này,là vì hắn muốn được biết đến bên trong có Ảnh yêu yêu linh! Sau này khi đạtđến Bạch Ngân cấp bậc, linh hồn hải của Nhiếp Ly có thể dung hợp một con yêulinh .

Nhiếp Ly tu luyện Thiên Đạo thần quyết có thể dunghợp bảy con yêu linh, này con yêu linh thứ nhất, Nhiếp Ly nhưng không hi vọnglà phổ thông rác rưởi yêu linh ! quá cường yêu linh Nhiếp Ly linh hồn hải còndung hợp không được, thích hợp nhất chính là này Ảnh yêu yêu linh .

Ảnh yêu tuy rằng không phải chủng tộc yêu thúcường đại có sức chiến đấu đặc biệt, nhưng lại phi thường thần bí quỷ dị, cóđược rất nhiều năng lực độc đáo, sau khi dung hợp tu luyện tới đỉnh phong cườnggiả cảnh giới, Ảnh yêu yêu linh cũng có thể phát huy cường đại tác dụng.

Có Ảnh yêu yêu linh, Nhiếp Ly là có thể học tậpmột ít vũ kỹ đặc thù!

Kiếp trước này ngọn Ảnh Yêu linh đăng từng ởtrong tay Thẩm Việt, đem đi đấu giá mà kiếp này lại bị Nhiếp Ly lấy.

Nhiếp Ly đem này ngọn linh đăng cầm lên, bỏ vàonhẫn không gian, quay đầu nhìn lại, Diệp Tử Vân cũng chọn lựa vài món đồ, cóvòng cổ thâm thúy bảo thạch, nàng đối kia vài vòng cổ bảo thạch phổ thông haylinh tinh gì đó liền không cảm thấy hứng thú , chọn lựa mấy viên yêu tinh cùngvới một cốt nha xích chân.

Diệp Tử Vân vẫn là có ánh mắt , mấy viên yêutinh kia đều là Hắc Kim yêu thú tinh hạch, Hắc Kim yêu thú cực kỳ hiếm thấy,nếu là dùng mấy viên yêu tinh chế tác chiến giáp cho chiến binh, nói khôngchừng có thể làm ra vài bộ Hắc Kim chiến giáp.

Về phần cái vòng cổ cốt nha, là mãnh vỡ xươngngóng chân của truyền kỳ yêu thú Phong Tuyết cự thú, tuy rằng chỉ là mảnh vỡxương cốt, cũng là trân quý , có thể trên diện rộng gia tăng yêu linh lực.

Sau khi chọn lựa xong, chỉ nghe oanh một tiếng,cự thạch phong bế địa phương bị phá tan mở một lối vào, ánh sáng chói mắtchiếu sáng, đám người Trần Lâm Kiếm nối đuôi nhau vào.

"Là các ngươi?" Trần Lâm Kiếm nhìn thấy Diệp TửVân cùng Nhiếp Ly, sửng sốt một chút, hắn hoàn toàn cũng không nghĩ tới, bọn họđào bới tiến cái nhìn đầu tiên nhìn thấy lại là Diệp Tử Vân cùng Nhiếp Ly.

Nhìn thấy Diệp Tử Vân, Trần Lâm Kiếm thở dài nhẹnhõm, nếu Diệp Tử Vân bị cái gì ngoài ý muốn, dù cho hắn có một chút thuhoạch, chỉ sợ cũng phải đối mặt với lửa giận Lôi Đình của thành chủ Diệp Mặcđại nhân, nếu Diệp Tử Vân bình yên vô sự liền không có việc gì "Lão đại, chúngta phát tài , thật nhiều bảo vật !"

Mấy tên thủ hạ Trần Lâm Kiếm hô lên, đầy phòngbảo vật làm bọn hắn hoa cả mắt.

Đám người Sở Nguyên cũng tới, bọn họ cũng bịrung động ngây dại, nơi này các thứ chất cao như hòn núi nhỏ, rất nhiều thứđều là phi thường đáng giá, đều có khả năng bán mấy chục triệu thậm chí trên ứcyêu linh tệ.

"Nhiếp Ly, dựa theo chúng ta ước định, ngươi cóthể lấy trước vài thứ!" Trần Lâm Kiếm nhìn về phía Nhiếp Ly nói, hắn là mộtngười giữ lời hứa hơn nữa hắn thực sự coi trọng tình hữu nghị vớiNhiếp Ly.

"Ta đã chọn, còn lại đều là của các ngươi !"Nhiếp Ly cười nhẹ nói, vài núi tài vật chồng chất, giống như đối với hắnkhông hề có lực hấp dẫn như vậy.

"Ta cũng đã cầm vài món đồ." Diệp Tử Vânnói"Còn lại ta cũng không cần !"

Trần Lâm Kiếm hơi hơi gật đầu, thủ hạ Trần LâmKiếm dùng nhẫn không gian thu vào các thứ bảo vật.

Sở Nguyên đi đến bên cạnh Trần Lâm Kiếm, nhỏgiọng nói:"Trần thiếu, ngươi cam tâm sao? Bọn họ hai người ở bên trong lâu nhưvậy, khẳng định lấy không ít các món đồ trân quý đáng giá, cho nên bọn họmới có thể khinh thường các món đồ còn lại!"

"Ngươi có ý gì?" Trần Lâm Kiếm nhíu mày trừngmắt nhìn Sở Nguyên.

Sở Nguyên âm lãnh:"Phải kêu bọn họ phun cácmón đồ đó ra mới có thể đi, khẳng định đồ tốt nhất đều bị bọn họ cầm đi !"

Nghe được Sở Nguyên mà nói, Trần Lâm Kiếm hừlạnh một tiếng"Bọn họ so với chúng ta tới trước nơi này, so với chúng ta pháthiện mấy thứ này trước, dù cho bọn họ đem nơi này chuyển hết, chúng ta cũngkhông thể nói gì hơn, người khác cho chúng ta nhiều như vậy, đã là hết lòngquan tâm giúp đỡ!"

"Trần thiếu, ta dám cam đoan, bọn họ trong taycó món gì đó, mỗi một kiện đều là vô giá chí bảo, ngươi cũng đừng hối hận a!"Sở Nguyên kích động nói.

"Biến, đừng cho là ta không biết ngươi có tâmtư gì, ngươi cùng Nhiếp Ly có mâu thuẫn, tưởng đem ta ra làm con cờ thí đểsử dụng sao!" Trần Lâm Kiếm nâng lên một cước, đá lên cằm Sở Nguyên, mộtcước đem Sở Nguyên bay ra ngoài.

Oành, Sở Nguyên ngã miệng cắn môi, răng rụngmột cái, trong miệng máu tươi chảy ra.

Sở Nguyên ngẩng đầu u oán độc nhìn thoáng quaTrần Lâm Kiếm, thế nhưng rất nhanh đem cảm xúc phẫn nộ thu liễm, Trần Lâm Kiếmlà đỉnh phong thế gia đệ tử đích hệ, người thừa kế Thánh Minh thế gia, hắn nàodám kiêu ngạo đối với Trần Lâm Kiếm?

Nhiếp Ly, đều là ngươi sai, ta với ngươi chưaxong!

Trần Lâm Kiếm thu nạp vài món bảo vật, tuyrằng Nhiếp Ly lấy đi Ảnh Yêu linh đăng, Diệp Tử Vân cũng chọn lựa vài món đồ,nhưng bên trong này vẫn có không ít bảo vật quý trọng, hẳn là có thể bán đượckhông ít tiền, Trần Lâm Kiếm có thể nói là thu hoạch rất dồi dào.

Trần Lâm Kiếm vỗ vỗ bả vai Nhiếp Ly nói:"Huynhđệ, nếu không phải ngươi chỉ dẫn ta đến giáo trường, ta cũng không có khả nănglấy đến nhiều thứ tốt như vậy, ta Trần Lâm Kiếm nợ ngươi một cái nhân tình, vềsau có chuyện gì, trực tiếp tìm ta !"

Trần Lâm Kiếm một chữ không đề cập tới Nhiếp Lycầm cái gì, mà là cảm tạ Nhiếp Ly, điều này làm cho Nhiếp Ly tâm sinh hảo cảm,khó trách Trần Lâm Kiếm có thể trở thành một trong tam đại đỉnh phong thế giathế hệ trẻ!

"Tốt!" Nhiếp Ly cũng là sảng khoái đáp"Cácngươi thu thập xong này nọ, chúng ta phải nhanh chóng đi !"

"Vì cái gì?" Trần Lâm Kiếm nghi hoặc hỏi.

"Ta phát hiện người của Hắc Ám công hội, bọnhọ đang tìm chúng ta !" Nhiếp Ly nói,"May mắn con Linh cấp Thương Tí cự viênngăn cảng họ, bằng không mà nói ta căn bản không thể đào thoát !"

Nghe được Nhiếp Ly nói, Trần Lâm Kiếm hơi kinhhãi, hắn biết một đám người Hắc Ám công hội nếu như bị bọn họ bắt liền mangđến phiền toái .

"Khó trách chúng ta phát hiện con Thương Tí cựviên kia bị thương, nguyên lai là như vậy !" thủ hạ Trần Lâm Kiếm nói.

May mắn phạm vi di tích Cổ Lan thành vẫn làtương đối lớn , vài người của Hắc Ám công hội cũng không biết hành tung bọn họ,phỏng chừng đang tìm bọn họ, phải mau đi

Trần Lâm Kiếm nhìn thoáng qua địa cung

"Ta đã thăm dò qua, bên trong đã không có thứ gì." Nhiếp Ly nói.

Trần Lâm Kiếm gật gật đầu, cũng không có lưuluyến, đối với thủ hạ hét nói:"Chúng ta đi !" Chương 41: Thẩm Phi- Nếu Trần LâmKiếm tham luyến tài vật, tiếp tục thăm dò vào sâu bên trong mê cung, bọn họchắc chắn sẽ rơi vào cảnh phi thường nguy hiểm .

- May mắn Trần Lâm Kiếm đã đưa ra quyết định rấtnhanh.

- Mọi người về tới chỗ thành đá khi trước, HôDiên Lan Nhược thấy Nhiếp Ly trở về, nhất thời mừng rỡ như điên, nước mắt tuônrơi như mưa.

- "Nhiếp Ly ngươi đã trở lại, quá tốt !" Hô DiênLan Nhược lập tức nhào đến, gắt gao ôm lấy Nhiếp Ly, bộ ngực khủng áp chặt vàongực Nhiếp Ly.

- "Cám ơn ngươi liều mình cứu ta, bằng không tađã táng thân trong bụng Thương Tí cự viên !" đôi má Hô Diên Lan Nhược ửng hồng,nhu tình mật ý nhìn Nhiếp Ly.

- "Ta sắp bị ngươi siết chết, mau buông ta ra !"

- Nhiếp Ly gãi đầu, Hô Diên Lan Nhược quá sức tựmình đa tình , hắn sở dĩ xả thân bọc hậu, là muốn Diệp Tử Vân có thể an toànthoát thân, không phải vì nàng !

- Nhìn thấy bộ dáng buồn rầu của Nhiếp Ly, DiệpTử Vân không khỏi cười một chút, mỹ nữ cỡ Hô Diên Lan Nhược lại chủ động nhàovào thế nhưng Nhiếp Ly hắn lại không muốn, Nhiếp Ly phải chăng lúc nhỏ bị tégiếng a. Bất quá nhìn cảnh tượng Hô Diên Lan Nhược gắt gao ôm Nhiếp Ly, nàngtrong lòng hơi u ám, khẽ hừ một tiếng.

- "Là người của Hắc Ám công hội !" thủ hạ củaTrần Lâm Kiếm hít một ngụm khí lạnh, kinh hoảng nói.

- Trần Lâm Kiếm nhìn hướng khu rừng bên ngoàithành lũy, vài hắc bào nhân xuất hiện trong tầm mắt, hắn hơi biến sắc, trầmgiọng nói: "Đi theo ta, hướng bên này!"

- Trần Lâm Kiếm mang theo mọi người cùng nhauchui vào khu rừng rậm phía sau thành lũy.

- "Cẩn thận một chút, không lưu lại dấu vết !"

- Dưới uy hiếp của Hắc Ám công hội, mọi ngườimột đường chạy như điên, bọn họ biết rõ, nếu như bị người của Hắc Ám công hộibắt lấy thì chính là sự bi ai bậc nhất trên thế jan.

- Nhiếp Ly ngoảnh đầu nhìn thoáng qua, lòng trầmtư , tuy chỉ đối mặt thoáng qua, Nhiếp Ly đã nhớ kỹ khí tức của gã đầu lĩnh, gãđầu lĩnh nhất định đã thấy diện mạo của hắn, trở lại Quang Huy chi thành, hắnphải vạn phần cẩn thận, bằng không bị nhận ra đến, khi ấy sẽ cực kỳ phiền phức.

- Trừ Thần Thánh thế gia, Hắc Ám công hội cũngkhông kém phần uy hiếp đối với Quang Huy chi thành, trong lòng Nhiếp Ly có mộtloại cường liệt cảm jác gấp gáp, hắn phải nhanh chóng tăng cường thực lực ,bằng không thời điểm đen tối cận kề, có khi ngay cả thực lực tự bảo vệ cũngkhông có.

- Có Ảnh Yêu linh đăng, hắn phải nhanh chóng tuluyện đến Bạch Ngân cấp, dung hợp được Ảnh Yêu linh đăng nghĩa là có đượcphương thức bảo mệnh trong thời gian ngắn!

- Bạch Ngân cấp đối người thường thì rất khó đạttới, thế nhưng đối Nhiếp Ly thì không phải sự tình gì khó khăn cho cam.

- Đến tận khi cả đám Nhiếp Ly về tới Quang Huychi thành, người của Hắc Ám công hội cũng chưa bắt đến, hòn đá trong lòng mớitạm thời được thả xuống.

- Tin tức đám Trần Lâm Kiếm trở về nhanh chóngtruyền khắp toàn bộ Quang Huy chi thành, càng làm cho người khác giật mình làthu hoạch của đám Trần Lâm Kiếm có rất nhiều bảo vật phi thường kinh người, saumột hồi đấu giá hội long trọng được cử hành, Trần Lâm Kiếm thu hoạch được 1 sốtiền khổng lồ nhờ những thứ có já trên trời kia.

- Toàn bộ Quang Huy chi thành đều phấn chấn, rấtnhiều người bắt đầu tổ chức thành đoàn thể hướng Cổ Lan thành di tích, kỳ vọngcó thể lại thu hoạch chút gì đó còn sót lại.

- Tất thảy những chuyện này cùng Nhiếp Ly khônghề có xíu điểm quan hệ, Ảnh Yêu linh đăng - thứ mà hắn ao ước đã vào tay, ngoàiý muốn còn thu hoạch được Thời Không Yêu Linh chi thư tàn trang, thu hoạch mộtchuyến này đã xa xa vượt qua dự đoán.

- Đồng thời có một tin tức khiến Nhiếp Ly phảisuy nghĩ, nghe nói trước khi bọn hắn cùng Trần Lâm Kiếm trở lại Quang Huy chithành, Thẩm Việt đã trở lại, hơn nữa những người đã đồng hành cùng Thẩm Việtlại mất tích!

- Cái này thật sự rất là kỳ quái !

- Lấy thực lực 1 mình Thẩm Việt, như thế nàocũng không có khả năng băng qua nhiều khu vực nguy hiểm như thế để trở lạiQuang Huy chi thành !

- Nghĩ đến việc gặp phải người của Hắc Ám cônghội trước đó, Nhiếp Ly liền rùng mình, hắn đột nhiên nghĩ tới một khả năng, cólẽ Thần Thánh thế gia cùng Hắc Ám công hội cùng có bí mật nào đó không ai biết.Nên phải nghĩ đến sớm hơn mới phải!

- Rất nhiều dấu hiệu cho thấy Thần Thánh thế giakiếp trước đã có sự phản bội đối với Quang Huy chi thành, bọn chúng không hềmang chức trách thủ hộ Quang Huy chi thành đặt lên hàng đầu, rất có khả năngbọn chúng đã cùng Hắc Ám công hội cấu kết.

- Kiếp trước Nhiếp Ly đối với hắc ám công hộikhông có nhiều lý giải, nghe nói Hắc Ám công hội đã thành lập căn cứ bên trongThánh Tổ sơn mạch, đó là một nơi phi thường an toàn và bí ẩn!

- Có lẽ kiếp trước Thần Thánh thế gia sau khiphản bội Quang Huy chi thành đã đi nương tựa Hắc Ám công hội, bằng không bọn họcòn có thể đi đường nào?

- Đáng chết ! vì cái gì bây giờ mới nghĩ đến !

- Nhiếp Ly bóp chặt quyền đầu, gân xanh bại lộ.Quang cảnh kiếp trước hiện về trước mắt, cảnh tộc nhân chết dưới lợi trảo yêuthú, cảnh hắn thất thiểu cùng nạn dân của Quang Huy Chi Thành tiến vào vô tận hoangmạc, trơ mắt nhìn Diệp Tử Vân chết trước mặt mình, sau phiêu lãng khắp nơitrong Thánh Linh Đại lục... từng tràng hình ảnh hiện ra trước mắt hắn.

- Mắt hắn lóe qua một tia lệ mang, mặc kệ làThần Thánh thế gia hay là Hắc Ám công hội, tất thẩy đều phải hủy diệt !

--------------------------------------

- Bên trong đồ thư quán của Thánh Linh học viện.

- Sau khi trở về, Nhiếp Ly liền cùng bọn ĐỗTrạch, Lục Phiêu dốc lòng tu luyện.

- Từ khi đạt được tàn trang, tu vi Nhiếp Ly liềntăng mạnh lên từng ngày, Thời Không Yêu Linh chi thư tàn trang không ngừng pháthuy hiệu dụng, không ngừng dẫn động linh hồn hải Nhiếp Ly.

- Theo linh hồn hải quay cuồng, linh hồn lựccũng lớn mạnh lên trên biên độ lớn.

- Ba ngày sau, cùng với 1 đống Tử Lam thảo vàđan dược khác, Nhiếp Ly đã đột phá đến Thanh Đồng hai sao cảnh giới.

- Nếu có thể tại lần thí luyện hai tháng sau cóthể tăng lên tới Thanh Đồng ba sao, hiển lộ được thần uy, như vậy tất cả bọnhắn liền có thể được cao tầng của học viện coi trọng, đem làm thiên tài bồidưỡng trọng điểm. Dù là Thánh Linh học viện viện trưởng hay Quang Huy chi thànhcao tầng, đối với những thiên tài võ học đều là phi thường coi trọng . Một khiNhiếp Ly hắn được nhận định là thiên tài võ học, ngay cả Thần Thánh thế giacũng không dễ dàng động đến hắn!

- Trường thí nghiệm lần tới còn đến 2 tháng thờigian, dư sức cho hắn tha hồ tung bay!

- Trừ Nhiếp Ly, tu vi của đám người Đỗ Trạchcùng Lục Phiêu cũng đột nhiên tăng mạnh.

- Hiện tại thì Thẩm Việt đã hoàn toàn không đượcNhiếp Ly để vào mắt, theo thời gian trôi qua, Thẩm Việt sẽ phát hiện hắn cùngNhiếp Ly sẽ có bao nhiêu cỡ nào khoảng cách chênh lệch, đó là 1 con số thiênvăn như trời và đất.

- Lúc này, một tin tức cực hot đang truyền khắpsân trường.

- "Ngươi biết không? Hô Diên Lan Nhược tiểu thưmỗi ngày đều đi sơ cấp ban học đồ võ giả để tìm Nhiếp Ly !"

- "Ngươi biết không? Hô Diên Lan Nhược tiểu thưtrước mặt mọi người tuyên bố rằng nàng sẽ theo đuổi Nhiếp Ly, kết quả cùng TiêuNgưng Nhi cãi nhau, thiếu chút nữa cùng Tiêu Ngưng Nhi tiểu thư đánh nhau 1trận."

- "Ngươi biết không? Hô Diên Lan Nhược tiểu thưcùng Tiêu Ngưng Nhi tiểu thư giành nam nhân, kết quả náo loạn 1 trận! nam sinhkia nghe nói là đệ tử sơ cấp học đồ võ giả!"

- Tin tức càng truyền càng thái quá, thật giảlẫn lộn.

- Toàn bộ Thánh Linh học viện truyền đi baonhiêu tin đồn xung quanh việc hai nữ hài thưởng thức một nam hài. Mấu chốt tinđồn chính là ở chỗ Hô Diên Lan Nhược hay là Tiêu Ngưng Nhi, đều là đại mỹ nữcủa Thánh Linh học viện. Ưu tú nữ hài như vậy, nếu thích đệ tử thiên tài nào đóthì cũng thôi đi, đằng lại là 1 gã võ giả học đồ sơ cấp ban đệ tử, điều nàycũng thật là wá sức kì wái đi.

- Nói đi cũng nói lại, Nhiếp Ly dạo gần đây cũngkhuấy lên 1 hồi phong ba, đầu tiên là khiến mặt mũi của Thần Thánh thế gia némsọt rác, sau là khiêu khích đạo sư, sau đó là tin tức Thần Thánh thế gia muốntrừ bỏ Nhiếp Ly, bây jờ lại dính đến 2 vị đại mỹ nữ, bấy nhiêu đó chuyện cũngkhiến hắn trở thành nhân vật phong vân của học viện.

- Hô Diên Lan Nhược đến đồ thư quán của ThánhLinh học viện tìm vài lần, lần nào Nhiếp Ly cũng lủi đi mất, nghe nói về saumỗi ngày tan học, Hô Diên Lan Nhược đều ở cửa trường học đứng thủ, nhất địnhphải đợi Nhiếp Ly.

- "Nhiếp Ly, ngươi mỗi ngày đều leo tường để ravào học viện, nếu như bị chấp pháp đội của trường học phát hiện cũng thật làphiền toái a!" Lục Phiêu mỉm cười nhìn Nhiếp Ly nói.

- Nhiếp Ly vẻ mặt đau khổ, nói:"Nếu là từ cổngchính ra ngoài, liền sẽ đụng phụ nữ điên kia, lúc đó còn phiền toái chết được!"

- "Nhiếp Ly, ngươi thành thật nói cho chúng tabiết, ngươi là như thế nào trêu chọc Hô Diên Lan Nhược tiểu thư !" Lục Phiêuđối Nhiếp Ly tràn đầy hâm mộ cùng ghen tị, được Hô Diên Lan Nhược đại mỹ nữtheo đuổi, Nhiếp Ly cư nhiên lại thờ ơ, thật sự là không biết nên nói cái gì,nếu là Lục Phiêu hắn, không cần Hô Diên Lan Nhược chủ động theo đuổi, hắn đãchủ động đưa thân mình dâng hiến, không nói đến sự dụ hoặc mê người của Hô DiênLan Nhược, chỉ là một đôi nặng trịch trước ngực kia, tưởng tượng đc sờ một chútliền có bao nhiêu kích thích. Nếu Nhiếp Ly không tuyên bố người hắn thích làDiệp Tử Vân, bọn họ cơ hồ cho rằng Nhiếp Ly thích nam nhân !

- "Ta nào có trêu chọc nàng, nữ nhân này nhấtđịnh ngàn người có một nữ nhân điên!" Nhiếp Ly cười khổ không ngừng.

- "Không có biện pháp, xem ra những ngày kế tiếpchúng ta đều phải cùng ngươi leo tường rồi a!" Đỗ Trạch nhún vai, cười nhẹ nói,hắn đối với những chuyện này ngược lại là không để tâm nghĩ nhiều, hắn chỉchuyên tâm tu luyện, mong muốn thay đổi vận mệnh chính mình và cả gia tộc,Nhiếp Ly khiến hắn có cơ hội như vậy, hắn đời này liền thần phục Nhiếp Ly!

- Đúng lúc này, vài cái thân ảnh mang huânchương từ đằng xa lên tiếng:"Uy, các ngươi là ban học sinh nào? Đang làm cáigì? đứng lại cho ta!"

- Đám Nhiếp Ly nhìn nhau, liền sau đó là sáu cáithân ảnh phóng wa tường vây của Thánh Linh học viện, thoáng cái biến mất tronglàn khói.

-------------------------------

- Thánh Linh học viện ban thiên tài, vài đệ tửtụ cùng một chỗ.

- "Ha ha, Thẩm Phi, nghe nói vị hôn thê củangươi vì một nam nhân lại thiếu chút nữa cùng Hô Diên Lan Nhược nháo sự, chuyệncó phải thật hay không?" Một thiếu niên oai hùng cao lớn mười sáu mười bảy đitới, trêu chọc cười nói.

- Thánh Linh học viện thiên tài ban bên trongphân thành mấy phái, quan hệ cũng không phải được hòa hợp cho cam, nam hài nàygọi là Diệp Hồng, là Diệp Tử Vân tộc huynh (ng cùng tộc có vai vế là sư huynh),trong ban thiên tài tương đối có uy vọng, theo hắn cũng có một đám người, bìnhthường cũng chả có hợp với Thẩm Phi.

- Nghe Diệp Hồng nói, Thẩm Phi nắm chặt quyềnđầu, cơ hồ máu muốn bắn ra. Chuyện này mặc kệ chân tướng như thế nào, nhưngđược loan truyền khắp học viện như vậy, Thẩm Phi hắn cực kỳ mất mặt!

- "Ta nghe ta muội muội nói, nữ hài kia cũngkhông thích ngươi, một khi đã như vậy thì ép duyên làm jì, tặng tự do cho nàng,miễn cho có một ngày ngươi phải đội mũ xanh a (ở tận Thánh Linh đại lục mà biếtsự tích mũ xanh của thời nhà Đường, vãi)!" Diệp Hồng cười nói, hắn là Diệp TửVân tộc huynh, cho nên đối với sự tình của Tiêu Ngưng Nhi cũng được nghe loángthoáng, ảnh hưởng bởi Diệp Tử Vân, trong ban hắn cũng cùng Thẩm Phi đối chọigay gắt.

- Thẩm Phi tuy buồn bực vì Diệp Hồng cứ hướnghắn tìm phiền toái, nhưng hắn cũng không có biện pháp, thân phận Diệp Hồng mẫncảm, lại trên hắn 1 bậc, nên dù có căm tức, hắn cũng phải tránh việc trực tiếpxung đột cùng Diệp Hồng.

- Nhưng chuyện này, Thẩm Phi thật sự không thểnhịn được nữa, hắn cả giận hừ một tiếng nói:"Nữ nhân của Thẩm Phi ta, ai cũngđừng mơ tưởng, nếu ta đã không có được thì người khác cũng đừng hòng mơ tưởngđược !" Chương 42: Hữu chí bất tạiniên caoNghe Thẩm Phinói, lông mi Diệp Hồng thoáng nhướn, con mắt đầy nộ khí, Thẩm Phi cũng quá báđạo chuyện này mà cũng có thể nói được nhưng liệu có làm được haykhông!

Nếu Thẩm Phi muốn đối phó Tiêu Ngưng Nhi thìDiệp Hồng chắc chắn sẽ ra tay!

Diệp Hồng hừ lạnh một tiếng rồi rời đi.

Thẩm Phi nhìn bóng dáng Diệp Hồng, khóe miệng âmtrầm tươi cười, đừng tưởng Thần Thánh thế gia chúng ta sợ Phong Tuyết thế giacác ngươi, đừng nghĩ rằng có truyền kỳ Yêu Linh sư thì giỏi mà kiêu ngạo,một ngày nào đó Thần Thánh thế gia sẽ thay thế Phong Tuyết thế gia các ngươi!

Trên đường.

"Nhiếp Ly !" Một thanh âm thanh thúy vang lên.

Nhiếp Ly theo âm thanh nhìn lại, chỉ thấy mộtthân xinh đẹp áo tơ thanh nhã làTiêu Ngưng Nhi đứng ở xa xa, long mày hơigiận, nhưng vẫn không kém phần xinh đẹp!

"Á, Ngưng Nhi, vài ngày không gặp, ngươi lạiđẹp hơn!" Nhiếp Ly mỉm cười, nghĩ đến sự việc vừa rồi của Hô Diên LanNhược Nhiếp Ly thoáng xấu hổ.

Nghe được Nhiếp Ly nói, trong mắt Tiêu Ngưng Nhixẹt qua một tia vui mừng, má hơi hơi ửng hồng, cầm ra chiếc nhẫn không gianđưa cho Nhiếp Ly nói:"Ngươi kêu ta bán Tử Lam thảo, ta đều đã bán tất cả, đâylà tiền bán Tử Lam thảo!"

Nghe được Tiêu Ngưng Nhi nói, Lục Phiêu cùng ĐỗTrạch hai mặt nhìn nhau, không biết Nhiếp Ly đã cho Tiêu Ngưng Nhi uống canhmê hồn hay sao, nhìn xem bộ dáng Tiêu Ngưng Nhi, dứt khoát là đối Nhiếp Lyrất là nghe lời. Vừa cùng Hô Diên Lan Nhược cãi nhau xong, tự nhiên vẫnkhông có đến chất vấn Nhiếp Ly, ngược lại ngóng trông Nhiếp Ly để đem tiềnbán Tử Lam thảo tới.

Này, này...... Lục Phiêu cùng Đỗ Trạch thậtkhông biết nên nói cái gì, vẫn là Ngưng Nhi nữ thần sao? Bất quá Ngưng Nhi nữthần trước mặt người khác vẫn lãnh đạm cao quý. Không thể tiếp cận,duy nhất chỉ có tiếp xúc Nhiếp Ly là giống bình thường.

"Cám ơn." Nhiếp Ly nhận không chút khách khí,

"Ngưng Nhi nữ thần, ngươi cùng Hô Diên Lan Nhượcđánh nhau thất ah ?" Lục Phiêu nháy mắt mấy cái, mặt đầy nghi ngờ nhìn TiêuNgưng Nhi.

Tiêu Ngưng Nhi ngẩng đầu nhìn Nhiếp Ly một cái,thoáng có chút xấu hổ nói:"Không có gì, ta chỉ là tranh cãi với nàng vàicâu. Nhiếp Ly, ngươi thật nữ nhân kia sao?"

"Không có, nữ nhân đó rất đáng ghét , về sauđừng để ý đến nàng ta là được !" Nhiếp Ly khoát tay nói.

"Nga !" Tiêu Ngưng Nhi lên tiếng, trong lòng thởdài nhẹ nhõm, chung quy Hô Diên Lan Nhược quá gợi cảm, khiến nàng cảm thấyhơi lo.

"Mấy ngày nay tu luyện mồ hôi ra nhiều quá,cả người đều bốc mùi , chúng ta đi nhà tắm tắm rửa một cái, Ngưng Nhi nữ thần,ngươi muốn cùng đi không?" Lục Phiêu cười hì hì nói.

"Ta..ta mới tắm...không đi đâu !" Tiêu Ngưng Nhitrừng mắt nhìn Lục Phiêu một cái.

"Ngươi có thể tắm cùng Nhiếp Ly, chúng ta khôngcảng trở!" Lục Phiêu cười hắc hắc nói.

Nghe được Lục Phiêu nói, Tiêu Ngưng Nhi nhấtthời xấu hổ đến mặt đỏ bừng.

"Lục Phiêu tên này trong miệng chó phun khôngra ngà voi, ngươi đừng để ý đến hắn !" Nhiếp Ly vỗ vỗ đầu Lục Phiêu, nhìnTiêu Ngưng Nhi nói.

"Ân." Tiêu Ngưng Nhi gật đầu, bộ dáng ngượngngùng.

"Nhiếp Ly, ngươi thật là không nghĩa khí,trước mặt Ngưng Nhi nữ lại nói ta miệng chó phun không ra ngà voi, trọngsắc khinh bạn à!"

Nhìn đám người Nhiếp Ly cùng Lục Phiêu cãi nhauầm ĩ, Tiêu Ngưng Nhi có chút hâm mộ, bên cạnh nàng, đã rất lâu không có bằnghữu như vậy , trong đầu nàng bỗng nhiên xẹt qua một thân ảnh, là Diệp Tử Vân,trước đây, nàng cùng Diệp Tử Vân là bằng hữu tốt, chỉ tiếc giữa hai người cự lycàng lúc càng lớn. (vì trai đó mà)

Hơn nữa, Nhiếp Ly thích là Diệp Tử Vân !

Tiêu Ngưng Nhi thầm nghĩ, nàng nhất định sẽkhông thua Diệp Tử Vân !

Xa xa, một đám mười mấy người chậm rãi đi qua,bọn họ người bận áo hoa, người cầm đầu là một thanh niên tầm ba mươituổi, thân hình cao lớn, tóc ố vàng che lấp hơn phân nửa khuôn mặt, ánh mắt lợihại giống như chim ưng, mang theo vài phần âm kiệt.

Anh mắt thanh niên kia đảo qua trên người NhiếpLy, trong mắt lóe qua một tia kinh ngạc, lập tức khôi phục bình tĩnh, cùng vàingười nói chuyện, đi ngang qua đám Nhiếp Ly.

Lông mi Nhiếp Ly hơi hơi thoáng nhướn, trong ánhmắt người kia lóe qua một tia khác thường, bị Nhiếp Ly bắt giữ, Nhiếp Ly tronglòng thầm nghĩ, mình và người này đã từng gặp qua.

Tại thời điểm qua sát người thanh niên kia,Nhiếp Ly bắt giữ một tia khí tức, nhóm người này chính là bọn họ đám người củaHắc Ám công hội đã đụng độ tại di tích Cổ Lan thành.

Vẻ mặt Nhiếp Ly bình tĩnh một đường đi lướtqua,không có biểu hiện ra cái gì, nếu hắn biểu hiện ra bất cứ một tia sửng sốt nàotrên gương mặt, thì sẽ bị thanh niên kia phát hiện nói không chừng đốiphương ngay lập tức sẽ giết người diệt khẩu.

Xa xa, thanh niên kia quay đầu liếc nhìn NhiếpLy.

"Lão đại, tiểu tử này hẳn là không nhận ra chúngta !" một thủ hạ bên cạnh nói.

"Ân." thanh niên kia hơi hơi gật đầu, hắn chínhlà Vân Hoa chấp sự, trong Cổ Lan thành tất yếu phải giấu mình cẩn thận.

"Muốn xử lý hắn hay không?" Một thủ hạ khác hỏi.

"Không cần !" Vân Hoa chấp sự lắc đầu, bên trongQuang Huy chi thành giết người, nếu thành chủ phủ truy ra sẽ phiền toái .

Đám người Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngưng Nhi, ĐỗTrạch, Lục Phiêu đi qua hai con phố, không nhìn tới nhóm người kia , Nhiếp Lylúc này mới một hơi thở dài nhẹ nhõm.

"Ngưng Nhi, vừa rồi đám kia là loại người nào?"Nhiếp Ly cười nhẹ hỏi.

"những người vừa rồi đó?" Tiêu Ngưng Nhi nhớlại, nhoẻn miệng cười nói,"Là người của Trích Tinh tửu lâu, Trích Tinh tửulâu có vẻ là một chi nhánh của Thần Thánh thế gia!" Tiêu Ngưng Nhi cũngkhông biết đến cùng vì cái gì Nhiếp Ly hỏi thăm việc này.

Trích Tinh tửu lâu? chi nhánh Thần Thánh thếgia? Nhiếp Ly hơi hơi gật đầu, đem mấy điều này nhớ kỹ.

Bên trong Quang Huy chi thành thật đúng là nguycơ tứ phía, xem ra không thể không bày ra một ít năng lực, nhiều một tí antoàn một ít .

"Chúng ta đi Hiệp hội luyện đan trước!" Nhiếp Lysuy nghĩ một chút nói, thế cục Quang Huy chi thành so với hắn tưởng tượng phứctạp hơn nhiều, không biết có bao nhiêu người của Hắc Ám công hội mai phục, xemra hắn phải vạn phần cẩn thận mới được . Nhiếp Ly cẩn thận nhớ lại , kiếptrước trận chiến cuối cùng trong Quang Huy chi thành những người quyếtchiến đến anh dũng hy sinh trong trận chiến với yêu thú đó là nhữngngười đáng giá tín nhiệm. Nhiếp Ly muốn tận khả năng gom góp càng nhiềulực lượng càng tốt.

Tại Quang Huy chi thành, hiệp hội luyện đan sưmặc dù có điểm xuống dốc , nhưng vẫn như cũ là một quái vật lớn, chỉ so vớitam đại đỉnh phong thế gia là kém hơn mà thôi.

Nhiếp Ly trong đầu còn có các loại tri thức vềphương diện luyện đan, nếu sử dụng thích đáng, nói không chừng có thể hỗ trợhiệp hội luyện đan sư chấn hưng, hiệp hội luyện đan sư cường đại có thể tăngcường thực lực Quang Huy chi thành, coi như là Nhiếp Ly cống hiến cho sứcmạnh của Quang Huy chi thành.

hiệp hội Luyện đan sư, là một mảnh kiến trúcnối tiếp không dứt, mặt sau bao gồm các đình viện đình đài, chiếm diệntích đất cực lớn, trước mặt là một tòa đại sảnh, các luyện đan sư thân mặccác loại trường bào đầy màu sắc ra ra vào vào.

Tuy rằng hiệp hội luyện đan sư hiện tại có chútxuống dốc, nhưng từ những quần thể kiến trúc to lớn này, liền có thể tưởngtượng năm đó luyện đan sư công hội huy hoàng cỡ nào.

Luyện đan sư chia làm các cấp bậc, Đại SưvàTông Sư, từng cái cấp bậc lại chia làm sơ cấp, trung cấp, cao cấp ba cấpbậc, cấp bậc học sư bận áo xám, Đại Sư mặc áo trắng, Tông Sư bận áo bạc.Như vậy tại hiệp hội luyện đan sư ra vào, đều là cấp học sư, cấp đại sư phithường hiếm thấy, ngẫu nhiên có một hai cá nhân đi ra đi vào.

Luyện đan hiện tại đang có chút xuống dốc ,cho nên vài thiên phú tuyệt hảo, các thiên tài đều không muốn tại phương diệnluyện đan hao phí thời gian, chuyên chú tu luyện võ học, vì thế hiệp hộiluyện đan sư thời kì giáp hạn, thế hệ trẻ luyện đan sư tương đối ít.

Tiến vào hiệp hội luyện đan sư, đám người TiêuNgưng Nhi, Đỗ Trạch, Lục Phiêu hết nhìn đông tới nhìn tây, bọn họ có điểm khônghiểu Nhiếp Ly tới nơi này làm gì.

Nhiếp Ly cẩn thận nhớ lại, lúc này luyện đansư hiệp hội hiện có sáu vị có quyền cao nhất gọi là Hội Trưởng Lão, làmột đám lão gia hỏa, thấp nhất là trung cấp luyện đan đại sư, có hai cao cấpluyện đan đại sư, về phần cấp Tông Sư , trước mắt luyện đan sư hiệp hội khôngcó. Trừ này sáu người Hội Trưởng Lão ra, còn có một Dương quản sự, phụ tráchquản lý hiệp hội luyện đan sư và rất nhiều việc vặt vãnh khác.

Kiếp trước trận chiến cuối cùng tại Quang Huychi thành, hiệp hội luyện đan sư ra rất nhiều lực, cuối cùng tất cả mọi người ởtrong một trận chiến kia anh dũng chết trận , ít nhất có thể xác định bọn họcùng Thần Thánh thế gia hẳn là không phải một nhóm

"Xin chào, xin hỏi các ngươi đến đây có chuyệngì?" Một tiểu cô nương măc áo xám trường bào đi tới, dò hỏi, nàng là luyện đansư hiệp hội phụ trách tiếp đãi người ra vào tại đại sảnh."Ta đến khảo hạchluyện đan sư !" Nhiếp Ly nhìn tiểu cô nương cao gầy trước mắt, cười nhẹnói,"Không biết xưng hô vị cô nương này như thế nào?"

Tiêu Ngưng Nhi, Đỗ Trạch, Lục Phiêu đám ngườisửng sốt nhìn thoáng qua Nhiếp Ly, bọn họ còn tưởng rằng Nhiếp Ly tới nơi nàylà tới tìm người , không nghĩ tới Nhiếp Ly là tới thi khảo hạch luyện đan sư, chẳng lẽ Nhiếp Ly đối luyện đan cũng tinh thông?

Ở cùng Nhiếp Ly lâu như vậy, bất cứ sự tìnhphát sinh trên người yêu nghiệt Nhiếp Ly, đám người Đỗ Trạch, Lục Phiêu đều sẽkhông cảm giác kỳ quái .

Tiểu cô nương nhìn thoáng qua Nhiếp Ly, hiện tạithế hệ trẻ đến đây khảo luyện đan sư rất ít, có người mới đi vào, hiệp hộiluyện đan sư đương nhiên là hoan nghênh .

"Ta là Tiểu Lan, ngươi muốn tới khảo hạch sơcấp học đồ ah? Sơ cấp học đồ phải đọc thành thạo hơn mười bản luyện đan cơ sở!" Tiểu Lan mỉm cười nói, hơn mười bản dày mấy chục vạn chữ dùng để làm cơsở luyện đan, cũng đã khiến không biết bao nhiêu người chán nản mà lùi bước. Thế nhưng đây là chuyện không có cách nào khác, muốn trở thành luyện đan sư,nếu ngay cả phối trí đan dược cơ sở nhất, đan dược nguyên lý đều không biết, sẽlà tai nạn chết người .

"Tiểu Lan cô nương, ta có thể khảo hạch sơ cấpluyện đan đại sư không?" Nhiếp Ly nhìn về phía Tiểu Lan hỏi.

Tiểu Lan nghe được Nhiếp Ly nói, ngẩn người mộtchút, lập tức bật cười nói:"Tuy rằng không phải là không thể, thế nhưng ngươibiết đạt tới cảnh giới sơ cấp luyện đan đại sư, cần phải chuẩn bị những gìkhông? Trừ hơn mười bản luyện đan cơ sở ra, còn có đọc một lượt mấy trăm bảnnghiên cứu điển tịch các loại dược liệu!" Tiểu Lan nhìn lướt qua Nhiếp Ly, nghĩNhiếp Ly mới tí tuổi, cho rằng Nhiếp Ly từ trong bụng mẹ bắt đầu đọc sách,chỉ sợ cũng không thể đọc xong một vài điển tịch, chứ đừng nói là tinhthông , hơn nữa sơ cấp luyện đan đại sư, đều có kinh nghiệm học đồ ít nhấtlà vài chục năm, Nhiếp Ly sợ là ngay cả lô đỉnh luyện đan còn chưa tiếp xúcqua, cho là qua cửa thứ nhất, thì cửa thứ hai luyện đan, chỉ sợ không có khảnăng qua được?

Nhiếp Ly cũng quá tự tin không chịu kiên địnhhọc tập, tưởng một bước có thể lên trời !

Nhiếp Ly trừng mắt nhìn Tiểu Lan nhìn, nói:"Cóchí thì liên quan gì đến tuổi tác không phải sao? Tiểu Lan cô nương mau dẫnta đi đến khu vực khảo hạch sơ cấp luyện đan đại sư đi !" Chương 43: Luyện Đan Đại Sư?Nhiếp Ly yêucầu, nàng cũng không thể cự tuyệt, bởi vì đây là quy định của hiệp hội LuyệnĐan Sư, bất kể là khảo hạch sơ cấp Học đồ hay là khảo hạch sơ cấp Luyện Đan ĐạiSư, đều hoàn toàn cởi mở! Bất luận kẻ nào cũng có thể tham dự, không có quyđịnh tuổi, chỉ cần giao nạp hai trăm Yêu Linh Tệ là được rồi.

Một ít cao cấp Học đồ thậm chí cách mỗi mộttháng đều tới đây tham gia cuộc thi, bởi vì một khi qua liền ba cửa ải, thiđậu khảo hạch sơ cấp Luyện Đan Đại Sư, thân phận của bọn hắn và đãi ngộ, sẽphát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Bất quá khảo hạch sơ cấp Luyện Đan Đại Sư khôngphải dễ dàng qua, bình thường một cuộc cuộc thi, một trăm người đoán chừng cũngchỉ còn vài người qua được cửa thứ nhất, cửa thứ hai cùng cửa thứ banghe nói càng khó hơn!

"Tham gia khảo hạch sơ cấp Luyện Đan ĐạiSư cần trả hai trăm Yêu Linh Tệ, chỉ cần trả tiền một lần duy nhất!"Tiểu Lan cô nương nhìn về phía Nhiếp Ly nói.

"Hai trăm Yêu Linh Tệ mà thôi, dẫn tađi!" Nhiếp Ly nói với Tiểu Lan cô nương, rồi quay đầu lại nhìn đám ngườiTiếu Ngưng Nhi.

"Các ngươi ở chỗ này đợi ta, ta thông quacuộc khảo hạch liền tới tìm các ngươi!" Nhiếp Ly lộ ra thàn thái nhẹnhõm tự tại.

"Tốt, chờ ngươi khảo thí xong sẽ cùngnhau tổ chức tìm chỗ liên hoan!" Lục Phiêu cười hắc hắc nói, hiển nhiênlà rất có lòng tin ở Nhiếp Ly. .

"Nhiếp Ly cố gắng lên!" Tiếu Ngưng Nhihai tay để trước ngực, ôn nhu nói ra.

Nghe được đối thoại của đám người Nhiếp Ly cùngLục Phiêu, Tiểu Lan cô nương liếc mắt một cái, đó là khảo hạch Luyện Đan ĐạiSư, không phải là khảo hạch Học đồ, mấy người Nhiếp Ly này cũng không phảilà không biết, bọn hắn cho rằng khảo hạch sơ cấp Luyện Đan Đại Sư dễ dàngvậy sao? hai trăm Yêu Linh Tệ của Nhiếp Ly hơn phân nửa là mất trắng, bất quálà dùng tiền của Nhiếp Ly, không liên quan tới tiền của nàng, nàng chỉ cầncố gắng hết sức chức trách của mình thì tốt rồi.

"Đi theo ta!" Tiểu Lan cô nương bĩubĩu môi, không nói nữa.

Trường thi Sơ cấp Luyện Đan Đại Sư, một hànhlang thật dài hướng xa xa, bên cạnh là một đám phòng nhỏ, mỗi một người thamgia khảo hạch sơ cấp Luyện Đan Đại Sư đều sẽ tiến vào một cái gian phòng đó,hoàn thành khảo hạch tri thức luyện đan rất là phức tạp, sau đó mấy vị sơ cấpLuyện Đan Đại Sư chấm bài thi thông qua, mới có thể tiến nhập vòng khảo hạchtiếp theo.

tham gia cuộc thi lúc này tổng cộng có sáungười, trong đó có ba thanh niên hơn ba mươi tuổi, có hai người cái đã đầu tócbạc trắng, người còn lại là Nhiếp Ly.

Khi bọn họ chứng kiến Tiểu Lan dẫn Nhiếp Lytiến đến, cả đám đều há hốc mồm.

Một thanh niên ánh mắt trong đó nhìn Nhiếp Ly,hắn lông mi chút nhíu lạinói: "Ngươi là tới làm gì?"

Nhiếp Ly ngẩng đầu nhìn người thanh niên kia,nhàn nhạt nói ra: "Ta với các ngươi giống nhau , đương nhiên là tới thamgia cuộc thi khảo hạch !"

Người thanh niên kia nhìn thoáng qua quần áoNhiếp Ly đang mặc, vừa nhìn trang phục của Nhiếp Ly không có chút nào thếgia đệ tử đại tộc, hắn khinh miệt cười to nói: "Hặc hặc, nổ như rắm,tiểu hài tử rõ ràng tới tham gia Luyện Đan Đại Sư khảo hạch, , ngươi đi lộnchỗ rồi, đi tham gia khảo hạch sơ cấp Học đồ còn chưa chắc qua!" Mộtthiéu niên mười ba mười bốn tuổi tới tham gia khảo hạch sơ cấp Luyện Đan ĐạiSư, đây quả thực là một loại sỹ nhục!

"Ngươi là ai?" Nhiếp Ly nhàn nhạt mànhìn người thanh niên kia.

"Ta là đệ tử đan dược thế gia Sở thị giatộc, tên gọi Sở Ninh!" Sở Ninh ngạo nghễ nói.

"Đan dược thế gia? Sở thị gia tộc cũng xứngđược xưng tụng đan dược thế gia?" Nhiếp Ly khinh thường cười lạnh nói, hắnnhớ tới lúc trước tại di tích Cổ Lan Thành từng có đụng chạm Sở Nguyên, ngườikia bề ngoài giống như cũng là từ Sở thị gia tộc.

" Sở thị gia tộc ta trong lịch sử từng xuấthiện ba vị cao cấp Luyện Đan Đại Sư, sáu vị trung cấp Luyện Đan Đại Sư cùng hơnhai mươi vị sơ cấp Luyện Đan Đại Sư, như thế nào không phải đan dược thếgia?" Sở Ninh ngạo nghễ nói ra.

"Suốt ngày đem quá khứ huy hoàng đặt ởngoài miệng thì có cái gì hữu dụng, hiện tại đâu? Sở thị gia tộc hôm nay tổngcộng cũng chỉ có một vị sơ cấp Luyện Đan Đại Sư mà thôi, còn cân xứng được vớiđan dược thế gia sao?" Nhiếp Ly phản bác cười.

Sở Ninh không nghĩ tới một đứa bé như Nhiếp Ly,lại hiểu biết về Sở thị gia tộc được rõ ràng như vậy, hơn nữa miệng lưỡihết sức bén nhọn.

"Hừ hừ, vậy thì thế nào, ta Sở Ninh nhấtđịnh sẽ trở thành Luyện Đan Đại Sư, tiểu hài tử miệng còn hôi sữa, hay là cútnhanh lên à, đây là trường thi Luyện Đan Đại Sư, nơi đây không phải địa phươngcho ngươi chơi đùa!" Sở Ninh hừ một tiếng nói, tuy rằng hắn đã khảo thíhai lần rồi, nhưng lần thứ ba này hắn vẫn là tương đối là có lòng tin sẽđậu.

Nghe được Sở Ninh nói, bên cạnh mấy người thanhâm cười khẽ, những người này ít nhất tại luyện đan đã hơn 10 năm hoặc thậmchí mấy chục năm nghiên, giờ mới bắt đầu tham gia khảo hạch sơ cấp Luyện ĐanĐại Sư mà thôi, nếu như bị một đứa bé như Nhiếp Ly khảo thí thành công, cáimặt của bọn hắn để nơi nào?

Nhiếp Ly nhún nhún vai, thản nhiên mà nói:"Đến lúc đó chúng ta sẽ biết!"

Nhiếp Ly đẩy một cánh cửa ra, đi vào.

Sở Ninh cười lạnh một tiếng, hắn không tin, mộttiểu hài tử có thể tu luyện đan dược tới loại trình độ nào, hắn đi vào mộtcánh cửa khác trong đó.

Nhiếp Ly đi sau khi đi vào, hai sơ cấp Luyện ĐanĐại Sư đang ngồi ở phía trước, đều là năm sáu chục tuổi, bên cạnh đặt cái bàn,phía trên thả một chồng sách còn có một cây bút làm bằng sừng dê.

Chứng kiến Nhiếp Ly tiến đến, một vị sơ cấpLuyện Đan Đại Sư sửng sốt, nghi ngờ hỏi: "Vị học viên này, ngươi có phảihay không đi lộn chỗ, đây là trường thi sơ cấp Luyện Đan Đại Sư!"

"Hai vị đại sư, ta không có đi sai, ta tớitham gia cuộc thi khảo hạch sơ cấp Luyện Đan Đại Sư!" Nhiếp Ly rấtkhách khí nói, đối với giám khảo, vẫn có lễ phép một chút.

Hai mặt hai vị sơ cấp Luyện Đan Đại Sư nhìnnhau, không biết hài tử nhà ai, rõ ràng tùy tiện mà tới tham gia khảo hạch sơcấp Luyện Đan Đại Sư, một lát nữa Nhiếp Ly sẽ biết cuộc thi khảo hạch sơ cấpLuyện Đan Đại Sư có bao nhiêu khó khăn! Nếu như không phải vài chục năm nghiêncứu luyện đan, thì không cách nào trở thành một Luyện Đan Đại Sư!

"Được rồi, cái bàn này bên trên có hơn batrăm sáu mươi cuộn giấy kẹp, ngươi tùy tiện từ đó rút ra mấy cuộn, phía trêntràn ngập các vấn đề về luyện, ngươi đem đáp án ghi ở phía trên, tổng cộngmuốn rút ra hai mươi cuộn, làm xong trong hai canh giờ, tỉ lệ chính xác đạttới chín thành trở lên, mới có thể tiến nhập vòng khảo thí tiếp theo!" mộtvị Luyện Đan Đại Sư trong đó nói ra.

"Vị đại sư này, ngươi giúp ta chọn ngẩunhiên mấy cuộn đi!" Nhiếp Ly nhìn về phía một vị Luyện Đan Đại Sư nói ra,cuộn giấy từ vị Luyện Đan Đại Sư lựa chọn, vậy sẽ ngăn cản khả năng ăn gian!

Vị Luyện Đan Đại Sư chứng kiến ánh mắt trongsuốt của Nhiếp Ly, khẽ gật đầu nói: "Tốt!" Hắn tùy cơ mà rút ngẩunhiên hai mươi cuốn sách trong đó, đặt ở trước mặt Nhiếp Ly, "Liền bắtđầu làm bài thi!"

Nhiếp Ly cầm bút sừng dê, nhìn lướt qua vấn đềtrên tờ giấy này, khóe miệng mỉm cười, những vấn đề này với hắn mà nói, quảthực rất đơn giản, giống như là đem bài tập của luyện Đan học đồ choLuyện Đan Đại Sư làm, Nhiếp Ly đối với sự hiểu biết về luyện đan đãvượt ra cảnh giới khỏi Luyện Đan Đại Sư! Có vấn đề, là nếu Nhiếp Ly đem đápán phức tạp viết lên sợ rằng những Luyện Đan Đại Sư này xem sẽ không hiểu,nên hắn cố ý đem đáp án viết lên rất đơn giản rõ ràng, Nhiếp Ly cũng chỉ cóthể ghi như vậy, bởi vì những Luyện Đan Đại Sư này đối với kinh nghiệm luyệncăn bản vẫn chưa đạt tới cấp độ kia!

Nhiếp Ly vung bút như bay, xoát xoát xoát màhoàn thành giải đáp mười mấy vấn đề

Hai vị Luyện Đan Đại Sư còn tưởng rằng, Nhiếp Lysẽ giải đáp không được dù chỉ là một vấn đề, không nghĩ tới Nhiếp Ly làmđược mà làm rất nhanh, rất nhanh hoàn thành mười mấy cái giải đáp, bọn hắncòn tưởng Nhiếp Ly ghi loạn.

"Đề thứ nhất đề là công dụng mười sáu loạiNguyên Linh Thảo, ồ, trả lời được không tệ, một cái cũng không sai!"

"Đề thứ hai đề là quá trình luyện chếNgưng Nguyên Đan ghi rõ ràng các hạng mục công việc? hai mươi sáu bước đềughi rõ ràng chính xác!"

. . .

Hai vị Luyện Đan Đại Sư hai mặt nhìn nhau, phảnứng đầu tiên của bọn hắn là, Nhiếp Ly khẳng định ăn gian, hài tử mười ba mườibốn tuổi, làm sao có thể đem những quá trình này cũng phân giải được thấu triệtnhư vậy, chỉ nhìn một cách đơn thuần mà nói, từ mấy vạn loại dược thảo, mấynghìn loại đan dược tùy tiện chọn lựa đến, phải có tri thức, uyên bác cỡ nàomới có thể giải đáp những vấn đề này trôi chảy như vậy?

Có thể những cuộn giấy rõ ràng là do bọn hắn rútra, đây cơ hồ ngăn cản khả năng ăn gian của Nhiếp Ly!

hài tử mười ba mười bốn tuổi, coi như là từtrong bụng mẹ bắt đầu đọc và các loại điển tịch, cũng không có biện pháp đọchết nhiều như vậy điển tịch!

Hai vị Luyện Đan Đại Sư nhìn nhau cười khổ, thếgian này, chẳng lẽ thật sự có người sinh ra đã siêu phàm biết mọi thứ sao?Sinh ra đã biết, là chỉ vừa ra đời, liền có được trí tuệ thường nhân khó đạtđến.

Dưới tình huống bình thường, người bình thườnghoàn thành một cuộn bài thi ít nhất cần một khắc chuông, có thể tại quy địnhthời gian hoàn thành mười bài thi quá ít quả thực rải rác có thể đếm được,rất nhiều người đều đã bị một ít vấn đề không giải được và kẹt lại. Thếnhưng quả thực Nhiếp Ly không hề dừng lại mà làm những vấn đề này, cơ hồ làdùng một khắc chuông hoàn thành ba bài giải củ aba cuộn đề thi, tốc độkhông đến một giờ, mười bài thi cũng đã tràn ngập đáp án.

Nhiếp Ly hoàn thành một cuộn bài thi, hai vịLuyện Đan Đại Sư liền sẽ chấm bài thi, kết quả bọn hắn hoảng sợ phát hiện, mườibài thi, thậm chí ngay cả một điểm sai sót đều không có, có một vài vấn đề trảlời thập phần tinh diệu, vượt ra khỏi một ít điển tịch ghi chép, làm bọn hắncũng không khỏi tấm tắt khen ngợi và kiểm tra!

Thiên tài!

Chính thức thiên tài!

Hai vị Luyện Đan Đại Sư sợ hãi thán phục khôngthôi, tâm tình kích động, chuyện này, nhất định phải báo cáo cho hội Trưởnglão, lại để cho Hội trưởng biết! Nhiếp Ly bây giờ còn nhỏ, liền có được họcthức kinh người như thế, đợi tiếp qua vài năm vậy sẽ biến thành dạng gì?

Nói không chừng Nhiếp Ly chính là cái người sẽmột lần nữa chấn hưng hiệp hội Luyện Đan Sư, bọn hắn không khỏi kích động đứnglên, cho đến lúc đó, với tư cách Đạo sư chấm bài thi cho Nhiếp Ly, mình cũngchính là đại công thần!

"Không biết vị công tử này là xuất thântừ thế gia nào?" Một cái trong hai lão đầu cười tủm tỉm nói, "Ta làHô Duyên Minh, hắn gọi Mục Dương, đều là sơ cấp Luyện Đan Đại Sư!"

"Hai vị ân sư trực tiếp xưng hô tên đệ tửlà được rồi, ta là Nhiếp Ly, đến từ Thiên Ngân thế gia!" Nhiếp Ly lập tứckhiêm tốn nói, rõ ràng lại có một người họ Hô Duyên đấy, không biết có phảihay không là người của Hô Duyên thế gia (có liên quan tới Hô Duyên Dâm nữ Biểu tượng cảm xúc smile.

Nghe được Nhiếp Ly nói, Hô Duyên Minh cùng MụcDương dương con mắt đều híp cong mắt..., Nhiếp Ly xưng hô ân sư lại để cho haivị sơ cấp Luyện Đan Đại Sư mở cờ trong bụng. Không tệ không tệ, tuổi nhỏ nhưvậy, có thiên phú như thế, lại không tự cao tự đại, nếu như Nhiếp Ly thật cóthể cắm dùi được một chỗ trong hiệp hội Luyện Đan Sư, câu ân sư này liền có thểlại để cho địa vị của bọn hắn tăng lên rất nhiều. Chương 44: Thông qua đượcThiên Ngân thếgia, hai vị sơ cấp Luyện Đan Đại Sư có chút ấn tượng, đó là một gia tộc rất nhỏbên trong các quý tộc thế gia, không có danh khí gì, thực lực cũng không có gìđặc biệt. Hai người bọn họ mỉm cười, nếu như Nhiếp Ly đến từ hào môn thế giathậm chí là đỉnh phong thế gia, bọn hắn sẽ dùng ân huệ đối với Nhiếp Ly thi,Nhiếp Ly cũng sẽ không để ở trong lòng, nhưng Nhiếp Ly đến từ một tiểu gia tộc,vậy là tốt rồi.

Hai vị sơ cấp Luyện Đan Đại Sư cùng Nhiếp Ly hànhuyên thoáng một phát, phát hiện Nhiếp Ly quả thực là tinh thông đối với luyệnđan, thực tế quá trình thao tác cũng là rất quen thuộc.

Yêu nghiệt a!

Hai người bọn họ hiện tại kinh nghiệm luyệnđan đã nghiên cứu trên mấy chục năm, cuối cùng tại thời điểm bốn mươi nămmươi tuổi mới thi đậu sơ cấp Luyện Đan Đại Sư, ngẫm lại tuổi Nhiếp Ly, bọn hắnkhông khỏi đỏ mặt. Thật sự là người so với người sao! lúc này Nhiếp Ly mới mườimấy tuổi, đã có học thức không kém hơn của bọn hắn!

Có chí không có quyết định ở tuổi lớn haynhỏ!

Đây thời điểm nên cấp cho Nhiếp Ly một điểm ântình rồi!

Hai vị sơ cấp Luyện Đan Đại Sư đem bài thi NhiếpLy góp nhặt đứng lên, chuẩn bị mang cho hội trưởng tự mình xem qua, thiên tàikhiêm tốn hữu lễ như vậy, như thế nào cũng không để hắn chạy đi!

"Nhiếp Ly, ngươi trước tiên ở nơi đây chờmột chút, hai người chúng ta đi gặp hội trưởng, xem một chút có thể hay khôngđặc biệt cho ngươi tiến vào hiệp hội Luyện Đan Sư!" hai vị sơ cấp Luyện ĐanĐại Sư khẽ cười nói.

"Vậy phiền hai vị ân sư rồi!" Nhiếp Lycàng khiêm tốn, có chút cúi người chào nói.

Chứng kiến cử động Nhiếp Ly, hai vị sơ cấp LuyệnĐan Đại Sư mừng rỡ toàn thân lỗ chân lông đều thư giãn, cầm lấy những bài thikia vội vàng rời đi.

Lúc này, gian phòng khác cách vách bên trong.

Sở Ninh đang cố gắng làm lấy bài thi, thời gianđã qua một nửa, hắn mới hoàn thành ba cuộn giấy bài thi mà thôi. Đây đã làhắn lần thứ ba đến khảo hạch sơ cấp Luyện Đan Đại Sư, hai lần trước hắn xácđịnh tỉ lệ sáu thành cũng chưa làm tới, mặt khác còn có ba cái đề bài làtrống không, hắn đem tất cả những gì mình không biết đều đọc thuộc lòng đếntinh thông, mới tham gia cuộc thi.

Trước khi đến, hắn từng âm thầm thề, hắn nhấtđịnh phải qua!

Thế nhưng là, lúc này hắn làm được nội dung sovới lúc trước còn khó hơn!

Sở Ninh không ngừng kêu khổ, trước khi đến bêntrong Không Gian Giới Chỉ của hắn có rất nhiều đáp án, nhưng mà hai vị sơcấp Luyện Đan Đại Sư ở bên cạnh nhìn chằm chằm, hắn không có cơ hội ăn gian.Cũng đã qua một giờ, mấy tấm bài thi bên trên của hắn rải rác mấy cái đáp án.

Chứng kiến đáp án Sở Ninh, hai vị sơ cấp LuyệnĐan Đại Sư làm giám thị không khỏi lắc đầu, Sở Ninh trả lời chính xác vớitỉ lệ tối đa chỉ có thể đạt tới sáu thành, mà muốn trở thành một sơ cấp LuyệnĐan Đại Sư, ít nhất phải đạt tới tỉ lệ chính xác chín thành trở lên mới được.

Hai giờ qua, tiếng chuông bên ngoài vang lênreng reng reng.

Sở Ninh không cần nghĩ, hắn thất hồn lạc pháchmà đứng lên, đi ra phía ngoài, thất bại, phải một năm sau mới có cơ hội thamgia cuộc thi sơ cấp Luyện Đan Đại Sư!

Trên hành lang, nguyên một đám học viên đến đâytham gia cuộc thi sơ cấp Luyện Đan Đại Sư đi ra, chỉ có một người thanh niênhơn ba mươi tuổi mặt lộ vẻ vui mừng, những người khác đều là vẻ mặt buồn rườirượi, cửa thứ nhất này thật sự quá khó khăn.

đại sảnh hội Trưởng lão Luyện Đan Sư hiệp.

"Hội trưởng, người nhìn xem phần bài thinày!" Hô Duyên Minh đem hai trương bài thi đưa cho Cổ Viêm.

Toàn bộ hiệp hội Luyện Đan Sư tổng cộng có haicao cấp Luyện Đan Đại Sư, Cổ Viêm là một số đó, đồng thời hắn cũng là hộitrưởng hiệp hội Luyện Đan Sư, đầu hắn đầy tóc trắng, đã hơn sáu mươi tuổi rồi.

Một phần bài thi mà thôi, hai vị sơ cấp LuyệnĐan Đại Sư vội vội vàng vàng mà đưa cho hắn nhìn, Cổ Viêm đang tại luyện đanlại bị cắt ngang, tâm tình cũng không tốt.

"Hội trưởng, đây là bài thi của một đệ tửtham gia cuộc thi sơ cấp luyện đan, thỉnh hội trưởng xem qua!" Hô DuyênMinh nói ra, mặc dù chứng kiến Cổ Viêm hội trưởng thần sắc không tốt lắm, bọnhắn cũng không chút ngại ngùng, hào hứng tràn đầy.

Cổ Viêm hừ lạnh một tiếng, cầm lấy những bàithi, nhìn một chút, nói: "Đệ tử này cũng không tệ, tất cả vấn đề đều đápđúng, trả lời có chút sâu sắc đúng chỗ, lại để cho hắn đi tham gia khảo thí đợtthứ hai a!" Cổ Viêm thần sắc thoáng buông lỏng một điểm, dù sao người cóthể ở vòng đệ nhất sơ cấp Luyện Đan Đại Sư trong khảo hạch trả lời toàn bộ,vẫn tương đối ít.

Hô Duyên Minh cùng Mục Dương nhìn nhau cườicười, Hô Duyên Minh nói: "Ta khẩn cầu hội trưởng trực tiếp để cho hắnthông qua, gia nhập hiệp hội Luyện Đan Sư chúng ta!"

"Trực tiếp thông qua?" Cổ Viêm lôngmày nhướng lên, lắc đầu nói, "Điều đó không có khả năng, muốn trở thành sơcấp Luyện Đan Đại Sư, ngoại trừ phải hiểu được rất nhiều luyện đan kinh nghiệm,còn phải thành thạo thao tác thực tế mới được, hắn nếu là vẻn vẹn thông quađược cửa thứ nhất, hoàn toàn không có bất kỳ kinh nghiệm thao tác thực tế, làkhông thể trở thành một sơ cấp Luyện Đan Đại Sư!"

"Hội trưởng, nếu như người kia, là một hàitử mười ba tuổi đầu? Mặc dù không có kinh nghiệm thực tế luyện đan, nhưng kinhnghiệm là có thể bồi dưỡng! Nếu như bỏ lỡ như vậy một thiếu niên thiên tài,chúng ta khẳng định người sẽ phải hối hận!" Mục Dương ở một bên nói ra.

Nghe được Mục Dương nói, dù là trầm ổn như là CổViêm, cũng là bỗng nhiên kinh ngạc hỏi: "Ngươi nói cái gì, hắn là hài tửmười ba tuổi?"

"Đúng vậy, hội trưởng!" Mục Dương cùngHô Duyên Minh đồng thời gật đầu nói.

"Có phải hay không các người cùng mộtnhóm lừa gạt ta, một hài tử mười ba tuổi, làm sao có thể đọc thuộc lòng nhiềuluyện đan điển tịch như vậy, hoàn thành bài thi sơ cấp Luyện Đan Đại Sư!"Cổ Viêm đảo qua Mục Dương cùng Hô Duyên Minh.

"Chúng ta sao dám lừa gạt hội trưởng?"

"Các ngươi đi đem hắn mang đến, mặt kháclập tức để cho Dương Lý Sự đến chỗ của ta, chuyện này không được nói cho bấtluận kẻ nào, cho dù là cho mấy vị Trưởng lão còn lại, hiểu không!" CổViêm nhìn về phía Mục Dương cùng Hô Duyên Minh nói, nếu quả thật có một thiêntài thiếu niên như vậy, vậy nhất định chính mình phải bồi dưỡng thành dòngchính mới được.

"Vâng!" Mục Dương cùng Hô Duyên Minhtrong nội tâm khẽ động, mặt lộ vẻ vui mừng.

Luyện Đan Sư hiệp hội tổng cộng có sáu Trưởnglão, mỗi người đều có phần lợi ích riêng của mình,Mục Dương và Hô Duyên Minhcũng từ Cổ Viêm đặc biệt dẫn dắt và quan tâm, họ ngày một ngày đi lênhai người bọn họ trở thành hội trưởng tâm phúc.

Mục Dương đi gọi Dương Lý Sự rồi, mà Hô DuyênMinh vội vàng mà đi nghênh đón Nhiếp Ly.

trên hành lang trường thi.

Sở Ninh có chút ủ rũ mà đi ra , lúc hắn nhìn đếnNhiếp Ly đã sớm ở bên ngoài, lập tức lông mi chớp chớp.

Bên cạnh mấy người đang trò chuyện cùng NhiếpLy.

"Tiểu huynh đệ, giải đáp được mấyđề?" Một thanh niên cười ha hả nói, hắn là người duy nhất thông qua cuộcthi người.

Nhiếp Ly nhún vai nói: "Những đề mục nàyrất đơn giản, hoàn toàn không có bất kỳ tính khiêu chiến!"

Nghe được Nhiếp Ly nói, mọi người hai mặt nhìnnhau.

Nghe mà đau nhói bị những đề mục kia hành hạ SởNinh như chết đi sống lại , Sở Ninh hừ lạnh một tiếng nói: "Khẩu xuấtcuồng ngôn, nếu như ngươi giải đáp đề thi với tỉ lệ chính xác có thể đạt tớimột thành trở lên, ta lập tức lột sạch quần áo, chạy ba vòng lượn quanh toàn bộQuang Huy Chi Thành!"

"Vậy ngươi bây giờ cũng có thể đichạy!" Nhiếp Ly cười nhạt một tiếng nói.

Nghe được Nhiếp Ly nói, mọi người không khỏitấm tắc kêu kỳ lạ, Nhiếp Ly đến cùng không nên tự tin lớn như vậy? Khôngbiết trận khảo hạch đầu của Nhiếp Ly kết quả đến cùng là như thế nào đây?

Đúng lúc này, Hô Duyên Minh vội vàng mà chạytới.

Chứng kiến trên người Hô Duyên Minh mặc trườngbào màu trắng là sơ cấp Luyện Đan Đại Sư, những người bọn hắn nhất thời nàynghiêm nghị bắt đầu kính nể, đứng thẳng thân thể.

"Nhiếp Ly, cửa thứ nhất ngươi đã thông, đitheo ta!" Hô Duyên Minh liếc liếc bên cạnh những người này, hoàn toàn nhưkhông thấy những người này.

"Ân." Nhiếp Ly khẽ gật đầu.

"Cửa thứ nhất thông qua?" Nghe đượcnhững lời này từ Hô Duyên Minh, lập tức mọi người ngu ngơ tại tại chỗ, nhất làSở Ninh, quả thực như bị sét đánh.

Điều này sao có thể? Nhiếp Ly bất quá là mộttiểu hài tử mười ba tuổi mà thôi!

Có phải lầm hay không?

Chẳng lẽ ta là đang nằm mơ sao?

thiếu niên Mười ba tuổi, rõ ràng thông qua đượctrận đầu khảo hạch, đây quả thực là lần thứ nhất qua mấy trăm năm, khó trách HôDuyên Minh tự mình mang Nhiếp Ly đi.

Mọi người nhớ tới trước đó chế giễu đối vớiNhiếp Ly, trên mặt nóng rát, một thiếu niên mười ba tuổi rõ ràng thông qua đượckhảo hạch, mà bọn hắn, ba bốn mươi tuổi, có thậm chí càng lớn hơn, nhưng lạingay cả khảo thí cửa thứ nhất đều chưa qua, điều này làm cho bọn hắn làm saochịu nổi.

Sở Ninh đần độn, hắn căn bản không nghĩ tới,Nhiếp Ly rõ ràng thật sự thông qua được trận đầu! Nhất định là hắn ăn gian,đúng vậy, nhất định là như vậy! Sở Ninh lảo đảo mà đi ra ngoài, bất kể như thếnào, sự thật là hắn lại không có qua cửa thứ nhất khảo thí, sau khi trở về làkhó tránh khỏi bị thúc thúc hành hung một trận.

"Ồ, Sở Ninh đi nơi nào?"

"Hắn không phải mới vừa nói muốn lột sạchquần áo, chạy ba vòng vòng quanh Quang Huy Chi Thành đấy sao?"

Tại ánh mắt của mọi nhìn về Sở Ninh, Sở Ninhhoảng sợ mà chạy mất, lại để cho hắn ở Quang Huy Chi Thành lột sạch quần áochạy ba vòng, hắn còn thế nào ngẩng đầu lên. Mọi người thấy thân ảnh Nhiếp Lyđi xa dần dần, Nhiếp Ly hoàn toàn không có để ý ván cược kia, hoặc là nói hắncăn bản không có đem Sở Ninh để vào mắt!

Nhiếp Ly cùng Sở Ninh nhất định là người của haithế giới, thành tựu Nhiếp Ly nhất định sẽ để cho Sở Ninh nhìn lên.

Nhìn xem thân là sơ cấp Luyện Đan Đại Sư HôDuyên Minh đối với Nhiếp Ly cũng có vài phần nịnh, mọi người không khỏi toát raánh mắt cực kỳ hâm mộ.

hiệp hội Luyện Đan Sư, tại đại sảnh nơi xử lýcông việc.

"Nhiếp Ly, hội trưởng cùng Dương Lý Sự lậptức đã tới rồi, thỉnh ngươi chờ một chốc!" Hô Duyên Minh nói, ánh mắt nóngbỏng mà nhìn trước mắt tên thiếu niên thiên tài này, khí độ trầm ổn Nhiếp Ly,làm hắn giật mình sinh ra một loại ảo giác, dường như nam hài trước mắt này,cũng không phải là hài tử mười ba tuổi, mà là một Luyện Đan Đại Sư ngang hàngvới mình!

"Tốt!" Nhiếp Ly khẽ gật đầu nói, hắnngắm nhìn bốn phía, cái này đại sảnh nơi xử lý công việc tương đối rộng rãi,trung ương có một cái bàn tròn cùng một ít ghế, bên cạnh có mặt trên tườngdán các loại tờ giấy như là đang truy nã ai đó.

"Đó là cái gì?" Nhiếp Ly nhìn về phíaHô Duyên Minh hỏi.

"Đây là địa phương trao đổi những điềutâm đắc của Luyện Đan Đại Sư, thời điểm luyện đan Luyện Đan Đại Sư đem vấnđề gặp phải ghi ở phía trên, hướng tất cả Luyện Đan Đại Sư thu thập đáp án,đôi khi hội trưởng sẽ giúp bọn hắn giải quyết các loại vấn đề luyện đan. Chỉcần biết rằng đáp án, liền có thể đem đáp án ghi tại những tờ giấy kia, cungcấp tất cả luận chứng cho mọi người!" Hô Duyên Minh nói ra, thông qua loạiphương pháp này, Luyện Đan Đại Sư giúp nhau tăng lên kỹ xảo luyện đan cho riêngmình.

"A!" Nhiếp Ly nhẹ gật đầu, chậm rãihướng mặt tường đi tới, hắn muốn bày ra đủ thực lực, mới có thể khiến cho CổViêm hội trưởng chú ý, bằng không mà nói, vẻn vẹn chẳng qua là đạt được hiệphội Luyện Đan Sư bồi dưỡng thì vẫn còn chưa đủ, Nhiếp Ly cần bồi dưỡng sao?Nhiếp Ly cần chính là mượn thế lực hiệp hội Luyện Đan Sư!

Xem ra Nhiếp Ly đối với các loại tri thức luyệnđan rất có hứng thú a, Hô Duyên Minh mỉm cười thầm nghĩ, đi theo Nhiếp Ly đitới. Hắn đương nhiên không cảm thấy Nhiếp Ly có thể giải quyết những vấn đềtrên tường này, những vấn đề này tích lũy rất nhiều năm rồi rất nhiều điềukhông cách nào giải quyết, có vấn đề thậm chí ngay cả Cổ Viêm thân là cao cấpLuyện Đan Đại Sư đều không giải quyết được! Chương 45: Đan Dược Phối PhươngNhiếp Ly đi đếnsát tường, mặt trên rậm rạp trang giấy dày đặc, đều là các loại vấn đề thờiđiểm luyện đan gặp được, mà bên cạnh trên bàn, có đặt một cây Bút sừng dê.

Nhiếp Ly cầm lấy cây bút sừng dê.

"Đợi đã !" Hô Diên Minh nhanh chóng ngăn cản,Nhiếp Ly chuẩn bị làm gì?

"Làm sao?" Nhiếp Ly nghi hoặc nhìn về phía HôDiên Minh hỏi.

"Ngươi là muốn giải đáp mấy vấn đề này sao?" HôDiên Minh thử hỏi.

"Đúng vậy, chẳng lẽ không có thể sao?" Nhiếp Lynháy mắt mấy cái hỏi."Có thể là có thể, nhưng là......" Hô Diên Minh muốn nói,trên tường mặt có rất nhiều vấn đề, đều từ quá trình luyện đan các luyệnđan đại sư tại gặp được các vấn đề thực tế, chỉ là đọc thạo điển tịch thìkhông thể giải đáp , phải tự mình luyện đan mới biết được, hắn không cho rằngNhiếp Ly có thể giải đáp mấy vấn đề này.

"Nếu có thể, liền không thành vấn đề !" Nhiếp Lysáng lạn cười nói, cầm bút sừng dê bắt đầu viết

Nhiếp Ly cầm bút viết như bay, nhìn thấy mộtvấn đề, cơ hồ mắt cũng không chớp lấy một cái, ngay lập tức viết đáp án xuống.

Hô Diên Minh nhìn thấy Nhiếp Ly giải đáp mấy vấnđề này nhanh như vậy, cười khổ không ngừng, Nhiếp Ly không có đi thao tác thựcđịa, liền đến giải đáp mấy vấn đề này, sợ là sẽ làm trò cười cho người trongnghề, hắn ánh mắt dừng ở một vấn đề thượng, đó là một vấn đề cân bằng dược tề.

"Tích tuyết thảo, cửu tiên thảo, Long Đảm thảohẳn là như thế nào cân xứng khi điều chế! dựa theo lý luận luyện đan, phốihợp ba loại dược thảo, nhất định có thể luyện chế ra giải độc đan dược rấtmạnh, nhưng là như thế nào cân xứng khi điều chế, đến nay không người giảiđáp !" Hô Diên Minh thì thào nói.

Nhiếp Ly trả lời là, mặc kệ như thế nào cânxứng, đều không thể luyện chế thành công, hẳn là đem Long Đảm thảo đổi thànhLong Quỳ thảo, tỉ lệ sẽ tăng lên là ba và hai!

Long Quỳ thảo so với Long Đảm thảo, đều thuộcvề thuốc giải độc có linh khí dư thừa, thế nhưng Long Đảm thảo tính chấtmạnh mẽ, mà Long Quỳ thảo tương đối bình ổn, hơn nữa tỉ lệ này cũng là phithường hoàn mỹ.

"Tuyệt a !" Hô Diên Minh vỗ tay tán dương, hắnđã khẩn cấp muốn thử luyện chế một phen, nghiệm chứng này.

Hô Diên Minh tiếp tục nhìn lại, Nhiếp Ly trảlời, đều phi thường tinh diệu, tuy rằng không biết đúng sai, nhưng đáng giá thínghiệm một phen. Tuy rằng tuyệt đại bộ phận tạm thời còn chưa xác định có phảilà đáp án chính xác, nhưng có mấy cái, Hô Diên Minh có thể xác định, tỷ như vấnđề phương diện chế luyện đan dược, Nhiếp Ly trả lời là chính xác .

Hô Diên Minh nhìn về phía Nhiếp Ly ánh mắt dầndần thay đổi một ít, tràn ngập kính nể cùng ngưỡng mộ, bởi vì một ít vấn đề mặttrên, ngay cả Cổ Viêm hội trưởng cũng giải quyết không được.

Chẳng lẽ Nhiếp Ly học thức, thậm chí vượt quacao cấp luyện đan đại sư? Đạt tới trong truyền thuyết cấp bậc Tông Sư?

Đến tột cùng là một cái dạng yêu nghiệt gì a,Nhiếp Ly mới mười ba tuổi mà thôi, có để cho người ta sống không trời ?

Làm một sơ cấp luyện đan đại sư, Hô Diên Minhvẫn đều phi thường kiêu ngạo, chung quy toàn bộ hiệp hội luyện đan sư sơ cấpluyện đan đại sư tổng cộng cũng không quá trăm người thôi, thế nhưng hiện tại,nhìn thấy Nhiếp Ly tuổi trẻ, lại có được như thế học thức kinh người, Hô DiênMinh thực sự muốn đập đầu vào tường chết đi cho rồi.

Mới qua một lát, Nhiếp Ly đã giải đáp gần mộttrăm vấn đề, lúc này mới buông bút, thì thào nói:"Mấy vấn đề này, đều khôngquá khó nha !"

Nghe được Nhiếp Ly mà nói, Hô Diên Minh cơ hồmuốn hộc máu, mấy vấn đề này, toàn bộ hiệp hội luyện đan sư mấy năm nay khôngthể giải quyết, tích lũy đến nay, Nhiếp Ly lại còn nói đều không quá khó !

Bất quá, Hô Diên Minh ý thức được, Nhiếp Ly cólẽ sẽ khiến hiệp hội luyện đan nghênh đón một thời đại hoàn toàn mới, chỉ làmấy đáp án này, nếu nhất nhất nghiệm chứng mà nói, liền đủ để cho lực ảnh hưởnghiệp hội luyện đan sư bay lên một tầng!

Tại thời điểm Nhiếp Ly giải đáp mấy vấn đề, mộtlão giả râu tóc bạc trắng còn có một mĩ nữ gợi cảm cao gầy đứng ở sau lưngNhiếp Ly.

Cổ Viêm cùng Dương Hân hai người nhìn thấy NhiếpLy viết như bay, vừa mới bắt đầu còn cảm giác có vài phần buồn cười, vấn đề nơinày không phải niên kỉ Nhiếp Ly này có thể giải đáp , nhưng khi bọn họ nhìnNhiếp Ly viết vài thứ, giờ khắc này bất cứ từ ngữ cũng khó mà hình dung bọn họkhiếp sợ trong lòng.

Cổ Viêm cùng Dương Hân nhìn nhìn Nhiếp Ly, đếntột cùng là cái dạng yêu nghiệt gì đang tồn tại?

Nhiếp Ly thật chỉ là một hài tử mười ba tuổisao? Tuy rằng Nhiếp Ly hai gò má non nớt, nhưng Cổ Viêm cùng Dương Hân đều cơhồ cho rằng Nhiếp Ly là một phản lão hoàn đồng ,lão quái vật sống mấy trăm năm.

Không có nghiên cứu vài thập niên, muốn đạt tớicảnh giới sơ cấp luyện đan đại sư, cơ hồ là không có khả năng .

Nhiếp Ly chỉ có mười ba tuổi, nhưng đối với cácloại lý giải tri thức luyện đan, nghiễm nhiên đã vượt qua sơ cấp, trung cấpluyện đan đại sư, sợ là so với cao cấp luyện đan đại sư Cổ Viêm cũng không kém!

ánh mắt, Cổ Viêm nhìn về phía Nhiếp Ly trở nêndị thường nóng cháy lên, gần nhất mấy năm nay, địa vị hiệp hội luyện đan sư đãkhông được như xưa, tiếp qua vài năm, sợ là muốn xuống dốc , vài lần yêu thútập kích, lệnh luyện đan sư hiệp hội tổn thất thảm trọng, rất nhiều điển tịchđều đã thất lạc, rất nhiều hiệu quả luyện chế ra đan dược cũng là đại suy giảm,cho nên nhân viên hiệp hội luyện đan sư xói mòn nghiêm trọng, rất nhiều ngườiđều chuyên tâm võ đạo, rất ít người nguyện ý dấn thân vào luyện đan.

Cổ Viêm minh bạch, đây là không đúng, đan dượcphụ trợ tu luyện phi thường lớn, nếu tương lai không có người luyện đan , kiavõ đạo cũng sẽ dần dần xuống dốc.

Thời kì đi xuống hiệp hội luyện đan sư, đã rấtlâu không có máu mới , không nghĩ tới hôm nay nghênh đón yêu nghiệt Nhiếp Ly,nhìn bóng dáng Nhiếp Ly, Cổ Viêm nháy mắt có một loại cảm giác, từ hôm nay trởđi, luyện đan sư hiệp hội có lẽ sẽ từ trong tay hắn đạt tới một tầng đỉnhphong mới cao hơn!

Dương Hân cặp mắt xinh đẹp, môi mọng đỏ khêugợi hơi hơi khép mở, bộ ngực cao ngất kịch liệt phập phồng (em nào cũng làbò sữa ..chả trách LCD rớt giá) , nàng khó có thể tưởng tượng, vấn đềnhiều như vậy các luyện đan đại sư đều bó tay, cư nhiên bị Nhiếp Ly một lầngiải đáp hết.

Nhiếp Ly đột nhiên quay đầu, nhìn thoáng qua CổViêm cùng Dương Hân.

"Cổ Viêm hội trưởng, Dương Hân quản sự, cácngươi khỏe không !" Nhiếp Ly chủ động chào hỏi nói.

Cổ Viêm có chút ngoài ý muốn, mỉm cười nói:"Tiểugia hỏa, ngươi biết chúng ta?" Cổ Viêm đánh giá một chút, Nhiếp Ly gương mặtthanh tú , hắn càng xem càng là thích, Nhiếp Ly nhất định là món quà thần bancho!

"Đương nhiên là biết, chỉ cần là nghiên cứuluyện đan , đều biết đại danh Cổ Viêm hội trưởng cùng Dương Hân quản sự, ta nhớrõ ta lúc trước còn phát một phần về Tử Lam thảo thảo gửi cho Dương quản sự !"Nhiếp Ly mỉm cười nói, thời điểm kiếp trước Cổ Viêm cùng Dương Hân hai ngườiđều đối Quang Huy chi thành làm ra cống hiến rất lớn, Cổ Viêm theo thành chủchết trận , mà Dương Hân, vì yểm hộ các cư dân Quang Huy chi thành chuyển dời,Nhiếp Ly tận mắt nhìn thấy ngực mĩ nữ này bị băng tuyết bọ ngựa đâm thủng màchết đi vô số người vì người này mà rơi lệ.

"Vấn đề Tử Lam thảo luận thuật, là ngươi phát?" Dương Hân nhíu đôi mày xinh đẹp không thể tin, luận thuật kia thiên khiếnnàng ấn tượng khắc sâu, hơn sáu mươi chủng tác dụng Tử Lam thảo, hiện tạimọi tác dụng đều bị nhất nhất luận chứng , không lệch một tí nào.

Dương Hân từng nghĩ tới, đến tột cùng là loạingười nào có thể viết ra văn chương như vậy, sợ là ngay cả thân là Cổ Viêm hộitrưởng hiệp hội luyện đan sư, cũng không có khả năng đem nghiên cứu một loạitác dụng hoàn toàn mới của dược thảo được sâu sắc như vậy, lý nào Quang Huychi thành còn còn ẩn tàng một vị luyện dược Tông Sư? Đáng tiếc phần thư tínkia không biết từ đâu mà đến, Dương Hân phái người truy tra, nhưng lại không cóbất cứ manh mối.

"Cái thiên văn chương kia là ngươi viết ?" CổViêm thủ run nhè nhẹ, hắn xem qua thiên văn chương kia, đối sư phát triển hiệphội luyện đan có phi thường ảnh hưởng.

"Không phải ta, là sư phó ta viết , sư phó củata để cho ta tới hiệp hội luyện đan sư, khảo thí một danh hiệu cao cấp luyệnđan đại sư!" Nhiếp Ly cười nhẹ nói, vì tránh cho chính mình biểu hiện quá mứcyêu nghiệt , liền tùy tiện lấy cớ, đôi khi giả nai thay hổ tương đối dễ làmviệc.

Cổ Viêm hơi hơi sửng sốt, ngẫm lại cũng phải,Nhiếp Ly tuổi trẻ như vậy liền có thành tựu như vậy, sau lưng khẳng định có mộtvị minh sư chỉ bảo. Nhiếp Ly nhỏ như vậy cũng đã bị giáo dục như thế biến thái, vị kia sư phó sau lưng Nhiếp Ly, ít nhất là một vị luyện đan Tông Sư ? "Khôngbiết tôn sư là vị nào, chúng ta cũng muốn bái kiến một chút." Cổ Viêm khiêmcung nói. "Sư phó của ta không thích có người quấy rầy !" Nhiếp Ly lắc lắc đầunói

Dương Hân nháy mắt mấy cái, không chuyển mắtnhìn Nhiếp Ly, muốn từ trên mặt Nhiếp Ly nhìn ra cái gì, thế nhưng nàng thấtbại , Nhiếp Ly tuy rằng chỉ mười ba tuổi, thế nhưng tính cách trầm ổn, khôngđể cho người ta có thể nhận thấy được điểm gì bất thường.

Cổ Viêm gật gật đầu, nói:"Nếu tôn sư không muốnhiện thân, quên đi, minh sư xuất cao đồ, lấy thiên phú của ngươi, đủ để xứngđôi danh hiệu cao cấp luyện đan đại sư, hi vọng về sau có thể có cơ hội báikiến tôn sư !" Một ít cường giả ẩn sĩ có một chút cổ quái cũng bình thường.

Mặc kệ vị kia ẩn sĩ Đại Sư đến cùng là một ngườithế nào, chỉ cần hắn bên trong Quang Huy chi thành, đối Quang Huy chi thành đếnmà nói, đều là một điều chuyện may mắn ! hắn sẽ đem trên chuyện này báo chothành chủ Diệp Mặc đại nhân, nếu giao hảo mà nói điều đó là phi thường trọngđại ! về phần trao tặng danh hiệu cao cấp luyện đan đại sư cho Nhiếp Ly, bằngvào Nhiếp Ly giải đáp vấn đề ngay cả hắn đều không thể giải đáp này, Nhiếp Lyđủ để xứng đôi với danh hiệu này, hiện tại trao tặng danh hiệu cao cấp luyệnđan đại sư cho Nhiếp Ly, tương đương với hướng tới người sau lưng Nhiếp Lymột cái tình!

"Dương quản sự, đi lấy cho hắn huân chương caocấp luyện đan đại sư, còn có trang phục !" Cổ Viêm quyết đoán nói.

"Vâng !" Dương Hân xoay người đi an bài, tronglòng chậc chậc lấy làm kỳ, mười ba tuổi cao cấp luyện đan đại sư, từ trước tớinay đây chính là lần đầu tiên của hiệp hội luyện đan sư!

"Trừ danh hiệu chứng thực cao cấp luyện đan đạisư, ta còn muốn cùng Cổ Viêm hội trưởng làm một ít hợp tác !" Nhiếp Ly mỉmcười nói, hắn là có chuẩn bị mà đến.

"Hợp tác? Tiểu huynh đệ cứ nói đừng ngại!" CổViêm trong lòng vừa động, Nhiếp Ly đến nói chuyện hợp tác, chỉ sợ là người kiaphía sau Nhiếp Ly bày mưu đặt kế, Nhiếp Ly lại tuổi trẻ thành thạo như thếnào, bất quá chỉ là một hài tử mười ba tuổi mà thôi.

"Ta nơi này có năm chủng phối phương đan dược,bao gồm tăng lên linh hồn lực Dưỡng Hồn đan, Ngưng Hồn đan, Thối Hồn đan, còncó Xích Viêm thối thể đan, Cửu Chuyển đan......" Nhiếp Ly bình tĩnh nói, hắnkhông tin chính mình nói ra mấy loại đan dược này, Cổ Viêm còn không tâmđộng.

"Cái gì? Dưỡng Hồn đan, Ngưng Hồn đan, Thối Hồnđan? Còn có Xích Viêm thối thể đan, Cửu Chuyển đan?" Cổ Viêm nuốt một ngụm khílạnh, dù là luôn luôn trầm ổn như hắn, nay cũng không còn bình tĩnh . Chương 46: Sư Phụ Của Nhiếp LyHiện tại đámngười Cổ Viêm có thể luyện chế đan dược tăng cường linh hồn lực, gọi Tụ Hồnđan, hiệu quả cực kỳ ít. Mà Nhiếp Ly nói ba loại đan dược tẩm bổ linh hồn lực,đều đã thất truyền, hiệu quả gấp mấy chục thậm chí mấy tram lần so vớiTụ Hồn đan.

Tại thời đại Thần Thánh đế quốc, Tụ Hồn đan chỉlà một loại sơ cấp đan dược, Dưỡng Hồn đan là trung cấp đan dược, dược hiệu sovới Tụ Hồn đan là gấp mười, Ngưng Hồn đan là cao cấp đan dược, dược hiệu sovới Tụ Hồn đan là gấp trăm lần. Thối Hồn đan là cao nhất đan dược, dược hiệuso với Tụ Hồn đan là ngàn lần, ngay cả Truyền Kỳ Yêu Linh sư ăn, cũng có hiệuquả rất mạnh.

Về phần Xích Viêm Thối Thể đan, cũng là một khỏađan dược giá trị trên vạn kim tệ, có thể rèn luyện nhục thân, tăng cường thiênphú các võ giả trên diện rộng. Tại thời đại Thần Thánh đế quốc, có rất nhiều võgiả có thể bước vào cảnh giới Truyền Kỳ võ giả, đều là từ công hiệu của XíchViêm Thối Thể đan, mà hiện tại đừng nói Truyền Kỳ võ giả , ngay cả Hắc Kim cấpbậc võ giả đều rất hiếm thấy .Về phần Cửu Chuyển đan, càng là truyền kỳ đandược, chỉ cần có Cửu Chuyển đan, dù cho thời điểm thụ một ít vết thương trímệnh, ăn một khỏa Cửu Chuyển đan liền có thể trụ lại một hơi, sau đó chậm rãikhôi phục lại, đây chính là đan dược cứu mạng!

Hàng năm vô số võ giả cùng các Yêu Linh sư cùngyêu thú đối chiến, gặp phải tử vong uy hiếp, có Cửu Chuyển đan, không biết cóthể cứu hồi bao nhiêu tính mạng !

"Tôn sư thật có trong tay năm chủng phối phươngđan dược này?" Cổ Viêm thanh âm có chút rung rung, hắn minh bạch năm chủng đandược này đối Quang Huy chi thành rất là trọng yếu.

"Đương nhiên, sư phó của ta đã đi khắp ThánhLinh đại lục, học thức uyên bác, mấy năm trước mới đến Quang Huy chi thành, bấtquá người không muốn xuất đầu lộ diện, cho nên hết thảy do ta đến định đoạt! năm bảng phương pháp điều chế đan dược, trong đó Dưỡng Hồn đan trung cấpluyện đan học đồ đều có thể luyện chế, Ngưng Hồn đan thì cao cấp luyện đanhọc đồ có thể luyện chế, về phần Thối Hồn đan cùng Xích Viêm Thối Thể đan, thìphải là sơ cấp luyện đan đại sư mới có thể luyện chế, về phần Cửu Chuyển đan,có lẽ chỉ có cao cấp luyện đan đại sư mới có thể luyện chế !" Nhiếp Ly nói.

"Tôn sư đã đi khắp Thánh Linh đại lục, mấy nămtrước mới đến Quang Huy chi thành?" Cổ Viêm trong lòng rùng mình, khó tráchQuang Huy chi thành không có nghe nói qua nhân vật nhất hào như vậy, nhân vậtloại này nếu có thể vẫn lưu lại Quang Huy chi thành, chính là một vinh hạnhlớn a !

"Sư phó của ta nguyên ại tính là đem năm bảngđiều chế đan dược này quyên tặng cho hiệp hội luyện đan sư của Quang Huy chithành, thế nhưng......" Nhiếp Ly thoáng tạm dừng.

"Thế nhưng cái gì?" Cổ Viêm có điểm nóng nảy,không tự giác chà chà tay, hắn minh bạch năm bảng điều chế đan dược này đốiQuang Huy chi thành ý nghĩa trọng đại cỡ nào!

Tình cảnh hiện tại Quang Huy chi thành không lạcquan, bên trong Thánh Tổ sơn mạch nơi nơi đều là yêu thú, nhất là tam loạicường đại truyền kỳ cảnh giới băng tuyết yêu thú, Diệp Mặc đều không đối phóđược, may mắn ba con băng tuyết yêu thú hiện tại bị vây ở trạng thái ngủ say,nếu ba con băng tuyết yêu thú kia thức tỉnh, tình cảnh Quang Huy chi thành sẽrất là nguy hiểm.

Trên lịch sử Quang Huy chi thành, có mấy lần đềuthiếu chút nữa bị tiêu diệt!

Mà Diệp Mặc đại nhân, lại từ từ già đi lạikhông có sinh ra Truyền Kỳ Yêu Linh sư mới.

"Sư phó của ta người muốn tiếp tục nghiên trêncon đường cứu luyện đan, người cần một lượng lớn tài nguyên, tiêu phí rấtnhiều yêu linh tệ, cho nên năm bảng điều chế đan dược không thể cấp cho hiệphội luyện đan sư. Sau này hiệp hội luyện đan sư luyện chế năm chủng đan dược,bán ra thành tiền, sư phó của ta lão muốn lấy đi ba thành, không biết Cổ Viêmhội trưởng có ý kiến gì hay không? Nếu sư phó của ta lấy đi ba thành, hiệphội luyện đan sư ít nhất vẫn có thể có ba thành lợi nhuận từ đó." Nhiếp Lynói, luyện đan lợi nhuận là rất lớn, sáu thành lợi nhuận đều xem là bìnhthường, thậm chí có thể đạt tới trên chín thành lợi nhuận.

"Đây là hẳn là !" Cổ Viêm vội vàng đáp"Chúng tahiệp hội luyện đan sư nguyện ý đem năm thành lợi nhuận giao phó cho tôn sư !"

Nói đùa, năm chủng đan dược này đều là đã thấttruyền , nếu là luyện chế ra, lấy trên đấu giá hội, cơ hồ mỗi một mai đan dượcđều có thể bán được giá trên trời, lợi nhuận khẳng định là kinh người. Liềntính chi ra năm thành lợi nhuận, bọn họ như cũ vẫn có lời.

Nếu thật luyện chế ra Thối Hồn đan, Xích ViêmThối Thể đan cùng Cửu Chuyển đan, sợ là ngay cả Truyền Kỳ Yêu Linh sư Diệp Mặcđại nhân, cũng muốn mua đan dược từ bọn họ, đừng nóilà vài cái đỉnh phongthế gia hay hào môn thế gia! vài siêu cấp thế gia có tài phú nhiều đến mứcngười thường không thể tưởng tượng ra!

Nhiếp Ly mỉm cười nói:"Sư phó của ta nói chỉ lấyba thành, nếu Cổ Viêm hội trưởng nguyện ý, Cổ Viêm hội trưởng có thể lấy một íttiền đi giúp đỡ kia vài đệ tử bình dân nguyện ý học tập luyện đan!"

Nghe được Nhiếp Ly nói, Cổ Viêm thần sắc hoanhỉ, lập tức toát ra thần sắc kính nể:"Tôn sư là một vị trưởng giả đức caovọng trọng, thỉnh tôn sư yên tâm, chuyện này giao cho ta làm đi, giúp đỡ bọn họluyện đan, cũng là mở rộng lực ảnh hưởng hiệp hội luyện đan sư!"

Cổ Viêm vẫn muốn tăng cường sức lực ảnh hưởngcủa hiệp hội luyện đan, kéo lại sự xuống dốc của hiệp hội luyện đan sư,nhưng bất đắc dĩ con người và tài lực đều không đủ. Nếu có Nhiếp Ly cung cấpnăm bảng điều chế đan dược, một đoạn thời gian sau bọn họ sẽ có lọi nhuậnkinh người, lúc đó có thể thừa lực làm chuyện này!

"Về quá trình mua bán, tôn sư có thể phái ngườitiến đến giám sát, nếu có chỗ không hài lòng, chúng ta lập tức chỉnh đốn !" CổViêm nói, một truyền kỳ đan sư như vậy sinh ý giao hảo với hiệp hội luyệnđan sư, Cổ Viêm sao lại không thể hiện ra để cho họ yên lòng.

"Hết thảy liền toàn quyền do Cổ Viêm hội trưởngcùng Dương quản sự xử lý đi, sư tôn ta tín nhiệm nhị vị! hơn nữa ta tintưởng, nhị vị cũng không phải là người thiển cận!" Nhiếp Ly mỉm cười nói.

"Đương nhiên !" Cổ Viêm nhanh chóng gật đầu nói,nói đùa, có một vị luyện đan Tông Sư đem môn sinh giao cho bọn họ, bọn họ cònkhông dùng tâm làm tốt? Vị luyện đan Tông Sư kia trong tay, khẳng định khôngchỉ có vài bảng điều chế đan dược!

"Tốt, đây là năm bảng điều chế đan dược cùngphương pháp luyện chế, thỉnh Cổ Viêm hội trưởng xem qua !" Nhiếp Ly đem cácbảng điều chế đưa cho Cổ Viêm nói.

Cổ Viêm nhìn thấy mấy bảng điều chế tạithời điểm đó hắn sửng sốt và hoàn toàn không nghĩ tới, luyện chế này mấyđan dược này sử dụng dược thảo, đều là những loại phổ thông thậm chí làdược thảo tầm thường, phí tổn để mua thấp đến mức kinh người ! Cổ Viêm ngẫmlại, từ bảng công dụng của Tử Lam thảo mà Nhiếp Ly công bố trước kia, aicó thể nghĩ đến một yêu linh tệ có thể mua một bó bó to Tử Lam thảo, tuynhiên hiệu dụng lại lớn như vậy?

Nhìn lướt qua mấy loại dược thảo, Cổ Viêm liềnminh bạch , công việc kế tiếp hiệp hội luyện đan sư là giành một đoạn thờigian, tự thân tích trữ mấy loại dược thảo này. hiệp hội luyện đan sư cũngkhông phải là bình yên các trưởng lão cũng có tranh quyền đoạt lợi, nhưng CổViêm muốn đem phương pháp điều chế Thối Hồn đan, Xích Viêm Luyện Thể đancùng Cửu Chuyển đan làm lá bài tẩy để chế trụ, như vậy quyền lực bêntrong tại hiệp hội luyện đan sư so với trước sẽ càng thêm củng cố.

Sau một lát, Dương Hân đem văn thư cao cấp luyệnđan đại sư, huân chương, trường bào cầm lại.

"Sau này có chuyện gì, Nhiếp Ly tiểu huynh đệtrực tiếp tìm Dương quản sự là được, nàng nhất định sẽ giải quyết sự tìnhcủa tiểu huynh đệ thỏa đáng !" Cổ Viêm nói, có mấy bảng điều chế này kếtiếp hắn sẽ phải dốc lòng nghiên cứu luyện đan.

"Tốt." Nhiếp Ly hơi hơi gật đầu.

"Cái này là trường bào cho ngươi nó hơi to,khi trường bào mới làm xong , ta sẽ đem tự mình đưa qua, không biết ngươiđang ở nơi nào, về sau liên hệ ngươi như thế nào?" Dương Hân nhìn về phía NhiếpLy hỏi.

"Ta là học viện sơ cấp võ giả của Thánh Lan, vềsau có thể đến Thánh Lan học viện tìm ta !" Nhiếp Ly suy nghĩ một chút nói.

Nghe được Nhiếp Ly mà nói, Dương Hân há tomiệng, ai có thể tưởng tượng, Nhiếp Ly chỉ là một học đồ sơ cấp võ giả? Ngẫmlại Nhiếp Ly học thức kinh người, Dương Hân cười khổ không ngừng, Nhiếp Ly đứngở học đồ sơ cấp võ giả, thật sự là nhân tài không được trọng dụng!

"Nhiếp Ly tiểu huynh đệ nếu muốn tiến vàothiên tài ban của Thánh Lan học viện, ta có thể tự mình đi tìm Thánh Lan việntrưởng !" Dương Hân nói, nàng thân là quản sự tại hiệp hội luyện đan sư, thânphận địa vị phi thường cao tại Quang Huy chi thành, hàng năm Thánh Lan học việnđều sẽ đưa đệ tử đến hiệp hội luyện đan sư.

"Không cần !" Nhiếp Ly cười nhẹ nói, hắn có kếhoạch của chính mình, trong trường học kia từ sớm đã không có bất cứ lực hấpdẫn, hắn đứng ở Thánh Lan học viện, là vì Diệp Tử Vân, một phương diện khác làvì Thánh Lan học viện có vài món bảo vật !

Nghe được Nhiếp Ly nói, Dương Hân liền hiểu ra, Nhiếp Ly sở dĩ đứng ở võ giả học đồ sơ cấp ban, thực ra là ẩn dấu, khẳng địnhlà vì nguyên nhân đặc thù nào đó.

"Nếu không có gì nữa, ta đi trước, có chuyệngì ta sẽ lại đến hiệp hội luyện đan sư!" Nhiếp Ly nhìn Cổ Viêm cùng Dương Hânnói.

"Hảo, Dương quản sự, ngươi đưa tiễn Nhiếp Lytiểu huynh đệ thay ta!" Cổ Viêm nói.

"Vâng !" Dương Hân gật gật đầu.

Dương Hân cùng Nhiếp Ly sánh vai đi ra ngoàihiệp hội luyện đan sư. Cổ Viêm nhìn bóng dáng Nhiếp Ly biến mất tại cổng lớn,nhìn trong tay các bảng điều chế đan dược, lại nhìn nhìn lên tường nơiNhiếp Ly ghi các giải đáp vấn đề, Cổ Viêm giật mình như mộng, trong lòng hưngphấn thật lâu khó có thể bình tĩnh.

Nhiếp Ly đi ra, toàn bộ hiệp hội luyện đan sưđều sôi trào.

Nhất là các sơ cấp các luyện đan đại sư họphát hiện, bọn họ viết trên tường các vấn đề không người giải đáp, hôm nayđều đã có đáp án, bọn họ tung tăng trở về nghiệm chứng, nghiệm chứng kếtquả, sau đó điều làm bọn hắn hoảng sợ là bởi vì kết quả cuối cùng họ cóđược so với tưởng tượng của bọn họ còn muốn tốt hơn nhiều.

Mọi người chấn kinh, chẳng lẽ trong khoảng thờigian này, Cổ Viêm hội trưởng tấn giai Tông Sư sao? rất nhiều vấn đề muốnbiết, Cổ Viêm hội trưởng vẫn chưa có thể giải đáp , vì cái gì đột nhiên có đápán?

Một đám bọn họ đều tìm Cổ Viêm hội trưởng nghiệmchứng phỏng đoán trong lòng, thế nhưng làm bọn hắn thất vọng là, Cổ Viêm hộitrưởng đột nhiên bắt đầu chuyên tâm luyện đan, đóng cửa từ chối tiếp khách. Màphụ trách luyện đan sư hiệp hội các hạng sự việc là Dương quản sự, cũng cónhững hành động kỳ quái, bắt đầu điều động tài lực hiệp hội luyện đan sưtrên phương diện lớn, thu mua các loại dược thảo. Rất nhiều dược thảo luyệnđan thời điểm dùng không đến, gọi là phế thải hình dung cũng không sai, bọnhọ thực không rõ, Dương quản sự phái người thu mua này mấy dược thảo này làmgì?

Hiệp hội luyện đan sư đột nhiên bắt đầu thu muarất nhiều dược thảo vô dụng trên quy mô lớn, các cư dân phổ thông Quang Huychi thành cũng hưng phấn lên, mỗi ngày đều có rất nhiều người từ bên ngoàiđến hiệp hội luyện đan sư để bán dược thảo, tuy rằng giá thu mua rất cólợi cho người bán, nhưng bọn hắn như cũ vẫn có thể tranh thủ kiếm thêmchút ít.

Các loại dược thảo khi đến hiệp hội luyệnđan sư điều được phân phối, trung cấp học đồ của hiệp hội luyện đan sư đềubị triệu tập lên...... Chương 47: Khảo thí cuối nămThời điểm cáchđiều chế Dưỡng Hồn Đan cùng Ngưng Hồn Đan được công bố, toàn bộ Luyện Đan Sưhiệp hội đều sôi trào.

Cổ Viêm cũng đã nghiệm chứng, cách điều chế nămloại đan dược này đều không có sai! Dưỡng Hồn Đan cùng Ngưng Hồn Đan hiệu quả,xác thực so với Tụ Hồn Đan tốt hơn nhiều!

Hai loại đan dược thất truyền thời đại ThầnThánh Đế Quốc cũng đã có cách điều chế, rút cuộc tái hiện nhân gian!

Bởi vì trước đó Dương lý sự mua số lượng rấtdược thảo bỏ đi mà mấy vị Trưởng lão đối lập với Dương lý sự trong lòng cóbất mãn, hiện tại lập tức ngậm miệng. Giỡn ah, Dương lý sự mua sắm mấy chụcloại dược thảo có bảy loại là nguyên liệu của Dưỡng Hồn Đan cùng Ngưng HồnĐan, chỉ là hai loại đan dược này, có thể giúp đỡ hiệp lại Luyện Đan Sư khôngbiết bao nhiêu tiền lợi nhuận rồi!

Đồng thời bọn hắn cũng có điểm nghi hoặc, Dươnglý sự mua sắm mấy chục loại dược thảo, chỉ có bảy loại có thể sử dụng điềuchế hai loại đan dược bên trên, còn dư lại những dược thảo kia là lấy làm gì?Chẳng lẽ Cổ Viêm hội trưởng còn ẩn nấp đi một tí cách điều chế đan dược khôngcó công bố?

hiệp hội Luyện Đan Sư đã bắt đầu trùng trùngđiệp điệp mà hành động luyện đan, hầu như tất cả trung cấp Học đồ Luyện Đan Sưtrở lên, đều nắm chặt thời gian luyện chế hai loại đan dược này

Động tĩnh hiệp hội Luyện Đan Sư, rất nhanhtruyền khắp toàn bộ Quang Huy Chi Thành.

Dưỡng Hồn Đan cùng Ngưng Hồn Đan thất truyền đãlâu, hiệu quả so với Tụ Hồn Đan mạnh hơn mấy chục thậm chí hơn trăm lần, tintức này vừa ra, toàn bộ Quang Huy Chi Thành đều chấn động.

Tụ Hồn Đan bởi vì dược hiệu quá yếu, giá lạiđắt, rất nhiều người cũng không muốn hao phí giá cao để mua, nhưng Dưỡng HồnĐan cùng Tụ Hồn Đan thì không giống vậy, nguyên liệu phí tổn so với Tụ HồnĐan cao không có bao nhiêu, hiệu quả lại mạnh nhiều như vậy. hiệp hội Luyện ĐanSư đã lộ ra tin tức, bởi vì Dưỡng Hồn Đan cùng Ngưng Hồn Đan sản lượng rấtnhiều, Dưỡng Hồn Đan định giá là gấp hai Tụ Hồn Đan, Ngưng Hồn Đan định giá làgấp hai mươi Tụ Hồn Đan. Hiệu quả là gấp mười gấp trăm lần, mà định ra giá chỉcó gấp hai cùng gấp hai mươi, hiệp hội Luyện Đan Sư lần này lập tức đưa tới tintức chán động.

Tất cả mọi người tại đang mong đợi hai loại đandược này được bán ra quy mô lớn!

Tại này sự kiện này, Cổ Viêm ý tưởng là, hailoại đan dược này định giá sẽ cao ngất ngưỡng, nhưng sau đó ông quyếtđịnh bán giá thấp hơn nhưng bán ở quy mô nhiều và mở rộng. Giá thấp mởrộng hai loại đan dược này có thể kiếm được nhiều tiền hơn, lại có thể tăngcường thực lực Quang Huy Chi Thành, chống cự Yêu thú tiến công, đồng thời cũngcó thể tăng lên lực ảnh hưởng của hiệp hội Luyện Đan Sư, đây là một lần hànhđộng rất hiếm có và đầy khôn ngoan.

Dưỡng Hồn Đan cùng Ngưng Hồn Đan hai loại đandược vừa bán ra, trước đây khi Hiệp hội luyện đan sư xuống dốc không ngườichú ý hiệp hội Luyện Đan Sư thì ngay lập tức ai cũng muốn từ hiệp hội LuyệnĐan Sư sớm mua được hai loại đan được này, giá chợ đen của hai loại đandược này gần như điên đảo. Thậm chí có vài thương buôn còn giả mạotung tin mình bán hai loại đan dược này trước tất cả để kiếm lời...Tuynhiên sớm bị dẹp bỏ!

Cũng không lâu lắm, hiệp hội Luyện Đan Sư pháttới mật lệnh cho Phủ Thành chủ, lại để cho hiệp hội Luyện Đan Sư nắm chặt sảnxuất hai loại đan dược này. Hai loại đan dược đối với Quang Huy Chi Thành ảnhhưởng thật sự quá lớn, Thành chủ cũng phi thường coi trọng!

Tất cả thành viên hiệp hội Luyện Đan Sư đều tănggiờ làm việc mà luyện chế cái này hai loại đan dược trên quy mô lớn, tuy rằnglàm việc so với bình thường muốn nhiều hơn rất nhiều, nhưng lấy được gấp mấylần thậm chí là mấy chục lần thù lao, mọi người trước đây chỉ tập trungluyện chế Tụ Hồn Đan giờ đây họ xem là đan dược bỏ đi và chỉ chuyên tâmluyện chế Dưỡng Hồn Đan cùng Ngưng Hồn Đan! (có tiền mà ai không ham hẻ)

Có một chút Dưỡng Hồn Đan cùng Ngưng Hồn Đan từhiệp hội Luyện Đan Sư tuồn ra ngoài, một ít Yêu Linh Sư ăn hết và luyện hóa,hiệu quả xác thực phi thường tốt, rất nhiều Yêu Linh Sư tu vi không tiến thêm,đột nhiên tu vi tăng nhiều, tại Quang Huy Chi Thành mọi người càng thêm kíchđộng cùng mong đợi đứng. Rất nhiều quý tộc thế gia đều chuẩn bị một số lượnglớn yêu linh tệ để chuẩn bị cho lần mua sắm quy mô lớn này, hai loạiđan dược này dùng bồi dưỡng gia tộc hậu bối tương lai nói không chừng có thểtạo ra được mấy trăm thậm chí là mấy nghìn Yêu Linh Sư!

Nghe nói có một vài người của Hắc Ám Công Hộicũng tại chợ đen mua vào với số lượng lớn Dưỡng Hồn Đan cùng Ngưng HồnĐan, làm Thành chủ Quang Huy Chi Thành hạ mệnh lệnh khẩn cấp, nếu có người đemhai loại đan dược này bán trao tay cho Hắc Ám Công Hội, sẽ đã bị hình phạt nghiêmkhắc!

Hai loại đan dược đã làm ánh mắt mọi người tạiQuang Huy Chi Thành, đều tập trung vào hiệp hội Luyện Đan Sư, đúng lúc này, CổViêm hội trưởng đột nhiên truyền ra tin tức, bọn hắn còn đem luyện chế ba loạiđan dược, trong đó có một loại Thối Hồn Đan, công hiệu so với Ngưng Hồn Đancòn mạnh hơn gấp mười lần, đối với Hắc kim Yêu Linh Sư thậm chí là Truyền kỳYêu Linh Sư cũng có hiệu quả rất mạnh, loại Viêm Dương Luyện Thể Đan, có thểtăng cường thân thể thật lớn, cho người thường dùng ăn thực lực đạt được trênphạm vi lớn tăng lên, còn có một loại Cửu Chuyển Đan, thậm chí là chịu vếtthương trí mệnh, ăn vào cũng có thể kéo lại một hơi.

Lập tức, tất cả mọi người Quang Huy Chi Thànhcàng chấn kinh, nghe nói tin tức công bố vào lúc ban đêm, Truyền kỳ Yêu Linh SưDiệp Mặc cùng Thành chủ suốt đêm tiến về hiệp hội Luyện Đan Sư bái kiến CổViêm, tiêu phí món tiền khổng lồ từ trong tay Cổ Viêm mua rất nhiều số lượngđan dược.

Truyền kỳ Yêu Linh Sư Diệp Mặc đại nhân cùngThành chủ đại nhân cũng rất quan trọng ba loại đan dược này, tất cả mọingười không khỏi đối với ba loại đan dược này sinh ra chờ mong mãnh liệt.

Chớp mắt thời gian Dưỡng Hồn Đan cùng Ngưng HồnĐan cũng bắt đầu tại hiệp hội Luyện Đan Sư trong thời gian buôn bán, tình cảnhvượt ra khỏi sự tưởng tượng, ngoại trừ những thế gia tài phú kinh người,từng thương hội còn có một vài tiểu gia tộc, đều nhiệt liệt cạnh tranh nhaumà mua lấy, một ngày liền bán đi sáu ức Yêu Linh Tệ là bình thường, ngày hômnay, Nhiếp Ly có thể nhận đến gần hai ức Yêu Linh Tệ. do Dương Hân lý sựđem số tiền kia đưa đến Thánh Lan Học Viện, giao tân tay Nhiếp Ly. Tương laimột đoạn thời gian, doanh thu của Nhiếp Ly còn sẽ liên tục không ngừng tănglên.

tất cả các Trưởng lão trong hiệp hội Luyện Đan Sưđều bị con số này rung động, địa vị Cổ Viêm tại Luyện Đan Sư hiệp hội càng thêmcủng cố, trước kia Hồ Thước Trưởng lão liên hiệp hai vị Trưởng lão khác, muốntranh đoạt vị trí hội trưởng từ tay Cổ Viêm, nhưng hiện tại, vị kia HồThước Trưởng lão ngừng công kích, hai vị Trưởng lão bị Hồ Thước lôi kéo nay đềuđảo hướng ủng hộ Cổ Viêm.

hiệp hội Luyện Đan Sư tài lực bành trướng đếntrình độ kinh người, bọn hắn tại Quang Huy Chi Thành ban bố tin tức, tuyển đệtử trên quy mô lớn gia nhập hiệp hội Luyện Đan Sư, ngoại trừ miễn trừ tất cảhọc phí bên ngoài, đạt tới trung cấp Học Đồ cảnh giới còn có thể luyện đan kiếmtiền, lực hấp dẫn hiệp hội Luyện Đan Sư lập tức lớn lên rất nhiều bình dân tửđệ không có biện pháp tiến vào Thánh Lan Học Viện, nhao nhao gia nhập hiệp hộiLuyện Đan Sư!

Hơn một tháng thời gian trôi qua.

Tuy rằng ngẫu nhiên Quang Huy Chi Thành pháthiện một ít người Hắc Ám Công Hội, nhưng cũng không có phát sinh sự kiện gìnghiêm trọng, có Diệp Mặc đại nhân cùng Thành chủ tọa trấn, chỉ cần không gặpphải truyền kỳ Yêu thú tiến công, Quang Huy Chi Thành có thể vững như bànthạch.

Đám người Nhiếp Ly cùng Đỗ Trạch, Lục Phiêu vẫnluôn tại bên trong Thánh Lan Học Viện dốc lòng tu luyện, tu luyện công phápcường đại nhất, Không Gian Giới Chỉ bên trong mỗi ngày đều dùng không hết ThốiHồn Đan cùng Xích Viêm Thối Thể Đan, buổi tối mỗi ngày đều dùng Tử Lam Thảotắm, đám người Nhiếp Ly tu vi quả thực đột nhiên tăng mạnh không có thể dùngtừ gì để hình dung.

Tuy rằng bên ngoài có người đều muốn bất lợi đốivới Nhiếp Ly, nhưng mà đám người Nhiếp Ly một mực trốn ở bên trong Thánh LanHọc Viện, những người kia cũng không thể làm gì được.

Khảo thí cuối năm dần dần tới gần.

Lúc này đây kết quả khảo thí, sẽ ảnh hưởng đếntiền đồ cùng vận mệnh của mỗi học viên Thánh Lan Học Viện! Bởi vì cuộc thichấm dứt, tất cả đệ tử một lần nữa sẽ bị xác định lớp, chênh lệch giữa học viêncũng sẽ chậm rãi kéo ra.

Thi xong, các học viên Thánh Lan Học Viện có thểvề nhà, gặp cha mẹ để thông báo cho họ biét một năm nay tu luyện thành quảnhư thế nào.

Tất cả các học viên tại Thánh Lan Học Viện đềukhẩn trương mà chuẩn bị, vì có thể lần này trong khảo thí lấy được một thànhtích ưu tú.

trong lớp Võ giả Học đồ sơ cấp, không ai làkhông chú ý tới Nhiếp Ly cùng Đạo sư Thẩm Tú và lời ước hẹn của haingười hai tháng trước đó.

Đám người Nhiếp Ly, Đỗ Trạch, Lục Phiêu đã lâukhông có xuất hiện ở trong lớp rồi, không biết đám người Nhiếp Ly hiện tại thếnào, hai tháng đột phá đến Thanh đồng Nhất tinh Võ giả, như thế nào cũng khôngcó khả năng làm được a

"Thẩm Việt lão đại, đám người Nhiếp Ly mỗingày đều trốn ở trong tiệm sách, cũng không dám xuất hiện trong học viện! Đoánchừng không có khả hắn năng hắn đạt tới cảnh giới Thanh đồng Nhất tinh, giờchỉ đợi đuổi học a!" một thủ hạ Thẩm Việt cười lấy lòng nói ra,"Thẩm Việt lão đại ăn mấy viên Ngưng Hồn Đan, sợ là khoảng cách Thanh đồngNhị tinh cũng không xa a!"

Nhiếp Ly thật sự không dám xuất hiện? Nhiếp Lyđến cùng có thể hay không đạt tới Thanh đồng Nhất tinh? Thẩm Việt không biếtnên trả lời như thế nào, Nhiếp Ly có thể đem Thanh đồng Tam tinh Sở Nguyênđánh bại! Vẻn vẹn chỉ là năng lực khống chế Linh hồn lực của Nhiếp Ly đối vớingười thường hơn người sao? Tựa hồ việc này như thế nào cũng nói khôngrõ!

Thế nhưng, Thẩm Việt tin tưởng, Nhiếp Ly chắcchắn không có đạt tới Thanh đồng Nhất tinh!

Từ khi Nhiếp Ly xuất hiện, con mắt Diệp Tử Vânchưa lần nào liếc qua hắn! Thẩm Việt đối với Nhiếp Ly quả thực hận thấuxương! Nhưng hắn muốn tìm Nhiếp Ly gây phiền toái cũng vẫn luôn không có cơhội, đợi lần này khảo thí này chấm dứt, nếu như Nhiếp Ly bị đuổi học, hắnkhẳng định sẽ không buông tha Nhiếp Ly, hắn nhất định phải làm cho Nhiếp Lysống không bằng chết!

Nhiếp Ly trước đây vạch trần Xích Diễm Viêm BạoMinh văn là sao chép, dẫn tới Thần Thánh thế gia tức giận, Thần Thánh thế giađã tiến hành chèn ép Thiên Ngân thế gia, khi Nhiếp Ly rời khỏi Thánh LanHọc Viện trở về, nhất định sẽ trở thành chó nhà có tang, Thẩm Việt hầu như đãcó thể tưởng tượng Nhiếp Ly sẽ có kết quả bi thảm rồi!

"Ai bảo ngươi đắc tội với ta, còn đắc tộirồi ta ca!" Thẩm Việt trong nội tâm nghĩ thầm, Nhiếp Ly thật là trời sinhmuốn cùng Thần Thánh thế gia bọn hắn đối đầu sao? Đoạt lấy nữ nhân của hắn cònkhông nói, còn đoạt lấy nữ nhân của ca ca hắn, phải biết rằng ca cac hắn làngười kế nhiệm của Thần Thánh thế gia trong tương lại!

Toàn bộ Thánh Lan Học Viện đều tập trungluyện tập trên bãi tập, trong rừng cây, khắp nơi đều là đang tu luyện, vì ứngphó cuộc thi lần này, rất nhiều đám đệ tử thế gia đều ăn không ít Dưỡng HồnĐan, Ngưng Hồn Đan, hiệu quả vẫn là tương đối rõ ràng. Có chút gia thế hiểnhách thật có lợi, thậm chí còn cho tới một hai khối Thối Hồn Đan hoặc làXích Viêm Thối Thể Đan! Để con em của họ có thể trưng dụng. Những đandược này hiệu quả rất rõ ràng, lần này các học viên, thực lực đối với so vớilần trước đã có tăng cường hơn rất nhiều, Đám cao tầng của học việnmừng rỡkhông thôi.

Không biết lần này bên trong các lớp Thiên tàiđệ tử tốt nghiệp sẽ có thể có mấy người tới Bạch ngân Ngũ tinh cảnh giới! Cóthể trước mười sáu tuổi đạt tới Bạch ngân Ngũ tinh cảnh giới, tương lai đềulà trụ cột Quang Huy Chi Thành, trở thành người cầm quyền của Quang Huy ChiThành, chỉ cần đạt tới Bạch ngân cấp bậc, thành tựu tương lai cũng sẽ khôngthấp.

Cứ một lần đệ tử từ lớp thiên tài, tốtnghiệp và ly khai sẽ có một nửa ở lại và sẽ có một vài đệ tử mới bổsung, không biết lần này sẽ có bao nhiêu người có tư cách tiến vào lớp Thiêntài, đây cũng là điều làm cho người người chờ mong đấy.

Thánh Lan Học Viện khắp nơi giăng đèn kết hoa,vì thời khắc trọng đại này mà chuẩn bị. Chương 48: Thiên Huyễn Thánh CảnhBên trên họcviện Diễn Võ Trường, cờ bay phấp phới, tiếng trống ù ù.

Vạn người chờ mong khảo thí cuối năm, sắp đãbắt đầu, đây đối với mỗi một học viên mà nói, đều là một thời khắc phi thườngtrọng yếu.

Tất cả các học viên lớp Võ giả học đồ sơ cấp,các học viên lớp Yêu Linh Sư Học đồ sơ cấp, đều tụ tập tại khu vực Diễn VõTrường trung ương, liền hai tháng không có đi học đám người Nhiếp Ly, Đỗ Trạch,Lục Phiêu đều xuất hiện ở Diễn Võ Trường, tùy tùng các học viên bên trong họcviện thì đứng chung một chỗ.

Chứng kiến Nhiếp Ly, Diệp Tử Vân hay và TiếuNgưng Nhi, đều đi tới.

Bất kể là ai miễn là nam học viên, hay vẫn làhọc viên các lớp khác, chứng kiến Nhiếp Ly đứng chung một chỗ cùng hai vị đạimỹ nữ, tất cả đều ghen ghét hoặc là cực kỳ hâm mộ không thôi.

Nhiếp Ly gia hỏa này cũng thật là không có nhântính, một người lại độc chiếm hai tài nguyên cùng một lúc

Nhiếp Ly nhìn thoáng qua Diệp Tử Vân cùng TiếuNgưng Nhi, hai nữ hài đều đẹp hơn so với trước kia, tựa như Tiên Nữ, bất kể làPhong Lôi Dực Long Quyết cùng Cửu Chuyển Băng Hoàng Quyết hiệu quả đều là côngpháp cường đại phi thường, có thể rèn luyện thể chất, đem tạp chất trong thânthể bài trừ ra bên ngoài cơ thể, hai nữ hài này đều gây cho người nhìn cảmgiác như là tiên nữ giáng trần.

Đoạn thời gian gần đây nhất, Diệp Tử Vân vàTiếu Ngưng Nhi, tu vi tăng lên rất nhanh, đã vượt ra xa khỏi bạn cùng lứa tuổi.

Cho nên đối với Nhiếp Ly Tiếu Ngưng Nhi hay DiệpTử Vân đều cảm kích trong lòng, không có Nhiếp Ly trợ giúp, tu vi của các nàngcăn bản không có biện pháp tăng lên nhanh như vậy.

Diệp Tử Vân tựa hồ nhìn thấy Tiếu Ngưng Nhicùng Nhiếp Ly nói chuyện nên sau đó rời đi trước!"Nhiếp Ly, gần đây tanghe người trong gia tộc nói, Thiên Ngân gia tộc bị Thần Thánh thế gia chènép." Tiếu Ngưng Nhi đi đến bên người Nhiếp Ly, nhỏ giọng nói.

"Vẻn vẹn chẳng qua là bị chèn ép a?"Nhiếp Ly ánh mắt thâm sâu nói.

"Ân!" Tiếu Ngưng Nhi nhẹ gật đầu,cường đại như Thần Thánh thế gia, cũng chỉ có thể chèn ép gia tộc khác trênphương diện làm ăn, bởi vì Quang Huy Chi Thành nghiêm cấm nội đấu , nếu nhưThần Thánh thế gia dám ra tay hủy diệt Thiên Ngân thế gia, đoán chừng Diệp Mặcđại nhân còn có Thành chủ đại nhân đều sẽ không bỏ qua cho Thần Thánh thế gia!

"Không có vấn đề gì!" Nhiếp Ly nhànnhạt nói ra, từ khi hiệp hội Luyện Đan Sư mở bán đan dược về sau, Nhiếp Ly mỗingày đều có thu nhập hơn ức Yêu Linh Tệ, một ngày thu nhập bằng với ThiênNgân thế gia mấy năm thu nhập, Thiên Ngân thế gia bị chèn ép cũng không có gì,đợi khảo nghiệm học viện cuối năm qua, hắn trở về Thiên Ngân thế gia mộtchuyến, đến lúc đó, hắn sẽ triệt để mà cải biến tình cảnh Thiên Ngân thế gia!

Tuy rằng cũng không lo lắng Thần Thánh thế giasẽ làm gì, nhưng nhất định phải cẩn thận cùng Thần Thánh thế gia cấu kết Hắc ÁmCông Hội! Hắc Ám Công Hội không tuân thủ quy củ của Quang Huy Chi Thành, cũngmay có vệ quân của Quang Huy Chi Thành khống chế nên Hắc Ám Công Hội sẽkhông tại bên trong Quang Huy Chi Thành làm được việc gì.

Ngay tại thời điểm bọn hắn nói chuyện phiếm, mộtđám người hướng bên này đã đi tới, là đám người Thẩm Phi, Thẩm Việt. Nhìn NhiếpLy cùng Tiếu Ngưng Nhi nói chuyện phiếm, Thẩm Phi trong mắt lộ hung quang,nhưng rất nhanh thu liễm.

Chứng kiến Thẩm Phi đi tới, Tiếu Ngưng Nhi sắcmặt trắng bệch, hàm răng cắn cắn bờ môi, đi vài bước về hướng bên cạnh, nàngkhông sợ hãi Thẩm Phi, nàng đã quyết tâm cùng Thần Thánh thế gia đối kháng,nhưng mà nàng lo lắng sẽ mang đến phiền toái cho Nhiếp Ly.

Chứng kiến Tiếu Ngưng Nhi thần sắc hơi có vẻ bốirối, Nhiếp Ly thò tay giữ chặt cánh tay Tiếu Ngưng Nhi, khẽ mỉm cười nói:"Ngưng Nhi, ngươi muốn đi đâu?"

"Nhiếp Ly, nhanh lên thả ta ra, ta sẽ mangđến phiền toái cho ngươi đấy!" Tiếu Ngưng Nhi nhẹ nói.

Nhiếp Ly nhún nhún vai nói: "Dù sao đãkhông phải là lần thứ nhất đắc tội Thần Thánh thế gia, có cái gì phảisợ!".

Tiếu Ngưng Nhi hai gò má ửng đỏ, vẻ ngượngngùng, thần thái động lòng người làm những nam hài chung quanh không khỏi nhìnngây người. Tiếu Ngưng Nhi trong nội tâm có chút cảm động cùng điềmngọt ngào,Nhiếp Ly vì mình, hoàn toàn không tiếc cùng Thần Thánh thế gia triệt để trở mặtsao?

"Ngươi thả tay ra cho ta!" Thẩm Phichứng kiến Tiếu Ngưng Nhi bộ dáng thẹn thùng động lòng người, không khỏi ghenghét đối với Nhiếp Ly, phát cuồng một chưởng hướng Nhiếp Ly lao đến.

Nhiếp Ly cùng Tiếu Ngưng Nhi trước mặt mọi ngườibộ dạng thân mật, quả thực là trần trụi mà đánh vào mặt Thẩm Phi, bởi vì hầunhư tất cả mọi người đều biết, Tiếu Ngưng Nhi là vị hôn thê của Thẩm Phi! bộdạng Tiếu Ngưng Nhi đối với Nhiếp Ly vừa ra vẻ cự tuyệt lại ra vẻ mời chàolàm cho Thẩm Phi cảm giác trên đầu của mình đang đội một cái đầuheo!

Cảm giác được một chưởng Thẩm Phi đang phóngtới, thân hình Nhiếp Ly khẽ động, tay phải khẽ kéo, thoáng mang theo TiếuNgưng Nhi tránh qua thuận tay đem Thẩm Phi đẩy đi. Thẩm Phi không biết Nhiếp Lyđến tột cùng là tránh đi như thế nào, sau một khắc một đạo chưởng kình oanhtới, làm hắn không khỏi lui về phía sau mấy bước, hắn trợn tròn đôi mắt nhìnNhiếp Ly. Hắn chợt phát hiện, hắn đã xem thường Nhiếp Ly, phải biết rằng hắnđã là cảnh giới Bạch ngân Tam tinh, Nhiếp Ly đến tột cùng như thế nào tránhthoát công kích của hắn, còn phản cho hắn một chưởng?

Bên cạnh những người vây xem cũng nao nao, phảibiết rằng Thẩm Phi là lớp đệ tử thiên tài của Thánh Lan Học Viện, rõ ràng trêntay Nhiếp Ly ăn một cái lỗ vốn thật sự quá kinh người, hiện tại Nhiếp Ly đếncùng đã đạt đến cảnh giới gì?

"Ngươi chính là Nhiếp Ly?" Thẩm Phiánh mắt lập loè bất định, nhìn về phía Nhiếp Ly lạnh lùng hỏi.

"Đúng vậy, ngươi là ai?" Nhiếp Ly biếtrõ còn cố hỏi, tay phải ngăn phần eo mảnh khảnh của Tiếu Ngưng Nhi, Nhiếp Lycố ý lộ ra cho hắn thấy, hắn cố ý đem cừu hận Thẩm Phi tập trung đến trênngười mình, ể Thẩm Phi tưởng rằng Nhiếp Ly chủ động tán tỉnh Tiếu Ngưng Nhi,như vậy Thẩm Phi cũng sẽ không đi quấy rầy Tiếu Ngưng Nhi.

Tuy rằng cùng Nhiếp Ly đã có một ít hành vithân mật, nhưng trước mặt nhiều đệ tử như vậy lại bị Nhiếp Ly ôm eo nhỏ, đôimá Tiếu Ngưng Nhi không khỏi nóng lên.

Bên cạnh những học viên kia đều toát ra thần sắcbội phục, Nhiếp Ly đã biến tất cả thành đầu bò rồi nổ tung, trước côngchúng nắm eo vị hôn thê của người khác, đã vậy còn hỏi người khác là ai!Bọn hắn chú ý, Ngưng Nhi nữ thần không có kháng cự đối với hành động củaNhiếp Ly xem ra quan hệ của hai người không tầm thường a!

Nghe được Nhiếp Ly nói, Thẩm Phi tức đến nổphổi, hai mắt trợn lên, cổ nổi gân xanh, nhìn hằm hằm Nhiếp Ly nói: "Ngươinhớ kỹ ta là Thẩm Phi, và là vị hôn phu của Ngưng Nhi!"

" Vị hôn phu của Ngưng Nhi, ai thừa nhậna? Ngưng Nhi, hắn là vị hôn phu của ngươi sao?" Nhiếp Ly nhìn về phíaTiếu Ngưng Nhi, còn không đợi Tiếu Ngưng Nhi trả lời, hắn liền cười nhìn ThẩmPhi nói, "Ngươi xem, không phải chứ? Ngươi là ai? Con cóc cũng muốn ănthịt thiên nga, tỉnh lại đi! Chỉ bằng ngươi cũng có tư cách lấy Ngưng Nhicủa ta?"

Tiếu Ngưng Nhi trợn tròn mắt, nàng vẫn không trảlời.

Chung quanh các học viên cũng đều trợn tròn mắt,Nhiếp Ly gia hỏa này cũng quá vô sỉ, Ngưng Nhi nữ thần còn chưa nói lời nóiđây!

"Hắn không phải vị hôn phu của ta, ta chưabao giờ thừa nhận!" Tiếu Ngưng Nhi nhìn về phía trước Thẩm Phi, lộ ra vẻchán ghét, nàng minh bạch Thẩm Phi là dạng người gì, đoạn thời gian trước,Thẩm Phi chơi bời hại đời hai bình dân nữ học viên, rồi tìm người gánh tộithay, mới tránh thoát khỏi bị truy tố. Trước kia là áp lực đến từ Thần Thánhthế gia, nàng giận mà không dám nói gì, nhưng hiện tại, nàng không nguyện ýnhẫn nhục chịu đựng.

Nghe được Tiếu Ngưng Nhi nói, Thẩm Phi trong đôimắt lộ ra hàn mang, giận quá thành cười nói: "Tiếu Ngưng Nhi, đây là ngươinói, ngươi cũng đừng hối hận! Một Dực Long thế gia nho nhỏ, thật đúng có thểlật trời hay sao?"

Nghe được Thẩm Phi nói, Tiếu Ngưng Nhi sắc mặttrắng bệch, nàng hiểu rõ thực lực Dực Long thế gia, là căn bản không có khảnăng đối kháng Thần Thánh thế gia, tiếp theo Dực Long thế gia rất có thể sẽchịu Lôi đình đến từ Thần Thánh thế gia nhưng mà muốn Tiếu Ngưng Nhi khuấtphục là không thể nào, nếu như cùng ở một chỗ với Thẩm Phi, nàng mỗi một khắc đềucảm giác buồn nôn!

Nghe được Tiếu Ngưng Nhi cùng Thẩm Phi đốithoại, chung quanh các học viên lập tức liền hiểu rõ ra, nguyên lai Thẩm Phithông qua Thần Thánh thế gia tạo áp lực đến Dực Long thế gia bức bách TiếuNgưng Nhi! Tiếu Ngưng Nhi không thích Thẩm Phi!

"Hèn hạ vô sỉ!"

"Nguyên lai đám người Thần Thánh thế gialà loại này!"

"Khó trách Ngưng Nhi nữ thần mặc dù là vịhôn thê của Thẩm Phi, nhưng chưa bao giờ nguyện ý có bất kỳ tiếp xúc cùng ThẩmPhi! Thì ra là thế!"

Một đám học viên nghị luận, lúc này toàn bộnhìn về phía Nhiếp Ly, không như trước không còn địch ý mà ngược lại tronglòng còn bội phục, ngoại trừ Nhiếp Ly, không ai dám quang minh chính đại đốikháng Thần Thánh thế gia! Không ai dám dũng cảm mà cứu Ngưng Nhi nữ thần rakhỏi hố lửa?

Nghe được các học viên nghị luận, Thẩm Phi sắcmặt càng thêm khó coi, ánh mắt lạnh lùng nhìn lướt qua chung quanh, chung quanhnhững học viên kia sợ hãi nhao nhao né tránh, không dám nói nữa.

"Có gan thì hướng đến ta mà uy hiếp,uy hiếp một cô gái thì còn gì là nam nhân, ngươi muốn chơi như thế nào?(xập xám, ba lá, xám chi, xì phé...:v) ta Nhiếp Ly sẽ đáp ứnghết!" Nhiếp Ly ngạo nghễ nhìn Thẩm Phi, Thẩm Việt và Thẩm Phi cái loạinày nhất định là hắn muốn đạp lên mà đi như là đá lót đường.

"Chuyện này không quan hệ tới Nhiếp Ly, làta tự ý đinh đoạt!" ánh mắt Tiếu Ngưng Nhi kiên định nhìn Thẩm Phi,trầm giọng nói, "Thẩm Phi, ta thà chết cũng không gả cho ngươi!"

Tiếu Ngưng Nhi thà làm ngọc vỡ chứ không làmngói lành, tuy rằng nhìnnhu nhược, nhưng kì thực tính cách rất kiên định, bằngkhông thì kiếp trước nàng cũng sẽ không hủy hôn ước cùng Thẩm Phi, dứt khoátbước vào Hắc Ma Sâm Lâm.

Bi kịch của kiếp trước, Nhiếp Ly chắc là sẽkhông khiến nó tái diễn, từ lúc mới bắt đầu giúp đỡ Tiếu Ngưng Nhi trịthương, đến về sau dần dần quen thuộc, Nhiếp Ly đối với thiếu nữ xinh đẹp, hàophóng, kiên cường này, hay vẫn rất có phần hảo cảm, đối đãi Tiếu Ngưng Nhi nhưlà với muội muội của mình.

"Hừ hừ, điều này không thể các ngườimuốn là được!" Thẩm Phi cười lạnh nói.

"Thẩm Phi, ta sẽ đích thân tiến vào ThiênHuyễn Thánh Cảnh, nếu ta thông qua khảo thí Thiên Huyễn Thánh Cảnh, coi như làThần Thánh thế gia cũng không thể làm gì ta!" Tiếu Ngưng Nhi ngạo nghễ nóira.

"Hặc hặc ha ha, Tiếu Ngưng Nhi, ngươi cũngsuy nghĩ quá hão huyền rồi, ngươi cho rằng ngươi có thể thông qua khảo thíThiên Huyễn Thánh Cảnh sao? Mấy trăm năm qua, có thể thông qua khảo thí ThiênHuyễn Thánh Cảnh chỉ vẹn vẹn có ba người mà thôi!" Thẩm Phi chế giễu nói.

Thiên Huyễn Thánh Cảnh là Bí Cảnh của Thánh LanHọc Viện, một lần chỉ có siêu cấp thiên tài mới có tư cách tiến vào ThiênHuyễn Thánh Cảnh, nếu như thông qua khảo thí Thiên Huyễn Thánh Cảnh chính làthiên tài chói mắt nhất của toàn bộ Quang Huy Chi Thành, thậm chí có tư cáchtrở thành đệ tử của Truyền kỳ Yêu Linh Sư Diệp Mặc đại nhân!

Người có thể tiến vào Thiên Huyễn Thánh Cảnh,tuổi nhất định phải dưới mười lăm tuổi điểm này Tiếu Ngưng Nhi là phù hợp,nhưng mà thiên phú của Tiếu Ngưng Nhi thực có thể đạt tới trình độ như vậy?

trong lịch sử Quang Huy Chi Thành thông qua khảothí Thiên Huyễn Thánh Cảnh, chỉ vẹn vẹn có ba người mà thôi, một người trong đóchính là Truyền kỳ Yêu Linh Sư Diệp Mặc đại nhân, hai người đã chết trận nhưngbọn hắn khi còn sống cũng đều đạt đến đỉnh phong Hắc kim Yêu Linh Sư, khoảngcách Truyền kỳ vẻn vẹn chênh lệch một đường mà thôi!

Thiên Huyễn Thánh Cảnh, trong suy nghĩ tất cảmọi người là vùng đất phi thường huyền bí và đầy nguy hiểm!

Nếu như Tiếu Ngưng Nhi thật có thể thông quakhảo thí Thiên Huyễn Thánh Cảnh, như vậy Thần Thánh thế gia thật đúng là khôngthể làm gì được Dực Long thế gia rồi! Chương 49: Lực lượng khảo thíThiên HuyễnThánh Cảnh, dễ dàng qua như vậy sao?

Bất quá Thẩm Phi cũng không nghĩ ra, trong thờigian này Tiếu Ngưng Nhi tu luyện Phong Lôi Dực Long Quyết, sớm đã không phải làTiếu Ngưng Nhi trước kia rồi! về sau đạt đến Hồn lực hóa hình, Tiếu Ngưng Nhitu vi đột nhiên tăng mạnh, đồng thời cũng đã nhận được toàn lực ủng hộ của DựcLong thế gia, hôm nay Tiếu Ngưng Nhi đã khác xưa rất nhiều.(Trụy đã khôngcòn là trụy của ngày xưa)

"Ngươi hay trước tiên đạt được tư cáchtiến vào Thiên Huyễn Thánh Cảnh rồi nói sau!" Thẩm Phi lạnh cười một tiếngnói!

Thiên Huyễn Thánh Cảnh! Nhiếp Ly mỉm cười, đâycũng là địa phương hắn muốn đi, kiếp trước hắn từng trở lại Quang Huy ChiThành khi đã bị diệt, tiến nhập Thiên Huyễn Thánh Cảnh, ở trong đó che giấuđồ vật, mà người bình thường căn bản không cách nào tưởng tượng!

Cho nên Nhiếp Ly cũng phải đạt được tư cách tiếnvào Thiên Huyễn Thánh Cảnh!

"Yên tâm, Ngưng Nhi sẽ thông qua khảo thíThiên Huyễn Thánh Cảnh, ngươi chờ xem, tốt rồi cút đi!" Nhiếp Ly lạnh lùngnói ra, Thẩm Phi căn bản không xứng có tư cách là đối thủ của hắn, Nhiếp Lymuốn đối phó không đơn thuần là những tiểu bối Thần Thánh thế gia mà là toànbộ người của Thần Thánh thế gia!

Ánh mắt Thẩm Phi nhìn Nhiếp Ly, trong đầu hiệnlên một cái ý niệm ác độc, cười lạnh nói: "Nhiếp Ly, có gan hay không,Thần Thánh thế gia chúng ta sẽ tổ chức một lần đại hội thiên tài luận võ, đếnlúc đó cũng sẽ mời ngươi Thiên Ngân thế gia, ta và người cùng lên lôi đàiluận võ! Thế nào, có dám hay không?"

Hèn hạ! Bên cạnh các học viên vây xem không khỏithầm mắng một tiếng, Thẩm Phi là lớp đệ tử Thiên tài, đã mười bảy tuổi, tu viđã đạt đến Bạch ngân cấp, mà Nhiếp Ly hiện tại không biết có đạt tới Thanh đồngNhất tinh, Thẩm Phi rõ ràng mở miệng muốn cùng Nhiếp Ly luận võ, đây quả thựclà muốn hại chết Nhiếp Ly!

Coi như Nhiếp Ly cự tuyệt, cũng không có ngườinói gì.

"Thế nào, ngươi dám hay không dám? Khôngdám chính là loại hèn nhát!" Thẩm Phi hồn nhiên không để ý những người bấtmãn chung quanh, cười nói.

Tiếu Ngưng Nhi khẩn trương mà nhìn về phía NhiếpLy, Nhiếp Ly cười một tiếng, nhéo nhéo bàn tay nhỏ bé non mịn của Tiếu NgưngNhi, cho Tiếu Ngưng Nhi một ánh mắt yên tâm.

"Ngươi đã hướng ta khiêu chiến, ta saokhông dám?" Nhiếp Ly hặc hặc cười sang sảng nói, toàn thân lộ ra một cỗkhí tức tự tin.

Chung quanh những học viên kia hoàn toàn khôngnghĩ tới, Nhiếp Ly rõ ràng đã đáp ứng không chút do dự lời khiêu chiến củaThẩm Phi, Thẩm Phi là đạt đến Bạch ngân cấp lớp đệ tử Thiên tài! Nhiếp Ly điênrồi sao?

Nhìn bộ dạng tự tin của Nhiếp Ly, nàng có mộtloại cảm giác, thiên hạ này dù có bất cứ chuyện gì cũng không gây khó khăncho Nhiếp Ly! Nhiếp Ly có một loại năng lực thần kỳ, có thể dọn dẹp mọi chuyện.

"Đây chính là ngươi nói, đừng đổi ý, ThầnThánh thế gia tổ chức lôi đài tỷ võ giành cho thiên tài, ta tại đó đợingươi!" Thẩm Phi hừ một tiếng, ánh mắt như đao hung hăng nhìn lướt quaNhiếp Ly cùng Tiếu Ngưng Nhi, cho các ngươi đôi cẩu nam nữ thoải mái thêmmột thời gian, đến lúc đó xem các ngươi khóc như thế nào!

Thẩm Phi quay người rời đi, nơi xa Thẩm Việtcũng hung hăng nhìn liếc Nhiếp Ly, sau đó cùng Thẩm Phi đằng đi ra xa dần.

Qua hồi lâu, Diệp Tử Vân mới đến, nhìn nhìnNhiếp Ly ân cần hỏi thăm: "Nghe nói ngươi đã tiếp nhận lời khiêu chiếncủa Thẩm Phi?"

"Không có việc gì, ta đều có chừng mực,chứng kiến ngươi quan tâm ta như vậy, ta thật là cảm động!" Nhiếp Ly cườihắc hắc nói.

Diệp Tử Vân không khỏi im lặng, giận mà dậm chânnói: "Ai nói ta quan tâm ngươi, ngươi tự mình đa tình. Thẩm Phi rất sớmđã đến được cấp Bạch ngân, ít nhất là Bạch ngân Nhị tinh tu vi trở lên, ngươicó nắm chắc hay không?" Tuy rằng ngoài miệng nói không quan tâm, trên thựctế trong lòng Diệp Tử Vân vẫn là rất để ý.

"Đến lúc đó sẽ thấy!" Nhiếp Ly nhúnnhún vai nói.

"Ngươi chịu vì Ngưng Nhi muội muội tiếpnhận khiêu chiến của Thẩm Phi, xem ra ngươi đối với Ngưng Nhi muội muội rấtlà thật tâm, ngươi cần phải đối xử tốt với nàng, nếu không ta sẽ không thacho ngươi!" Diệp Tử Vân hừ lạnh một tiếng, không biết vì cái gì, Diệp TửVân trong lúc nói chuyện, nội tâm cảm thấy mất mát mà thở dài, ngươi đã nhưvậy quan tâm Ngưng Nhi, vì cái gì mà còn muốn trêu chọc ta? Nhớ tới nhữngchuyện phát sinh ở cung điện dưới mặt đất, trong nội tâm nàng có chút căm giận,không nên để Nhiếp Ly nhìn đều thấy hết cơ thể của mình.

"Thẩm Phi nhân phẩm thấp kém, ta phải khôngnhẫn để người con gái thiện tâm như Ngưng Nhi rơi vào trong tay hắn, chonên ta mới giúp nàng giải vây!" Nhiếp Ly tranh thủ thời gian giải thíchnói, hắn đối với Tiếu Ngưng Nhi là có vài phần hảo cảm, so ra kém với tìnhcảm của hắn và Diệp Tử Vân kiếp trước cái loại tình cảm cùng sinh cùng tử.

"Ngươi cũng chẳng có chỗ nàotốt!" Diệp Tử Vân bĩu môi nói.

Nghe được Diệp Tử Vân mà nói, Nhiếp Ly cười khổkhông ngừng, kiếp trước hắn đã trải qua rất nhiều, trên tay dính không ít máutanh, cũng vi phạm rất nhiều đạo nghĩa, thế nhưng đều là bất đắc dĩ, vô luậnnhư thế nào, hắn cũng không phải cái loại đê tiện như Thẩm Phi.

"Không cần giải thích với ta những thứnày, dù sao không liên quan gì tới ta!" Diệp Tử Vân đôi mi thanh tú chaulên, hừ hừ một tiếng nói ra. Diệp Tử Vân bên ngoài mặt, luôn lạnh nhạt ưu nhã,trên mặt nàng có chút nóng nảy, mới chứng minh rằng trong lòng nàng cómình! Nhiếp Ly hai tay ôm sau đầu, hít sâu một hơi, cái thế giới này quáhoàn mỹ rồi, hắn hưởng thụ hiện cảm giác tại cái loại cảm giác này, so sánhvới kiếp trước lúc nào cũng phải lưu lạc tha hương, lúc nào cũng phảigiết chóc, thì cuộc sống trong học viện quả thực là an nhàn bình thườngquá, Thẩm Việt Thẩm Phi Sở Nguyên những tiểu nhân hèn hạ này, đùa giỡn đùagiỡn các thiếu nữ đẹp như Diệp Tử Vân, Tiếu Ngưng Nhi loại cuộc sống này thậtsự với bọn họ là mãn nguyện a!

Chứng kiến dáng vẻ đắc ý của Nhiếp Ly, Diệp TửVân không khỏi tức giận: "Ngươi cười cái gì?""Ta đang cười sao?Không có a!" Nhiếp Ly mím môi cười nói.

Diệp Tử Vân la lớn Nhiếp Ly người này thật sựquá chán ghét, quá vô sỉ rồi, nàng hận không thể đem Nhiếp Ly phát tiết đánhmột trận! Nhưng mà không biết vì cái gì, tuy rằng rất chán ghét Nhiếp Ly, nhưngnàng vẫn thích sống chung một chỗ với Nhiếp Ly, có lẽ là nàng đã quá lâukhông có bằng hữu rồi, sống chung một chỗ cùng Nhiếp Ly rất tự tại rất thoảimái, không có ước thúc.

Chứng kiến Nhiếp Ly cùng Diệp Tử Vân cười cườinói nói, Tử Vân nữ thần tựa hồ là đối với Nhiếp Ly phát ra tư thế giận hơnkhi nãy, vóc dáng đọng lòng người làm cho những học viên xung quanhngây người, một đám học viên nam quả thực ghen ghét đến phát cuồng, Nhiếp Lygia hỏa này, vừa mới còn mới ôm Ngưng Nhi nữ thần, hiện tại lại tới đùa giỡn TửVân nữ thần.

Vì cái gì chỗ tốt đều bị Nhiếp Ly một mìnhchiếm hết? Ông trời già thật không khỏi bất công quá đi ah!

Đám người Đỗ Trạch, Lục Phiêu đối với Nhiếp Lycũng có vài phần hâm mộ, nhưng tâm lý không có ghen ghét, Nhiếp Ly là huynh đệcủa bọn hắn, một đời hảo huynh đệ! Đỗ Trạch, Lục Phiêu và một đám tùy tùngtrong học viện trò chuyện, Đỗ Trạch biểu hiện ra hắn đặc biệt có tư chấtlãnh đạo, đã có rất nhiều bình dân đệ tử nguyện ý đi theo Đỗ Trạch.

Sau một lúc lâu, Thẩm Tú lắc mông đã đi tới, ánhmắt của nàng đảo qua đám đệ tử, rơi vào Nhiếp Ly, hiện lên vài phần lăng lệ ácliệt.

Thẩm Tú ngữ khí không thiện cảm nói:"Sắp đến phiên lớp chúng ta khảo nghiệm! Tất cả mọi người đi theota!"

"Thẩm Tú Đạo sư, trước ngươi đã nói nếu tađạt tới Thanh đồng Nhất tinh, ngươi liền tự động từ chức, lời này còn tính haykhông?" Nhiếp Ly đột nhiên mở miệng, cười cười nói, "Nếu như ngươi mởmiệng nói xin lỗi ta, cầu ta giải trừ thề ước, ta có thể cân nhắc!"

Muốn lừa dối ta? Nào dễ dàng như vậy? Thẩm Tú hừlạnh một tiếng : "Ta Thẩm Tú nói lời giữ lời, nếu như ngươi đạt đến Thanhđồng Nhất tinh, ta từ chức liền!"

Nhiếp Ly nhún nhún vai nói: "Vậy ngươitranh thủ thời gian viết đơn từ chức đi a!"

"Đợi ngươi khảo thí ra đạt tới Thanh đồngNhất tinh rồi hãy nói!" Thẩm Tú hừ lạnh một tiếng, mang theo tất cả đệ tửtrong lớp hướng khảo thí địa phương hướng đi tới.

Đệ tử Thánh Lan Học Viện tổng cộng có mấy ngànngười, từng tàu thuỷ chở qua vẫn còn khá chậm.Ven đường rất nhiều đệ tửđều nghị luận.

"Nghe nói khảo thí lớp Yêu Linh Sư sơ cấpxuất hiện hai đệ tử có Linh hồn lực đạt đến Thanh đồng Tam tinh! lớp YêuLinh Sư sơ cấp quả nhiên lợi hại!"

"Đó là đương nhiên, bọn hắn so với chúng tatu luyện nhiều hơn một hai năm đây!"

"Ta còn nghe nói, khảo thí lớp Minh văn sưsơ cấp ra một đệ tử đạt đến lực lượng Thanh đồng Nhị tinh Võ giả!"

Các học viên đều nghị luận.

. . .

Thánh Lan Học Viện sở hữu sáu lớp sơ cấp, tuyrằng tên đều không giống nhau, am hiểu thiên phú cũng không giống nhau, thườngxuyên sẽ có giáo sư điều chỉnh phương hướng tu luyện, tại tất cả các lớp, lớpsơ cấp Yêu Linh Sư là khiến mọi người quan tâm nhất vì đó là lớp cónhiều thiên tài nhất.

Dựa theo kiếp trước mà nói, Tiếu Ngưng Nhicùng Diệp Tử Vân đều đã tiến vào lớp Yêu Linh Sư sơ cấp, hoàn thành một năm tuluyện, mà Nhiếp Ly thì ở lại lớp Võ giả học đồ sơ cấp, tuy rằng khắc khổ tuluyện, tu vi tăng lên rất chậm, không có tiếng tăm gì.

Bất quá quỹ tích ở kiếp này, cùng kiếp trướckhẳng định không giống nhau, không đơn giản Tiếu Ngưng Nhi cùng Diệp Tử Vân màngay cả đám người Đỗ Trạch, Lục Phiêu, vận mệnh cũng sẽ thay đổi hoàn toàn!

" Lớp sơ cấp Võ giả Học đồ đã đến!"

"Chính là cái lớp trong truyền thuyếtlà lớp phế vật sao? Nghe nói trong lớp này có nhiều người Linh Hồnhải chỉ màu hồng!"

"Linh Hồn Hải màu hồng cũng có thể tuluyện sao?"

"Tuy nhiên ta nghe nói có mấy người thiênphú cũng không tệ lắm, sắp tấn cấp Thanh đồng rồi, ví dụ như Diệp Tử Vân cùngTiếu Ngưng Nhi!"

Nghe được hai cái tên này mấy nam học viên nhãntình sáng lên, mặc kệ ở đâu có gái xinh đẹp luôn được người người chú ý, tuyrằng tuổi bọn họ đều còn nhỏ, nhưng tuổi nhỏ tài cao cái gì cũng biếtcũng hiểu cả rồi Biểutượng cảm xúc colonthree

Trong lớp sơ cấp, đẹp nhất là hai nữ hài tửnày rồi chính là Diệp Tử Vân cùng Tiếu Ngưng Nhi. Một đám nam hài tử lớp YêuLinh Sư sơ cấp chứng kiến Diệp Tử Vân cùng Tiếu Ngưng Nhi, đều toát ra thần sắcnóng bỏng, nếu như không có điều gì bất ngờ xảy ra, Diệp Tử Vân cùng TiếuNgưng Nhi đều sẽ tiến vào lớp Yêu Linh Sư sơ cấp để bồi dưỡng, đến lúc đó bọnhắn sẽ có cơ hội tiếp cận rồi!

Chứng kiến đám nam sinh lớp Yêu Linh Sư sơ cấpánh mắt nóng bỏng, Nhiếp Ly không khỏi mỉm cười, ở kiếp này, bọn hắn sợ là phảithất vọng rồi! Bởi vì Diệp Tử Vân hay Tiếu Ngưng Nhi đều sẽ tiến vào lớp YêuLinh Sư Thiên tài!

Dưới sự dẫn dắt Thẩm Tú, các học viên lớp Võ giảHọc đồ sơ cấp đứng xếp hàng đi vào đại sảnh khảo thí, nơi xa trên đài cao, đámngười cao tầng của học viện đang hướng bên này quan sát.

"Bước đầu tiên là khảo thí lực lượng, aitới trước?" Một Đạo sư trong đó bộ dáng nhìn về phía Thẩm Tú hỏi.

Thẩm Tú nhìn về phía đám đệ tử lớp Võ giả Học đồsơ cấp, Thẩm Việt đi ra, ngạo nghễ nói: "Ta trước!" Sau khi nói xong,hắn hướng bên cạnh khảo thí thạch đi đến. Chương 50: Quyền KìnhThẩm Việt xungphong khảo thí, lập tức hấp dẫn rất nhiều ánh mắt.

Tại lớp võ giả học đồ sơ cấp, đám người ThẩmViệt, Diệp Tử Vân, Tiêu Ngưng Nhi không thể nghi ngờ là có hi vọng đột phá đếncảnh giới Thanh Đồng một sao nhất. Mặt khác mọi người đang chú ý đếnviệc đánh cuộc của Nhiếp Ly và Thẩm Tú đại sư . Bất quá tuyệt đại bộ phậnđều không cho rằng Nhiếp Ly có thể trong thời gian ngắn đạt tới Thanh Đồng mộtsao.

Nếu Thanh Đồng một sao thật dễ dàng đạt tới nhưvậy, kia cũng sẽ không có nhiều người vĩnh viễn bị kẹt vĩnh viễn ở cánh cửvõ giả cùng Yêu Linh sư rồi!

Lực lượng thí nghiệm thạch là một khối thạch đầucự đại, toàn thân tản ra kim chúc sáng bóng, các võ giả quyền kình (dùng nấmđấm) oanh kích lên lực lượng thí nghiệm thạch, sẽ khiến lực lượng thí nghiệmthạch lõm vào, thông qua vết lõm sẽ đến phán đoán trình độ lực lượng một võgiả.

"Oanh !" Thẩm Việt oanh kích một quyền trên lựclượng thí nghiệm thạch, lực lượng thí nghiệm thạch nhất thời hiện ra vết lõmnhàn nhạt.

Vài đạo sư phụ trách chỉ đạo thí nghiệm đi tới.

"Thanh Đồng một sao, kết quả 120 !"

Nói cách khác, Thẩm Việt lực lượng quyền này, đạttới 120 điểm.

Các học viên lớp Võ giả học đồ sơ cấp kinh hô,không nghĩ tới nhục thân Thẩm Việt đã đạt tới cường độ như vậy, nghiễm nhiên đãđạt tới cảnh giới Thanh Đồng võ giả. Như vậy là chủ tu yêu linh lực, vừa mớibắt đầu cường độ nhục thân sẽ tăng lên được tương đối mau, sau đến Bạch Ngâncấp mới chậm lại, nhưng dù cho như vậy, tốc độ tu luyện nhục thân của ThẩmViệt so sánh với đệ tử đồng cấp thì cũng là nhanh, đã đạt tới ThanhĐồng một sao.

Mỗi người có ba cơ hội thí nghiệm, đối với trị sốnày, bộ dáng Thẩm Việt cũng không vừa lòng, một lần nữa đứng vững, lực lượngngưng tụ mạnh nhất một quyền nữa oanh ra.

Oanh !

Thẩm Việt lại oanh kích lên lực lượng thí nghiệmthạch.

"Thanh Đồng một sao, thí nghiệm kết quả 130 !"

"Thanh Đồng một sao, thí nghiệm kết quả 135 !"

Nhìn thấy kết quả sau cùng, thần tình Thẩm Việtlộ ra vẻ vừa lòng, tiếp tục đi thí nghiệm yêu linh lực , rất nhanh kết quả thínghiệm yêu linh lực của Thẩm Việt cũng đưa ra , 115. Dưới tình hình chung, vừacó được thiên phú võ giả lại có được thiên phú Yêu Linh sư ai cũng đều sẽ lựachọn trở thành một Yêu Linh sư, yêu linh lực là trọng yếu nhất, lực lượng thiênphú chỉ có thể là điểm phụ.

"Thẩm Việt yêu linh lực đột phá một trăm, đã làmột sao Yêu Linh sư !"

"tốc độ tu luyện thật nhanh, quả nhiên không hổ làngười của Thần Thánh thế gia !"

"Lợi hại a, hắn khẳng định có thể đi vào lớp YêuLinh sư sơ cấp!"

"Nếu một sao Yêu Linh sư đều không có tư cách thìcòn có ai có tư cách?"

Nghe mấy học viên nghị luận, Thẩm Việt khóemiệng hơi hơi nhếch, đắc ý nhìn đám người Nhiếp Ly.

Xa xa bên trên khán đài, vài cao tầng học viện đềulộ ra vẻ tươi cười vừa lòng, lớp võ giả học đồ sơ cấp có thể cho ra một YêuLinh sư vẫn là không dễ dàng!

Thẩm Việt hai tay ôm ngực, đứng ở xa xa, một đámngười hầu đứng quanh thân hắn, hắn ánh mắt ngạo nghễ nhìn quét các học viênlớp vỏ giả học đồ sơ cấp khác.

"Kế tiếp là ai tới thí nghiệm?" đạo sư phụ trách dẫnđường nhìn về phía mọi người hỏi.

"Để cho ta đi !" Lục Phiêu đi ra, hướng lực lượngthí nghiệm thạch đi tới.

Các học viên nghị luận.

"Là Lục Phiêu a !"

"Lục Phiêu đã lâu không có tới phòng học !"

"Nghe nói hắn vẫn cùng Nhiếp Ly ở chung một thờigian!"

"Lục Phiêu hẳn là không đột phá đến Thanh Đồng mộtsao ? Hơn nữa hắn hoàn toàn không phải là thiên phú Yêu Linh sư!"

Nghe mấy cái này các học viên nghị luận, Lục Phiêuquay nhìn Nhiếp Ly, Đỗ Trạch cười, những người này như vậy xem nhẹ nhóm hắn,mười phần là sai ! Nhiếp Ly cấp công pháp tu luyện, Lục Phiêu tu vi đã vượt xaqua bạn cùng lứa tuổi.

Nhìn về phía đám người Thẩm Việt đứng ở xa xa, LụcPhiêu lộ ra vẻ mặt miệt thị tươi cười, lông mi nhíu nhíu.

"Tiểu tử này quá kiêu ngạo ! chúng ta sớm hay muộncũng giáo huấn hắn !" người hầu bên cạnh Thẩm Việt nói.

Thẩm Việt ánh mắt hơi nheo lên, toát ra một tiahàn quang. Hiện tại ngay cảngười hầu của Nhiếp Ly, cũng dám khiêu khích hắnsao? Đúng là không biết trời cao đất rộng!

Anh mắt mọi người nhìn chăm chú Lục Phiêu đi đếnphía trước lực lượng thí nghiệm thạch đứng vững, tay phải nhẹ bẫng đánh ra mộtquyền.(kiểu như vỗ nhẹ vào tảng đá – giống nhóm songoku đi kiểm trasức mạnh ah)

"Như vậy quyền đầu, có thể có bao nhiêu lựclượng?" Bên cạnh vài đệ tử cười nhạo một tiếng.

Oành một tiếng, truyền khắp toàn bộ đại sảnh, khốilực lượng thí nghiệm thạch run lên.

"Sao thế này?"

"tiếng vang Thật lớn!"

Bên cạnh đạo sư phụ trách thí nghiệm cũng làthoáng thất thần, đi tới nhìn lực lượng thí nghiệm thạch, trầm mặc một látnói:"Thí nghiệm kết quả, Thanh Đồng hai sao, hai trăm 265!"

Mọi người nhất thời ồ lên.

"Điều này sao có thể?"

"Thí nghiệm kết quả có sai lầm?"

........

Ăn gian Bảo Huỳnh la lên

......

Lục Phiêu chỉ là nhẹ nhàng đánh ra một quyền màthôi, cư nhiên có lực lượng cường đại như vậy, đã đạt tới cảnh giới Thanh Đồnghai sao, cự ly đến cảnh giới Thanh Đồng ba sao cũng là không xa . Lục Phiêumỉm cười, trong khoảng thời gian này hắn tu luyện không có dừng lại, Nhiếp Lytruyền thụ cho hắn công pháp siêu cường, mỗi ngày đều ăn lượng lớn đan dược,còn có tắm trong nước có Tử Lam thảo, tu vi hắn không tăng lên mới lạ.Quahồi lâu, mọi người mới hồi phục tinh thần, hai mặt nhìn nhau, mười ba tuổi cóđược lực lượng như vậy cường đại, thiên phú đúng là thiên phú tại ThánhLinh học viện đều được cho là thiên tài. Các cao tầng Thánh Linh học viện,khẳng định sẽ chấp nhận hao tổn tiến hành bồi dưỡng.

"Không sai không sai, không nghĩ tới trong lớp võgiả sơ cấp lại có thiên tài như vậy, học sinh lần này thất có nhiều bấtngờ !" Một cao tầng học viện vuốt râu mỉm cười nói.

"Năm nay thành tích học sinh hẳn là sẽ không quákém, bởi vì hiệp hội luyện đan sư làm ra vài loại đan dược !" Một vị caotầng học viện khác nhẹ giọng nói," xác thật hiệp hội luyện đan sư làm ra vàiloại đan dược, hiệu quả cường đại, khiến tiêu chuẩn các học viên đều tăng lênrất nhiều."

Vì bồi dưỡng hậu bối, các gia tộc vẫn là bỏ rakhông ít tiền của.

Lục Phiêu nhìn nhìn xa xa khiêu khích Thẩm Việt,Thẩm Việt bộ mặt cuối xuống, Lục Phiêu rõ ràng là đang miệt thị! nhưng lànghĩ đến thực lực Lục Phiêu, Thẩm Việt không khỏi suy sụp, vì cái gì thực lựcLục Phiêu, ở trong khoảng thời gian ngắn tăng lên tới trình độ kinh người nhưvậy? Trong khoảng thời gian này Lục Phiêu ăn rất nhiều dược?

Xa xa sắc mặt đạo sư Thẩm Tú cũng rất khó coi,tuy rằng Lục Phiêu là học sinh trong lớp của nàng, thế nhưng Lục Phiêu vẫncùng Nhiếp Ly ở cùng nhau, nên nàng cũng khó chịu với thực lực của LụcPhiêu. thành tích nguyên bản của Lục Phiêu, nàng rất rõ ràng , nhưng vì cáigì đột nhiên trình độ tăng lên tới kinh người như vậy, chẳng phải nói Nhiếp Lycũng...... Thẩm Tú ánh mắt âm trầm nhìn thoáng qua xa xa Nhiếp Ly cùng hai vịđại mỹ nữ trò chuyện như là chẳng quan tâm đến mọi thứ xung quanh.

Lần thứ hai thí nghiệm.

Lục Phiêu cước bộ đứng vững, oanh ra một quyềnvào lực lượng thí nghiệm thạch.

"Oành !" một tiếng tiếng vang nặng nề, một quyềnấn lưu lại trên lực lượng thí nghiệm thạch.

"Thanh Đồng ba sao, lực lượng thí nghiệm kết quả325." Phụ đạo sư trách xem xét hơi kinh hãi nói (ĐM nó hack power), Lục Phiêubiểu hiện thiên phú võ giả kinh người , tuyệt đối là một thiên tài đáng giá bồidưỡng!

Lần thứ hai thí nghiêm, các học viên hítmột ngum khí lạnh

"Ta thảo, này còn để người sống sao?"

"Vô nhân tính a !"

Cùng là mười ba tuổi, lực lượng bọn họ có thể đạttới trên 80, cũng đã tính tương đối ưu tú , thế nhưng Lục Phiêu đã đột phá hơnba trăm, đạt tới cảnh giới Thanh Đồng ba sao, nhất định là không còn gì nhẫntâm hơn nữa!Không nhìn ánh mắt khiếp sợ của những người đó, Lục Phiêu lắc lắcđầu, bộ dáng thực sự không hài lòng, đứng vững cước bộ, lại một quyền oanhhướng về phía lực lượng thí nghiệm thạch.

Oành !

"Thanh Đồng ba sao, lực lượng thí nghiệm kết quả370 !" đạo sư phụ trách xem xét hấp một ngụm khí lạnh nói, nhìn ánh mắt LụcPhiêu, nhớ năm hắn bằng tuổi Lục cũng vừa mới đạt tới Thanh Đồng một sao màthôi, phỏng chừng Lục Phiêu có thể đi vào lớp thiên tài của Thánh Linh họcviện.

Có thể đi vào lớp thiên tài của Thánh Linh họcviện, nhiều nhất cũng năm mươi người mà thôi, trở thành thiên tài đệ tử, nhậncác loại chỉ bảo đều là không giống nhau, hơn nữa mỗi mười người đều có mộtđạo sư chuyên môn phụ trách, hơn nữa đều là tinh anh đạo sư của Thánh Linh họcviện! hơn nữa mấy đệ tử lớp thiên tài này, đều là có Quang Huy chi thành tướcvị, được bảo hộ, trừ khi phạm vào một ít sai phạm không thể tha thứ ra, bấtluận kẻ nào đều không có thể đụng vào bằng không chính là khiêu khích luậtpháp Quang Huy chi thành!

Thời khắc ở yêu thú uy hiếp Quang Huy chi thành,cho nên đối với thiên tài phải dùng hết sức tâm huyết để bảo vệ.

"Tiểu tử Lục Phiêu này tu luyện không tốt, bằngkhông mà nói quả quyết sẽ không đạt được thành tích như vậy!" Bên cạnh ĐỗTrạch cười nói.

Bên cạnh vài đệ tử nghe được Đỗ Trạch nói, một đámlẫm liệt kinh hãi, không cố gắng mà có như vậy thành tích, nếu là cố gắng,còn để người ta sống sao? Bọn họ ánh mắt, không khỏi nhìn đám người Đỗ Trạch,Lục Phiêu này lực tăng lên nhanh như vậy trong vòng mấy tháng, đều ở cùngNhiếp Ly, Đỗ Trạch, chẳng lẽ Nhiếp Ly, Đỗ Trạch cả đám đều......(xỉu rồikhông dám nghĩ nữa)

Kế tiếp là thí nghiệm yêu linh lực của Lục Phiêu,Lục Phiêu tay cầm linh hồn thủy tinh, đem yêu linh lực rót vào bên trong linhhồn thủy tinh, sau một lát, ở giữa linh hồn thủy tinh xuất hiện một đám quangđiểm, quang điểm càng tụ càng nhiều, càng ngày càng sáng.

"Thanh Đồng ba sao Yêu Linh sư, yêu linh lực 367 !"

Thí nghiệm Yêu linh lực chỉ cần một lần là đủ rồi

Nghe tới kết quả này sau, ngay cả các cao tầng họcviện đều không khỏi động dung , Yêu Linh sư so với võ giả tuyệt đối trân quýhơn nhiều, mười ba tuổi Thanh Đồng ba sao Yêu Linh sư, càng là khó lường a!một sự kiện rung động toàn bộ Thánh Lan học viện!

" Hài tử này tuyệt đối là một thiên tài, đem hắntiến vào lớp thiên tài đi !" ý kiến các cao tầng học viện trước nay chưa cóthống nhất, tên của Lục Phiêu rất nhanh tiến vào tầm mắt mỗi người bọn họ, cómột chút học viện cao tầng nóng lòng muốn nhận Lục Phiêu làm đệ tử củamình.

Thiên phú Lục Phiêu đó là không bàn cãi, làm caotầng học viện đại sư, bọn họ cũng cần một ít đệ tử có thiên phú trác tuyệt,mới có thể có được địa vị cao, phỏng chừng kế tiếp sẽ có vài cao tầng học việntranh đoạt Lục Phiêu làm đệ tử!

Thí nghiệm xong, Lục Phiêu đi đến một bên, đốivới đám người Nhiếp Ly, Đỗ Trạch cười cười, bộ dáng rất là hưng phấn.

"Lần này thí nghiệm xong về nhà sẽ không bị lãonhân mắng !" Lục Phiêu đắc ý nghĩ, phỏng chừng nhìn thấy thành tích của ta, cằmlão nhân đều phải rớt xuống đất.

"Kế tiếp là ai?" đạo sư Phụ trách thí nghiệm ánhmắt nóng rực nhìn đệ tử lớp võ giả sơ cấp, vài lớp thí nghiệm trước, đềukhông có một thiên tài, không nghĩ tới lớp tệ nhất võ giả học đồ sơ cấp, cưnhiên lại có một thiên tài kinh người, hắn đối với thí nghiệm lớp họcđồ võ giả sơ cấp có vẻ càng chờ mong.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro