Chương 01 : Chào mừng đến với cuộc sống học đường trong mơ của tôi.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần 4:

Khoảng 1 giờ chiều, tôi đến khu kí túc xá, nơi sẽ là nhà của tôi trong ba năm tiếp theo.

Sau khi tiếp tân tầng một đưa tôi một chiếc thẻ khoá của phòng 401 và một cuốn sổ thông tin, tôi vào thang máy. Lướt qua cuốn sổ, tôi thấy ngày giờ đổ rác và cảnh cáo không làm ồn. Nó cũng ghi tiết kiệm nước và điện càng nhiều càng tốt.

"Họ quả nhiên không giới hạn sử dụng gas và điện hử..."

Tôi nghĩ họ sẽ tự động trừ số điểm của chúng tôi.

Trường này thật sự chịu mọi thiệt hại vì lợi ích của học sinh.

Tôi ngạc nhiên khi thấy trường xây kí túc xá chung cho cả nam lẫn nữ. Với một trường ngăn cấm quan hệ giữa những học sinh, kí túc xá chung cảm giác hơi lạc đề. Nói cách khác, tình dục bị cấm hoàn toàn.

Cũng đúng.

Khó có thể tin rằng một cuộc sống nuông chiều và thoải mái này có thể đào tạo học sinh trở thành người trưởng thành, nhưng lúc này, học sinh cứ nên hưởng trọn mọi thứ họ được cung cấp cái đã.

Căn phòng này rộng khoảng 8 chiếu tatami. Đây sẽ là ngôi nhà của tôi từ hôm nay. Cũng là lần đầu tiên tôi sống một mình. Tới khi tốt nghiệp , tôi sẽ phải sống mà không liên lạc với ai ngoài trường.

Bất giác, tôi nở một nụ cười.

Ngôi trường có tỷ lệ kiếm việc làm cao và tự hào bởi trang thiết bị tân tiến nhất và cơ hội cao hơn hẳn các trường cao trung khác ở Nhật Bản.

Dẫu vậy, với tôi, mấy thứ đó không quan trọng lắm. Tôi có một lí do quan trọng để chọn trường này. Ở sơ trung, tôi bị ngăn cấm giao lưu với bạn bè, người quen và những học sinh khác.

Đó là lí do tôi chọn ngôi trường này.

Tôi được tự do. Tiếng anh nghĩa là "freedom". Tiếng Pháp là "liberté".

Tự do không phải là nhất sao? Tôi có thể ăn, ngủ và chơi thoả thích. Không có ai ra lệnh cho tôi, tôi có thể tốt nghiệp trong sự yên bình.

Nói thẳng ra là trước khi tôi đỗ kì thi, kết quả chẳng ảnh hưởng đến tôi lắm.

Chỉ có một chút khác biệt giữa đỗ và không đỗ.

Tuy nhiên, khi có kết quả, tôi thật sự hạnh phúc rằng mình đã đỗ.

Không ai có thể cản hay ra lệnh cho tôi bây giờ.

Tôi có thể làm lại... không, bắt đầu một lần nữa. Một khởi đầu mới, một cuộc sống mới.

Dù thế nào đi nữa, tôi định có một cuộc đời học sinh vui tười từ bây giờ.

Không quan tâm tới bộ đồng phục, tôi nhảy lên giường. Cảm thấy quá mệt mỏi, tôi cố gắng bình tâm lại và đón chờ một cuộc sống học đường của tôi trong tương lai.

=============================

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro