Câu chuyện số 1: "Hey! Quay lại đây và cãi nhau với anh"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần 1: Oan gia...

-Hey nhóc!

-Sao vậy anh bạn?

-Cái áo. Nhìn xem.

Và khi  cậu trai loay hoay gỡ cái áo hoodie dài đến đùi đang vướng vào chiếc balô to sụ móc trên thành ghế của anh bạn bên cạnh, thì một bàn tay đã nhanh hơn một bước. 

-Hey nhóc, nhẹ tay thôi chứ, hỏng balô của tôi bây giờ.

-Bộ anh nghĩ cái balô của anh quan trọng hơn cái áo của tôi à.

-Ít ra thì nó quan trọng với tôi.

-Nhưng cái áo mới là điều tôi quan tâm.

...

Lời ra tiếng vào, giọng trầm trầm của anh chàng cao lêu nghêu với chất giọng trong trẻo cao vút của cậu trai cao 1m65 hòa lẫn, đan xen tạo thành hợp âm khó chịu đối với hành khách trên chiếc xe bus, rồi.......

Toạc....... ...


Hậu quả của một bàn tay kéo, một bàn tay ra sức giật, là chiếc áo xám tro của cậu bị rách gần tới eo. Cậu nhóc ngơ người, miệng giật giật như muốn thét lên.

Anh con trai bên cạnh thảm hại hơn, chân tay thừa thãi còn nét mặt thì như tên ăn trộm bị phát hiện. Cả hai cứ đứng đơ người như vậy cho đến khi tiếng phanh xe cái "Két" và tiếng phụ xe càu nhàu:

-Hai đứa xuống vỉa hè giải quyết!

Rồi...

Cậu nhóc lườm tên con trai bên cạnh một cái cháy xém, như muốn ăn tươi nuốt sống anh.

-Đúng là tên dê xồm.

Người bên cạnh giật mình, nhăn mặt cãi lại.

-Bộ nhóc nghĩ cái áo xám xịt như mây mùa bão này đẹp thế cơ à? Người gì mà dở hơi, nóng bức thế này lại đi mặc mặc áo dành cho mùa đông. Dê ai chứ không thèm dê loại như nhóc.

Cậu trai cười ngu, tay chống nạnh nhằm che chỗ bị rách, oang oang.

-Việc tôi mặc chiếc áo này có ảnh hưởng tới túi tiền nhà anh hả? Còn cái balô màu đỏ của anh thì sao? Con trai mà đeo balô đỏ, không đồng bóng thì cũng sắp sửa lên đồng.

-Còn nói tôi đồng bóng. Nói chuyện thì phải ngửa mặt lên trời mới nhìn thấy người ta, sao cứ cãi nhem nhẻm thế nhỉ?

-Đồng bóng còn chê gu ăn mặc của người khác. Nói chuyện cứ phải cúi xuống mới nói được với người ta, to đầu mà không biết nhường trẻ con. Hở?

...

Một đứa con trai cao lêu nghêu, với một cậu nhóc nhỏ con mặc chiếc áo xám rách tới eo, cứ thế, chỉ vì cái lí do ngớ ngẩn, đứng đối đáp nhau như trẻ con. Tờ chuyện gu ăn mặc tới tính cách, từ chuyện trên trời dưới biển, tới chuyện vì sao lại đi chuyến xe bus ấy để giờ gặp nhau, và ra nông nỗi này. Rồi kết lại hai chữ:"Oan gia."

Âý thế mà, Trái Đất đúng là tròn và cuộc đời còn lắm những điều tưởng chừng như "Không thể" lúc này thì sẽ "Có thể" lúc khác. Chàng trai với chiếc balô màu đỏ, tên Yoongi ấy, sau này, lại là bạn trai của tôi, Jimin-cậu nhóc nấm lùn với cái áo xám như mây mùa bão.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Xin chào những bạn độc giả yêu quý của tuiii. Đây là lần đầu tui thử sức viết truyện nên mong mọi người thông cảm và góp ý nhiệt tình nhé!! 

Yêu lắm luôn!!!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yoomin