cổ áo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

https://weibo.com/ttarticle/x/m/show#/id=2309404806854264881193&_wb_client_=1

doãn hạo vũ luôn rất thích đeo đồ trang sức. không chỉ giới hạn ở vòng cổ, nhẫn, vòng tay,... cậu cũng muốn thử xỏ lỗ tai, nhưng đã bị mẹ và châu kha vũ cảnh cáo nghiêm khắc. 

cái đêm cậu nói với châu kha vũ mình muốn xỏ lỗ tai, cậu vẫn nhớ cảnh mình bị đè lên giường và bị dduj đến mất trí, giọng nói trầm thấp và tiếng thở hổn hển của người kia cứ vang vọng bên tai cậu: "đáng chết, muốn đeo thêm bông tai đi quyến rũ ai nữa, hả?"

"không xỏ thì không xỏ... sao anh lại hung dữ như vậy"

doãn hạo vũ uất hận xoa eo, ngẩng đầu lên nhìn châu kha vũ đang mặc quần báo bên cạnh. đột nhiên cậu nhớ ra ở buổi ghi hình đầu tiên, ninh tịnh lão sư có nói đến việc con trai phải có cái cổ đẹp, cậu phát hiện ra cổ của châu kha vũ khá sexy.

da dẻ mịn màng, quả táo của adam nhô ra và xương quai xanh có thể nhìn thấy bằng mắt thường, chỉ cần nhìn vào đó cậu đã cảm thấy hơi nóng, vội vàng vùi mặt vào trong gối. 

châu kha vũ rất phù hợp với những phụ kiện đeo cổ.

doãn hạo vũ cũng không ngờ rằng ảo tưởng của mình sẽ sớm trở thành hiện thực. một ngày nọ, khi mọi người cùng nhau xuất hiện trên cùng một tạp chí, hình tượng của châu kha vũ là một cái áo khoác trơn, đeo thêm cổ áo rời và kính.

thành thật mà nói, điều này rất ảnh hưởng đến tâm trí của doãn hạo vũ. cậu đã tự tay  đeo cổ áo cho châu kha vũ, còn cố tình nghịch lên vòm ngực lớn kia, được một lúc thì bị người nọ bắt lấy, vòng tay qua eo hỏi:

"em có thích không?"

doãn hạo vũ giơ tay chặn châu kha vũ lại, có người đang chuẩn bị đi đến, cậu vội chỉnh sửa trang phục lại cho anh rồi vội vàng thu xếp cho cả hai ra khỏi phòng thay đồ.

từ lúc đó cậu không dám nhìn anh thêm một lần nào.

tóc và trang điểm của châu kha vũ làm xong đầu tiên nên được ra chụp ảnh trước, doãn hạo vũ đứng sau máy ảnh nhìn chằm chằm theo từng cử động của anh, cậu phải công tâm nhận xét rằng anh dường như trở thành một con người khác trước ống kính.

con cún bự ngốc nghếch ngày thường đã biến thành một con sói săn mồi dưới ánh trăng. những ngón tay mảnh khảnh của anh chạm nhẹ lên cổ áo, đôi mắt sắc bén  phóng thẳng thẳng tia lửa về phía doãn hạo vũ.

anh ấy hình như đã mở toạc đường viền cổ của mình thêm một chút, để lộ cơ ngực rắn chắc.

lúc này, doãn hạo vũ nhớ lại người đó ở nơi hang động nhỏ ấm áp của cậu làm cho nó từ từ bành trướng, hung ác chọc chọc vào điểm nhạy cảm của cậu, khiến cậu run rẩy gọi tên anh, quả táo adam chỉ cần cậu ngẩng đầu lên là có thể hôn trúng, mỗi lần như vậy đều khiến cậu bị mất trí liên tục kêu mạnh hơn, như thể đã bật phải một công tắc kỳ lạ nào đó.

cậu cảm giác như bản thân đang bị châu kha vũ chơi bằng ánh mắt, mọi tư thế đều bị anh chơi qua, càng nghĩ thì huyệt sau của cậu dần dần xuất hiện cảm giác ẩm ướt.

“patrick? patrick!” giọng nói của nhiếp ảnh gia kéo cậu trở về thực tại. châu kha vũ đã chụp xong, người tiếp theo là cậu. doãn hạo vũ hoảng sợ liếc nhìn người bên kia. lạ lùng là châu kha vũ dường như đã đoán được tâm tư của cậu từ lâu. anh nhướng mày làm doãn hạo vũ cảm nhận chưa bao giờ việc chụp tạp chí khó khăn đến vậy.

trong quá trình chụp ảnh, châu kha vũ vẫn đang đợi ở một bên.

hển nhiên, khi nhiếp ảnh gia nói xong, doãn hạo vũ lập tức chạy tới nắm lấy tay anh, đẩy người vào phòng nhỏ thay quần áo.  vừa mới khóa cửa, châu kha vũ đã đáp môi xuống, trao cho em nụ hôn nồng cháy, không gian nhỏ hiện chỉ có tiếng thở dốc của hai người. 

"daniel.... em muốn..." cậu nóng lòng muốn cởi cúc quần áo, nhưng càng vội càng vụng, cúc áo dường như muốn cãi lại doãn hạo vũ mà k thể tháo ra. châu kha vũ nắm lấy tay nhỏ, thêm một một nụ nhẹ lên mặt cậu, "không cần vội, bọn họ sẽ chụp đủ lâu cho chúng ta."

"ừm…” tâm tình thoải mái, doãn hạo vũ nhón chân ôm lấy cổ anh, hôn từ khóe mắt xuống cổ, dừng lại ở nơi đeo cổ áo rời không ngừng lưu luyến, “daniel, ừ… thích..."

"em thích cái này như vậy sao?" châu kha vũ lập tức cởi ra đưa cho cậu. thời điểm cậu mặc vào, anh đột nhiên hiểu tại sao cậu lại thích, nhìn doãn hạo vũ ngon miệng như vậy cũng phần nào hiểu được cậu đã nhìn anh như thế nào khi đeo nó. khóe mắt đỏ và tiếng rên rỉ thoát ra từ đôi môi sưng tấy mà anh hôn, cổ áo đen kết hợp với làn da trắng sữa của cậu. nhìn thật sự rất đáng yêu.

châu kha vũ cũng không lề mề, cởi sạch thắt lưng rồi quần dài bên ngoài, xoay người tình nhỏ ra sau thì phát hiện lỗ nhỏ đã chảy rất nhiều nước. anh dùng một ngón tay cách lớp quần nhỏ sờ tới, thành ruột ấm áp lập tức hút lấy nhiệt tình.

châu kha vũ ôm chặt eo thon của doãn hạo vũ thì thào bên tai cậu, "vừa nhìn đã ướt hết rồi."

"ai... ai có thể chịu đựng được kích thích như vậy... ưm..." doãn hạo vũ thừa nhận, châu kha vũ của cậu từ khuôn mặt đến thân thể, bao gồm cả kích cỡ của thằng nhỏ đều khá hấp dẫn cậu, "haha ... anh đeo cổ áo đó... nhìn rất đẹp..."

châu kha vũ đỡ cậu dậy, “chỉ là lần này, anh xin lỗi trước.” anh mạnh bạo nắm lấy kéo cổ áo lỏng lẽo kéo về phía mình, anh bắt đầu làm việc chăm chỉ. cái cảm giác bị bóp nghẹt đáng lẽ sẽ phải làm cậu khó chịu mà phúng phính lắc mông cầu xin anh trai buông mình ra, nhưng lúc này, cái cổ bị xiếc lại không hề cảm thấy khó chịu mà ngược lại càng làm tăng thêm khoái cảm. anh ôm eo cậu, càng tăng tốc hơn.

"không được... em sắp xuất tinh rồi ..."

"bé ơi, cùng nhau đi."

mỗi lần cao trào đến, cục cưng lại được người yêu dỗ dành, mà làm cho hai người bọn họ càng thêm mặn nồng, mỗi lần trải qua đều sẽ đạt đến cực điểm, doãn hạo vũ lúc nào cũng khóc lóc phát tiết cùng anh trai. hai chân cậu hiện tại yếu ớt, vừa lúc sắp không còn sức lực, châu kha bị liền ôm lấy eo cậu kéo vào vòng tay của mình, kịp thời để ngăn người yêu nhỏ tiếp xúc thân mật với sàn nhà.

dư vị của cao trào còn chưa phai nhạt, doãn hạo vũ nằm ở trên vai châu kha vũ trấn tĩnh hơi thở, hai tay không thành thật vuốt ve trong bộ quần áo, tiếng cười trầm thấp của anh trai từ trên đầu truyền đến, "anh sẽ không buông tha em nếu em cứ chạm vào anh như thế này."

"ứm ừm." paipai vẽ một vòng tròn ở đầu núm vú của anh: "nếu hôm nay được mặc như thế này, em có thể làm cả đêm..."

"em nói gì?"

"không muốn dừng vậy thì đừng dừng lại."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro