Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Anh...... Anh là nói...... Anh thích em?"

Lúc hỏi ra câu này, cô cảm giác được mặt mình đỏ bừng, tim đập gia tốc, ngay cả suy nghĩ cũng"Anh nghĩ những gì anh làm đã rõ ràng rồi chứ." Anh một tay kéo cô vào trong lòng,"Jennie, không cần nói nữa, anh thừa biết từ đầu tới đuôi đều là cái chỉ số thông minh của em có vấn đề, ngay cả ai thích em em cũng không biết."

Đầu cô rốt một mảnh nằm ở trong lòng anh, hấp thu hơi thở nam tính trên người an, chuyện này đã hại cô mất đi năng lực tự hỏi.

Yoon Gi nói thích cô! Ông trời! Từ nhỏ đến lớn đây là tin tức khủng khiếp nhất mà cô nghe được.

"Mặt khác anh không ngại cảnh cáo em một tiếng, em nợ anh! Từ nhỏ đến lớn, Kim Jennie em đều thiếu nợ anh......"

Anh gắt gao ôm chặt cô,"Đây là lần đầu tiên, cũng là cuối cùng em không tín nhiệm anh, nếu lại có lần tiếp theo......"

Anh giả bộ trưng ra gương mặt hung ác,"Anh sẽ đem em đóng gói đến Trung Đông, kiếp này cũng không cho em thấy được mặt trời Seoul."

"Này......" Cô vừa định kháng nghị, bàn tay của anh bắt đầu cởi quần áo của cô.

"Hiện tại anh muốn em, em có quyền trầm mặc cùng với phục tùng, đương nhiên anh không ngại em dưới một ít tình huống đặc thù thét chói tai."

Nét tươi cười tà mị tràn ngập khuôn mặt tuấn mỹ của anh,"Jennie......" Giọng nói của anh mang theo khêu gợi từ tính,"Hãy đem bản thân giao cho anh đi, để cho anh làm chúa tể của em......" 

Ý thức phản kháng nhỏ nhoi của Kim Jennie  lúc này đều bị anh đánh bại.

Giờ này phút này cô tựa như rơi vào bụi hoa thuốc phiện, không thể kháng cự, giống như một viên mật đường mềm nhũn trong lòng anh, say chết sức quyến rũ của anh.

Nếu phóng túng thân thể có thể hoàn toàn giải thoát, vậy thì cô tình nguyện khuất phục bởi sức quyến rũ của anh, vĩnh viễn cũng không cần tỉnh lại......

Cho tới bây giờ cô vẫn không thể tin được—- cô cùng Min Yoon Gi đã xảy ra quan hệ, một khi hai người có tiếp xúc thân mật, nói như vậy ở một ý nghĩ nào đó, có phải bọn họ đang kết giao, đang yêu hay không?

Nhưng lúc cô mang nghi vấn này đến hỏi anh, trả lời của anh không phải thề non hẹn biển cũng không phải những câu lãng mạn tuyên ngôn làm say đắm mà là bị anh đánh một cái 'cốc' trên đầu, rồi anh cũng hung hăn hỏi lại cô,"Em đúng là ngu ngốc, có phải muốn anh ở trên ót của em viết ba chữ 'anh yêu em' mới đại diện rằng anh yêu em không?"

Tuy rằng thái độ anh siêu hung ác, nhưng đáy lòng cô cũng rất vui vẻ, cô rất hiểu tính tình Yoon Gi, người đàn ông này từ nhỏ đến lớn mở miệng ra toàn là độc mồm độc miệng, muốn anh nói được một câu ôn nhu thì thà trùm chăn đi ngủ còn hơn.

Nhưng cô biết anh rất lo cho cô, cô chỉ là có chút thoải mái, anh giống như kiến bò trên chảo nóng, gấp đến độ cõng cô chạy đến bệnh viện khám gấp, căn bản đã quên mất trên đời này còn có loại phương tiện giao thông kêu là tắc xi.

Ngủ đến nửa đêm gặp ác mộng, điện thoại vừa gọi qua, anh chạy như bay đến nhà cô, không nói hai ôm cô cùng nhau ngủ chung.

Cô thuận miệng nói muốn ăn cá viên chiên của một vị lão bá bá khi còn học ở trường, anh lập tức gọi điện thoại cho thuộc hạ của mình đi điều tra xem vị kia lão bá hiện tại hành tung ở đâu.

Anh mỗi ngày sẽ đến nhà cô đón cô cùng nhau đi làm.

Anh sẽ ở giữa trưa gọi cô vào văn phòng cùng anh ăn cơm trưa, ngẫu nhiên, anh giống như một đứa bé nhõng nhẽo, muốn cô đút anh ăn cơm.

Anh sẽ ở ban đêm ngày cá tháng tư gọi điện thoại cho cô, nói cho cô là anh bị bệnh rất nặng, sau đó làm cô vội vàng chạy đến nhà anh, thấy anh thân mình trần trụi một tay nhấc cô lên giường lớn.

Chuyện như thế hình như mỗi ngày đều trình diễn, tình yêu người khác khắp nơi đều là lời ngon tiếng ngọt, còn Yoon Gi một câu cũng không nói, anh chỉ biết dùng hành động của mình để biểu đạt tình yêu của anh với cô, trẻ con, ngây ngốc, còn mang theo chút hạnh phúc không nói ra lời.

Thời gian qua nhanh, tình cảm hai người cũng ngày nào cũng ngọt ngào, hạnh phúc.

Làm cho cô ngạc nhiên nhất là, không biết Min Yoon Gi dùng phương pháp gì mà ba cô lại chạy tới sám hối với cô, nói cho cô biết từ nay về sau ông ta sẽ cố gắng làm người mới, không bao giờ đánh bài đánh bạc nữa.

Anh có thể làm một người coi cờ bạc như mạng sống quay đầu là bờ, anh rốt cuộc là làm thế nào?

Tập đoàn BH tiếp nhận cái đại case, muốn cùng tập đoàn Jeon thị hợp tác xây dựng một trung tâm thương mại, hôm nay chính là ngày ký hợp đồng.

Kim Jennie ngồi trong phòng họp, nhìn Yoon Gi cùng một người đàn ông anh tuấn đang thảo luận các hạng mục hợp đồng.

Người này cô từng gặp qua vài lần, nghe nói anh ta gọi là Jeon Jung kook, là thiếu gia của tập đoàn Triển thị, cũng là bạn tốt của Yoon Gi khi ở nước Mỹ du học.

Đi theo bên người Jeon Jungkook là một soái ca tuổi trẻ lại khôn khéo, tên là Min Hyun.

Toàn bộ phòng họp đang thảo luận nghiêm túc, cô ngồi ở chỗ cách Min Yoon Gi gần hai mét.

Góc độ này vừa vặn có thể nhìn đến khuôn mặt gợi cảm mê người của anh.

Mà lúc cô đang nhìn anh, anh vừa vặn cũng đang nhìn cô, lúc ánh mắt hai người giao nhau, anh còn bướng bỉnh hướng cô chớp chớp mắt tình.

Cô bị anh làm cho nội tâm đại loạn, người này, rõ ràng đang họp, còn làm ra hành động ngây thơ như vậy, nếu bị này chủ quản nhìn thấy, hình tượng của anh nhất định bị hao tổn to thật rồi.

Cô không dám nhìn lại anh, sợ anh càng làm ra hành động người ta chịu không nổi, cúi xuống mặt cười đỏ bừng, dưới đáy lòng vụng trộm nhớ tới hạnh phúc của hai người.

Hội nghị rốt cục đã xong, Yoon Gi cùng Jungkook đồng thời đứng lên bắt tay, thật thân thiết vỗ vỗ bả vai đối phương.

"Chúc chúng ta về sau hợp tác vĩnh viễn vui vẻ."Yoon Gi dẫn đầu mở miệng.

Jungkook gương mặt lạnh lùng, khóe miệng nhếch lên một cái độ cong không quá rõ ràng,"Chỉ mong."

"Jeon tiên sinh, người bị cậu bắt được kết cục thật đáng buồn." Yoon Gi đùa dai đánh nhẹ một quyền vào ngực bạn tốt một cái," Tên kiêu ngạo."

Hai người rất ăn ý nhau nói giỡn, những người khác cũng đều đứng dậy ra ngoài.

"Hai vị, muốn khui sâm banh chúc mừng các cậu hợp tác vui vẻ không?" Ngoài cửa đột nhiên truyền đến một giọng nói trêu chọc, nhìn lại, thấy Kim Taehyung mỉm cười tao nhã đang đứng trước cửa phòng họp.

Vừa nhìn thấy Kim Taehyung, sắc mặt Yoon Gi lập tức trở nên khó coi,"Taehyung, tớ hình như không có hẹn cậu đến đây yết kiến thì phải." Chỉ cần nhìn đến Kim Taehyung, đáy lòng anh liền siêu cấp khó chịu.

"Cái này có thể nói lên tớ là người đàn ông chuyên nghiệp cỡ nào, tám giờ tối diễn tập nghi thức, tớ có, ừ......" Anh cười tủm tỉm nhìn nhìn đồng hồ,"Có khoảng ba giờ rảnh."

"Nếu Taehyung đến đây, không bằng đến nhà của tôi ăn bữa tối đi." Khuôn mặt Kim Jennie tươi cười đón chào,"Ngày hôm qua tôi cùng Yoon Gi đi siêu thị mua rất nhiều hải sản, đặt ở trong tủ ăn cũng không hết, nếu không chê, Jeon tiên sinh cùng Hwang tiên sinh có thể cùng nhau lại nhà ăn bữa cơm tối."

Jeon Jungkook cười đến thập phần tao nhã,"Tốt, tôi không ý kiến."

"Có bữa tối miễn phí đương nhiên tôi cũng không bỏ qua." Min Hyun cười cũng vạn phần mê người.

Min Yoon Gi thối thối nhìn phía ba người,"Các người thật đúng là không khách khí a, đến nhà bạn gái tôi ăn bữa tối, có hỏi qua ý kiến của tôi không?"

"Đã nói là đến nhà bạn gái cậu chứ không phải nhà cậu đâu, hỏi ý kiến của cậu có quan trọng sao?" KIm Taehyung cố ý chọc giận Yoon Gi, hiện tại khơi mào lửa giận Yoon Gi đã muốn thành chuyện giải trí hạng nhất của anh rồi.

Min Yoon Gi lại đem mặt chuyển qua Jungkook,"Cậu làm sao cười đến đáng đánh đòn như vậy, tớ còn nhớ lúc chúng tớ đến đòi ăn mỳ sợi lão sư nhà cậu nấu, khiến cho Jeon đại thiếu gia tức giận đến kêu oa oa......"

"Cho nên tớ phải đem tất cả trả lại cho nhóm các cậu. Min Hyun, đi lái xe, chuẩn bị đến nhà Kim tiểu thư ăn bữa tối, nhớ gọi điện thoại cho Lisa, nói cho cô ấy buổi tối tôi không ăn ở nhà."

"Dạ, thiếu gia."Min Hyun lập tức xoay người đi chấp hành mệnh lệnh thủ trưởng.

Được bạn trai bảo hộ bên người, Kim Jennie buồn cười nhìn 4 soái ca đùa giỡn, cảm nhận được tình cảm bọn họ thật sự rất thân thiết.

"Jennie."

Thấy mục đích bọn họ chủ yếu là muốn chỉnh mình, Min Yoon Gi đột nhiên bá đạo đem cô kéo vào trong lòng,"Ngày mai không cần đi làm, buổi sáng em ở nhà thu thập hành lý của mình một chút, bắt đầu từ ngày mai, chúng ta chính thức ở chung."

Nói thẳng ra là muốn nói cho mấy con kỳ đà trước mắt này nghe, cho bọn họ biết lần sau đừng mong đến nhà bạn gái anh ăn cơm trắng, anh không đồng ý đâu, mơ tưởng!

Khuôn mặt Jennie nháy mắt đỏ bừng. Ông trời! Anh ta có biết mình đang làm cái gì không vậy? Làm sao mà trước mặt người khác lại nói ra những câu khiến người ta đỏ mặt thế này?

Jeon Jungkook vẫn duy trì bộ dáng bình tĩnh vốn có, hai tay hoàn ngực thú vị thưởng thức.

Kim Taehyung cũng bày ra một bộ bộ dáng xem kịch vui, tề mi lộng nhãn, biểu tình thật ái muội.

Chỉ có Kim Jennie thẹn thùng muốn chết, cô giận dữ trừng mắt nhìn Yoon Gi một cái,"Cho dù anh muốn ở chung, cũng không cần phải tuyên bố trước mặt nhiều người như vậy chứ."

Người đàn ông này vì sao không để ý gì hết vậy? Đột nhiên nói ra hai chữ 'ở chung' này, cô còn chưa có chuẩn bị tâm lý gì hết, mất mặt muốn chết.

"Như thế nào?" anh nhíu mày,"Chẳng lẽ em không nghĩ đến ở nhà của anh?"

"Em......" Ngực cô không hiểu sao nóng lên, một cảm giác nói không nên lời nháy mắt truyền khắp cơ thể, tuy rằng sắc mặt đỏ bừng, nhưng đối với đề nghị này của anh nhưng không bài xích, thậm chí còn thấy hơi hơi hạnh phúc.

Anh khí phách nâng cằm của cô,"Nếu không nhanh bám chặt lấy em, anh cũng không dám cam đoan không có người tâm thuật bất chính ở sau lưng người khác động tay động chân đâu." Nói xong, còn trừng mắt cảnh cáo nhìn Kim Taehyung.

"Ai! Cậu đang nói ai tâm thuật bất chính a?" Taehyungu tựa tiếu phi tiếu hỏi:"Nếu không có tớ cố ý đứng ở giữa làm khó dễ, cậu có thể nhanh như vậy liền cùng Jennie tương thân tương ái sao? Thật sự là cái tên không biết cảm ơn!"

Kim Taehyung là đang tranh công cảm tình sao? Min Yoon Gi không muốn cùng Taehyung đấu võ mồm, anh thân mật ôm vai Jennie,"Đi thôi, chúng ta về nhà ăn cơm."

Đi được một chút, lại trừu không quay đầu nhìn về phía vài vị bạn tốt,"Nếu các ngươi thật sự cùng không cơm ăn liền cùng, ta cũng không có hảo tâm tình mỗi ngày làm người lương thiện."

Người này trọng sắc khinh bạn! Thật đúng là đáng đánh đòn!

Jeon Jungkook cùng KIm Taehyung đồng thời suy nghĩ như thế.

Sáng sớm cô còn chưa rời giường đã nhận được điện thoại của Yoon Gi gọi tới, vì anh ta hiện giờ có việc không thể giúp cô chuyển nhà, cho nên gọi điện thoại công ty chuyển nhà đến giúp cô đóng gói hành lý, còn mệnh lệnh muốn cô trước khi anh về nhà phải cởi sạch quần áo nằm ở trên giường chờ anh.

Thật sự là một tên sắc lang bá đạo quá đi, ngay cả chuyện này cũng nói được. Kim Jennie không có biện pháp, dưới đáy lòng vụng trộm cười, chỉ cần nghĩ đến từ nay về sau cùng người đàn ông mình yêu thương sớm tối sống cùng một chỗ, cô cảm thấy thật vui vẻ.

Ngồi trong tắc xi, trong đầu không ngừng hồi tưởng về khoảng thời gian hạnh phúc mà hai người đã có. Thật sự là không thể tưởng tượng được, người đàn ông mà cô lúc nào hễ gặp là muốn trốn thật xa, bây giờ trong lòng cô lại chiếm vị trí quan trọng như thế.

Ngoài cửa sổ, phố cảnh như trong phim,vội vàng lướt qua rồi vội vàng biến mất, trong tay cô gắt gao nắm lấy cái khóa dự bị mà anh giao cho.

Đèn đỏ, tắc xi chậm rãi dừng lại, cô hai mắt xuất thần nhìn bên ngoài, tivi trên những tòa cao ốc, pano quảng cáo, dòng người qua lại như nước......

Ngay lúc cô thay đổi tầm mắt, đột nhiên xuất hiện một bóng dáng quen thuộc —

Nhất thời, chân mày của cô cau lại, chàng trai trẻ tuổi ở ven đường kia, mặc áo sơmi màu trắng cùng quần dài màu xám kia, chẳng phải là...... Ông trời! Min Yoon Gi?

Cô không dám tin những gì mình đã thấy, Min Yoon Gi đứng cạnh chiếc xe thể thao màu đỏ, giữ trong lòng một cô gái nhỏ nhắn đáng yêu, cô gái kia giống như bạch tuộc toàn bộ thân mình đều nằm trong lòng anh.

Gương mặt mang theo lo lắng cùng bất an, anh nhìn chung quanh, giống như đang muốn tìm cái gì vậy.

Một màn vô cùng thân thiết như thế giống như sét đánh vào đáy lòng Kim Jennie, đèn đỏ nhanh chóng đổi màu.

Đèn xanh, tắc xi chậm rãi đi tới.

Từ chiếu kính hậu của tắc xi, Jennie nhìn thấy bóng dáng bọn họ vô cùng thân thiết dần dần đi xa.

Là thị lực của cô xuất hiện vấn đề sao? Cô không thể tin được những gì mình đã thấy.

Nhưng gương mặt làm cho cô nhớ thương kia, dáng người cao lớn vĩ ngạn kia, thân hình cô quen thuộc kia, chiếc xe thể thao màu đỏ cô ngồi không chỉ một lần kia, đều đang nói, anh ta chính là người đàn ông luôn miệng nói yêu cô, hơn nữa còn nói muốn bảo hộ cô cả đời—–Min Yoon Gi.

Ông trời dường như đang trêu đùa cô sao? Người đàn ông vừa mới thề son sắt nói yêu cô, lúc này đây lại ôm một cô gái khác trong ngực.

Cô đột nhiên cảm thấy mình giống như một con chuột ngốc, cổ họng không tự chủ nấc lên, nước mắt trong hốc mắt cũng ức chế không được lần lượt bò xuống.

"Lái xe , anh có thể phiền thúc dừng xe lại không?" Tiếng nói nghẹn ngào tựa hồ làm tài xế lái xe hoảng sợ, ông ta vội vàng dừng xe ven đường, Kim Jennie mang theo hành lý cố hết sức xuống xe.

Cô liều lĩnh chạy về ngã tư đường vừa qua, hành lý thật sự nặng nề, giày cao gót trên chân hôm nay làm cho cô cảm thấy khó chịu quá.

"Vụt –"

Một chiếc xe thể thao màu đỏ lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai theo của vụt qua tầm mắt của cô, bên trong xe, Min Yoon Gi an vị bên cạnh cô gái xa lạ kia.

Giờ này khắc này, mọi thứ trong thiên hạ giống như đều trở nên hư vô mờ mịt, nhìn chiếc xe thể thao màu đỏ càng ngày càng xa, Jennie đột nhiên cảm thấy đầu óc choáng váng, đống hành lý nặng nề ép tới làm cô cơ hồ không thở nổi, ngay lúc cô xoay người rời đi, quay giầy mảnh khảnh giống như cố ý chống đối cô, nó...... bị đứt.

Đứng không vững, toàn bộ thân mình đều té ngã xuống đường, mắt cá chân xoay một cái, bị bong rồi.

"Ông trời! Kim Jennie......"

Đỉnh đầu truyền đến một tiếng gọi quen thuộc, người vội vàng vàng vàng chạy tới dĩ nhiên là ! Kang Daniel

"Jennie, cô làm sao vậy? Có nặng lắm không? Làm sao có thể đột nhiên ngã sấp xuống vậy?"

Liên tiếp quan tâm, anh cẩn thận nâng cô dậy,"Có thể đứng lên không? Tôi giúp cô......"

Kim Jennie cố nén đau đớn đứng lên, lúc này cô mới phát hiện, chân mình chỉ cần động đậy nhẹ một cái là nhói đau chết người, "Kim tiểu thư, sắc mặt của cô kém lắm, đã xảy ra chuyện gì?"

Cô miễn cưỡng cười vui lắc đầu,"Không có việc gì, vừa mới đi đường không cẩn thận bị trật chân một chút......" Cô giống như khóc, không biết vì chân đau, hay vẫn là vì Min Yoon Gi phản bội?

Là cô hiểu lầm cái gì sao? Vẫn còn ngây thơ nghĩ rằng cô là người đặc biệt quan trọng trong lòng anh?

Nghi vấn liên tục xoay quanh như lòng đèn kéo quân chạy trong đầu cô, anh làm cô đau lòng quá........ thử dùng sức đi về phía trước vài bước, chân vẫn đau như cũ, hình như bị thương không nhẹ.

Kang Daniel chủ động giúp cô kéo hành lý đến ven đường,"Jennie, cô mang nhiều hành lý như vậy là muốn đi đâu?"

"Tôi......" Cô xấu hổ cười,"Cái này là tôi đến tiệm giặt ủi quần áo vừa mang về." Cô tùy tiện nói dối.

Cũng không thể nói cho Daniel là mình muốn chuyển qua nhà Đại Boss ở chung đi, huống chi vừa mới phát hiện một đoạn nhạc đệm kia......

"Cô giặt quần áo nhìn qua thật nhiều nha." Daniel đẩy đẩy gọng kính,"Thử xem xem có thể đi hay không."

"Tôi nghĩ...... Ahhhh......" Kim Jennie vừa muốn thử di chuyển, thân mình đột nhiên trầm xuống, ngay tại một khắc cô muốn đo đường, liền bị Kang Daniel bế vào cõi lòng.

Nháy mắt, sắc mặt Daniel đỏ bừng. Trời ạ! Anh trong cảm nhận được nữ thần đang rõ ràng tựa vào lòng anh, anh thật muốn gọi điện thoại nói cho mẹ mình, nói anh được nữ thần 'đại giá quang lâm' rồi.

" trợ lý kang, có thể phiền anh giúp tôi kêu một chiếc tắc xi không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro