Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người mà Lệ Thiên Vân không kiêng nể chính là anh trai của Nhất Dĩ Nan - Nhất Dĩ Mạc

Cô ta không biết Nhất Dĩ Mạc là vì anh trai cô ngay từ đầu đã không thích cô ta. Lệ Thiên Vân chỉ gặp anh có một lần, là từ mười mấy năm trước. Nói cô ta còn nhận ra anh trai cô, cô sẽ cho rằng Lệ Thiên Vân thích anh trai cô mất!

Nhưng ngược lại, Hứa Gia Huân biết rất rõ về anh. Anh là chủ tịch có quyền có thế, sau một người mà trên vạn người. Chỉ cần một cái búng tay, Lệ Cảnh chẳng là gì so với Nhất Dĩ Nan cả!

"Lâu rồi không gặp, anh không ngờ em lại thay đổi hơn xưa rồi!" Anh nhoẻn môi cười nhìn Hứa Gia Huân. Bàn tay anh cầm cánh tay cậu cũng tăng thêm rất nhiều lực.

Nhất Dĩ Nan bất động. Cho đến khi anh quay người lại, dang rộng hai tay, cười toả nắng với cô nói "Em gái, lại đây nào!"

Nhất Dĩ Nan chạy lại ôm anh trai!

Tất nhiên đó chỉ là trong mơ!

Cô phũ phàng bơ anh qua một bên, nhìn Lệ Thiên Phong nói "Em mau về với chị mình đi!"

"Nhưng em muốn tâm sự cùng idol..." Thằng nhóc có vẻ rất thích anh trai cô

Nhận được cái liếc mắt đầy sát khí của Nhất Dĩ Nan, Lệ Thiên Phong biết người chị đó sắp nổi trận lôi đình. Vội vàng chạy nhanh ra ngoài

Lệ Thiên Vân cũng thôi làm càn, hừ một tiếng rồi nói "Cô chưa xong với tôi đâu!"

Chờ đến khi cô ta cùng Hứa Gia Huân đi khỏi, Nhất Dĩ Nan mới mệt mỏi ngồi thẳng xuống sopha "Cô ta đúng là ồn ào thật!"

Nhất Dĩ Mạc lạnh lùng ngồi đối diện cô, khác hẳn thái độ đùa cợt như vừa rồi

"Cô ta là ai?"

"Phụ nữ của Hứa Gia Huân!"

Nhất Dĩ Mạc nheo mắt "Từ bao giờ mà Gia Huân lại thích đàn bà không não thế?"

"Ha, câu nói này của anh làm em tâm tình rất tốt!"

"Em cho rằng anh khen em thông minh?"

"Em tự cho là vậy!"

Nhất Dĩ Mạc cứng họng. Làm sao lại tồn tại loại người tự cao tự phụ như em gái anh thế!

"Anh đột nhiên về đây là sao? Hành lý đâu?"

"Dự tiệc!"

Nhất Dĩ Nan sặc cười chết mất! Anh trai cô bảo dự tiệc sao? Từ trước đến nay, tiệc tùng anh đều quăng cho thư ký, từ bao giờ lại siêng năng đến thế?

"Em. Đi. Cùng. Anh!" Nhất Dĩ Mạc đắc ý nhìn em gái

"Biến!" Cô cự tuyệt ngay tức khắc

Anh đương nhiên biết được, liền sở khanh nhếch môi nói "Anh méc ba mẹ em đi đua xe!"

Nhất Dĩ Nan xanh mặt!

Anh trai cô biết sao? Cô đã cố trang điểm thành một người con gái khác, vậy mà anh vẫn biết?

Khoan đã....

"Anh là cái tên giành chiếc moto đời mới nhất từ tay em đúng không?"

"Quả nhiên là em gái anh"

Nhất Dĩ Nan điên tiết uống sạch cả một bình nước. Gì cơ, còn ra vẻ kiêu ngạo mà nhận trước mặt cô sao!

Hừ! Đua xe là sở thích, không thể ép cô từ bỏ được! Cô vẫn còn nhớ tối tuần tước, một tên đeo mặt nạ, đầu tóc quần áo không ra gì, đến đường đua tìm cô, đòi đua một trận, phần thưởng là chiếc xe của đối phương!

Đùa nhau à! Nhất Dĩ Nan đua xe chưa bao giờ thua ai cả, trừ Nhất Dĩ Mạc mà thôi. Vậy mà ngay tối đó, cô lại thua thảm hại đến thế. Phải cắt đứt tim gan giao chìa khoá xe cho người kia!

Sau trận đó, cô trằn trọc suốt ba ngày ba đêm vì mất đi cục cưng đời mình. Vậy mà rốt cuộc, nó rơi vào tay của tên dư tiền đem đi đốt - Nhất Dĩ Mạc!!!!!

Anh cầm chìa khoá lắc lắc giơ lên trước mặt cô nói "Ngoan ngoãn cùng anh dự tiệc, anh sẽ đưa cục cưng lại cho em!"

Tính toán nào! Chiếc xe đó muốn mua phải dành dụm tiền tận mấy tháng trời, trong khi buổi tiệc tối nay có thế kéo dài vài tiếng!

"Được, em dự tiệc cùng anh!"

"Ha ha, em gái ngoan, mau đem trang phục tới cho anh!" Nhất Dĩ Mạc xoa đầu cô như xoa đầu cún

"Đồ em thiết kế! Anh xem nhẹ đến thế sao?"

"Em đang đòi tiền anh?"

"Chính là vậy!"

"Anh cho nhãn hàng Nhất Nhất của em tan biến thành không khí bây giờ! Mau mau dẫn anh đi thử đồ!"

Nhất Dĩ Nan ấm ức. Cắn răng chịu đựng, dẫn anh trai vào phòng thiết kế.

Hừ! Quân tử trả thù mười năm chưa muộn!

...

Đến tối!

Được anh trai dẫn tới salon làm đẹp xong, cô cùng anh tiến đến nơi tổ chức buổi tiệc

"Ai tổ chức tiệc?"

"Hứa lão gia!"

"CÁI GÌ? Anh đùa với em sao?"

"Trông anh giống đùa?"

"Bác Hứa tổ chức tiệc làm gì?"

"Em im ngay cho anh. Lắm mồm thế!"

Nhất Dĩ Mạc vừa từ máy bay về hồi sáng, nghỉ ngơi chẳng được bao nhiêu, đến chiều lại phải dự tiệc. Còn gặp ngay em gái nói nhiều nữa, đau buốt cả đầu!

Đến nơi, chiếc xe đen sang trọng dừng lại. Buổi tiệc được Hứa gia tổ chức ngay sân sau của khu biệt thự. Chính vì thế nên hai anh em họ Nhất này xuất hiện cũng chẳng có bóng ma nào cả. Chỉ có hai vệ sĩ đứng canh

Nhất Dĩ Nan phối hợp khoác tay anh trai, đợi nhân viên soát thiệp mời xong, cả hai mới sánh vai bước vào

Mọi người nghe tin, chủ tịch hào hoa phong độ tài giỏi của tập đoàn Kiều thị - Nhất Dĩ Mạc xuất hiện liền trông đợi nhìn về phía trải thảm đỏ kia

Họ xuất hiện!

Ai cũng choáng ngợp bởi khí chất của hai người này.

Nhất Dĩ Mạc mặc vest đen do chính tay cô thiết kế. Thật ra bề ngoài cũng như bao chiếc vest khác, nhưng chất liệu và đường may thì vô cùng 'hàng hiệu'. Cô phối hợp cho anh một ca vạt màu xanh xám trông rất hài hoà với bộ vest đen. Trông anh rất phong độ khi mặc vest cùng với bộ tóc vuốt keo lên!

Nhất Dĩ Nan lựa cho mình chiếc váy cúp ngực màu hồng nhạt dài đến giữa đùi. Phần eo được cô đính những viên kim cương nhỏ xung quanh. Cô chọn bộ váy này vì cô rất thích ý tưởng của mình khi may nó. Cô đã tạo thêm một lớp váy bên ngoài bằng ren cùng màu, dài đến mắt cá chân. Trên lớp ren, cô gắn những chú bướm nhỏ màu đen nổi trên phần váy. Chưa hết, Nhất Dĩ Nan còn khéo léo chọn đôi cao gót 7 phân làm bằng pha lê. Viền giày được gắn những hạt kim cương nhỏ.

Ai ai cũng phải chú ý nhìn hai anh em họ. Họ quá khác biệt, giống như....họ thuộc tầng lớp cao hơn vậy!

Lệ Thiên Vân khoác tay Hứa Gia Huân, cùng trò chuyện với Hứa phu nhân

Thấy ồn ào bên ngoài, họ liền chú ý nhìn ra. Liền thấy Nhất Dĩ Mạc kiêu ngạo bước đến

Đáng tức giận hơn là Nhất Dĩ Nan cũng có mặt.

Lệ Thiên Vân quay phắt sang nhìn Hứa Gia Huân, run rẩy khi thấy cậu nhìn cô không chớp mắt

Lệ Thiên Vân chỉ vào mặt Nhất Dĩ Mạc nói "Loại người này làm sao vào được đây! Bảo vệ đâu, mau tống cổ họ ra ngoài!"

Quan khách xung quanh vô cùng căng thẳng, họ bắt đầu bàn ra bàn vào

"Xem kia, Lệ Cảnh không biết dạy dỗ con cái hay sao mà lại chỉ vào mặt người ta như thế! Còn xấc xược không nể mặt ai cả!"

"Đúng vậy! Lệ Thiên Vân kia muốn nhà cô ta bị phá sản, làm ăn mày hay sao mà nói thế với Nhất tổng!"

"Thật đáng thương cho Hứa lão gia và Hứa phu nhân. Rước nhầm đứa con dâu chẳng ra gì cả mà!"

"Phải nói đến là Hứa Gia Huân làm sao lại đi yêu người như thế cơ chứ!"

Hứa lão gia đồng thời xuất hiện, nghe thấy hết mọi thứ. Tức giận nói nhỏ với con trai "Mau nói con ngốc kia ngậm mồm lại đi. Nó muốn kéo nhà chúng ta tán gia bại sản cơ à!"

Hứa Gia Huân kéo Lệ Thiên Vân đứng sát bên cậu. Nhất Dĩ Mạc từ đầu đến cuối đều im lặng, trong khi Nhất Dĩ Nan thì nhếch môi mong chờ kịch hay.

Quả nhiên! Không uổng công đến đây xem trò con bò mà Lệ tiểu thư kia gây ra!

"Anh Dĩ Mạc, mong anh thứ lỗi, cô ấy kém hiểu biết. Mong anh bỏ qua!"

Anh nhìn Hứa Gia Huân cúi nhẹ đầu xin lỗi, cũng không quá tâm nói "Không sao!"

Vì sợ mọi chuyện xấu xảy ra, Hứa lão gia liền nhanh chóng tuyên bố lý do vì sao tổ chức buổi tiệc

"Rất cảm ơn mọi người đã giành thời gian để đến đây. Chúng tôi tổ chức bữa tiệc này là vì muốn tuyên bố Hứa Gia Huân con trai chúng tôi, sẽ tiếp quản Hứa thị. Còn nữa, con trai tôi sẽ kết hôn với Lệ Thiên Vân!"

Ông vừa dứt lời thì Lệ Thiên Vân khoác tay Hứa Gia Huân, cả hai cùng lên sân khấu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#thu#vuong