chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai năm sau...

" Cuộc họp cổ đông hôm nay ngoài chuyện giá cả cổ phiếu tôi còn muốn thông báo với các vị một chuyện quan trọng. Giám đốc đại diện Seo Soojin chính thức được bổ nhiệm vào chức vụ Tổng giám đốc của Seo's Land thay cho Kang tổng vừa về hưu. " Chủ tịch hội đồng quản trị Seo Sooki ngồi ghế chủ toạ tuyên bố.

Soojin đứng dậy, cài lại nút áo Vest cúi đầu ra mắt mọi người. Vài ánh mắt không hài lòng của một số cổ đông nhìn người trẻ tuổi trước mặt. Nhưng họ biết làm gì hơn ngoài vỗ tay chúc mừng cô chứ.

Soojin đã trở về Hàn Quốc mới đó đã được hai năm. Cô còn nhớ ngày trở về nhà. Ông bà Seo bất ngờ nhìn con gái. Họ dự định vài hôm nữa sẽ sang dự lễ tốt nghiệp của cô rồi cả nhà cùng đi du lịch trước khi trở về Hàn, thế nào mà giờ cô lại đứng ở đây. Soojin bỏ vali chạy đến nhào vào lòng ba mẹ mình khóc nức nở. Ông bà Seo khó hiểu nhìn nhau, rồi an ủi con gái. Sau lần đó đứa con bảo bối của ông bà mắc chứng trầm cảm phải điều trị trong khoảng nửa năm. Bà Seo đau xót nhìn đứa trẻ hoạt bát hiếu động trở nên lầm lì, ít nói. Bà đau lòng không biết bên Mỹ Soojin đã xảy ra chuyện gì mà trở nên như thế này. Nhưng sau nửa năm bệnh tình của Soojin đã có chuyển biến tích cực, cô bắt đầu đi làm ở công ty, từ ngày đi làm Soojin giúp công ty mang về không ít hợp đồng lớn, làm cho Seo's Land ngày một hùng mạnh hơn. Để có thể ngồi vào vị trí Tổng giám đốc như hôm nay hoàn toàn là do năng lực của Soojin chứ không phải dựa dẫm dưới cái bóng là con gái của chủ tịch Seo Sooki. Vì vậy dù một vài cổ đông có không hài lòng cũng chẳng làm gì nổi cô.

Cuối ngày trời chuyển sắc xám, từng đợt gió lạnh chợt kéo đến mà chẳng chịu nói một lời.

Soojin hiện tại đứng trên sân thượng của toà nhà Seo's Land nhìn xuống thành phố náo nhiệt phía dưới. Đã hai năm kể từ ngày cô rời Mỹ trở về Hàn, mọi thứ vẫn như cũ, thời gian vẫn không ngừng trôi đi theo quy luật vốn có. Chuyện tình của cô cũng vậy, nó cứ thế mà trôi đi theo vòng tròn định sẵn. Cô tưởng thời gian có thể xoá nhoà tất cả, nhưng đã hai năm rồi, dư âm của mối tình đó vẫn âm ỉ thỉnh thoảng lại làm trái tim cô rỉ máu, thỉnh thoảng nó lại như con dao sắc nhọn cứa vào lòng cô.

Soojin sờ lên chiếc vòng cổ mặt hình ổ khoá của mình. Cô vẫn chưa thể tháo chiếc vòng cổ đó ra, cũng đồng nghĩa với việc chưa thể buông bỏ được mối tình đầu đầy bi ai của mình.







" Chi nhánh ở Hàn Quốc mới mở đang rất cần nhân sự, Chou Tzuyu, Yeh Shuhua sẽ cùng với giám đốc Minatozaki Sana đến Hàn Quốc. " chủ tịch đọc thông báo.

Sana và Tzuyu chuẩn bị kết hôn. Sana bị chuyển công tác đến Hàn thì Tzuyu cũng phải theo nhưng Shuhua cô liên quan gì mà cũng bị điều đi. Cô thở dài thu dọn giấy tờ trên bàn làm việc, trong tuần này cô sẽ cùng hai người kia tới Hàn Quốc.

" Đi với mình không vui sao? " Tzuyu thấy bạn thân ủ rũ thì tiến tới.

" Vui sao, mình quen sống ở đây rồi. Giờ tự dưng bắt đầu một cuộc sống mới ở đất nước xa lạ, rồi văn hoá các thứ. Mình thực sự không quen. " Tzuyu buồn chán đáp.

" Phải thôi tại vì cậu cũng là Hàn kiều vì vậy ban giám đốc nghĩ sẽ dễ dàng thích nghi hơn. Thôi đừng ủ rột nữa. Còn mình và Sana bên cậu mà. " Tzuyu trấn an cô.






Cuối cùng ba người họ đã có mặt ở sân bay quốc tế Incheon sau chuyến bay dài. Ba người hướng ra sảnh trước, một chiếc xe hơi đã chờ sẵn ở đó từ trước đưa họ đến căn hộ mà công ty sắp xếp.

" Hàn Quốc thật là đẹp quá đi, Sana xem kìa. " Tzuyu ngồi ghế sau níu lấy cánh tay Sana liên tục chỉ ra ngoài phấn khích, đây là lần đầu tiên Tzuyu đến Hàn Quốc. Sana chiều bạn gái cũng hùa theo làm không khí trong xe phút chốc ồn ào. Shuhua thì chỉ đơn giản nhìn ra đường phố bên ngoài qua ô cửa kính. Một đất nước khác, khác hoàn toàn với nơi cô đã sinh sống, thì ra đây là đất nước nơi em ấy sinh ra. Shuhua vô thức đưa tay chạm vào mặt dây chuyền hình chìa khoá trên cổ.

Ngày hôm sau, Tzuyu dậy từ rất sớm kéo Shuhua ra ngoài dạo phố và mua sắm. Cô định đi chung với Sana nhưng hôm nay cô ấy có việc bận không đi cùng cô được vì vậy cô đành phải kiếm Shuhua dù biết cô ấy đang rất mệt mỏi sau chuyến bay dài. Sau hơn hai tiếng vật lộn với nhau trong phòng cuối cùng Shuhua cũng đầu hàng theo Tzuyu ra ngoài.

" Cậu xem, đất nước này thật xinh đẹp. Mình luôn mơ ước một lần đến đây du lịch. " Tzuyu phấn khích.

Shuhua chán nản, vẫn mắt nhắm mắt mở đi bên cạnh.

" Xin chào hai quý cô xinh đẹp. " một anh chàng bảnh bao điển trai chui ra từ chiếc BMW tiến về phía hai cô nở nụ cười lịch thiệp.

" Anh là... " Tzuyu nhanh mồm nhanh miệng lên tiếng.

" Xin tự giới thiệu tôi tên là Seonho trưởng phòng kinh doanh của Minatozaki thị chi nhánh Hàn Quốc, giám đốc Minatozaki chỉ thị tôi đến tháp tùng hai cô đi thăm quan và mua sắm. " anh ta đưa tay ra bắt tay với từng người.

" Sana nhà cậu chu đáo thật. " Shuhua ghé vào tai Tzuyu thì thầm.

Tzuyu nhếch lông mày tự hào về người yêu của mình. Tuy cô ấy là con gái nhưng vô cùng lịch thiệp và ga lăng không khác gì một người đàn ông.

Hai người theo chân Seonho ngồi vào xe, anh ta khởi động xe đưa hai người đi một vòng quanh Seoul. Đi qua từng địa điểm lại chỉ tay giới thiệu như một hướng dẫn viên chuyên nghiệp. Anh ta chỉnh lại chiếc gương trước mặt chếch về phía Shuhua, thỉnh thoảng liếc mắt vào gương nhìn cô. Hành động này không thoát khỏi ánh mắt cú vọ của Tzuyu, cô lén quay sang nhìn Shuhua mỉm cười.

Sau một hồi thăm quan và ăn uống, Seonho dẫn hai người đến khu trung tâm thương mại nổi tiếng và lớn bậc nhất Hàn Quốc, Seo City trực thuộc tập đoàn Seo's Land. Ba người bước vào bên trong, quả thực nơi đây xa hoa lộng lẫy không thua kém gì những trung tâm thương mại bên Mỹ. Seo City có thể gọi là một thành phố thu nhỏ, thiết kế như một khu phức hợp ăn uống, mua sắm, giải trí,...chiếm năm tầng đầu của toà nhà, từ tầng thứ sáu đến tầng thứ ba mươi là khu căn hộ cao cấp. Nhìn vào thiết kế và sắp xếp của Seo City có thể đoán được chủ của nó là người rất có tầm nhìn và giỏi chiến lược. Sau khi xem bản đồ hướng dẫn của toà nhà ba người di chuyển đến thang máy đi lên khu mua sắm ở tầng 4, ở đó có các nhãn hàng thời trang mà các cô yêu thích.

" Tổng giám đốc đây là báo cáo bán hàng tháng này. " một trưởng phòng đưa bản báo cáo đến cho cô.

Soojin đang đi khảo sát, kiểm tra thái độ phục vụ khách hàng ở Seo City, cô nghe có lời đồn dạo gần đây khách hàng phàn nàn về thái độ làm việc của vài nhân viên, vì vậy hôm nay đích thân cô đi xuống kiểm tra lần đầu tiên trong cương vị Tổng giám đốc. Cô cầm tập báo cáo trong tay tỉ mỉ xem xét.

" Tổng giám đốc, cũng đã trưa rồi, cô nên đi ăn trưa đi ạ. " một trưởng phòng nhìn đồng hồ nhắc khéo cô.

Soojin liếc tay nhìn đồng hồ. Quả thực đã không còn sớm nữa. " Được rồi hôm nay mọi người đã vất vả. Chúng ta đi ăn trưa, bữa hôm nay tôi mời. " Soojin mỉm cười nhìn mấy trưởng phòng cũng đang hớn hở.

Cô cùng đám người tiến đến thang máy, vào trong. Thang máy chạy xuống đến tầng một, cửa thang máy mở ra.

" Thang máy xuống rồi. " Seonho nói khi nhìn " Thang máy xuống rồi. " Seonho nói khi nhìn thấy số trên bảng điện tử nhảy xuống số một.

Họ cùng nhau di chuyển vào trong, cùng lúc đó thang máy bên cạnh cũng vừa xuống đến nơi. Một nhóm người từ trong bước ra ngoài, dẫn đầu là Soojin. Tzuyu và Seonho nói chuyện còn Shuhua cúi đầu tìm điện thoại trong túi xách không để ý đến nhóm người vừa lướt qua cửa thang máy bên cô. Dáng người nhỏ bé nhưng đầy khí chất bước đi trước theo sau là một đám người. Lúc Shuhua ngẩng đầu lên cũng là lúc cửa thang máy đóng lại.
__________________________________________________

Tác giả: Minnguyen64

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro