.8.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sinh nhật của Thái Linh vào mùa hè,vậy cũng có nghĩa là một năm đã qua. Du Trân và Nguyên Anh cũng đi nước ngoài được một năm rồi. Một năm không gặp thật sự rất nhớ họ.

Qua những cuộc trò chuyện mọi người cũng biết sức khỏe của Nguyên Anh đã tốt lên và hai người họ đang theo học ở một trường đại học nổi tiếng ở Mỹ.

Thành tích học của Du Nhã ở trong nước cũng rất tốt, cô đứng trong top những sinh viên ưu tú của trường. Thái Linh thì dù không trong top nhưng vẫn có kết quả không hề tệ.

Nghỉ hè Thái Linh về nhà ở thay vì ở lại nhà Du Nhã như hồi còn đi học. Du Nhã cũng bị gia đình gọi về nhà để tham gia học tập những bài học riêng về cách tiếp quản công ty, các anh chị em của cô đều được học lớp học này, ai là người có thành tích tốt sẽ được bồi dưỡng để kế thừa chức vị lãnh đạo.

Du Nhã vốn không mặn mà với tranh đoạt nhưng cô lại luôn xuất sắc. Bởi vì tính cách của cô khi làm một việc gì cũng muốn làn cho trọn vẹn và hoàn hảo nhất. Ông nội và ba cô đều rất hài lòng về biểu hiện của cô, nhưng các anh chị lại không vui.

Ngoài thời gian phải tham gia buổi học của gia đình Du Nhã thường nhốt mình trong phòng. Cô không cảm nhận được sự gần gũi từ chính người nhà của mình. Càng sinh ra trong một gia đình giàu có tình cảm giữa anh chị em trong nhà càng nhạt nhẽo, tình thân đôi khi không thể thắng những toan tính mưu lợi tiền tài. Du Nhã chán ghét tranh giành nhưng lại không thể thoát ra vòng xoáy của nó.

Lúc rảnh rỗi Du Nhã thường gọi điện cho Thái Linh cùng trò chuyện. Thường chỉ là Thái Linh nói nhiều hơn, Du Nhã cảm thấy nghe Thái Linh kể những chuyện lặt vặt của cậu ấy trong ngày còn thú vị hơn những bài học của gia đình mình đang dạy.

Du Nhã cảm thấy nghỉ hè đối với cô còn mệt mỏi hơn là đến trường, trong khi bạn bè được đi chơi khắp nơi thì cô phải học những bài học về sự toan tính và tranh đoạt. Khó khăn lắm mới có thời gian ra ngoài nên cô gọi cho Thái Linh và hai cô bạn còn lại cùng đi ăn và đi mua sắm. Tất nhiên là Kim Lệ và Nghệ Chi rất nhiệt tình khoản đi ăn còn Thái Linh thì chờ mong tới giờ đi mua sắm.

Lâu không gặp Nghệ Chi, cô bạn nhỏ vẫn đáng yêu như xưa. Vẫn cái tính hay hóng chuyện và hơi chanh chua đanh đá. Thế nhưng Du Nhã lại thay đổi, cô không còn khổ sở khi đối diện với người bạn này nữa. Cô đã hoàn toàn buông bỏ được rồi, cô hiện tại thành tâm mà chúc phúc cho Nghệ Chi, cô mong người bạn của cô sẽ hạnh phúc.

Còn với Thái Linh, bởi vì cậu ấy nói còn cần thời gian nên cô sẽ đợi.

Người bạn thân Du Trân vẫn hay cùng cô trò chuyện qua tin nhắn trên mạng xã hội. Nhiều khi cô thật ngưỡng mộ cậu ấy, cậu ấy và Nguyên Anh thật sự mạnh mẽ và dũng cảm. Họ chọn lựa đối mặt và cùng nhau vượt qua mọi thử thách, nhiều khi cô vẫn nghĩ nếu lỡ Nguyên Anh không qua khỏi thì Du Trân sẽ ra sao. Đó hẳn là một điều tồi tệ, thật may vì điều tồi tệ ấy không xảy ra.

Du Trân trước khi đi Mỹ vẫn lo lắng cho cô. Cậu ấy sợ cô sẽ đau lòng vì Nghệ Chi, vậy nên cô liền nói cho Du Trân chuyện của mình và Thái Linh, dù đã đáp ứng với Thái Linh sẽ giữ bí mật nhưng với Du Trân cô làm không được. Giữa cô và Du Trân luôn có một linh cảm đặc biệt tương giao với nhau. Cô tin nếu Du Trân còn ở đây cậu ấy đã nhận ra rồi, hơn nữa cậu ấy cũng là một người đáng tin cậy.

Du Trân mới đầu cũng rất bất ngờ về chuyện của cô. Cậu ấy không nghĩ đối tượng cô chọn lại là Thái Linh, nhưng sau đó cậu ấy lại nói.

- Có lẽ tất cả mọi chuyện đều đã được an bài bởi số mệnh. Muốn tránh cũng không tránh được..

Du Trân từ ghét mà thành yêu Nguyên Anh. Còn cô từ bạn và yêu Thái Linh, cũng có thể đó là số mệnh thật. Mặc dù cô chưa bao giờ tin vào vận mệnh..

Kết thúc kỳ nghỉ hè mọi người lại trở về trường học. Thái Linh lại chạy tới phòng cô ở ké như trước, thái độ cậu ấy vẫn rất tự nhiên khiến Du Nhã đọc không ra cậu ấy đang nghĩ gì.

Ngày đầu tiên hai người quay lại căn nhà riêng của Du Nhã cả hai cùng đi siêu thị để mua thức ăn và những đồ cần thiết khác. Sau đó thì về nhà cùng nhau dọn dẹp lại phòng ốc rồi cùng nấu cơm. Cho dù không nói ra nhưng Du Nhã lại cảm thấy như cô và Thái Linh giống một đôi vợ chồng mới cưới đang chuẩn bị cho những tháng ngày sống chung của hai người. Ý nghĩ ấy khiến cho Du Nhã rất hài lòng và vui vẻ.

Buổi tối sau khi ăn cơm xong cả hai ngồi xem tivi một chút. Dù sao những buổi học đầu tin luôn không có áp lực gì cả nên không phải chuẩn bị gì. Lúc này Du Nhã liền hỏi Thái Linh.

- Cũng đã ba tháng rồi. Cậu suy nghĩ xong chưa.

- Hả.....

dạo nì bỏ rơi chuyện nì quáaa h tuii hứa sẽ chămmm đăng nhennn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro