01

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



______

"phác trí mân, mày có dọn dẹp đi không!"

không biết đây là tiếng thét thứ bao nhiêu ở trong cái xóm trọ nằm trong cái ngách nhỏ này rồi, ngày nào cũng như ngày nào cái nhà nằm ở cuối dãy kia lúc nào cũng văng vẳng tiếng quát tháo của cậu con trai. 

phác trí mân mặt mày ủ dột ôm đống quần áo bẩn ném vào chậu giặt, cậu lóc cóc ôm cái chậu nặng ơi là nặng ra chỗ cái giếng nước để giặt. may mà ở đấy có chị hàng xóm xinh ơi là xinh cho mượn cái ghế để ngồi cho đỡ mỏi chân.

"hôm nay mân lại đi giặt quần áo à" úi giời ở đây còn có cả mấy anh trai học kỹ thuật đến giặt quần áo nữa này.

"dạ vâng" cậu gật đầu một cái, lúi húi vò đống quần áo ở trong chậu giặt, lóng ngóng thế nào lại làm đổ cả chậu quần áo sạch ra đất. thế là bao công sức ngồi gãy cả lưng mới vò xong lại nằm một đống trên nền xi măng.

"thôi để đấy anh giặt hộ cho, hậu đậu thế này sao không bảo thằng kì nó làm" mấy anh trai kỹ thuật vừa cười vừa thương, giúp cậu giặt lại chậu quần áo. chị hàng xóm xinh xinh thấy thương quá cũng ra đỡ cho cậu một tay. mọi người trong xóm cứ khen cậu trắng trắng xinh xinh nên cũng hay giúp đỡ với cả thấy cậu cũng ngoan ngoãn, dễ bảo nên thường hay cho cậu nhiều hoa quả, bánh kẹo lắm, nhưng mà các anh chị thì cứ đòi phải để cho các anh chị bẹo má cơ.

cậu thì thấy cũng bình thường nhưng mà mẫn doãn kì thì không cho, hắn quát cậu lần sau không được cho người khác bẹo má nữa, không là bị lười ăn đấy. cậu cãi hắn là đã thế cậu giảm cân luôn cho hắn đỡ chê cậu là mân béo, ai mà ngờ hắn lại lườm cậu muốn thủng mặt, phác trí mân cũng chẳng thèm cãi hắn nữa.

mẫn doãn kì thấy phác trí mân đi giặt quần áo một lúc rồi vẫn chưa thấy về liền đi ra ngoài giếng nước chung tìm cậu. ra đến nơi thấy cậu đang ngồi vắt vẻo trên cái phản ở gần đó thao thao bất tuyệt với mấy chị ở trong xóm, các chị cứ bảo mân ăn gì mà trắng thế, da dẻ lúc nào cũng hồng hào, chân tay lại còn mịn màng, má hồng nhìn lúc nào cũng muốn bẹo cho một cái.

"chị đừng bẹo má em, về nhà thằng kì nó quát em đấy" phác trí mân ôm hai má không cho các chị sờ vào, các chị bật cười bảo không trêu cậu nữa.

"sao mân sợ kì thế, nó là người yêu của em à mà quản thế"

"không phải người yêu, bọn em bạn bè thôi, nó bảo bẹo má là bị lười ăn, tại các chị ngày xưa sờ má em nhiều quá bây giờ cái gì em cũng khó ăn đấy"

phác trí mân vẫn còn đang bận ngồi tán dóc với các chị thì mẫn doãn kì lù lù đi tới làm cậu giật hết cả mình.

"giặt quần áo xong chưa?" hắn khoanh tay nhìn cậu, trí mân nhỏ bé gật đầu, nhanh tay nhanh chân chào các chị rồi lom khom chạy đến chậu quần áo định đem về thì mẫn doãn kì đã bê lên mất rồi.

"ơ để đấy, tao tự bê được!"

doãn kì chả thèm nghe cậu nói cứ thế ôm chậu quần áo đi về trước, trí mân chỉ biết im lặng lẽo đẽo chạy theo sau hắn. cậu vừa đi vừa kể chuyện lúc nãy làm đổ chậu quần áo được các anh chị giúp đỡ giặt lại cùng xong còn kể chuyện được các chị cho ăn bánh kẹo nhiều ơi là nhiều.

"sao mày nói nhiều thế?"

trí mân nghe thấy hắn nói vậy liền tủi thân không thèm nói chuyện cùng nữa, lúc nào hắn cũng có cớ để quát cậu, thế là phác trí mân cũng chỉ im lặng đi theo sau hắn về nhà. về đến nhà trọ cậu mặc kệ hắn đem quần áo đi phơi, cậu lôi đống truyện tranh ra rồi nằm giữa nhà vừa ăn bánh vừa đọc truyện.

"đi tắm đi để còn ăn cơm"

trí mân giả điếc không nghe thấy lời của mẫn doãn kì nói, vẫn nằm lì ở đấy đọc truyện, cả người không thèm nhúc nhích, doãn kì luộc xong nồi rau rồi vẫn còn thấy cậu nằm ì ở chỗ cũ liền quát.

"còn không đứng dậy mà đi tắm đi hay còn chờ tao tắm cho mày"

"không thích đấy, giỏi mày tắm cho tao xem nào"
á à hôm nay phác trí mân còn có gan bật lại mẫn doãn kì cơ à, mà cậu cứ tưởng cãi lại như thế là hay, nào ngờ doãn kì bế cậu lên đem vào nhà tắm thật.

hắn ném cậu vào nhà tắm rồi xối vòi hoa sen xuống làm cậu rét run cả người, quần áo bị ướt dính hết cả vào người để lộ những đường cong trên cơ thể cậu, đặc biệt cái mông tròn mẩy kia hiện lên rất rõ ràng.

"aaa, mày cút ra ngoài"

trí mân ném xuống đã bị đau lại còn bị doãn kì xối nước đến lạnh liền tức giận đẩy hắn ra ngoài rồi đóng sầm cửa nhà tắm vào, tủi thân ngồi trong nhà tắm ấm ức rơi nước mắt. ngoài kia mẫn doãn kì nuốt khan, lúc nãy hắn gần như đã nhìn thấy hết mọi đường nét trên cơ thể cậu, đặc biệt là cái mông vô cùng bắt mắt.

lúc sau trí mân tắm xong đi ra liền giận dỗi bỏ lên giường nằm đọc truyện không thèm chú ý đến hắn đang ngồi chờ trước mâm cơm.

"lại làm sao?"

doãn kì mất kiên nhẫn lên tiếng nhưng phác trí mân hôm nay cũng gan còn chẳng thèm thưa một tiếng nào cứ nằm im im ở trên giường. mẫn doãn kì lên tiếng một lần nữa, cậu vẫn chẳng thèm thưa, thế là chọc cho hắn tức phải đi đến chỗ cậu. doãn kì kéo tay phác trí mân một cái đau ơi là đau làm cho cậu cáu phát khóc luôn.

"tao đã làm gì mà mày khóc nào?" thấy trí mân khóc, giọng của doãn kì cũng dịu đi.

"lại còn bảo mày chưa làm gì? mày cứ quát tao từ sáng đến tối còn bảo tao lắm mồm, tao nói mày cũng quát không nói mày cũng quát, lại còn ném tao một cái làm sưng cả tay! lại bảo chưa làm gì à?" trí mân nói xong ấm ức liền trùm chăn khóc dấm dứt.

thấy cậu khóc như thế mà cái tên mẫn doãn kì kia cũng chẳng thèm dỗ, cậu nghe thấy tiếng hắn lạch cạch lấy con xe máy ra rồi nổ máy đi mất hút. phác trí mân đã tủi thân lại càng tủi thân hơn, nằm trong chăn khóc được một lúc thấy nóng quá đành phải chui ra ngồi trước quạt.

một lúc sau cậu nghe đầu ngõ thấy tiếng xe của doãn kì, hắn mua một túi đồ to đùng về, trí mân giả bộ làm ngơ không nhìn thấy hắn, cứ ngồi im lặng trước quạt.

"đưa tay đây tao xem nào"

mẫn doãn kì nhẹ nhàng nói, hắn không nạt nộ mà cứ dịu dàng như này thì có phải cậu nghe lời không, trí mân không nhìn hắn nhưng tay vẫn tự giác đưa ra. lúc sau cảm nhận được trên làn da có chút man mát, cậu ngoảnh lại nhìn thì thấy doãn kì đang bôi thuốc lên chỗ đau cho cậu, còn vô cùng cẩn thận để cậu không bị đau.

"bây giờ đi ăn cơm đi, lát tao cho ăn bánh gấu"

trí mân nghe thấy bánh gấu trong lòng liền xuôi xuôi, cũng ngoan ngoãn theo hắn ngồi xuống mâm ăn cơm. hôm nay có món thịt sốt chua ngọt khoái khẩu của cậu nữa, thôi thì cũng tạm, xí xóa chuyện hôm nay với hắn, có giận dỗi nữa thì người thiệt vẫn là cậu.

trí mân ăn no xong cũng tự giác ngồi vào bàn học, học được một lúc thì thiu thiu ngủ. mẫn doãn kì ăn cơm xong còn phải dọn dẹp bát đũa, để phác trí mân làm hắn chẳng thể nào yên tâm được, lần trước cậu đòi tự rửa bát, kết quả là rửa vừa mới ráo nước xong liền đánh đổ hết cả rổ bát đĩa. kể từ lần ấy mẫn doãn kì cũng chẳng dám để cậu làm thêm lần nào nữa, cứ ăn ngủ cho yên chuyện đi là được.

mẫn doãn kì tắm rửa sạch sẽ xong định vào bàn ngồi học bài thì thấy trí mân gục đầu ngủ trên bàn, hắn sợ cậu nằm như vậy bị đau cổ liền vòng tay bế cậu đặt lên giường, mới 9 giờ tối đã đành phải tắt điện để cho cậu đi ngủ. căn phòng chỉ còn mỗi ánh sáng hắt ra từ chiếc đèn vàng ở bàn học của mẫn doãn kì.

đến 11 rưỡi đêm, phác trí mân tỉnh dậy vì khát nước liền thấy bạn trọ của mình đang ngồi ở bàn học, mắt chăm chú nhìn vào màn hình trên máy tính, hơi thở còn có chút nặng nhọc. trí mân mở tủ lạnh uống nước nhưng hắn cũng chẳng biết gì cả, hình như hắn đeo tai nghe nên không nghe thấy cậu. phác trí mân tiến lại gần vỗ vai hắn thì mới biết hắn lại đang xem phim người lớn, ở dưới cậu còn thấy hắn đang đưa tay lên xuống với cậu em của hắn. chết, cái tình huống xấu hổ này biết phải nói cái gì đây.

"mày, vậy mà cũng xem phim người lớn sao?"

_____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yoonmin