Stt 7 ngày (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy dòng trạng thái vô nghĩa 7 ngày, nghĩa là thay vì mình spam trên fb thì mình lại spam ở đây, và mình đăng được tầm 7 ngày là mình xoá =))))))) mình cũng tính xoá bớt vài mục trong thư mục này vì wattpad chỉ cho đăng tầm 200 phần à, xoá mấy thứ cợt nhả hoặc vô tri hoặc vô nghĩa để dành cho mấy thứ nghiêm túc hơn.

-

[cảnh báo stt cực đoan]

Để mình nói rõ một chút lý do tại sao mình chỉ ship duy nhất 1 char với bias mình và cũng chỉ ship bias mình với duy nhất 1 char đó. Lưu ý là mình chỉ đang nói về nội tại bản thân, không hề có ý áp đặt lên người khác.

"Sao mà phải thiệt thế, đã là bias mình thì cặp nào khiến bias hạnh phúc là được mà, multi thì cũng thoải mái hơn 1x1 nhiều, cứ phải tự đặt quy tắc 1x1 làm khổ mình làm gì?". Đây chính xác là thứ bạn mình hỏi mình về sự khác biệt giữa cảnh giác của người ship 1x1 và ship allxall.

Đa phần mọi người có xu hướng ship AllBias hoặc BiasAll, nghĩa là họ ok với các ship có bias của họ. Nhưng cảm giác của một người ship 1x1 với một cặp có bias mình là gì?

Là cảm giác của mình. Mình nhìn một cặp khác có Arthur (char không phải bias mình) trong đó mình sẽ khá khó chịu. Thế nhưng với Francis (bias), nếu mình nhìn thấy một cặp khác có Francis trong đó thì cảm xúc mình nó khác lắm. Nó không hẳn là khó chịu kiểu chỉ muốn xoá hết mxh để khỏi phải thấy mấy cặp tách OTP mình ra như với trường hợp thứ nhất, mà là cảm giác... buồn sầu, đau khổ ấy 🥲 đau khổ, thổn thức như thất tình vậy. Còn khổ hơn cả khi nhìn thấy mấy cặp có Eng mà không phải Dover nữa. Cảm giác như phải là Arthur thì Francis mới thực sự có được sự trọn vẹn, hạnh phúc, không thể là char nào khác hết. Trời ơi nó cố chấp, giày vò lắm.

Mình đăng stt này vốn là để giải thích một chút cho bạn bè mình hiểu tại sao đôi lúc mình toxic tới mức hạn chế vòng bạn bè hết mức có thể để tránh nhìn thấy mấy cặp tách Dover thôi. Không phải ai cũng muốn nhìn thấy bias hạnh phúc, ví dụ như mình. Mình thì cố chấp muốn bias hạnh phúc với 1 char và chỉ có char đó thôi, còn đâu mình không quan tâm đến cặp nào khác nữa 🥲

Đó là lý do tại sao mình ship OTP mà luôn khốn khổ chứ chả khi nào thấy vui vẻ, enjoy cả.  Mình chưa bao giờ cảm thấy ship OTP chỉ để giải trí (với riêng mình, không có ý áp lên người khác). Mình "lỡ" dính vào OTP, nên mình phải chạy theo nó, khổ theo nó và cố chấp vì nó. Nhưng có lẽ chính nhờ cái sự đau khổ này mà mình sẽ quyết liệt, bền bỉ đến cùng, mình nghĩ vậy. Và đó cũng chính là một nét tính cách của mình, nên mình cũng chẳng từ bỏ được vì nếu từ bỏ thì mình cũng không còn là mình nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro