je t'aime

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Về hoang hoải hạ đỏ cháy trên vai Thái Hanh dấu.
Doãn Kỳ không hoàn toàn chắc chắn lắm về cái việc ấy mà, Thái Hanh vẫn thường coi là hệ trọng lắm rằng hai kẻ yêu nhau đến cuồng si ấy đã ôm ấp nhau từ khi nào ?

Nếu như theo Thái Hanh nói với Kỳ, chính xác là ba mươi mốt ngày từ một tối oi, vắt vẻo lên Hà Nội, thiếu trăng không khuyết mất. Cảm tưởng rằng, em người yêu nhỏ của Kỳ đếm từng ngày trôi tuột. Cũng có thể lắm đấy, dẫu sao thì Thái Hanh ấy mà, luôn cái miệng nhỏ nói yêu gã lắm, nhớ gã cũng nhiều.

Một Hà Nội không trọn, trong lòng Kỳ mà thỏ thẻ hoài những ác mộng chẳng ai thấy. Giả như, Hanh thương rằng em mê man mãi viễn cảnh cỏ dại cháy ven hồn xác em chưa viễn du trên đường đi lên thiên đàng hoặc địa ngục của Hades. Khối não em khi ấy, thể như mang ra cho lũ ruồi nhặng kia liếm láp không thôi. Cơ như, linh hồn tội lỗi treo trên trăng nhọn hoắt, lên mờ sương cháy rụi, hoá hoang tàn quá.

Dẫu cả khi thu vàng hoe hiu hắt đậu lên mi em dài phủ cả mắt biếc xanh đi qua Hà Nội chớm, dẫu cả Kỳ ôm ấp em, tựa như một chú chim non nớt sợ bão vụt ngang, cũng chẳng thôi những giấc quỷ chiêm đậu về.

Và suy tưởng cái đời tàn phai trẻ, như thể thiếu fluoxetine làm em nôn hàng giờ trong nhà vệ sinh u ám ( hoặc chỉ có mỗi em cảm thấy vậy thôi. ) mặc cho Kỳ cạnh bên nửa chua xót nửa đau lòng đến tột cùng. Rồi Doãn Kỳ của em, trong cái mắt nhỏ sưng đỏ tấy lên ấy, lại đưa em vài viên đau dạ dày cùng ly nước vẫn âm ấm ( em chẳng thể ngụm được lạnh lẽo của nước chưa đun sôi. ) Cũng có thể lắm, tất cả, cả trăm ngàn bạc đáng giá với cả của em, cả của Doãn Kỳ, vụt đi trong cái nút xả nước của bồn cầu chua cái mùi dịch vị nồng nặc.

Ba mươi mốt ngày, ba mươi ngày, Thái Hanh cảm tưởng rằng thân xác rũ rượi như đè nặng lên vai Doãn Kỳ vốn đỗi hao gầy vì chấn thương mãi thành sẹo bên phía trái.

Chẳng lành lặn.
Xin Doãn Kỳ hiểu rằng, Thái Hanh yêu gã, đến tận cùng trời đất, vĩnh viễn và mãi mãi là vậy.

Dòng cuối : Bình an.

2003, Thái Hanh, mười tám tuổi.
Doãn Kỳ, hai mươi tuổi.

Nàng thơ trong đêm Hà Nội hôm nao, đi lạc.
Mãi không về.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro