18+(tiếp)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giữ lời hứa vs mí bẹn, mk xoay trở lại với văn phong còn gà hơn xưa.
Lần trc seg tàn bạo, bắn tùm lum, xúc tu plei, ụ ra động đất r... nên lần này... v tiếp thôi >:>>>>

Cảnh báo trễ vãi: tớ đã đọc lại, và không hiểu sao viết ra được mấy khúc có hơi... tởm vãi ò... nên nếu bn đọc đc chương trc thì đọc chương này cx ok thôi, còn không thì mấy bn đừng cố quá, coi chừng quá cố ;>

Tiếp tục diễn biến kì trước, ngay sau câu hỏi về nhân tính của Yoshida.

Và không là câu trả lời của hắn. Ảo giác về đứa con chưa tồn tại bao giờ cắn nuốt não bộ hắn. Tạo cho hắn một động lực vô hình để bắt lấy chân của một Denji đã khóc đến bất tỉnh mà kéo lại.

Khuôn mặt hằn đầy những vệt nước mắt khô, đôi mắt nhắm nghiền với hàng mi ướt đẫm cùng thân thể lõa lồ những dấu vết của nhục dục, so với khoảnh khắc một con người được sinh ra thì chả khác biệt lắm. Đấy là tình trạng của Denji hiện tại.

"Cậu không nên ngủ giữa giờ thế này đâu."

Hắn ôm Denji trong lòng, vuốt ve gương mặt nó và nhẹ nhàng nói.

"Cậu cũng nên dậy đi chứ."

Tay còn lại của hắn không hề nể nang gì mà khuấy đảo bên dưới của của Denji. Dù cho thần trí có mê man thì cơ thể nó vẫn rất thật thà, dương vật vốn đã xuống và dặt dẹo của nó sau khi bị kích thích phía sau đã căng trướng, và Yoshida cũng chả mất nhiều thời gian để ngoáy cho nó ra nước.

"Hmm, vị không tệ..."

Yoshida sau khi chấm tay vào bãi tinh của Denji và nếm thử, kết luận.

Đám xúc tu để yên cho hắn tự do chỉ một lúc thì bắt đầu rạo rực uốn éo ra cái vẻ đầy mong muốn chơi đùa với cơ thể của Denji.

Chỉ chờ được cho phép, chúng bắt đầu trườn khắp cơ thể của Denji mà xoa nắn. Những chiếc xúc tu lạ mà Yoshida cũng chưa thấy bao giờ xuất hiện, với hình dáng như những mũi kim, chúng bắt đầu tiêm vào những nơi nhạy cảm nhất trên người Denji một loại hợp chất kì lạ.

Ôi, năm sáu cái đầu kim bé tí như của những con muỗi đấy bu thẳng vào hai đầu vú khiến chúng vốn đã bị giày vò từ trước nay phồng to sưng đỏ như hai quả cherry chín. Nói làm gì đến đầu khấc vốn đã đỏ hỏn của Denji, đám xúc tu mà tha thì chúng nó đã chả ở đây làm gì.

Vậy mà chúng như thể ngứa nghề, phải tiêm thêm một loạt khắp cơ thể thằng cưa mới chịu. Làm cho Denji dù đã ngất cũng bắt đầu ư ử trong cổ họng.

Và cu của Yoshida đâu có nằm yên suốt được cái quá trình này, cái mặt hắn thì bình tĩnh vậy thôi chứ cái cảnh này như tình dược rót vào nhãn cầu trống rỗng của hắn rồi truyền vào đại não vậy. Chỉ đơn giản có vậy, hắn đã nứng lại hoàn toàn.

"Được rồi..." nói đoạn, hắn moi một con dao trong đống quần áo lẫn lộn dưới sàn nhà. Yoshida dùng con dao gọt dây điện bé xíu hắn thó trong lớp thực hành để làm gì á?

Nhìn nó nhỏ vậy thôi, chứ thứ duy nhất gọi được thằng cưa dậy ngay lúc này chỉ có nó đấy. Nhìn chăm chú con dao một lúc, hắn dùng tay vớt lấy vũng tinh nhỏ trên bụng nó, bóp miệng nó ra mà đổ vào.

Và hắn đợi, thế mà Denji mãi không chịu tỉnh. Với cái kiên nhẫn nửa vời, hắn cũng không đợi được đống tinh xuống hết được cổ họng nó nữa. Thế là Denji ngậm nửa miệng tinh của chính mình trong khi Yoshida thở dài.

"Xem ra vô dụng nhỉ? Rốt cuộc thì vẫn cần máu..."

Hắn ỉu xìu than thở, cái giọng điệu không biết là có bao nhiêu ai oán là vậy, thế mà hắn lại nhanh chóng cầm con dao cắt xoẹt một phát vào lòng bàn tay còn lại với cái vẻ mặt thản nhiên đến lạ.

Sẵn nằm ở trong lòng Yoshida, Denji đang bất tỉnh lại tiếp tục bị hắn không nể nang gì mà nắm lấy hai bên má nó, ép cho miệng mở ra. Như vậy, dòng máu nóng hổi tươi ngon từ tay của Yoshida cứ vậy mà chảy tong tỏng vào miệng nó theo cái cách bất khả kháng nhất.

Máu của Yoshida hòa lẫn với tinh dịch trong miệng Denji như thứ rượu thánh cho một lễ rửa tội được đặc biệt chuẩn bị, trôi tuột vào trong dạ dày của nhân quỷ chưa tỉnh giấc, để lại một dư vị kì lạ khắp vòm miệng của Denji.

Bằng cách này, Yoshida thành công kéo Denji từ cơn mê man dậy, lành lặn, trơn bóng. Có điều là món quà của một con quỷ thì không dễ dàng từ chối chứ nói chi là Denji vốn đã nhận quá nhiều?

Đúng, món quà đó chính là dung dịch đám xúc tu đã bơm vào người nó và những ma xát, cọ quẹt liên tục của chúng trước đó.

Và khi đôi mắt nó đã từ từ mở ra hoàn toàn, đôi môi chỉ đang định hỏi mình đang nơi đâu thì đôi cặp mí mắt của nó trợn lớn, tưởng chừng như tan rã và bộ não vừa được làm mới của nó tràn ngập oxytocin, dopamin và endorphin.

Denji chưa bao giờ cảm nhận được khoái cảm như vậy kể từ lúc nó sinh ra cho đến tận lúc này, đau đớn và hạnh phúc như thể hòa làm một trong giây phút mà nó thức tỉnh từ cơn mê, làm toàn bộ cơ thể nó quằn quại co giật và làm cổ họng đẫm sự sống của nó rên rỉ không dứt.

Thật điên rồ khi mà cả cảm giác những chiếc xương sườn đang chống đỡ lớp da và lá phổi phập phồng liên tục của nó cũng khiến nó muốn lên đỉnh. Hay cả dòng điện liên tục chạy dọc sống lưng khiến nó vào cơn mê sảng.

Con cu nó bắn không dừng, tệ hơn cả thế là cái xúc tu bé nhỏ khốn kiếp đã tách hẳn khỏi bầy và cư ngụ trong ống niệu đạo đã tạo thành cái vách ngăn cản nó bắn hoàn toàn. Cơ thể nó giờ đã nhạy cảm đến mức mà nó tưởng nó làm đĩ 10 năm liên tục thì thôi đi, còn phải tra tấn cái linh hồn mong manh chìm đắm trong chất dẫn truyền thần kinh đến bao giờ?

Yoshida như để trả lời nó, chỉ để nó co giật một lúc thôi thì thúc cặc vào ngay cái lỗ đụ nhầy nhụa tinh dịch và dịch ruột của Denji ngay, những vách thịt nóng bừng, mềm ẩm nay co giật như điên, như thể cặc hắn đã gãi trúng cái chỗ bị kiến cắn cho sưng to của nó vậy. Và vì đã được gãi ngứa, đít nó còn bót cu hắn chặt hơn cả lúc nó còn trinh.

"Dừng lại! Mày dừng lại đi Yoshida... ah... hức"

Tiếng van nài của nó khàn đục đứt đoạn do lỗ hậu bị nhấp quá mạnh. Và nó sướng chết khiếp. Nó rên the thé lên, cào cấu tấm nệm trong lúc cơ thể vô lực ngã quỵ xuống tấm nệm và chỉ còn cái mông vểnh cao để vừa hay cho ai đó tiếp tục cày cấy bên trong nó, khuấy đảo toàn bộ tâm trí nó.

Nhưng Denji vẫn sợ hãi lắm, nó đéo hiểu sao cơ thể nó vừa tỉnh đã giật lên sướng như vậy thì thôi, trong lúc mơ hồ thì lại có con cặc thằng nào liên tục ra vào.

"M-ah.... mày làm gì với t-ao vậy... hả! Ah... t-hằng chó!"

Yoshida không hài lòng mấy khi bị chửi như vậy tí nào, hắn tát vào cặp mông căng tròn run rẩy của Denji 3 cái, thở ra một hơi nóng dài và nặng nhọc.

"Nào... chú ý ngôn ngữ chứ. Như vậy là không ngoan đâu!"

Mấy phát tét mông này trừ bỏ làm Yoshida thoải mái thì còn làm cho Denji giật bắn mình lên. Mắt nó đảo tròn, miệng nó thè cả lưỡi ra, nước bọt của nó vô thức bắn thành tia ra ngoài và con cu mới ngơi ra của nó lại xuất. Tinh dịch của nó lỏng lét, cái kiểu mà nếu cu nó mà không cứng thì chắc người ta sẽ nghĩ đó là nước đái.

Yoshida bị cơn co giật bên trong làm bất ngờ sau mỗi phát tét mông trở nên hưng phấn lạ. Hắn thích thú tét mông nó liên tục, khoái cảm từ những cơn co giật làm não bộ hắn tê liệt.

Nhìn cái cổ mới lúc nào còn bầy hầy những vết xanh đỏ giờ lại lành lặn khỏe khoắn, hắn không kiềm được thèm thuồng mà giương răng chó cắn mạnh vào hõm vai Denji, báo hại nó giật nảy mình mà cong cả người lên.

Thuận cơ hội này, hắn xoay cả người Denji dậy, đổi sang tư thế mà hắn có thể nhìn thấy toàn bộ.

Gương mặt khả ố hay cả cái nơi sưng đỏ chưa ai động chạm, giờ hắn đều có thể tiện tay sờ mó. Và hắn điêu làm gì? Không một động tác thừa, hắn luồn ngay lưỡi hắn vào cái miệng thả lỏng của Denji, liếm láp cái cảm giác trơn láng nhớp nháp của cái lưỡi chảy tong tỏng nước bọt và cả âm thanh nỉ non trong cuống họng của nó.

Mút mát đến khi sự thiếu oxy tạo ra cảm giác đê mê chìm đắm ập đến rồi nhấn chìm lý trí. Hắn lại đặt nụ hôn của mình lên đầu vú sưng tấy đỏ au của nó, bú của nó như thể bú sữa mẹ vậy, Denji từ khi sinh ra cũng đéo thể ngờ rằng là thứ sản phẩm thừa trong lúc nó là bào thai giờ lại làm nó sướng điên đến vậy.

Nhưng dịu dàng này của hắn cũng chỉ là nhất thời, hắn kéo mạnh hai đầu vú hắn vừa mới nâng niu muốn chết ra rồi thảy Denji nằm ngửa xuống nệm, hắn sắp bắn.

Và với đủ loại ý tưởng từ nhẹ nhàng đến mạnh bạo, hắn lại chọn bóp cổ Denji. Sự thiếu hụt không khí đột ngột và cảm giác bỏng rát của da cổ lẫn cuống họng và ống thông khí bị đè ép khiến nó quơ quào đôi tay mình phản kháng trong khi đôi chân lại quặp chặt lấy hắn, giữ chặt cặc hắn trong hậu môn.

Hậu quả là, sự phản kháng này của nó làm hắn sướng chết mà bắn ra hết bên trong nó...

---------------------

"Chào buổi sáng, Denji yêu dấu!"

Denji nghe thấy tiếng nói của hắn khi mơ màng tỉnh giấc trên một tấm futon lạ.

Đập vào mắt nó là Yoshida đang nằm chống tay nhìn nó chằm chằm với ánh mắt lạ lùng làm nó sởn cả da gà da vịt.

Ừ, nó chả nhớ được cái mẹ gì sau lúc nó đứng trên sân thượng hết.

Nó vội đứng dậy thì cơn đau giờ mới ập tới. Không phải là nó là nhân quỷ thì nó sẽ không biết đau hiểu không? Và tấm futon kéo nó nằm xuống lại.

"Cậu không cần cố đâu, tôi xin nghỉ cho cả tôi với cậu rồi!"

Nó không đáp lại, vội vàng hỏi lại.

"Mày làm gì tao?! Thằng khốn!"

Yoshida ngược lại không cười nữa, hắn nước mắt ngắn nước mắt dài e thẹn quay sang một bên.

"C-cậu tồi lắm! Cậu lấy đi sự trinh trắng của tôi rồi cậu nói vậy à?"

...

"Hóa ra đéo phải mơ!!!!!!!"

Denji đột nhiên ôm đầu hét ầm lên.

"Mày là thằng chó!!!!! Bố mà hết đau bố sẽ giết mày!!!"

Yoshida lúc này lại quay mặt lại cười tươi rói.

"Hóa ra cậu không quên cơ đấy? Yên tâm đi, cậu mà có thai thì tôi chịu trách nhiệm mà!"

"CÚT MẸ MÀY ĐI THẰNG KHÙNG!!!!!!"

end

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro