chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mới đó đã thực sự là trải qua 14 năm rồi đó sao , nó thực sự mà nói tâm trạng hiện giờ chỉ hiện hữu lên hai từ là chán ghét và nguyền rủa mà thôi , chán ghét thế giới này cái gọi là con người và tình thân hình như đã chết từ rất lâu trong tâm hồn nhỏ bé của nó rồi

Nó thả bước cho đôi chân phiêu diêu tự tại tiếp tục chuyến ngược xui cùng với vòng quay này , đưa tay để róm lấy những tia nắng chói chang kia đôi mắt to tròn tự hỏi rằng trân đời này còn tồn tại cái gọi là " Thiên Lý " , chắc có lẽ là không vì nếu có thì giờ nó không phải trở thành một con người như thế này rồi . Nào là cha , là mẹ và cả người anh thân yêu tật nguyền của nó xoay chặt các khớp cơ trên đôi bàn tay nhỏ bé Yoseob chỉ gầm lên một tiếng rồi không hiểu lệ từ đâu mà tuông xuống từ bờ hồ trong quạnh . Nó muốn trở thành một con người độc ác và tham lam , một con người lòng mang đầy thù hận , thù hận với mọi thứ cứ nhản nhạn xuất hiện xung quanh nhưng nghĩ lại nó càng làm không được mỗi khi nhớ lại những điều mẹ nó dạy năm xưa rồi lại thôi thế là Yoseob bé bỏng ấy lại đi đến một quyết định khác , nếu không thù hận hay chán ghét được nó thì ta hãy làm lơ nó đi vậy và nó đã làm được . Thoạt đầu thờ ơ với mọi thứ rồi dần dà là một cái nhìn thực sự là lạnh lùng và lần đỉnh điểm mà nó cho rằng đã thành là nhìn thằng nhóc bị kẹt với chiếc xe gỗ trong một góc cây với tình trạng máu bê bết đầy người , rất lâu sau đó có người lại giúp là một phụ nữ , chắc có lẽ là mẹ của đứa nhỏ kia rồi bà ta hằn học chạy đến và tát cho nó một cái rõ đau và kèm theo một vài câu chửi rủa đại loại như tại sao không giúp thằng bé và nếu không giúp được cũng không gọi người mà đứng trân lấy một chổ

" Đơn giản chỉ là tôi không muốn giúp , bà không thấy là tôi đang giúp đất nước này cải thiện tình trạng dân số gia tăng hay sao ? không cảm ơn mà còn lại " nó lườm mắt rõ sắc với người đàn bà đang giương cặp mắt ngơ ngác 

Nó là vậy ..... mãi rất lâu về sau tình trạng của nó mỗi lúc một tệ hơn ......

Hôm nay là ngày nó nhận được giấy báo nhập học , là trường đại học của Seoul nó rất rất cố gắng để lấy được học bổng toàn phần trong cái môi trường khắc nghiệt này . Nhưng mà tuyệt nhiên nó không phải vì muốn mang tiếng thơm hay có ý nghĩ gì sâu xa cả , đơn giản chỉ là nó muốn tránh xa những người đã cưu mang nó 14 năm nay , phải , đó chính là những người tốt bụng đã nhận nuôi nó từ một cô nhi viện . Khác với những đứa trẻ cùng lứa trong ấy , chẳng phải rằng được nhận nuôi sẽ tốt lắm sao ? nhưng từ đáy mắt của nó kể từ khi mà cái ý định lờ đi mọi thừ thì những con người nơi đó chỉ tồn động lại trong tiềm thức của nó là cái gì đó rất phiền phức và gánh nặng và cũng từ lúc mà nó nhận thức được mọi thứ thì nó đã lao vào học như điên , nhiều đêm nó thức đến sáng chỉ vì giải một bài toán nâng cao không có trong giáo trình tại trường học và nó lại một lần nữa làm được

Yoseob đã hoàn tất hết những thủ tục nhận trường và điền xong khung phiếu đăng kí cho khu kí túc xá , người nhà của nó không nói gì cả họ chỉ hơi buồn vì nó đã tự quyết định tất cả nhưng nghĩ lại thì nó cũng đã lớn cộng với việc đây là vì tương lai tươi sáng về sau nên không ai có gì để phản đối cả

Nó đang trên đường đi mua vài thứ linh tinh cho cuộc sống sinh viên sắp tới mà nó cho là cần thiết

Trên đường đi nó đã gặp phải một người đàn ông mang dáng vẻ rất ư là kinh

" Ông ta trong giống như một củ tỏi kinh tởm mà mình đã cho vào sọt rác hôm trước "

Hình như người đàn ông đó nhầm nó với lại người vợ đã theo tiếng gọi là tình yêu , nó chắc vậy vì ông ta cứ lien tục bảo rằng tại sao nó lại bỏ đi theo tên khốn nạn đó , nhưng mà mọi người không thấy là việc này không can hệ gì đến nó hay sao

" Damn it ! bỏ tay ra trước khi tôi mang lười của anh làm mồi cho cá " nó lườm , có lẽ đây là thứ duy nhất nó có thể làm được trong lúc này đây

Lại nói về người đàn ông đó có vẻ như phần vì say rượu phần vì ông ta là người mất cảm giác hay chăng ?  ông ta cười , rất to là khác , một cách cười như là thách thứ vậy . HAzz , ông già này thật là ....

Nó thực sự đang rất tức giận , đầu nó nếu để lên một nồi lẩu chắc là sẽ  sôi luôn đấy

" Cưng sẽ làm được gì anh nào ? nghe anh , anh có tiền , cưng muốn bao nhiêu thì anh đáp ứng bấy nhiêu "

" Yaaaaaaaaaa , chết này đồ khốn "

" Bốp " một tiếng vang đến cả là rát tai vang lên

1 giây

2 giây

3 giây

" hahahahahahahahahahah "- là tiếng cười của người củ tỏi

" AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA" - nếu tiếng haha kia không phải là của hắn ta thì chắc chắn là của nó rồi , vì sao ? vì sao nó là đứa hổ báo mà lại gào rú thảm thiết đến như thế "

**** Yoseob'pov****

Thề có chúa , tôi đã định cho hắn nếm mùi của sức mạnh thần thánh nhưng tôi quên bén đi mất .

Năm đó người đàn ông đó đã mang tôi đi , không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào khi gần đến bờ kênh của thứa ruộng cao ông ta đã vấp phải một mảng đá khá to và điều tệ hại hơn là tôi đã được trở thành diễn viên chính của một bộ phim không cần phải qua khâu cassting . Tôi lăn lăn như một quả bóng xuống phía dưới và kết quả là tôi được nằm im bất động trong 5 ngày , sau đó thì bác sĩ bảo rằng các khớp cơ của tôi bị tổn thương khá nặng dù không để lại hậu quả gì nghiêm trọng lắm nhưng về sau nó sẽ yếu đi rất nhiều điều đó bằng nghĩa với việc Yang Yo Seob không khác gì bọn đàn bà vô công rỗi nghề đụng chuyện chân tay lại rú riếc lên là nặng quá , đau quá

___ end yoseob's pov ___

nó quyết định kêu người giúp đỡ nhưng nghĩ lại như vậy chẳng phải là nó đang hạ giá bản thân với phong cách sống lạnh lùng với mọi thứ hay sao ? nhưng thôi kệ , ta ghét mi , mi kêu ta giúp thì ta không giúp , nhưng ta kêu mi giúp mà mi không giúp ta có chết cũng sẽ ám mi đến cuối đời

" Cứu ...... cứu......cuuuu" nó định kêu ba lần lận nhưng chưa kịp kêu lần thứ ba thì đã có một tiếng hô vọng lại , thật mạnh mẽ , vị cứu tinh của nó đã xuất hiện , à không phải ích nhất thì cũng phải có một tên rỗi hơi nào đó chứ và nó đúng . Tên rỗi hơi kia kìa , nó như bắt được vàng liền tiếp tục kêu cứu nhưng chuyện gì thế này , sao tên đó lại bỏ chạy . Hắn nói gì vậy ? nó nghe không rõ

" xin lỗi , tôi quên mất bạn gái mình đợi nãy giờ "

" Kho....khốn....nạ....nạn " nó đứng chết trạn tại chỗ

____ người lạ mặt is pov _______ ( @@)

Thề có chúa luôn đấy , mình đã định cứu cậu ta nhưng mà khi nhìn lại mặt của tên đang nắm tay cậu ta thì ôi thôi đáng sợ thật . Tôi bỏ ý định và quay lại với bạn gái của tôi mặc cho khuôn mặt nhỏ bé kia đang đứng chết trân

Yong Jung Hyung mày không có sai , mày không có sai , mày sắp thành được mục đích rồi đừng để những việc này ảnh hưởng . Tôi quyết định bỏ chạy

_________ end người lạ mặt _________

end chap 2

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#beast