3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gần khắc ba, Tiểu Vân thấy Hạo Thạc vẫn chưa dậy liền vô coi. Hạo Thạc lúc người nóng hổi, đỏ ửng lên. Hôm qua vì ngồi ngoài quá lâu nên giờ đã bị nhiễm phong hàn, liền chạy đi kêu thái y

-Ta đã kê thuốc với giữ ấm cho Vương Phi.

Sau khi thái y đi, Tiểu Vân nhìn chủ tử mà đau lòng liền nghĩ tới phải nói với Vương Gia tới. Tiểu Vân khi tới bị người canh ở ngoài cản 
 
"Ta tới nói với Vương Gia là Vương Phi đang bị nhiễm phong hàn chỉ mong Vương Gia tới thăm." Tiểu Vân hét lên. Vương Gia thấy ồn liền bước ra.

"Ngươi về đi, ta sắp xếp ta sẽ tới. Vương Phi này thật biết làm người ta phiền lòng."

Sau khi nghe vậy Tiểu Vân liền về Ôn Nhu Ngọc vừa đi vừa ngẫm chủ tử của y quả thật chịu nhiều uỷ khuất . Hạo Thạc sau khi thức dậy thấy đau nhức.

"Tiểu Vân, ta muốn nước." Tiểu Vân vừa chạy lại vừa dìu mà vừa đưa nước liền nói :

"Vương Gia sẽ tới thăm người."

"Thật sao?"

Hạo Thạc liền vui mừng. Cùng lúc đấy Doãn Kỳ tới thấy Hạo Thạc bị vậy trong lòng có một chút sót."

"Hạo Thạc , ta đã kêu người mang thuốc bồ bổ tới . Tiểu Vân đi lấy đi."

Tiểu Vân liền chạy đi lấy để lại cho hai người có không gian riêng , Doãn Kỳ ngồi xuống bên Hạo Thạc và nắm tay . Tay Hạo Thạc nhỏ nhắn mềm mại khiến Doãn Kỳ thầm nghĩ "thật mềm mại " đã lâu rồi hắn chưa nắm. Liền siêu lòng mà nói tối nay sẽ cùng dùng buổi tối với Hạo Thạc. Hạo Thạc mừng rỡ lộ lên nụ cười tươi sáng, mặt đỏ ửng vì ngại. Tiểu Vân nghe vậy liền đi chuẩn bị.

Đến bữa tối, Doãn Kỳ đúng là đang say mê nhìn hai má bánh bao của Hạo Thạc . Gắp cho Thạc một miếng thịt thật to quả thật nhìn Hạo Thạc tròn tròn mềm mềm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro