Oneshort

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một buổi chiều , tại một khoang bếp thượng lưu . Có một cậu bé như một con mèo đang nhõng nhẽo không chịu ăn . Vì có ai lại đi ngồi ăn chung với tình địch mình bao giờ . Yin bước từ trên lầu xuống bảo :
- Ngồi xuống ăn ngay , ai làm gì mà em khóc

Cậu thấy anh không dỗ mà còn quát cậu trước mặt cô gái đó nữa . War tức giận nói lại :
- Đã thế thì không ăn nữa , anh vì cô ta mà quát em , em ghét anh

War chạy vào phòng đóng của cái "RẦM" để dằn mặt . Cái con người mà làm cho khoang bếp ấm cúng trở nên vậy là Kawee , cô đường đường là con gái út của dòng họ Chamilee vậy mà tối ngày cứ bám lấy anh , làm cậu thấy trướng mắt . Lúc thấy cảnh tượng đó cô cất giọng thảo mai lên :
- Nếu em ấy không thích cháu thì mai mốt cháu sẽ không đến nữa . Chắc cháu làm mọi người phiền lắm đúng không ạ

Cậu ở trên lầu nghe những lời này mới chạy ra nói vọng xuống :
- Về nhà của cô đi cái con người xấu xa , cô không có phiền đâu mà rất phiền luôn đó . Biến về nhà cô đi

Yin nghe vậy liền cau mày khó chịu :
- Ai dạy em nói chuyện như vậy với người lớn kiểu đó hả , mau bước xuống đây xin lỗi cô ấy nhanh lên

- hức...hứ...hức em nhịn ăn luôn cho anh xem . Em không xin lỗi cái con người kia đâu !

Ở dưới bếp còn có cả bame của anh đến chơi . Mae của anh thấy vậy liền trừng mắt với anh :
- Sáng giờ bé con chưa có gì trong bụng đó .Nó mà bị bệnh thì tôi hỏi tội các người đó !

Bà chạy lên phòng dỗ cục bông đang giận dỗi ở trên kia . Nói ra Yin cũng không thích Kawee lắm nhưng vì cả hai bên gia đình làm ăn lâu nên nể tình không đuổi cô ra khỏi đây khi làm cho tâm can bảo bối của anh khóc như vậy . Đó giờ nghe nói gia đình rất cưng chiều War , đến hôm nay cô mới được chứng kiến mà muốn nghẹn cả cơm . Ba của Yin thấy liền bảo với Kawee :
- Ta thấy cũng trễ rồi cháu nên về nhà đi , chắc bame cháu đang chờ đó !

- Nhưng con thấy còn sớm mà bác

- Ta nói trễ rồi! Nhà ta cũng cần được nghỉ ngơi
Ông gằng giọng nói

Hiện tại có một cục bông nhỏ đang cuộn mình trong chăn khóc thút thít . Mae có dỗ cậu bao nhiêu đi nữa thì War vẫn không chịu ra . Bỗng có một mùi thức ăn xọc vào mũi cậu "Bé con xem anh thương bé con chưa kìa , đem cả đồ ăn lên đây cho bé luôn này !" Mae nói giọng ôn nhu để dỗ dành

- Được rồi mae đi ra ngoài đi . Còn em bước xuống đây ăn cơm nhanh lên .

Vừa nói anh vừa thúc giục mae ra . Biết mae đã ra ngoài cậu ở trong chăn lo sợ , sợ bị Yin phạt và bị đánh chuyện lúc nảy . Bây giờ có một nói trầm lạnh vang lên :
- Bước xuống ăn cơm mau lên

"..." War im lặng không trả lời

- Có nghe lời không tôi bảo em bước xuống ăn . NHANHH

War bị Yin quát nên giật mình ngồi bật dậy . Nhìn anh mà rơm rớm nước mắt thút thít.
- Anh vì cô ta mà quát em hai lần ! anh hết thương em rồi

Yin nghe vậy cũng đau lòng chứ vì anh không muốn mất lòng với cái gia đình kia mà nỡ quát bảo bối nhỏ của mình . Bây giờ nhìn lên thì thấy khuôn mặt đỏ ửng lên ngay chóp mũi cũng đỏ lên mà sụt sịt của cậu :
- Bước lại đây nhanh lên

- Không em không lại đâu ,anh đánh em mất

- Tôi nói em lại đây chứ có bảo đánh em đâu

War sợ hãi bước từng bước chân nhỏ nhắn đến bên anh .

- Ôm tôi nhanh lên

Cậu nghe vậy liền xà thẳng vào người của
anh ôm chặt . Anh cũng mềm lòng mà dỗ dành bảo bối .

- Tại sao lại nơi chuyện với cô ta như vậy, em có biết như vậy là hư không  , tôi đâu có dạy em như vậy

- Nhưng em ghét cô ta lắm , cô ta cứ bám theo anh hoài làm em trướng mắt . Cô ta còn nói anh sẽ cưới cô ta , nên bảo em tránh xa anh ra , cô ta còn nói anh không thương em chỉ thương cô ta thôi

Nói với giọng nghẹn lại War tủi thân khóc lớn lên .

- Nín nào ngoan anh chỉ thương có mình em thôi nên lần sau đừng có nghĩ bậy như vậy nghe chưa Bảo Bối . Năm sau em đủ 18 tuổi anh sẽ cưới em .

- em cứ tưởng anh quên luôn rồi chứ

Nói rồi War ôm Yin thật chặt . Anh biết ý nghĩa của những cái ôm đó chứa đựng hết tình yêu của cậu giành cho anh . Yin muốn thời gian ngưng lại để hưởng đủ tình yêu yên bình của War . Yin muốn cậu mau lên để trở thành của riêng anh . Để anh không phải lo sợ mất cậu .

" Đến một ngày nào đó bạn sẽ nhận ra rằng dù bạn có bao nhiêu người theo đuổi , cũng không bằng một người mà bạn muốn ở bên mỗi ngày..."

______End______
Cảm ơn vì đã đọc ✨💓
Ig : sakura_anhdaoo

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro