1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Park Jimin - 18 tuổi, học sinh cuối cấp của một trường cấp ba có danh tiếng. Bố mẹ li dị, không ai muốn nhận đứa con trai này vì em là kết quả một lần lầm lỡ của họ. Bất đắc dĩ, bố phải nhận nuôi còn mẹ thì bỏ đi theo một người đàn ông giàu có khác, và bản thân bố cũng có tình nhân ngoài từ lâu nên lập tức em đã có ngay một bà mẹ kế.

Cuộc đời của Jimin, nói sao nhỉ? Đối với em là nhạt nhẽo vcl. Bố mẹ bỏ nhau sớm nên buộc Jimin phải trưởng thành từ khi còn rất nhỏ, mẹ thì không quan tâm, bố thì bỏ bê gia đình. Đến khi có mẹ kế rồi cũng chẳng khác là bao, mẹ kế thì không rảnh để quan tâm đứa con của chồng bởi đơn giản chồng bà ta cũng chẳng ưa gì đứa con này. Ông ta mỗi lần đi làm về mệt mỏi, không đúng ý việc này không vừa ý việc kia là y như rằng ngày hôm ấy Jimin bị lôi ra chửi mắng thậm chí đánh đập để thoả mãn sự bức bối trong người ông ta.

Cả cuộc sống của Jimin chỉ xoay quanh đèn sách, em thích học, em muốn học thật giỏi để có thể rời khỏi căn nhà chó chết này. Em từng có những mơ tưởng hão huyền về cái hạnh phúc nhỏ nhoi nhưng thực tế đã vả một cú đau đớn khiến em cũng khép mình lại, em đã nghĩ mình không xứng đáng để có được những thứ đó.

Nhưng có lẽ cuộc đời đã quá bất công với Jimin. Trước ngày thi đại học, em đã trút hơi thở cuối cùng. Người ta tìm thấy thi thể của em nằm bất động trên một vũng máu với khung cảnh xung quanh đầy hỗn loạn, nguyên nhân được cho là bị bạo hành đến chết do đầy những vết thương được tìm thấy trên khắp cơ thể và một vết thương lớn ở vùng đầu. Đương nhiên nghi phạm đầu tiên là ông bố và bà mẹ kế. Ông ta gào lên chối bỏ tất cả mọi thứ, trông bộ dạng hung dữ không khác gì một con quỷ nhưng mẹ kế Jimin đã chọn tự thú tất cả.

Jimin kết thúc cuộc đời ở tuổi 18, trước khi chết, em đã khóc, đau khổ ngước lên cầu xin Ngài một tia hy vọng nhỏ bé nhưng hơi thở của em cứ như vậy mà yếu dần.

"Ê cưng ơi."

"..."

"DẬY!?"

"CMN hết hồn, ai vậy???"

Trước mặt Jimin, một người con trai gần m8, vẻ đẹp của người phải gọi là quá vô thực và anh ta có một ánh hào quang sáng vl? Jimin không chắc anh ta có phải người hay không, giống thần thánh thì đúng hơn. Quá đẹp. Nhưng mà đó không là cái cần bận tâm. Quan trọng đây là đâu và kia là ai?

"Jung Hoseok hoặc là Hobi - thần hộ mệnh của cưng. Gọi là Hobi đẹp trai nhất thế giới cũng được, đây không ngại."

"..."

"E hèm, nói cho đằng ấy biết, đằng ấy chết rồi. Và cưng đang đứng ở tòa phán xét riêng. Thật ra thì những người chết trẻ như cưng sẽ có một cơ hội nữa để sống giống như việc xuyên không trong phim ảnh, truyện ở trần gian ấy hiểu không???"

"H-Hiểu..."

"Giỏi, nhưng vấn đề là phải chết cùng một thời gian với một tai nạn hoặc sự cố xảy ra song song, nếu không thì chẳng có cơ hội nào ở đây cả. Nhưng may cho Jimin là đã có người hợp rồi. Vậy có muốn chấp nhận không?"

Jimin nghe Hoseok nói nãy giờ trôi tuột từ tai này sang tai kia. Thực sự quá mơ hồ chẳng phải sao? Tự nhiên chết xong được nói chuyện với ai đó rất là thần thánh, rồi lại cái gì mà sống tiếp, hồi sinh cái mẹ mẹ gì đấy. Em tự hỏi rằng bản thân có phải do học nhiều quá sinh ra ảo giác hay không, nhưng nghe Hoseok nói có vẻ rất thật nên em cũng đang từng bước chấp nhận việc mình đã chết và đang được hỏi về việc sống tiếp một cuộc đời mới.

"Có thể cho tôi thông tin về... Ừm... Cuộc đời mới được không?"

"Yay, vậy là chấp nhận rùi đúng hong! Trời ơi tưởng khó lắm, làm người ta nghĩ văn thuyết phục nãy giờ, dỗi ghê. Chờ tí để tìm cái profile."

Nói rồi trước mặt Hoseok hiện ra một đống những thông tin rồi sổ sách bay lơ lửng trông vi diệu vãi chưởng, như phim luôn.

"Đây rồi, trời ơi Jimin ơi là Jimin. Người mà cậu sẽ xuyên không vào là nhân vật phụ, không tên không tuổi, mờ nhạt ít nói. Trời ơi cái gì vậy nè?"

"...Cho chết lần nữa được không?"

"Bình tĩnh cậu yêu ơi, tớ có cách trao đổi với hệ thống để bổ sung tên tuổi được mà, đừng nóng."

Sau một hồi trao đổi, cuối cùng Hoseok dẫn Jimin đến một cánh cửa, khẽ nắm lấy tay Jimin dặn dò lần cuối trước khi em bắt đầu một cuộc sống mới.

"Jimin nghe này, vì Jimin là tuyến nhân vật phụ nên đừng làm gì ảnh hưởng đến nhân vật chính và cả mạch truyện nhé, nếu bị bẻ cong quá mức hai ta đi đời luôn đấy, tôi không muốn đi săn linh hồn đâu mệt lắm, xin người đấy. Còn nữa, tôi không có mong muốn gì nhiều, chỉ mong cuộc sống mới của Jimin sẽ đối xử với Jimin nhẹ nhàng hơn, trước đây Jimin đã khổ nhiều rồi. Vậy nhé!"

"Tạm biệt Hoseok."

Sau cánh cửa ấy Jimin lịm đi, một thước phim chạy qua tâm trí em. Đó là cuộc đời trước kia, một lần nữa nhìn lại thật quá đau thương. Và một thước phim nữa chạy song song, Jimin đủ thông minh để hiểu đó là cuộc đời của cậu trai kia...

Park Jimin - 16 tuổi, học sinh trường cấp ba H danh giá, thân phận: bạn học của Kim Seokjin - nhân vật chính. Gia đình: bố mẹ, em gái và một chú cún vàng tên Holly.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro