Chương 32: Cái đó... Chính là tôi thích cậu.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 32: Cái đó...Chính tôi thích cậu.

- Nhân Tử, cậu mà cũng sợ đau sao? - Ngụy Châu hỏi lại.

- Vậy cậu cho tôi "thượng" một lần thử xem.

- Nào nào, đến đi! - Ngụy Châu thách thức.

- Là cậu nói đấy nhé! Không được hối hận nhé! Tôi làm thật đấy.

Cảnh Du nhìn Ngụy Châu, miệng mỉm cười gian xảo, từ từ tiến gần lại phía Ngụy Châu. Ngụy Châu biết cậu đùa nhưng vẫn không khỏi có chút sợ hãi lùi về phía sau.

(Nhìn cách cư xử thui đã thấy hk có triển vọng làm công òi :)))

Nhìn thấy hành động cùng vẻ mặt đáng yêu này của Ngụy Châu, Cảnh Du liền muốn hôn cậu. Nhưng ở đây nhiều fan như vậy, đành ghi sổ rồi về nhà tính một lần vậy.

------------------------------------------------------------------------------------------------

Buổi fan meeting còn có tiết mục giao lưu cùng các fan. Những người may mắn được lên sân khấu sẽ cùng Cảnh Du thoại một đoạn trong kịch bản, sau đó sẽ nhận được một phần bánh kem nhỏ.

Chuyện sẽ chẳng có gì nếu như không xuất hiện một fan boy chân chính của Cảnh Du.

Cậu fan này, theo cách nhìn của Ngụy Châu, rất không an phận. Các fan khác khi đối diện với Cảnh Du sẽ rất lịch sự, đôi khi chỉ yêu cầu ôm một cái. Điều này Ngụy Châu vẫn chịu đựng được. Nhưng mà người này lại rất "dạn dĩ" mà tiếp xúc với Cảnh Du, nào là kéo tay, bá cổ, còn làm thêm nhiều hành động khác không có trong kịch bản. Ngụy Châu lúc này không thể đứng yên đó mà cắt bánh kem cho fan được nữa. Cậu chạy ra khỏi chỗ đứng của mình, hướng về phía hai người đang đứng. Kéo Cảnh Du lại đứng với mình. Sau đó liếc người bạn kia một cái. Hành động này của cậu làm các fan phía dưới như bùng nổ.

"Này cậu kia, đây là người của tôi đấy. Khó khăn lắm tôi đây mới khiến cậu ấy tình nguyện bước vào bẫy, cậu không được giành với tôi, cậu giành cũng không được đâu!" Ngụy Châu nghĩ thầm như vậy.

Hành động này của cậu khiến Cảnh Du rất bất ngờ xen lẫn cả hạnh phúc. Cậu có chút cảm thấy Ngụy Châu thích cậu. Nhưng mà, lỡ đâu cậu ấy chỉ vì muốn giải vây cho cậu khỏi fan cuồng nên mới tỏ thái độ như vậy thì sao. Cảnh Du vẫn mù mờ không rõ.

(Anh ngơ thế, ng ta đã thể hiện rành rành thế r còn ko chịu hiểu)

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Buổi fan meeting kết thúc trong nước mắt và xúc động. Các fan thì tiếc nuối vì thời gian được gặp thần tượng quá ít, bốn con người kia thì cảm động vì lần đầu tiên cảm nhận được sâu sắc tình cảm mà các fan dành cho mình. Các cậu không phải người nổi tiếng, có người còn là tay ngang. Vậy mà mọi người vẫn bỏ qua những sai sót trong diễn xuất mà yêu mến các cậu. Điều đó hạnh phúc biết bao.

Giây phút chia tay, cả bốn người trong mắt đều có hơi nước. Trong bốn người, Ngụy Châu là người cứng rắn nhất. Tuy rằng mọi người khóc nhưng cậu vẫn cố gắng giữ nụ cười trên môi và an ủi Cảnh Du cũng như Phong Tùng. Vậy mà, khi bước vào cánh gà, sự cứng rắn ấy của cậu liền biến mất. Cậu òa khóc như đứa trẻ khiến Cảnh Du bối rối không biết phải dỗ dành thế nào.

- Thôi nào, đừng khóc nữa, cậu khóc như vậy khiến tôi rất đau lòng đó! - Cảnh Du ôm Ngụy Châu vào lòng, vụng về vỗ vỗ vào lưng cậu như đang dỗ dành một đứa trẻ.

Ngụy Châu bỏ ngoài tai mấy lời an ủi kia của Cảnh Du, tiếp tục khóc nấc lên không dừng lại được.

Cảm thấy tình hình không mấy khả quan, Cảnh Du đánh bạo.

- Ngụy Châu a~, cậu đừng khóc nữa, cậu khóc trông xấu như vậy, tôi sẽ không thích cậu nữa đâu.

( Hố hố, tui luốn muốn viết đoạn này từ lâu gồi, nhưng mà phải chờ mãi đến giờ mới đc bung lụa ak :)))

Sau khi nói ra mấy lời này, Cảnh Du lập tức hối hận. Những tưởng Ngụy Châu sẽ không quan tâm đến mấy lời "tỏ tình" bóng gió ấy của mình. Vậy mà ngay sau khi cậu vừa dứt câu. Tiếng sụt sùi của người trong lồng ngực cậu lập tức dừng lại.

Ngụy Châu sau khi nghe mấy lời này liền không tin vao tai mình,ngơ ngác ngẩng mặt lên, hỏi lại một lần nữa.

- Cậu vừa nói gì cơ?

Sau đó hướng Cảnh Du đợi câu trả lời.

Cảnh Du ngại ngùng nhìn ra hướng khác, hắng giọng lấy một chút dũng cảm mà lặp lại.

- Hừm hừm, cái đó...cái đó, chính là tôi, tôi có một chút... một chút thích cậu.

- Một chút thôi sao? - Ngụy Châu phì cười vặn lại.

Cảnh Du cảm thấy bộ dạng vừa khóc vừa cười của Ngụy Châu trông rất ngố, tuy rất muốn cười nhưng do đang trong tình huống cần sự nghiêm túc, Cảnh Du đành nén lại, dồn hết can đảm nhìn vào mắt Ngụy Châu.

- Tôi nói là... TÔI THÍCH CẬU.

- Thật xin lỗi, tôi chỉ xem cậu là anh em tốt thôi! - Ngụy Châu giả vờ nghiêm túc từ chối, trong bụng lại không khỏi mừng thầm. Vậy là kế hoạch "bẫy cá voi" của cậu thành công rồi.

Bị từ chối, Cảnh Du ngẩn người, liền ngại ngùng không biết phải làm sao. Dồn hết can đảm mới thổ lộ được một câu vậy mà bị từ chối thẳng thừng khiến cậu bối rối, hoang mang đến cực độ.

(Hoang mang style :)))

Trong lúc Cảnh Du còn đang ngẩn người, Ngụy Châu ghé sát tai cậu, lời nói mang chút ranh ma.

- Đùa đấy, thật ra TÔI CŨNG CÓ CHÚT THÍCH CẬU.

Sau đó cười to chạy đi chào mọi người rồi mau chóng ra về.

Cảnh Du đứng một lúc mới phát giác ra mình bị lừa, liền mau chóng xoay người đuổi theo Ngụy Châu. Trái tim cậu giờ đây ngập tràn hạnh phúc.

Con mèo láu cá kia, cậu dám bỡn cợt tôi. Nợ cũ chồng nợ mới, hôm nay ông đây sẽ bắt cậu trả đủ...

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tèn tén ten ten ten...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro