Phần 1: Chỉ là lạ lắm em ơi.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh đã hết yêu em.
Tại sao vẫn là một ngày trời xanh nắng gắt anh bước giữ lòng thành phố nhỏ này mà nghe tim mình trống trải đến đau khổ.
Anh nghĩ về những thói quen của chúng ta một cách bình tĩnh. Chẳng có gì thay đổi, ngoại trừ anh đã hết yêu em.
Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi nào đó, anh hiểu rõ lòng mình thật nhẫn tâm, anh thấy mọi suy nghĩ đều đáng ghét, điêu tàn dưới những tượng đài do chính anh xây.
Tình yêu bỗng dưng phũ phàng trôi tuột khỏi trái tim anh, để mọi thứ nhớ thương trở nên xa xỉ.
Anh chẳng còn yêu thương em, nhưng hình như... người cũ anh còn thương nhiều lắm- Người mà anh chưa bao giờ có dịp bắt đầu.
Chỉ là lạ lắm em ơi, một buổi sáng thức dậy anh bị ai đánh cắp tất cả hoài niệm về em, bỏ lại trong anh một quãng đời trống trơn đến lạ lùng.
Không biết từ bao giờ, anh chẳng còn để ý tới nụ cười của em. Anh càng không phiền lòng những khi em buồn khóc.
Anh đã từng nghĩ thật xấu xa khi không thể giải thích cho sự ra đi của chính mình.
Tại sao lại dừng lại, tại sao?
Đứng dưới bầu trời này, anh thấy lòng mình nặng trĩu, bàn tay run bật vì anh biết điều tốt nhất anh có thể làm cho người rất yêu anh là thẳng thắn nói với cô ấy rằng: anh đã hết thương em.
Và thế là có một người khác ra đi đã khóc.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro