Chương 2: Thầm lặng, với tất cả niềm tin

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mở đầu:
Cơn mưa lớn tiếp tục rơi cho đến gần cuối ngày, cơn mưa dai dẳng tạo một mối lo trong những học sinh rằng nó có thể sẽ không kết thúc như dự báo .
Nhưng đến 6 giờ sáng, những đám mây mưa đã biến mất giống như chưa từng ở đó vậy, và bầu trời lại được sơn màu xanh như những những ngày đầu kỳ thi. Tuy nhiên, nếu di chuyển trong rừng vào sáng sớm, mặt trời sẽ không chiếu tới, vì vậy sẽ tốn một khoảng thời gian trước khi có thể quay trở lại con đường.
"Mình nên sớm giải quyết vấn đề lương thực ..."
Đối mặt với kỳ thi này, tôi đã không còn có thể duy trì lượng calo đều đặn hàng ngày và tôi dần dần bắt đầu cạn kiệt năng lượng. Đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy đói trong một thời gian dài bởi vì tôi chưa bao giờ được huấn luyện về một nạn đói có chủ đích.
Ít nhất, tôi vẫn có thể thực hiện các hoạt động mà không gặp khó khăn, nhưng nó không phải là một xu hướng tốt. Nó cũng dẫn đến việc giảm khả năng miễn dịch, làm cho tôi dễ bị ốm hơn. Không phải là không thể ăn động vật hoang dã hay côn trùng, nhưng đó sẽ là phương án cuối cùng.
Nếu ban đầu tôi để dành điểm, tôi có thể mua thêm thức ăn tại điểm xuất phát, nhưng chỉ là một phần nhỏ.
Nói cách khác, cách duy nhất để kiếm thức ăn là hoàn thành một vài nhiệm vụ mà thức ăn được trao như là phần thưởng cho người đạt thứ hạng cao hoặc nếu may mắn thì chỉ yêu cầu tham gia nhiệm vụ.
Tuy nhiên, nhiệm vụ về việc trao thưởng thức ăn chắc chắn sẽ ngày càng bị cạnh tranh trong tương lai.
"Được rồi, chuẩn bị đi thôi."
Nanase, người đã thu dọn xong mọi thứ, đến gần tôi với một ba lô trên lưng.
"Về cơ bản thì Amasawa đã đến khu vực chỉ định phải không?"
“Nhìn vào cách điểm của nhóm em tăng lên, em có thể chắc chắn điều đó. Vì vậy, nếu anh không phiền, hãy để em đi cùng anh đến khu vực chỉ định đầu tiên. "
Tôi đáp lại bằng cách gật đầu mà không nói gì. Nếu hai chúng tôi có cùng một đích đến, thì không có việc gì phải bỏ lại cô ấy ở đây. Ngay sau khi được tôi xác nhận, Nanase nói.
- “Amasawa đã theo dõi chúng ta vào sáng ngày thứ bảy, sau đêm thứ sáu nhỉ? "
- "Đúng vậy, ngày thứ bảy cô ấy mới tới tìm ..."
Không có lịch sử sử dụng, vì vậy không có bằng chứng cho thấy Amasawa đã sử dụng tìm kiếm GPS, nhưng nếu có thể thấy rằng điểm số có giảm từ ngày thứ bảy, thì có thể khẳng định rằng Amasawa Ichika hoặc Housen Kazuomi đã sử dụng nó.
Nhóm họ không phải là top 10 đứng đầu hay top 10 cuối bảng, vì vậy chỉ có Nanase trong nhóm mới có thể xác nhận sự thật đó.
"Tất nhiên là em đã kiểm tra máy tính bảng. Nhưng ... từ những gì em nhớ, nhóm em đã không mất một điểm nào mà nhóm đã tích lũy vào buổi sáng ngày thứ bảy. "
Có nghĩa là, nếu Nanase nhớ không sai, thì Amasawa đã không sử dụng tìm kiếm GPS.
"Em không chắc Amasawa-san sẽ đi đâu vào ngày mai, nhưng chúng ta cũng đang khá vội. Sẽ không dễ dàng để bắt kịp cô ấy nếu khu vực chỉ định ngẫu nhiên tiếp theo ở xa, đúng không senpai?"
"Đó là lý do tại sao em phải cố gắng xoay sở..."
Không giống như chúng tôi, những người mang ba lô, Amasawa chỉ mang theo hành lý nhẹ.
Dù chỉ một chút gia tăng về khối lượng mang theo cũng có thể ảnh hưởng tới khoảng cách có thể đi.
"Em có nghĩ rằng cô ấy đã nhận được một vài gợi ý."
"Ý anh là Amasawa-san đã hỏi ai đó về vị trí của Ayanokouji-senpai?
“Có thể."
Dù bằng cách nào, rất khó để có thể xác nhận ở giai đoạn này.
Chương 2 Phần 1:
"Senpai, em nghĩ em sẽ nói lời tạm biệt senpai tại đây .."
Khi chúng tôi đến E3, chúng tôi nhận được một điểm thưởng đến.
"Làm thế nào để em tham gia cùng Amasawa và Housen?"
Tìm kiếm GPS là một tính năng tuyệt vời để biết vị trí của người khác, nhưng thật khó để nói rằng nó tốt cho nhóm.
Ngược lại, những công cụ có thể liên lạc trực tiếp, như một bộ đàm, chúng phù hợp hơn.
"Em không nghĩ rằng em có thể tìm thấy họ nếu em chỉ di chuyển một cách mù quáng, nhưng em không muốn sử dụng bừa bãi lượng điểm nhóm đã tích cóp cho một hành động ích kỷ được. Hiện tại, em sẽ theo dõi vị trí GPS bằng cách sử dụng điểm duy nhất mà em vừa nhận được. Nếu em không thể tìm thấy họ, em sẽ đến khu vực chỉ định tiếp theo ”.
Đó sẽ là cách ít tốn kém nhất để làm điều đó, phần còn lại sẽ là tìm kiếm Amasawa và Housen miễn là thời gian cho phép.
Cũng không thừa nếu tôi biết được vị trí của Amasawa lúc này, tôi tiếp tục lắng nghe trong khi Nanase sử dụng tìm kiếm GPS.
"Ngoại trừ senpai đang đứng cùng em, em nghĩ rất khó để tìm thấy bất kỳ chuyển động nào từ một năm nhất nào đó quanh đây. Ohh, có một chuyển động khả nghi, em sẽ chạy đến đó bây giờ, Ayanokouji senpai ”.
(Ở vol 3 gv có gthich về cái GPS có thể tìm ra vị trí của bất kỳ ai nhưng chắc là cái GPS này kiểu hiển thị vị trí toàn bản đồ bằng các chấm, sau đó phải zoom từng khu vực lên để xác nhận cụ thể, việc này rất tốn tgian, vì vậy Nanase quyết định đi ngay)
Nanase rất nhiệt tình, nhưng sẽ đáng lo hơn khi để cô ấy ở một mình trong một tình huống nguy hiểm.
"Từ từ đã...".
Cô ấy cúi đầu và Nanase chạy mất để lại tôi với chiếc máy tính bảng trên tay.
Tôi hy vọng cô ấy có thể sớm tham gia lại với tôi, nhưng tất cả phụ thuộc của chuyển động của hai người còn lại.
Nếu họ đều có ý định là di chuyển đến các khu vực chỉ định, thì việc tôi gặp lại Nanase sẽ nhanh thôi, nhưng không có gì ngạc nhiên khi cả hai người còn lại trong nhóm Nanase đều không đặt nặng mục tiêu đó và di chuyển không thể đoán trước.
Dù sao thì bây giờ tôi đã có thể quay lại việc hành động độc lập và bắt đầu cho nửa sau của kỳ thi.
"Không có nhiệm vụ nào ở gần đây nhỉ?"
Nhiệm vụ gần nhất cách đây khoảng 400 mét, nhưng tôi sẽ mất 20 phút để đăng ký nhiệm vụ và 15 phút để đến nơi, tổng cộng 35 phút. Ngoài ra, nhiệm vụ giới hạn chỉ năm nhóm được tham gia.
Hoàn cảnh có vẻ không thuận lợi nên tôi quyết định chấp nhận thực tế ở đây và nghỉ ngơi. Tôi đợi ở đó chờ thông báo về khu vực chỉ định tiếp theo và để tiết kiệm thể lực hiện có của mình, tôi ngồi xuống.
9:00 sáng, tôi rút máy tính bảng ra và bắt đầu hành động.
Lựa chọn đi đến một khu vực chỉ định trong thời gian ngắn nhất hoặc tham gia một nhiệm vụ nào đó sẽ được quyết định tùy theo nội dung thông báo này.
Tôi kiểm tra nó, nhưng khu vực thứ hai hôm nay, là chỉ định ngẫu nhiên.
Khu vực hiện trên màn hình là E6, cách vị trí hiện tại gần 3 ô về phía Nam...
Tôi rời đi ngay lập tức, và không quên mở máy tính bảng.
Tôi kiểm tra các nhiệm vụ hiện tại và thiết lập một hướng đi.
Để nhận được nhiều điểm nhất có thể trong thời gian một ngày, "hiệu quả" là bắt buộc. Để đạt được điều này, điều cần thiết là xem xét loại bỏ những nhiệm vụ thứ hạng dễ bị ảnh hưởng bởi những yếu tố không chắc chắn như là "may mắn".
Chương 2 Phần 2:
Trước 4:00 chiều. Đó là khi tôi hoàn thành một nhiệm vụ mà tôi đã tham gia và đang cố gắng rời khỏi khu vực thi.
"A-Ayanokouji-kun?"
Lần đầu tiên kể từ khi chúng tôi chào tạm biệt nhau vào ngày thứ nhất của kỳ thi đặc biệt, tôi gặp lại Horikita.
Cô ấy có vẻ hơi ngạc nhiên, nhưng cô ấy trông không có vẻ gì là mệt mỏi.
"Đã tám ngày rồi nhỉ."
"Có vẻ vậy."
Chúng tôi gặp lại nhau tại F7 ngay sau khi nhiệm vụ kết thúc.
"Cậu đến để tham gia nhiệm vụ à, hay chỉ đơn giản là đi qua đây?
"Khu vực này nằm trên tuyến đường của tôi. Tôi sẽ đến G8, còn cậu?"
Có vẻ chúng tôi đang có chung một hướng đi.
"Đó là F8. Địa điểm có vẻ giống nhau."
Không có gì vô ích hơn là đứng một chỗ trò chuyện, vì vậy chúng tôi bắt đầu cùng nhau bước đi trong rừng.
Nếu chúng tôi đang có cùng một lộ trình, đây là cách tốt nhất.
"Trông cậu có vẻ vẫn ổn đấy. Cậu không lập nhóm lớn và vẫn đi một mình nhỉ?"
"Ừm. Có không ít khó khăn, nhưng cũng có nhiều khía cạnh dễ dàng nếu chỉ có một mình".
Đúng là một người không phải lo lắng cho ai hay phải theo kịp tốc độ của ai.
"Thật kì lạ là tôi vẫn đang ổn nhỉ?"
"Nhiều học sinh trong lớp chúng ta dường như đang khá mệt mỏi".
"Họ có vấn đề gì không?"
"Vấn đề hử? Ồ ... nói về điều này, cậu đã nghe về việc của Shinohara chưa? "
"Có. Hôm nay tôi có nghe vài điều về cô ấy."
Horikita đã dừng chân gần điểm xuất phát, nơi cô ấy đã gặp một học sinh năm 2 không ai khác là Sakayanagi Arisu và thấy nhóm của Hashimoto cũng đang tập trung tại đó.
Cùng với họ lắng nghe chiến lược mà tôi đề xuất với Sakayanagi và có vẻ như đã có một cuộc thương lượng.
"Cậu không từ chối chứ."
"Không có lý do gì để từ chối. Chúng ta nhất định nên tránh những sự việc như của Shinohara-san. Nhưng có vẻ như cậu là người đã tìm thấy cô ấy đầu tiên, cậu có biết chi tiết không?
"Không, không đặc biệt. Tớ nghĩ đó chỉ là một sự cố hay tai nạn gì đó thôi. ”
Tôi nhận xét như thể một người đã tận mắt chứng kiến ​​cảnh đó.
"Nhóm của Shinohara-san đã rớt xuống top cuối bảng xếp hạng, và bây giờ đang nằm ​​trong bảy nhóm cuối cùng. Nếu cứ tiếp tục như thế này, có vẻ như họ sẽ rơi vào phạm vi 5 nhóm thấp nhất trong hôm nay. Chúng ta phải nhanh lên. Tôi đã may mắn hoàn thành một nhiệm vụ đặc biệt và mở khóa được quyền thêm 3 thành viên vào nhóm. "
Đó là một tin tốt. Có một số nhiệm vụ cho phép tăng quy mô thành viên tối đa của một nhóm và thường được cạnh tranh khá gắt gao. Không phải là dễ dàng để đạt được vị trí hạng nhất ở đó.
"Nhưng nếu cậu sáp nhập nhóm, ngoài việc chấp nhận chia điểm thì mặc dù quy mô nhóm là 4 nhưng chỉ có cậu và Shinohara có thể kiếm thêm điểm. Nếu có thể, cách tốt hơn là tớ muốn làm việc với Sakayanagi và để nhóm Shinohara kết hợp với một nhóm đông hơn. "
Horikita đồng ý, cô ấy gật đầu đáp lại.
"Tôi đã đi vòng quanh hòn đảo trong suốt tám ngày qua, tôi có thể nhận thấy khá nhiều nhóm sử dụng bộ đàm, hơn những gì tôi tưởng tượng. Giống như Sakayanagi đã thông báo về vấn đề của Shinohara với các thành viên lớp A, họ liên lạc với nhau từ mọi nơi. "
"Người lãnh đạo có khả năng thống nhất cả lớp, chỉ đạo họ và đôi khi việc áp đặt mệnh lệnh cũng không tệ. Cậu nên dành điểm cho các công cụ cho phép giao tiếp ở khoảng cách xa, tùy thuộc vào cách cậu sử dụng chúng ”.
"Chúng ta cũng nên vậy ... Nếu chúng ta tin tưởng hơn một chút... mặt khác, tôi tự hỏi liệu chúng ta có thể làm được điều đó không. "
Có lẽ hơi khó để hình dung những gì có thể làm được trước đây nếu chúng tôi có thể liên lạc với nhau nhiều hơn. Horikita hơi cau mày, môi mím chặt.
Tôi lấy máy tính bảng ra và kiểm tra những nhiệm vụ mới.
Ở thử thách tiếp theo, phần thưởng sẽ là đồ ăn chỉ với điều kiện tham gia vào thử thách.
Ngoài ra, số lượng nhóm có thể tham gia khá đông, 15 nhóm cho nhiệm vụ này.
"Thực phẩm ngày càng khan hiếm. Tớ sẽ tới tham gia nhiệm vụ này, còn cậu thì sao. "
Nếu cô ấy muốn lấy được phần thưởng Early Bird cho khu vực chỉ định, tốt hơn là không nên tiếp tục nán lại đây.
"Tôi cũng không còn lại nhiều phần thức ăn mang theo. Được rồi, vậy tôi sẽ tham gia. "
Vì thức ăn là thứ rất cấp thiết vào thời điểm này nên sự cạnh tranh cho suất tham gia là khá cao.
Horikita và tôi tăng tốc độ và chúng tôi gấp rút đến địa điểm tổ chức nhiệm vụ. Trên đường đi, ngày càng trông thấy nhiều hơn các nhóm học sinh đến từ cả ba khóa, có vẻ chúng tôi đều có chung một đích đến khi tất cả đều đi theo cùng một hướng. Các nhóm dần hợp lại với nhau trong khi cảm thấy xung quanh họ là đối thủ của nhau.
"Đừng để ý và nhanh lên, Horikita."
"Không có đồ ăn thì không nên vội à?"
"Tớ không còn sức để chạy nữa đâu." :")
"Điều tương tự cũng đang xảy ra với tôi."
Sau khi tới đúng giờ để kịp tham gia vào nhiệm vụ, tôi dành thêm thời gian để nói chuyện một lúc với các bạn cùng lớp, những người tôi đã không gặp lại trong một thời gian dài. Nếu tôi vội rời đi ngay để tới khu vực chỉ định, đã muộn để có thể nhận phần thưởng Early Bird. Như vậy, có lẽ sẽ tốt hơn là tôi nên chia sẻ thông tin với những người khác trong lớp vào lúc này, để họ có thể sử dụng nó trong nửa sau của kỳ thi. Ngoài ra, nhiều học sinh vẫn chưa nắm rõ tình hình của Shinohara.
Vào hôm nay, tôi nhận được 4 điểm từ chuyển động cơ bản và 14 điểm cho 4 thử thách. Tôi có tổng cộng 18 điểm. Tổng điểm là 96 và đứng thứ 23 trên bảng xếp hạng.
Vào ngày thứ tám, như dự đoán là một trận chiến khốc liệt, Nó không hẳn là một ngày tồi tệ. Điểm các nhóm trong top 10 không gia tăng mạnh và vị trí thứ 10 vẫn là của nhóm Kuronaga, với 111 điểm.
Vào ngày mai, tôi muốn nói chuyện với Sakayanagi càng sớm càng tốt. Tôi quyết định chìm vào giấc ngủ với hy vọng rằng khu vực chỉ định tiếp theo sẽ loanh quanh gần về phía điểm xuất phát.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#you-zitsu