6.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Jihyun à, trong lòng anh chỉ có em, tuyệt đối không thích người khác, em đừng nghĩ lung tung."

Vẻ nghiêm túc cùng biểu hiện nghiêm trọng của anh suýt chút làm tôi tin là thật.

"Young Dae, em chỉ hỏi một lần, rốt cuộc quan hệ giữa anh và Chung Hae là thế nào."

Thấy anh há miệng, tôi lại nhẹ nhàng thêm một câu, "Đừng lừa em, nếu không chúng ta... có chết cũng không gặp lại."

Những lời này quả nhiên khiến anh im lặng. Dần dần, đuôi mắt anh đỏ hoe.

"Xin lỗi, Jihyun, anh sợ mất em cho nên mới luôn gạt em."

"Anh với Chung Hae không có quan hệ gì cả, nhưng mà... cô ấy đang mang thai con anh."

Tay tôi run lên.

Toàn thân bắt đầu run rẩy.

Đây hẳn là lời vô liêm sỉ nhất tôi từng nghe qua.

Anh ôm chặt lấy tôi, giọng gấp gáp khàn khàn.

"Mấy năm nay mẹ vì chuyện con cái mà vẫn luôn thúc giục anh ly hôn với em, sợ em khó chịu nên anh không để em biết."

"Bà thích Chung Hae, luôn muốn ghép đôi anh với cô ấy, thấy anh kiên quyết không đồng ý thì bà lại dùng tự sát ép anh..."

"Anh không phản bội em, đứa bé là thụ tinh nhân tạo, mẹ hứa sau khi sinh thì bà chăm sóc, sau này bà không ngăn cản quan hệ của chúng ta nữa, vì vậy anh mới đồng ý."

"Xin lỗi em, nhưng anh thật sự không thể nào thờ ơ nhìn mẹ chết."

...

Hóa ra là thế này.

Cực kỳ giống thời xưa người vợ chính thất không sinh được con thì lấy vợ lẽ để nối dõi tông đường. Điều khác biệt là anh cảm thấy không phát sinh quan hệ thì không tính là phản bội tôi.

Tôi bật cười.

Sinh con là có thể cứu được mạng sống quý giá của mẹ anh, đúng thật đáng giá.

Chỉ có điều, chàng trai trong sáng từng yêu tôi như sinh mệnh ấy...

Anh ấy sẽ không bao giờ quay về được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro