Chương XCI : Vụn vặt kí ức .

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Ấy ấy ...Thiếu chủ Reiji người đừng nghịch mấy cuốn sách cũ đó !

Tiếng người con trai ấy thập phần bất đắc dĩ , song nó hầu như không ảnh hưởng gì đến cậu nhóc chỉ mới tầm 5,6 tuổi. Gương mặt bầu bĩnh kia hầu như không mang nét ngây thơ nào , chỉ có sự lạnh lùng cao quý của bậc đế vương , vẫn chăm chú lật từng trang sách cũ xem xét tỷ mỉ.

Như phát hiện lời nói của mình không mang tý trọng lượng nào , người con trai ấy đột ngột cúi người xuống bế thốc cậu nhóc đó lên , miệng lại cười nói vô cùng vui vẻ :

-Đến giờ cơm rồi , đi ăn thôi !

-Ngươi buông ta ra, ta đọc còn chưa hết mà !

-Người là Thần tuy không duy trì sự sống chỉ bằng thức ăn như Nhân giới chúng tôi nhưng thức ăn cũng là một kênh cung cấp năng lượng ma pháp cho ngài đó . Ngày không nên bỏ bữa và cứ mãi cắm đầu vào mấy cuốn sách đó .

-Nhưng đó là thú vui duy nhất của ta mà !

-Ăn cơm không nói nhiều !

Thấy tình hình mềm mỏng không được , người đó lập tức cứng rắn hăm dọa , bất chấp kháng cự quyết liệt kia đặt cậu nhóc vào bàn ăn. Dù có cố gắng thế nào Reiji bé con vẫn bị nhét thức ăn vào miệng . Cũng như bao bữa ăn khác tại vùng giao nhau của Tam giới :Thần -Nhân -Ma  : Heartland , Reiji tuyệt nhiên kén ăn , cái này không được cái kia cũng không xong , cho nên mỗi lần có thể cho cậu ăn hết chén cơm cũng là một sự chiến đấu của bọn họ . 

Ngày hôm nay cũng như bao nhiêu người khác , Reiji lại trưng cái mặt đó như thách thức sự kiên nhẫn của "người đó " . Chỉ là bữa cơm trưa hôm ấy không còn bình thường nữa , từ ngoài xa thành tiếng hét la thất thanh làm người con trai đó buông đũa xuống một cách vô cùng đột ngột . Những tiếng nổ lớn và phía xa xa từng tòa nhà đổ sập đã in vào đôi mắt tím huyền mị kia , khói lửa tràn lan cả tòa thành . Có bóng người xa xa chạy đến , nói gì với người con trai đó Reiji không rõ , chỉ thấy người đó thoạt nhìn vô cùng lo lắng hết nhìn ra phía ngoài lại nhìn Reiji . Gương mặt đó như ẩn sau lớp sương dày khẽ cười , nụ cười vừa tan thương vừa thanh thản như đã chuẩn bị trước đó từ lâu . Điều duy nhất Reiji nghe được chính là ...

-Điều động lực lượng Heartland di tản đến Nhân giới , giảm tối đã thiệt hại về người . Nếu trong chúng ta ai sợ hãi , không muốn chiến đấu có thể rút chạy và dẫn đường cho những người khác về Nhân giới . Đặc biệt...

Giọng nói đó trở nên ngập ngừng, người đó hướng ánh mắt vào Reiji rồi trầm ngâm nói tiếp :

-Bằng mọi giá phải bảo vệ Reiji rời khỏi đây an toàn , chúng ta không thể phản bội lời hứa với nữ thần Ray được . Ta và những người ở lại sẽ ở lại dùng kết ấn được ban tặng khóa cánh cổng nối Nhân giới và Thiên giới lẫn Ma giới ! 

Với đứa nhóc như Reiji những lời nói ấy không để cho cậu kịp hiểu , liền sau đó là một người đã lao tới ôm lấy cậu mà chạy đi , trong dòng người di tản . Bóng người con trai ấy xa mờ dần , duy chỉ có nụ cười đó là ám ảnh cậu , mãn nguyện tới kì lạ , thanh thản đến không tưởng . Cánh cửa khổng lồ bị khép lại  trong đáy mắt của cậu nhóc , cảnh tượng cuối cùng cậu thấy được chính là hình ảnh người con trai ấy dơ cao cánh tay mình lên để cho một luồn ma pháp màu đỏ rực kéo cánh cửa lại mặc cho thân ảnh ấy đã bị kẻ thù đâm xuyên cơ thể bởi hàng chục loại vũ khí ma pháp khác nhau . Vùng vẫy khỏi người đang bế mình , Reiji vươn tay quay trở lại hét lên :

-Khoan đã ... Ngươi không thể .... Tuyệt đối không thể ....!!

-Ngài Reiji ngài tuyệt đối không thể quay lại , ngài ấy và những người khác đã hy sinh mạng sống của họ vì chúng ta... Vì ngài , ngài không thể ...

Đôi mắt tím vô hồn nhìn vào khoản không nơi cánh cửa khép lại , như không thể tin được. Những người hằng ngày vẫn chăm lo cho cậu từng ly từng tý , có lúc hiền lành , có lúc hung dữ nay đã vì cậu và những người người khác và hy sinh sinh mạng mình . Thứ còn lại duy nhất chỉ là khoản không vô định khi cánh cổng ấy khép lại .








"Reng reng reng"

Trong khách sạn sang trọng tiếng điện thoại ban sớm đột ngột vang lên như kéo người con trai ấy về thực tại . Nắng mới nhảy múa bước vào phòng , trời hẳn mới sáng một chút , chưa quá muộn để bắt đầu dùng bữa sáng . Vươn cánh tay của mình ra cầm lấy chiếc điện thoại đang đổ chuông kia , Reiji không khỏi ngạc nhiên một chút , là Serena ? Con bé làm gì mà mới giờ này lại gọi cho anh thế nhỉ ?

Không lãng phí thêm thời gian , Reiji lập tức bắt máy :

-Sao thế ? Bên đó có biến chuyển gì mà em mới sáng sớm đã gọi cho anh thế ?

-À... Cũng không có gì , Yuzu và Mai đều đang trong quá trình hồi phục tốt... Nhưng mà ...

Nghe tiếng cắn môi bên đầu dây bên kia , Reiji không khỏi xoa nhẹ thái dương , lại chuyện gì đây ?

-Sao thế ? Serena ?

-Chủ tịch à... Em biết cái này là hơi đường đột, vả lại anh còn bận nhiều thứ lắm nhưng mà hai chúng ta có một cuộc gặp nhỏ được chứ ?

Ai nói Reiji là gương mặt không sắc thái chắc hẳn phải xem lại nhận xét của mình , lần này Reiji hóa đá luôn rồi , đùng phát gọi anh ra ngoài gặp đúng là không giống tác phong thường ngày của Serena tý nào . Dù chả biết là sự cố gì nhưng tuyệt nhiên Reiji đồng ý . Cụ thể là cuộc hẹn này sẽ diễn ra lúc 10h tại quán Cà Phê Moonlight ở  thành phố mà Reiji đang dừng chân .

Nhìn lại đồng hồ , bây giờ mới 6h45 sáng , còn sớm , đủ để Reiji tiếp tục làm những việc mình muốn làm đó là nghiên cứu những gì gia tộc Kurosaki về Thần -Ma-Nhân . Mỉm cười nhàn nhạt đeo lại kính , Reiji không tin tới tậng bây giờ , sau hơn 500 năm , anh vẫn mơ thấy giấc mơ đó . Kí ức vụn nhặt đó là thứ chưa bao giờ kể cho bất kì ai . Reiji chỉ được nghe nói về người chị không những tài sắc vẹn toàn và tấm lòng nhân hậu vô ngần qua lời kể của những người xung quanh. Họ nhận mình là sứ giả hộ giới tại tòa thành Heartland nằm giao giữa ngã ba đường tam giới , đã nhận lệnh chị gái anh tức Ray bảo vệ và nuôi dưỡng anh . Người con trai đó chính là Thủ lĩnh của họ , anh ta từng được Ray cứu mạng nên đã từng thề sẽ dùng sinh mệnh đó bảo hộ người em trai của nữ thần , tức Reiji anh. Từ lúc Reiji nhận thức được , anh đã được người đó kể về chị gái mình , lúc đó cuộc chiến của Thần và Ma mới kết thúc được ít lâu, chị gái anh mất tích không rõ nguyên nhân còn  Heartland chỉ mới hồi phục sau cuộc chiến không lâu trước đó . Và kẻ truy sát anh không ai khác chính là Chí tôn Đại thiên thần ở Thần giới .

Kì lạ hơn cả , người con trai đó xuất hiện trong giấc mơ của anh không ít lần nhưng gương mặt lẫn tên họ thì Reiji mãi không nhớ được . Sống hơn 500 năm ở thế giới này , Reiji đã không ít lần muốn quay về nơi đó song cánh cổng kia ở đâu  , được mở như thế nào thì anh hoàn toàn không biết . Cho đến khi anh phát hiện được các bản thể của chị gái mình lẫn Bá Vương Long , âm thầm theo dõi , Reiji mới nhận ra cánh cổng kia đã được mở ra lần nữa khi một trong các bản thể của Zarc là Yuto cùng với một kẻ phàm nhân tên Shun bị người của Thần giới bắt vào Thần ma lộ giới . 

Sau sự kiện đó , anh lại phát hiện trên người kẻ tên Shun đó lại mang dấu ấn màu đỏ tươi giống y như cái mà anh từng đọc về Tam Ấn của Tam giới . Một là ấn Bá Vương của Ma giới không biết bằng cách nào mà nó lại lọt vào tay kẻ đeo mặt nạ của Thần giới , ấn Thần giới thì không biết chị gái anh đã cất dấu nơi nào , thứ duy nhất còn lại là ấn đại diện cho Nhân giới , lại y hệt cái thứ nằm chễm chệ trên cánh tay của Shun . Vốn dĩ  là con người lại được cả Ma lẫn Thần giới chú tâm như vậy tuyệt đối không thể đơn giản được . 

Nghĩ tới người con trai đó Reiji lại cười trừ , nhiều chuyện xảy ra liên tục như vậy hẳn là không dễ chịu gì rồi. Vẫn chưa sao lấy lại được dấu ấn Raise Rapter trên tay Shun , một ngày chưa được lấy là một ngày kẻ vô can ấy lại dính tới cuộc chiến vô nghĩa này , lại nói , với tình huống bây giờ nếu kêu kẻ đó rút khỏi mà tìm nơi  nào đó để ẩn nấp cũng không được. Mối hận của anh ta và Ruri đã không còn nhỏ nữa , yêu thương tin tưởng lớn thế nào khi phát hiện ra mình bị phản bội càng đau đớn và sự hận thù sẽ vì đó mà nhân lên nhiều lần.

Vấn đề là tại sao Ruri lại theo phe bọn chúng và tại sao chúng không giết cô ? Ả Đại Thiên thần vốn dĩ ghét cay ghét đắng Ray nên mở đường truy sát cả những bản thể của Người , nhưng khi trong tay chúng có được Ruri lại không giết ? Hay là Ruri ngay từ đầu đã là quân cờ hay một lá chắn sống của ả ta ? Ả muốn lợi dụng Ruri để ngăn cản ý chí chiến đấu của mọi người hay ít nhất là Yuto ? Nghĩ đến đây , Reiji lại cười nhạt ... Đúng là bỉ ổi . Thiên thần mà Nhân giới ca ngợi hóa ra lại đáng khinh như vậy , càng nghĩ Reiji càng thấy may mắn khi mình đã rời khỏi nơi đó.

Màn hình máy tính được mở ra , trước mắt anh là những phiến đá cổ xưa được gia tộc Kurosaki cất giữ với tư cách là hậu duệ của các Sứ giả hộ giới mạnh mẽ nhất của Nhân giới. Khẽ đưa tay vào màn hình dịch chuyển góc độ xem xét và cố gắng ghép những phiến đá vỡ vụn đó thành hình dạng gì đó .

Hì hục rất lâu trên máy tính , Reiji cuối cùng cũng có thể ghép chúng thành một hình dạng tương đối và có thể hình dung được hình dạng gốc của chúng qua khả năng phục dựng của máy tính tập đoàn LDS  . Đó chính là một phiến đã  hình lục giác , lúc chưa bị vỡ nó mang màu xám tro , nhưng do bị tác động của vật lý và thời gian nên giờ chúng đã hóa thành màu đen như hắc ín.

Và rồi Reiji sửng sốt , khi cố gắng nhìn vào phiến đá đó , anh chợt nhận ra nó không hề bình thường. Khi các khớp đá được nối với nhau , những vân trên từng mảnh nhỏ bỗng liên kết với nhau thành kí hiệu. Đây .... đích thị là Thần Ngữ ! Là thứ ngôn ngữ chỉ có Thiên Thần mới đọc được. Vài giọt mồ hôi lạnh chảy xuống , Reiji khẽ cắn môi . Thu hoạch từ chuyến đi đó không hẳn là tệ. Khi gặp Serena anh nhất định phải kể cho con bé thứ này. Nó sẽ là chìa khóa dẫn lối cho cuộc chiến vô nghĩa này kết thúc.

*****

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro