Chương 5:Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày thứ 13 của kỳ thi đặc biệt, 6:51 sáng

Utomiya thấy Tsubaki đang nhìn lên bầu trời từ lều của mình

- "Cậu đang nghĩ gì vậy? Tsubaki" 

- "Tôi đang nghĩ một bài luận trong đầu. Có gì sao?"

- "Không, tôi đã nghĩ về việc nói chuyện với cậu trước khi bắt đầu. Có lẽ mối quan hệ của chúng ta sẽ chỉ đi đến mức này"

- "Có lẽ vậy."

Đây có thể là cuộc trò chuyện cuối cùng của họ, vì vậy họ đang cố gắng nói với nhau những gì họ nghĩ.

- "Tại sao cậu không dùng máy bộ đàm để nói chuyện với tôi?"

- "Cậu thực sự không thể biết người kia nghĩ gì nếu không nhìn vào mặt họ. Cậu đã nghe cuộc trò chuyện của tôi với Housen, vì vậy cậu biết tôi muốn nói gì."

- "Đúng vậy. Tôi không biết hắn ta đang nghĩ gì, nhưng tôi không thể tin tưởng hắn một chút nào."

- "Tôi không thể tin tưởng cậu bởi vì cậu cũng không khác gì Housen-kun"

Utomiya quay lại khi nhận được một sự xúc phạm như vậy.

- "Được rồi, Utomiya-kun là người duy nhất tôi có thể tin tưởng ở năm nhất. Tôi muốn cậu trực tiếp nghe chiến lược và nói lên suy nghĩ của mình."

Tsubaki trở lại vẻ thiếu biểu cảm sau một nụ cười khiến cô cảm thấy hơi tự giễu bản thân. 

Utomiya được cho là đáng tin cậy, nhưng hãy nhớ rằng cần phải xác nhận điều gì đó.

- "Chuẩn bị thế nào rồi?"

- "Tôi đã tìm kiếm GPS một lúc rồi, có muốn xem ảnh chụp màn hình tôi đã chụp không?" 

Như đã nói, Tsubaki mở máy tính bảng và hiển thị hình ảnh GPS. 

Lều của Ayanokouji ở E5. Học sinh năm nhất ở D4 và E6.

- "Sự sắp xếp hoàn hảo như kế hoạch của Tsubaki."

- "Chà, chúng ta đã dành rất nhiều thời gian để chuẩn bị. Lợi thế đang ở phía chúng ta."

Tsubaki chậm rãi nhìn Utomiya, rồi lại nhìn vào màn hình.

Một người tiếp cận hai người.

Tsubaki, chúng ta có thể nói chuyện không?

Đó  là trưởng nhóm Takuya Yagami của Lớp B, người cùng nhóm với Utomiya.

- "Mọi thứ đã sẵn sàng, vì vậy chúng ta phải ..." 

Tsubaki, người có vẻ nghi ngờ, phàn nàn với Yagami. 

- "Thực ra, có chuyện này tôi cần đến cậu."

- "Trước đó, tôi muốn đợi và nói chuyện với Yagami trước khi thực hiện."

Utomiya ngăn Yagami, người đã cố gắng nói chuyện với Tsubaki với một giọng điệu mạnh mẽ.

- "Chuyện gì xảy ra?"

- "Đột nhiên hôm qua cậu biến mất. Cậu đã ở đâu vậy?"

- "Xin lỗi, đồng hồ của tôi bị hỏng, và tôi đã đến điểm xuất phát."

- "Trục trặc? Đây là lần thứ hai rồi."

Utomiya đề cao cảnh giác, có vẻ gì đó đáng ngờ.

- "Cậu đang tính làm gì đấy?"

- "Cậu đang hoang tưởng khi nghi ngờ chỉ vì chiếc đồng hồ của tôi bị vỡ. Utomiya-kun cũng có vấn đề với đồng hồ của cậu ấy một thời gian, phải không? Điều đó cũng đáng ngờ mà?"

- "Trong trường hợp của tôi, đó chỉ là một lỗi." 

- "Điều tương tự cũng xảy ra với tôi."

Utomiya nhìn chằm chằm vào Yagami, nở một nụ cười từ đầu đến cuối.

- "Đừng có cãi nhau chứ, hai người không phải là bạn sao?"

- "Tôi đã làm hơi quá, tôi xin lỗi."

- "Cậu đã mất cả ngày để thay đồng hồ à? Hay có thể nói cho tôi biết nếu có lý do khác được không?"

- "Tôi đã làm một món quà cho Tsubaki cho hoạt động hôm nay."

-"Món quà?"

- "Đó là một chiến lược để săn học sinh lớp trên, nhưng nó không phải lúc nào cũng hiệu quả"

Trước khi thực hiện một chiến lược quan trọng, Yagami nói một điều gì đó đáng lo ngại.

Bên cạnh Tsubaki là Utomiya, người phản ứng quá mẫn cảm. 

- "Cậu nói gì vậy? Yagami. Cậu đang nói rằng chuyện này sẽ thất bại là sao ...?" 

"Nếu tôi biết nó sẽ thất bại thì tôi sẽ không bao giờ thực hiện nó"

Tsubaki cũng trả lời với ngôn ngữ mạnh mẽ hơn một chút.

- "Tất nhiên, chiến thuật của Tsubaki là hoàn hảo. Có thể nói nó không có bất kỳ lổ hổng nào. Chúng ta đang thử thách học sinh năm nhất bứt phá để làm nên điều phi thường. Vì vậy, tôi không nghi ngờ gì về sự thành công. Nhưng cậu không nghĩ rằng tốt hơn hết là làm những gì mình có thể làm sao? "

Tsubaki im lặng, trong khi Yagami nói.

- "Tôi không muốn làm bất cứ điều gì bất thường, nhưng hãy để tôi kể cho cậu một câu chuyện."

Tsubaki lẩm bẩm trong lòng rằng cô nên quyết định sau khi hỏi liệu cô có thực sự nên tiếp tục hợp tác với Yagami hay không.

- "Tôi nghĩ Tsubaki-san sẽ nhiều lần tìm kiếm Ayanokouji qua GPS, nhưng không thể tránh khỏi việc cậu ấy sẽ tiêu tốn rất nhiều điểm."

 "Chúng tôi cũng có một nhóm chuyên máy tính bảng cho việc đó."

- "Tôi không nghĩ rằng cậu hiểu quan điểm của tôi"

- "Tôi không biết khu vực được chỉ định của Ayanokouji ở đâu, vì vậy tôi không thể đoán được chuyển động của anh ta"

Như thể hài lòng với câu trả lời của Tsubaki, Yagami gật đầu một cái. 

- "Đúng vậy. Nếu như nhất cử nhất động của senpai trên đường đến khu vực chỉ định, hoặc đơn giản là chạy trốn, anh ta sẽ muốn ưu tiên cái gì, cắt giảm cái gì ... Nếu chúng ta hiểu được, hiệu quả sẽ tăng nhanh chóng ".

- "Nếu biết điều đó một cách dễ dàng, để không gặp khó khăn gì. Đó là lý do tại sao tôi có một số máy tính bảng sẵn sàng cho việc tìm kiếm GPS bao nhiêu lần tùy thích."

- "Trên đường đi, tôi đã dành thời gian để tìm hiểu xem tôi có thể giúp gì không. Có 12 bảng mà Ayanokouji-senpai có thể ở trong đó"

- "Cậu hiểu những gì tôi nói không?"

- "Tất nhiên "

Nói vậy, Yagami lấy ra một chiếc máy tính bảng.

-"Cái này là cái gì?"

- "Tôi đã mượn nó từ một nhóm bạn ở lớp B năm nhất. Chủ nhân của chiếc máy tính bảng này cùng bảng với Ayanokouji-senpai."

- "Nói cách khác, nếu có cái này, cậu có thể hiểu được nhất cử nhất động của Ayanokouji-senpai hiện tại mà không bị chậm trễ thời gian." 

Yagami chậm rãi gật đầu.

Nếu khu vực được chỉ định của Ayanokouji ở cùng một thời điểm, rất dễ dàng để đi tiếp.

- "Thật sự đó là máy tính bảng của người cùng bảng với Ayanokouji?"

Utomiya, người đã bị mất đi động lực trong mắt mình, nhìn Yagami tiếp tục nói chuyện với Tsubaki.

- "Làm thế nào mà cậu tìm ra?"

- "Tôi đã sử dụng tìm kiếm GPS nhiều lần để xác định bảng."

Không cần suy nghĩ, Tsubaki đã nhìn thấu được phương pháp này.

-"...... Đúng. Đó là một sự bổ sung cần thiết nhỉ? "

Yagami, người nghĩ rằng mình có thể làm Tsubaki ngạc nhiên một chút, đã bị sốc.

- "Không, tôi sẽ rất cảm kích nếu bạn có thể cho tôi mượn chiếc máy tính bảng đó. Tôi muốn không lãng phí số điểm lên đến 20 khi nghĩ về số điểm mà tôi sẽ tiêu thụ bây giờ?"

- "Chúng ta đang trên một con thuyền. Thành công của Tsubaki-san cũng là thành công của tôi. Bộ mặt cho các học sinh năm nhất, nhóm của Utsunomiya-kun đã rất vất vả, nhưng thật khó để vào được các vị trí thứ nhất đến thứ ba. Đối với vấn đề này, chúng tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc làm việc chăm chỉ ở những chổ khác. "

Thực tế mà chúng ta đang thu thập ở đây ngày hôm nay là bởi vì chúng ta không thể tìm thấy nhiều ý nghĩa trong các mục tiêu mà chúng ta theo đuổi

Nếu bạn đang ở vị trí có thể lên số 1, bạn không thể nào từ bỏ được cơ hội đó

Và sau đó Yagami tiếp tục.

- "Nếu cậu không chấp nhận đề xuất này, cậu đã mất đi một món bảo hiểm quan trọng đó."

- "Chắc chứ? "

- "Ưu tiên hàng đầu là truy lùng Ayanokouji-senpai trong chiến lược của Tsubaki-san và buộc anh ta phải rút lui. Tuy nhiên, nó có thể kết thúc bằng thất bại vì một số lý do. Ví dụ, một ngày, Ayanokouji hợp tác với một học sinh năm thứ ba. Ta không thể tấn công nơi có ánh mắt của người khác. 

- "Tôi không quan tâm lắm. Kể từ ngày thứ 8, tôi về cơ bản hành động một mình."

- "Nhưng bây giờ ngày 13 không còn như vậy nữa."

- "Đó là điều chắc chắn"

- "Nếu bất ngờ không thành công, ta chuyển sang cách lấy hết điểm ở khu vực chỉ định và thử thách. Và ngày 14, khi cả 3 khối cùng nhau nỗ lực, đó là cơ hội tốt nhất" 

- "Có nghĩa là cậu sẽ để anh chịu hình phạt trừ điểm 5 lần sao?"

- "Không, có thể sẽ lên đến 7 lần. Mục đích của Ayanokouji -senpai là khu vực ngẫu nhiên D4 được chỉ định lần thứ ba vào ngày 12 , và sau đó khu vực được chỉ định thứ tư D2 không được bước vào và đi qua tổng cộng hai lần. Chúng ta có vẻ nên quyết định chuyển sang hướng đón nhận những thách thức. "

Nếu là bảy lần thì sẽ bị trừ 28 điểm ... Chỉ còn hai ngày nữa thôi. Mất 28 điểm trong thời điểm đó là điều khá đau đớn.

Utomiya nhận thấy tầm cỡ của chiến lược bảo hiểm mà Yagami đã nghĩ đến.

- "Ayanokouji-senpai vẫn còn một mình. Không biết anh ấy có bao nhiêu điểm, nhưng không nhiều lắm vì anh ấy chỉ có một mình. Ngoài ra, tìm kiếm GPS đôi khi cũng được sử dụng trong cuộc đột kích này. Nếu chúng ta tiếp tục và giải quyết các vấn đề, có một cơ hội tốt để chúng ta giúp các nhóm đang gặp khó. "

- "Chắc chắn là vậy."

- "Nếu loại bỏ Ayanokouji-senpai bằng cách này, tôi lấy 5 triệu điểm và Tsubaki 10 triệu điểm, 5 triệu điểm còn lại sẽ được cộng vào nhóm thất bại."

- "Ý tưởng không tồi, cậu có nghĩ vậy không, Tsubaki?"

Không giống như Utsunomiya, người vô cùng ngạc nhiên trước lời đề nghị của Yagami, Tsubaki chỉ đáp lại một cách từ chối.

- "Tsubaki, tôi nghĩ tôi sẽ làm theo cách đó."

Một lần nữa cậu ta nói với Tsubaki rằng cô ấy nên nghe theo lời đề nghị của Yagami.

- "Chà, nếu cậu không chuẩn bị một chiếc máy tính bảng cho cùng một bảng với senpai, thì không thể nào làm được."

Tuy nhiên, Tsubaki cho cậu ấy xem chiếc máy tính bảng, một chiếc máy tính bảng dự phòng và một chiếc thứ ba.

- "Cái máy tính bảng đó là sao?"

- "Chủ nhân nó cùng bảng với Ayanokouji-senpai"

- "Cái gì vậy? Từ lúc nào..."

Yagami không cần thiết phải xác định bảng, Tsubaki đã có tất cả những gì mình cần.

- "Tsubaki-san còn hơn cả những gì tôi tưởng tượng. Cậu chắc chắn cũng đã nghĩ ra chiến lược này ..."

- "Vậy tại sao cậu không nói điều đó?"

- "Tôi không thích nói điều đó lúc này. Yagami-kun cũng nghĩ ra một chiến lược về khu vực được chỉ định. Tôi nghĩ nó sẽ có nhiều khác biệt, nhưng có vẻ ý tưởng khá tương đồng nhau." 

- "Xem tôi cũng đã quá tự tin mình sẽ 5 triệu điểm nhưng xem ra tôi cũng không thật sự cần thiết nhỉ. Vậy thì tôi sẽ quan sát từ xa."

- "Thật lòng cảm ơn cậu, nếu có những người xung quanh mà không thể tin tưởng, thì rất khó để làm, vì vậy tôi nghĩ sẽ giúp đỡ được gì đó"

Yagami chấp nhận cuộc nói chuyện trực tiếp không cố gắng che giấu cũng không phàn nàn.

Sau khi Yagami rời đi, Utomiya nói chuyện với Tsubaki, nếu Ayanokouji bị đánh bại bằng bạo lực, liệu anh ấy có thực sự bị coi như một người buộc rút lui không?

- "Đó là một cách tiếp cận cực đoan, vì vậy không có vấn đề gì nếu chúng ta giả định điều tồi tệ nhất, cơ hội rời trường ngay trong năm nhất của chúng ta có thể xảy ra."

- "Nếu không có một ai giúp đỡ, một số lượng đáng kể người sẽ bị thôi học. Tưởng tượng chỉ có học sinh năm nhất bị đuổi học đi..."

Biểu cảm của Utomiya đanh lại.

- "Nhưng trên thực tế, xác suất gần như bằng 0. Tôi chắc chắn rằng tôi là người duy nhất sẽ phải đối mặt với tội lỗi nặng nề này. Trường học không thể đuổi học 10 hay 20 học sinh năm nhất"

- "Đó là vấn đề. Cậu thật sự muốn nhận hết tội sao?"

- "Khi kỳ thi đặc biệt ban đầu được tiết lộ, tôi là người đã muốn Ayanokouji nghỉ học. Utomiya-kun cũng như vạy mà"

-"Tôi cũng mong là như vậy..."

Một kỳ thi đặc biệt mà bạn có thể nhận được 20 triệu điểm nếu đuổi Ayanokouji khỏi trường. Utomiya, người ban đầu bày tỏ sự chán ghét với kỳ thi đặc biệt, đề nghị rằng cậu ấy nên chờ đợi ở lớp C trong một năm.

Tuy nhiên, Tsubaki liên tục thuyết phục Utomiya tham gia cùng bạn bè của mình. Nếu lớp C nhắm vào các mục tiêu cao hơn trong năm tới, 20 triệu điểm sẽ là một tài sản lớn.

Tsubaki ngay lập tức tiếp tục trả lời Utomiya, người đã hỏi cô ta sẽ sử dụng chiêu trò gì để khiến người đó phải bỏ học.

Nếu thực hiện kế hoạch đó với Ayanokouji và cố tình vứt bỏ bài kiểm tra, Tsubaki sẽ bị đuổi học và 20 triệu điểm thưởng sẽ thuộc về người cộng tác của cô ấy là Utomiya. Và anh ta được cho biết rằng cô ấy muốn sử dụng điểm kiếm được đưa cho lớp C năm nhất

- "Khi tôi bắt đầu với kế hoạch này, tôi chấp nhận mọi kết cục."

- "Tất nhiên là tôi chấp nhận luôn việc hình phạt cao nhất-đuổi học vẫn đang treo lơ lững trên đầu."

- "...... Nếu cậu nói rằng bản thâm không quan tâm, thì chắc chắn là đang nói dối. Không phải tự nhiên mà cậu muốn bị đuổi học sớm. "

- "Chà, tôi thừa nhận là lớp C học thoải mái hơn tôi nghĩ. Chính vì vậy tôi đã nghĩ rằng dù gì cũng bị đuổi học thì tôi cũng sẽ làm gì đó cho lớp mình rồi mới đi."

Tsubaki trả lời

Utomiya cũng hỏi thêm và thay đổi thái độ, và hướng ánh mắt về phía khu rừng.

- "Tôi cũng phải đi. Tôi chắc chắn sẽ thắng trong trận đấu một mất một còn với Ayanokouji."

- "Không đâu. Utomiya-kun là người không thể thiếu trong lớp C năm nhất. Và cậu cũng có thể bị lãnh hậu quả tương tự khi nhận trách nhiệm đuổi học Ayanokouji."

- "Nếu là đối thủ bình thường thì không sao. Tuy nhiên Ayanokouji được treo thưởng 20 triệu điểm thì rõ anh ta không phải tầm thường. Khát khao lấy điểm đầu tay quả thực không thể cưỡng lại, nên cách gì làm được thì phải làm . "

- "Đúng vậy. Sẽ an toàn hơn khi nghĩ rằng đó là một nhiệm vụ phù hợp với Housen-kun. "

Dù vậy, Tsubaki ra hiệu cho Utomiya ở lại đây.

- "......Tôi sẽ xem cận cảnh cuộc chiến của họ. "

- " Utomiya-kun"

Tsubaki gọi phía sau của Utomiya khi cô cố gắng đi ra xa con đường.

- "Chuyện gì vậy?"

- "Cũng không phải điều gì lớn. Chúng ta không cần thêm những kẻ rình mò, chúng ta sẽ phải làm điều đó với nhau."

- "Đúng vậy. Tuy nhiên, cậu không giấu tôi điều gì chứ?"

- "Che giấu sao, không có gì. Tôi không có lựa chọn nào khác ngoài chiến đấu."

- "Vậy thì được."

Sau đó, vào lúc 7 giờ sáng, kỳ thi bắt đầu. Một tay cầm bộ đàm và tay kia cầm máy tính bảng, Tsubaki mở miệng. Điểm đến của Ayanokouji được hiển thị trên máy tính bảng là C3.

- "Tôi sẽ gửi một thông báo đến từng nhóm, và khu vực được chỉ định mà kẻ thù sẽ đến là C3. Nhóm ở D4 hiện đang đợi, nhóm ở E6 bắt đầu tiến về phía bắc và án binh bất động. Ngay cả khi tìm thấy, liên lạc sẽ bị cấm cho đến khi được cho phép. "

Tsubaki đưa ra hướng dẫn và lặng lẽ kết thúc việc truyền máy bộ đàm.

- "Sau khi Ayanokouji-senpai bị loại, tôi sẽ tiêu diệt một số nhóm cá nhân học sinh năm 2 và nsem 3 trước khi tôi bị trường đuổi học, ai mà biết nhỉ"

Tsubaki đang tóm tắt những suy nghĩ cuối cùng của mình về việc nhắm mục tiêu vào ai. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro