28: Tâm trạng khi yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

<Chương này có sự thêm thắt, cắt ghép. Cảnh báo, không dành cho trẻ dưới 18>

Lúc này.

Ying nghe thấy tiếng cười của nàng, cô nắm chặt điện thoại của mình, chờ đợi bên kia trả lời.

Rõ ràng là nàng đang theo đuổi mình, hơn nữa rõ ràng là cô đang nắm quyền chủ động bắt đầu và kết thúc mối quan hệ, nhưng Ying vẫn cảm thấy một chút hồi hộp không thể giải thích được.

Trong ống nghe, nàng cười xong.

Sau đó rất nhẹ nhàng mà nói ra hai chữ.

"Được ạ."

—— chúng ta thử xem sao.

—— được ạ.

Một câu trả lời như mong đợi, nhưng nó lại đi lệch khỏi kỳ vọng thầm kín của Ying, cô vẫn luôn cảm thấy có gì đó không thích hợp.

Phản ứng của nàng như vậy là quá đơn giản đi.

Không có ngạc nhiên, không có mừng như điên, chỉ có một tiếng cười nhẹ nhàng, hơn nữa chỉ hai chữ đơn giản, quá bình tĩnh, không phù hợp với sự bồn chồn không yên và suy nghĩ rối tung của cô trong hai ngày qua.

Cô trằn trọc trở mình, cuộc sống hàng ngày bất an, rối rắm hết lần này đến lần khác, kết quả nàng chỉ nói một câu "Được ạ", rồi đem cô đuổi đi.

Trong lòng Ying có chút mất mát không thể giải thích được, nhưng cô cũng không biết mình mất mát cái gì.

Mối quan hệ được xác định như thế này sao?

Nàng cũng không hề nói thêm cái gì?

Không có một chút biểu hiện ngạc nhiên nào sao?

Ying híp mắt, cân nhắc lời nói, dùng giọng điệu lãnh đạm như thường ngày nói:

"Tối ngày mai em có rảnh không?

"Có rảnh."

"Chúng ta cùng nhau ăn cơm."

"Được."

Ying cũng không biết nói gì nữa, chỉ có thể nói: "Vậy đến lúc đó tôi đi đón em, bây giờ đi ngủ trước đây."

Sau khi nói xong, Ying cũng không vội cúp điện thoại, mà đưa điện thoại ghé sát vào bên tai.

Mơ hồ mong đợi điều gì đó.

Sau một thời gian ngắn im lặng.

"Ngủ ngon." Nàng nói.

Giọng nói mềm như bông, mang theo vị ngọt ngào, tất cả đều bị Ying bắt giữ đến hoàn chỉnh ở trong lòng.

Ying không được tự nhiên mà nuốt nước bọt, rồi sau đó giọng nói căng thẳng, nhàn nhạt nói một câu: "Ngủ ngon."

.......

Điện thoại cúp máy.

Ying nhìn chằm chằm nhật ký cuộc gọi để lại trên màn hình điện thoại, nhịp tim vẫn đập nhanh đến đáng sợ, không thể kìm nén được.

Đến mức này sao?

Trước đây, khi trò chuyện cùng với nàng, cô chưa bao giờ thấy hồi hộp như vậy. Khi xác định mối quan hệ liền trở nên lao lực như vậy. Chỉ cần yêu đương bình thường là được, cũng không phải cô chưa từng trải qua yêu đương, vì vậy hãy thả lỏng một chút.

Ying ở trong lòng trấn an cho bản thân hết lần này đến lần khác, nhịp tim mới ổn định lại một chút.

Đã đến giờ, nên ngủ thôi.

Ying nằm lên chiếc gối đầu, điều chỉnh lại hô hấp rồi chìm vào giấc ngủ, nhưng cô vẫn không kiểm soát được một số ý tưởng kỳ quái cứ chạy ra bên ngoài.

Hiện tại, cô cùng nàng đã xác định mối quan hệ.

Xác định mối quan hệ......

Xác định mối quan hệ......

Nếu đã xác định mối quan hệ, như vậy có rất nhiều chuyện trước đây không thể làm, về sau đều có thể làm được ...

Đã có thể làm những chuyện không thể làm ...

Suy nghĩ này chậm rãi mở rộng và lan dần, dần dần tràn ngập ra, mọi tế bào trong mọi ngóc ngách trong tâm trí đều bị nó thấm đẫm, Ying cố gắng loại bỏ những ý tưởng này trong vô vọng.

Vì thế, những ý tưởng này đã thuận lợi tiến vào vào giấc mơ của Ying.

Bởi vì sợi dây đạo đức ở trong lòng đã bị đứt, cho nên giấc mơ này còn táo bạo hơn tất cả những giấc mơ trước đây.

<Chị ta chỉ được top trong mơ nên tôi quyết làm rõ chuyện này, lấy lại danh dự cho Ying Tổng>

Trong giấc mơ, nụ hôn càng lúc càng sâu, âm thanh liếm mút cùng môi lưỡi quấn quýt khiến căn phòng trở nên nóng đến bức người. Nụ hôn này khiến cô vui thích đến run rẩy, cảm giác rung động tận tâm can.

Cô cuồng nhiệt luồn lưỡi vào trong khoang miệng nàng, có chút bá đạo không buông tha mà cuốn lấy hết mật ngọt trong đó. Mãi một lúc lâu sau, mới luyến tiếc rời khỏi đôi môi nàng, để di chuyển xuống cần cổ trắng ngần.

"Ưm..."

Nghe thấy nàng phát ra âm thanh rên rỉ nhỏ bé, cô liền dùng đầu lưỡi liếm, sau đó cắn nhẹ rồi mút mạnh lên cổ, khiến chỗ vừa bị mút hiện lên dấu hôn đỏ chót. Môi lưỡi được đường một mạch di chuyển xuống bờ vai thon gầy, vừa liếm láp vừa mút khiến hơi thở của nàng càng lúc càng dồn dập.

Bàn tay Ying không chút an phận, một tay chui vào áo, khẽ vuốt ve làn da vô cùng mềm mại quanh vùng eo thon nhỏ, tay còn lại leo lên bộ ngực cao ngất đang vì hơi thở dồn dập mà không ngừng lên xuống.

"Em có muốn chị không"

Orm khẽ rên rỉ, giọng mềm mại mị hoặc như muốn câu hồn đoạt mạng.

"Ừm...em muốn."

Nghe thấy tiếng nàng nỉ non, cô lại càng khó kiềm chế, cúi đầu mút lấy nụ hoa nơi đầu ngực, lưỡi liên tục liếm mút, còn khẽ cắn nhẹ lên nụ hoa vốn dĩ đã dựng đứng và cương cứng do động tình, nước bọt thấm ướt trên bầu ngực no đủ. Nàng không chịu đựng được cơ thể bị cô trêu chọc, vô thức tách nhẹ hai chân, Ying liền tiến sát tới, Orm vòng hai chân kẹp lấy hông cô khẽ rên rỉ, thanh âm quyến rũ câu người.

"Ưm...cho em"

Ying không nhịn được ý nghĩ muốn ngay lập tức ăn sạch nàng. Cô chậm rãi di chuyển người xuống dưới, dịu dàng vươn tay tách hai chân nàng, ánh mắt tham lam nhìn thẳng vào đóa hoa đang nở rộ. Vùng non mềm ướt át hiện ra trước mặt cô, hạt đậu nhỏ đỏ hồng sưng lên, hai bên cánh hoa dính đầy mật ngọt trơn trượt, dòng nước trong suốt từ trong khe nhỏ ẩm ướt chảy xuống, hình ảnh dâm mỹ lại xinh đẹp dụ hoặc không nói nên lời.

Cô nuốt nước bọt, khẽ vươn lưỡi ra liếm nhẹ lên khe hẹp chết chóc đó, dòng nước trong suốt ngọt ngào khiến người ta mê mẩn, liền ngay lập tức vùi đầu vào liếm sạch. Cô liếc mắt lên nhìn về phía nàng đang nỉ non, cố ý đưa lưỡi liếm nhẹ lên hạt đậu đang sưng đỏ, khiến đùi nàng giật bắn, ánh mắt tràn ra ý cười, lại khẽ di chuyển môi mút nhẹ lên hạt đậu nhỏ, lưỡi liên tục liếm không ngừng, khiến hai chân nàng run rẩy.

Orm bỗng dưng đưa tay mò xuống, tìm lấy tay của cô đang vuốt ve ở giữa hai chân nàng.

Ying đang không hiểu nàng muốn làm gì thì nàng đã cầm được ngón trỏ tay cô, đưa vào nơi non mềm nhất trên cơ thể của mình.

"Em...không được"

Không để cô kịp ngăn cản, ngón tay vừa tiến vào liền bị chặn lại, rồi xuyên qua một tấm màng mỏng, nàng không nhịn được nhíu mày.

"Đau!!!"

Sắc mặt nàng tái nhợt, cô ngay lập tức chồm người dậy, ôm lấy nàng, nhẹ nhàng hôn lên môi vỗ về.

Ngón tay cô bị nàng giữ chặt bên trong, như có hàng ngàn xúc tua hút lấy, vô cùng ấm nóng lại ướt át. Ngay lúc này cô chỉ muốn nắm lấy chiếc eo thon mà tận lực làm nàng rên rỉ, nhưng nhìn thấy biểu cảm đau đớn hiện trên khuôn mặt nhỏ bé đó liền đau lòng, tay cũng không dám động. Ying hôn nàng, nụ hôn ướt át như cố gắng xoa dịu cơn đau của nàng xuống, nụ hôn nhẹ nhàng, vô cùng thuần khiết.

Sau một lúc ra sức lấy lòng, bên dưới nàng cũng đã trở nên trơn trượt hơn, ngón tay cô được nàng bao bọc thoải mái đến nổi Ying không tự chủ được than nhẹ một tiếng.

"Ying, động đi"

"Ahh.."

Orm vừa cất tiếng thì tay cô liền cử động để cho một ngón tay đang bị kẹp chặt phía dưới chậm rãi ra vào.

Nàng run rẩy, ngón tay thon dài xuyên qua từng ngõ ngách, lực lúc mạnh lúc nhẹ, nàng căn bản không chịu nổi liền cắn nhẹ môi.

"Không cho em cắn"

Cô cúi người hôn lên môi nàng, rồi lại trượt xuống bờ vai gầy trắng mịn, môi khẽ lướt về phía cần cổ thon nhỏ hoàn mỹ, mút nhẹ để lại thêm một dấu hôn lên đó.

Tay cô dùng sức càng lúc càng mạnh hơn, phía dưới vang lên tiếng nước róc rách đầy ám mụi. Cho đến cuối cùng, nàng chỉ có thể dùng đôi mắt lưng tròng nước, nhìn về phía cô, xin tha.

Bộ dáng xin tha của nàng thật sự khiến người ta thương xót và đau đớn, hốc mắt đỏ hoe, giọng nói nhỏ nhẹ và yếu ớt, sức lực cũng yếu ớt đến đáng thương, giãy giụa như thế nào cũng không thể thoát khỏi, ngược lại khiến người ta muốn nổi lửa lên.

Giấc mơ kết thúc bằng tiếng rên rỉ yếu ớt của nàng khi một lần nữa chạm đến nơi khoái lạc.

Buổi sáng, tỉnh lại.

Khi Ying rời giường, vẫn còn có thể vẽ ra một số chi tiết mê người, những ý niệm vẩn đục nối tiếp nhau, cô kéo rèm cửa ra, đón ánh nắng mặt trời cùng gió thổi trong một lúc. <ngon he ngon he>

Không thể đẩy những ý niệm đó ra khỏi đầu.

Cuối cùng, cô vẫn là vào phòng tắm, rửa mặt đánh răng.

Ngọn lửa trong lòng bị nước lạnh tưới lên làm nguội đi một chút, nhưng những suy nghĩ đó vẫn còn trong tâm trí và không thể nào rửa sạch được. 

Nghĩ bậy cái gì không biết nữa?

Mới chỉ xác định mối quan hệ, đương nhiên phải đi từng bước một, nào có thể nhanh như vậy được. <ờơơ...khoái muốn chết mà bày đặt>

Ying nhẹ nhàng thở ra, đi ra ban công hút một điếu thuốc rồi bắt đầu thu dọn đồ đạc đi đến công ty.

...........

Sau khi tâm sự được buông xuống, hiệu suất làm việc đã được cải thiện rất nhiều, mặc dù vẫn còn một số tâm tư nhỏ vụn không rõ ràng, nhưng vẫn còn tốt hơn rất nhiều so với sự bồn chồn không yên của hai ngày trước.

Trong lúc đang bận làm việc, trợ lý bước vào nói với cô một chuyện.

Mark đã chết.

Sau khi Ying nghe xong, lông mày không khỏi nhíu lại.

Cái tên này, lưu lại trong trí nhớ của cô rất sâu sắc, chính là người đã giới thiệu nàng cho cô biết, những phần còn lại của trí nhớ đều khá mờ nhạt .

Hơn nữa, Ying cũng đã nhìn thấy qua sinh tử, cũng không quá kinh ngạc.

Ying không lên tiếng, trợ lý liền tiếp tục nói tiếp.

"Chuyện này đã được đưa tin trên các phương tiện truyền thông địa phương, nói rằng ông ta đánh bạc thua tiền bị người ta đánh chết ."

"Lần trước, sau khi ăn cơm cùng với sếp, ông ta vẫn luôn muốn nhờ sếp giúp đỡ. Ông ta liên tục gọi điện thoại cho thư ký, thư ký đều từ chối theo yêu cầu của sếp."

"Ông ta cũng không thể nhờ ai khác, công ty tuyên bố phá sản, thiếu nợ quá nhiều và không thể trả nổi. Tự sa ngã, lại bắt đầu vay tiền để đánh bạc......"

Ying liếc mắt nhìn trợ lý một cái, giọng nói rất thanh lãnh:

"Ý của cô là vì tôi không cho vay tiền, nên ông ta chết, là do tôi hại chết ông ta?"

Trợ lý vốn chỉ là đơn thuần báo cáo một chút, cũng không để ý đến từ ngữ, lúc này lập tức nhận ra biểu đạt của mình có vấn đề, nhanh chóng sửa lại.

"Không phải, tôi chỉ là vừa mới nghĩ đến liền sẽ thông báo cho sếp. Vốn dĩ sợ ông ta ghi hận sếp, rồi trả thù. Hiện tại đã xong hết mọi chuyện, sếp không phải lo lắng về chuyện này. Nói cho sếp biết, là muốn cho sếp thoải mái một chút....."

Những lời này có chút nịnh nọt quá mức, nói chuyện liên quan đến mạng người, cảm thấy có chút không thoải mái, Ying ngắt lời trợ lý, bảo trợ lý đi ra ngoài.

...........

Sự không thoải mái do cái chết của Mark mang đến, cũng không kéo dài bao lâu.

Cô cũng không có nghĩa vụ phải cho Mark vay tiền, sau đó Mark đi đánh bạc nhảy vào hố lửa cũng là do chính ông ta tự làm, không có liên quan gì đến cô.

Nếu đó không phải là trách nhiệm của cô, thì cũng không cần phải áy náy.

Vì vậy, Ying nhanh chóng đem chuyện này vứt ra sau đầu.

..........

Trong lúc nghỉ giữa giờ làm, Ying không nhịn được mà mở điện thoại ra, đọc tin nhắn Line của nàng gửi đến.

"Chào buổi sáng" và "Ngủ ngon" biến mất trong hai ngày nay, đã trở lại như cũ.

Thật tốt.

Ngoài ra, vào buổi sáng nàng còn gửi đến vài thứ thú vị, làm việc nhà, nói chuyện một mình, lời văn rất sinh động, kèm theo những biểu tượng cảm xúc đáng yêu.

Ying nhìn vào đó, không nhịn được cong khóe miệng lên.

Cô sợ bản thân không kiềm chế được sẽ đi trò chuyện với nàng, làm chậm trễ công việc, cho nên không dám trả lời tin nhắn, chỉ có thể tranh thủ thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi, liên tục nhìn chằm chằm vào số lượng tin nhắn có hạn kia, đọc đi đọc lại, mỗi lần xem với một cảm giác khác nhau.

Loại cảm giác này hoàn toàn khác với cảm giác khi yêu đương với Nana.

Ying để điện thoại xuống, nhìn kim giây trên đồng hồ chậm rãi chuyển động, thầm nghĩ, bây giờ mới ba giờ chiều, thời gian đến ăn cơm tối còn rất lâu.

Buổi tối hôm nay, có một buổi hẹn hò.

Nghĩ đến điều này, tâm tư của Ying liền có chút phiêu lãng.

Lênh đênh, bồng bềnh bay đến cảnh tượng trong mơ đêm qua, ý niệm đó dần dần hiện ra, vành tai cô chợt đỏ bừng.

Ying ném những suy nghĩ lộn xộn này ra khỏi đầu.

Nếu muốn đến đúng giờ hẹn, thì phải tan tầm đúng giờ.

Nếu muốn tan tầm đúng giờ, thì phải chuyên tâm làm việc.

Với ý tưởng này, Ying đột nhiên cảm thấy tràn đầy động lực, nhanh chóng ổn định tâm tình, hiệu suất tăng lên gấp đôi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro