Chàng Họa Sĩ si tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

War (Ngôi Kể)

Trăng sáng rọi xuống từng nhánh hoa , nỗi nhớ nhung một người đau đến xé nát tâm can...

Ngày ấy anh hẹn em đi chơi , lúc nào tôi cũng để anh phải đợi nhưng Yin chỉ cười nhạt cho qua , giờ đây...tôi phải đợi anh cả đời...nhưng anh có đến đâu .

Trăng đêm nay rất sáng , sáng như nụ cười của chàng thanh niên ngày ngày âm thầm bên cạnh em nhưng em luôn bỏ anh đi mất...giờ thì anh về đây bên em được không ? Nhớ Yin lắm biết sao giờ ?

Hoa tuy líp anh tặng em hơn 10 năm em vẫn cắm nó trong bình hoa kia kìa . Nó đã héo úa từ bao giờ rồi....nhưng tình yêu em dành cho anh nó vẫn tốt lắm...em biết...nên em vẫn để đó để mỗi lần nhìn vào em sẽ nhớ đến anh...bông hoa héo úa của đời em . Yin biết không mỗi lần em nhìn nó mắt em lại ngấn lệ .

Nước mắt là thứ cảm giác đau đớn mà chẳng thể nói ra . Tình yêu của em giờ có nói cũng chẳng ai thấu được .

Mất anh thà em chết luôn còn hơn . Nhưng ai...ai sẽ nhớ về anh nữa đây ? Còn ai trên đời này yêu anh hơn em không ? Chẳng ai nhớ về chàng trai như thanh xuân của em cả...họ thậm chí còn chẳng biết đến sự xuất hiện của tình yêu ấy to lớn nhường nào .

Em và anh sẽ biến mất vĩnh viễn khỏi thế giới này...nhưng em quyết định ở lại.

Ở lại để nhớ đến anh hằng đêm , ở lại để yêu anh từng giây phút khi em còn thở .

Những bức tranh màu sắc ấy thật đẹp...nhưng sao nó lại đẹp bằng anh được . Cái trí nhớ tối tàn này của em đâu đó vẫn còn một cái suy nghĩ rằng anh sẽ về...sẽ đi vào cánh cửa và cho tôi một bất ngờ...

Nhưng bất ngờ Yin tặng cho em là những mảnh thủy tinh vỡ vụn . Giấy trắng , màu vẽ la liệt dưới sàn...và nước mắt đầm đìa trên khuôn mặt em ...

_____________________________
Anh là một diễn viên hồi ấy chỉ mới nổi . Còn cậu là một Họa sĩ nổi tiếng được nhiều người ngưỡng mộ với những tác phẩm độc đáo .

Hồi ấy Yin mến cậu lắm nên bảo vệ War hết lần này đến lần khác . Yin và War bắt đầu gặp nhau nhiều hơn . Thế nào mà dòng thông báo công khai hẹn hò đồng giới giữa anh và cậu được đăng lén .

Người thì ủng hộ...người thì ném đá

Nhưng War chẳng mấy quan tâm những lời ném đá đó. Và ngày cứ trôi qua như những cơn gió . Cậu biết Yin đi công tác xa nên có chút buồn . Vẫn như thường ngày, cậu tham gia vài show nhỏ rồi quay về căn hộ quen thuộc .

Điện thoại réo lên , War nhấc máy...

Tình yêu của cậu...bị người ta hãm hại đến chết rồi ...
.

.

.

Ngồi xuống một góc nhỏ rồi vò đầu bứt tai .Nước mắt cứ thế lăn mãi chẳng thể kiểm soát. War từ mặt công chúng , sống một mình trong căn nhà nhỏ kia ...Rồi dần dần cái tên "War Wanarat họa sĩ tài ba" cũng đi vào lãng quên .

Ngày 4 - 10

Khắp các trang báo rầm rộ "Họa sĩ nổi tiếng một thời đã t.ự s.á.t vào tối ngày 4-10 "

Bao là tiếc nuối , bao là đau sót cho chàng họa sĩ . Người ta loan tin "Vì nhớ người yêu quá cố nên đã t.ự s.á.t"

Cảnh sát vừa vào căn hộ kia đã choáng ngợp vì những bức tranh , bức họa trên những bức tường . Còn một tranh vẫn đang vẽ dở đôi mắt nhưng đã bị m.á.u vây lên...chỉ để lại đôi môi ai nhìn vào cũng biết người trong tranh là ai .

Họ đem tranh treo trong một bảo tàng như tưởng niệm chàng họa sĩ tài ba kia . Người ta còn gọi War là " Chàng Họa sĩ si tình"

Một cuộc tình chẳng đi về đâu...một cuộc tình dang dở chẳng ai có thể viết tiếp...bao là nuối tiếc nhưng mọi chuyện rồi cũng dần đi vào lãng quên...

Thứ còn trên đời này là những bức tranh được vẽ bởi nỗi nhớ nhung ai đó...sự đau khổ chẳng thể nói thành lời . Như nghệ thuật đau thương mà ai nghe đến cũng buồn thay cho mối tình dang dở ấy...

"Nếu có duyên thì ta sẽ gặp lại ở kiếp sau"
____𝙴𝙽𝙳_____
Cảm Ơn Mn Đã Đọc💕
Ig : ankara_doris

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro