Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Chap 4-

-Nè, Thịnh, Thịnh, ở đây ở đây!

Vừa vào cửa, Noo đã nghe thấy tiếng của Ngô Kiến Huy.

-Ủa, mọi người đến lâu chưa?

-Vừa đến hà, phục vụ! Ngô Kiến Huy lúc nào cũng năng động như vậy.

-Nè, Nhi, sao anh Thắng không đến?

-Anh Thắng bận việc rồi. –Ngô Kiến Huy.

-Ai hỏi ông mà trả lời = = Chờm hớp quá cha =))

Huy:

-......

-Ủa mà sao hôm nay Nhi trầm quá ta, không nhoi nữa hả? Lại còn đổi sang đi cái quán yên tĩnh này nữa chứ!

Hồi nãy vừa vào, anh đã để ý phong cách bài trí của quán này. Nhẹ nhàng, trầm lặng, bài trí đậm phong cách cổ điển. View khá đẹp mắt. Nói chung đây không phải sở thích của bà nhoi Nhi với ông tưng tửng tăng động kia.

-Có gì đâu, tại bả đang buồn gì đó mà. –Huy

-Ông nhiều chuyện quá. Nhi hông sao đâu, tại đói bụng á hihi. Chiều giờ chưa ăn. Mà quán này là do nhỏ Tường chọn đó.

-........

Ử nhỉ, đây mới đúng là phong cách của Vũ Cát Tường.

-....Mà nhỏ Tường đâu, sao nãy giờ Thịnh không có thấy dzậy.

-Đi ra ban công ngoài kia nói chuyện gì đó á. Vừa đi nãy là cậu đến đó.

-........

"Phù, may quá. Không vào mà gặp Tường thì hông bít nói sao nữa = ='"

-Ê, kia rồi kìa! Huy chỉ tay về phía cửa.

Liếc mắt theo cánh tay bạn, Noo thoáng sững người.....

Hôm nay cô không có mặc vest. Cô mặc áo phông đen bên ngoài, để lộ tà dài của áo sơ mi trắng phía trong. Một bộ đồ street style. Vẫn phong cách tomboy như vậy, nhưng sao hôm nay anh thấy cô rất dễ thương......

Thôi xong rồi, đúng như chị Phương nói, anh đã thích Vũ Cát Tường thật rồi = ='....

Trong giây phút phát hiện ra cái sự thật 'huy hoàng' đó, tim anh đã đập rất nhanh, mặt thoáng cái đã ửng đỏ....

-Nè Thịnh, liveshow nay chuẩn bị xong chưa? –Huy

-.........

-Nè....

-.........

-Thịnh....

-......... Mắt Noo vẫn lơ đãng nhìn về phía ban công....

Bị quăng cho cục bơ to đùng, Ngô Kiến Huy bực tức đập bàn cái bốp.

Cũng may, nhờ cái đập bàn đó mà Noo thoát khỏi mớ suy nghĩ 'linh tinh' trong đầu:

-Giật mình hà = = Làm cái gì vậy cha nội?

-Sao tui, tui hỏi mà ông không thưa -_-

-Ủa hỏi cái gì?- *mặt ngu ngơ con nai tơ*

Noo không hiểu gì hết. Nhìn bản mặt tức giận của Huy, anh chỉ còn biết quay sang lia mắt cầu cứu Nhi.....Và anh nhận lại ánh mắt thờ ơ kiểu: "Ai-đôn-nâu"

".........." Noo nghẹn ngào không nói nên lời....

Bất lực, anh đành quay qua hứng chịu cái lườm nguýt của ông bạn. Haizz, ông Huy này dễ nóng quá à!!!

-Nãy, nãy tui...tui suy nghĩ chuyện công việc xíu nên không có nghe.....

-Hừ, được rồi, chuyện nhỏ, chuyện nhỏ. Ai-em-sâu-phai = =!!!- Huy....

Noo nhanh chóng đưa cho bạn ly nước uống, liên tục vuốt ngực để 'hạ nhiệt' dùm bạn.

-À, tui, vào nhà vệ sinh một xíu nhé. Nói xong Noo chạy thẳng luôn.

Vừa đúng lúc, Vũ Cát Tường đi vào bàn và ngồi xuống. Ngô Kiến Huy lập tức quay sang hỏi chuyện:

-Tường, liveshow2 chuẩn bị sao rồi?

-Dạ? À, em chuẩn bị gần xong rồi á.

-Bên chị cũng xong rồi. Mấy bé ngoan lắm!

-Đúng đó chị, tụi nhỏ ngoan lắm, tuy hơi nghịch nhưng dễ thương. Đứa nào cũng yêu quý nhau như anh em một nhà vậy đó!!

-Haizz, tuần này có bé bị loại rồi, chắc chúng buồn lắm. Tuy Huy chỉ làm MC, đâu có thân với tụi nhỏ nhưng thấy mấy đứa đáng yêu quá trời, chia tay thấy thương lắm! –Huy

-Đó, vậy nên tui đang suy nghĩ nãy giờ nè. –Nhi bóp trán.

-Thôi, suy nghĩ chi cho già thêm chị :)) Cái quan trọng là mình phải giúp đỡ các bé tỏa sáng nhất có thể trong chương trình này.

-Ừ, em nói cũng phải. Cuộc chơi nào mà không tàn cuộc chứ!!! –Tâm trạng Đông Nhi đã vui hơn hẳn.

-Ủa, mọi người đang nói chuyện gì mà sôi nổi quá dzậy? Noo tươi cười hớn hở lại gần.

-Đang bàn chuyện liveshow kế tiếp đó. Mà ông làm gì ở trỏng mà lâu dữ, tụi tui đợi đói méo rồi nè.

Tường nhìn đồng hồ:

-Ấy, vừa đó mà gần 9h rồi nè, thời gian nhanh ghê!

-Ừ thôi mọi người kiu món ăn đi :)) Huy nhanh chóng vẫy cô phục vụ.

Noo thì nhanh mắt thấy ghế bên cạnh Vũ Cát Tường còn trống, nên le te xách balo đặt vào.

------------

Vậy là, sau gần một giờ đồng hồ chinh chiến, bàn thức ăn đầy ắp lúc xưa đã đi tong!

Ngô Kiến Huy vừa xoa bụng vừa nói:

-Trời, quán này hay ghê. Ăn no quá, chúng ta lại đi đâu chơi cho tiêu hóa bớt đi.

-Đi Kara nha. –Đông Nhi bây giờ đã trở lại bà nhoi như lúc trước :p

-Ừa hay đó, đi quán nào được ta? Tui biết có quán gần đây nè.

-Quán mà ông với nhỏ Quỳnh hay đi đó hả? Thôi, quán đó dở lắm. Đi bộ thì xa mà đi xe thì gần quá = =

-Huy: ........

Ngược lại với hai con người tranh luận náo nức bên kia, Vũ Cát Tường có vẻ trầm hơn. Và Noo đã nhận ra điều này.

-Tường, em không khỏe hả? –Anh nhoài người sang chỗ cô.

Vũ Cát Tường có vẻ bất ngờ với cái khoảng cách gần nhau như vậy của hai người:

-Dạ, sao hôm nay em thấy hơi đau đầu á. Chắc xíu không đi kara được.

-Vậy em có làm sao không? Có cần đi viện khám hông???

-Hả? À, không sao đâu anh, đau đầu xíu thôi đi bệnh viện làm gì.

Ừ ha, đau đầu thì làm gì phải đi viện cơ. Anh đúng là hơi rối = ='

Đằng hắng một tiếng, anh đứng dậy lại chỗ hai người bạn đang tranh luận:

-Nè, hai ông bà đi đâu thì đi đi, Tường hơi mệt không đi được đâu.

-Ủa, em có sao không Tường? Sao tự dưng lại đau đầu vầy nè? –Nhi

-Nhỏ Tường không đi nhưng ông đi chứ? –Huy

-Đi sao được cái ông này. Tui đưa Tường về đó, rồi về luôn không đi đâu. Hai ông bà thích đi đâu cứ đi cho xả stress.

Nhi quay sang có vẻ ngạc nhiên:

-Trời, sao hôm nay anh Noo nhà ta ga-lăng tốt bụng vậy? Uống lộn thuốc hả?

-Xí, người như tui lúc nào chả chuẩn men. Nhờ, Huy nhờ.

-Hả, cái gì mà lôi tui vô? Thui ông đưa Tường về thì đưa đi, để nó nghỉ ngơi cho khỏe ha.

Huy quanh sang chủ động dìu Vũ Cát Tường đứng dậy.

-À, vậy thôi em đi dìa đây, anh Huy với chị Nhi ở lại chơi dzui nha.

Noo nhanh chóng kéo Vũ Cát Tường đi khỏi quán....

*********

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro