Chapter 5 - Trương Hàn Hải Hậu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau một thời gian quy ẩn sơn lâm Kenz đã trở lại và .......ăn hại hơn xưa :)), giỡn chơi xí, hum nay mừng 8/3 ta tặng all 1 chap mới này, chẵng có gì mới mẻ cả, haha đừng ném đá ta :))

Vâng, hình bên phải là Siwon và cũng là Hải Hậu ^^~

Chapter 5 - Trương Hàn Hải Hậu

- Thật sự cô không biết tôi là ai sao???? - lần này là shock thật ế, lúc nãy là tưởng nhỏ giỡn chơi, giờ thì hết đỡ nổi luôn. Nghĩ sao vậy, đường đường là một Trương Hàn Hải Hậu lừng danh với tài sản đứng nhất nhì thế giới, thân hình quyến rũ và ông trùm mafia thế giới ngầm mà nhỏ Hương Nguyệt này không biết thi với anh là một cú shock không nhỏ chút nào. - Cô chưa bao giờ nghe tới cái tên Trương Hàn Hải Hậu à??? - anh hỏi lại nhỏ một cách khó khăn.

- Hả???? Không lẽ anh là người blahblahblah - nhỏ làm nguyên tràng về lí lịch của anh nghe mà hoa cả mắt. (ớ??? sao biết rõ vậy mà không biết mặt????? đừng hỏi tg)

- Coi như cô cũng biết khá rõ về tôi đấy nhỉ - anh cười đểu nhìn Đăng đang tức anh ách kế bên, đang định hạ thấp danh dự của anh ại dè nhỏ Hương Nguyệt này rinh dâu ra nguyên cái sớ táo quân về lí lịch của anh làm anh lại được dịp lên mặt. "thôi được, đã thế thì cứ chờ xem ai sẽ là người cuối cùng đứng nhìn người kia khóc lóc thì biết" Đăng nhìn anh nở nụ cười gian và lên tiếng.

- Ôi quý hoá quá cuối cùng cũng có người nhận ra anh đấy, cứ tưởng la sau thời gian không ở VN thì anh đã bị tẩy chay và được người khác thay thế rồi chứ - Đăng cười đểu nói, nó quyết không cho ông này lên mặt.

- Em chỉ được cái ganh tị với anh thôi, đứng qua một bên cho anh làm việc xem nào - anh nói rồi kéo Đăng đứng ra sau lưng mình rồi quay sang nhỏ Hương Nguyệt. - Nếu bây giờ đã biết tôi là ai rồi thì có thể cho tôi biết lí do được chưa??? - anh nhìn nhỏ hỏi.

- Tại nó...nó đánh em trước mà - nhỏ dở giọng ỉu điệu nói.

- Oẹ, đổi giọng còn nhanh hơn gió nữa - Đăng nhịn không được lại chen vào.

- Đã nói đứng im rồi mà - anh quay sang lườm Đăng làm nó hoản hồn đành im bặt.

- Có thật là Hell đánh cô trước không? - anh nhìn nhỏ soi mói.

- Có.... Có mà - nhỏ nhìn thấy ánh mắt như muốn giết người của anh thì thành ra lắp ba lắp bắp, trả lời mà không dám nhìn thẳng mặt anh như lúc nãy nữa.

- Vậy thì lí do gì khiến Hell đánh cô, vì tôi biết Hell là một người không thích kiếm chuyện, nhất là với con gái. - anh lại hỏi, nở một nụ cười đúng với chữ Đ.Ể.U hết chỗ nói.

- tên này với Hell có quan hệ như thế nào mà lại hiểu rõ cô ta như thế nhỉ? - Frozen không khỏi tò mò về quan hệ giữa anh chàng kia và Đăng.

- Tao cũng đang rất muốn biết đây - Devil cũng không khỏi thắc mắc, hắn không mong những điều mình đang nghĩ sẽ là sự thật.

- Thôi thì cứ theo dõi tiếp đi rồi sẽ biết thôi - Frozen nói rồi lại quay ra nơi Đăng đang đứng.

- Tại.... Tại nó dám.....xúc phạm đến anh Devil và anh Frozen. - nhỏ cuối gầm mặt xuống nói nhỏ xíu.

- Thế Devil với Frozen có kêu cô làm việc này không??? Và quan trọng hơn cô là gì của 2 thằng nhóc đó? - anh lại hỏi.

- Khô...không có - nhỏ lí nhí trả lời.

- Thế không lẽ 1 trong 2 thằng nhóc là bạn trai cả cô à??? - anh lại chất vấn.

- Cũng khô... Không phải - nhỏ lại đáp.

- Thế thì cô có quyền gì mà đòi kiếm chuyện với Hell chứ??? - lại hỏi tiếp.

- Vậy thì con nhỏ đó có quyền gì mà dám xúc phạm tới hai anh ấy chứ!!!! - nhỏ hình như đang bị ức chế quá không còn biết gì là sợ sệt nữa nói như hét vào mặt anh.

- Cô muốn biết Hell là ai và có quyền gì à??? Vậy thì tôi nói cho cô biết Hell chính là bạn gái của tôi đấy, vậy thì có quyền chưa?? - anh nhìn thẳng vào mắt nhỏ mà nói làm tất cả đều ngạc nhiên hết cỡ, còn ai đó thì nghe tim mình như đang vỡ vụng, vậy là những gì cậu không mong đã thành sự thật rồi.

- Thôi đi về, ở đây không còn việc của mình nữa rồi. - Hắn ỉu xìu nói, vừa định nhảy xuống khỏi cái cây thì bị Frozen kéo lại.

- Khoan đã, đã lỡ xem thì phải xem cho hết màn chứ - Frozen vừa nói vừa kéo tay Devil lại.

- Còn xem gì nữa chứ - Devil uể oải nói.

- Shh, im nghe tiếp đi - suỵt nhỏ Devil cậu lại quay ra chỗ mấy người kia.

- Không thể, không thể nào!!!! - nhỏ Hương Nguyệt không tin.

- Chuyện tôi yêu ai cũng cần cô cho phép sao??? - anh nhìn nhỏ rồi dùng tay mình nắm lấy cổ áo nhỏ mà xách lên, - Tôi cảnh cáo và cũng cho cô biết một điều là cô mà dám đụng đến Hell thêm 1 lần nữa thì cô có 10 cái mạn cũng không đền được đâu, còn bây giờ thì biến đi cho khuất mắt tôi - một cách lạnh lùng anh nói với nhỏ rồi đẩy nhỏ té nhào xuống đất (bạo lực wo'). - Cả các người nữa, về mà nói với chủ của các người nếu không muốn công ty của họ sớm phá sản thì nên dạy lại con gái mình đi. - sau khi xữ xong nhỏ Hương Nguyệt thì anh quay sang nói với mấy tên đang đứng như trời trồng kia.

- Dạ dạ - mấy tên kia lật đật gật đầu lia lịa rồi chạy lại đỡ nhỏ Nguyệt dậy mà đi.

- Có cần phải làm bạn trai thế không ông già kia - Đăng lườm anh.

- Dề??? Anh chưa xữ em đâu đừng có ở đó mà cay cú - anh cốc một cái rõ đau lên đầu Đăng.

- Cái đồ bạo lực vô nhân đạo!!! - Đăng ôm đầu đai nghiến.

- Thôi ra được rồi đấy hai nhóc - không thèm để ý đến câu nói của Đăng anh quay sang chỗ Devil và Frozen đang ngồi nói lớn, - đừng có trốn nữa, đã thấy hết rồi - anh phì cười nói thêm nhưng vẫn không có tiếng động nào.

- Người ta đã không muốn ra thì thôi hai ép làm gì cho mệt, đi ăn thôi em đói rồi - Đăng cũng liếc nhìn về phía chỗ 2 tên kia đang nấp rồi lại lãnh đạm nói với anh.

- Khoan đã, bọn tôi ra rồi đây - Frozen liền lên tiếng và lôi cái tên kia ra cùng.

- Chào anh, chào Hell - Devil cũng gượng cười mà chào hai người.

- Sao anh biết bọn em ở đó hay thế? - Frozen nhe răng cười hỏi. (ớ cái này mà gọi la Frozen sao??)

- Mấy cậu nên nhớ anh từ chỗ đó đi ra ấy nhá - anh cười cười nụ cười đểu kinh khủng khiếp nói với Frozen nhưng người anh đang nhìn lại là Hắn.

- Ừ ha - lại là Frozen trả lời.

- Làm gì mà anh nhìn em ghê vậy??? - Devil nhìn thấy ánh mắt của anh thì hỏi một cách dè chừng.

- Hahaha, à không gì, mà hai đứa có muốn đi ăn khuya với anh không??? - anh nhìn cả hai mà hỏi.

- Ok, dù gì cũng đang đói - Frozen.

- Cũng được nếu Hell không thấy phiền. - Devil

- Kệ nó đi, có gì chút nữa đá nó ở nhà rồi anh em mình cùng đi nói chuyện giữa mấy người đàn ông, có nó theo càng phiền phức thôi - anh cười rồi quàng vai hai tên đó mà bỏ Đăng đứng đó chết trân.

- ÁÁÁhhhh, hai mới nói gì nói lại tiếng em nghe coi - Nó rượt theo ba tên mà đấm đá không thương tiếc tên nào làm 3 chàng nhà ta bỏ chạy tán loạn.

- Hix, con gái gì mà hung dữ thế, chắc anh gả nhóc đi cho sớm chứ không khổ cho anh - anh vừa chạy vừa hét toán lên, làm cái khu đất lúc nào cũng âm u lạnh lẽo có được một chút sinh khí.

- Hai dám!!!! - Đăng dí theo anh chạy vòng vòng làm hai tên kia có dịp đứng nhìn, cười một cách thoải mái đến lạ. Không ngờ ông trùm mafia lạnh lùng quyết đoán, đầy tài năng mà lại trẻ con như thế, và nhìn Đăng lúc này cũng không giống gì một Hell ngày thường lạnh lùng ít nói, đúng là hai anh em nhà này có khác.

- Thôi, stop!!!! Anh thua rồi, đi ăn, ĐÓI RỒI!!!!! - anh đột ngột dừng lại làm Đăng đang dí theo mất đà tông ầm vào anh làm cả hai ngã chỏng gọng.

- Hai người có sao không??? - Devil với Frozen thấy vậy thì lật đật chạy lại đỡ cả hai đứng lên.

- Hix, sao lúc nào khi rượt nhau thì hai cũng có 1 chiêu duy nhất là cho em chảy máu đầu vậy hả!!!! - Nó cay cú ông anh, tay thì ôm đầu, máu đang chảy ra vì cú va đầu vào ngay cục đá.

- Hahaha, cho chừa, dám đụng đến anh nhóc à, có là em gái thì cũng không tha đâu - anh cười tự đắt nhưng vẫn chạy lại móc trong cái túi mà mình cầm theo nào là bông băng thuốc dán ra để sơ cứu cho em mình, Devil với Frozen thì nhìn hai anh em này với ánh mắt ngạc nhiên hết cỡ, chơi giỡn với nhau mà tới đổ máu mới chịu.

- Em không hiểu sao mà chị ấy lại có thể trị hai được hay thật, chút nữa về thế nào cũng phải mét chị ấy mới được - Đăng đai nghiến ông anh mình, rồi thêm cả hù doạ nữa.

- Ế đừng làm như thế, không thì anh không cho nhóc gặp nàng đâu - anh cười cười gian xảo.

- Anh làm được sao - Đăng cười đểu.

- Thôi không giỡn nữa, xong rồi đi thôi - anh nói rồi gom hết cái mớ bồng bông này nhét lại vào cái túi rồi kéo cả 3 đứa đi, 2 tên con trai thì chưa hết ngỡ ngàng cho nên cứ để anh tự tiện kéo đi.

- Ok, giờ muốn đi đâu anh đãi - sau khi đã để Đăng ngồi yên sau lưng mình anh quay sang hỏi cả 3.

- Không cần đâu anh, ra nhà hàng nhà em ăn cũng được mà - Long nói.

- Thôi cũng được, vậy thì lát nữa đi bar anh đãi, cấm có cãi - anh nói mà như đe doạ không bằng.

- Thế cũng được - Long với Khánh cùng gật đầu.

- Vậy thì dẫn đường đi, tôi đói lắm rồi - Đăng nhăn nhó, mấy tên đàn ông này rườm rà khách sáo còn hơn bọn con gái tụi nó nữa.

- Ok - Long cười nhẹ với Đăng rồi rồ ga chạy đi. cả 3 chiếc xe cùng nhau chạy song song trên con đường khuya vắng người, bàn luận toàn chuyện trên trời dưới đất. Tới nhà hàng của Long thì lên phòng VIP ngồi chờ.

- Êh, mày tới liền nhà hàng Stars đi - Đăng móc điện thoại ra gọi cho ai đó.

_ Uhm, mà mày làm gì ở đó?? _ người bên đầu dây bên kia hỏi.

- Anh hai mới về, mà mày ra nhanh đi - Đăng trả lời.

_ Uhm, cũng mới xong việc, 10' nữa tao tới _ nói rồi cúp phone luôn.

- Nhóc Suhz hả??? - anh hỏi Đăng khi nó vừa dẹp phone vào túi quần.

- Dạ - Đăng gật đầu.

- Nhóc vẫn không chấp nhận con bé à?? - anh nhìn nó.

- .... - Nó không nói gì, chỉ nhìn ra cửa sổ.

- Chuyện gì qua thì cũng đã qua rồi, con bé đó là người không liên quan, tại sao em cứ phải cố chấp như thế chứ, như thế thì cả 2 sẽ cùng buồn thôi, sao không thử chấp nhận con bé đi - anh nói, giọng có phần bức xúc.

- .... - vẫn không trả lời.

- Thôi thì tuỳ nhóc, anh không có quyền để chen vào việc của nhóc, nhưng hãy suy nghĩ cho kĩ đi - anh nói rồi quay sang hai thằng nhóc kia, để cho Đăng có môt không gian riêng, còn Long với Khánh thì chã hiểu mô tê gì hết, chỉ thấy ánh mắt của Đăng khi nhắc đến chuyện gì đó thì lại xâu thẳm và rất buồn và có chút gì đó rất đau đớn, cả 2 chỉ có thể nghĩ là sau ánh mắt đó là cả 1 câu chuyện không mấy vui vẻ gì, tự nhiên Long lại thấy thương Đăng thêm một chút.

chap típ theo k bík chừng nào mới có đâu nhá các nàng/chàng ):

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro