Chương 164: Di tích cuối cùng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

【 Ponta, LP: 4000→0 】

"Vì sao... Vì sao người muốn ngăn cản ta tự do?"

"Bởi vì tự do của ngươi cướp thân thể người khác, hiểu chưa?"

Toshimitsu đi về phía Ponta, cũng chuẩn bị bắt nó lại.

"Ngươi thì biết gì? Làm cái bóng ta chỉ muốn trở thành Kiharu Sohachi chân chính mà thôi."

Đến trước mặt Ponta, Toshimitsu cúi đầu nhìn Ponta đang khóc thút thít, nhướn mày nói: "Nói tới Kiharu Sohachi, ta biết hắn đang ở đâu, còn vì sao trước kia hắn vứt bỏ ngươi, sao ngươi không tự hỏi hắn."

"Gì!?" Ponta ngẩng đầu, "Không thể nào! Kiharu Sohachi rõ ràng đã chết, rõ ràng..."

"Ngươi không phải cũng chưa chết sao? Lần trước ta còn gặp được hắn, muốn chứng thực cũng có những người khác từng gặp qua, ta có thể đưa ngươi đi tìm hắn, thế nào?"

"Thật sao?"

"Thật, dù sao ngươi đã thua quyết đấu, ta cũng không cần phải lừa ngươi."

"...Được." Ponta thoáng trầm ngâm, sau đó biến thành một lá bài bay đến trong tay Toshimitsu, "Ta đi theo ngươi đi tìm hắn, ta muốn đích thân hỏi một câu vì sao trước kia hắn vứt bỏ ta..."

"Ài, không nghĩ tới sẽ có chuyện như vậy, may mà có ngươi, Toshimitsu." Rokujuro nâng Yamikawa dậy sau liền đi về phía Toshimitsu.

"Không sao, cuối cùng ta còn được thêm một lá bài Number."

"Lá bài Number, ừ" Rokujuro lắc lắc đầu, "Bỏ đi, cuối cùng nếu đều không sao, ta vẫn là tiếp tục khai quật mấy thứ kia đi, ta đã liên lạc viện bảo tàng, truyền thông và nhân viên công tác cũng sắp tới."

"Sao, nếu Toshimitsu còn hứng thú, có thể tiếp tục tha quan các bức tượng, hắc, ta chuẩn bị  đem [Naturia Beast] và [Naturia Barkion] hôm nay cũng tạc thành bức tượng."

"Không cần, ta chuẩn bị về nhà nghỉ ngơi một chút, khi nào xong pho tượng mới ta lại đến xem."

...

Về đến nhà, Toshimitsu khó được ngủ một giấc sâu, mấy ngày nay mỗi ngày đều chạy đi di tích, liền ngủ cũng không tìm thấy chỗ ngủ, nếu không phải đã không còn là người thường khẳng định sẽ đột quỵ.

Bởi vì di tích của Jinlon là hắn tự dùng lực lượng để cụ hiện hóa, từ sau khi hắn bị Toshimitsu mang đi, di tích đương nhiên cũng biến mất, không chỉ là Yuma, ngay cả Mizael cũng vồ không, nếu không phải Durbe và Alito đều đã tìm thấy di tích, Mizael còn tưởng rằng toàn bộ tình báo về Number còn lại đều là lừa đảo.

Yuma vừa bước vào nhà liền bỉ chị gái Akari bắt gặp, "Yuma! Mấy hôm nay ngươi đi đâu? Còn mang Kotori theo, ngươi có biết ta và bà nội lo lắng thế nào không, hả!?"

"Ta... Chúng ta..." Yuma rụt rụt cổ, không biết nên trả lời như thế nào mới tốt.

"Nếu là Yuma, ra ngoài khẳng định là có quan hệ tới quyết đấu đúng không?" Đúng lúc này, bà nội cũng đi tới, cười tủm tỉm nói.

"Không sai không sai! Chúng ta đi mạo hiểm có quan hệ tới quyết đấu." Nghe được bà nội nói đỡ cho mình, Yuma lập tức tiếp lời.

"Ngươi tỉnh táo lại co ta! Mà, thật là."

Yuma trong nhà hòa thuận vui vẻ, thực mau liền thấy chương trình phỏng vấn Rokujuro trên TV.

"Ông Rokujuro?" Yuma kỳ quái nhìn Rokujuro trên TV, sau đó thấy được pho tượng đá của Kiharu Sohachi, "Từ từ! Gương mặt này..."

Hơi suy tư một chút, Yuma và Kotori liếc nhìn nhau, đồng thanh nói: "Là Girag!?"

"Astral, chẳng lẽ di tích lần này là ở am quyết đấu? Khó trách, chúng ta cũng không biết ở Heartland lại có di tích..."

"A, hẳn là không sai, dựa những truyền thuyết mà chúng ta nhìn thấy bên trong di tích, truyền thuyết này hẳn là đối ứng với Girag của Barian."

Sau đó, Yuma lập tức tới am quyết đấu tìm Rokujuro hỏi rõ tình huống, đáng tiếc được cho biết, lá bài Number đã bị Toshimitsu cầm đi, thu hoạch duy nhất chính là truyền thuyết về Kiharu Sohachi và việc của Ponta, sau khi Girag đứng ở nóc nhà nghe lén truyền thuyết và việc của Ponta, trong đầu luôn hồi tưởng chút gì, nhưng chỉ là sương mù không rõ ràng, nguyền rủa phong ấn ký ức chung quy vẫn là phải gặp Ponta mới có thể cởi bỏ.

...

Một mảng trời màu tím, hắc ảnh cầm trường kiếm không ngừng tới gần, trên trời xẹt qua một tia chớp, chính mình mặc trang phục cổ đại kỳ quái màu trắng đang không ngừng chạy vội, chạy vội.

"Hì hì hì hì..." Nhưng bóng dáng sau lưng không ngừng truy đuổi chính mình lại càng ngày càng gần, mang theo tiếng cười áp lực trầm thấp, làm Rio có chút quen tai.

Đó là ai?

Phía trước đã không còn đường, vách đá dưới chân là vực sâu đen nhánh, mang theo hắc ám khủng bố cắn nuốt hết thảy, Rio chỉ có thể dừng lại, quay đầu trơ mắt nhìn hắc ảnh tiếp cận.

Bóng dáng kia càng ngày càng gần, liền khi sắp thấy được bộ mặt chân chính của hắn, vách đá dưới chân sụp xuống, bất lực rơi xuống vực sâu.

"A!" Rio bừng tỉnh lại, phát hiện chính mình đang ngồi trên xe máy của Shark đi tới nhà Yuma.

"Sao vậy? Rio?" Shark hỏi.

"Không..." Rio lắc lắc đầu, chỉ là ác mộng mà thôi, nhưng chính mình rốt cuộc đang sợ hãi cái gì? Là bị vực sâu dao động, vẫn là mộng cảnh muốn nói cho mình điều gì.

Rio hít sâu một hơi, đem đầu óc dần phóng không, không nghĩ về nó, dù sao mộng cảnh này đã sớm mơ thấy không biết bao nhiêu lần, chẳng qua lần này đặc biệt liên quan tới chính mình mà thôi, "Không được, ta phải tập trung tinh tần, còn muốn cùng Ryoga đi tìm lá bài Number..."

Shark và Rio cùng nhau đi tới khoang tàu bay, Yuma và Astral đã sớm tới nơi đó, chẳng qua là nhiều ra một người.

"Toshimitsu, không phải ngươi nói những lá bài Number đó đều đưa cho chúng ta sao? Sao lại chỉ đưa ta một lá, còn lại đâu?"

"Sao, Djinn Buster vô dụng, nhưng 3 lá kia còn có chút tác dụng với ta, hiện tại còn chưa thể đưa ngươi, yên tâm, kiểu gì cũng cho ngươi."

"A, thật là... Nói vậy, chúng ta còn 2 lá Number cuối cùng thôi phải không?"

"Trên bản đồ biểu hiện di tích chỉ còn một cái cuối cùng, nhưng mà điểm đánh dấu lại có hai cái, ta nghĩ rất có thể hai lá Number cuối cùng đều nằm trong di tích này." Astral ở bên cạnh nhìn bản đồ trả lời Yuma.

"Và quan trọng nhất." Astral nói, "Kẻ địch Barian chúng ta gặp cho tới giờ, còn lại hai người cuối cùng chưa biết chút tình báo gì, có lẽ, bọn họ liền ở di tích đó đợi chúng ta."

"Nghĩ nghiều như vạy cũng vô dụng!" Yuma chào hỏi Shark và Rio vừa mới đi lên, sau đó tới trước bánh lái, "Cho dù thế nào, hai lá Number cuối cùng chúng ta đều phải bắt lấy! Xuất phát đi! Mọi người!"

Tàu bay kim sắc ở trên không bắt đầu khởi động, chuyển hướng đi tới phương xa.

Đi trong đường hầm không gian, Yuma nhìn biển cầu vồng phía dưới, ánh mắt tràn ngập mê mang, "Này, Astral, những tên Barian đó, đã từng là nhân loại sao?"

"Từ ký ức đạt được từ Number và những truyền thuyết kia, xác thực là như vậy."

"Barian kỳ thực là tồn tại giống như ngươi đi?"

"Từ định nghĩa đi lên, đúng vậy."

"Vì sao bọn họ sẽ trở thành Barian?"

"Có lẽ là điểm tương đồng nào đó trong truyền thuyết tạo thành bọn họ chuyển sinh thành Barian." Astral ngẩng đầu tự hỏi, trên thực tế hắn cũng không phải giống như Barian từng là nhân loại.

Cuối cùng tới địa điểm, trong sóng gió, tàu bay kim sắc trên bầu trời đã bị dị lực nào đó ảnh hưởng, giống như một con thuyền buồm gầy yếu, bắt đầu lay động, như là chạm vào chốt mở, khắp biển rộng đều sôi trào, như lửa giận của hải thần, hóa thành sức mạnh tự nhiên to lớn.

"Này! Nơi này là địa điểm di tích sao?" Shark nhìn hoàn cảnh bên ngoài nhíu mày hỏi.

"Tọa độ tương xứng, xác thật là nơi này không sai..."

Rio đột nhiên ngẩn người, một âm thanh truyền vào trong đầu nàng, đồng thời còn có một đôi mắt, ngóng nhìn nàng thật lâu không chịu tan đi.

【 Đến đây đi, đến nơi này, mau trở lại đi! 】



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro