Mở

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chốn nhân gian...

Giây phút ngươi mở mắt, thế gian mới chỉ bắt đầu...

Ngươi lững lờ thả mình vào dóng suối đầu đông, chỉ để tự cười rằng bản thân không có chút cảm giác lạnh.

Ngươi chui mình vào trong hang đá, huýt sáo vài tiếng trêu chọc lũ dơi, lấy làm thú vui.

Ngươi gieo mình xuống vách đá, chỉ vì lười bước chân xuống núi.

Tất thảy... Vì ngươi biết, ngươi bất tử.

Chẳng phải nhân gian gọi người như ngươi là thần tiên gì đó hay sao? Chỉ cần ngươi khẽ ho một tiếng, tất thảy chúng sinh đều quỳ rạp...

Ấy vậy, ngươi lại chọn con đường phiêu bạt không chút mục đích, ngươi phỉ nhổ danh xưng thần thánh tầm phào kia mà tự đặt cho mình cái tên 'nhân'.

Thử nghĩ mà xem, chẳng phải ngươi đang tự cho rằng mình là người sao?

Ngươi nằm dài giữa cái nắng đổ lửa, không chút cảm giác.

Ngươi cắn mạnh vào nơi chứa nọc độc của một con rắn, chỉ vì nó lỡ thân rơi vào người ngươi, khi ngươi đang ngủ. Vậy mà ngươi đến một khắc cũng không tái mặt sao?

Thử hỏi một sinh vật như ngươi, hình hài là của con người, nhưng tâm tính lại không như thế. Thử hỏi ngươi là thứ gì?

Ngươi vốn được sinh ra từ đâu? Ngươi đã tồn tại bao lâu rồi? Thử hỏi... Ngươi tồn tại là vì mục đích gì?

Vạn năm trôi qua, với ngươi chỉ như cơn gió thoảng...

Ngươi say rồi, hay chỉ là đang cố bắt chước mấy tên bán thịt ngoài chợ khi uống rượu?

Ngươi mang trên mình làn da trắng sứ tưởng chừng mỏng manh, nhưng ngươi lại là sự tồn tại mạnh mẽ nhất...

Mạnh mẽ... Đến mức bản thân cũng cảm thấy chán ngán.

Ngày qua ngày, sáng rồi tối, mưa rồi nắng...

Quá nhạt nhẽo rồi...

À... Ta đang lảm nhảm gì vậy?

Vốn dĩ hôm nay ta sẽ giật từng khóm cải của lão hói đầu làng mà...

Tại sao ta lại ở đây vậy?

Quá sức tối tăm rồi.

"Min Yoongi... Min Yoongi..."

Cái tiếng gọi quái quỷ gì cứ lặp đi lặp lại trong đầu ta vậy? Phiền phức...

À không... Sao lại thân thương vậy?

Chết tiệt. Ta không muốn nhớ đến nó nữa, cớ sao lại cứ vang vẳng mãi vậy?

.....
....

.....
....

Lấy cảm hứng từ anime Noragami và Akatsuki no Yona

Chút ngẫu hứng phả vào thơ văn... Hơi hướng trung văn nhưng còn nửa mùa... Chỉ là đêm bốc đồng mà viết ra một cái đoản hơn 9k từ nhưng vẫn chưa biết có nên đăng không :>

Đây người ta gọi là một phút bốc đồng cả đời bốc *** ấy :>

#Maki

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro